Hôm sau đội đi săn của dân Ngưu Tinh thôn khởi hành,nhờ có chiến lược bao vây ,công kích của Ngưu Tiểu Ân nên bọn họ giết được nhiều Quái Thú lấy được thịt và ma lực đan,A Hắc cũng góp phần không nhỏ,Hắn không có linh lực nhưng lại có khinh công thượng thừa,chạy nhảy nhanh như gió cuốn nên được phân công làm mồi nhử quái thú vào trận pháp để tiêu diệt.
-Yaa...bắt được rồi,bắt được rồi...ha ha ha...
Ngưu Tiểu Ân sau khi phân phát thịt cho dân thôn thì chọn ra một xe cho người chuẩn bị đưa vào Quỷ Thành bán đổi đan dược và vật liệu xây bổ kết giới.
-Tộc Trưởng chỉ còn năm ngày nữa là đến kỳ hạn nộp ma lực đan cho Nhữ Thạch Yêu Tướng rồi...hay là số thịt Quái Thú kia chúng ta đem đổi ma lực đan đi.
-Đúng đấy Tộc Trưởng,nếu gom hết thịt đổi được cũng khá nhiều đấy.
Ngưu Tiểu Ân lắc đầu nói
-Không được,từ lúc Tộc Ngưu Tinh chúng ta bị phá hủy ,tế đàn ở Rừng Xương Rồng cũng không còn che chở cho người dân thôn tu luyện chánh pháp,nếu chúng ta không ăn thịt ,uống đan dược thì linh lực sẽ tiêu hao khó đột phá thăng cấp.Muốn trở lại cố hương khôi phục lại Tế Đàn chúng ta bắt buộc phải mạnh lên.
-Nhưng mà còn những hai trăm viên ma lực đan,với số thịt này chúng ta có thể đổi được khoảng năm mươi viên...nếu lấy đổi đan dược và vật liệu xây dựng kết giới e là...
-Chúng ta còn năm ngày,năm ngày này chúng ta sẽ tiến vào Trung Ma Vực đi săn...
-Ơ... không được đâu Tộc Trưởng...nơi đó...Rừng Xương Rồng đang bị một Quỷ Vương Tước Tích chiếm dụng...rất nguy hiểm.
-Chúng ta không còn cách nào khác đâu...đừng nói thêm nữa...đi làm việc của mình đi.
-Ơ,dạ!
-Ừm...A Hắc ngươi cũng đi...ơ ..Hắn đâu rồi?
-Dạ ,A Hắc sau khi nhận thịt thì đã đi khỏi thôn rồi.
-Hừ,tên tiểu tử thúi đó chắc sợ trả nợ nên trốn đến xó xỉnh nào ăn một mình rồi...
A Hắc cầm túi thịt và một vài quả táo Ma Vực ,hí hửng chạy đến không động núi đá.
-Thần Tiên,Thần Tiên ta đến thăm ngươi đây...
Hắn đi thẳng đến chỗ phiến đá nơi Lý Tự Nhiên nằm mà không hề có chút phòng bị nào.
-Thần Tiên hôm nay ta có mang trái cây,thịt và rượu đến cho ngươi cùng thưởng thức này!
Nhìn thấy Lý Tự Nhiên vẫn nằm nhắm mắt không động đậy,A Hắc mỉm cười nói tiếp
-Ta đã hỏi Tiểu Ân tỷ vì sao Thần Tiên nằm im lặng mà không để tâm đến những chuyện xảy ra xung quanh mình.Tỷ ấy nói là vì Vị Tiên Nhân đó đang bế quan đột phá cảnh giới cao hơn nên không thể dừng lại.Ha ha ha ta nói có đúng không,Thần Tiên người đang thiền định nhập cảnh giới khác tu luyện rồi,nên để nhục thân ở đây.Người đừng lo,ta rất biết giữ bí mật,chẳng nói với ai về tung tích của Người cả,Thần Tiên à ,Ta tên là A Hắc Người tên là gì?À thôi để sau khi Người tỉnh lại rồi nói Ta nghe nhé,Ta đi nhóm lửa nướng thịt cho Người ăn nhé.
Lý Tự Nhiên dùng tâm thức quan sát , thấy rõ được cảnh vật xung quanh,soi đến hình dáng cao to của A Hắc mà giật cả mình.
-Bóng dáng này...
Bất chợt A Hắc quay lại nhìn ngó tứ phía,rồi gãi đầu gãi tai
-Quái lạ,sao mình có cảm giác như bị ai đó nhìn chầm chập ấy nhỉ?
Hắn nhìn sang Lý Tự Nhiên,cười nhạt nói
-A...có thể là do Thần Tiên ... ừm ... ta nghĩ gì vậy ?
Lý Tự Nhiên trong không gian tâm thức nhìn thấy rõ mặt của A Hắc thì nhếch mép cười khẩy một cái
-Cái thứ gì đây,sao Hắn lại có dung mạo buồn cười thế này?Trâu Tinh à?
Lý Tự Nhiên lại cố gắng nhìn lại lần nữa,muốn nhìn ra chân thân của A Hắc,nhưng chân thân của Hắn mờ mờ ảo ảo làm cho Lý Tự Nhiên nhức cả mắt.
-Kỳ lạ sao chân thân của Hắn lại vỡ vụn thế kia,chẳng nhìn ra được gì?Hệ thống...tại sao lại như vậy,tại sao lại có một chuỗi mã khiếm khuyết như thế hả?
-Téng téng téng... bạn đã giao quyền kiểm soát hệ thống game cho chương trình tự động nên hệ thống đã tạo ra những boss ẩn , những boss này không có chân thân.
Lý Tự Nhiên đấu mày,nhăn mũi tỏ ra thái độ khinh thường nói
-Cái tên xấu xí kia mà cũng là boss ẩn ư? ngươi xem Hắn đi,linh lực không có,dung mạo không có,trí tuệ không có,đánh chết Hắn cũng chẳng văng ra được thứ gì ngoài máu và thịt.
-Boss ẩn không nhất thiết mang vật phẩm trong người.
-Hừ cái hệ thống tự động đúng là dư thời gian mới có thể tạo ra cái thứ đen thui kia...
Đang mãi tập trung tranh luận với hệ thống nhiệm vụ của mình thì miệng của Lý Tự Nhiên cảm nhận được mùi thơm của thịt ,Hắn dùng tâm thức quan sát thì thấy A Hắc đã ngồi bên cạnh mình,trên tay Hắn đang cầm xiên thịt,rứt từng miếng đưa đến bên môi .
-Oa Thần Tiên người ăn nhanh quá đi,ta chỉ mới để thịt chạm môi người,thì nó đã chui vào miệng người rồi a...hi hi hi... không sao, không sao...ăn hết rồi thì ngày mai ta lại mang thêm cho người...
Cũng như lần trước nuốt cây Tăng Cốt Linh, số thịt nướng chỉ vừa đến gần Lý Tự Nhiên là biến thành dòng linh quang chảy vào miệng Hắn.
A Hắc ngó thấy vệt dầu dính trên môi của Lý Tự Nhiên,Hắn không mảy may liền dùng cổ tay áo nhẹ nhàng lau cho Lý Tự Nhiên.
-Thần Tiên môi của người thật là mềm mại...
A Hắc lặng đi một lúc ,mắt nhìn vào gương mặt đối diện ,khoé môi Hắn công nhẹ cảm thán
-Thần Tiên người thật sự là đẹp quá!
-Chụt!
A Hắc vô thức cúi đầu đặt môi lên môi của Lý Tự Nhiên,hơi thở nóng ấm của Hắn làm cho Lý Tự Nhiên nổi cơn thịnh nộ,từ trong không gian tâm thức,hét toáng lên như bị kiếm đâm phải da thịt.
-Vô lễ!
A Hắc giật bấn người chợt tỉnh mới ý thức được hành động phi lễ của mình,Hắn sợ hãi lùi về sau nói liên tục.
-A...xin lỗi,xin lỗi ...Tiên Gia xin đừng giận,đừng giận ta...ta ta ta... không cố ý...
"Sao mình mụ mị cả thần trí thế này,sao có thể mạo phạm Người chứ?"
Lý Tự Nhiên không kiềm chế nổi cơn tiết tháo,phát công đánh một vòng linh tức ra ,đẩy văng A Hắc vào vách đá,còn làm nổ tung mấy tản đá khác,khiến không động tan tành đổ nát,bụi đá rơi xuống,lấp cả người của Lý Tự Nhiên.
Hắn há hốc mồm quên mất thân thể chưa được cải thiện hoàn chỉnh cần thêm thời gian mới lấy lại Kim Thân Bất Hoại.
-Khốn kiếp quên mất thân thể chưa hoàn thiện của mình,hừ chắc đã bị đá đè bầm dập rồi a...
-Téng téng...Thần Thể của bạn chưa được hoàn thiện nên đã bị ngoại lực làm tổn hại,thời gian hoàn thiện kéo dài thêm mười ngày.
Lý Tự Nhiên nghiến răng nghiến lợi,máu huyết như đảo lộn
-Gì chứ,lại thêm mười ngày là là hai năm lẻ mười ngày á...hừ...tất cả cũng tại tên Trâu Đen kia...grrrr...
Lý Tự Nhiên thêm điên tiết muốn phát ra một lần linh lực nữa nhưng chợt nghĩ đến cái thân thể đơ cứng của mình sẽ phải chịu liên lụy nên Hắn nén giận ,hạ cơn bốc đồng xuống.
-Hừ ...Bổn Toạ tạm tha cho oán hồn của ngươi...mau mà bay về Địa Phủ đi đồ chết giẫm...
Qua độ nửa ngày,từ trong đống đổ nát A Hắc bò dậy,cả người trầy xước nhưng xem ra cơ thể vẫn chưa tàn phế gì.
-A...ya...đau chết ta rồi...a...tại sao hang động tự dưng phát nổ thế này a...làm cho ta u đầu mẻ trán rồi...hic...hic .. .đau đau ...
Lúc khí tức của Lý Tự Nhiên ập đến thì từ trong người của A Hắc phát ra một vòng linh quang bao bọc toàn thân của Hắn, làm suy giảm lực công phá của vòng linh tức kia,giúp Hắn nhặt lại một mạng,nhưng A Hắc không hề biết mình có khả năng tự vệ thượng thừa như vậy vì khi va chạm xảy ra Hắn văng vào vách đá ngất lịm rồi.
Nghe tiếng của A Hắc,Lý Tự Nhiên tưởng là oán hồn của Y đã xuất ra kêu khóc,Hắn cười khẩy một cái hả dạ,nhưng chưa vui được bao lâu thì đã nghe tiếng di chuyển đá rầm rầm cùng với tiếng khóc lóc căng thẳng của A Hắc.
-Aaaa ...Thần Tiên,Thần Tiên người đâu rồi,hu hu hu...đá đè Thần Tiên rồi hu hu hu...aaa...khốn kiếp...
-Rầm,rầm...
A Hắc dùng sức trâu bò của mình mà bưng mà ném những tảng đá to lớn,vạch ra một khoảng trống để đi đến chỗ của Lý Tự Nhiên nằm.Hắn mừng rỡ như bắt được vàng khi thấy Lý Tự Nhiên vẫn nằm trên phiến đá,tuy mặt mày ám đầy bụi bẩn nhưng cơ thể không bị dập nát.
-Hic...Thần Tiên người đây rồi,hic người không sao rồi...hic Thần Tiên người không sao, không sao rồi...hu hu...làm ta sợ quá...
A Hắc ôm lấy cơ thể của Lý Tự Nhiên cho Hắn tựa đầu vào bờ vai rộng vững chắc của Y,một tay ôm ngang lưng một tay đỡ sau đầu,ghì chặt như đang ôm lấy một báu vật.
-Người đừng sợ,ta sẽ đưa người rời khỏi đây,chúng ta về thôn Ngưu Tinh, ở đó vừa sạch sẽ vừa an toàn...đi nào...
Lý Tự Nhiên trong không gian tâm thức trợn tròn mắt,vừa ngạc nhiên vừa tức giận quát tháo
-A, sao Hắn vẫn chưa chết ,lẽ nào ...khi nãy chạm môi làm cho khí tức của ta giảm sức công phá rồi a. Ai cho ngươi được phép chạm vào ta...
A Hắc ngớ cả người khi trong đầu dường như có dòng suy nghĩ khác lạ
-Á...sao sao mình lại suy nghĩ ra câu nói đó chứ?ta ta ta đâu có suy nghĩ gì đâu nhỉ?
Lý Tự Nhiên từ khi bị A Hắc cưỡng hôn thì tâm ý được liên kết với Y,vì vậy mà Hắn có thể thông qua truyền âm nói chuyện được với A Hắc.
-Tên Trâu Đen ngươi dám quấy nhiễu Bổn Toạ tu luyện,giờ còn muốn đưa Ta rời khỏi đây ư?Bỏ cái tay thúi của ngươi ra , không được chạm vào Ta.
-"Hừ Ta mà hoàn thiện xong Thần Thể ,người bị Ta giết đầu tiên sẽ là ngươi."
A Hắc há hốc mồm,hai tay Y ôm vào hai bên má của Lý Tự Nhiên,nghiêng trái nghiêng phải xem xét gương mặt của Hắn .
-Kỳ lạ...lẽ nào là Thần Tiên đang nói chuyện với ta?
Lý Tự Nhiên nghiến răng nói
-Chính là Ta đang nói chuyện với ngươi thông qua thần thức...grrrr...còn không mau cút đi...
A Hắc mắt sáng rỡ,chẳng những không buông Lý Tự Nhiên ra mà còn ôm chặt lấy Hắn hơn,Y vui mừng nói
-A Thần Tiên, người đã chịu nói chuyện với ta rồi,ha ha ha Ta vui quá,vui quá...Thần Tiên,Thần Tiên Ta có nhiều chuyện nói với người lắm,chúng ta mau về Ngưu Tinh thôn chữa trị vết thương trước đã,ở đây lâu ta sợ đá lại rơi xuống...đi nào,đi nào...hôm nay đúng là một ngày may mắn...ha ha ha...
A Hắc xốc Lý Tự Nhiên lên vai vác đi nhẹ như vác một tấm chăn mỏng,Hắn vui mừng hí hửng chẳng còn tập trung lắng nghe Lý Tự Nhiên nói gì nữa.A Hắc dùng khing công thượng thừa của mình đưa Lý Tự Nhiên rời khỏi hang động trở về Ngưu Tinh thôn.
Lý Tự Nhiên bất lực gào thét trong không gian tâm thức,đến mệt mỏi ngồi bệt xuống
-Thả ta xuống ,đồ vô lễ Ta sẽ đánh chết ngươi,Bổn Toạ là chủ nhân của Lục Giới này ngươi dám mạo phạm ta...Bổn Toạ là người tạo ra ngươi,tên nô lệ...A aaaaa...tức chết ta...tên Trâu Đen chết giẫm kia...
Ngưu Tinh thôn đã đến giờ đóng kết giới,tất cả người già trẻ con,phụ nữ đều trở về lều trại của mình chuẩn bị đi ngủ ,chỉ có đám thanh niên và trung niên đang ngồi quây quần bên đống lửa,uống rượu buôn chuyện.Đang ăn uống no say thì bọn họ nhìn thấy A Hắc vác về một người,cả đám trố mắt kinh ngạc.
Đại Cân nói:Ối a... tiểu tử A Hắc nhà ngươi đang vác thứ gì thế kia?Cô nương sao?
Tam Cân nói:A Hắc bắt được thê tử rồi a...
Nhị Cân nói:Hừ...các ngươi say quá nên hoa mắt rồi...đó là nam nhân mà...
Ngũ Cân nói:Ể các ngươi mới say đó...cái thứ đen đen kia là một con nai mặt người...
-Có con nai mặt người nào mà biết mặc y phục còn đen như vậy a...à mà Ngưu Tinh Tộc chúng ta cấm kết hôn với ngoại tộc mà...Ê ...A Hắc... ngươi không thể tùy tiện giữ người ngoài lại thôn đâu...một đêm nay thôi...sáng mai phải thả ả kia đi...
-A Hắc bọn ta mắt nhắm mắt mở bỏ qua cho ngươi lần này thôi đấy...
Đại Cân nói:Hừ ...A Hắc cũng đâu phải Ngưu Tinh...Hắn rồi cũng có ngày sẽ rời đi thôi...
Nhị Cân nói:Thôi thôi uống nốt chỗ rượu này đi...còn phải đóng kết giới nữa,quá giờ rồi a...
A Hắc vác Lý Tự Nhiên đi thẳng về lều của mình,nhẹ nhàng đặt Hắn xuống giường và đi ra buông màng che cửa.Trong lều có đèn hoả trùng phát ra ánh sáng vàng soi rõ từng gốc từng nơi ,lều được làm bằng chất liệu da quái thú nên không in bóng ra ngoài.
-Thần Tiên à đã về đến lều trại của Ta rồi, người an tâm ở lại đây tu luyện nhé...
Nhác thấy mặt mũi của Lý Tự Nhiên dính đầy bụi bẩn,A Hắc vội đi lấy chậu nước và vải sạch lau cho Hắn.Cử chỉ nhẹ nhàng vừa cẩn thận vừa tỉ mỉ cứ như là Y đang lau một viên ngọc quý.
-Thần Tiên, người là người đẹp nhất mà Ta từng nhìn thấy đấy... người đừng sợ bị ai quấy rầy Ta sẽ luôn bảo vệ người đến khi người tỉnh lại,lều trại này làm bằng da Tượng Quái ,cách âm rất tốt,Tộc Trưởng đã đặt cấm chế riêng cho mỗi lều trại,chỉ có chủ nhân của nó mới có thể vào được.Ngày mai ta đi săn sẽ mang về cho người nhiều thịt và táo Ma Vực.
Nói xong A Hắc im lặng một chút ,rồi cúi người bế Lý Tự Nhiên dịch sang một bên giường,Y nói
-Thần Tiên à ,ta chỉ có một chiếc giường thôi , người thông cảm nhé...
Xong Y nằm xuống bên cạnh Lý Tự Nhiên,chưa đầy hai hơi thở đã ngủ mất rồi.
Lý Tự Nhiên trong không gian tâm thức dù có tức giận muốn bể phổi cũng phải nén xuống,vì Hắn biết quan cảnh xung quanh mình đã trở nên bất lợi cho việc hoàn thiện Thần Thể,đành nhịn nhục mặc cho A Hắc nói gì thì nói.
-Hừ,cái tên Trâu Đen nhà ngươi linh hạch tắt nghẽn,chưa kết linh Đan,linh lực không có thì bảo vệ Bổn Toạ bằng cách gì hả?Nói xằng nói bậy...
Bất chợt Lý Tự Nhiên nhớ đến Dương Thiên Hạo đã từng nói sẽ bảo vệ Hắn,Hắn nhoẻn miệng cười,ánh mắt chứa chút ưu tư.
-Bảo vệ cho bản thân ngươi đi...
Sáng hôm sau,nghe tiếng kèn triệu tập đoàn đi săn ,A Hắc vội tỉnh dậy,thấy vì như mọi khi Y sẽ nhảy ra khỏi giường,rửa mặt thay y phục thì lần này Y lại quay sang người nằm cạnh,hôn một cái vào má của người ta.
-Chụt!giấc mơ đẹp!
Lý Tự Nhiên đang định thần dưỡng tâm thì bất ngờ cảm nhận bị hôn vào má,Hắn mở trừng mắt quát tháo.
-Vô lễ!
Vì tâm ý tương thông cho nên tiếng quát kia đi thẳng vào tâm thức của A Hắc làm cho Hắn giật bấn tỉnh mộng.
-Á!
Ngó lại thì thấy tay chân mình đã ôm chặt lấy Lý Tự Nhiên,hoảng hốt A Hắc nhảy xuống giường rối rít xin lỗi
-Ta sai rồi,ta sai rồi,Thần Tiên đừng giận Ta.
-Ngươi cút ngay cho Ta!
-Á,a...vâng vâng Ta cút,Ta cút...
A Hắc chạy loạn quanh lều một vòng rồi đứng lại trước màng cửa
-Ế ...đây là lều của Ta mà ...Thần Tiên à Ta phải đi săn...khi nào về thì nói chuyện với người nhé...
A Hắc rửa mặt,thay y phục,trang bị vũ khí rồi vén màng cửa đi ra, trước khi rời đi còn quay đầu nhìn Lý Tự Nhiên nằm trên giường một cái.
-Phải tắm và thay y phục mới cho Thần Tiên rồi a...
Bên ngoài sân ,Ngưu Tiểu Ân và đám người đội đi săn đã tập kết xong,A Hắc vội vàng chạy vào vị trí.
-Xin lỗi ta đến muộn,xin lỗi...
-Hừ đêm qua nhọc sức quá nên dậy muộn à?
-Mau đưa ả kia đi đi,Tộc Trưởng mà thấy là giết ả luôn đấy.
A Hắc nói
-Ả nào hả?Ta chẳng đưa ả nào về hết...
-Tên tiểu tử ngươi còn chối ,đêm qua bọn ta mười mấy đôi mắt nhìn thấy ngươi vác người về lều còn chối.
-Ta ,Ta thả đi rồi...
Đại Cân nhếch mép cười nhạt
-Tên tiểu tử này tưởng rằng kết giới của thời là tấm lưới rách à...có người ra vào mà im lặng như thế sao?
Ngưu Tiểu Ân đứng trên chiếc lá lớn ,vật dụng để di chuyển trên không trung,nói
-Chuyến này chúng ta chia thành ba nhóm,sẽ vào thẳng Trung Ma Vực săn thú ,nhưng không đi vào khu vực Rừng Xương Rồng để tránh Ác Quỷ Tước Tích,nếu đội nhóm nào gặp nguy hiểm thì bắn pháo lệnh để đồng đội tiếp ứng, không tùy tiện đi riêng lẻ,săn được thú thì đến tập trung ở Suối Đá Bạc.Mọi người nhớ cẩn thận!
-Dạ,tuân lệnh!
-Xuất phát!
...Lân cận khu vực Rừng Xương Rồng...
Nhóm của A Hắc có mười người,Đại Cân dẫn đầu ,ra lệnh cho các dân thôn chia nhau ra đứng hình bát quái ,phóng linh lực tạo thành một trận pháp vây giữ.
-A Hắc ngươi đi tìm ,dẫn dụ Quái Thú đến đây,Đại Cân ta sẽ là người giữ mắt trận.
-Dạ!
A Hắc dùng khinh công bay nhảy qua các cành cây cổ thụ cao lớn,đi cách xa một khoảng thì thấy một bầy Tê Giác Quỷ .Hắn không cần suy nghĩ,nhảy bổ lên lưng một con ,đấm một phát mạnh bạo như trời giáng.
-Chọn mày nhé,yaaa...
-Bốp!
-Écccc...
Quái Thú cấp trung ,sức mạnh bạo có thể phát khí tức đánh vỡ đá , chưa nói được thành lời nhưng cũng đủ hiểu nó ghim thù A Hắc đến thế nào, tiếng hú đau đớn của Tê Giác Quỷ bị đánh vang dội cả khu rừng,ánh mắt điên tiết đỏ rực,làm cho những con khác cũng hoảng loạn chạy đuổi theo A Hắc.Năm con Quái Thú dí theo Hắn sát nút,Hắn đáp chân lên chỗ nào là chỗ đó bị Tê Giác Quỷ húc vỡ tan tành.
-Aaaa...chúng mày điên lên dễ sợ thật á...Đại Cân,Đại Cân cứu ta..aaa...
-Grrrrr...
Nghe tiếng kêu thét của A Hắc đến gần ,Đại Cân ra lệnh cho mọi người chuẩn bị khai trận,nhưng thấy tên A Hắc kia kéo về những năm con Quái Thú,to lớn mạnh bạo thì Y cũng hoảng hồn.
-Trời đất ơi, Ngươi kéo đám Quái Thú này về giết mọi người sao hả?Khai trận!
-Uỳnh...
Năm còn Tê Giác Quỷ bị vây trong trận ,nhưng chúng điên cuồng chống trả ,những cú húc phát linh tức đã làm nức vỡ vòng kết giới của trận ,khiến mọi người hoảng loạn.
-A...bọn nó hợp sức công phá mạnh quá đi, không giữ được trận rồi a...Ta kiệt sức rồi...
-Đại Cân nghĩ cách đi a...
-Cố gắng duy trì một chút...
-Uỳnh...
Hai con Tê Giác Quỷ bị đánh ngất,ba con còn lại phá trận pháp chạy ra,làm cho người giữ mắt trận là Đại Cân bị phản phệ trọng thương ngã khỏi nhánh cây cao,rơi xuống.
-Á...
-Đại Cân,Đại Cân...
Một con Tê Giác nhắm thẳng Y mà húc đến,nhưng A Hắc đã nhanh ôm Đại Cân chạy đi.
-Đại Cân,xí hụt...
Những người còn lại nhảy xuống đất bắn linh lực,dùng vũ khí đánh trả mấy còn Tê Giác đang hoảng loạn.
-Yaaa...A Hắc đánh trả đi...
-A Hắc dùng sức trâu của ngươi đi chứ,đừng chạy nữa...
A Hắc bị hối thúc ,lại thấy con Tê Giác Quỷ kia đang lù lù phóng đến ,cùn đường bí lối Hắn đưa nấm đấm vận hết sức lực trong người đánh thẳng vào đầu con Tê Giác hung hăng kia.
-Chết thì chết,yaaaa...
-Uỳnh!
Cả người của A Hắc phát sáng , nguồn lực mạnh bạo đột ngột tăng cường,một đấm của Hắn đã làm cho con Tê Giác Quỷ kia nát cả đầu văng xa,khí tức còn hất mấy con còn lại ngã chỏng vó,mọi người há hốc mồm mắt mở to kinh ngạc.
-Téng,téng, téng...chúc mừng bạn đã kích hoạt chuỗi mã nhân vật thành công,hệ thống tu luyện chính thức bắt đầu,linh hạch được đả thông,bạn có thể thông qua chiến đấu rèn luyện hoặc dùng linh dược để kết đan.
A Hắc đưa hai tay lên nhìn ngắm một lúc
-Mở được hệ thống tu luyện rồi ư?
Thấy năm con Quái Thú bị đánh hạ ,cả nhóm người vui mừng,vội thu chiến lợi phẩm vào túi càn khôn.
-Hừ năm con Tê Giác Quỷ mà chỉ có hai viên ma lực đan...
-Đừng kêu ca nữa máu chóng về lại nơi tập kết,hợp mặt với Tộc Trưởng thôi,tránh bọn Yêu Ma Quỷ Quái khác ngửi mùi máu tanh lại kéo đến.
-Đúng đấy,ta kiệt sức rồi a,đánh nữa là bỏ mạng đấy,Đại Cân còn bị trọng thương cần phải điều trị a.
A Hắc cõng Đại Cân lên lưng nói
-Đại Cân để ta cõng huynh!
-Ừm,A Hắc khi nãy dường như không gian tâm thức của ngươi đã được khai mở?
-Vâng!
-Vậy là tên tiểu tử ngươi có cơ hội tu luyện thần công rồi đấy,chúc mừng.
-Ha ha ha...ta thì có thần công gì chứ,chỉ là dụng sức thô thiển thôi.
-Ta sẽ nói với Tộc Trưởng,để nàng ra truyền dạy một vài chiêu đạo thuật cho ngươi tu luyện.
-Thật á!Đa tạ huynh Đại Cân.
-"Hề hề...phải về nói với Thần Tiên chuyện vui này."
Lý Tự Nhiên ở lều trại Ngưu Tinh thôn liên tục nhảy mũi
-Atttxi...iii...gì thế này? Ở trong không gian tâm thức mà ta cũng nhảy mũi á?Mà cái tên Trâu Đen kia đi đâu rồi nhỉ?
Lý Tự Nhiên dùng Tâm Nhãn quan sát tứ phía, lấy Ngưu Tinh thôn làm tâm ,bán kính chạy ra đến năm dặm vẫn không thấy A Hắc đâu.
-Hừ,Hắn bảo rằng đi săn ,nhưng đã qua năm ngày rồi sao chưa về?Khinh công của Hắn giỏi như vậy,dịch chuyển mười dặm chưa quá một nén hương, không lý nào lại chưa về.
Hắn nghĩ rồi lại ngẫm, không tài nào tập trung vào định thần dưỡng lực được,chợt vô lý nghiến răng nghiến lợi quát tháo.
-Hừ,Bổn Toạ tại sao phải quan tâm ngươi chứ,Tên thô thiển xấu xí kia...aaa...sao mà khó tập trung thế này a...hệ thống,có phải quá trình cải thiện Thần Thể bị trục trặc gì không hả?Sao hình ảnh của tên Trâu Đen kia cứ lượn lờ quanh ta thế này?
-Téng téng téng...bởi vì huyết nhục của Hắn làm chất dẫn phá phong ấn của bạn,cho nên tâm thức hải người bị liên kết,chỉ cần một trong hai nghĩ đến nhau thì tâm thức của người còn lại sẽ bị dao động.Muốn thoát khỏi chuyện này bạn cần phải chờ hoàn thiện Thần Thể,hiện tại không có cách nào khác.
-Hừ...Hắn đang nghĩ đến Ta sao?Tên đại dâm tặc...
Tim Hắn đập mạnh,suy nghĩ hỗn loạn,cuối cùng quyết định dùng thêm một lần phát công,tập trung ý chí nghĩ đến A Hắc để liên kết tâm thức.
...Khu lân cận Rừng Xương Rồng...
Ngưu Tiểu Ân dẫn theo một đoàn mười mấy người đuổi theo Yêu bọ cạp Huyết Giáp.Con yêu quái này chưa tu luyện thành hình người,cơ thể to lớn,quanh thân ám khí độc màu tím ,đã chống trả quyết liệt và càng chạy sâu vào Rừng Xương Rồng.Ngưu Tiểu Ân nhìn thấy trong bụng con Quái này chứa một Yêu Đan quý hiếm nên không muốn bỏ lỡ đành ra lệnh.
-Huyết Giáp đã bị trọng thương không chạy xa được nữa,nhưng phía trước đã là khu vực nguy hiểm,các ngươi trở về chỗ tập kết,Ta sẽ một mình đuổi theo kết liễu nó.
Ngũ Cân nói:Nhưng một mình Tộc Trưởng đi sẽ nguy hiểm lắm,phía trước là giới hạn Rừng Xương Rồng rồi...rất có thể sẽ kinh động đến Ác Quỷ Tước Tích,chúng tôi sẽ theo hỗ trợ Người.
-Không,vì nguy hiểm nên ta sẽ đánh nhanh rút nhanh,các ngươi đi theo sẽ khiến ta phân tâm.
-Vậy?
-Đây là lệnh!
-Dạ!
Ngưu Tiểu Ân đuổi theo đánh giết Huyết Giáp lấy được Yêu Đan,nhưng nàng chưa kịp rời đi thì một đám khói đen đã ùn ùn kéo đến.
-Hước, độc chướng này...khốn kiếp đả động đến tên Ác Quỷ Tước Tích rồi.
Một tiếng cười vang dội khắp rừng rậm cất lên khiến cho yêu ma quỷ quái hoảng kinh bỏ trốn.Tước Tích từ trong làn khói đen hiện ra,làm cho Ngưu Tiểu Ân sợ hãi
-Tước Tích Quỷ Vương!
Tước Tích vừa nhìn qua đã nhận ra Ngưu Tiểu Ân,vị cô nương được Dương Thiên Hạo cứu mạng đưa cả tộc rời khỏi Ngưu Tinh Sơn.
-Ngưu Tiểu Ân?