Chương 79: Khương Bảo Hắc

Một hắc y nhân mặc áo choàng đỏ ,đeo mặt nạ quỷ ,đứng lặng lẽ nơi Cấm Địa Thôn Lý Gia.Hắn có ánh mắt sáng như sao,con ngươi đen láy,dáng người cao tầm 1m70,vì trùm mũ áo choàng che hết tóc ,phủ kín cả thân nên không thể xác định rõ là nam hay nữ.Hắn hét lên đầy tức giận

-Aaaa...khốn kiếp là kẻ nào dám hủy Con Rối của Ta ?Hừ...

Hắn tung chưởng phá trận giữ cửa,chưởng lực mạnh bạo,một cú là hủy diệt trận pháp kia.Hắn bước chân xuống bậc thang,đi độ năm bước,chợt trố mắt giật bấn,dịch chuyển trở lên mặt đất.

-Hước...

Trận pháp trấn giữ Huyết Đàm bên dưới có vòng khí tức triệt hạ khí tức xâm nhập cực mạnh đã khiến cho Kẻ này hoảng hốt bỏ chạy.

Hắn đứng trên cửa Địa Đạo,nheo mắt nhìn xuống,tầm nhìn xuyên qua mấy tầng bậc thang loằng ngoằng nhìn thấu đến Huyết Đàm.Hắn giật mình

-Thay đổi rồi ư?Trận Pháp đã bị thay đổi rồi...Kẻ này linh lực không kém gì Ta...là cao nhân phương nào chứ?Cái Ả Yêu Thần kia cũng không còn...lẽ nào đã bị Trận Pháp này tru diệt rồi?Grrrr...dám cản trở đại nghiệp Bá Chủ Trung Nguyên của Ta hả?Dù ngươi có là ai ...Ta cũng sẽ tìm được ngươi,róc da rút xương ngươi...aaaa...

Kẻ này điểm linh lực tạo ra một trận đồ linh quang tím lơ lửng trên không,phủ kín Cấm Địa.

-Triệu hồi...Quỷ Thi Trận!

Nơi xa cách đó hai dặm là Thôn Lý Gia,nhưng khắp Thôn im lặng,ảm đạm,u tối,từ các ngõ ngách,nhà cửa,những dáng người xiêu xiêu vẹo vẹo bắt đầu đi ra đường.Là thi thể của Thôn Dân,Lý Gia Thôn đã bị tàn sát không còn một ai sống sót ,hiện tại bọn họ đã bị chú thuật thao túng thành những Cỗ Thi nghe theo lệnh kéo về phía Cấm Địa.

Đám Cỗ Thi vừa bước vào trận đồ đã biến đổi thành những Quỷ Thi cấp cao hung hãn,chúng gào rú,cào phá vòng khí tức của Trận Pháp Huyết Đàm.

-Uỳnh!

Tất cả Quỷ Thi đều bị quét sạch, những mãnh thi thể vươn vãi từ cửa Hang đến khu vực Huyết Đàm,vòng khí tức bảo vệ bị phá.Tên Bí Ẩn dịch chuyển vào trong,Hắn đứng im lặng quan sát một lúc ,nghiến răng nghiến lợi nói

-Khốn kiếp thật,công sức Ta hồi phục Huyết Đàm vừa tái sinh một đoạn Cốt Quỷ thì bị con Yêu Thần chết tiệt kia xuất hiện chiếm giữ,bây giờ lại bị kẻ khốn nào thay đổi Trận Pháp không để Ta tiếp cận Huyết Đàm?Hừm...máu của dân thôn Lý Gia không đủ để phá giải Trận Pháp này,Ta phải mất thêm thời gian để tìm nguồn máu khác rồi...Khí tức nửa Chính nửa Tà...là kẻ nào chứ ?

Một con Rệp Hoàng Trùng bay đến đậu lên vai Hắn,Hắn nhếch mép cười nhạt một cái

-Con chuột hôi hám ấy rốt cuộc cũng chạy ra khỏi ổ rồi ư?Sáu năm truy sát không ngờ Ả lại có khả năng giải Chú Yểm ...nhưng đâu dễ chạy thoát khỏi lòng bàn tay của Ta...Hừ!

Hắn nheo mắt suy ngẫm điều gì đó rồi dịch chuyển biến mất.

...Vi Sơn Trấn...

Vi Sơn Trấn phồn vinh,náo nhiệt,một nửa dân trong thành là đệ tử ngoại môn của Tử Y Môn Phái ,vì thế khắp nơi đều tràn ngập linh khí thanh tẩy ,yêu ma quỷ quái cấp thấp không dám vào thành.

Nhóm người của A Hắc vừa xuất hiện ở Cổng Thành đã gây sự chú ý cho mọi người xung quanh,bởi vì Lý Tự Nhiên được cõng trên lưng.

-Ể nhìn kìa tên xấu xí kia ,còn có Ả nữ nhân

sao lại che mạng mặt thế nhỉ,chắc cũng là một Ả xấu xí rồi a.

-Ngươi nhìn xem vị Công Tử đó tuấn tú như vậy sao lại bị tên xấu xí kia vác đi thế nhỉ?

-Chắc là bị bắt cóc rồi a...ta nghe nói dạo này ngoại vi Trấn Vi Sơn này xuất hiện nhiều nhóm buôn người lắm,bắt để bán cho Túy Hoa Lâu ấy.

-Hả?Túy Hoa Lâu? không phải là tửu lâu hay sao,mua nam nhân làm gì?

-Ngươi vừa bế quan mới ra à?Trung Nguyên sáu năm qua đang lưu hành một bí quyết Tu Luyện rất lợi hại a,Song Tu Quyết.Nghe nói chỉ cần ngươi vào đạo lữ kết hợp song tu trong vòng nửa năm sẽ thăng hạng linh đan một cấp,đã có những Tán Tu thử luyện vô cùng hữu hiệu.Vừa tăng Tu Di vừa có người hỗ trợ vượt Thiên Kiếp nên người người đổ xô nhau truy tìm bí quyết và kết Đạo Lữ.Đương Gia của Túy Hoa Lâu là đệ tử ngoại môn của Tử Y Môn ,Giang Kiều Tịch linh đan cấp Hoàng Kim rất nổi danh trong thương trường Trung Nguyên,vừa bán đủ loại kỳ trân dị bảo vừa bán Nô Lệ a.

-Gì chứ?Ta chỉ rời Vi Sơn Trấn có sáu năm mà nơi này đã loạn như thế sao,còn đâu là một vùng đất Tôn Nghiêm a.

-Hừ Tôn Nghiêm ư?mất sạch từ lâu rồi,kể từ ngày cái tên Thiết Nhất Huyền gì gì đó kế nhiệm vị trí Tông Chủ của Tử Y Môn thì sự bảo hộ Vi Sơn Trấn cũng thay đổi luôn a.Đệ tử nội môn không còn tuần tra ở thị phố,đệ tử ngoại môn thì tự tung tự tác kết bè kết đảng kiểm soát du khách vào Thành,tự ý thu tiền bảo hộ,tranh giành chiến lợi phẩm khi giết tà ma yêu quái,tự do hoạt động kinh doanh Nô Lệ,ài...một từ loạn cũng chưa diễn tả hết...

-Ôi...thế thế mấy vị Trưởng Lão đức cao vọng trọng của Tử Y Môn thì sao a,bọn họ cũng là ngơ cho sự nhếch nhác này à?

-Ài... người có khí phách thì rời Môn Phái, người Tu Di cao thì ẩn mình mặc thế nhân,Kẻ hám danh hám lợi thì tìm kiếm chỗ dựa đầy ra đấy.Cơ Nghiệp mấy trăm năm của Tử Y Môn xem như xong rồi...

Lý Tự Nhiên nhăn ấn đường, không ngờ hệ thống cải thiện lại làm thay đổi cục diện Trung Nguyên nhiều như vậy.

A Hắc nói với Tiểu Liên

-Tiểu Liên cô nương,cô nương có chắc rằng vị bằng hữu ở Tử Y Môn kia sẽ giúp đỡ Cô nương về lại Trường Bạch Tiên không?Chứ đám người bao đồng kia đã nói Tử Y Môn bây giờ đã biến chất rồi đấy.

-Không đâu, người đó là Biểu Ca của Ta,huynh ấy sẽ không làm ngơ Muội của mình đâu.

Lý Tự Nhiên nói

-Tìm một nơi nghỉ chân đi...Ta cần tịnh tâm dưỡng thần.

-Ờ...

A Hắc nhe răng liếc xéo mấy người nhiều chuyện bên đường khiến cho bọn họ cũng giật cả mình.

-Ôi ngươi xem Hắn kìa...Xấu dã man á!

Bọn họ đi lanh quanh một lúc vẫn không tìm được một quán trọ hợp với túi tiền lẫn điều kiện yên tĩnh mà Lý Tự Nhiên muốn.

Tiểu Liên mệt rã rời nói

-Ôi chân ta đau cả rồi A Hắc Công Tử à...

-Cô nương gắng một chút đi,chúng ta không thể ở quán trọ đông người vì có nhiều khách vãn lai là đệ tử của Đại Phái ,nếu gặp phải tai mắt của Sư Tỷ kia của Cô nương,Ta e rằng chúng ta khó mà đến được Tử Y Môn nhờ giúp đỡ.

-Nhưng Ta mệt quá rồi Công Tử à...

-Soạt!

-Hú hồn?

Đang do dự không biết phải đi con đường nào để tìm quán trọ thì soạt một cái trước mặt bọn họ đã lù lù xuất hiện một Tên Bạch Y với mái tóc xõa dài tha thướt.Hắn đứng quay lưng,nghiêng mặt tạo dáng thư sinh nho nhã,tà áo bay phất phới trong gió,ánh mắt mơ màng,khiến cho A Hắc lẫn Tiểu Liên chôn chân ngẩn ngơ một lúc.

-Khà khà khà,hề hề hề...có phải hai vị đây là khách vãn lai từ xa đến Trấn Vi Sơn không?Đang do dự không biết tìm nơi nào nghỉ chân vừa yên tĩnh vừa sạch sẽ chu đáo phải không?Hãy cho ta năm ngân quan Ta sẽ hướng dẫn hai vị đến một quán trọ như hai vị mong muốn a.Ta còn tặng kèm bản đồ Trấn Vi Sơn ghi lại những nơi tham quan nổi tiếng để hai vị từ từ du ngoạn a...

Tên nam nhân thân cao gần 1m8, người gầy ,làn da trắng mịn,đôi mài kiếm,mặt thon thanh tú đôi mắt phượng trong trẻo ,cái miệng tươi cười đầy quyến rũ,tay Hắn cầm một phiến quạt giấy ,đon đả chào A Hắc và Tiểu Liên.

Với dung mạo thư sinh nho nhã,tuấn tú như thế đã làm cho hai người đối diện phải trầm trồ nhìn không chớp mắt.

-Tên nam nhân này ở đâu nhảy ra thế nhỉ,sao dung mạo lại đẹp thế kia?nếu so sánh với Thần Tiên của Ta thì đúng là kẻ tám lạng người nửa cân a...

-Vị công tử này sao lại tuấn tú thế nhỉ?

Lý Tự Nhiên thì suy ngẫm

-Cái cách nói chuyện này sao...sao quen thế nhỉ?

A Hắc và Tiểu Liên nhìn nhau ,sau đó Tiểu Liên đưa tay cầm lấy tấm bản đồ

-Tấm bản đồ cũ nát này mà có giá năm ngân quan á?Công Tử có nói thách quá không?

-Ậy ,nghe tiếng trong trẻo như tiếng đàn của Cô nương,Ta đã biết cô nương là một mỹ nhân thông minh sắc sảo rồi,Bản đồ này không những vẽ những nơi tham quan trong Thành còn vẽ những nơi có Đại Quái ,Thần Thú ẩn nấp xung quanh ngoại vi Trấn Vi Sơn,còn có cả những Sơn Động ngập tràn linh khí thích hợp Tu Luyện nữa a.Năm ngân quan đáng giá,đáng giá...

A Hắc nghe tên Nam Nhân này giới thiệu cũng bùi tại nên không do dự,mua luôn tấm bản đồ.

-Được rồi ,Ta mua.

-Đa tạ Huynh Đài...

Vừa nhận tiền xong tên đó đã vù một cái biến mất tăm.

-Woa thân pháp đúng là cao siêu!

A Hắc và Tiểu Liên tìm đến một quán trọ hẻo lánh được vẽ trên bản đồ trong Thành để trú chân,nhưng khi bước chân vào quán họ đã có cảm giác bất an.

-Kéttt...Ầm!

-Á...

Cái bảng hiệu đang yên đang lành nằm trên lầu hai vừa bị gió thổi nhẹ đã rơi xuống đất khiến cho Tiểu Liên hoảng vía.

-Kéttt...

Cánh cửa quán trọ cũ kỹ chầm chậm mở ra tạo thành một âm thanh kẽo kết nghe ê cả răng.

-Hề hề...chào mừng quý khách, chào mừng quý khách...

Một gương mặt già nua,xương xẩu ló ra chào mời càng làm cho Tiểu Liên kinh hãi hơn.

-Á...yêu quái!

Người của quán trọ cũng không giận mà tươi cười nói

-Ta không phải yêu quái,cô nương Ta là ông chủ của quán trọ An Tâm này!Mời mời ba vị vào trong.

Ông chủ đon đả cúi người đưa tay mời bọn họ,A Hắc nhếch mép cố gắng nặn ra một nụ cười đáp trả.

-Ờ ờ...

"Hic...Quán trọ An Tâm?Ta nhìn ông chủ thôi đã không an tâm rồi a."

Lý Tự Nhiên nói

-Ở đây có kết giới bảo vệ, ngươi không nhìn ra à?Ông chủ này không có linh lực không phải Tu Sĩ,nhưng thân pháp nhanh nhẹn,là kẻ có võ công.

-Ồ vậy kết giới ở đây là người khác bày ra sao?Ai thế?

-Mặc kệ là ai,vào trong xem thử trước.

-Ừm!

Khi cả ba đi vào quán trọ thì ngỡ ngàng,đứng yên một lúc không chớp mắt,vì khung cảnh bên trong quán còn tồi tàn hơn bên ngoài,một cái bàn trà,một quầy tiếp khách,một cái bếp ngăn cách đại sảnh bằng tấm màng che màu đen,một cái cầu thang dẫn lên lầu ,A Hắc liếc qua độ chừng trên đó cũng chỉ có hai căn phòng.Tiểu Liên nhăn mặt nói

-A Hắc công tử,chỗ này giống nhà hoang hơn là quán trọ a,chúng ta vẫn ở lại sao?

A Hắc chưa kịp trả lời thì từ trong bếp một bà lão tầm sáu mươi tuổi bưng ra một khây gỗ,bên trên là ba tô mì nóng hổi bốc khói và một bình trà.

-Mời khách quan,mời khách quan dùng thử món mì nổi tiếng nhất Thành Vi Sơn Trấn này...mì Bách Hoa khai.

Ông chủ cũng kéo ghế nói

-Khách quan... người buông vị Công Tử này xuống đây cho nhẹ người a...

A Hắc có chút đề phòng nói

-Tại sao các ngươi biết chúng ta đi ba người mà làm sẵn mì thế kia?Có gian trá à?

Ông bà chủ mếu máo nói

-Ôi ôi...Công Tử sao lại nghi oan cho hai lão già này a...hic...chúng tôi vì được Tái Sinh công tử mách bảo rằng sẽ có ba người khách vãn lai đến ở trọ a...nên đã chuẩn trước mà tiếp đón quý khách a...

Tiểu Liên và A Hắc nhìn nhau chưng hửng

-Tái Sinh công tử?Cái tên gì mà nghe như thể Hắn vừa trãi qua cái chết thế nhỉ?

-A...ta hiểu rồi...là vị công tử cầm quạt y phục trắng,dung mạo tuấn tú kia đã nói cho họ biết về chúng ta...vì Hắn là người duy nhất ở đây mà chúng ta từng nói chuyện qua.

A Hắc không đề phòng nữa liền nhẹ nhàng đặt Lý Tự Nhiên ngồi vào ghế,Y ngồi cạnh bên ,cho đầu Hắn tựa vào vai mình, một tay Y vòng qua vai giữ chặt Hắn để Hắn không bị ngã,tay còn lại Y đã cầm đũa lên gắp mì.

-Tiểu Liên cô nương mời dùng,Ta mạn phép ăn trước...ngoàm...

Tiểu Liên thấy A Hắc buông lỏng cảnh giác,nàng cũng yên tâm ngồi xuống,rót hai chung trà .

-Phụt!ặc ặc...

Tiểu Liên vừa nhấp môi vào chung trà thì A Hắc phung hết mì trong miệng ra ngoài làm cho nàng giật bấn buông tay đánh rơi chúng trà xuống đất.

-Có độc sao?

A Hắc mắt đỏ hoe,ho sặc sụa nói

-Cái thứ gì thế này hả?Vừa mặn vừa dai như rễ cây á!

Bà Chủ cười hề hề nói

-Vâng vâng...mì này được làm từ rễ cây dừa...

A Hắc đớ cả người

-Gì ?rễ cây dừa có thể ăn được hả?

Bà Chủ nhìn sang Ông Chủ hỏi

-Rễ cây dừa ăn được không Ông?

Ông chủ gãi gãi cằm suy nghĩ nói

-Chắc là ăn được...Tái Sinh công tử đã nói,toàn thân cây dừa đều dùng được mà...có lẽ ăn được á!

Tiểu Liên nhăn mặt nói

-Hai ông bà sao lại ngớ ngẩn thế hả?Có ăn được hay không cũng chưa biết mà dám lấy đi nấu mì bán cho khách á?

Bà Chủ cười hề hề nói

-Bọn ta đâu có ăn nên không biết,mấy khách vãn lai trước đây chỉ ngửi vài cái đã bỏ đi rồi,đâu có ai phàn nàn gì chứ!

-Hả?

Tiểu Liên nói với A Hắc

-Ở đây không có gì để ăn rồi,chúng ta làm gì đây...vẫn trọ lại à?

A Hắc nghiến răng nổi giận nói

-Chúng Ta bị tên bạch y kia lừa rồi a...grr...còn dám lấy năm ngân quan của Ông đây nữa,nếu gặp lại Ta sẽ đánh cho Hắn một trận.

Lý Tự Nhiên nói

-Ngươi lấy phòng nghỉ ngơi trước,đưa một ít tiền nhờ bọn họ ra ngoài mua bánh bao ăn tạm,chúng Ta không nán lại lâu nên đừng gây thêm chuyện.

A Hắc nghe theo lời của Lý Tự Nhiên nên nói với Tiểu Liên.

-Chúng Ta nghỉ ngơi trước đã, trời cũng muộn rồi,mai rời đi sớm.

Xong quay sang đưa tiền cho vợ chồng Chủ Quán nhờ bọn họ ra ngoài mua bánh bao.

-Chuẩn bị cho bọn ta hai căn phòng,cầm tiền này ra ngoài mua cho chúng ta một ít bánh bao.

Bà Chủ nói

-Khách quan,Lão đây biết làm bánh bao,hay là...

-Không! không... không làm phiền Bà đâu,Bà đi ra ngoài mua giúp Ta ,Ta tạ ơn...

-Ồ...vậy Ta đi mua...

Ông Chủ đon đả mời họ đi lên lầu,quả nhiên trên lầu chỉ có hai căn phòng,Tiểu Liên ở một phòng,Lý Tự Nhiên và A Hắc một phòng.Tiểu Liên nói

-A Hắc công tử,phiền công tử lo cho Lý Sư Huynh của ta,khi về đến được Trường Bạch Tiên,Ta sẽ nhờ Trưởng Lão Y Sư trong Môn Phái chữa trị cho Sư Huynh.

A Hắc cười nhạt nói

-Không phiền, không phiền...dù sao Ta cũng đã quen với việc chăm sóc Hắn rồi...cũng rất thích...

Tiểu Liên khó hiểu chớp chớp mắt vì tưởng mình nghe nhầm

-Công Tử nói gì?

-À,à...Ta nói cô nương nên nghỉ sớm...

-À...

A Hắc vào phòng,căn phòng trống huơ chỉ có độc nhất một chiếc giường,một cái gối và một cái chăn.

-Hừ ...đúng nghèo nàn mà...

Y nhẹ nhàng đặt Lý Tự Nhiên nằm lên giường và nói

-Ta nằm dưới sàn...nếu có việc gì thì Chủ Nhân gọi Ta nhé...

-Ừm...

Lý Tự Nhiên tập trung vào không gian thần thức,ngồi tịnh tâm tích tụ linh lực,Hắn muốn đẩy nhanh quá trình cải thiện Thần Thể, không muốn tiếp tục bất động trong thời gian kéo dài hai năm.

-Tên Trâu Đen này thật ngu ngốc, không hề đề phòng Ta,Bổn Toạ rút một chút Tu Di của Ngươi cũng không biết,xem như là sự cống hiến trung thành của Ngươi với Chủ Nhân nhé!

Đây là nguyên nhân tại sao Lý Tự Nhiên luôn để các chiến lợi phẩm cho A Hắc sử dụng mà bản thân không thu nạp ,vì chuyển hoá Tu Di của A Hắc an toàn và dễ dàng hơn việc trực tiếp chuyển hoá Linh Đan,Yêu Đan của Lão Tu Sĩ trong bụng Bách Thủ Quy và Đào Hoa Hợp Hoan.

Qua một đêm ngủ ngon giấc ,A Hắc cảm thấy cơ thể mệt mỏi,yếu sức,Y ngồi dậy uể oải hoa mắt.

-Lạ thật tại sao cơ thể của Ta suy kiệt như vậy a?

Hệ thống nhiệm vụ của Y thông báo.

-Téng téng...Tu Di của bạn bị giảm ,Linh Đan bị hạ cấp trở lại Hoàng Kim.

-Hả?sao,sao,sao lại như vậy...Ta chỉ ngủ có một đêm mà giảm hẳn một cấp luôn...trúng tà sao hả?

Y lo lắng nhìn Lý Tự Nhiên đang nằm trên giường

-Chủ Nhân... người cảm thấy sao rồi...có bị khó chịu không,Ta ta bị giảm Tu Di rồi a...nhà trọ này Tà Quái quá à...

Lý Tự Nhiên nói nhẹ như không,chẳng quan tâm

-Đừng hỏi nhiều nữa,có khí tức lạ xuất hiện ở đây đấy!

A Hắc chưa kịp trả lời thì nghe tiếng của Tiểu Liên kêu lên từ dưới sảnh quán trọ.

-Á...

A Hắc hoảng hốt vội chạy ra khỏi phòng xem thử.

-Tiểu Liên cô nương gặp chuyện rồi...Chủ Nhân ta xuống dưới sảnh xem thử...

A Hắc vừa chạy đến bàn trà thì đã thủ thế hướng về hai ông bà Chủ Quán.

-Cô nương có sao không?A ha hai lão già các ngươi hiện nguyên hình rồi nhá,đây là Hắc Điếm chứ gì?Muốn bắt cóc chúng ta đem bán cho Tửu Lâu chứ gì?

Hai ông bà lão mếu máo sắp khóc phân bừa

-Không có, không phải,công tử xin đừng hiểu lầm,xấu xí như Công Tử tặng cho lão cũng không thèm à,vị cô nương này kêu lên vì món cháo của Nương Tử ta nấu quá ngon đấy thôi.

-Phải đấy phải đấy...

A Hắc nhìn sang Tiểu Liên thấy nàng ta một tay cầm cái bánh chiên ,một tay ôm mặt,nước mắt giàn giụa.Tiểu Liên nói

-A Hắc công tử hiểu lầm rồi...cháo không có độc nhưng...hic...nhưng cái bánh chiên này cứng như đá ấy...gãy răng ta rồi a...

A Hắc nhăn mặt

-Hai ông bà lão các người lại dám nấu ăn nữa ư?

Bà Chủ cười hề hề nói

-Nấu ăn là sở trường của Lão Nương mà...Công Tử ăn thử một bát cháo đi...

-Thôi khỏi,các ngươi không muốn cái quán trọ này bị người ta phá dở thì đừng nấu ăn nữa ha.

Ông chủ nói

-Công Tử trên lầu không ăn sao,hay ngươi nên mang một chén cháo cho Hắn đi.

A Hắc cảnh giác nói

-Không cần Lão bận tâm,tính sổ đi,bọn Ta sẽ đi ngay.

Ông bà Chủ nghe tính sổ liền mừng rỡ cười tít mắt

-Tính ngay,tính ngay...

A Hắc nói với Tiểu Liên sau đó đi lên lầu

-Cẩn thận, ở đây đã xuất hiện thêm một người,Ta lên lầu cõng Lý huynh,cô nương ở đây quan sát.

-Ừm.

Tấm vải nhà bếp khẽ động nhẹ khi A Hắc đi khuất lên lầu,Ông bà Chủ đang hí hửng viết ra hoá đơn thì Bà Chủ liếc mắt nhìn vào nhà bếp,sẵn cây bút tre trên tay ,Bà ta phóng một phát như phi tiêu xuyên qua tấm màng.

-Dám đột nhập cấm địa của Lão Nương?

-Véo ...

-Phập!

-Úi mẹ ơi!

Tiểu Liên giật mình thủ thế hướng vào nhà bếp

-Ai?kẻ nào ẩn nấp trong đó hả?

A Hắc chưa kịp cõng Lý Tự Nhiên lên lưng thì vội chạy ra nhảy xuống lầu.

-Tiểu Liên cô nương gặp chuyện rồi,Chủ Nhân ngươi ở yên đây!

-Hừ...Ta có thể chạy được à?

Tên nam nhân mặc y phục trắng ,loạn choạng vén màn đi ra,với cái bút tre cắm vào lưng.

-Đừng đánh,đừng đánh là ta,là ta mà...

Tiểu Liên chớp chớp mắt vì dung mạo của Tên Nam Nhân này

-Ơ...là công tử đã bán tấm bản đồ Trấn Vi Sơn đây mà... ngươi làm gì mờ ám trong đó hả?

Lúc này A Hắc cũng phóng xuống,chưa hiểu ất giáp gì đã đấm liên tục về phía tên Nam Nhân,Hắn dùng quạt giấy đỡ đòn và né tránh.

-Grrr... ngươi là ai,dám ám hại cô nương ấy à...

-Ể...huynh đài bình tĩnh...là ta,là ta mà...

-Grrr...là ngươi!yaa...là ngươi thì càng nên đánh cho một trận a... Ngươi dám lừa bọn ta đến ở cái quán trọ rách rưới này,ăn những thức ăn như kỳ dị phát tởm a...

Tuy A Hắc có sức mạnh và độ nhanh nhẹn nhưng so với tên Nam Nhân này thì vẫn chưa theo kịp,Hắn chỉ dùng quạt đỡ lại quyền cước và nhẹ nhàng di chuyển lả lướt như gió thổi cũng tránh hết đòn tấn công của Y.

-Ể huynh đài nói không đúng rồi a,quán trọ này không ồn ào,vị trí hẻo lánh nhất thành ,như yêu cầu của Huynh Đài mà,sao lại trách ta...

-Xoảng,rầm...

Một vài vật dụng trong quán bị đánh vỡ,hai ông bà Chủ không can ngăn bọn họ đánh nhau mà cứ người đọc, người chép lia lịa,tính toán tổn thất.

-Ai ya cái bàn,ai ya cái chén,ai ya bậc thang...

-Còn gì nữa,còn gì nữa...

Tiểu Liên thì lúng túng nói

-A Hắc công tử đừng đánh nữa,đánh tiếp là sập quán đấy,Lý Sư Huynh còn ở trên lầu.

A Hắc nghe nói đến Lý Tự Nhiên thì Y dừng tay không đánh nữa.

-Grrr...trả lại tiền cho Ta,Năm ngăn quan không được thiếu.

Tên nam nhân mở quạt,vừa quạt vừa cười nói

-Ha ha ha...huynh đài à...Ta thấy dù Ta có trả lại năm ngăn quan cho huynh đài thì ngươi cũng không đủ tiền để đền bù thiệt hại ở đây đâu à.

A Hắc nhìn lại thì đã thấy sảnh quán trọ đổ nát cả,mới giật mình hiểu ra mình mắc bẫy của Hắn.

-Ngươi, ngươi cố tình chạy loạn để ta đuổi theo...các ngươi là cùng một phe ...grr...bỉ ổi.

-Đa tạ,huynh đài quá khen...

-Ngươi...

Ông bà Chủ liền đưa tờ giấy tính tiền cho A Hắc

-Khách quan xin thanh toán,tổng cộng năm mươi ngăn quan.

Tiểu Liên giật mình

-Cái gì...chỉ nhiêu đây mà đến năm mươi ngăn quan...các người sao không đi cướp đi...

Ông chủ cười hì hì

-Không dám, không dám...

A Hắc dóc hết túi tiền cũng không đủ,lại không muốn tích tụ linh lực đan vì Y vừa bị rút Tu Di, nếu ngưng tụ linh lực thì e rằng cơ thể không chống chọi được.Đành ném cả túi tiền có hơn hai mươi ngăn quan cho ông Chủ

-Grrr...bọn gian manh các ngươi...ta chỉ còn có bấy nhiêu,lấy thì lấy, không lấy thì đánh một trận đi...

Ông chủ cười hì hì nói

-Tái Sinh à ,Vị công tử trên lầu dung mạo vô cùng tuấn tú nếu đem Hắn gán nợ cho Túy Hoa có lẽ cũng đủ đấy.

Bà Chủ nói thêm

-Biết không chừng Ả Giang Kiều Tịch kia sẽ tặng thêm cho chúng ta một mớ tiền a...

A Hắc nghiến răng nói

-Hừ,bán các ngươi á,bán hai lão già các ngươi và tên bạch y kỳ quái này...

Tái Sinh công tử này lấy cây quạt gãi gãi đầu nói

-Chúng Ta không phải Hắc Đếm, không cần phải làm chuyện buôn người...Huynh Đài hay ngươi đồng ý đi với Ta một chuyến săn Thần Thú ở Động Hắc Ám,xong chuyện chúng ta sẽ trừ hết nợ cho ngươi.

A Hắc nóng mặt quát

-Ta không có thời gian đôi co với ngươi,ta không đi đâu hết...

Tái Sinh cười nhạt nói

-Ta biết Huynh Đài có khả năng rời khỏi đây nhưng còn vị cô nương này và vị Công Tử bất động trên kia thì sao,một mình ngươi có thể bảo vệ cả hai không?Huống hồ vị công tử đó đang trong giai đoạn đột phá linh hạch ,cải thiện Thân Thể nếu bị va đập làm phiền ,nói không chừng Hắn sẽ nổ tung đấy.

A Hắc trợn tròn mắt ngạc nhiên vì không ngờ tên Tái Sinh này có thể nhìn ra được Lý Tự Nhiên đang tu luyện hoàn thiện Thần Thể.Lý Tự Nhiên đang tập trung vận công,nghe nói đến cũng có chút ngạc nhiên

-Tu Di của kẻ này không tầm thường nhưng sao chuỗi mã của Hắn cũng như A Hắc một khối rối mù không thể xác định được Chân Thân?

A Hắc đừng đối đầu với Hắn,tạm nghe theo,Ta cần một ít thời gian tịnh dưỡng,nhân dịp này ngươi đưa Tiểu Liên đi gặp biểu ca của nàng ấy ,sẵn dò hỏi tung tích của dòng tộc Khương Bảo gì đó luôn đi.

A Hắc do dự

-Chủ Nhân người muốn ở lại đây sao?Ta không tin tưởng hai ông bà Chủ trọ này,họ thật quái đản.

-Không sao...ta sẽ an toàn nếu ở đây.

Bên kia ba con người đó cũng đâu đầu vào nhau bàn tính.

-Tái Sinh ngươi nha,nếu không phải vì sáu năm trước hai bọn ta cứu ngươi thoát khỏi tay của đám buôn người thì đâu có mắc nợ cái Ả Giang Kiều Tịch kia a,bây giờ có người dung mạo xuất chúng như thế đột nhiên sa lưới,sao không nhanh mà cống nạp cho Ả a.

-Phải đó tiểu tử thối,sáu năm qua ngươi vừa ăn vừa uống vừa sống bám ở đây,khiến tiền mua quan tài của bọn ta cũng hết sạch rồi a... không làm Hắc Điếm thì đến đời nào trả sạch tiền nợ hả?

-Ai ya,chúng ta là dân lương thiện mà sao có thể buôn bán nô lệ hả?Nhưng ta nhớ không nhầm là sáu năm trước hai người đã vớt Ta lên từ con sông ngoại vi Thành a,sau đó đưa Ta đến Túy Hoa Lâu bán mà nhỉ?

-Hừ ,chúng Ta chỉ lấy chút ít tiền thuốc men và thù lao cứu ngươi thôi.

-Ngươi nha,tự dưng phát điên đập phá Tửu Lâu của người Ta làm cho hai lão già bọn ta bị liên lụy,bị Ả Giang Kiều Tịch đó đóng cho cái dấu ấn con nợ ,hic...sáu năm qua không giải trừ được,càng không có tiền dư để dưỡng già a...ngươi đúng là sao chổi tái sinh à!

-Hừ...sáu năm qua bổn công tử đây không phải đã kiếm rất nhiều tiền cho các người hay sao,nếu không vì nghĩ đến hai lão già các ngươi cứu mạng của Ta,ta đã rời khỏi cái nơi ôn dịch này lâu lắm rồi a...

-Ngươi kiếm nhiều bao nhiêu a, không phải phân nửa cũng đã đổi lấy Linh Lực Đan gì đó mà bồi bổ đấy sao,rồi Tu Luyện bậy bạ,mỗi lần phát điên lại đập phá khắp nơi,bọn ta đem tiền đi đền bù thôi cũng đã tán gia bại sản rồi a.

-Tái Sinh ngươi ngoan đi,vác cái tên trên lầu giao cho Túy Hoa Lâu,chúng ta sẽ phát tài ngay.Bọn Ta được giải Ấn Nợ, ngươi cũng tự do rời khỏi đây.

-Hừ...hai ông bà lão các ngươi sống ở đây lâu như vậy có nhìn thấy những người được giải Ấn Nợ rời khỏi Thành Vi Sơn bao giờ chưa?

-Ơ...chuyện này...dường như...dường như là họ đã đi đến một nơi nào đó để phát triển đấy...

-Hừ,họ bị Túy Hoa Lâu bán đi Song Tu hết rồi,trẻ thì làm Đạo Lữ,già như hai lão đây thì bị đưa vào Động Hắc Ám để làm mồi nhử Thần Thú rời Động đấy.

-Hả?sao,sao lại ác như thế a...vậy thì trả hết nợ cũng chết á?

-Vì thế nên ta đã liên kết một nhóm Tu Sĩ mắc nợ Túy Hoa Lâu cùng nhau đi đến Động Hắc Ám tìm giết Thần Thú lấy báu vật trong động đem bán trả nợ.

-Vậy nên ngươi mới nhắm vào tên Đen thui kia!

-Đúng,thân pháp của Hắn linh hoạt,sức mạnh cường tráng,rất thích hợp dụ Thần Thú rời Động .

A Hắc liếc xéo bọn họ nói

-Ta đồng ý đi cùng ngươi săn Thần Thú nhưng ta có điều kiện.

-Hề hề Huynh Đài cứ nói.

-Ta sẽ để vị bằng hữu của ta ở lại đây,nhưng hai lão già này không được lên phòng quấy rầy Hắn.

-Được!

-Còn nữa ,ta sẽ đưa vị cô nương này đến Tử Y Môn trước sau đó mới đi cùng ngươi.

-Được!

-Còn nữa,ta muốn ngươi tìm tung tích của người thuộc dòng tộc Khương Bảo.

-Gì?