Chương 75: Mị thuật của Hồ Ly.

Từ người của A Hắc phát ra ánh sáng vàng chói lóa,toả ra xung quanh,chiếu rọi khắp bốn phương tám hướng,soi thẳng vào mắt của trăm cái đầu Bách Thủ Quy khiến cho nó choáng ngợp một lúc,rú lên một tràng dài.

-Oanggggg...

Những người trên thuyền sau một hồi nheo mắt nhìn lại thì không thấy con Bách Thủ Quy đâu cả ,phía trước một màn đêm tối đen không mưa , không sấm ,dòng nước chảy xuôi bình thường,sóng nhấp nhô .

-Bách Thủ Quy đâu rồi?

-Chúng ta thoát chết rồi a...

-Chúng ta vượt qua giới tuyến rồi ,ha ha ha...

-Á...

Tiếng của Mai Mai làm mọi giật bấn nhìn lại.

-Gì thế Mai Mai?

-A Hắc,A Hắc biến mất rồi a!

Ngưu Tiểu Ân nhìn khắp bốn phương quanh thuyền đều không thấy A Hắc và Lý Tự Nhiên đâu cả.

-Bọn họ đi đâu rồi?

A Mão vẫn ở bánh lái hô lớn

-Tộc Trưởng người nhìn ở kia...

Ở phía xa kia chính là khu vực giới tuyến ,vẫn sấm chớp,mưa bão ,nhưng con Bách Thủ Quy đã trở nên nhỏ bé.Ngưu Tiểu Ân ngẩn người ra

-Hoá ra khi nãy A Hắc đã dụng chú Di Vật đưa con thuyền ném đến đây, không phải cùng nhau dịch chuyển...

-Hả?nói nói vậy là...A Hắc,huynh,huynh ấy vẫn ở nơi đó sao?Huynh ấy nguy hiểm rồi,làm sao Huynh ấy có thể đấu lại Thủy Quái Thượng Cổ a...

Mai Mai nói

-Vậy chúng ta có nên trở lại cứu Hắn không Tộc Trưởng?

Vị Trưởng Lão lên tiếng

-Tộc Trưởng xin đừng quay lại,khoảng cách xa như thế,chúng ta có quay lại cũng không thể cứu A Hắc,huống hồ Tộc của chúng ta chỉ còn lại mấy người,nếu quay lại xảy ra bất trắc gì,Tộc Ngưu Tinh chúng ta sẽ bị diệt vong.

Ngưu Tiểu Ân nhìn quanh một lượt qua những gương mặt khắc khổ đang co rúm sợ hãi,chờ đợi quyết định của mình thì có chút chạnh lòng,nàng thở dài nhìn về phía giới tuyến.

-A Hắc,ta nợ ngươi một mạng,nếu kiếp sau có gặp lại Ngưu Tiểu Ân sẽ trả ơn cứu mạng của ngươi.

Đoạn nàng ra lệnh cho A Mão bơi thuyền tiến về bờ Trung Nguyên.

-Đi tiếp thôi ,A Mão!

-Dạ!

...Nơi giới tuyến vẫn mưa gió quầng quật,sấm sét đánh ầm ầm,sóng cuồn cuộn dồn dập dâng cao đập xuống.Con Bách Thủ Quy với trăm cái đầu ngo ngoe điên loạn,cắn xé tứ tung xuống mặt nước,làm cho xác của những con Thủy Quái càng thêm nát ,nổi đầy khu vực.A Hắc một tay ôm chặt lấy Lý Tự Nhiên một tay bơi giữa những cơn sóng lớn.

-Aaaa...trời ơi sao Ta lại văng ra khỏi thuyền thế này aaa...Thần Tiên,Thần Tiên người mau nghĩ cách đi aaa...ọc ọc...

Lý Tự Nhiên trong không gian tâm thức bốc hoả quát tháo

-Đồ ngu xuẩn!đây không phải là việc tốt của ngươi làm hay sao hả?

-Ta ta ta không phải ta ,ta...y theo lời mách bảo của Người mà thi triển Thuật aaa...

-Hừ...còn cãi...

-"Khốn kiếp thật ,Ta muốn Hắn và ta cùng dịch chuyển ra khỏi giới tuyến,với linh lực này có thể đến ngay bờ biển Trung Nguyên,thật không ngờ Hắn lại dụng Chú Di Vật đưa con thuyền ném đi nơi khác...tại sao,tại sao Hắn có thể biết được Chú Di Vật của Dương Thiên Hạo chứ? Không, không phải...có thể lúc truyền dạy Ta đã ,đã nghĩ đến lúc Dương Thiên Hạo truyền dạy Ta thuật Di Vật cho nên tên Trâu Đen này mới tiếp thu sai ...chính là vậy."

Tình hình lúc đó đã có biến đổi xảy ra trong tâm thức của A Hắc,khi Y thi triển thuật Dịch chuyển thì trong đầu lại nghĩ đến một câu chú thuật khác,Y theo chú Thuật này mà phát công đưa con thuyền rời đi, không biết rằng đó là Thuật Di Vật.

Con Bách Thủ Quy sau một lúc điên cuồng thì cũng nhận ra A Hắc và Lý Tự Nhiên đang giẫy giụa trên những con sóng,nó điên tiết tấn công bằng những cú đớp mồi chí mạng.Nhưng A Hắc lợi dụng những cái đầu khổng lồ kia đang lao xuống,Y dụng khinh công ôm Lý Tự Nhiên nhảy đạp lên rời khỏi mặt nước đáp xuống mai rùa khổng lồ .Chưa đứng vững thì những cái đầu khác đã lao tới ,lúc này Lý Tự Nhiên dụng thêm một lần phát công ,đánh bay hơn chục cái đầu rùa của Bách Thủ Quy,nó đau đớn gầm rú,lặn xuống nước rồi trồi lên.A Hắc vẫn một tay ôm chặt lấy eo của Lý Tự Nhiên,một tay bám víu vào rìa mai rùa, giữ cho cả bản thân mình và Lý Tự Nhiên không bị trôi khỏi lưng Bách Thủ Quy,dù sóng nước từng đợt vùi dập tơi bời.

-Aaaa...Thần Tiên,đánh thêm vài chiêu đi a...nó nó còn mấy chục cái đầu nữa kia...

Lý Tự Nhiên cắn răng nuốt giận hét lên

-Né tránh!

A Hắc theo phản xạ lại bế Lý Tự Nhiên nhảy nhảy liền vài cái né liên tục những cú đớp mạnh bạo của mấy cái đầu .

Lý Tự Nhiên không còn cơ hội dụng linh lực nữa , nhất thời không biết đối phó thế nào.

-"Hừ...cũng tại tên ngu xuẩn này làm phí một lần dụng lực của Ta,với linh lực vừa Kết Đan của Hắn chỉ đủ để gãi ngứa cho con Rùa khốn kiếp này thôi..."

-Aaaaa...

Mãi lo suy nghĩ khi nghe tiếng hét chói tai của A Hắc vang lên thì Lý Tự Nhiên đã cảm nhận cảnh vật xung quanh tối đen.

-Gì thế?

Thì ra A Hắc liên tục dụng khinh công đạp lên những cái đầu để bay lên cao né tránh mấy đòn tấn công của Bách Thủ Quy,Y quên mất Cấm Chế của Biển Chết là cấm bay,nên khi phi thân đến độ cao giới hạn,sấm sét trên không trung đánh liên tục ngăn cản,và đã đánh vào người của Y một tia điện mạnh bạo,Y vuột tay khỏi người của Lý Tự Nhiên,cả hai rơi xuống,hai cái đầu của Bách Thủ Quy nhanh chóng há miệng nuốt trọn cả hai vào bụng.

...Trong bụng của Bách Thủ Quy là một không gian rộng lớn với những mạch máu bao quanh ,thành nội tạng như bức tường sống động ,nhấp nhô ,co giãn, mùi hôi thối bốc lên từ những mãnh thi thể bị những mạch máu đan két như tấm lưới máu cuốn chặt ,nhầy nhụa đang bị phân hủy thành những dòng chất lỏng xanh lá,trôi về một hướng...

Lý Tự Nhiên và A Hắc bị tách ra hai nơi,Thân Thể của Lý Tự Nhiên bị lưới máu quấn lấy kéo sát vào vách ,những vết thương đã xuất hiện loang lổ khắp người của Hắn,Hắn đang bị Bách Thủ Quy dần dần luyện hoá ăn mòn .Biết được tình thế bất lợi Lý Tự Nhiên mở hệ thống tra xét

-Hệ thống,tại sao tâm thức của Ta không còn cảm nhận được tên Trâu Đen kia nữa,phải chăng Hắn đã chết rồi?

-Téng téng...sự liên kết tâm thức sẽ được hoá giải sau khi bạn Hoàn thiện Thần Thể,bất luận là đối phương có chết đi thì tâm thức oán linh vẫn bị lệ thuộc vào bạn.Đây là không gian trong bụng của Bách Thủ Quy,nó đang được bảo hộ bởi chiếc mai Kim Giáp ,vật phẩm Thượng Cổ thuộc cấp Đại Bảo,chống mọi loại lửa,chống lôi điện ,độ vững chắc thượng thừa, nên ngăn cản linh thức giao thoa ,bạn không cảm nhận được tâm thức liên kết cũng là điều dễ hiểu,chiếc mai này là áo giáp thượng hạng của Bách Thủ Quy,nếu không phải là cao thủ có Tu Di hơn hai mươi ngàn năm thì đừng hòng đánh vỡ nó.

Lý Tự Nhiên lo lắng,đảo mắt nhăn nhó

-Hừ...hiện tại ta không thể phát linh lực được,nếu chờ đến đủ thời gian tích tụ lại ba lần dụng linh lực thì có thể cũng là lúc Thân Thể của Ta bị con Rùa chết tiệt này luyện hoá rồi.Làm gì bây giờ?Tên Trâu Đen chắc là đang ngụp lặn trong đống huyết nhục nhầy nhụa này rồi...Hệ thống nếu như Thân Thể của Ta bị luyện hoá thì Ta sẽ bị ảnh hưởng thế nào?

-Téng téng...lúc đó phần Thần Thể ở Thành Trì Đầu Lâu sẽ phải chia tách Tu Di tạo lại Thế Thân khác tiếp tục Tu Luyện bù đắp linh lực đã mất,thời gian Hoàn Thiện Thần Thể sẽ tăng kên gấp đôi,từ hai năm lên bốn năm,hoặc là sáu năm.

-Hả?hừ Ta đã đợi rất lâu rồi không muốn chờ thêm nữa...phải liên kết tâm thức với tên Trâu Đen,điều khiển Hắn đến đây đưa Thân Thể Ta rời đi...

Lý Tự Nhiên định thần ngồi lại tập trung ý niệm để xông qua lớp chia cắt tìm kiếm tâm thức của A Hắc.

... Ở một nơi khác trong bụng Bách Thủ Quy...

-Aaaa...cái thứ nhầy nhụa này gớm quá đi...grrrr...lại còn làm bỏng da của ta nữa aaa...Thần Tiên à... người đâu rồi...

A Hắc sau khi rơi vào nội tạng của Thủy Quái,Y đã phải chống chọi lại với những lưới mạch máu tung ra như tơ nhện bắt mồi,Y đấm tây ,đấm đông loạn xạ để vùn vẫy thoát thân,nhưng dịch nhầy nhụa chảy ra từ những mãnh thi thể bị ăn mòn dưới chân đã cản trở A Hắc dụng khinh công,Y đành phải bấu víu vào vách nội tạng ,từng bước từng bước dò dẫm đi tìm Lý Tự Nhiên.

-Thần Tiên à... người đâu rồi...chẳng cảm nhận được tâm thức của Thần Tiên nữa rồi... người... người đã bị ăn mòn rồi sao...aaa...cái thứ chết tiệt này...trả Thần Tiên lại cho ta...

Cứ mỗi lần phát hoả,A Hắc lại đấm nhiều đấm vào vách nội tạng để trút giận,cú đấm mạnh bạo của Y phá vỡ mấy mảng lưới máu,làm cho vài bộ phận thi thể xấu số của mấy còn Thủy Quái bị Bách Thủ Quy nuốt rơi xuống,đồng lúc cũng làm cho nó đau đớn,vùn vẫy.

-Oanggggg...

Đang giữa lúc A Hắc phát tiết đấm loạn tứ tung thì một cái đầu Quỷ lăn đến bên chân Y.Nó mở trừng mắt,miệng há chảy máu bên hai mép

-Đừng có la hét nữa...đừng phí sức đánh đấm ,nội tạng của Thủy Quái Thượng Cổ có khả năng tự phục hồi, Ngươi có đánh đến kiệt sức cũng không giết được nó.

A Hắc liếc mắt nhìn xuống chân thì kinh ngạc

-Quái!Ngươi chỉ còn có nửa cái đầu mà cũng nói chuyện được ư?

-Hừ...đúng là ngu xuẩn...sợi tàn hồn của ta đang ở sau lưng ngươi đây,cái đầu đó chỉ là chỗ cho ta bấu víu không bị kéo về Địa Phủ...

A Hắc vội quay người ra sau ,giật bấn khi thấy tàn hồn của một Tu Sĩ nhỏ như bàn tay ,màu xanh lam mờ ảo như màn sương.

-Ối ya...Lão ,Lão Bá ,ông là ai thế,sao còn vương vấn ở đây?

Vị Tu Sĩ này trông vẻ ngoài như ông lão hơn bảy mươi tuổi,râu tóc bạc trắng ,mặc bạch y .Nhìn thần thức tàn hồn mệt mỏi,dường như không còn sức để duy trì lâu được nữa.

-Ta là Tu Sĩ Trung Nguyên,năm xưa bái hạ nhập môn Tử Y ,vì muốn tìm kiếm nguyên liệu rèn luyện Thần Võ cho nên đã đến Biển Chết để săn Thủy Quái lấy Cốt ...chẳng may gặp nạn bị Bách Thủ Quy cắn nuốt vào bụng.Lão phu dụng linh lực của Linh Đan Cận Tuyệt Đại Hoàng Kim đánh phá hòng chọc thủng bụng của con Thủy Quái này để thoát ra ngoài,nhưng không ngờ tâm thức của Ta bị Nó kéo vào không gian tâm thức của Nó ,Ta đánh trả ,chiến đấu suốt một năm...Hừ...đến khi nhận ra Thân Thể của mình bên ngoài bị nội tạng của Nó ăn mòn chuyển hoá thì đã muộn...Tàn hồn xuất thể quá lâu nên đã thành Dã Quỷ mang uất hận ám lấy Linh Đan không cho con Thủy Quái Thượng Cổ này dung nạp...đã rất lâu, rất lâu rồi,Lão Phu ngẫm tính cũng hơn ba trăm năm trôi qua...tàn hồn bị Ma khí của Bách Thủ Quy chuyển hoá ,sắp tan rồi.Khi nãy ngươi đấm vào vách nội tạng đã kinh động đến Linh Đan của Lão Phu vì vậy Ta mới hiện ra nhắc nhở Ngươi,mau chóng rời khỏi đây nếu để Thân Thể bị ăn mòn thì tâm thức sẽ bị kéo vào không gian tâm thức của Bách Thủ Quy.

-Lão nghĩ Ta không muốn thoát ra khỏi đây sao hả?nhưng xem cái thứ nhầy nhụa dưới chân đây,nó đang giữ chân Ta không cho di chuyển này...huống hồ Ta còn phải tìm Người...Hắn cũng đang bị mắc kẹt ở đây.

-Hừ bản thân ngươi còn lo chưa xong,muốn tìm người nữa sao...trừ phi...

A Hắc vừa cố nhấc chân lên khỏi dòng chảy nhầy nhụa,nhớt dính vừa đưa mắt nhìn Vị Tu Sĩ kia hỏi

-Trừ phi cái gì hả?

-Trừ phi ngươi đồng ý hoàn thành tâm nguyện cuối cùng của Lão Phu, Lão Phu sẽ giúp cho ngươi đủ mạnh để phá vỡ nội tạng của con Thủy Quái Thượng Cổ này,xông ra ngoài.

-Hừ ...nếu lão có khả năng đó thì đừng nói là một tâm nguyện,mười tâm nguyện Ta cũng sẽ giúp lão hoàn thành...

-Tốt,tốt...nhưng ta muốn ngươi thề độc...

-Gì chứ...còn phải thề độc nữa sao?aaa...

Y phục của A Hắc đã bắt đầu bị ăn mòn ,da thịt nhiều nơi xuất hiện vết bỏng đỏ.Trước tình thế bắt buộc,A Hắc đành gật đầu liên tục,đồng ý với yêu cầu của Vị Tu Sĩ.

-A...Ta bị ăn mòn rồi a... được được Ta đồng ý,nói mau đi a...

-Tốt ,tâm nguyện của Lão Phu chính là suốt đời suốt kiếp bảo hộ dòng tộc Khương Bảo , Ngươi hãy thề rằng sẽ nguyện nhập tộc suốt đời bảo vệ dòng tộc Khương Bảo ở Vi Sơn Trấn.

-Hả?gì gì chứ...nhập Tộc mang họ Khương Bảo á?

-Đúng !có như vậy thì Lão phu mới yên tâm truyền thừa tất cả Tu Di có trong Linh Đan của Ta cho ngươi.

A Hắc lưỡng lự vì không biết trước lúc mất ký ức bản thân mình có gia cảnh thế nào,mang họ gì,bây giờ tự dưng nhập Tộc khác sẽ có tội với tổ tiên.Nhưng nghĩ đến bản thân đang bị Bách Thủ Quy luyện hoá,mà Vị Tiên Nhân tuấn mỹ kia cũng đang lâm nguy nên Y bấm bụng ,cắn môi đồng ý lập lời thề.

-Hic,ép người quá đáng a... được rồi Ta thề... được chưa?

Vị Tu Sĩ đó sau khi nghe A Hắc lập lời thề,liền thi triển linh lực đánh vỡ chiếc đầu quỷ kia,lấy ra một viên Linh Đan vàng chói.

-Ngươi tập trung tâm ý,theo khẩu quyết của Lão Phu tiếp nhận thành quả Tu Luyện của Ta...

-Ừm...

Qua độ nửa ngày A Hắc đã chuyển hoá Viên Linh Đan Cận Tuyệt Đại Hoàng Kim hoà thành linh lực của bản thân thúc đẩy Linh Đan trong người thăng cấp đột phá lên Đại Hoàng Kim.Vị Tu Sĩ kia sau khi truyền thừa xong thì tan biến vào hư không, trước khi đi ông ta nhắc nhở A Hắc.

-Chuẩn bị đón Thiên Kiếp...

Đó chính là quy luật của tạo hóa,một khi có người thăng cấp linh đan thì sẽ có Thiên Kiếp giáng xuống,nếu người đó chống đỡ được thì Tu Di tăng cao,nếu không vượt qua thì linh đan bị đánh vỡ ,tu luyện lại từ đầu.

Hệ thống nhiệm vụ của A Hắc thông báo

-Téng,téng...chúc mừng bạn nhận được truyền thừa từ Boss ẩn...nếu vượt qua Thiên Kiếp bạn sẽ thăng cấp linh đan lên Đại Hoàng Kim...

A Hắc vừa mở mắt ra thì cảm nhận được một trận oanh thiên lôi giáng xuống,nhưng Y không sợ mà còn mỉm cười

-Ha ha ha...Thiên Kiếp gì hả,có con Bách Thủ Quy chết tiệt này đỡ cho Lão Tử rồi a...hừ Ta phải đi tìm Thần Tiên...

Nói xong A Hắc đứng lên vừa đi vừa dùng chưởng lực dọn đường,hàng ngàn sợi mạch máu giăng lưới phun ra đều bị quét sạch.

Bên ngoài con Bách Thủ Quy bị trận Thiên Kiếp của A Hắc đánh tơi bời,nhưng vì có chiếc mai Kim Giáp kiêng cố che chở nên thân thể của nó không bị tổn hại ,chỉ có mấy chục cái đầu xui xẻo bị trận mưa sấm sét đánh vỡ nát .Bách Thủ Quy vội rút hết số đầu còn lại nhập về thành một và rụt vào mai trốn tránh,nó lặn sâu xuống đáy biển đen ngòm lạnh buốt,cố thủ một thời gian,Thiên Kiếp đánh xong mười trận sấm sét thì cũng tan biến.

A Hắc vượt qua Thiên Kiếp chính thức tăng cấp Linh Đan Đại Hoàn Kim.

-Téng téng...xin chúc mừng bạn đã thăng cấp linh đan Đại Hoàng Kim,chức năng phục hồi chuỗi mã cũ chính thức mở.

-Chuỗi mã cũ là gì?

-Là thân phận của bạn ở thời không trước.

-Là,là ký ức của Ta sao?

-Có thể nói như vậy.

-Thế khi nào thì Ta có thể nhớ được thân phận của mình,sao trong tâm trí của Ta vẫn chưa cảm nhận gì cả ?

-Khi nào bạn bức phá đến cảnh giới thượng thừa cấp Tiên Nhân thì ký ức sẽ tự phục hồi.

-Hả?Tiên Nhân á...hừ Trưởng Lão cao tuổi nhất của thôn Ngưu Tinh đã trãi qua hơn mấy ngàn năm tuổi thọ còn chưa chống đỡ nổi Thiên Kiếp lúc phi thăng,một đạo sấm sét đã đánh nát cả hài cốt và linh hồn luôn, Ngươi muốn ta phải tu luyện đến mấy ngàn năm nữa rồi chờ Thiên Kiếp đánh sao hả?

-Tùy cơ duyên của bạn thôi.

-Thế thì ta cốc thèm lấy lại cái ký ức đó...

A Hắc cố gắng dùng cảm nhận tâm thức để liên kết với Lý Tự Nhiên,nhưng không thể thấy được

-Hừ có thứ gì đó đã cản trở tâm thức của Ta...yaaa...Bách Thủ Quy,hôm nay Lão Tử đây sẽ đánh nát nội tạng của Ngươi a...

-Uỳnh...

A Hắc điên cuồng đánh phá khắp nơi làm kinh động đến Bách Thủ Quy,nó dùng tâm thức kéo A Hắc vào không gian bí cảnh.

-Oanggggg...grrrr...

A Hắc trợn mắt hoảng kinh vì lần đầu thấy trọn vẹn kích thước to lớn của Thủy Quái Thượng Cổ,Y chỉ nhỏ như một con mèo đứng trước toà nhà cao bốn tầng đồ sộ.

-Hức...hoá ra lúc ở bên ngoài Ta chỉ thấy được nửa phần cơ thể của nó thôi à...hừ yaaa...Lão Tử mặc kệ ngươi là cái thứ gì...đi chết cho ta...

Uỳnh,ùynh...

Một loạt chưởng lực của A Hắc tấn công vào tâm thức của Bách Thủ Quy,nhưng Y không hiểu rằng dù là Thân Thể thực hay là tâm thức ,Bách Thủ Quy vẫn lợi hại như nhau.

-Oanggggg...

Bách Thủ Quy biến ra hơn năm mươi cái đầu và phun linh lực đáp trả,tốc độ tấn công và sức phá hủy như một trận mưa oanh thiên lôi nổ tung.

Nhưng A Hắc đã kịp dịch chuyển thần tốc né tránh dễ dàng,Y phát chưởng đánh vào một cái đầu của Bách Thủ Quy,dù đã dốc hầu như toàn bộ sức lực,vậy mà cái đầu đó cũng chỉ trầy xước một đường,càng làm cho Bách Thủ Quy phát điên hơn,nó cất giọng ồn ồn.

-Tiểu tử thúi hoá ra là một con Hồ Ly nửa Xà,một thân thể tạp nham hạ đẳng,dám chọc giận Bổn Vương,Ta sẽ cho ngươi mãi mãi không siêu sinh,yaaa...

A Hắc không hiểu Bách Thủ Quy nói gì,nhưng cũng biết là đã chọc giận nó lên đến đỉnh điểm rồi.

-A...biết nói chuyện nữa sao,á phát điên rồi ư...

Bách Thủ Quy phát linh tức tạo ra một vòng linh quang hủy diệt xông thẳng vào A Hắc,sức mạnh của Thủy Quái Thượng Cổ kinh hoàng đến độ A Hắc chỉ kịp trợn mắt há hốc mồm mà nhìn.

-Uỳnh!

-Oanggggg...

Một cú chạm chưởng lực tạo ra tiếng nổ vang trời,đẩy lui Bách Thủ Quy về sau mấy bước.

Chấn trước mặt của A Hắc là một nam nhân đang mặc chiến bào màu đỏ,giáp chân tay bằng bạc lấp lánh,thân hình cao gầy,nhưng thấp hơn A Hắc,trong tay người này cầm một thanh huyết kiếm linh quang đỏ.

-Thần Tiên!

Lý Tự Nhiên bị ăn mòn cơ thể,tâm thức vô tình bị kéo vào không gian tâm thức của Bách Thủ Quy,Linh Thể của Hắn trong không gian tâm thức đã đủ thời gian cho dụng ba lần phát công,vừa xuất hiện đã cứu A Hắc một mạng.

-Hừ ,đồ vô dụng ,tránh sáng một bên đừng làm vướng chân Ta...

-Ơ ta ta ...

-Cút!

-A,cút cút...

A Hắc nghe quát hoảng vía nhảy lùi ra xa tạo vòng kết giới bảo vệ,đứng quan sát trận đánh.

Con Bách Thủ Quy sau khi trấn tĩnh lại thì kinh ngạc nhìn Lý Tự Nhiên.

-Ngươi... ngươi là Linh Thể của Thần...Gr...sao ngươi lại ở đây?Hừ...ha ha ha...Bổn Vương vậy mà nuốt chửng được một Thần Thể...ha ha ha...xem ta luyện hoá ngươi đây...Bổn Vương sẽ phi thăng đắc đạo ha ha ha...

Lý Tự Nhiên nhếch nhẹ mép cười nhạt

-Hừ...Bổn Toạ cũng đang mong chờ đây...yaaa...

Lý Tự Nhiên bay lên dùng tay bắt ấn biến ra một bản thể khổng lồ bằng linh quang đỏ,bản thể này chiếu theo chiêu thức của Lý Tự Nhiên mà xuất chiêu tấn công vào Bách Thủ Quy.Cả hai giao chiến kịch liệt,Lý Tự Nhiên chỉ dùng kiếm pháp vừa thủ vừa công ,dù chẳng dùng linh lực phát chưởng vẫn chém rơi hơn chục cái đầu của Bách Thủ Quy,khiến cho A Hắc kinh ngạc,ngưỡng mộ trầm trồ.

-Thần Tiên lợi hại quá!

Nhưng con Bách Thủ Quy cũng đã nhận ra sự bất thường,nó càng trở nên hung hãn

-Grrrrr...Tiểu Tử Thối...hoá ra ngươi không thể dụng linh lực,chỉ có thể dựa vào kiếm pháp của bản thể...ha ha ha...lần này thì ngươi khó sống ...yaaa...Bách Thủ Quy thu lại những cái đầu tụ thành một ,dồn hết linh lực tạo ra quả cầu ánh sáng trắng chứa sức công phá hủy diệt bắn thẳng đến Lý Tự Nhiên.

A Hắc hoảng kinh hét lên

-Thần Tiên chạy đi!aaaa...

Lý Tự Nhiên biết mình chỉ có thể dụng ba lần phát công,cho nên không thể đánh dây dưa với Thủy Quái Thượng Cổ này được,mà Bách Thủ Quy dù chỉ còn lại vài chục cái đầu,sức tấn công vẫn rất mạnh bạo và dẻo dai,nếu không thể đánh nát hết những cái đầu kia cùng một lúc thì qua một thời gian những cái đầu bị cắt đi mọc trở lại,sức mạnh hồi phục như ban đầu lúc đó không còn cơ hội phản công nữa.Lý Tự Nhiên dùng cách đánh trì hoãn để chọc giận con Thủy Quái Thượng Cổ,bắt nó dụng hết sức lực tập trung về một chỗ.

-"Xem ra đúng như Ta nghĩ con Bách Thủ Quy đã phân tán sức mạnh của mình để tạo ra những cái đầu khác ,giờ thì chỉ còn lại một cái duy nhất cũng là cái đầu chính của nó rồi."

Lý Tự Nhiên ánh mắt quyết đoán ,miệng cười ngâm ngâm,như ý đồ của Hắn đã đạt được.

-Hừ...tìm chết!Yaaa...

-Uỳnh!

Một cú quyết định của cả hai bên tạo ra và chạm kinh khủng phá tan không gian tâm thức của Bách Thủ Quy khiến nội tạng của Nó bị tổn hại nghiêm trọng,nó đau đớn nôn hết những thứ đã nuốt ra ngoài,làm cả một vùng biển lớn ngập tràn máu thịt ,hôi thối ngút trời.Bách Thủ Quy là Thủy Quái Thượng Cổ,Tu Di cao nên dụng được Thuật trùng sinh,tái tạo lại lục phủ ngũ tạng giữ được mạng sống nhưng không thể chiến đấu được nữa,nó rú lên một tràng đầy phẫn uất,đau đớn rồi lại rút hết cơ thể vào chiếc mai Kim Giáp tự phong ấn,chìm dưới đáy biển.

-Ta nguyền rủa ngươi...aaa...

A Hắc bị trôi tuột ra ngoài theo dòng nước,Y ngoi lên mặt biển .

-Àoooo...

-Ặc,ặc...ưm...kinh khủng thật...ơ...hơ...Thần Tiên đâu?Thần Tiên người ở đâu?

A Hắc hoảng loạn vì nghĩ rằng Lý Tự Nhiên đã bị tan xác theo tiếng nổ khi nãy.Y bơi ngụp giữa vùng biển nhuộm máu tanh ,sau đó lặn sâu xuống đáy nước xô đẩy từng cái xác chết để tìm kiếm Lý Tự Nhiên.Qua độ nửa ngày thì trong đầu của Y vang lên giọng nói quen thuộc.

-Trâu Đen ta ở đây,Trâu Đen ngươi có nghe thấy không?

A Hắc mừng rỡ vội bơi về phía phát ra âm thanh kêu gọi.

-Thần Tiên...

Giữa những mãnh thi thể trôi dạt,có một nam nhân trắng ngần đang dập dìu theo từng đợt sóng nước, gương mặt tuấn mỹ của Lý Tự Nhiên hiện ra không nhầm lẫn vào đâu được.

A Hắc vội bơi đến dùng một tay ôm lấy Hắn,sau đó cùng bơi ra khỏi vùng nước dơ bẩn kia.

-Tìm được người rồi,thật là may mắn...Thần Tiên người có bị thương không?

-Lắm lời,tìm cách vào bờ đi...

-Dạ,dạ...

Sau một thời gian dài kết hợp dịch chuyển lẫn bơi lội dưới nước cuối cùng A Hắc cũng bế Lý Tự Nhiên lên bờ .Mặc dù Y đã thấm mệt nhưng vẫn nhẹ nhàng đặt thân thể của Hắn nằm lên phiến đá sạch sẽ ven biển .

A Hắc bậm môi,mở to mắt nhìn Lý Tự Nhiên không chớp,tim Y đập mạnh ,máu huyết dồn hết lên đỉnh đầu,mặt đỏ bừng.

-Ơ...

Lý Tự Nhiên bị ăn mòn hết y phục,hiện tại đang loã thể,trên người có nhiều vết thương trầy xước đỏ máu,gương mặt tuấn mỹ,mái tóc đẫm ướt,chảy xuôi theo cơ ngực săn chắc với làn da trắng mịn,gợi dục mãnh liệt khiến cho A Hắc bấn loạn,tâm tình dâng trào,phần bụng dưới nóng ran.

Chuyện này ảnh hưởng đến tâm thức của Lý Tự Nhiên,Hắn cảm nhận được điều bất thường của A Hắc,thoáng chốc đỏ mặt giận dữ,quát lên muốn chọc thủng tâm cản của A Hắc.

-Ngươi đang nghĩ cái gì vậy hả?

-Hước...ta ts ta có nghĩ gì đâu, không có nghĩ gì hết...

-Hừ,đừng tưởng cái ý đồ bẩn thỉu của ngươi qua mặt được Ta...còn không mau dùng linh lực tạo cho ta một bộ y phục.Muốn ta móc mắt ngươi à?

-Á,vâng vâng,ta biến,ta biến ra ngay...

A Hắc dụng chú thuật tạo cho Lý Tự Nhiên một bộ y phục vải bình thường màu trắng,Hắn không thích lại mắng Y.

-Sao lại là màu trắng,cứ như là oán hồn Địa Phủ á ,đổi màu đỏ cho ta.

A Hắc cười gượng nói

-Thần Tiên à,Ta chỉ biết thuật tạo y phục bình thường thôi,ta ta chưa học thuật đổi y phục khác...

-Grrrrr... không phải là ngươi đã thăng cấp linh đan lên Đại Hoàng Kim rồi hay sao,sao vẫn vô dụng như thế hả...tức chết ta mà...

-Ta ,ta...

Hết cách,Lý Tự Nhiên đành chấp nhận bộ y phục vải thô ,trắng toát trên người,Hắn bắt A Hắc nhặt cành cây đan thành một cái ghế để cho Hắn ngồi vào ,và cõng Hắn trên lưng.A Hắc không phàn nàn gì cả,ngược lại càng cảm thấy rất vui,rất ấm áp.

-Chỉ cần người thích là được rồi.

Nhưng Lý Tự Nhiên có tính cách cỗ quái,Hắn không tin vào một ai nên đã bắt buộc A Hắc nhận Huyết Chú ,tôn Hắn là Chủ Nhân.

-Ngươi đã nói nếu như sáng bờ Trung Nguyên thì ngươi sẽ gọi ta là Chủ Nhân,nhớ chứ?

-Ơ...nhớ,đương nhiên ta nhớ...

-Vậy thì tiếp nhận Huyết Chú này của ta đi...

-Hả,cần phải tiếp nhận cái thứ này vào người sao?

-Nhanh!

-Á!

Huyết Chú xâm nhập vào trán của A Hắc biến Y trở thành nô lệ của Lý Tự Nhiên.

Cả hai rời bờ biển đi vào khu rừng bên cạnh,Lý Tự Nhiên muốn A Hắc đi tìm một nơi yên tĩnh để Thân Thể của mình được an toàn tu luyện,nhưng A Hắc lại muốn

tìm kiếm tung tích của dân Ngưu Tinh.

-Chủ Nhân ta muốn tìm người của thôn Ngưu Tinh,muốn biết chắc chắn rằng bọn họ có được một nơi an toàn định cư,ta mới an lòng.

-Hừ ngươi là nô bộc của ta ,phải tuân lệnh của ta, không được cãi lại.

-Chủ Nhân người nói lý lẽ có được không hả?huống hồ vì để cứu người thoát ra khỏi bụng của con Thủy Quái Thượng Cổ kia ,Ta đã phải lập lời thề với một vị Tu Sĩ họ Khương Bảo,bây giờ nếu ta không hoàn thành tâm nguyện của Lão ấy thì sẽ phải chết thảm dưới mười đạo sấm sét đó .Hay là ta tìm một hoang động nào đó cho người nằm lại,còn bản thân sẽ đi hoàn thành trách nhiệm của mình,làm xong ta sẽ trở về hầu hạ Chủ Nhân.

Lý Tự Nhiên nghiến răng nghiến lợi nói

-Ngươi vậy mà dám lập khế ước thề nguyền với người khác á... muốn chết sao?

-Ta,ta...khi đó không còn sự lựa chọn nào tốt hơn nữa...

Lý Tự Nhiên thở dài ngao ngán

-"Ta đã liên kết tâm thức với Hắn rồi,dù thân xác có cách xa ngàn dặm vẫn cảm ứng được những gì xảy ra xung quanh Hắn,thế thì làm sao mà tập trung tu luyện được nữa,huống hồ tâm thức của Hắn cách thân xác của ta quá xa thì khả năng mượn linh lực sẽ suy yếu,nếu Hắn xảy ra chuyện gì thì sao...thời gian hai năm trở nên dài quá rồi...Hơ ta ta ...ta đang lo lắng cho an nguy của Hắn ư?"

-Chủ Nhân à,theo thế mà làm nhé!

-Grrrrr...muốn tìm một nơi vứt bỏ ta lại sao...đừng hòng...

Lý Tự Nhiên nổi lửa,trong không gian tâm thức triệu ra một khối huyết , bóp trong lòng bàn tay.A Hắc đau nhói tim ,khụy gối xuống đất lăn lộn.

-Á...đau quá...ta sao lại đau thế này,aaa...

-Hừ,Chủ Nhân cho ngươi nếm thử Huyết Chú đấy...

-Aaa...đau,đau...dừng lại đi mà...ta nghe theo lời của người,aaa...nghe theo người...ặc ặc...

-Ngoan!đưa thân thể của ta đi theo...đến bất cứ nơi đâu cũng không được rời xa.

-Hả?

Thế là A Hắc phải cõng theo Lý Tự Nhiên trên lưng vượt qua rừng rậm tìm kiếm người của Ngưu Tinh thôn,nhưng do mọi chuyện xảy ra đã hơn mười ngày,Ngưu Tiểu Ân đưa người trong Tộc rời đi đã xa,khí tức cũng nhạt nhòa,A Hắc không tìm ra dấu vết nào nữa,chỉ có thể chọn đại một phương mà đi thẳng.

...khu vực Hồ nước trong rừng sâu...

A Hắc lội xuống hồ nước mát lạnh,vốc từng bụm nước rửa mặt,chà khắp cơ thể,tâm trạng sảng khoái dâng trào,Y không ngừng cười tận hưởng khoảnh khắc yên bình.

-Ha ha...nước mát quá này Chủ Nhân...

Tuy dung mạo của A Hắc xấu ma chê quỷ hờn nhưng đổi lại cơ thể của Y rất cường tráng,săn chắc,mạnh khỏe,chiều cao hơn 1m85,eo hữu lực,cơ bắp cuồn cuộn,làn da đen bóng ,nếu nhìn từ phía sau ắt sẽ cho rằng Y chính là một võ sĩ lực điền đúng chuẩn.

Lý Tự Nhiên trong không gian tâm thức cảm nhận được vẻ đẹp ngoại hình này cũng nóng cả mặt.Hắn nhìn từ đôi vai rộng như đại dương kia,rồi dần chuyển xuống tấm lưng chắc chắn bị vài loạn tóc ướt đẫm che đi,những giọt nước lăn xuống trơn tru,đến đôi mông cong,căng tròn.Tâm trí của Lý Tự Nhiên chợt liên tưởng đến Dương Thiên Hạo đã rất lâu rất lâu trước đây cũng đang tắm dưới dòng nước trong, gương mặt tuấn mỹ,đôi mắt dịu dàng.

-Thiên Hạo!

-Hả?