A Hắc nghiêng mặt qua nhìn về hướng Lý Tự Nhiên đang ngồi tựa lưng vào tảng đá ven hồ,Y ngơ ngác hỏi
-Chủ Nhân gọi ai thế?
Lý Tự Nhiên trong tâm thức cảm không nổi dung mạo của A Hắc nhất thời giật thót tim một cái.
-Grrr... không phải gọi Ngươi,tắm cho nhanh đi,còn phải đi Vi Sơn Trấn...hừ đã xấu còn lắm mồm.
A Hắc chép miệng một cái nuốt khan lẩm bẩm
-Ơ...tự dưng lại nổi giận với Ta là sao ?Ta biết ngươi đẹp nhưng đừng cỗ quái như thế chứ.
A Hắc quay người bước ra khỏi hồ nước,thân hình cường tráng,đôi chân thon dài,làn da đen bóng ướt đẫm,hai loạn tóc dài thẳng buông xuống hai bên đến eo không che hết khuông ngực căng đầy.Hình ảnh cái côn thịt to đùng đập thẳng vào mắt của Lý Tự Nhiên khiến cho Hắn đỏ cả mặt ,từ trong tâm thức Hắn cúi đầu,nhưng vẫn không ngăn được dòng cảm xúc ngượng ngùng dâng trào.
-Tim của ta,đập mạnh quá,khí huyết đảo lộn rồi ư?cảm giác này...cảm giác này sao lại quen thuộc đến như vậy?
A Hắc nhìn thấy mặt của Lý Tự Nhiên đỏ ửng thì hoảng hốt kêu lên
-Á,Chủ Nhân người có sao không?Thân Thể của người đỏ lên rồi này!
Y vẫn giữ cái thân loã thể đó mà chạy đến bên cạnh Lý Tự Nhiên,khoảng cách gần như chạm vào này đã khiến cho tam quan của Lý Tự Nhiên bùng nổ.
-Hước...to thật!
Trong đầu của Hắn chợt nổi lên chút dục vọng thế là vô tình kéo ý thức của A Hắc vào không gian tâm thức của mình.
-Ối ya ...
A Hắc trần trụi như thế hiện ra ngay trước mặt của Lý Tự Nhiên,ngực của Y chạm phải đầu mũi của Hắn, cả hai bốn mắt nhìn nhau không chớp,ngượng muốn xì khói.
-Ngươi cút!
-Bốp!
-Á!
A Hắc bị đẩy khỏi không gian tâm thức đến cả thân thể bên ngoài cũng phản ứng mạnh ,bay luôn xuống hồ nước.
-Ùm...
-Híc...ta ta có làm gì đâu chứ...tính khí này thật không dám đến gần a ...
Tuy vô cớ bị đánh văng nhưng A Hắc không giận ,Y bò lên bờ mặc lại y phục rồi rón rén bước đến gần Lý Tự Nhiên
-Chủ Nhân à , Người cũng nên tắm rửa đi,suốt mấy ngày liền Người không tắm rồi...mùi nước biển khi khô thật ra rất tanh nồng...
Lý Tự Nhiên nghiến răng nghiến lợi
-Grrr... ngươi chê tả bẩn đấy à?
-Dạ,dạ không dám, không dám ạ...nhưng cái đám oán hồn lang thang mà chúng ta gặp trên đường có nói ,đi thêm hai dặm nữa là ra đến đường lớn hướng vào một thôn làng,chúng ta nhìn vẻ ngoài đã rất kỳ quái rồi,nếu còn hôi hám chắc sẽ thu hút một đám Tu Sĩ Trung Nguyên đến gây sự đấy.
Lý Tự Nhiên hiểu rõ đám nhân sĩ Trung Nguyên đa phần là ngụy quân tử,vì lợi ích của bản thân chuyện gì cũng dám làm,so với Ma Tộc cũng chẳng thua gì.Hiện tại Thần Thể của Hắn đang trong quá trình cải thiện nếu để bọn Tu Sĩ không chân chính phát hiện sẽ như là món mồi ngon bị chúng cấu xé,luyện hoá .
-"Mỗi ngày Ta chỉ có ba lần dụng linh lực,tuy một chưởng có thể giết trăm quân vạn mã nhưng ba lần phát công không thể giết sạch tất cả đám cao thủ của Trung Nguyên,nếu bọn chúng chia nhau luân phiên tấn công thì Ta sẽ rơi vào thế bất lợi,đường đến Vi Sơn Trấn còn xa, không thể không gặp các đệ tử của Lục Đại Phái,còn có bọn Tán Tu ...hừm,ít gây sự chú ý sẽ tốt hơn."
-Hừ... ngươi biết rõ hiện giờ ta không thể cử động được cơ mà,còn nói năng hàm hồ...
-Ta ,ta có thể tắm cho Chủ Nhân mà...
-Ngươi...ngậm miệng lại ngay...ai cần ngươi tắm cho ta...đừng tưởng rằng Bổn Toạ không biết rõ ý đồ bẩn thỉu của ngươi...
A Hắc lúng túng,ngượng đỏ mặt chống chế ,vớt vát lại chút sĩ diện.
-Chủ Nhân...ta không hề có ý đồ xấu gì với Chủ Nhân cả,chúng ta đều là nam nhân mà...huống hồ Ta đã đã có người trong lòng rồi...
Lý Tự Nhiên thoáng chốc ngỡ ngàng
-Hừ...thứ xấu xí như ngươi mà cũng dám tơ tưởng đến người khác à?
-Ta ,ta tuy xấu xí,nhưng rất được việc,nàng ấy cũng không chê bai ta...
Lý Tự Nhiên nhếch mép cười khẩy nói
-Hừ,cô nương nào xui xẻo để ngươi nhìn trúng thế hả?
-Là,là Tộc Trưởng Ngưu Tiểu Ân...nếu không phải chúng ta có tình ý với nhau thì ta đâu phải vất vả đi tìm kiếm tung tích của dân Ngưu Tinh chứ...
-Hừ...ta khuyên ngươi nên biết an phận đi,Ngưu Tiểu Ân là yêu cấp Đại lại xinh đẹp, ngươi không xứng với nàng ta đâu.
-Gì,gì,gì,chứ...chỉ là ngoại hình thôi mà,Ta học cách dị dung thuật là được rồi ...
-Hừ,mang một lớp da giả tạo ư? Ngươi thật đáng thương...
-Hừ...còn Người thì sao?đẹp thế để làm gì,cũng nằm trong đá cô độc không ai ngó đến,tính tình khó ưa như vậy chắc chắn là bị người yêu ruồng bỏ rồi.
-Ngươi... ngươi chọc điên ta hả?
Lý Tự Nhiên thoáng chốc nghĩ đến trận đánh sau cùng với Dương Thiên Hạo,cảm giác chơi vơi lạc lõng từ trong sâu thẳm trồi lên,nhất thời im bật.
A Hắc thấy qua một lúc lâu mà Lý Tự Nhiên không nói gì,bổng dưng lo lắng,Y chạy đến vịn vào hai bên vai của Hắn nói.
-Thần Tiên, Thần Tiên người sao rồi,sao không nói gì nữa vậy, người đừng làm ta sợ...Ta xin lỗi,lỗi của ta hết,ta không nên nói những lời như vậy...
Lý Tự Nhiên bổng dưng trầm mặc,sau đó lên tiếng
-Ngươi lấy vải che mắt lại,rồi tắm cho Ta...
-Hả...ơ...ờ...
Mặc dù rất lóng ngóng,chân tay vụn về ,nhưng A Hắc vẫn có thể che mắt tắm cho Lý Tự Nhiên, không phải nói ra thì ai cũng hiểu Lý Tự Nhiên trong tâm thức bí cảnh ngượng chín cả mặt.
Sau khi tắm xong,Lý Tự Nhiên dùng một lần sử dụng linh lực biến ra bộ y phục màu xanh nhạt cho mình ,còn đeo một mặt nạ che đi nửa khuôn mặt.A Hắc ngạc nhiên hỏi
-Chủ Nhân à sao người phải mang mặt nạ vậy,dung mạo của người tuấn mỹ không để người khác chiêm ngưỡng thật là phí.
-Hừ...ngươi không biết giang hồ hiểm ác sao?bọn Tu Sĩ Trung Nguyên không phải ai cũng là thiện nam tín nữ đâu,có kẻ tu Tà Thuật,cũng có kẻ ỷ mạnh hiếp yếu,giết người cướp Linh Đan,luyện Cốt ,luyện Hồn tăng Tu Di.
-Hả?thế thì có khác gì ở Ma Vực á...thật đáng sợ...
-Ngươi cũng nên tạo cho mình một lớp da ngụy trang đi,Ngưu Tinh không ra Ngưu Tinh, Tiểu Quỷ không giống Tiểu Quỷ,vào đất Trung Nguyên chỉ khiến người khác chướng mắt mà tru diệt.
-Chủ Nhân nói đúng lắm...nhưng hì hì...ta ta chỉ biết biến thành cây cối,tản đá thôi...tạo lớp ngụy trang thật chưa học qua...
-Hừ...gặp được cơ duyên thăng cấp linh đan mà chẳng tăng thêm được một chút thông minh nào...đọc theo ta ,bắt ấn thế này...biến !
A Hắc cũng biến đổi y phục cũ thành bộ thường phục màu trắng trang nhã sạch sẽ,tóc búi cao nửa phần trên,nửa phần dưới xoã dài.Thoạt nhìn Y từ phía sau lưng sẽ cho rằng đây chính là một vị Tiên Nhân tướng mạo phương phi,cương trực,nhưng khi đối diện thì sẽ bị dọa cho giật bấn người vì dung mạo khó cảm của Y .
Lý Tự Nhiên nhếch mép cười khẩy một cái ngao ngán nói
-Ngươi đúng là cực phẩm nhân gian,dung mạo người không ra người quỷ không ra quỷ,yêu quái cũng phát hờn vì kém xa ngươi về khả năng hù doạ.Hừ...cõng ta...đi thôi.
A Hắc bĩu môi thở dài một tiếng
-Hừm...vâng.
...Lý Gia Thôn ,một thôn làng nhỏ nằm cách bờ biển mười dặm ,xung quanh được bao bọc bởi rừng núi hiểm trở,nên rất vắng vẻ.Dân thôn chủ yếu là nông dân,mang nông sản chuyển đến Vi Sơn Trấn xa tận trăm dặm để đổi lấy nhu yếu phẩm cần thiết trong cuộc sống đời thường,cũng có một vài người Tu Tiên nhưng linh đan chưa ai đột phá đến Bạch Kim.Nơi đây có một dịch trạm của Tử Y Môn ,chuyên cho thuê xe ngựa vận chuyển và đưa tin tức,cũng giúp dân thôn trừ yêu diệt tà bảo vệ bình an.Dân số ở đây chỉ khoảng một trăm hộ,hơn ba trăm người nên khi có khách vãn lai ghé qua là họ rất chú ý.
-Ngươi nhìn xem cái tên quái dị đó ở phương nào đến đây mà cõng theo một tên ngủ gật thế kia.
-ôi trời Hắn xấu xí quá đi ,có phải yêu quái giả dạng không vậy?
-Hừ các ngươi lo uống trà của các ngươi đi đừng nói hàm hồ đuổi khách của bổn tiểu thư.
Bà chủ quán trọ tuổi tầm hơn hai mươi,xinh đẹp ,đon đả mời A Hắc vào ghế ngồi.
-Ôi a...vị khách quan này xin mời ngồi mời ngồi...chẳng hay ngươi muốn dùng chi?có muốn thuê phòng nghỉ tạm qua đêm không?Vị bằng hữu ngồi trên lưng ngươi có phải là bị bệnh gì hay không,Bổn cô nương sẽ mời Lang Y đến chữa cho Hắn giúp ngươi a...
A Hắc thấy bà chủ này quá thân thiện cũng không đề phòng gì mà nói
-À người này không có bệnh ,Hắn chỉ ngủ mê thôi,Ta...
Lý Tự Nhiên liền lên tiếng ngăn cản A Hắc nói nhiều sẽ lộ thân phận
-Im mồm!Ả ta đang dò xét ngươi đấy...nhanh thuê một phòng,bảo Ả mang thức ăn lên ...nắm tay lại để Ta ngưng linh lực tạo Linh Lực Đan, ở Trung Nguyên chỉ dùng Ngân Quan,Linh Lực Đan có giá trị liên thành sẽ đổi được nhiều tiền .
-À!Chủ Nhân thật thông minh.
-Hừ...
Đoạn Y quay sang nói
-Bà Chủ ,Ta muốn thuê phòng ngủ qua đêm,quán có món ngon gì thì cứ mang hết lên phòng là được,ta mệt rồi muốn nhanh có chỗ nghỉ ngơi.
A Hắc chìa tay đưa cho Bà Chủ một viên Linh Lực Đan chứa mười năm Tu Di,khiến cho nàng ta há hốc mồm kinh ngạc.
-Ôi Linh Lực Đan...
-Cái này đổi ra Ngân Quan,trả tiền thuê trọ và thức ăn,số còn dư hoàn lại Ta.
-Vâng,vâng...
Sau khi lên phòng,A Hắc hạ ghế bế Lý Tự Nhiên lên giường,còn mình thì ngồi ở bàn trà thưởng thức,cơm ngon rượu thơm.
Lý Tự Nhiên cũng tranh thủ thời khắc yên ổn này vận công tu luyện.
Ăn xong A Hắc ngã lưng xuống sàn gỗ ,lấy tay làm gối ngủ ngon lành.
Nửa đêm thanh vắng bổng vàng lên tiếng thét chói tai,khiến cho cả thời trang hoảng sợ.
-Áaaaaaa...
Bà Chủ trọ cũng mắt nhắm mắt mở,ngáp dài mặc vội y phục chạy ra đại sảnh quán,ra lệnh cho gia nô hé cửa quan sát bên ngoài.
-Đi,đi xem là chuyện gì?
-Dạ,dạ...
Lúc này khách trọ cũng nhốn nháo đi ra khỏi phòng,nhìn nhau ngơ ngác
-Có chuyện gì vậy?
-Xảy ra chuyện gì mà nửa đêm lại la hét thê thảm như vậy a?
Tên gia nô vừa mở cửa ra thì ầm một cái,có một người máu me bê bết ngã vào doạ cho Hắn một phen chết điếng.
-Ầm!
-Á...
-Có quỷ...cứu...
Người này bị thương nặng,những vết cào cấu ,xé rách da thịt sâu đến tận xương,Hắn không qua khỏi chết ngay sau đó.Mấy vị khách hoảng vía la hét
-Á ..có người chết rồi a...
-Là quỷ giết người,đóng cửa lại đi ...
-Tu Sĩ...mời Tu Sĩ của Tử Y Môn đi ...
-Sợ quá,sợ quá...ta đã bảo cái thôn nhỏ này hẻo lánh không an toàn rồi mà dừng chân ở đây làm gì a...hic...hic...bây giờ làm gì đây...hu hu...
Bà Chủ nhanh tay chạy đến kéo cửa cài chốt gỗ, khóa mấy khoá,liếc mắt mắng tên gia nô
-Ây ya, ngươi còn đứng trơ ra đó làm gì,gọi Lục thúc ,Giang Thúc đến đây mau...
-Dạ,dạ...
Đoạn nàng ta quay sang trấn an khách trọ
-Chư vị đừng sợ,đừng sợ...Lý Gia Thôn có dịch trạm của đệ tử Tiên Môn Đại Phái Tử Y làm sao ma quỷ có thể tác quái được a, người này chắc là chạy từ khu rừng bên cạnh ra ,bị gấu tấn công rồi...tạm thời Bổn cô nương sẽ cho người xử trí thi thể này,đợi sáng mai báo cho Trưởng Thôn và đội phụ trách an ninh đến mang đi,các vị xin về phòng ngủ tiếp đi, không sao đâu...
Nghe những câu trấn an của Bà Chủ ,mọi người có phần nhẹ nhõm,liền quay trở về phòng.
-Là gấu sao?nhưng khi nãy ta nghe Hắn hét lên quỷ,quỷ mà...
-Ai ya...Bà Chủ là người của Lý Gia Thôn đương nhiên hiểu rõ tình hình của Thôn hơn khách vãn lai chúng ta rồi,Nàng ta bảo là gấu thì là gấu...ngươi a nghe nhầm thôi,ngủ đi...
Hai vị hộ vệ của quán xuất hiện,thoạt nhìn thương tích của thi thể cũng giật bấn người.
Lục thúc nói
-Bà Chủ...vết thương này...đúng là cái thứ đó gây ra rồi...
Giang thúc nói
-Làm sao đây Bà Chủ,Nó càng ngày càng lộng hành rồi...Tiên Nhân của Tử Y Môn bỏ mặc chúng Ta rồi...hiện tại vòng kết giới đã bị suy yếu...Con Quái Vật này sẽ thoát ra ngoài thôi...lúc đó,lúc đó e rằng chúng Ta khó sống...
Bà Chủ trọ nhìn cái thi thể lạnh tanh nằm trên đất nói
-Hừ Gia Tộc họ Lý chúng ta đã giúp sức cho Tổ Sư Tử Y Môn gầy dựng lại Môn Phái,với cam kết đệ tử của họ sẽ mãi bảo vệ chúng Ta , không lý nào bọn họ lại dám đi ngược giáo huấn của Tổ Sư.Huống hồ Lý Gia chúng ta có năm người là đệ tử Nội Môn ,bọn họ sẽ không bỏ mặc Gia Tộc được.
Giang thúc nói
-Bà Chủ à chuyện đó đã qua trăm năm,lời giáo huấn kia cũng dần phai mờ theo thời gian rồi,huống hồ Tông Chủ hiện tại là Tông Chủ vừa mới bổ nhiệm,Môn quỷ cũng đã thay đổi rồi...bọn họ hừ...đệ tử của Tử Y Môn ở dịch trạm chỉ xem Lý Gia chúng ta như là một nơi kiếm Ngân Quan mà thôi à...
Lục thúc nói
-Sáng nay lại có thêm vài người của dịch trạm đã rời đi,Trưởng thôn đã cầu xin bọn họ nể tình Tổ Tiên Lý Gia và Tổ Sư của bọn họ có giao tình mà nán lại đến sáng mai nhưng bọn họ vẫn đi.Hiện tại người ở lại cảnh giữ dịch trạm là Lý Hân và Lý Dịch, người thôn chúng ta...Bà Chủ à...qua được đêm nay thì vẫn còn những đêm sau ,chúng ta...chúng ta bỏ thôn thôi...
Bà Chủ mặt mài cau có,ngồi xuống bàn ,nói
-Hừ...mồ mả Tổ Tiên của chúng ta ở đây,đi đâu mà đi,đợi xem sáng mai Trưởng Thôn có quyết định gì.Mang cái xác xuống hậu viện xử lý đi,đừng để nó Thi Biến.
-Dạ...
Lý Tự Nhiên đều nghe hết câu chuyện,Hắn suy ngẫm
-"Độc khí trên thi thể là do Con Rối của Nhục Thể Hình Nhân Chú gây ra,Kẻ nào đã thừa hưởng Tà Chú Thượng Cổ này rồi?Lý Gia Thôn đang che giấu chuyện gì?"
-Khòooo...
Hắn nhìn lại A Hắc thì thấy Y vẫn ngủ ngon lành,mép môi Hắn nhếch nhẹ nheo mắt chán nản
-Bên ngoài gió tành mưa máu, ngươi ở đây thì ngủ ngon lành...hừ...sáng mai phải rời khỏi đây càng sớm càng tốt.
Trời vừa hừng đông thì quán trọ đã nhốn nháo,xôn xao, những người khách vãn lai cả đêm không ai dám chợp mắt chỉ mong trời mau sáng ,chỉ cần nhìn rõ đường đi là trả phòng ,nhanh chóng chạy khỏi Lý Gia Thôn.
-Tính tiền cho Ta,nhanh nhanh...
-Thối tiền thừa mau mau...
-Có cho thuê ngựa không hả?
-Lấy lương khô chỗ ta nhanh nào...
-Đến lượt ta chưa hả?
-Khách quan từ từ,để ta kết sổ tính tiền,vâng vâng,đến ngay,đến ngay...
Đến khi A Hắc vươn vai bước ra khỏi phòng thì tất cả các khách trọ đã rời đi hơn một tuần trà rồi.
-Ngoáppp...hơ...ồ đại sảnh quán chẳng có ai cả...ha ha ha,Ta là người thức sớm nhất đấy Chủ Nhân à...
Lý Tự Nhiên chẳng thèm nói,bảo Y màu chóng thu dọn rời khỏi Lý Gia Thôn.
-Kiểm tra chiếc ghế,rồi cõng Ta rời khỏi đây,nhanh!
-Ơ...ờ...chúng ta nên đi khỏi nơi đây,Gấu có thể trở lại thôn.
-Hừ... ngươi không có mắt quan sát hả,ai nói sao thì nghe vậy à...ngu xuẩn.
-Hả...mới sáng sớm đã mắng người ta...thật là khó hầu hạ a...hừm vậy mà đêm qua,giấc mơ đó... Người thật dịu dàng như một chú mèo con...
-Ngươi còn lảm nhảm gì thế hả?đang mắng chửi Ta sao?
-Không, không có,ta nào dám...ta ta chỉ nghĩ đến giấc mơ đêm qua...Ta thấy Người và Ta ở dưới tán cây...
Không đợi cho A Hắc kịp nói hết câu,Lý Tự Nhiên đã quát tháo.
-Đi cho nhanh,còn chần chừ sẽ gặp rắc rối...
-Á,đi,đi,đi...
A Hắc cõng Lý Tự Nhiên chạy vội xuống lầu,đi đến quầy tiếp khách để trả phòng.
-Bà Chủ à,cho ta trả phòng và lấy tiền thừa a...
Mặt mày nàng ta không vui vẻ gì,nhưng cũng không có lý do gì để giữ khách,bèn đưa cho A Hắc một túi Ngân Quan và chúc Y lên đường bình an.
-Khách quan đi đường bình an,khi nào có dịp lại ghé Lý Gia Thôn chúng tôi...
A Hắc bỏ túi tiền vào ngực áo ,nói
-Vâng,đa tạ!
Vừa dứt lời thì từ ngoài văng vào hai người,làm nát cả bàn ghế,máu bắn tứ tung.
-Ầm!
-Á...aaa...chạy đi...có...quỷ ...ơ...
-Ụa...ặc ...quỷ giết người rồi...chạy đi ...
Cả hai vì thương tích nhiễm độc nên cũng chết ngay, trong khi A Hắc còn đang há hốc mồm kinh ngạc thì Bà Chủ quán trọ đã cùng hai hộ vệ Lục thúc ,Giang thúc,và mấy nô bộc chạy ra đường xem xét.
-Cấm địa xảy ra chuyện rồi,mọi người đến Từ Đường nhanh!
Lý Tự Nhiên nói
-Nó đến rồi!
A Hắc ngơ ngáo
-Con Gấu tấn công vào thôn rồi á?
-Hừ...là Quỷ Thi...còn là Quỷ Thi cấp cao...ra ngoài xem thử...
-Ơ...dạ...
Bên ngoài đường phố hỗn loạn,dân thôn kéo nhau bỏ chạy về một hướng,trên đất có dấu vết đánh nhau ,máu thịt vươn vãi,những vị khách khi nãy rời quán trọ cũng bỏ chạy theo dân thôn.
A Hắc nắm áo một người lại hỏi.
-Huynh đài sao ngươi còn chưa rời khỏi thôn vậy a, có chuyện gì sao?
Người đó hốt hoảng nói
-Á chạy mau đi,con đường rời khỏi thôn bị chặn rồi...mọi người đang chạy đến Từ Đường Lý Gia,có kết giới bảo hộ...
-Bị chặn ,bị ai chặn á?
-Quỷ,rất nhiều quỷ...đừng hỏi nữa chạy mau...
Y cũng rối trí hỏi
-Chủ Nhân,giờ làm gì đây?
-Chạy theo bọn họ...
A Hắc cõng Lý Tự Nhiên chạy theo dòng người đến một Từ Đường lớn ,nhưng những nam nhân bảo an cho Thôn đã ngăn cản những người khách vãn lai không cho chạy vào cửa .
-Cút đi, Từ Đường Lý Gia chỉ cho con cháu họ Lý vào.
-Á...các ngươi,sao lại tiệt tình như vậy a,bọn ta là khách lỡ đường,bị bọn quỷ trong thôn các ngươi đuổi giết,các ngươi đáng lý ra phải giúp đỡ bọn ta chứ...
-Không nói nhiều,các ngươi không tránh ra thì đừng trách.
Bọn họ dùng cuốc xẻng,gậy gộc đập loạn xạ vào nhóm người ngoại thôn,khiến cho hai ,ba người bị thương.
-Á,lý nào là vậy a...bọn khốn kiếp Lý Gia Thôn các ngươi...
Cách đó không xa có hai người Đệ tử của Tử Y Môn đang đánh nhau với một bầy Quỷ Thi có năm , sáu con.Bọn họ vừa đánh vừa rút lui về phía Từ Đường,tuy nhiên Quỷ Thi từ khắp ngõ hẻm của thôn trang lại tràn về như trẩy hội,đếm sơ qua cũng hơn trăm con,chúng hung hăng,khát máu ,lao vào bọn người ngoại thôn.
-Grrr...
-Á...cứu với ...aa...
-Chỉ bọn ta vô cửa,mở cửa ra...aaa...
A Hắc vừa cõng Lý Tự Nhiên vừa đánh trả,những cú đấm linh lực phát ra liền đánh nổ ba,bốn con Quỷ Thi,cứu được năm ,sáu khách vãn lai.
-Uỳnh, ùynh...
-Rút vào Từ Đường đi...
-Á...bọn người Lý Gia không mở cửa a...
Một vị đệ tử của Tử Y Môn hét lớn
-Ta là Lý Dịch ,mau mở cửa...
Đám Quỷ Thi kéo đến cào cấu liên tục khiến cho Hắn đỡ không kịp trúng một phát vào vai,cũng may là A Hắc nhìn thấy ,đấm một chưởng thổi bay bọn Quỷ Thì cứu Hắn .
-Ngươi không sao chứ?
-Đa tạ huynh đài cứu mạng...yaa...rút vào Từ Đường đi...Lý Hân mở trận Hoả Địa.
Đám người của Lý Gia nghe tên Lý Dịch liền mở cửa,nhân lúc này đám người ngoại thôn năm ,sáu người vội chạy vào,A Hắc cũng cõng Lý Tự Nhiên theo dòng người chen vào trong.
Lý Hân và Lý Dịch hợp sức mở ra trận pháp trước cửa Từ Đường,lửa bùng lên cháy theo hình Cánh Cung xua đuổi bọn Quỷ Thi khiến bọn chúng không dám đến gần.Có con bay lên cao, muốn vượt qua rào lửa nhưng bị những đám lửa từ trận pháp bắn lên đánh ngã xuống đất.
Thấy tình hình tạm ổn Lý Hân và Lý Dịch cũng rút vào Từ Đường.
Bọn người của Lý Gia Thôn thấy khách vãn lai lạ chạy vào thì lớn tiếng xưa đuổi.
-Các ngươi,ai cho các ngươi vào hả ,cút ra ngoài đi...
-Từ Đường nhỏ hẹp không chứa nổi người ngoại thôn...
Bà Chủ trọ tên là Trinh Nương vừa nhìn thấy đám khách trọ đêm qua chạy vào thì đứng ra nói giúp
-Mọi người,mọi người hãy nghe Trinh Nương ta nói một lời đi...bọn họ đều là khách vãn lai trọ ở Tửu Lâu của Ta,sáng nay đã rời đi sớm nhưng gặp phải biến cố này nên không ra khỏi Thôn được,bây giờ là lúc nguy cấp chúng Ta không nên đối xử tiệt tình với họ như vậy.
Có một thiếu phụ lên tiếng
-Lần này bọn Quỷ kia tấn công luôn cả ban ngày cho thấy Cấm Địa suy yếu ,đã không còn tác dụng giữ được chân bọn chúng rồi,chúng sẽ không quay về nếu không uống đủ máu, chúng ta trốn trong Từ Đường bao nhiêu ngày còn không biết được kia,lương thực ít ỏi có đủ chia nhau không? đám người này đâu phải dân thôn Lý Gia , chúng ta không có trách nhiệm bảo vệ họ .
Đám dân thôn lao nhao xô đẩy những khách vãn lai.
-Đi ra ngoài,đi đi...
-Á...đừng đuổi bọn ta mà,ta đưa hết tiền cho các ngươi,xin đừng đuổi bọn ta, ở ngoài đều là quỷ,ra ngoài sẽ chết...
Lúc này Lý Hân và Lý Dịch chạy vào,mọi người mới chuyển chú ý sang bọn họ.
-Lý Hân,Lý Dịch...á Hắn ,Hắn bị thương rồi kìa...
Mọi người sợ hãi dồn về một phía,tránh né Lý Dịch,làm cho A Hắc ngạc nhiên.
-Các ngươi làm trò gì thế?Hắn đã cản đám quỷ thi ở cửa,Hắn còn là người Thôn các ngươi,sao lại tỏ thái độ cách ly Hắn như vậy a?
Trình Nương nói
-Ngươi tránh xa họ ra đi a,họ bị Quỷ Thi cào trúng rồi,độc Quỷ Thi rất mạnh và không có cách chữa trị,Hắn sẽ hóa Quỷ đấy.
Lý Hân nói
-Các người đừng sợ,ta đã phong bế kinh mạch của Hắn,tạm thời độc sẽ không phát tán .
Một đám nam nhân tranh nhau lên tiếng.
-Không sao cái gì chứ,ngươi tưởng bọn ta chưa từng thấy qua những người bị Quỷ Thi cắn,hay cào trúng sao hả,dù có dùng cách nào chữa trị thì thời gian chưa được nửa ngày Hắn cũng hoá Quỷ a.
-Phải đó ,phải đó,ném Hắn ra ngoài đi... không Hắn sẽ hóa Quỷ giết hết chúng Ta...
-Lý Hân ngươi là người Tu Tiên, ngươi hiểu rõ độc quỷ thi này không trị được mà...Lý Gia Thôn chúng ta không chỉ có một Lý Dịch, ngươi nhìn đi ở đây có hơn hai trăm người,sao có thể vì một mình Hắn mà đánh đổi mạng của tất cả hả?
-Phải đó,phải đó...
Lý Dịch nghiến răng nghiến lợi,đôi mắt đỏ rực,dâng lên nỗi thất vọng nói
-Các người,các người sao có thể đối xử với Ta như thế...bọn ta vì Lý Gia Thôn mà không bỏ dịch trạm,vẫn trấn giữ kết giới Từ Đường bảo vệ các ngươi,vậy mà,vậy mà...ặc ặc...
-Á Hắn ối máu đen kìa,sắp thành Quỷ rồi a ...
Lý Hân nói
-Ngươi đừng kích động,độc sẽ phát tán nhanh hơn đấy...
Lúc này Trưởng Thôn mới lên tiếng trấn áp đám đông
-Im lặng hết đi...bây giờ Quỷ Thi đang làm loạn bên ngoài chưa đủ hay sao,các ngươi còn muốn trong này bát nháo nữa.Kết giới Từ Đường là do Tổ Tiên của Lý Gia lập nên nếu không có người độ linh lực duy trì thì nó sẽ biến mất.Lý Hân và Lý Dịch là người Tu Tiên cuối cùng còn ở lại đây,các ngươi đuổi chúng đi thì ai giữ kết giới,lúc đó không phải chúng ta cũng khó thoát bọn Quỷ hay sao?
Mọi người im lặng,run rẩy nhìn nhau.
-Nhưng,những thưa Trưởng Thôn,Lý Dịch hắn,hắn sẽ hóa Quỷ đó...
Trưởng Thôn thở dài nói
-Bọn Quỷ Thi này rồi cũng sẽ bị Trận pháp ở Cấm Địa kéo về,chúng Ta cố gắng đợi một thời gian xem sao?Để cho mọi người an tâm,Lý Dịch ngươi phải bị trói lại...
Lý Dịch sắc mặt nhợt nhạt không thể phản kháng đành gật đầu đồng ý,Lý Hân dùng Khốn Tiên Tác trói Lý Dịch vào cột nhà .
-Lý Dịch ngươi cố gắng một chút,sau khi bọn Quỷ Thi rút về Cấm Địa,ta sẽ đưa ngươi về Môn Phái chữa trị.
Mọi người mệt mỏi,ngồi bệt xuống đất chờ đợi,và nghe ngóng động tịnh bên ngoài,A Hắc cũng đặt ghế xuống ,ngồi cạnh bảo vệ cho Lý Tự Nhiên.
-Chủ Nhân à,chúng ta an toàn rồi,chờ bọn Quỷ Thi kia bỏ đi,Ta sẽ đưa người rời khỏi đây.
Lý Tự Nhiên cười nhạt nói
-E rằng không đợi được nữa...Con Rối chính đến rồi!
Bên ngoài bọn quỷ thi bao vây Từ Đường,tìm cách xông qua kết giới nhưng không được,bọn chúng cào cấu vào tấm lưới linh quang đang bọc lấy ngôi nhà,mỗi lần móng vuốt va chạm lại vang lên tiếng keng keng nghe chói tai.
Đang là ban ngày nắng gắt ,bổng dưng xuất hiện một đám sương mù dày đặc phủ toàn bộ Thôn Lý Gia,khiến cho nơi này biến thành một khu vực âm u như đêm tối.
Từ trên không trung bay hạ xuống một Cỗ Quỷ Thi đáp chân lên mái nhà gần Từ Đường.Không rõ là nam hay nữ vì tóc của Nó bạc trắng xoã dài phủ mặt,thân cao hơn 1m70,y phục cáu bẩn rách nát, những đường gân đen nổi cộm chạy khắp da thịt.Nó rú lên một trận ghê rợn,làm dao động trời đất .
-Grrrrr...aaaa...oooo ...
Nó cào một cú phát ra vòng khí tức mạnh bạo đánh phá kết giới.
-Choang!
Kết giới lung lay,linh quang chớp tắt,sắp không trụ được,Lý Hân vội điểm linh lực bắn ra ngoài độ cho Kết Giới ổn định.
-Á ...kết giới bị tấn công rồi...
-Grrrrraoooo...
Tiếng rú đã làm cho tất cả người trong Từ Đường hoảng vía,ôm chặt lấy nhau run rẩy
-Đàm Vương thức tỉnh rồi,lần này Đàm Vương thức tỉnh rồi...hu hu hu,chúng ta chết chắc rồi...
Lý Tự Nhiên biết đây là một Con Rối cấp cao của Chú Thuật Nhục Thể Hình Nhân, sức chiến đấu rất mạnh ,ma lực ngang tầm Quỷ Vương Ma Vực,chỉ một hai đòn tấn công của nó đánh vào là có thể phá nát Kết Giới yếu kém của Từ Đường,nên Hắn cho A Hắc mượn linh lực,phát ra khí tức chống đỡ lại đòn tấn công tiếp theo.
-Uỳnh!
Bên ngoài Con Rối kia tung một trảo thì bên trong A Hắc cũng phát một chưởng đánh ra,nhờ vậy mà phá tan đòn tấn công.Khí tức va chạm hất tung bọn Quỷ Thi bay khắp nơi,Con Rối cũng bị đẩy lui văng vào mấy căn nhà làm đổ vỡ tan tành.
-Ầm,ầm...
Nó bị đá đè nhất thời chưa đứng lên được.
Từ Đường cũng rung lắc ,bụi rơi xuống từng mảng.
-Aaaa...trần nhà sắp sập rồi sao?
Lý Hân ngỡ ngàng nhìn A Hắc
-Vị huynh đài này linh lực thật thâm hậu... Huynh Đài có thể giúp Lý Gia Thôn chúng tôi sửa chữa lại Trận pháp ở Cấm Địa để Trận pháp kia trói giữ bọn Quỷ Thi không?
A Hắc lúng túng không biết trả lời thế nào thì Lý Tự Nhiên nói
-Cấm Địa đó có chút bí ẩn,Ta muốn đến xem thử...
-Nhưng,Chủ Nhân bên ngoài khắp nơi đều là quỷ thi,làm sao ta xông ra ngoài được,huống hồ Ta không biết Cấm Địa ở đâu.
Lý Hân nôn nóng cầu xin A Hắc
-Huynh đài Ta cầu xin Huynh,giúp đỡ Lý Gia Thôn bọn ta, ngươi xem ở đây có nhiều lão nhân gia và trẻ con,sao nỡ nhìn bọn họ bị Quỷ Thi làm hại a...
A Hắc chưa kịp từ chối thì Trưởng Thôn và thôn dân đồng loạt quỳ xuống cầu xin Y cứu mạng.Hết cách, A Hắc phải nhận lời
-Các người,các người đang tạo áp lực cho Ta đây mà...thôi thôi đứng lên đi...giúp thì giúp...nhưng mà ...làm sao đi đến Cấm Địa hả,Kết Giới của Từ Đường có còn đủ thời gian chống đỡ đến khi Ta kịp vào Cấm Địa đó không hả?
Lý Hân nói
-Ta có tấm bùa chú Dịch chuyển tức thời có thể đưa Huynh Đài đi đến Cấm Địa,nhưng chú thuật này chỉ dùng được một lần và chỉ dành cho một người...
Lý Tự Nhiên nói với A Hắc
-Cứ để Thân Thể của Ta ở lại đây,Con Rối kia đã trúng một chưởng của Bổn Toạ nhất thời không gượng dậy nổi đâu,đi nhanh về nhanh.
A Hắc nói
-Lý huynh ,Ta đi cũng được nhưng Đệ Đệ này của ta đang bị bệnh,Hắn chỉ ngủ suốt ngày thôi,xin Lý huynh hãy bảo vệ Hắn trong khi ta rời đi...
-Huynh đài yên tâm,Ta nhất định bảo vệ tốt vị Công Tử này.
Lý Tự Nhiên nghiến răng cười khẩy một cái
-Đệ Đệ ư?
-Hề hề...nếu Ta gọi Người là Chủ Nhân thế nào bọn họ cũng sẽ nghi ngờ thân phận của chúng ta...làm huynh đệ hợp lý hơn mà...
-Hừ!
Lý Hân điểm ra một lá bùa bằng linh quang vàng ,sau một lúc đọc chú rì rầm Hắn hô lớn.
-Đi!
Lá bùa dán chặt vào người của A Hắc di chuyển thời không đưa Hắn đi trong nháy mắt.