Chương 73: Lưu lạc đến Trung Nguyên.

Ngưu Tiểu Ân cảm thấy một lực áp chế cực mạnh đang giáng xuống người, chân của nàng như muốn nhũn ra,nàng cố gắng chống chọi để đứng vững.

-"Linh lực chênh lệch quá lớn,e rằng ta khó thoát khỏi móng vuốt của Hắn rồi.."

Tước Tích vẫn đang thu thập sinh khí của người khác để tăng Tu Di cho bản thân,một Ngưu Tinh cấp Đại như Ngưu Tiểu Ân có Yêu Đan mấy trăm năm tu luyện tuy không gọi là vật hiếm nhưng cũng giúp cho Hắn bồi dưỡng Cốt Quỷ.

-Cách biệt sáu năm không ngờ cô nương đã tăng Tu Di không ít,Yêu Đan cấp Đại đáng để Bổn Tôn thu nhập Linh Cốt.

Ngưu Tiểu Ân nghiến răng ,phát công đánh trả

-Hừ ,Ác Quỷ đừng vội xem thường kẻ khác...yaaa...

Tước Tích cười nhạt khinh khỉnh

-Tìm chết!hừ.

-Uỳnh, ùynh...

Lúc này đám người Ngưu Tinh ở nơi tập kết lo lắng khi nhìn về phía xa những tiếng nổ và ánh sáng nhấp nháy phát ra.

-Á...Tộc Trưởng có phải đã bị đám quái thú tập kích rồi?

-Nàng ta có phải đã bị Tước Tích Quỷ Vương phát hiện rồi không?

-Làm thế nào đây Đại Cân?

Nhị Cân,Tam Cân,Ngũ Cân đều đứng ngồi không yên giục Đại Cân ra lệnh đi tiếp ứng cho Ngưu Tiểu Ân.

-Không được,Tộc Trưởng đã nói chúng ta phải chờ lệnh nàng , không được phép tự ý hành động.Huống hồ đó chưa chắc đã là Tộc Trưởng bị vây đánh...chờ thêm đi...

-Nhưng Tộc Trưởng có thể đang gặp nguy hiểm,chúng ta không thể đứng nhìn mà không làm gì.

A Hắc nói

-Ở đây Ta là người di chuyển nhanh nhất,để ta đi thám thính,nếu thật sự là Tộc Trưởng đang gặp nguy Ta sẽ bắn pháo lệnh,nếu không phải thì chỉ có Ta chịu phạt thôi.

-Vậy ...ngươi đi nhanh về nhanh...

-Ừm.

A Hắc di chuyển thần tốc về nơi xảy ra vụ nổ,nhác thấy một vùng cây cối bị san bằng,chướng khí mù mịt,Hắn có chút sợ hãi.

-Ôi...tan hoang cả rồi...Tộc Trưởng nàng ở đâu?

-Uỳnh,ùynh...

Nghe tiếng đánh nhau ở gần Ngưu Tinh Sơn,A Hắc vội chạy đến đó.

Ngưu Tiểu Ân bị những sợi khói đen chướng khí bủa vây khắp nơi trói giữ,chúng đang hút lấy sinh lực từ nàng,khiến cho nàng đau đớn gào thét.Cách đó một khoảng Tước Tích đứng trên phiến đá,khoảnh tay trước ngực,nhoẻn miệng cười ma quái.

-Aaa...

-Ha ha ha...

Nghe động tĩnh trong gió ,Hắn liếc mắt sang đã thấy một trận mưa cây cối,đá tảng văng vào mình.Nhưng vòng linh tức của Hắn đã ngăn chặn,khiến đá nát ,cây tan biến thành bụi mịn.

-Vù vuuu...

-Hừ!

A Hắc xuất hiện đứng trên đất giương mắt nhìn Tước Tích.

-Quỷ Vương khốn kiếp thả Tộc Trưởng của ta ra...

Tước Tích nhếch mép,hạ thấp đầu mày nói

-Một tên Trâu Tinh chưa kết được linh đan mà cũng dám lớn tiếng với Bổn Tôn ư?Tìm chết...cút...

Tước Tích phẩy tay đã tạo ra một luồng khí lực bay thẳng vào A Hắc,Hắn không chú ý đến A Hắc vì cho rằng một chưởng này cũng đủ lấy mạng Y,Hắn quay sang dùng tay hút lấy linh đan của Ngưu Tiểu Ân.

-Moi đan của ngươi trước...

-Aaaa...

-Uỳnh!

A Hắc bất ngờ phản đòn,chẳng những phá tan chưởng lực của Tước Tích,còn quét thẳng vòng linh tức mạnh bạo đến Hắn.Tước Tích không thể moi đan của Ngưu Tiểu Ân,quay sang đỡ lại đòn đánh trả kia,khiến Hắn bị đẩy lùi một khoảng,Ngưu Tiểu Ân cũng rơi xuống đất.

A Hắc không hiểu vì sao mình có thể phát ra vòng linh lực đó,chỉ biết khi nãy Y cố đấm trả đám bụi mù đang bay đến mà thôi.

-Hước,ta ta ta lợi hại thế sao?

Bổng dưng trong đầu của Y vang lên giọng nói của Lý Tự Nhiên.

-"Đứng vững ,nhảy lên cao,phát công..."

-Hả?Thần Tiên ư?

-"Nhanh,Hắn đáp trả đấy."

A Hắc ù ù cạc cạc làm theo lời của Lý Tự Nhiên mà chẳng rõ chuyện gì đang xảy ra với mình.

-Yaaa...

-Uỳnh ùynh ùynh...

Quả nhiên,sau khi định thần lại thì Tước Tích đã đáp trả lại một chưởng mạnh bạo,A Hắc bay lên cao né tránh và phản đòn,khiến cho Tước Tích khó hiểu,hoang mang mở kết giới bảo vệ.

Lý Tự Nhiên nói

-"Bế Ngưu Tiểu Ân,chạy."

A Hắc đáp chân xuống đất vội bế Ngưu Tiểu Ân chạy trối chết, không ngoảnh đầu.

Lý Tự Nhiên ở lều trại Thôn Ngưu Tinh, không thể dùng Thần Nhãn quan sát phạm vi xa hơn mười dặm nên tập trung vào tâm thức để kết nối với A Hắc.Hắn thấy Y bước vào một nơi đầy chướng độc thì nghĩ đến nơi này có Quỷ Vương Tu Di cao.

-Hệ thống,chức năng đều khiển linh lực phát công khi liên kết tâm thức đã hoàn thiện chưa?

-Đã hoàn thiện từ khi thiết lập lại hệ thống.

-Hừ,tên Trâu Đen kia đúng là ngu ngốc,sao cứ thích đi nạp mạng thế này...Rừng Xương Rồng thuộc Trung Ma Vực,lẽ nào là Quỷ Vương của Hoàng Tộc Khiêm Lăng đang tác quái? Không đúng...chướng độc này quá tạp nham rồi...nếu là độc chướng của Hoàng Tộc phát ra thì đám Ngưu Tinh sẽ không toàn thân mà di chuyển trong đó được...

Đến khi A Hắc chạm mặt Tước Tích thì Lý Tự Nhiên cũng nhìn thấy,Hắn ngạc nhiên

-Là Hắn,Hắn vẫn còn sống ư?Mị Huyết Câu Hồn chưa giết được con chim chết tiệt này ư?Nhân vật mặc định này đã được hệ thống nâng cấp rồi sao?Hừ chỉ còn hai lần dụng linh lực, không đánh phủ đầu Con Hỷ Tước khốn kiếp này thì Trâu Đen nhà ngươi chết chắc...

Nhờ có Lý Tự Nhiên cho mượn lực phát công nên A Hắc và Ngưu Tiểu Ân nhặt lại mạng .A Hắc phát truyền âm bảo bọn Người Ngưu Tinh trở về Thôn,Hắc đã cứu được Tộc Trưởng và đang chạy khỏi truy sát của Tước Tích Quỷ Vương.

Tước Tích cản được đòn tấn công của A Hắc,nhìn lại đã thấy Y và Ngưu Tiểu Ân biến mất,Hắn nghiến răng,xiết chặt quyền,ánh mắt hung hãn.

-Tiểu tử Ngưu Tinh dám qua mặt Bổn Tôn ư?grrr...Ta sẽ lột da ngươi...

Tước Tích định sẽ đuổi theo A Hắc truy sát,nhưng nghĩ lại trận pháp Xuyên Không chưa hoàn thiện,sợ rời khỏi Rừng Xương Rồng sẽ không kiểm soát được nên tạm thời tha mạng cho A Hắc.

-Hừ...chờ Bổn Tôn có thể Xuyên Không đến Không gian Vi Sinh Giới,nhất định Ta sẽ trở lại diệt sạch Tộc Ngưu Tinh các ngươi...Thật khốn kiếp,nếu không phải vì Lão hoà thượng Bảo Liên kia làm Tu Di của ta bị tổn hại thì Ta đã sớm hoàn thành trận pháp này rồi...aaaa...

Hắn dốc hết sự căm phẫn phát công đánh nổ tứ phía để trút giận.

...Ngưu Tinh thôn...

Đội đi săn trở về Thôn vội mở kết giới bảo vệ,Ngưu Tiểu Ân và những người bị thương được Trưởng Lão Y Sư chữa trị,tuy nàng giữ được mạng như nội thương khá nặng phải ở lại lều trại tịnh dưỡng một thời gian.

A Hắc về lều trại của mình vội mang thức ăn đến cho Lý Tự Nhiên.

-Thần Tiên đã mấy ngày không gặp chắc Người đói lắm hả?Này ,ta bón cho người ăn...

Lý Tự Nhiên quát lớn làm cho A Hắc giật bấn người

-Ai thèm ăn những thứ tạp nham này của ngươi,Bổn Toạ không ăn cả ngàn năm cũng chẳng chết đói đâu...

A Hắc ngớ cả người vội xin lỗi rối rít

-Ta quên mất ,quên mất... Người là Thần Tiên,Tiên Nhân chỉ cần hít thở linh khí là khoẻ mạnh rồi...xin lỗi...

A Hắc ngồi xuống ghế cạnh bên giường ngủ,Y nói

-Thần Tiên đa tạ người đã cứu mạng của Ta và Tộc Trưởng, không ngờ Người lại thần thông như vậy,có thể từ xa trăm dặm mà truyền công giúp ta đánh trả Ác Quỷ.

Lý Tự Nhiên nghiêm giọng nói

-Không phải vì cứu ngươi,đừng có tự đề cao mình như vậy,chẳng qua vì Bổn Toạ ghét nhìn thấy Con Hỷ Tước khốn kiếp kia mà thôi.

-Ồ,Thần Tiên và tên Ác Quỷ Tước Tích kia có ân oán ư?

Lý Tự Nhiên im lặng một lúc,chợt nghĩ đến lần đầu gặp Tước Tích,bên cạnh mình là Dương Thiên Hạo thì lại nổi hoả quát tháo làm cho A Hắc hoảng hốt ngã luôn xuống đất.

-Lắm mồm,cút!

-Á!

A Hắc đứng lên phủi mông,nhăn mặt nói

-Ta ta ta nói gì sai sao ạ...Thần Tiên đừng giận mà ...

-"Cái lão oan gia này sao tính khí thất thường thế nhỉ? người thì đẹp mà tính tình lại xấu à..."

-Ngươi còn dám nói nhảm Bổn Toạ sẽ phát công đánh nát cái Ngưu Tinh thôn này đấy.

-Dạ,dạ, không dám, không dám...

Lý Tự Nhiên ngẫm nghĩ

-"Với tính khí độc ác của Tước Tích thế nào cũng sẽ truy đuổi đến đây,cái kết giới yếu ớt của Thôn này sẽ không chịu nổi hai đòn tấn công của Hắn...Ta vẫn chưa hoàn thiện Thần Thể nếu ba lần dụng linh lực bị Hắn tránh khỏi sẽ rơi vào thế nguy hiểm mất...tiếc là sau khi hệ thống cải tiến Huyết Chú gieo vào người Hắn cũng tan biến rồi...hừ...cũng tại tên Trâu Đen này lo chuyện bao đồng,đưa Ta rời khỏi mật động... Không thể nằm đây chờ chết Ta phải tìm cách đánh phủ đầu Con Hỷ Tước chết tiệt đó ."

Lý Tự Nhiên lo suy nghĩ mà quên quan tâm A Hắc,đến khi cảm giác cơ thể của mình lạnh lẽo thì mới dùng tâm thức dò xét,Hắn hốt hoảng vì mình đang bị ngâm trong bồn nước bằng gỗ.

-Cái gì thế này?

Hoá ra trong lúc Lý Tự Nhiên không chú tâm vào cuộc trò chuyện thì A Hắc đã nói muốn giúp Hắn tắm rửa và thay y phục,Y đợi Hắn trả lời nhưng không nghe thấy gì nên cho rằng Hắn đã đồng ý.

-Người không lên tiếng nghĩa là đồng ý phải không?

A Hắc hí hửng bày thùng gỗ ra rồi dẫn nước từ trong chiếc lọ đổ vào gần đầy.

-Đây là pháp bảo mà Tộc Trưởng đã mua được ở Kỳ Trân Các trong Quỷ Thành ,phân phát cho người trong thôn,nhìn bên ngoài như một lọ hoa bình thường nhưng khoảng trống bên trong có thể chứa đựng một hồ nước đầy,ha ha ha Tộc Trưởng phát bảo vật này cho chúng ta là để phòng thân,nếu có bị kẻ thù truy sát thì chui vào trong mà trốn...hi hi hi Ta chạy nhanh như vậy thì cần gì dùng đến nên đã lấy chứa nước uống và tắm, không cần phải ra suối phiền như vậy...

A Hắc cởi y phục của Lý Tự Nhiên ra ,bế Hắn đặt vào bồn gỗ,dùng mui múc nước dội từng gáo lên người của Lý Tự Nhiên,còn lấy khăn lau cho Hắn .

-Thần Tiên,cơ thể của người đúng là đẹp quá,da trắng mịn như trứng gà ấy,lại còn săn chắc nữa...một mỹ nam như Người chắc có nhiều nữ nhân thích lắm há...

Lý Tự Nhiên máu huyết dồn hết lên não,Hắn nghiến răng bất lực với tên biến thái xấu xí này khiến cho mặt đỏ ửng.

-Tên...tên...Biến Thái, cút...

A Hắc hoảng hồn vứt bỏ gàu múc nước chạy khỏi lều.

-Á...ta cút ngay,cút liền...

Khi Y chạy ra khỏi lều một khoảng thì lập tức chạy trở vào

-Thần Tiên à, người ngâm nước lâu đã sẽ héo như chiếc lá úa đấy...hay để Ta mặc y phục cho người xong rồi Ta sẽ cút ngay...

-Grrrrr... ngươi nhắm chặt mắt lại cho Ta...

-Dạ,dạ,dạ...

Lý Tự Nhiên đành miễn cưỡng để cho A Hắc bế mình rời khỏi bồn gỗ đặt lên giường.Nhưng A Hắc vì không nhìn thấy gì cho nên đụng chỗ này,chạm chỗ kia ngã nghiêng ngả ngã một hồi thì vấp phải vật cản dưới chân,theo đà Y quăng Lý Tự Nhiên lên giường rồi ngã đè lên người của Hắn.

-Ối ya...xin lỗi xin lỗi ta ta không nhìn thấy gì hết...Thần Tiên người có sao không?

-Grrr...

A Hắc mắt vẫn nhắm nghiền mò mẫm tìm y phục mặc cho Lý Tự Nhiên

-Thần Tiên à,y phục của người bị bẩn rồi Ta vẫn chưa mang đi giặt,hay Người mặc tạm y phục của Ta nhé...

-Grrrrr...

Sau khi mặc y phục vào cho Lý Tự Nhiên thì A Hắc vội đi ra ngoài nhưng bị Hắn gọi lại.

-Đứng lại,có một khí tức mạnh bạo đang đến gần...

-Uỳnh!

-Á...

-Keng,keng, keng...

Bên ngoài bổng dưng hỗn loạn,tiếng kêu khóc,la hét và chuông cảnh báo vang lên inh ỏi.

-Thôn bị tấn công rồi,kết giới bị phá rồi...đội phòng ngự đâu...

A Hắc há hốc mồm vội vén màn cửa lên xem,thì thấy cảnh tan hoang ập vào mắt,dân thôn bị sát hại nằm ngổn ngang,lều trại và cả tế đàn giữa khoảng đất trống cũng bị đánh nát,đội phòng ngự thôn đang chiến đấu với bọn Người Thằn Lằn,mà có một tên vạm vỡ bặm trợn mặc áo giáp tướng quân đang ngồi trên Quy Giáp Thú ,ngạo nghễ liếc mắt nhìn xuống.

A Hắc chân nhũn cả ra

-Là là...Nhữ Thạch Yêu Tướng...lần này chết rồi a...

Hắn thấy một đứa trẻ đang bị một tên Thằn Lằn nắm chân giơ lên cao,toang định đập đứa bé vào phiến đá gần đó thì không suy nghĩ nữa ,chạy sang ôm lấy đứa bé nhảy qua một bên.

-Á cứu với hu hu...mẹ ơi ..cha ơi...cứu con...

-Soạt...

Tên Thằn Lằn còn ngơ ngác thì A Hắc đã đưa đứa trẻ đến bên một thiếu phụ.

-Đại Cân tẩu tẩu giữ lấy Tiểu Hoàn...chạy vào Hang Động đi...

-Đa tạ cậu A Hắc...Tiểu Hoàn đừng sợ có mẹ đây...

Hang Động chính là nơi ở của Ngưu Tiểu Ân,và đang là nơi để người già, trẻ con và phụ nữ trốn truy sát.

Nhị Cân, Tam Cân,Ngũ Cân đang chống trả quyết liệt nhưng tên Nhữ Thạch đã phát công đánh bọn họ bị thương,và bọn Thằn Lằn đang dồn ép dân Ngưu Tinh vào một chỗ.A Hắc dùng sức trâu để chống chọi cũng không thể đánh bại bọn Thằn Lằn có thuật pháp và linh lực.

-Á...

-A Hắc...

Nhị Cân hét lên căm phẫn nói

-Nhữ Thạch hà cớ gì Ngươi cho người xông vào Thôn chúng ta tàn sát thế kia?Bọn ta vẫn luôn cống nộp Ma Đan cho Ngươi mà...

Nhữ Thạch liếc mắt nhìn Nhị Cân một cái , rồi nhếch mép cười khẩy không thèm nói gì đã tung chưởng đánh đến.Một Trưởng Lão đã nhanh nhảy ra chống đỡ,nhưng linh lực không mạnh bằng Nhữ Thạch,ông ấy bị khí tức dội lại làm tổn thương ngũ tạng ,thổ huyết chết ngay.

-Á...Huyền Trưởng Lão...aaa...Nhữ Thạch ta thí mạng với ngươi...

-Nhị Cân đừng...

Nhữ Thạch lại nhếch mép cười khẩy từng thêm một chưởng.

-Tìm chết...hừ...

-Uỳnh!

Hai Trưởng Lão khác từ trong Động dịch chuyển ra phát công đỡ lại chưởng lực đó.

-Nhữ Thạch Tướng Quân xin dừng tay!

-Nhữ Thạch Tướng Quân,Tộc Ngưu Tinh chúng tôi luôn nộp đủ số Ma Lực đan hằng tháng,cớ sao chưa đến ngày giao nộp,Ngài lại đến đây tàn sát dân Ngưu Tinh,hủy giao ước bảo hộ Thôn Ngưu Tinh giữa Ngài và Tộc Trưởng.

Nhữ Thạch ngạo nghễ nói

-Ta có một số thuộc hạ vô cớ mất tích ở khu vực Thôn các ngươi,vậy các ngươi có câu trả lời nào không?

Tam Cân nghiến răng nói

-Vô lý,thuộc hạ các ngươi mất tích thì có liên quan gì Ngưu Tinh thôn chúng ta chứ?

Nhữ Thạch cười ngạo nghễ vàng dội cả núi rừng.

-Ha ha ha...các ngươi xem Bổn Tướng là gì hả? Những dấu vết để lại ở gần Núi Đá cách thôn mười dặm không phải là thuật pháp Tộc Ngưu Tinh hay sao?Ả Ngưu Tiểu Ân đâu ?đến giờ vẫn chưa lộ diện bái lạy Bổn Tướng Quân hả?

Vị Trưởng Lão nói

-Tộc Trưởng chúng tôi đang bế quan không thể ra tiếp đón Ngài,huống hồ thuộc hạ của Ngài không phải do dân Ngưu Tinh chúng tôi sát hại mà là do Hiện tượng kỳ quái ẩn trong Núi Đá phát khí tức đồ sát.

A Hắc thoáng chốc giật mình

-"Ối,sao sao lại nói như thế,Thần Tiên sẽ bại lộ mất..."

Nhữ Thạch nhướn cao mày,ánh mắt đỏ ngầu lộ ra tia hung ác

-Hừ...các ngươi nghĩ rằng Bổn Tướng là kẻ ngốc à...Ta không cần đám nô lệ các ngươi cống nạp Ma lực đan nữa,hôm nay bọn Ta sẽ khai tiệc lớn...ăn thịt Trâu Tinh...Giết cho Ta...

Bọn Thằn Lằn cả trăm tên xông lên đồ sát dân Ngưu Tinh,các nam nhân lẫn nữ nhân giỏi võ công và thuật pháp đều chống trả quyết liệt,A Hắc bị trúng chưởng văng vào vách động ,Hắn ói máu,tầm nhìn mờ ảo, trước mắt chỉ thấy người ngã gục,tiếng kêu cứu thảm thiết.

-A,cứu với...

-A...chạy đi...

Tiếng cười ngạo nghễ của bọn Thằn Lằn,tiếng xé thịt nhai xương rốp rốp,nghe lạnh cả người.

-Thần Tiên,Thần Tiên xin Người ra tay cứu giúp,Thần Tiên xin Người,chỉ cần Người cứu Ngưu Tinh thôn,A Hắc này nguyện cả đời theo hầu hạ làm nô bộc cho Người...hức hức...

Một tên Thằn Lằn nhìn trúng A Hắc,Hắn vun chùy bổ xuống định một chiêu kết thúc mạng của A Hắc.

-Yaaa...

A Hắc chỉ kịp trợn to mắt nhìn .

-Hước!

-Uỳnh!

Tên Thằn Lằn bị khí tức từ người của A Hắc tung ra một cú nổ tan xác,khí tức mạnh bạo còn hất bay mấy tên xung quanh khiến cho Nhữ Thạch chú ý.

-Hử?Tên Tiểu tử đen thui kia sao có thể phát ra khí tức mạnh như vậy?

Lý Tự Nhiên định rằng sẽ không quan tâm sống chết của đám dân Ngưu Tinh ,nhưng lời cầu xin thảm thiết của A Hắc làm cho Hắn dao động.

-Hừ,các ngươi chết hay sống không liên quan đến Ta...

Thế nhưng vừa cảm nhận được A Hắc bị tấn công thì Lý Tự Nhiên không nghĩ ngợi đã hỗ trợ linh lực phát công đánh trả.

-Ô...Bổn Bổn Toạ làm gì thế...?

-Thần Tiên hãy hỗ trợ cho Ta đánh đuổi bọn Thằn Lằn này.

-Hừ ,dựa vào mấy cú đấm yếu như sên của ngươi ư?Mau bảo bọn Ngưu Tinh còn sống kia chạy vào Hang Động đi,Bổn Toạ sẽ kết liễu bọn Thằn Lằn kia!

-Dạ,dạ...

A Hắc liền hô lớn

-Mọi người chạy vào Động đi,nhanh lên,nhanh lên...

Nhữ Thạch nghiến răng trút giận tung chưởng đánh đến A Hắc

-Muốn chạy hả ,đừng hòng. Chết đi!

Cảm nhận được A Hắc đã chạy qua kết giới phòng vệ ở Cửa Động, từ trong lều trại Lý Tự Nhiên dụng thêm một lần phát công,đánh ra khí tức mạnh bạo,quét sạch thôn Ngưu Tinh.Chưởng lực của Nhữ Thạch chưa chạm đến Hang Động thì đã bị khí tức của Lý Tự Nhiên đánh tan,Hắn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì cả đoàn Thằn Lằn và Quái Thú đang cưỡi đã biến thành tro bụi,Hắn bị dội ngược văng xa nửa dặm,rơi xuống đất ói máu.

-Hức...ụa ,chuyện gì thế này...ặc ặc...khí tức này... không thể nào là bọn Ngưu Tinh...hừ...Thần...khí tức của Chiến Thần...ặc...

Nhữ Thạch trước khi chết đã bắn truyền tin về Quỷ Thành,sau đó Hắn gục ngã hiện nguyên hình là một con Thằn Lằn to lớn.Lý Tự Nhiên cảm nhận được Nhữ Thạch đã chết,liền bảo A Hắc ra ngoài moi lấy Yêu Đan.

-Tiểu tử,nhanh ra ngoài lấy Yêu Đan của tên Thằn Lằn kia,nó có thể giúp cho ngươi Kết Đan.

A Hắc nghe lời vội phi thân ra ngoài,Hắn há hốc mồm kinh hãi vì thôn Ngưu Tinh hiện tại đã biến thành bãi đất trống,ngoài căn lều của Hắn và những vệt máu vươn vãi khắp nơi thì xương cốt của cả Ngưu Tinh dân hay Người Thằn Lằn đều chẳng còn.

-Hớ...đây đây...là là...

Tiếng của Lý Tự Nhiên thúc giục.

-Còn không mau đi... Con Thằn Lằn chết tiệt kia đã truyền tin cho bọn Quỷ Vương trong Quỷ Thành rồi đấy.Lấy Yêu Đan xong thì đưa Nhục Thể của Ta tìm nơi ẩn trốn đi.

-Hả?phải phải trốn sao...

-Grrr...Đừng hỏi nhiều...Đi!

-Á ,vâng,vâng...