Tiểu Lục Lạc phát hiện ra có người theo sau,nó ba chân bốn cẳng chạy thật nhanh để trốn,nhưng nó bị những bức tường vô hình ngăn chặn hết lối đi,ngoảnh đầu lại thì thấy hai đệ tử của Kim Sa Môn xuất hiện.
-Nhóc con chạy đâu?
Thì ra là bọn họ đã yểm chú tạo ra những bức tường đó để vây giữ Tiểu Lục Lạc lại,nó run rẩy nói
-Tôi tôi tôi ... có làm gì mạo phạm hai vị Tiên Quân sao ạ...
Một tên mặt vô biểu cảm nói
-Tông Chủ của bọn ta muốn nói chuyện với ngươi .
Lời vừa dứt thì Hắn đã mạnh bạo phóng bùa ra toang chụp lưới Tiểu Lục Lạc bắt giữ.Nhưng đứa trẻ nhanh né tránh khiến cho bọn họ mở to mắt ngạc nhiên
-Thân pháp của thường dân lại nhanh như thế sao?
-Hừ...xem ra nó biết chút thuật pháp đấy, đừng chằn chừ nữa đánh gãy hai chân nó đi.
Hai tên đệ tử của Kim Sa Môn linh đan cấp Bạch Kim lại ra tay tàn độc với một đứa trẻ,mỗi chiêu xuất ra đều muốn đánh cho Tiểu Lục Lạc tàn phế.Mặc dù Bạch Yến đã từng căn dặn nó khi ở Trung Nguyên hạn chế dụng yêu lực ,nhưng tình thế cấp bách nó không thể không dụng .
-Á... tránh ra...hu hu Chủ Nhân cứu mạng...
Tiểu Lục Lạc đánh ra yêu pháp chưởng lực chống đỡ lại những chiêu thức kia, chưởng pháp mang theo yêu khí nên bị lộ thân phận là một tiểu yêu tinh.
Một tên đệ tử của Kim Sa Môn nói
-Hoá ra ngươi là yêu tinh...hừ ...vậy thì để gia gia thu phục ngươi...
-Uỳnh!
-Á...
Hắn dụng bùa chú đánh Tiểu Lục Lạc,đứa trẻ trúng đòn làm cho lớp da ngụy trang bị rách toạc,hiện hình dạng Yêu Tinh,có hai cánh dơi nhỏ sau lưng.
Tên còn lại đắc ý cười nói
-A thì ra là Dơi Tinh...Tông Chủ thật anh minh chỉ liếc qua cũng có thể nhận biết được điều bất thường ở ngươi...mang nó về quán trọ thôi.
Tiểu Lục Lạc tuy bị hiện nguyên hình,nhưng nó vẫn không xuôi tay chịu trói,nó đập cánh muốn bay lên,lại bị một tên bắn linh lực đánh gãy một cánh,nó đau đớn la hét thất thanh.
-Aaa...
Nó dùng yêu lực thả ra một đám khói ,đám khói không có độc như lại vô cùng thối ,khiến cho hai tên đệ tử kia cũng xanh mặt đưa tay bịt mũi.
-Aaa...thối quá...con Dơi thúi ta sẽ giết ngươi...
Tiểu Lục Lạc bỏ chạy về hướng rừng trúc vừa chạy vừa cầu cứu
-Hu hu cứu với...Chủ Nhân cứu mạng...hu hu...
Trong lúc hoảng loạn nó đã chạy đâm vào một đệ tử của Bách Kiếm Môn khi người này đang thu gom cỏ khô nhằm mục đích trãi chỗ ngủ qua đêm ngoài sân của nhà hoang.
-Bốp!
-Ối a bò húc ta a...
-Úi ya ...
Tiểu Lục Lạc kiệt sức nó ngã lăn ra đất thở hỗn hển
-Cứu mạng ,cứu...
Người đệ tử của Bách Kiếm Môn hoảng vía triệu kiếm chỉa mũi vào Tiểu Lục Lạc
-Ối má ơi là là yêu tinh...con dơi tinh mập ú kia ,giữa ban ngày mà dám hiện hình hả... ngươi có biết đây là Trung Nguyên không hả...Ta sẽ thu phục ngươi...
-Hic...cứu...
Đúng lúc đó hai tên đệ tử của Kim Sa Môn vừa đến,một tên hống hách lên tiếng
-Cút ra...nó là của bọn ta...
Người đệ tử của Bách Kiếm Môn đổi hướng chỉa kiếm vào hai tên đó nói
-Cái gì mà của các ngươi,cút ra là sao hả,hai ngươi ở chỗ quái nào đến thế hả?
Có vài đệ tử trong sân nghe ồn ào nên cũng ra xem,một người trong đó nói
-Thập sư huynh có chuyện gì vậy?Ơ đấy không phải là đệ tử của Kim Sa Môn sao,họ đến đây làm gì?
-Ô con dơi tinh này ở đâu ra thế?
Hai tên đệ tử của Kim Sa Môn không muốn nói nhiều ra tay ném bùa chú về hướng Tiểu Lục Lạc, nhưng vị Thập sư huynh này đã bắn linh lực phá giải
-Hừ...các ngươi chưa nói rõ ràng thì đừng có hòng mà mang nó đi...
Tên đệ tử của Kim Sa Môn nổi giận,ánh mắt rực sát khí, không nể nang ai đã ra tay đánh vào Thập sư huynh này.
-Dám cản trở Kim Sa Môn làm việc ư... ngươi đáng đánh...yaa...
-Hừ đây không phải là Kim Sa Thành... ngươi chớ manh động...yaa ...
Hai bên không ai nhượng bộ ai cứ thế xông vào đánh nhau loạn xạ,nhưng bên Kim Sa Môn ra tay tàn độc đã đánh gãy tay,gãy chân của mấy đệ tử Bách Kiếm Môn.Lúc này từ trong nhà cánh cửa chính bay thẳng ra ngoài đập lên người của một tên đệ tử Kim Sa Môn khiến cho Hắn văng vào vách tường.Tên còn lại ngông cuồng tung chưởng đánh vào trong nhà nhưng bị một chưởng lực đánh văng ra hất cho Hắn ngã xuống đất.
-Uỳnh!
-Á...
Khi khói bụi lắng xuống thì trước mắt bọn chúng đã xuất hiện một thân ảnh cao lớn.
Ngụy Cẩm Ngụy Tông Chủ của Bách Kiếm Môn xuất hiện.
Ông trừng mắt nhìn vào hai tên đệ tử của Kim Sa Môn nói
-Hừ... không ngờ danh môn chính phái như Kim Sa Môn lại có hai tên đệ tử sử dụng Tà Thuật.Còn dám đả thương đệ tử của Bách Kiếm Môn ta,tên Tăng Viễn đó thật biết dạy dỗ môn đồ.
Hai tên đệ tử của Kim Sa Môn vẻ mặt không hề sợ hãi khi đứng trước một vị Chưởng Môn một phái,bọn chúng dìu dắt nhau đứng lên, không thi lễ mà nói
-Hừ ...Ngụy Tông Chủ,Bách Kiếm Môn ngươi che chở yêu tà thì có tư cách gì lên tiếng trách tội bọn ta...chuyện này bọn ta sẽ không để yên đâu...chờ đấy.
Hai người bọn chúng rời đi,mắt liếc Tiểu Lục Lạc một cái rồi mới quay lưng.
Thập sư huynh nghiến răng nói
-Đây,đây là lễ nghĩa của đệ tử Đại Phái sao hả?Vừa vô lễ vừa ngông cuồng,Tông Chủ bọn họ thật chẳng ra làm sao cả.
Ngụy Cẩm có nghi vấn trong lòng nhưng tạm gác lại,ông nói
-Đi xem các đệ tử bị thương đi,con tiểu yêu này để ta xử lý.
-Dạ,tuân lệnh.
Thấy Tiểu Lục Lạc vừa khóc vừa thở thoi thóp,Ngụy Cẩm đã truyền linh lực điều thương cho nó,còn chỉnh lại cánh đã gãy của nó,ông hỏi
-Một tiểu yêu tinh như ngươi,linh lực yếu kém lại dám xuất hiện trong thành có đông Tu Sĩ giang hồ trú ngụ, không biết chết là gì hay tâm trí quá ngốc hả?
-Đa tạ ân nhân cứu mạng...hic...hic...Ân nhân là người của Long Sơn Đỉnh ạ?y phục của mọi người là đệ tử của Bách Kiếm Sơn Trang...
Ngụy Cẩm cười nói
-Ngươi cũng hiểu biết nhiều đó,nhưng sao lại dám đi vào Yến Thành này hả?
-Tôi...tôi...sống ở đây ...ặc... với Chủ Nhân...
Ngụy Cẩm chớp mắt kinh ngạc nói
-Hừ ... không ngờ ở Yến Thành này lại có một Đại yêu quái sinh sống...nói mau có phải các ngươi đã gây dựng lên một hang ổ vững chắc ở đây...muốn làm hại bá tánh nơi này?
-Hớ...oan quá Ân nhân...Chủ của ta là Người không phải yêu quái,chúng ta tu luyện chánh pháp chỉ ăn thức ăn bình thường , không có hại ai,chúng ta có buôn bán ổn định tuyệt không ăn thiếu của ai...huống hồ ông ấy mỗi năm vẫn thường xuyên đến Long Sơn Đỉnh của các ngươi để bái tế cơ...nếu không phải họ hàng thân nhân thì chắc cũng là bằng hữu mà há?
Ngụy Cẩm càng kinh ngạc hơn nhìn Tiểu Lục Lạc nói
-Cái gì?ngươi đang nói hàm hồ gì thế hả?Chủ Nhân của ngươi vẫn thường xuyên lui tới Long Sơn Đỉnh của bọn ta ư?không lý nào,Long Sơn Đỉnh có kết giới của Tiền Tông Chủ ngăn chặn yêu tà,một tiểu yêu như ngươi sao có thể xâm nhập vào được...đừng nói dối.
-Ta không có nói dối...Chủ Nhân của ta đã đưa ta theo cùng,đến một nơi như Từ Đường vậy, ở đó có mấy bức tranh chân dung của các mỹ nam,Ông ấy nói họ đều là bằng hữu của Ông ấy,có bức vẽ nam nhân mặc y phục vàng cầm quạt,có bức vẽ nam nhân mặc y phục đen trên trán có Dấu Ấn Ma Tộc á...
Ngụy Cẩm nghe xong tâm tình dao động,mắt hồng lên
-Đến cả bức tranh của Khiêm Tử Lăng đặt trong phòng ẩn mà Chủ Nhân ngươi cũng biết sao?Chủ Nhân của ngươi rốt cuộc là ai hả?
Ông ấy xúc động vịn hai tay vào vai của Tiểu Lục Lạc khiến cho nó đau phát khóc
-Á đau đau hu hu...
-Ầm ,ầm...
-Á ...
Bổng dưng có vài đệ tử bị đánh văng vào trong nhà,bọn họ mang trọng thương ói máu.
-Tông Chủ,ặc,ặc...Tăng,là Tăng Viễn...
Ngụy Cẩm cảm giác có khí tức cuồn cuộn lao đến,vội tung chưởng cản lại,sức công phá thổi bay cả căn nhà,Tiểu Lục Lạc và đám đệ tử của Bách Kiếm Môn nhờ đứng sau lưng của Ngụy Cẩm mà không bị ảnh hưởng.Một dáng người mặc y phục tím viền đen khoác áo choàng màu đen,bệ vệ xuất hiện ở hàng rào song thưa .
Tăng Viễn đến.
Ngụy Cẩm thủ lễ nói
-Tăng Tông Chủ!
Tăng Viễn xưa nay xem nhẹ các Chưởng môn phái nhỏ,huống hồ Bách Kiếm Môn đã bị loại khỏi lục đại phái từ lâu, mấy chục năm qua không có đệ tử nổi bật nên danh tiếng càng mờ nhạt, Hắn lại càng không để vào mắt,mặc dầu Ngụy Cẩm cũng là một Tông Chủ Đại Phái.
-Hừ,Ngụy Cẩm!
Ngụy Cẩm nhận ra trong khí tức của Tăng Viễn có điều cổ quái nên hết mực đề phòng,Y nói
-Tăng Tông Chủ đường đường là Chưởng Môn một đại phái vậy mà lại vô cớ ra tay đả thương tiểu bối đệ tử của Môn Phái khác ,đây là đạo nghĩa gì?
Ánh mắt của Tăng Viễn sắc bén ,sát khí nổi lên muốn đánh hạ Ngụy Cẩm cho hả giận,nhưng Hắn nghĩ lại Yến Thành đang tập trung rất nhiều Đại Phái và Tu Sĩ nếu bọn họ đồng lúc đánh trả Kim Sa Môn thì không thể địch lại,nên Hắn hạ tay xuống,bàn tay giấu dưới tay áo đã nắm chặt thành quyền.
-Hừ,đệ tử của Bổn Phái đang truy bắt Yêu nghiệt,vô cớ bị đả thương thì là đạo nghĩa gì hả?Nếu bản thân không biết cách cư xử thì sao có tư cách trách vấn Ta?
Ngụy Cẩm nói
-Truy bắt yêu nghiệt là chuyện thường tình của Tu Sĩ,nhưng hai tiểu huynh đệ này lại ra tay đánh đệ tử của Bách Kiếm Môn,mỗi chiêu thức ra đòn đều nhắm vào tử huyệt,võ công tàn nhẫn như vậy không có Ta ra mặt chặn lại,liệu án mạng có xảy ra không?Huống hồ hôm nay nhân sĩ võ lâm tụ hội đến Yến Thành là để nghỉ chân tịnh dưỡng chuẩn bị cho việc Đấu Linh Đại Phái ở Ngũ Sơn,đệ tử Kim Sa Môn hà tất phải gây náo loạn kết thêm thù oán.Tiểu yêu này nhìn qua đã biết Tu Di của nó chưa qua hai mươi năm,như một đứa trẻ con có thể làm hại được ai ,vậy mà phải cần đến hai đệ tử tinh nhuệ như vậy đuổi theo thu phục ,Ngụy Cẩm xin mạn phép hỏi...Tăng Tông Chủ còn có ý đồ gì ?
Tăng Viễn nhìn qua lớp ngụy trang của Tiểu Lục Lạc biết rõ nó không có khả năng tạo ra vật hoàn hảo như vậy,trên đó còn vương một chút Tiên Khí,cho nên Hắn muốn biết người tạo ra vật này là ai,có cản trở mưu đồ Bá Chủ của Hắn hay không,nhưng lại không ngờ đụng phải Ngụy Cẩm.Tăng Viễn từ khi luyện được Ma Chú luôn tự cao tự đại,nhưng cũng không quá lỗ mãn ,thiếu suy nghĩ,Hắn nuốt giận xuống,miễn cưỡng nói
-Đệ tử Kim Sa Môn ta từ xưa đến nay luôn tinh nhuệ,có trách thì trách đệ tử Bách Kiếm Môn ngươi tu luyện yếu kém đi.Hừ...chỉ là một con Tiểu Yêu không có gì đáng ngại...Chúng ta đi...
-Dạ!
Tăng Viễn nheo mắt đầy toan tính, giũ tay áo bỏ đi.
Ngụy Cẩm nhìn theo cảm thấy bất an trong lòng,nên căn dặn đệ tử
-Truyền lệnh xuống,đêm nay mở kết giới bảo vệ toàn căn nhà,tất cả đều phải cảnh giác.
-Dạ , tuân lệnh.
Thập sư huynh kia nói
-Tông Chủ chuyện các đệ tử bị Tăng Viễn đả thương,chúng ta bỏ qua như vậy sao?
-Cho người bên cạnh chăm sóc những đệ tử bị thương đi,Tăng Viễn này có chút Tà quái,vô cớ đuổi theo một Tiểu Yêu đến đây còn không ngại đắc tội với đồng đạo...thật đáng ngờ.
-Vậy ngày mai chúng ta tiếp tục điều tra về những dấu vết kiếm khí Bách Kiếm Quy Sơn để lại ở đây nữa sao?chúng ta không có manh mối gì về người đã đánh nhau với Dạ Vương.
-Ta đã có chút manh mối...
Tiểu Lục Lạc ngồi thu mình vào một góc nhà,nó không dám rời đi vì sợ đệ tử của Kim Sa Môn vẫn ở ngoài kia rình rập bắt nó, không thể truyền tin về cho Bạch Yến vì Chủ Nhân của nó đang bị thương tịnh dưỡng trong Tư Phòng,càng không thể cho người ngoài biết phía sau rừng trúc có một Tiểu Viện ,đi không được ở không xong ,nó chỉ biết mếu máo khóc thúc thít.
Lúc này Ngụy Cẩm đem cho nó một cái bánh nướng,ông ấy ân cần nói
-Tiểu tử cầm lấy ăn đi, tiểu yêu như ngươi chưa đủ khả năng nhịn đói đâu...
Nó cầm lấy cắn vội hai cái ,ngốn ngấu nghiến vì đói thật sự.
-Đa tạ...ngoàm...
Ngụy Cẩm mỉm cười nói
-Chủ Nhân của ngươi rất có thể là một vị Tiền Bối của Bách Kiếm Môn,Ta muốn gặp Y có được không?
Tiểu Lục Lạc mở to mắt ngơ ngáo chớp chớp,nó nhìn Ngụy Cẩm một chút rồi cười sằng sặc
-Tiền bối á?ha ha ha... không phải đâu...Chủ Nhân của ta chỉ là một người bán đồng nát thôi...trên giang hồ gọi Y là Bạch Yến Thư Sinh.
Ngụy Cẩm kinh ngạc
-Bạch Yến Thư Sinh?
Ông rũ mắt suy nghĩ
-"Trên giang hồ luôn truyền nhau rằng Bạch Yến Thư Sinh là một người có linh lực cao thâm,có khả năng đi lại giữa ba giới Tiên,Ma,Phàm...chỉ để thu thập kỳ trân dị bảo đem bán lấy linh lực đan và ngân quan...một nhân vật bí ẩn kỳ quái như vậy có thể là ai trong các vị Tiền Bối chứ?"
-Ta thật sự muốn gặp Bạch Yến Thư Sinh một lần,xin ngươi giúp đỡ.
Tiểu Lục Lạc nuốt bánh xuống cổ,do dự nhìn Ngụy Cẩm một lúc nói
-Ông không biết Chủ Nhân của ta hả?
-Có nghe danh nhưng chưa từng gặp.
-Ông không phải kẻ thù của Y chứ?
-Chưa từng gặp sao lại kết oán thù?
-Ừm...vì ông đã cứu mạng tôi,tôi sẽ đưa ông đi gặp Chủ Nhân...nhưng...chỉ một mình ông thôi nha... không thể để ai biết Tiểu Viện của chúng tôi ở trong rừng trúc.
Ngụy Cẩm bật cười vì sự ngây ngô của Tiểu Lục Lạc
-Ha ha...ừ...
Đêm đến ,khi toàn thành chìm trong sự yên tĩnh,trong khi những Tu Sĩ ở các lều trại dựng tạm đều tịnh tâm dưỡng thần thì có những cái bóng dật dờ len lõi qua các ngõ hẻm,di chuyển tiếp cận họ.
-Soạt...
-Á..á...
Những cái bóng đó bất ngờ đánh úp các môn phái nhỏ,Tán Tu đơn lẻ,giết hại họ mà không gây ra nhiều tiếng động,trong một đêm đã giết hại gần như toàn khu vực phía Nam thành.
Sáng hôm sau có một vài đoàn người rời thành bắt đầu đi đến Vô Ưu Sơn,lẫn trong đám người có những Tu Sĩ vẻ mặt nhợt nhạt,tâm tình lạnh lẽo không buồn tiếp xúc nói chuyện với ai.Chẳng muốn để ý với những kẻ vô danh,xa lạ nên dù cảm thấy bất thường,mọi người cũng không quan tâm.
Các Đại Phái như Tử Y Môn ,Ngọc Liên Sơn,Kim Sa Môn vẫn chưa rời đi,đối với bọn họ việc ngự kiếm đến Ngũ Sơn không khó như lên Vô Ưu Tự nên cứ thong thả mà nghỉ ngơi cho đến cận ngày Thi Đấu.Nhưng các vị Trưởng Lão cao thủ cũng không phải là những người vô tâm mà không để ý đến bất thường của nhiều Tu Sĩ đi lại trên thị phố.
-Có gì đó khác lạ...bọn họ dường như tĩnh lặng hơn hôm qua.
-Ậy không liên quan đến chúng ta để ý nhiều làm gì,chuẩn bị tinh thần cho đệ tử thi đấu còn hay hơn.
-Nhưng ngươi không ngửi thấy mùi tanh tưởi của máu trong gió sao?
-Hừ...thì không phải mấy ngày qua ở đây bị đồ thành sao hả,đừng lo chuyện bao đồng nữa a...
Tiểu Lục Lạc như lời hứa nó dẫn Ngụy Cẩm đi vào rừng trúc,nhưng lại bịt mắt ông ta vì cho rằng có như thế mới bảo vệ được bí mật của kết giới bảo vệ xung quanh Tiểu Viện.Nhưng khi nó đưa Ngụy Cẩm đi vào sâu trong rừng trúc thì có một bóng đen lao ra tập kích bọn họ.
-Vút...
-Cẩn thận...tiểu tử trốn vào một góc đi...
-Á ...trốn trốn đâu đây...
Bóng đen đó rút kiếm đánh Ngụy Cẩm,tuy thân pháp nhanh nhạy nhưng so linh lực thì kém xa ông ấy,chẳng được bao lâu thì đã bị Ngụy Cẩm đánh văng,ngã ra đất.
-Hừ...quân tử cớ sao lại làm chuyện mờ ám,ẩn thân tập kích thật chẳng đáng mặt anh hùng,Ngụy Cẩm ta hôm hay không tha cho ngươi được.
Người này nghe xong có chút kinh ngạc vội nói
-Là là Ngụy Tông Chủ của Bách Kiếm Môn sao?ặc ặc...tiểu bối Viên Ý vì tự vệ vô tình mạo phạm xin Tiền bối tha thứ.
Ngụy Cẩm bất ngờ dừng tay kịp thời ,Y mở khăn nhìn lại diện mạo của tên tập kích kia.
-À...ta nhận ra ngươi,là Đại đệ tử của Tăng Viễn,đã từng đến Bách Kiếm Sơn Trang bái phỏng ta...hừ ...Sư Đồ các ngươi thật giống nhau...chẳng xem ai ra gì,Sư Tôn vừa đi thì đệ tử đã xuất hiện tập kích đánh úp ...
Viên Ý nghiêng ngả đứng lên,vẻ mặt thống khổ lẫn sợ hãi nói
-Ngụy Tông Chủ đã gặp Sư Tôn của Ta ư...Ông ấy đã vào Yến Thành rồi sao?
-Hừ... ngươi là đệ tử của Hắn ,chuyện này không rõ hay sao.
-Ặc...Ngụy Tông Chủ...Kim Sa Môn nội chiến...chuyện này Tông Chủ có nghe qua chưa?
Ngụy Cẩm nhìn Viên Ý đánh giá một lượt rồi nói
-Kim Sa Môn có thông cáo cho thiên hạ biết trong môn phái có một nhóm người tạo phản giết hại đồng môn nên dán cáo thị truy bắt... ngươi không nằm trong số đó...nhưng xem ra Ngươi giống như người trốn chạy hơn là kẻ truy bắt .
Viên Ý cúi gầm mặt giống như dạng bất đắc dĩ lắm mới dám nói ra
-Ngụy Tông Chủ,đệ tử toàn bộ của Kim Sa Môn đều đã trúng Huyết Chú Ma Tộc của Sư Tôn ta...ta là người duy nhất không bị gieo Chú,đang trốn truy sát của Sư Tôn.
Ngụy Cẩm con ngươi co rút có chút kinh ngạc khi nghe qua câu chuyện
-Ngươi, ngươi đang nói gì thế?Huyết Chú Ma Tộc ư?đó đó là tuyệt kỹ của Hoàng Gia Ma Tộc không phải ai cũng có thể tu luyện...huống hồ Tăng Viễn không phải Quỷ mang dòng máu của Huyết Ma ,không có khả năng tu luyện thành.
-Ặc,ặc...ta nhận được lệnh của Sư Tôn đi tìm Hoa Dạ Nguyệt của Ma Vực, ở Ma Vực ta đã gặp Dương Trưởng Lão của quý phái,y nói với Ta nên tìm Bạch Yến Thư Sinh ở Yến Hà mà mua dược liệu không phải dấn thân vào Ma Vực nguy hiểm như vậy...Ta có chút suy ngẫm ,chợt nghĩ đến Hoa Dạ Nguyệt vốn từ máu huyết của Ma Tôn để lại,nên đã nghi ngờ chuyện Sư Tôn tìm loài hoa này,sau khi ta trở về Trung Nguyên thì gặp được các đệ tử Vệ Môn của Kim Sa đang chạy trốn truy nã,mới biết được chuyện của Kim Sa Thành...Ngụy Tông Chủ mọi chuyện ta nói đều là sự thật...Ta định đến ngày Đấu Linh Đại Phái sẽ công bố tội ác của Sư Tôn mình ra trước quần hùng... nhưng không ngờ bị truy sát đành phải trốn đến đây ẩn thân trị thương...Khi nãy Ngụy Tông Chủ đi đến, ta tưởng rằng là đồng môn Kim Sa tìm đến...xin thứ lỗi.
Tiểu Lục Lạc ngơ ngáo hỏi
-Ngươi cũng muốn tìm Chủ Nhân ta ư?mua thuốc quý à?
-Con tiểu yêu này ngươi ngươi là người của Bạch Yến Thư Sinh à?ngươi sao lại xuất hiện ở đây...ặc ặc...
Ngụy Cẩm nhớ đến chiêu thức của đệ tử Kim Sa Môn và khí tức kỳ quái của Tăng Viễn thì cũng tin được năm,sáu phần chuyện của Viên Ý nói,Y dụng linh lực đả thông vài huyệt đạo cho Viên Ý rồi nói
-Nội thương của ngươi không nhẹ đâu,để ta đả thông vài huyệt đạo cho ngươi...
-Đa tạ Ngụy Tông Chủ...
-Chuyện ngươi nói Ta có một phần tin tưởng...để sau khi Ta gặp được Bạch Yến Thư Sinh rồi bàn sau, ngươi ở lại đây chờ Ta
-Dạ,tiểu bối nghe theo lời của Ngụy Tông Chủ.
Tiểu Lục Lạc dẫn Ngụy Cẩm đi tiếp vào rừng trúc,đến một nơi không thể bước tiếp nữa ,nó dừng lại niệm chú một hồi rồi nắm tay của Ngụy Cẩm chạy vào.
-Đi thôi...mở...
Sau khi đi vào bên trong Tiểu Viện ,Ngụy Cẩm kinh ngạc vì kết giới che mắt này quá lợi hại,ngay cả một Tu Nhân có linh đan cấp Đại Hoàng Kim như ông ta cũng không nhận biết được.
-Quả là cao siêu!
Tiểu Lục Lạc vào đến nhà đã khóc bù lu bù loa
-Hu hu hu...Chủ Nhân...hu hu...ta bị thương rồi...hu hu...thức ăn mất cả rồi...hic hic...
Ở trong tư phòng tịnh dưỡng mà Bạch Yến cũng không chịu nổi giọng rên rỉ ảo não của nó,đành ôm ngực,khập khiễng đi ra
-Con Dơi béo ú ngươi khóc cái gì hả? Không cho ta được tịnh dưỡng một chút sao hả?
Khi Y đi ra ngoài đại sảnh thì nhìn thấy có người lạ đứng,thoáng nhìn qua có chút ngạc nhiên.
Ngụy Cẩm vừa nhìn thấy dung mạo của Bạch Yến đã quỳ một gối thủ lễ ôm quyền ,cúi đầu nói
-Sư Thúc Tổ!Đệ tử là Ngụy Cẩm Tông Chủ đời thứ hai mươi của Bách Kiếm Môn xin bái phỏng .
Bạch Yến ngơ ngác,cơ mặt giật giật ,mỉm cười méo mó nói
-Ngươi ngươi nói gì ta ta không hiểu...Tổ ,Tổ cái gì chứ?
Ngụy Cẩm nói
-Chân dung của Sư Thúc Tổ được Sư Tôn Đặng Tâm vẽ lại đặt nơi Từ Đường Chưởng Môn,đệ tử không thể nào không nhận ra.Huống hồ tuyệt kỹ Bách Kiếm Quy Sơn chỉ có một mình Sư Thúc Tổ là người duy nhất lãnh hội được từ khi đời Sư Tổ Tạ Quang Hành đảm nhiệm Chưởng Môn Bách Kiếm Sơn Trang.
-Hờ hờ...nhận nhầm người rồi...a...ta chỉ là thiếu niên mười tám tuổi anh tuấn lãnh diễm,sao có thể là Sư Thúc Tổ của ngươi hả?
Khấu Nương nghe nhốn nháo cũng từ tư phòng đi ra,dựa cột nhà hóng chuyện,bà ôm bụng cười ngặt nghẽo nói
-Ha ha ha...lão yêu tinh Bánh Bao ngươi cho dù có lột da sống mãi vẫn không thể thay đổi tuổi đời của mình được...ai ya...Sư Thúc Tổ,khà khà khà... lão nương nghĩ ngươi nên gọi Hắn là Sư Thúc Tổ Tổ Tổ thì đúng hơn...ha ha ha...
Bạch Yến đỏ mặt vừa ngượng vừa giận quát
-Ngươi im đi...ta tâm hồn vẫn tươi trẻ nhé...hừ...Thúc cái gì mà Thúc...đứng lên đi...Ta không có sư điệt lớn tuổi vậy đâu...
Ngụy Cẩm nói
-Tiểu Lục Lạc đã nói hết với đệ tử rồi,liên tục mấy chục năm qua Sư Thúc Tổ đã dẫn nó đến bái tế các vị Tông Chủ ở Từ Đường Long Sơn Đỉnh,lẽ nào thân phận của Sư Thúc Tổ còn không đúng sao?
Khấu Nương lại cười nói
-Ha ha ta nói ngươi nha Bạch Yến, ngươi thật khéo nuôi dưỡng tiểu đồng,vừa ham ăn ,lười nhác còn ngu ngốc...
Tiểu Lục Lạc phùng má lí nhí nói
-Ta,ta đâu có...
Bạch Yến hết cách chỉ liếc Tiểu Lục Lạc một cái rồi đưa tay đỡ Ngụy Cẩm
-Hừ... ngươi đứng lên đi...
-Đa tạ Sư Thúc Tổ!
-Ậy ...gọi là Tiên Sinh là được...
-Như vậy sao được a...dạ,dạ...Tiên Sinh...
Sau khi nhận thân phận của nhau Ngụy Cẩm nói về chuyện Thần Đao xuất hiện ở Trường Bạch Sơn và Tăng Viễn tu luyện Huyết Chú Ma Tộc,còn thắc mắc hỏi về chuyện Dạ Vương Tăng Vỹ vô cớ đồ thành.
Lúc này Nguyệt Y Thần cũng từ phòng dược đi ra,vẻ mặt của nàng hốt hoảng
-Tiên Sinh,Sư Tôn của Ta có biểu hiện lạ,bà ấy trừng mắt và liên tục cào cấu kết giới của Tiên Sinh.
Bạch Yến vội chạy vào xem xét,thì thấy Hắc Nguyệt Nương đã điên cuồng phá vỡ kết giới giữ thần thức của Bạch Yến yểm lên người bà,Y vội rót linh lực gia cố.Ngụy Cẩm cũng ngạc nhiên khi nhìn thấy Hắc Nguyệt Nương và Nguyệt Y Thần
-Tiên Sinh...bọn họ là Tà Giáo ...
-Tà cái gì mà Tà...còn không mau giúp một tay...
-Ơ ..dạ dạ...
Nhờ có Ngụy Cẩm tiếp sức cho nên kết giới bảo vệ thần thức của Hắc Nguyệt Nương được giữ vững,bà ấy trở lại trạng thái ngủ đông,nằm lại trên giường liên hoa.
Bạch Yến nói
-Kết giới bị suy yếu vì oán khí của Yến Thành đã tăng lên,Ngụy Cẩm bên ngoài đã xảy ra xung đột sao?
-Dạ không có,từ lúc Dạ Vương bị tiêu diệt đến nay , ở Yến Thành không có đánh nhau.
-Vậy thì thật kỳ quái...Khống Hồn Đại Pháp trong người của Hắc Giáo Chủ đang bị tác động bởi oán khí kêu gọi...tuy kết giới bảo vệ Tiểu Viện có thể ngăn chặn xâm nhập như không thể ngăn cản oán khí tác động.Hắc Nguyệt Nương đang bị liên kết thần thức với các oán hồn trôi dạt xung quanh.Ta nghĩ đã có chuyện kỳ quái xảy ra,Ta phải ra ngoài một chuyến rồi.
Khấu Nương nói
-Nội thương của ngươi chưa khỏi a...đi ra ngoài mà gặp kẻ thù là chết chắc đó.
Ngụy Cẩm lo lắng nói
-Tiên Sinh bị thương sau trận chiến với Dạ Vương Tăng Vỹ sao?Tại sao Tăng Vỹ kia lại đến Yến Thành này chứ?
Bạch Yến cúi mặt suy ngẫm một lúc,rồi mở quạt vẻ mặt đâm chiu nói
-Hắn bị khống chế,là con rối của Nhục Thể Hình Nhân Chú bật cao nhất,có kẻ đứng sau điều khiển Hắn đến đây đồ thành...Ta đoán mục đích của Tên này chính là gia tăng oán khí hiến tế cho Thiên Huyết Đao.
Ngụy Cẩm,Nguyệt Y Thần và Khấu Nương kinh ngạc há hốc mồm
-Thiên Huyết Đao ư?Ma Đao của Huyết Ma Tôn?
-Nó ở ở...Yến Thành này á?
Khấu Nương xanh hết mặt mài,lắp bắp nói
-Bánh Bao...Bánh Bao ngươi đừng nói với Lão Nương là...ngươi nhặt được Ma Đao đem về giấu trong sào huyệt này nhá!
Bạch Yến nhoẻn miệng cười một nụ cười thân thiện nói
-Không phải nhặt được mà trong lúc Thiên Địa của Thời Không này được lập lại,Thiên Huyết bị chôn vùi xuống Yến Thành và Ta có nhiệm vụ phong bế nó...ha ha ha...nó nằm ngay dưới Tiểu Viện này...
Khấu Nương mặt trắng bệch ngã người ra ghế không còn thần sắc nào
-Hước...Thiên Huyết mà thức tỉnh thì sẽ uống máu sinh linh để hồi phục Ma Khí a... ngươi ngươi ngươi...sao lại xây nhà trên quả oanh thiên lôi này hả...Lão Nương...chạy khỏi đây trước a...
-Hừ ...chạy đi đâu...bên ngoài có mấy ngàn Tu Sĩ anh hùng... ngươi lộ diện không chừng chết sớm hơn Thiên Huyết thức tỉnh a...
-Vậy , vậy ngươi nói Ta nghe xem Ta phải làm thế nào hả?ở đây chờ Thiên Huyết thức tỉnh,hay Huyết Chú của Tiểu Ma Thần ăn mòn lục phủ ngũ tạng,hay bị đám Tu Sĩ Trung Nguyên tiêu diệt a...
-Các ngươi đừng sợ,Thiên Huyết không dễ thức tỉnh Như vậy ,chỉ cần ngăn cản oán khí gia tăng thì nó sẽ không bị tác động.Còn phần về Huyết Chú trong người của Ta và ngươi chắc tạm thời yên ổn, ngươi không cảm thấy Tiểu Ma Thần kia đã lâu không thi chú hay sao,còn về Tu Sĩ giang hồ ngày mai sẽ kéo lên Ngũ Sơn cả rồi,chờ sáng mai chúng ta sẽ rời khỏi Yến Thành,đưa Hắc Giáo Chủ về Hắc Phong Đỉnh.
Ngụy Cẩm nói
-Tiên Sinh e rằng chuyện không dễ dàng như vậy,Tăng Viễn kia đã luyện được Huyết Chú,toàn bộ đệ tử của Kim Sa Môn đều mang Độc Chú sẽ gây ra sóng gió cho Đại Hội lần này.Oán khí...sẽ...
-Hừ...thế thì ngươi nên liên kết với đám Đại Phái còn lại vạch trần mưu đồ của Tăng Viễn trước khi quá muộn đi...Tăng Viễn kia không phải huyết thống Hoàng Gia Ma Tộc,Ta nghĩ Hắn chắc đang mô phỏng theo cách tu luyện của Quỷ Điệp Ma Quân vào trăm năm trước,lấy huyết nhục của con cháu Hoàng Gia Ma Tộc luyện nội đan để Hoán Linh Đổi Cốt,loại Ma Đan này không bền,nhưng nếu tu luyện lâu năm cũng sẽ trở thành một Quỷ Vương,nhân lúc Tăng Viễn chưa tu luyện thành Quỷ Vương, thời gian này có thể tiêu diệt được Hắn,Huyết Chú yếu kém sẽ được hoá giải mà người trúng chú có thể hồi phục thần trí.
Ngụy Cẩm nói
-Tiên Sinh...đệ tử thật hổ thẹn...từ lúc Cát Tông Chủ tạ thế thì Bách Kiếm Môn không còn người anh tài,Môn Phái đã sớm bị loại khỏi lục đại phái,bây giờ tiếng nói của Ta trước quần hùng không còn được xem trọng nữa...
Bạch Yến quạt mấy cái rồi ung dung nói
-Lúc trước thì như vậy nhưng sau khi Bách Kiếm Quy Sơn tái xuất thì sẽ không như thế nữa, ngươi với cái tên tiểu tử ở ngoài rừng trúc kia,kết hợp nhau vạch tội Tăng Viễn thì không đến mức hoang đường đâu,tin ta đi...nếu như chẳng ai dám đứng về phía các ngươi thì ngươi nên lãnh trọng trách này,tuyệt kỹ Bạo Vũ Phi Diệp của Lãnh Mộ Tuyết không phải là chiêu thức hữu danh vô thực , ngươi cứ dụng nó mà đánh...à còn nữa...Ta đã quy ẩn...chuyện gặp được ta , ngươi đừng nói với ai...tránh phiền phức cho Long Sơn Đỉnh.Ta tặng cho ngươi vật này.
Bạch Yến đưa cho Ngụy Cẩm một cái kính bạc nhỏ như bàn tay, hình tròn.
-Đây là pháp bảo Tiên Môn là ta đã trộm...ặc ...à ...ta đã luyện được ở Thượng Vân Môn...kính này có thể đánh bật lại chiêu thức của địch thủ...Ta thấy ngươi sẽ cần đến nó...tặng ngươi,mọi chuyện cẩn thận.
-Dạ,đệ tử đa tạ Tiên Sinh,đệ tử đã rõ...
Ngụy Cẩm rời khỏi Tiểu Viện đưa theo Viên Ý về lại nhà hoang chuẩn bị vạch tội của Tăng Viễn.
Còn Bạch Yến thì vẫn tăng cường linh khí thanh tẩy cho Tiểu Viện ,ngăn cản oán khí bên ngoài làm cho Thiên Huyết dao động.
-Kẻ bí ẩn này biết rõ Thiên Huyết ẩn thân ở Yến Thành,chắc chắn Hắn là một người trùng sinh giống như mình...hừ lần trước gặp phải Dị Thần Diệt Thế ở Hoàng Lăng,lẽ nào là Hắn muốn lấy Thiên Huyết?Thần Đao Sinh Ca bổng dưng xuất thế có liên quan đến Hắn không? bọn người của Trường Bạch Tiên đã lấy Bạch Tơ Tiên Phất Trần rời khỏi Cấm Địa rồi sao?Ai gây ra chuyện này chứ,hay cũng là âm mưu của tên Dị Thần kia a...
Sáng hôm sau giống như những gì Bạch Yến suy đoán,tất cả quần hùng đã rời khỏi Yến Thành để đi đến Ngũ Sơn chỉ để một vài đệ tử ở lại trông hành lý và giữ chỗ.
Bạch Yến ra ngoài mua xe ngựa đưa Hắc Nguyệt Nương và Nguyệt Y Thần rời khỏi thành đi Hắc Phong Đỉnh.
Ngọn núi Ngũ Sơn là lãnh địa thuộc quyền cai quản của Vô Ưu Tự,nó có một đài tỉ thí võ công lớn như một sân thao trường với sức chứa hơn ba ngàn người,xung quanh có khán đài xây theo hình cung bao bọc ,nơi dành cho các nhân sĩ võ lâm ngồi xem trận đấu.
Người đứng đầu Đại Hội chính là Huyền Ngộ Đại Sư vị Chủ Trì hiện tại của Vô Ưu Tự ,ông đứng ở hàng ghế của các Tông Chủ Đại Phái dõng dạc tuyên bố.
-Các vị,hôm nay là ngày tinh hoa hội tụ,Vô Ưu Tự chúng ta thật vinh hạnh đón tiếp các vị đến tham dự Đấu Linh Đại Phái, được tổ chức ba năm một lần tại Ngũ Sơn này.Chúng tôi đã tiếp nhận danh sách Tu Sĩ tham gia của các môn phái khắp Trung Nguyên,và đã thông cáo quy tắc thi đấu cho quý vị hiểu rõ,nay xin nhắc lại một điều quan trọng của quy tắc thi đấu đó là quyền cước tuy không có mắt,đao kiếm vô tình nhưng xin các vị dừng tay kịp lúc tránh gây thiệt mạng của đối thủ.Đại Hội xin bắt đầu!Mời các vị Tông Chủ của Ngũ Đại Phái thắp Tâm Đăng.
Quanh khu vực Đài thi đấu có sáu cột đá ,cao ngang căn nhà hai lầu,to khoảng ba người ôm, trên thân cột có chú yểm đặc thù giữ vững ,phía trên đỉnh có biểu tượng Môn Phái của Lục Đại Phái Trung Nguyên gồm Trường Bạch Tiên,Vô Ưu Tự,Tử Y Môn,Kim Sa Môn,Ngọc Liên Sơn ,Bách Kiếm Môn,mặc dù hơn mấy mươi năm qua Bách Kiếm Môn không còn đệ tử tham dự Đấu Linh Đại Phái nhưng vẫn chưa có môn phái nào đánh hạ được cột Tâm Đăng của Bách Kiếm Môn để thay thế,các vị Tông Chủ dùng linh lực thắp sáng nó.
Mọi người ngạc nhiên nhìn nhau bàn tán
-Ơ sao đèn của Trường Bạch Tiên lại không sáng...
-Hầy... Trường Bạch Tiên đại loạn ngươi không biết sao...bọn họ đang bận tu sửa Sơn Trang còn tâm trí nào để dự thi a...
-Ha ha...bớt một Môn Phái dự thi thì Danh hiệu đệ nhất Tông Sư lần này bớt đi mười kẻ tranh đoạt a...
Sau một tiếng trống vang lên
-Woa...ô hô...đánh đi đánh đi...
Cuộc thi đấu diễn ra sôi nổi đến hơn nửa ngày ,trong đó đệ tử của Kim Sa Môn là ưu tú nhất,họ đánh hạ hơn hai trăm đối thủ tham dự,các đối thủ đều tàn phế,dù giữ được mạng cũng không thể ngồi dậy nữa.Những Tu Sĩ tham dự đều kinh hãi nhưng không dám lên tiếng vì sợ đắc tội với Đại Phái
-Ai ya thi đấu hay giết người đây hả...đánh người ta đến tàn phế vỡ linh đan thì còn tu luyện gì nữa a...
-Kim Sa Môn thật tàn độc, muốn tranh giành danh hiệu bất chấp đạo nghĩa sao...ta phỉ a...
-Ôi ôi ta ta bỏ cuộc...a...ghê quá đi...
Những vị Tông Chủ khác thì nhìn ra chiêu thức của đệ tử Kim Sa Môn có vấn đề,Tuệ Tĩnh Sư Thái Tông Chủ Ngọc Liên Sơn nói
-Đệ tử của Kim Sa Môn dụng chiêu thức quá kỳ quái,bằng ni lần đầu nhìn thấy,xin hỏi Tăng Tông Chủ đây là võ công gì?
Khưu Kỳ Tông Chủ của Tử Y Môn cũng lên tiếng
-Ra chiêu thức đều nhắm đến vị trí linh hạch,rõ ràng là muốn phế Tu Di của đối thủ...Tăng Tông Chủ loại võ công này không thuộc về quy trình Tu Luyện Chánh Pháp mà Tiền Tông Chủ của quý phái hướng đến.
Tăng Viễn mặt lạnh tanh, không biểu cảm chỉ nhếch mép khinh khỉnh nói
-Võ công xưa nay đều do quá trình Tu Luyện lâu năm mà cải tiến hoàn thiện ,Bổn Tông Chủ đã sáng lập ra bộ công pháp này nhầm để triệt tiêu đối thủ,nay vì giữ tình hoà hão giữa các Môn Phái đã ra lệnh cho các đệ tử nương tay trong lúc thi, không lấy mạng đối phương,chúng ta hoàn toàn làm đúng theo quy tắc thi đấu thì sai sao?Huyền Ngộ Đại Sư ông nói xem .
Huyền Ngộ Đại Sư thở dài nói
-Đệ tử Kim Sa Môn thi đấu đúng quy tắc cuộc thi... không có gì để nói.A Di Đà Phật!
Tăng Viễn đắc ý nói
-Các vị còn muốn nói gì nữa?
Hai vị Tông Chủ dù rất bức xúc nhưng không thể nói thêm được gì vì đệ tử Kim Sa Môn đã thi đấu đúng theo quy định của cuộc thi,vì vậy đành ngồi lại mà xem trận đấu.
Lúc này trên võ đài vẫn còn đủ mười đệ tử của Kim Sa Môn, những đệ tử của các môn phái khác vừa thượng đài đã bị đánh văng xuống,khó ai chống chọi hơn năm chiêu.Các đệ tử của Ngọc Liên Sơn, Tử Y Môn,Vô Ưu Tự thượng đài tập trung đánh với đệ tử Kim Sa Môn,trụ lại mỗi môn phái được hai,ba người,đó là những đệ tử ưu tú linh đan cấp Hoàng Kim.Trận đánh kéo dài đến khi trời nghiêng bóng ,trong khi đệ tử bên ba môn phái còn lại đều mệt nhừ thì đệ tử của Kim Sa Môn vẫn khoẻ mạnh,chiêu thức càng lúc càng hung tàn .
Tăng Viễn không để tâm đến Võ Đài thi đấu mà Hắn đang để ý đến thời gian trôi đi và đám quần hùng quay quanh bên dưới.
Trong đám đông hò reo cổ vũ ,có những đám người gục đầu,biểu cảm vật vờ, không để ý những gì xảy ra bên cạnh,rất kỳ quái.
Số lượng Tu Sĩ gục đầu cúi mặt càng lúc càng nhiều,đến khi Tuệ Tĩnh Sư Thái và Huyền Ngộ Đại Sư cảm thấy lạ cho đệ tử thân cận xuống bên dưới xem xét thì số lượng Tu Sĩ kỳ quái đã lên hơn năm trăm người.
Trên Đài thi đấu lại có đệ tử của Ngọc Liên Sơn và Tử Y Môn văng xuống,lúc này chỉ còn lại một vị đệ tử của Vô Ưu Tự,hai vị đệ tử của Tử Y Môn và bảy đệ tử của Kim Sa Môn.Đệ tử của Kim Sa Môn chiếm ưu thế đánh cho ba vị đệ tử kia chỉ thủ không công, trở tay liên tục vẫn rơi vào tình hình nguy hiểm.
Chính thời điểm vị đệ tử của Vô Ưu Tự sắp bị đánh trúng thì một chưởng lực đánh đến ngăn cản,giúp vị kia nhặt lại một mạng.
Ngọn Tâm Đăng của Bách Kiếm Môn bừng sáng khiến những người có mặt vô cùng kinh ngạc.
-Ôi...Bách Kiếm Môn đến rồi ư?
Hai bóng dáng từ trên không trung đáp xuống Đài thi đấu,chính là Ngụy Cẩm và Viên Ý.Ngụy Cẩm dùng chú thuật thanh tẩy bậc cao của Bách Kiếm Môn đánh ra một bát quái linh quang trắng vỗ lên từng tên đệ tử của Kim Sa Môn đang ở trên Đài thi đấu.
-Uỳnh, ùynh!
Bọn họ bị bát quái linh quang vây giữ đứng giẫy giụa một lúc.
-Aaaa...
Có Tu Sĩ ngạc nhiên nói
-Á...Ngụy Tông Chủ của Bách Kiếm Môn,sao sao ông ta lại làm vậy với tiểu bối a...
-Ể không phải Ngụy Cẩm đến quấy phá Đại hội đó hả?
Trên hàng ghế khán đài dành cho Tông Chủ,Tuệ Tĩnh Sư Thái,Khưu Kỳ Tông Chủ và Huyền Ngộ Đại Sư cũng rất bất ngờ,đều đứng lên hết.
-Ngụy Tông Chủ, ông làm gì vậy?
-Ngụy Tông Chủ nếu như Bách Kiếm Môn muốn tham dự thi đấu xin hãy tuân thủ quy tắc của Ngũ Sơn Đại Hội.
Ngụy Cẩm dùng thuật khuyếch trương giọng nói,nói
-Các vị,Ngụy Mỗ đến đây không phải để phá hủy Đấu Linh Đại Phái mà là để vạch tội của Tăng Viễn,Hắn muốn gieo Độc Chú Quỷ Thi cho mọi người ở Đại Hội này!
Viên Ý cũng nói thêm
-Tại hạ là Viên Ý đại đệ tử của Tăng Viễn,hôm nay vì nghĩa diệt thân ,đứng ra tố cáo hành vi tàn độc của Sư Tôn ta,Ông ấy vì muốn hoàn thành đại nghiệp thống nhất Trung Nguyên nên đã tu luyện Cấm Thuật Chú Nhục Thể Hình Nhân và đã ra tay gieo Độc Chú lên toàn bộ đệ tử của Kim Sa Môn,sẵn sàng truy sát những người bỏ trốn...xin chư vị tin tưởng những gì ta nói.
Không để cho một ai kịp xác minh thật giả,Tăng Viễn đã ra tay tung chưởng bất ngờ đánh vào Khưu Kỳ Tông Chủ đang đứng cách đó không xa,vì bất ngờ nên ông chỉ kịp xoay người,chưởng lực đánh phải vai trái làm gãy xương.
-Uỳnh!
-Á!
Huyền Ngộ Đại Sư tiếp chưởng cản Tăng Viễn làm càn
-Tăng Viễn ngươi thật bỉ ổi...yaa...
-Hừ lão lừa trọc muốn đánh hạ ta sao,nằm mộng...yaa...
-Uỳnh, ùynh...
Tăng Viễn sau khi tung ra hàng loạt chưởng lực thì bay lên không trung,Hắn vận linh lực điểm chú
-Giết!
Tức thì những Tu Sĩ gục đầu đã ngẩn mặt lên,biến đổi thành Quỷ Thi quay sang tấn công vào đồng đạo.Ngọn Ngũ Sơn bị Tăng Viễn cho các đệ tử Kim Sa Môn vây giữ phá kết giới Phật Môn đổi thành kết giới độc chướng,Tu Sĩ tham dự Đấu Linh đều có linh đan đạt cấp Bạch Kim trở lên nên khi hoá Quỷ Thi ma lực tăng gấp bội, đấu với đồng môn , đồng đạo đều cao hơn một bậc ,vì thế cho dù số lượng Quỷ Thi ít hơn Tu Sĩ ,bọn chúng vẫn chiếm ưu thế , người bị giết tăng lên đáng sợ.Những Tu Sĩ bỏ chạy khỏi Ngũ Sơn không bị Quỷ Thi giết thì cũng trúng độc mà chết.
Các vị Tông Chủ của bốn Môn Phái liên thủ đánh với Tăng Viễn,nhưng Hắn lợi dụng oán khí của đồng đạo bỏ mạng gia tăng ma lực,nên càng đánh lại càng hung hãn hơn.
-Ha ha ha...có hơn hai ngàn Tu Sĩ trợ lực...các ngươi thắng nổi ta sao ...đi chết hết đi...yaaa...
Trận chiến đánh đến trời long đất lở,qua ngày thứ hai vẫn chưa dừng,số lượng Tu Sĩ khi lên Ngũ Sơn có hơn ba ngàn người bây giờ chỉ còn lại một ngàn,một nửa số bị giết,một số bị trúng Độc Chú tạm thời phong bế kinh mạch ngồi im trong kết giới chờ chết hoặc chờ được giải cứu.
Tuệ Tĩnh Sư Thái bị trúng Độc Chú không thể tiếp tục đánh nhau,ngồi lại phong bế kinh mạch,Khưu Kỳ Tông Chủ bị thương cũng không thể giúp ích gì đang được các Trưởng Lão trong môn phái hỗ trợ linh lực trị thương,Huyền Ngộ Đại Sư và Ngụy Cẩm vẫn còn đánh nhau với Tăng Viễn.
Hắn ngông cuồng ngạo nghễ khi oán khí càng lúc càng nhiều ,Hắn hút lấy, muốn đánh một chưởng hủy diệt tất cả những thứ đang ở trên Ngũ Sơn,Hắn vận lực tích tụ ma khí thành một kính âm dương bằng độc chướng phủ lên trên bầu trời Ngũ Sơn khiến cho đêm đen càng thêm quỷ dị đáng sợ.Nhiều Tu Sĩ hoảng loạn la hét,có Tu Sĩ buông kiếm quỳ rạp thất thần,có Tu sĩ chiến đấu ngoan cường đến cùng.
-Á...cái thứ gì thế này,trận độc chướng này sẽ giáng xuống đầu chúng ta sao?
-Ta không muốn hoá quỷ,ta không không muốn chết...
-Hừ...ta sẽ không để tà ma các ngươi được toại nguyện yaaa...
Ngụy Cẩm,Huyền Ngộ Đại Sư vì không muốn bị hút vào kính âm dương kia nên đã hạ chân xuống Đài thi Đấu .
-Nguy rồi ,Tăng Viễn hắn đang khai trận Độc Chú,mọi người mau phá vòng vây rời khỏi nơi này.
Đệ tử của các Đại Phái xung phong mở đường từ Vô Ưu Tự,Ngọc Liên Sơn,Tử Y Môn đến Bách Kiếm Môn,xông thẳng một đường đánh ra đường xuống núi,những Tu Sĩ môn phái nhỏ,vô danh và Tán Tu đi theo sau chạy khỏi Ngũ Sơn.
Tăng Viễn ha ha cười lớn
-Muốn chạy à...đừng hòng...Độc kiếm trận triển ...yaaa...
Kính âm dương trên bầu trời trút xuống những thanh kiếm khí độc xanh lá ,hàng trăm mũi đâm thẳng lên đám Tu Sĩ đang bỏ chạy.Có người bị độc làm tan chảy,có người bị kiếm khí cắt đôi,huyết nhục mơ hồ,tiếng la hét,chửi rủa,tiếng binh khí chống trả vang lên hỗn loạn,tựa như cảnh quỷ hồn gào rú bên trong luyện ngục.
Ngụy Cẩm thi triển tuyệt kỹ Bạo Vũ Phi Diệp biến ra hàng trăm phiến lá linh khí thanh tẩy phá vỡ những thanh kiếm độc khí của Tăng Viễn.
-Bạo Vũ Phi Diệp...triển!
Độc khí và linh khí chạm nhau triệt tiêu nhau nổ bùm bùm như pháo hoa sáng cả bầu trời Ngũ Sơn.Tăng Viễn điên tiết dồn hết độc chướng tụ lại một chỗ nơi vòng xoáy âm dương của kính ma khí ,kích thước rộng hơn nửa đỉnh Ngũ Sơn,một kích đánh xuống Ngụy Cẩm.
-Đi chết đi...yaaa ...
Ngụy Cẩm vẫn bình tĩnh tung ra bảo kính Tiên Khí phản đòn mà Bạch Yến đã tặng để chống lại cột độc chướng kia.Tiên Kính mở rộng che cả Ngọn Ngũ Sơn,Ngụy Cẩm bên dưới rót linh lực chống đỡ,cả người run rẩy.Viên Ý đánh văng một Quỷ Thi vội chạy sang hỗ trợ truyền linh lực bắn lên Tiên Kính,Huyền Ngộ Đại Sư thấy vậy cũng ra lệnh bảo mọi người tiếp ứng Ngụy Cẩm.
-Các vị xin hỗ trợ cho Ngụy Tông Chủ chống lại Tà Ma Ngoại Đạo...yaaa...
Trong đám người hoảng loạn bỏ chạy,có hơn trăm người ở lại hỗ trợ linh lực,truyền linh khí cho Tiên Kính .
Pháp bảo Tiên Môn phát huy hiệu lực đến cực điểm,bắn ngược linh quang thanh tẩy lên kính âm dương độc chướng của Tăng Viễn.Cả bầu trời Ngũ Sơn nổ vang,ở xa năm dặm vẫn còn nghe tiếng.
-Ầm!
Kính âm dương bị phá tan,Tăng Viễn cũng bị phản phệ,toàn thân nứt toác nổ tung,quỷ hồn bị kéo vào Địa Ngục Vô Gián.
-Không ng ng ng...
Bầu trời sáng rực lên,tia nắng ban mai xuất hiện xua đi độc chướng sương mù, những Quỷ Thi không còn bị khống chế biến lại thành người lấy lại thần thức,ngơ ngác không hiểu chuyện gì đã xảy ra .Những người sống sót thì hò reo vì lượm lại cái mạng quèn.
-A...Tăng Viễn bị tiêu diệt rồi...a ha...sống rồi...
-Ơ chuyện gì thế,ta sao thế này?
-Sư Tôn.
-Sư đệ,tỷ muội...
Tiên Kính mất hết tác dụng cũng trở về nguyên trạng, được Ngụy Cẩm thu lại vào tay áo.
-Kiếp nạn qua rồi...
...Tây Quỷ Thành...
Bá Dực Tử Vân sau khi bị đánh văng khỏi Tây Quỷ Thành,Hắn bay trở lại chỗ cũ,trên đường cảm thấy có chút kỳ quái trong cơ thể,liền đưa tay triệu ra hai huyết khối,nhưng hai huyết khối này vỡ tan tiêu tán thành bụi biến vào hư vô.Vẻ mặt của Hắn có chút khó chịu
-Hừ...Hàn Bá Hoàng,Tăng Viễn hai cái tên ngu xuẩn này...chết rồi sao?Trung Nguyên đúng là khó hành sự a.
Hắn đi vào Lan Nguyệt Điện,thấy nơi đây xác chết vươn vãi từ ngoài cửa đến Mật Thất Cấm Địa,máu nhuộm đỏ đường trong biệt viện.Khi Hắn đi đến Hậu viên thì thấy Bá Dực Thanh Chi đang ngồi toạ thiền trước cửa Mật Thất.Hắn hỏi
-Ngạo Thế đâu?vào trong Mật Thất rồi sao?
Từ khi Bá Tử Vân đi vào Tây Quỷ Thành thì Bá Dực Thanh Chi đã nhận biết được khí tức của Hắn rồi vì thế ông ta không buồn mở mắt,cũng chẳng thèm trả lời.Bá Dực Tử Vân bị xem thường trong lòng cũng rất ấm ức nhưng Tu Di của Hắn thấp kém chỉ có thể nuốt hận xuống,chẳng dám làm gì.Bèn đứng ở hành lang Biệt Viện chờ
-Hừ...thật khi người mà.