Cấm Địa của Thôn Lý Gia này nằm ở đồng cỏ ngoại vi Thôn cách khoảng hai dặm ,trên một khoảnh đất rộng bày trí như Tế Đàn hình tròn ,xung quanh cắm nhiều trụ đá có bùa chú Tiên Môn , ở ngay trung tâm có cửa hầm hình vuông và bậc thang đi xuống,trên cửa có bày trận pháp để ngăn chặn người đến quấy phá.A Hắc nhìn cửa hầm bị phá vỡ tan tành thì nhăn mặt
-Nhìn xem trận pháp gì mà rối tung rối mù thế này,làm sao mà sửa được,Chủ Nhân à hay là Người dạy cho Ta một trận đồ khác ,Ta thi triển lên cửa hầm là được rồi a.
Lý Tự Nhiên ngao ngán nói
-Ngươi đúng là ngu xuẩn mà...nhìn qua cũng đủ thấy đây là kết giới yếu kém của bọn Đệ tử Tử Y Môn bày ra,Trận Pháp trấn yểm của Cấm Địa này ở dưới lòng đất.Đi xuống dưới!
-Ồ...vâng!
A Hắc đi xuống theo lối bậc thang,đi tầm trăm bậc thì hai bên vách những ngọn đuốc tự cháy sáng,soi đường
-Woa...Ta vừa định điểm ra đóm lửa dò đường, không ngờ người Thôn Lý Gia này đã bố trí sẵn đuốc lửa tự cháy.
A Hắc tiếp tục đi ,đi hồi lâu đoán chừng sâu hơn bốn tầng lầu ,Lý Tự Nhiên cảm nhận được chướng khí nồng nặc vội bảo A Hắc mở kết giới thanh tẩy.
-Có chướng độc,cẩn thận!
A Hắc vừa mở xong vòng linh quang thanh tẩy thì không gian đã ngập tràn chướng khí xanh lá.
-Ối a,cũng may là Ta nhanh tay à...
A Hắc đi đến một khu vực rộng lớn có trận pháp được bày ra trên một Huyết Đàm ,có bảy tảng đá bảy màu sắc khác nhau,kích thước to như con voi ,trên bề mặt khắc chữ Thượng Cổ nhưng đã phai mờ, nghiêng ngả,xiêu vẹo vị trí của những tảng đá này nằm bao quanh Huyết Đàm đó.
Lý Tự Nhiên chao mày nói
-Chú Thuật Thượng Cổ, người lập trận này là một cao thủ có Tu Di hơn trăm năm,khí tức lưu lại trên những phiến đá cho thấy linh lực thuộc Chính Đạo Tiên Pháp,hẳn là Tiền Bối của Đại Phái Trung Nguyên.
-Ý của Chủ Nhân có phải nói người giam giữ bọn Quỷ Thi kia là Tổ Sư của Tử Y Môn ?
-Không biết,đừng nhiều lời nữa ,với linh lực của ngươi hiện tại không thể sửa chữa được Trận Pháp này đâu,Ta cho mượn lực theo lời của Ta mà thi triển,chỉ dụng được một lần nếu ngươi sơ suất Chú Thuật phản phệ chỉ có con đường chết!
-Hả!liều cả mạng để sửa Trận Pháp á...
-Đừng lắm mồm nữa sửa nhanh còn về Thôn,Thân Thể của Ta vẫn còn ở đấy.
-Vâng , vâng...
Theo sự trợ giúp của Lý Tự Nhiên,A Hắc dùng linh lực khởi động bảy tảng đá kia bay lên xoay tròn trên mặt Huyết Đàm,những chữ Thượng Cổ kia nháy sáng hồi phục nguyên trạng ,nhưng linh lực của A Hắc là nửa chính nửa tà nên Trận Pháp ban đầu đã thay đổi, không còn khắc chế Quỷ Thi mà trở thành một Trận Pháp khống chế Quỷ Thi nghe theo lệnh của Y.
-Yaaa... Khởi!
... Ở Thôn Lý Gia...
Con Rối từ trong đống đổ nát đã dùng chướng độc của bản thân giải trừ hết linh khí trói giữ của A Hắc,nó xông ra cào một cú phá vỡ kết giới Từ Đường.
-Grrrr...
-Uỳnh!
Kết giới tan biến làm cho mái nhà sấp đổ sập,Lý Hân vội kéo Lý Dịch theo mình và hô hoán cho mọi người chạy ra ngoài.
-Từ Đường sắp sập rồi chạy ra ngoài mau...
Mọi người hoảng hốt vội chạy đi,Lý Tự nhìn lại thì thấy Lý Tự Nhiên bị đẩy ngã khỏi ghế ,liền bảo Trình Nương dìu Hắn cùng chạy.
-Trinh Nương cứu Hắn mau.
Trinh Nương khó chịu nói
-Tại sao ta phải cứu Hắn chứ...ơ...
Nhưng khi nhìn thấy chiếc mặt nạ của Lý Tự Nhiên rơi xuống,để lộ một gương mặt nam nhân tuấn mỹ thì Trinh Nương há hốc mồm,tim đập loạn xạ,vội kéo Lý Tự Nhiên lên ,dìu nhau cùng chạy ra ngoài.
-"Không ngờ Hắn lại tuấn tú thế này..."
Khi Thôn dân chạy ra ngoài thì bị Quỷ Thi vây bắt,đúng lúc này bổng dưng có một sức mạnh vô hình nào đó đã khống chế được bọn Quỷ Thi đứng im lặng,chỉ có Con Rối là không bị ảnh hưởng.Lý Tự Nhiên cảm nhận được vội bảo A Hắc thi triển Thuật Pháp điều khiển bọn Quỷ Thi vây chặt Con Rối thu hồi kéo tất cả cùng về lại Huyết Đàm.
-Trận này không phải dùng để giam giữ Con Rối,nhanh điều khiển Quỷ Thi xiết chặt lấy Nó kéo về đây.
-Ừm!
Nhờ A Hắc thi triển Thuật Pháp cho nên Con Rối chưa kịp ra tay tấn công dân thôn thì đã bị một đám Quỷ Thi vồ vập đến vây chặt ,bao quanh Nó như một khối cầu xác chết ,tất cả đều bị kéo về Cấm Địa.
Qua một lúc lâu khi không còn thấy bóng dáng nào của Quỷ Thi nữa ,thôn dân mới thở phào nhẹ nhõm.
-Bọn chúng bị kéo về Cấm Địa rồi,thoát chết rồi...hu hu...
Lý Hân thở dài
-Vị huynh đài đó đúng là có thể sửa chữa được Trận Pháp...
...Cấm Địa Thôn Lý Gia...
Đám Quỷ Thi bị kéo vào Huyết Đàm,cả đám hơn trăm con bị chìm vào hồ máu biến mất,riêng Con Rối nó đã vùn vẫy thoát ra.
-Grrrr...
Con Rối bay lên lơ lửng nơi trung tâm Trận Pháp,nó phát chưởng đánh vào mấy phiến đá nhưng bị mấy phiến đá đáp trả khiến cho nó nổ tan tành.
-Uỳnh!
Một đoạn Cốt Quỷ sáng rực lên màu linh quang đỏ,lơ lửng giữa Huyết Đàm.
Lý Tự Nhiên nhăn ấn đường nói
-Cốt Quỷ của Hoàng Tộc sao lại bị luyện thành Con Rối chứ?Kẻ đứng sau chuyện này lai lịch không đơn giản.A Hắc mau phá nát đoạn Cốt đó đi,nếu để cho tên Chủ Nhân Con Rối khai triển Chú Thuật thì Còn Rối sẽ phục hồi hình dạng.
-Vâng!
A Hắc phát linh lực điều khiển Trận Pháp dùng mấy phiến đá kia phá Cốt Quỷ,A Hắc thu lại linh lực ngừng rót vào Trận Pháp,Hắn ngơ ngáo hỏi
-Trận Pháp này là Chú Thuật Thượng Cổ dùng để trấn bọn Quỷ Thi vậy Con Rối này ở đâu ra vậy?Nó tại sao lại xuất hiện cùng lúc với bọn Quỷ Thi chứ?
Lý Tự Nhiên không muốn vướng vào rắc rối nên phớt lờ nói
-Chuyện không liên quan đến Ngươi tìm hiểu làm gì,nhanh chân về lại Thôn đi.
-Ờ ...
Nhưng khi cả hai vừa quay đầu rời đi,thì có một khí tức từ trong Huyết Đàm xuất hiện,Lý Tự Nhiên phát hiện ra vội bảo A Hắc dịch chuyển ra ngoài.
-Có gian trá,chạy!
A Hắc ù ù cạc cạc chẳng hiểu gì
-Hả?trá gì ạ?aaaa ...
Tâm thức của A Hắc lẫn Lý Tự Nhiên bị một sức mạnh kỳ bí kéo vào một bí cảnh,mà khung cảnh ở đây có phần quen thuộc với Lý Tự Nhiên.
Tiếng kèn,tiếng trống vang lên inh ỏi làm cả hai tỉnh giấc ,chưa kịp hiểu rõ chuyện gì thì cả hai cảm thấy thân thể của mình như bị điều khiển,tự động di chuyển không theo suy nghĩ.Giọng của bọn trẻ cất lên
-Nhất bái Thiên Địa!
A Hắc há hốc mồm khi nhìn thấy cảnh tượng xung quanh,nhưng Y không thể kiềm chế được tay chân mình,nó chuyển động thực hiện theo lời đứa trẻ búi tóc trái đào và mặc áo yếm bên cạnh,miệng của Y cũng thể thốt nên lời.
-Ơ...lễ ,lễ đường này ...a...Ta ,ta đang bái lễ thành thân á?
-Nhị bái Đào Hoa Hợp Hoan Nương Nương.
A Hắc cố liếc mắt nhìn sang phía bên cạnh để xem Tân Nương như thế nào,nhưng cả đầu cũng đơ cứng không thể quay qua,mà toàn thân thì không điều khiển được,Y nhăn nhó mặt mày.
-Cái này là cưỡng ép bái lễ sao hả?Vị cô nương này là ai chứ?Vội lập gia đình lắm hay sao hả?
-Phu Thê giao bái!
Khi đối diện với Tân Nương,A Hắc cố gắng mở to mắt để nhìn,ngỡ ngàng vì vóc dáng của Tân Nương rất quen thuộc,tuy đã bị phủ khăn voan che mặt nhưng Y cũng đoán ra được bảy phần danh tính của người đối diện.
-Là Chủ Nhân ư?
-Thành lễ ,đưa vào động phòng!
A Hắc tam quan lẫn lộn,nuốt khan một cái
-Gì,gì,gì...Động phòng ư?
Cả hai bị đưa đi đến một căn phòng được trang trí như phòng Tân Hôn ,bị ép ngồi xuống bàn trà và cầm lấy chung rượu.
-Tân Lang,Tân Nương uống rượu hợp cẩn,trăm năm vĩnh kết đồng tâm.
-Ưm,ưm...
-Xong rồi,Động phòng!
Một đám trẻ con khiêng cả hai người đặt lên giường,sau đó hí ha hí hửng kéo nhau rời khỏi phòng.
Lúc này một mùi hương dịu ngọt bay đến,thoang thoảng ,phản phất làm cho tâm tình của người ta thanh thản,A Hắc từ căng thẳng dần chuyển sang vui vẻ,miệng lại cười ngâm ngâm.
-Thơm thật!
Tâm trạng của Y khoái lạc,khí huyết dâng trào,cảm giác nóng bừng khắp cơ thể,như người đang say rượu.
-Ôi ,nóng nực quá đi...
Y cử động được chân tay, ngồi bật dậy ,liền xé rách y phục trên người, vứt bừa bãi.
-Nóng quá, khó chịu quá!
Dù là khó chịu,nóng nực,thế nhưng A Hắc vẫn thỉnh thoảng cười ngâm ngâm như trúng tà.Y nhìn sang vị Tân Nương đang nằm im bất động bên cạnh,chợt đưa tay kéo tấm khăn voan che mặt của người ta xuống.
-Nương Tử!
Dung mạo tuấn mỹ của Lý Tự Nhiên lộ ra,mắt nhắm nghiền,hàng mi dày ,mài kiếm đậm đen ,mũi cao,mặt thon, đôi môi mọng đỏ , không phải vì tô son mà vì huyết sắc dưới lớp da mỏng ,đôi má có chút ửng hồng,da trắng mịn.
Vẻ đẹp này đúng kiểu Nam Nhân Như Ngọc của những công tử thế gia nho nhã,hớp mất hồn phách của A Hắc rồi,Y bất động nhìn Hắn thật chăm chú,cảm giác nóng ran phần bụng dưới,càng nhìn lại càng thèm muốn.
-Thần Tiên của Ta.
Không kiềm chế nổi nhục dục trong lòng,A Hắc cúi người hôn lên môi của Lý Tự Nhiên,Y mút lấy như ngậm kẹo ngọt,đôi tay thô ráp rắn chắc của Y vuốt ve khắp người Hắn.
-Xoẹt...
Tiếng y phục bị xé toạc chốc chốc lại vang lên, những mảnh vải bị vất đầy sàn,chăn ,gối xô lệch.Trên chiếc giường phủ vải đỏ ,rèm che bay phất phới,hai thân người loã thể đã nằm chồng chéo lên nhau,một đen,một trắng.
A Hắc hôn khắp người của Lý Tự Nhiên,miết dài từ cổ xuống ngực,dùng tay bóp cằm của Hắn cho khuôn miệng hé mở,Y thô bạo dùng lưỡi chiếm giữ vào trong,mút lấy lưỡi Hắn tìm ngọt ngào.Cái côn thịt cương cứng,đau tức không thể chịu đựng được nữa,Y nhấc hai chân của Lý Tự Nhiên cho kẹp vào hông mình ,Y tìm nơi hạ huyệt của Hắn,mạnh bạo đâm vào.
-Soạt!
-Ưm!
Cơ thể của Lý Tự Nhiên phản ứng,gương mặt nhăn nhó đau đớn,mắt nhắm nghiền đôi mi rung rẩy.
A Hắc hì hục đâm vào rút ra,mạnh bạo liên tục như phát điên.
-Aaaa...
Một luồng khói hồng bay vèo đến ,mở tung cửa phòng tiến thẳng vào giường Tân Hôn,kèm theo tiếng cười the thé khoái chí đến tột cùng.
-Há há há ...
Lý Tự Nhiên đột ngột mở trừng mắt,lật ngược tư thế đè A Hắc nằm xuống giường,Hắn ngồi hẳn lên bụng dưới của Y,mạnh bạo tung chưởng đánh một phát.
-Yaaa...
-Ầm!
-Á...
Đào Hoa Hợp Hoan vừa xuất hiện để rút lấy hoan lạc khí của đôi Tân Giai Nhân thì bị Lý Tự Nhiên phản đòn chí mạng,một chưởng đánh nát cả cơ thể Ả bên ngoài bí cảnh ,còn Oán hồn của Ả bên trong bí cảnh bị đẩy văng khỏi biệt viện,đau đớn rú lên một tràng, đầy kinh hãi.
-Không, không thể, không thể nào, không thể nào, Thần Thể của ta,Thần Thể của Ta...grrrr...
Hoá ra Lý Tự Nhiên không bị mê hương xuân dược của Đào Hoa Hợp Hoan làm mất lý trí,nhưng vì chỉ còn lại một lần dụng linh lực phát công cho nên Hắn phải lừa Ả mất cảnh giác tối đa,đến gần để đánh một chưởng đoạt mạng.
Nếu Ả không chết thì Hắn và A Hắc sẽ chết.
Vì lúc Đào Hoa Hợp Hoan hút lấy sinh khí hoan lạc chính là lúc Ả mất đi cảnh giác nhất,cho nên Lý Tự Nhiên nằm im ,mặc cho A Hắc cưỡng đoạt mình.
Đào Hoa Hợp Hoan hiện tại chỉ là một oán linh chẳng còn Tu Di không thể nào đánh trả Lý Tự Nhiên,Ả gào thét,nguyền rủa chửi bới khi tận mắt nhìn Bí Cảnh Đào Hoa Luyến do mình gầy dựng hơn mấy ngàn năm dần dần tan biến.
-Aaa...ta nguyền rủa hai ngươi đời đời kiếp kiếp không được ở bên nhau...aaa...Lý Tự Nhiên tên Ma Thần khốn kiếp...aaa...
-Hừ...lần trước không giết được ngươi ,xem như là ngươi may mắn,nhưng lần này thì Ngươi xuống Địa Ngục được rồi.
Một sức mạnh vô hình đã kéo oán linh của Đào Hoa Hợp Hoan về Địa Ngục.
-Aaaa...
Yêu Đan của Ả trôi dạt trong Huyết Đàm.
Hệ thống nhiệm vụ của Lý Tự Nhiên thông báo.
-Téng téng téng...chúc mừng bạn đã đánh bại Boss ẩn ,phần thưởng là một Yêu Đan cấp cao.
Bí cảnh tan biến, trong Huyết Đàm bổng dưng nổi lên hàng ngàn cánh hoa đào ,sau đó chúng lại tan rã hòa chung vào hồ máu,A Hắc nằm trong Cấm Địa cũng dần thức tỉnh .
-Á...đầu của ta sao nhức thế này...
Chợt Y giật bấn người,tim đập loạn xạ,hoảng hốt ngó quanh ,lại cúi đầu nhìn vào nơi nhạy cảm ,khi cái côn thịt kia dính dớp ươn ướt
-Gì, gì thế này...phòng Tân Hôn biến mất rồi ư?Thần Tiên người đâu rồi,Thần Tiên ...
Lý Tự Nhiên nghiến răng cố kiềm chế cảm xúc nói
-Đừng có la hét nữa,dùng linh lực trục vớt Yêu Đan của Đào Hoa Hợp Hoan đi .
-Dạ,dạ...
-Hấp thụ nó đi,sẽ tăng Tu Di cho ngươi.
-Dạ!
Qua độ nửa ngày chuyển hoá Yêu Đan của Đào Hoa Hợp Hoan,A Hắc hấp thụ hoàn toàn vào người,sau đó đột phá Linh Đan Đại Hoàng Kim lên Cận Tuyệt Đại Hoàng Kim,linh lực bây giờ có thể sánh ngang Quỷ Vương hoặc Tông Chủ của một Đại Phái.
Lý Tự Nhiên ngẫm nghĩ
-"Phải luyện cho tên này có khả năng chiến đấu bảo vệ Thần Thể của Ta trước,chuyện Tu Luyện tích lũy linh lực sau này sẽ yên tâm hơn."
A Hắc mở mắt ra đứng dậy,chợt nghĩ đến chuyện ở bí cảnh thì run rẩy hỏi
-Khi nãy,khi nãy là,là chuyện gì xảy ra vậy,phòng Tân Hôn ấy?
Lý Tự Nhiên lúng túng nói lắp bắp
-Chẳng,chẳng là gì cả,chẳng qua chỉ là bí cảnh Đào Hoa Luyến của Yêu Thần Thượng Cổ Đào Hoa Hợp Hoan tạo ra,Ả muốn giết Ta và ngươi...
-Vậy,vậy,chuyện giữa chúng Ta...
Lý Tự Nhiên nổi lửa quát
-Cái gì mà Ta và Ngươi,câm ngay, không được nhắc đến nữa, ngươi không muốn chết thì quên nó đi,cũng chỉ là Thần Thức giao hợp,đâu phải tiếp xúc da thịt thân thể thật...như giấc mơ xuân mà thôi.Nhanh về Thôn ngay,Thần Thể của Ta vẫn còn ở đó.
Tuy mạnh miệng quát tháo như thế nhưng trong lòng của Lý Tự Nhiên chợt dâng lên cảm giác hỗn loạn
-"Khi nãy,cảm giác đó,thật là quen thuộc..."
A Hắc bậm môi gật đầu liên tục
-Dạ,dạ,dạ...
Trên đường trở về Thôn A Hắc hỏi
-Chủ Nhân à,tại sao con Yêu Thần đó lại ở trong Cấm Địa Thôn Lý Gia,Ả có liên quan gì đến Con Rối kia và đám Quỷ Thi không?dường như Chủ Nhân không ngạc nhiên khi nhìn thấy Ả!Khi ở trong Bí Cảnh ta có nghe loáng thoáng Ả gọi Người là Lý Tự Nhiên,đó là tên của Người sao?
Lý Tự Nhiên nheo mắt,cắn nhẹ cánh môi dưới trầm ngâm một chút rồi nói.
-Không phải,đừng có mà gọi bừa ,Ta và Ả đã từng gặp nhau vào sáu năm trước,lúc đó chính tay Ta đã đánh cho Ả bị trọng thương, không ngờ Ả ta lại chạy đến đây ẩn nấp dưới Huyết Đàm để Tu Luyện,đây là trận pháp của Tiên Môn , không phải do Ả lập trận cũng chẳng phải do Ả phá Trận,rất có thể Ả Đào Hoa Hợp Hoan này lợi dụng Huyết Đàm để che giấu khí tức của mình,còn Con Rối kia là có người điều khiển trà trộn vào đám Quỷ Thi chạy vào Thôn , không biết là có ý đồ gì .
-Vậy chuyện Trận Pháp suy yếu không phải là do Đào Hoa Hợp Hoan làm,là một kẻ bí ẩn khác ư?
-Ừm,một kẻ có linh lực nửa chính nửa tà.
A Hắc gật gù
-Cái Thôn Lý Gia này quá bất ổn rồi,khi về đến chúng ta nên nhanh chóng rời khỏi đây đi.
-Hừ, không phải Ta đã nói như thế rồi sao...
Khi cả hai trở lại Thôn thì thời gian đã trôi qua ba ngày,vừa nhìn thấy A Hắc trở về tay chân lành lặn thì đám dân thôn trố mắt kinh ngạc.
-Tên tên đó...cái người đến Cấm Địa vẫn chưa chết.
-Đúng là Hắn rồi,cái dung mạo đó không nhầm lẫn được.
-Đi báo cho Trưởng Thôn và Lý Hân đi.
A Hắc thấy mọi người đang gầy dựng sửa chữa lại nhà cửa,hàng quán cũng cảm thấy vui trong lòng vì Y đã làm được một việc tốt, cứu mạng nhiều người.
-Huynh Đài!
-A,Lý Hân huynh!
Lý Hân nghe báo A Hắc trở về vội chạy ra xem xét,quả thật Y không bị thương tích gì.
-Nghe tin Huynh Đài trở về an toàn Lý Mỗ thật vui mừng,đã ba ngày trôi qua Lý Mỗ bận việc chỉnh đốn lại Thôn làng nên không thể đến Cấm Địa tìm Huynh Đài,đa tạ ơn cứu mạng của Huynh Đài,xin hỏi cao danh quý tánh.
Lý Tự Nhiên cười khẩy khinh thường
-Hắn là sợ Cấm Địa nguy hiểm nên không dám đến tìm ngươi thôi.
A Hắc cười gượng gãi đầu
-Không ngờ ta ở trong Cấm Địa đã ba ngày rồi ư,thảo nào mọi người lại nhìn Ta kinh ngạc đến vậy.
Lý Tự Nhiên nói
-Thời gian trong không gian Bí Cảnh khác với bên ngoài.
A Hắc mỉm cười nói
-Cao danh thì không có đâu,ai cũng gọi ta là A Hắc.
-À thì ra là A Hắc huynh,xin mời đến Quán trọ của Trình Nương,bằng hữu của Huynh đang ở đó.
-Ừm.
Ở quán trọ Trinh Nương đang thay y phục cho Lý Tự Nhiên,nàng đã làm việc này nhiều lần nên không cảm thấy ngượng gì cả,lại có chút thích thú .Nghe tin A Hắc bình an trở về,nàng ta lại ẩn chứa một chút thất vọng.
-Hắn vẫn chưa chết sao?
-Dạ,Hắn không có bị thương,lành lặn mà trở về rồi,đang ngồi nói chuyện với Lý Hân và Trưởng Thôn ở dưới đại sảnh quán.
-Ừm ,ta xuống ngay, ngươi đi tiếp trà cho họ đi.
-Dạ!
Nàng đưa tay vuốt nhẹ lên mặt của Lý Tự Nhiên,có chút lưu luyến không nỡ lại đượm màu u buồn như ngàn lời chất chứa muốn nói nhưng lại không thể nói ra.
-Chàng phải đi rồi sao?
Nàng ta cúi đầu hôn vào môi của Lý Tự Nhiên một cái.
Lý Tự Nhiên trong không gian tâm thức không ngạc nhiên gì cả ,vẻ mặt của Hắn bình tĩnh lạ thường,như là chuyện bị Trinh Nương hôn trộm đã quen thuộc rồi.
-Hừ...lần nào chạm môi với Ả cũng nhạt thếch , không xuất hiện cảm giác giống A Hắc...sao lại như vậy chứ?
... Ở đại sảnh quán trọ...
A Hắc nói
-Tại sao ở Thôn trang hẻo lánh thế này lại có một Trận Pháp Thượng Cổ trên một Huyết Đàm trấn áp Quỷ Thi?Tổ Tiên của mọi người là Tiên Nhân sao?
Trưởng Thôn,vuốt râu,trầm ngâm do dự một lúc nói.
-Hơn ba trăm năm trước sau cuộc chiến Diệt Thế của Huyết Ma Tôn,Tổ Tiên của chúng ta là một Tu Sĩ Trung Nguyên đã bị một Quỷ Vương của Ma Vực truy sát đến tận đây.Qua mấy ngày quyết chiến thì cả hai đều bị trọng thương,lúc này có một Vị Tiên Nhân xuất hiện kịp thời cứu giúp Tổ Tiên của chúng ta, vị này chính là Tổ Sư Gia của Tử Y Môn.Ông ấy nghĩ rằng đã tiêu diệt hoàn toàn tên Quỷ Vương đó,nhưng không ngờ đến tên Quỷ Vương này trước lúc Hắn bị tan biến đã dụng một Chú Thuật Tà Ác của Ma Tộc,tạo ra một Huyết Đàm,từ trong Huyết Đàm những Quỷ Thi tràn ra chiến đấu không ngừng.Cuối cùng Vị Tổ Sư Gia của Tử Y Môn đã mở trận pháp Thượng Cổ trấn áp lên Huyết Đàm,kéo bọn Quỷ Thi vào trong . Trước khi bị tan biến Tiên Nhân này đã bắt Tổ Tiên của chúng ta lập lời thề giao ước,phàm là con cháu của Lý Gia phải đời đời canh giữ Huyết Đàm không để Quỷ Thi tràn ra làm loạn,phàm là đệ tử của Tử Y Môn phải mãi mãi bảo vệ cho Lý Gia.Qua bao đời sinh sống và truyền dạy di huấn của Tổ Tiên, không ngờ khoảng sáu năm trở lại đây Huyết Đàm bị biến động,cứ đêm đến là bọn Quỷ Thi tràn ra truy sát dân Thôn,thời gian đầu những đệ tử của Tử Y Môn ở dịch trạm còn chiến đấu bảo vệ Thôn,nhưng càng lúc càng không thể khống chế Quỷ Thi nữa,nên bọn họ bỏ mặc chúng Ta, trở về Môn Phái cả rồi.
Lý Hân nói
-Sáu năm trước sau một biến cố tranh chấp vị trí Tông Chủ,Tử Y Môn đã thay đổi Chưởng Môn vì thế chuyện di huấn bảo vệ Thôn Lý Gia đã bị hủy bỏ,Tông Chủ lệnh cho đệ tử ở đây trở về Môn Phái,chỉ có các đệ tử xuất thân từ Lý Gia mới trụ lại đây.
A Hắc gãi cằm,ánh mắt suy đoán nói
-Kỳ lạ,sáu năm trước Tử Y Môn thay đổi Tông Chủ lại trùng hợp với Trận Pháp Cấm Địa bị suy yếu...có phải là ngẫu nhiên không hả?
Lý Hân nói
-Chúng ta đã từng đến Cấm Địa xem xét Trận Pháp,quả là có dấu vết phá hoại từ bên ngoài,nhưng vẫn không suy đoán được tại sao kẻ gian đó lại muốn thả bọn Quỷ Thi ra, không nghi ngờ đến Tử Y Môn vì không có lý do gì để bọn họ lại hãm hại người Thôn Lý Gia.
Lý Tự Nhiên nói
-Huyết Đàm chứa chướng độc Quỷ Thi là môi trường lý tưởng để luyện Tà Thuật,kẻ giấu mặt này nhắm vào Huyết Đàm không phải Lý Gia Thôn,nhưng chắc vì phát hiện ra bên trong Huyết Đàm có Đào Hoa Hợp Hoan ẩn nấp cho nên Hắn không dám bén mảng đến.
A Hắc kinh ngạc
-Ồ...thì ra là vậy...hước,nhưng Đào Hoa Hợp Hoan đã bị tiêu diệt rồi,tên đó ắt hẳn sẽ xuất hiện chiếm giữ Huyết Đàm.
-Hừ...chuyện của nhà người ta không cần quan tâm,mau đưa Ta rời khỏi đống phiền phức này đi.
-Chủ Nhân người, người không quan tâm họ sao?
-Ngươi nhanh mà đi tìm Ngưu Tiểu Ân và Khương Bảo gia tộc đi ,Ta còn phải Tu Luyện không có thời gian lo chuyện bao đồng.Huống hồ Trận Pháp đã thay đổi,Tên Bí Ẩn đó muốn vào Huyết Đàm phải mất một thời gian phá trận.
-Ờ...
Lúc này Trình Nương hoảng hốt chạy đến nói
-Khách quan à khách quan,có chuyện chẳng lành rồi...Vị Công Tử đi cùng ngươi đã bị người lạ bắt đi rồi a...
A Hắc giật bấn người hoảng hốt.
-Cái gì?