A Hắc lấy Yêu Đan xong nhưng không chịu rời đi vì vẫn còn một số dân Ngưu Tinh và Ngưu Tiểu Ân ẩn nấp trong Hang Động.
-Thần Tiên à, Ta không thể bỏ mặc dân Ngưu Tinh, huống hồ Tộc Trưởng có bịơn cứu mạng Ta,Ta không thể vô ơn bạc nghĩa như vậy.Hay là chúng ta đưa họ theo cùng nha?
Lý Tự Nhiên nghiến răng nói
-Bổn Toạ không có trách nhiệm bảo vệ đám Ngưu Tinh kia, ngươi là nô bộc có quyền gì mà đòi hỏi ở Ta?
-Ta Ta Ta đâu có đòi hỏi gì ở Người,ta ta cầu xin Người mà ...
Lý Tự Nhiên nheo mắt ngẫm nghĩ một chút
-"Hừ...đám Quỷ Vương của Ma Vực sau khi cải thiện đều đã mạnh lên,bọn Hoàng Gia càng thêm lợi hại,chỉ dựa vào ba lần dụng linh lực không thể giết cùng lúc quá ba tên,nếu bọn chúng kéo đến cả dòng tộc,Thần Thức này không trụ nổi.Phải có vật gì đi trước dò xét thực lực của bọn chúng,giúp Ta không phí phạm linh lực...Cái tên Trâu Đen này ẩn chứa một tiềm năng rất mạnh,nếu Hắn Kết Đan có thể làm vật hi sinh."
-Được thôi,mang bọn chúng theo cũng không sao,nhưng tên Trâu Đen nhà ngươi tự mình bảo vệ bọn chúng đi.
-Ơ ...Thần Tiên à ,ta đang bị thương,huống hồ Ta,Ta còn chưa Kết Đan nữa a...làm sao có khả năng bảo vệ bọn họ à...
-Vậy thì ngồi xuống mà Kết Đan đi...
-Hả?Nói nói thì dễ nhưng ta,ta không biết cách Tu Luyện...
-Grrr...lắm lời ,ngồi xuống!
-Dạ!
A Hắc giật bấn người, ngồi ngay xuống mặt đất,theo sự chỉ dẫn của Lý Tự Nhiên mà hấp thụ Yêu Đan của Nhữ Thạch,sau đó chuyển hoá Kết Đan.Nhưng trong quá trình A Hắc tập trung chân khí tụ thành một khối thì cũng là lúc những mãnh ký ức rời rạc hiện ra trong trí nhớ.Y thấy bản thân mình đang đứng dưới tán cây hoa màu tím, trước mặt có một tên thiếu niên quỳ gối thủ lễ cúi đầu,sau đó là những tiếng nổ vang trời, những cú va chạm mạnh bạo của khí tức,chưởng lực,tiếng cười đáng sợ của một tên Quỷ Vương không rõ mặt.
-Aaaaa...
-Uỳnh!
Chân khí vừa tụ đã bị tản ra chạy khắp kinh mạch làm khí huyết Y đảo lộn,Lý Tự Nhiên hoảng hốt vội lên tiếng trấn an.
-Tên Trâu Đen này, ngươi muốn chết sao hả?tập trung tâm ý vào khống chế những luồng chân khí ,nhanh,còn kéo dài thì cơ thể của ngươi sẽ nổ tung đấy!A Hắc!
Tiếng gọi của Lý Tự Nhiên như kéo thần thức đang bấn loạn của A Hắc về hiện thực.Y vận công tụ chân khí ổn định lại,sau đó đột phá Kết Đan thành công.
-Yaaa...
-Uỳnh!
-Yaaa...Ta thành công rồi Thần Tiên à,Ta thành công rồi,ha ha ha...
-Đừng cười nữa,tập trung bọn dân Ngưu Tinh còn sống sót,rời khỏi đây mau.
-Ừm...
Ngưu Tiểu Ân đã tỉnh lại nhưng sức khỏe không tốt,nàng hiện tại chỉ còn nửa cái mạng,di chuyển khó khăn,phải có một dân nữ dìu dắt.Cả thôn Ngưu Tinh hiện tại chỉ còn hơn mười mấy người,Đại Cân và con trai,một vị Trưởng Lão Y Sư cao niên,hai đứa trẻ,ba thiếu phụ,một thiếu niên.
Vì chưa chắc chắn Ngưu Tiểu Ân có nhận ra mình hay không cho nên khi A Hắc trở lại lều trại cõng Thân Thể của Lý Tự Nhiên ra ngoài thì Hắn đã bảo Y dùng vải che mặt của Hắn .
-Thần Tiên à, Người đẹp như vậy sao lại sợ người khác nhìn thấy mặt hả?
-Đẹp ư?
Lý Tự Nhiên bất chợt nhớ lại hình ảnh lần đầu Hắn gặp Dương Hạo ở biệt thự Dương Thị.
-Đúng !đó chính là đẹp.
A Hắc ù ù cạc cạc hỏi
-Hả? Người nói gì?
-Ta nói bởi vì dung mạo Ta đẹp nên phải che lại.
-À...
Ngưu Tiểu Ân thấy A Hắc cõng trên lưng một người ra khỏi lều trại thì ngạc nhiên nói
-A Hắc đây là ai?
A Hắc ấp úng trả lời
-Đây,đây là...một người ta mang ở Quỷ Thành đến ...để để ...vui vẻ...hề hề...nhưng đã liên lụy người ta bị thương nên Ta phải có trách nhiệm bảo vệ.
Ngưu Tiểu Ân lại dò xét
-Ngươi đã đánh hạ được Nhữ Thạch ư?
-Hề hề...may mắn thôi...
Ngưu Tiểu Ân không phải là kẻ ngốc nên không tin A Hắc có bản lĩnh đó.
-"Người trên lưng A Hắc không đơn giản...hiện tại Ngưu Tinh thôn đã bị hủy...dân Ngưu Tinh chỉ còn lại mấy người,Ta không nên manh động liên lụy họ."
-Ừm,vậy chúng ta mau rời khỏi đây,tránh tai mắt của người Thằn Lằn.
-Dạ...
Lý Tự Nhiên nhếch mép cười khẩy một cái nói với hệ thống
-Đám vô dụng này là dòng tộc Ngưu Tinh sau cùng rồi ư?
-Téng téng...theo quy trình tái sinh nếu có người đánh bại Đế Tôn ở Thành Trì Đầu Lâu thì tộc Ngưu Tinh sẽ được hồi sinh, vẫn là hình dạng và tên gọi cũ nhưng xoá bỏ ký ức của thời không trước,tiếp tục hoạt động chuỗi mã mặc định.
-Vậy hiện tại nhân vật nào nổi bật nhất trong hệ thống? người chơi mới có ai lên được Thành Trì Đầu Lâu chưa?
-Tất cả nhân vật mặc định lẫn người chơi đều được bảo mật,đây là quy định do Chủ Game đã cài đặt.
-Ta quên mất!...Ta cũng chẳng quan tâm nữa...đọc ra những cái tên đứng đầu Lục Giới hiện nay đi.
-Vâng!Thần Giới vẫn là ba vị Thần giữ ba Thần Điện Mộc,Thủy ,Hoả còn Kim Sơn Vũ Thần Điện vẫn chưa có người kế nhiệm.Tiên Giới có Dung Thượng Tiên Trưởng ,Ma Giới có Bá Dực Lãnh Thiết là Quỷ Vương cấp Tuyệt Đại cai quản Quỷ Thành,Tây Quỷ Thành có Khiêm Lăng Ảnh cấp Quỷ Vương Cận Tuyệt Đại.Nhân Giới vẫn chưa có người đột phá Linh Đan Tuyệt Đại Hoàng Kim cấp cao.Vi Sinh Giới hỗn tạp trôi dạt, không có bụi tàn hồn nào lập lại kỳ tích của Lãnh Mộ Tuyết.Địa Ngục Vô Gián vẫn chưa có Chủ Nhân,lệ quỷ ngụp lặn trong dung nham vẫn gào rú không lối thoát,quỷ hồn trôi dạt bất định.Địa Phủ vẫn là Diêm La Vương cai quản ,nhân vật mặc định tạo cơ hội cho người nhân giới luân hồi.
Lý Tự Nhiên chép miệng mấy cái ngẫm nghĩ
-Quỷ Vương cấp Tuyệt Đại ...hừ khó đối phó rồi...mong rằng Hắn không rảnh rỗi mà đến đây.
Trên đường rời Hang Động ẩn cư của thôn Ngưu Tinh,Đại Cân hỏi
-Tộc Trưởng chúng ta phải đi đâu đây?Trung Ma Vực hầu như đã bị Tước Tích Quỷ Vương chiếm cứ,Quỷ Thành thì có bọn tộc Thằn Lằn đang truy sát chúng ta.
Ngưu Tiểu Ân cũng không biết dẫn dắt mọi người đi đâu, nhất thời thở dài ủ rũ.
-Ta,ta cũng không biết...
Lý Tự Nhiên nói
-Trung Ma Vực phía nam giáp Quỷ Thành mà bọn Tộc Người Thằn Lằn chắc hẳn đang tập trung binh tướng truy sát các ngươi rồi đi đến cửa Thành chỉ nạp mạng,phía Tây giáp Tây Ma Vực nhưng muốn đến Tây Quỷ Thành các ngươi phải đi qua lãnh địa bị con Hỷ Tước chết tiệt kia ,Hắn không ngại cắn nuốt các ngươi đâu,phía Bắc giáp Lãnh Địa Băng một nơi ngay cả Quỷ Vương cấp Đại cũng không dám bén mảng đến thì các ngươi đừng hòng đặt chân vào,phía đông giáp vùng Biển Chết của Trung Nguyên,chạy về phía Đông tìm cơ hội sống đi .
A Hắc thắc mắc hỏi
-Biển Chết á?nơi này an toàn sao?
-Có Ta bên cạnh thì ngươi tuyệt đối an toàn.
A Hắc nghe theo lời của Lý Tự Nhiên,Hắn nói với mọi người chuyển sang hướng Đông đi Biển Chết.Vị Trưởng Lão Y Sư giật bấn người nói
-Biển Chết ư? không được,các ngươi có biết ngoài khơi kia có rất nhiều Thủy Quái đáng sợ hay không,còn có Thủy Quái Thượng Cổ trú ngụ Bách Thủ Quy,ai ya...cả Quỷ Vương cấp Đại cũng không dám vượt qua Biển Chết nữa à...chúng ta...hừ đi nạp mạng sao hả?
Lý Tự Nhiên nói
-Nói với lão Trâu già kia cả bốn phương đều là cửa tử ,chỉ có thể vượt biển mới tìm được đường sống,chỉ cần một kết giới ẩn thân bao quanh thuyền là có thể che mắt bọn Thủy Quái, còn con Quái Bách Thủ Quy kia không phải lúc nào cũng thức tỉnh mà dạo quanh khắp nơi.
A Hắc gãi đầu gãi tai nói
-Chúng ta chỉ có thể đi đường biển sang Trung Nguyên mới mong thoát khỏi truy sát của bọn người Thằn Lằn và Tước Tích Quỷ Vương kia.
Ngưu Tiểu Ân ngẫm nghĩ
-"A Hắc từ khi được cứu về thôn ,ký ức của Hắn đều quên hết,mấy năm nay Hắn chỉ quanh quẩn ở thôn Ngưu Tinh sao có thể hiểu được nhiều điều như vậy?rất có thể là Người kia đang chỉ dẫn Hắn làm theo."
-Chúng ta ai cũng đều đang bị thương,bọn trẻ thì không thể đánh nhau,lúc này dù có gặp phải Yêu Tướng cũng không chống trả nỗi huống hồ là Quỷ Tướng,Quỷ Thành không đi qua được rồi... vượt biển thôi...
-Nhưng Tộc Trưởng chuyện này quá nguy hiểm...
-Tìm đường sống trong cửa tử... không có cách nào khác đâu...đi nào...
Mọi người sợ hãi nhìn nhau,nhưng cũng đành cam chịu nghe theo lệnh của Ngưu Tiểu Ân,cùng ra bờ biển.
Biển Chết bị đặt cấm chế vì nó có một nửa thuộc Ma Vực,một nửa thuộc Trung Nguyên,các Tiền Bối của hai Giới Nhân, Ma vì đề phòng hai bên xâm nhập lẫn nhau nên đã lập ra cấm chế không được bay trong lãnh địa Biển Chết bắt buộc kẻ vượt biển chỉ có thể đi thuyền,vì trên biển có nhiều thủy quái bậc cao sống từ thời Thượng Cổ ngăn cản kẻ vượt giới tuyến đó,cư dân của hai giới cũng không ai chọn đường này mà đi nên Biển Chết trở nên vô cùng huyền bí .
Vì để có thuyền đi biển,A Hắc đã nhận lệnh vào Quỷ Thành đến Bách Bảo Phường tìm mua.A Hắc không phải Ngưu Tinh,ngoại hình thì xấu xí ,đen đúa giống Tiểu Quỷ chết cháy trong Thành ,cho nên không một ai thèm để ý đến Y ,khi đi qua đám người Thằn Lằn,Y không bị soi ra chân thân,dễ dàng đi vào Cổng Thành.
-Ôi ,đúng là tên Nhữ Thạch kia đã phát truyền tĩnh về Tộc của Hắn rồi,xem kìa đâu đâu cũng thấy bọn Thằn Lằn đáng ghét.
Lý Tự Nhiên liên kết tâm thức nói với Y
-Nhữ Thạch chẳng những phát tín hiệu báo tin cho dòng tộc của Hắn mà còn cho cả bọn Quỷ Vương trong Thành này, ngươi ngẩng đầu mà xem.
A Hắc ngước mắt nhìn lên tường thành quả nhiên thấy mấy Quỷ Tướng đứng trên đó quan sát tứ phía,còn có cả một đội quái điểu tuần tra đen cả bầu trời.
-Hước... không phải chứ?Ngưu Tinh thôn của ta đâu có ai lợi hại đến độ đánh động cả Quỷ Tướng ,Quỷ Vương thế hả?
-Hừ...chúng tăng cường phòng ngự không phải vì đám Ngưu Tinh ắt ơ bọn ngươi...
-Hước lẽ nào là là vì Người hả?
-Ngậm mồm lại đi,máu chóng mua thuyền rồi rời đi...kết giới ẩn thân của ta tạo ra cho đám Ngưu dân có thể qua mắt Quỷ Tướng ,Quỷ Vương tầm thường nhưng đối với Hoàng Gia Ma Tộc thì không thể...
-Ờ,ờ...
... Ở ngoại vi Quỷ Thành cách xa mười dặm...
Đám người của Ngưu Tiểu Ân đang ở trong kết giới mà A Hắc mượn lực Lý Tự Nhiên tạo ra để ẩn nấp tránh bọn quỷ binh truy sát.Ngưu Tiểu Ân ngồi cách vài bước chân với người che mặt mà A Hắc đưa về,nàng không rời mắt khỏi Hắn , trong lòng hiếu kỳ,rất muốn đến tháo tấm vải kia xuống để nhìn dung mạo của người đó.
-"Không giống nữ nhân chút nào,tuy dáng hình cao gầy chỉ hơn Ta nửa cái đầu nhưng phần vai ngang quá thô,cứ như là,như là một nam nhân ấy... suốt chặng đường,Hắn cứ nhắm tịt mắt lại không ăn uống gì thật là kỳ quái...Chưa hết,về chuyện ân oán giữa Tộc người Thằn Lằn và Tộc Ngưu Tinh cho dù có nghiêm trọng đến đâu cũng không thể khiến cho Quỷ Vương của Quỷ Thành bận tâm nhiều đến vậy,sai cả Quỷ Tướng mang đội binh tinh nhuệ trấn giữ Cổng Thành...lẽ nào còn có mục đích khác?có liên quan đến Người này không?"
Ngưu Tiểu Ân đứng lên,khập khiễng đi từng bước đến gần bên Thân Thể của Lý Tự Nhiên hiện tại đang ngồi dựa lưng vào một gốc cây.
Nàng đưa tay nhẹ kéo tấm vải xuống.
-Ta về rồi đây....
-Hớ...
A Hắc mua được thuyền đã nhanh chóng quay về,tiếng của Y vang vọng làm cho Ngưu Tiểu Ân giật bấn, vội buông tay trở lại chỗ ngồi.
-A Hắc về rồi,Tộc Trưởng!
A Hắc chạy đến chỗ Ngưu Tiểu Ân,rồi lấy trong ngực áo của mình ra một chiếc thuyền gỗ nhỏ như bàn tay đưa lên
-Ta mua được thuyền rồi,bằng tất cả M lực đan mà Tộc Trưởng đưa,chẳng dư ra viên nào để mua thức ăn dự trữ...
Ngưu Tiểu Ân cầm lấy thuyền rồi nói
-Không sao,trên biển có cá, không lo chết đói,tất cả mọi người đi thôi...
-Dạ...
A Hắc vội cõng Lý Tự Nhiên lên lưng
-Thần Tiên à,chúng ta xuống thuyền thôi...
-Hừ...đừng có gọi Ta là Thần Tiên,phải gọi Ta là Chủ Nhân.
A Hắc nhăn mặt nuốt khan một cái,chằn chừ không muốn gọi Lý Tự Nhiên là Chủ Nhân chút nào.
-"Thân phận Chủ,Bộc cách xa quá à..."
-Ừm,Ta đã nói là khi nào Tộc Ngưu Tinh được an toàn ổn định,Ta sẽ nhận Người là Chủ Nhân,quyết không sai lời...chúng ta,chúng ta còn chưa thoát khỏi Ma Vực mà...chờ chờ sáng biển đã ha...
Lý Tự Nhiên nhếch mép cười khẩy một cái nói
-Ngươi thật là giảo hoạt...hừ.
Ngưu Tiểu Ân lấy thuyền gỗ thả xuống biển ,ngay lặp tức nó biến lớn trở thành một chiếc thuyền có cánh buồm sức chứa gần năm mươi người.Mọi người bắt đầu xuống thuyền,nhưng bọn Người Thằn Lằn đã phát hiện ra và kéo đến ngăn cản.
-Ầm...
Một chưởng lực đánh đến nhầm phá nát chiếc thuyền nhưng Đại Cân đã nhanh tay cản lại.
-Mọi người cho thuyền đi thôi...
Vị Trưởng Lão Y Sư và thiếu niên A Mão nhanh căn buồm lái thuyền ra khơi,dân nữ Mai Mai và ba thiếu phụ phải bảo vệ cho bà đứa trẻ,A Hắc vừa cõng Lý Tự Nhiên vừa đánh trả những cú đấm linh lực về phía bọn Người Thằn Lằn hỗ trợ Ngưu Tiểu Ân nhảy lên thuyền.
-Tộc Trưởng chạy đi...
-A Hắc,Đại Cân lên thuyền mau...
Tên cầm đầu của bọn Thằn Lằn cũng là một Yêu Tướng cấp Đại linh lực ngang với Nhữ Thạch,lại thêm bọn quỷ binh hơn cả trăm tên đang hùng hổ tấn công thuyền,với sức của Đại Cân và A Hắc thật không thể chống đỡ nổi.
-Giết...giết hết đám Ngưu Tinh cho ta...
-Yaaa...
-Yaaa...A Hắc đi đi để ta cùng chết với bọn chúng...
Đại Cân vì cản chân bọn truy binh nên đã sử dụng Thuật Hiến Tế đốt cháy linh hồn dâng cho Thần Linh Tộc Ngưu Tinh muôn kiếp đổi lấy một lần phát công đánh trả.
A Hắc cõng Lý Tự Nhiên bay lên thuyền nhìn lại thì đã thấy cả người của Đại Cân phát hoả màu xanh .
-Đại Cân!
Tiểu Hoàn gào khóc nhưng bị Ngưu Tiểu Ân giữ chặt
-Cha,Cha...
Đại Cân không quay đầu chỉ cất tiếng nói
-Tộc Trưởng xin người chăm sóc Tiểu Hoàn giúp Ta...yaaa...
-Uỳnh,ùynh,ùynh...
Thuật Hiến Tế này là bí thuật của Tộc Ngưu Tinh,sức công phá xã hơn hai dặm, những vật xung quanh trong bán kính đó dù có là Quỷ Tướng cấp Đại cũng khó thoát chết.Đám người Thằn Lằn chưa kịp chạy đã bị đốt cháy,thiêu rụi thành than.
-Aaaa...
Lý Tự Nhiên phát công thi triển Thuật Ẩn thân bao quanh thuyền,còn thuyền ngày lặp tức biến mất, trở nên vô hình nhờ vậy mà thoát khỏi đám lửa lan tới kia.
A Hắc nước mắt giàn giụa vịnh hai tay vào vai của Lý Tự Nhiên lắc lắc
-Tại sao, tại sao Người lại không cứu Đại Cân,tại sao hả?
Lý Tự Nhiên nghiến răng nói
-Ta không có trách nhiệm với sự sống chết của đám dân Ngưu Tinh, ngươi còn vô lễ Ta sẽ một chưởng giết sạch bọn chúng.
-Hước!
A Hắc giật bấn người,buông tay khỏi Lý Tự Nhiên,Y lùi lại vài bước
-Đồ máu lạnh...grrrr...
Trãi qua nửa ngày bình yên trên biển,những người sống sót cũng dần ổn định lại,dưới khoang thuyền có hai phòng ,chia ra hai bên nam nhân,nữ nhân.A Hắc có sức mạnh vượt bậc nên phụ trách cảnh gác và phụ lái thuyền,A Mão tuy ngoại hình như thiếu niên mười lăm tuổi nhưng Tu Di cũng hơn trăm năm,săn bắt ,đánh cá,lái thuyền đều biết,nên Hắn phụ trách điều khiển thuyền .A Hắc vì sợ mọi người quấy rầy Lý Tự Nhiên,cho nên đã để Hắn ngồi tựa lưng vào cột buồm ở mũi trước để tiện quân sát.A Mão thắc mắc hỏi
-Sao huynh lại để cô nương người ta ngồi ở đó,Biển Chết rất kỳ quái không chừng một chút nữa sẽ có giông bão đấy,hoặc là thủy quái bơi qua bắn nước vào thuyền...hãy để cô nương ấy xuống khoang thuyền ở cùng mấy tỷ tỷ,thẳm thẳm và Tộc Trưởng.
A Hắc vẫn đứng bên mạn thuyền quan sát tứ phía nói
-Mặc kệ người đó đi, không chết được đâu...Ta không thể rời mắt khỏi...ậy...lo láI thuyền của ngươi đi...
A Mão gãi đầu gãi tai nói
-Huynh thật khó hiểu a,nếu không thích người ta nữa thì lúc vào Thành sao không để người ta đi,cứ nhất quyết mang theo ,chiến đấu không buông tay,giờ lại đối xử như khúc gỗ, muốn đặt đâu thì đặt đó...à mà sao người đó không nói chuyện gì hết vậy lại không thấy ăn uống a...là người Tộc nào thế?
A Hắc không biết trả lời sao cho đúng ,buông đại một câu.
-Tộc người Đất... không ăn, không uống, không nói chuyện...
A Mão ngớ cả người lắp bắp nói
-Gì gì gì chứ?Tộc người Đất á?là là bọn người Nham Thạch sinh sống dưới dòng dung nham khu vực phía nam Quỷ Thành á?
A Hắc còn ngáo ngơ hơn khi nói bừa một cái tên cũng trúng ngay một Tộc người có thực.
-Hả?có tộc người này thật á? Ừ ừ là tộc Nham Thạch...
-Khiếp!huynh vậy mà có sở thích quái đản như thế...
-Ta ,ta...
-Àoooo...
Chiếc thuyền bổng dưng run lắc dữ dội,biển dâng lên từng đợt sóng cao,khiến cho A Hắc và A Mão hoảng vía,điều đầu tiên A Mão làm là chạy đến bên cái điều khiển mái chèo để lèo lái con thuyền,còn A Hắc thì phi nhanh đến bên Lý Tự Nhiên ôm chặt lấy Hắn vào lòng để Hắn không bị trượt đi.
-Á có chuyện gì vậy?mặt biển xảy ra chuyện rồi a...
-Thần Tiên,Thần Tiên...có Ta ở đây, không phải lo...
Lý Tự Nhiên đang tịnh tâm dưỡng thần ,nghe tiếng của A Hắc,Hắn nhếch nhẹ mép một cái khinh khỉnh nói.
-Có ngươi không phải lo à?Vậy mấy lần gặp nguy là ai đã giải vây cho ngươi?Tên Trâu Đen yếu như sên kia ngậm miệng lại đừng nói mấy câu chọc cười người khác như vậy...
A Hắc chép miệng một cái có phần ngượng ngùng
-Không phải là Ta luôn che chở cái Thân Thể cứng đờ này của Người à? Người giỏi thế sao không tự mình cử động đi?
-Gr...Ngươi còn dám nói...
-Hừ...lại nổi nổi giận...Tiên Nhân gì mà lúc nào cũng bốc hỏa...tính tình xấu tệ ,khó gần,lẽ nào là Người bị đuổi khỏi Thượng Vân Môn.
-Grrr...câm!
Tiếng A Mão cất lên làm tan đi bầu không khí đang căng thẳng giữa Lý Tự Nhiên và A Hắc.
-A...mọi người ra mà xem này...
Người lớn trong khoang thuyền vội đi lên xem thử,thì thấy đám Thủy Quái cả ngàn con lớn nhỏ ,bơi loạn khắp chốn,khiến cho mặt biển nổi sóng dồn dập đập vào thuyền,nhưng vì có kết giới ẩn thân cho nên bọn chúng không nhìn thấy chiếc thuyền,và bơi xuyên qua nó ,vì vậy mọi người trên thuyền không sợ bị tấn công,nhưng thuyền không thể tránh sóng lớn ,vẫn bị run lắc.
Lý Tự Nhiên nói
-Hừ...tên Trâu Đen ngươi đúng là Hoạ Tinh,Thủy Quái Thượng Cổ Bách Thủ Quy luôn ngủ vùi dưới đáy biển,cách mấy chục năm mới ngoi lên tìm thức ăn... ngươi vừa ra khơi thì nó thức tỉnh ngay...May mắn thật đó!
A Hắc mặt không còn chút huyết sắc nào nói
-Không phải chứ?Thần Tiên người đừng đùa mà...
Vị Trưởng Lão nói
-Dị tượng này giống như bọn chúng đang sợ hãi một thứ gì đó...lẽ nào...Thủy Quái Thượng Cổ Bách Thủ Quy.
Mọi người sợ hãi nhìn nhau,Ngưu Tiểu Ân trấn an nói
-Đừng sợ,kết giới che mắt bọn Thủy Quái kia,chắc chắn sẽ qua mặt được con Bách Thủ Quy,mọi người ngưng thần giữ yên lặng,mở kết giới che khí tức bản thân.
-Dạ!
Thuyền vẫn trôi về phía trước,trên mặt nước mênh mông nhìn không thấy điểm dừng với hàng ngàn con Thủy Quái bơi qua, bổng dưng chúng bị hút ngược về sau,dòng nước đổi chiều ,chảy xiết cuốn theo mọi thứ tụ lại một điểm.
-Àoooo...ầm ầm...
Bầu trời và mặt biển giốg như bị chia thành hai phần,bên hướng Ma Vực một màu xám ,bên hướng Trung Nguyên một màu đen thẳm,đường ranh giới là khu vực rộng năm dặm ,đầy sóng to ,gió lớn,sấm chớp đánh ầm ầm,mưa trút như thác nước đổ xuống từ không trung.Bọn Thủy Quái có con thân hình to như một căn nhà vẫn bị kéo vào nơi này,ngoi ngóp tìm lối thoát nhưng bị sét đánh,mưa vùi đến thê thảm, những con nhỏ hơn thì chết nổi lềnh bềnh trên mặt nước theo dòng trôi theo một hướng.A Mão chỉ tay về phía trước cách thuyền của bọn họ nửa dặm.
-Nhìn ở kia ...trời ơi nó nó là cái thứ gì vậy!
Trước mắt mọi người hiện ra một con rùa khổng lồ như toà tháp bốn tầng ,nửa thân chìm dưới nước,mai rùa đầy gai nhọn ,như một chiếc áo giáp kiêng cố,khủng khiếp hơn là nó có trăm cái đầu,mỗi cái đầu to như cột đình ,với khuông miệng rộng đầy răng nhọn như hàm cá sấu, cổ dài ngoằng như rắn,trăm cái đầu này hoạt động riêng lẻ, cái thì xé toạc con mồi,cái thì hút nước kéo trôi dòng chảy làm cho con mồi không thể thoát khỏi,cái thì cắn nuốt tứ phương tám hướng,cái thì gào rú điên loạn.
-Oảng....oảng...
Âm thanh của nó phát ra làm dậy sóng dồn dập,định tại nhức óc.
-A...làm gì đây Tộc Trưởng,chúng ta đang bị kéo về phía của nó...
-Bảo vệ đám trẻ...cố gắng giữ vững kết giới phòng vệ,yên lặng đừng phát ra tiếng động...A Hắc kết giới ẩn thân của Ngươi có thể đối phó với Thủy Quái Thượng Cổ không?
A Hắc vẫn ôm chặt lấy Lý Tự Nhiên nói
-Đừng hỏi ta,ta,ts, không biết đâu à...
Dân nữ Mai Mai nổi giận quát
-Kết giới là do ngươi tạo ra, vượt biển cũng là ý kiến của ngươi,giờ hỏi đến ngươi lại không biết hả?
Chỉ vài lời ấp úng của A Hắc,Ngưu Tiểu Ân cũng đã khẳng định, người đánh bại Nhữ Thạch và tạo kết giới Ẩn thân không phải là A Hắc.
-Ta nghĩ ngươi nên để cho cao nhân này lộ diện đi A Hắc!Có phải là người này đã chỉ dạy cho ngươi Kết Đan và đánh bại Nhữ Thạch,tạo ra Kết Giới Ẩn thân cho thuyền vượt biển?
-Tộc Trưởng,ta ta...
-"Thần Tiên à làm gì bây giờ, không giấu được Tộc Trưởng rồi a..."
-Mặc kệ Ả đi...
A Hắc nhăn nhó mặt mày nói
-Tộc Trưởng,Ta ta ta... người này...
Lý Tự Nhiên ngao ngán chao mày
-"Khi tạo Kết Giới Ẩn Thân cho thuyền ,Ta đã sử dụng một lần dụng linh lực,chỉ còn lại hai cơ hội...hừ cái tên Trâu Đen này liệu có làm lãng phí một lần dụng linh lực của Ta không?Thủy Quái Thượng Cổ không phải chỉ đánh một hai chiêu là có thể hạ sát được..."
-Ta cho ngươi mượn lực ,dùng Thuật Dịch chuyển đưa cả con thuyền nhảy ra khỏi khu vực này... không thể trực tiếp đánh nhau với Bách Thủ Quy đâu...
-Thuật dịch chuyển Ta không biết đâu à,Ta chỉ biết khinh công thôi...
-Hừ...vận công theo bí quyết của Ta...Vạn vật vận hành ...
-Hả ,à à...
A Hắc theo cách chỉ dẫn của Lý Tự Nhiên,liền bắt ấn vận công tạo ra một luồng linh lực vàng chói phát ra xung quanh.
-Dịch chuyển!
-Dịch chuyển...Aaaaa...
Đám người Ngưu Tinh bấu víu vào những chỗ trên thuyền nghiêng ngả,trợn tròn mắt la hét.
-A Hắc cccc...