Ở Tây Ma Vực có phong cảnh núi non hùng vĩ nhưng không độc hại như Quỷ Thành chỉ toàn những đại thụ hình dạng uốn lượn quỷ dị ,chực chờ hoá quái để ăn thịt con mồi.
Bên cạnh những cây cỏ hút máu ,chứa độc cũng mọc chen vào loài hoa loài cây không độc hại,có hương thơm khắc chế bọn chúng ,bầu trời nơi này vẫn là màu xám xịt nhưng độc chướng thì nhẹ hơn những nơi khác trong Ma Vực,có lẽ vì không gian không khắc nghiệt cho nên yêu ma quỷ quái trú ngụ nơi này cũng không hung hăng gây chuyện như ở Quỷ Thành.
Lý Tự Nhiên và Dương Thiên Hạo định một đường dịch chuyển đến tận Tây Quỷ Thành nhưng phong cảnh của phiên bản cải tiến đã có chút thay đổi,vì đi theo sự hướng dẫn nhớ nhớ quên quên của Lý Tự Nhiên mà cả hai đã lạc đường,yêu ma quỷ quái nơi đây thì như tản đá ,khúc gỗ không đếm xỉa đến ai, nên dù có chặn đường hỏi thăm bọn nó cũng không thèm trả lời,cứ liếc một cái rồi bỏ đi ,hỏi thêm câu thứ hai ắt sẽ có đại chiến.
Vì không nắm rõ được địa hình của Tây Ma Vực cho nên Lý Tự Nhiên và Dương Thiên Hạo bị lạc vào một đào nguyên kỳ quái,đi mãi không ra.
Dương Thiên Hạo nhíu mày nhăn mặt vì nhìn đâu đâu cũng là một màu hồng hoa đào ,có ngự kiếm bay lên tận mây cũng không bay khỏi thảm hoa bên dưới.
Lý Tự Nhiên thì không nhã nhặn như vậy,Hắn triệu ra Xuyên Kiếm đánh nổ tung khu vực thành bình địa,nhưng trong chớp mắt rừng đào kia lại khôi phục trạng thái ban đầu.
Ở một nơi không biết ngày và đêm như vậy cả hai cũng không xác định được mình đã ở đây qua bao nhiêu lâu rồi.Đi mãi không ra khỏi rừng đào,dù có đánh dấu thì vẫn vô tác dụng,đi mệt thì nghỉ,nghỉ xong lại đi.
Dương Thiên Hạo nói
-Ta hỏi hệ thống nhiệm vụ của mình rồi,nó bảo rằng đây là phụ bản gọi là Đào Hoa Luyến,một nơi bí ẩn lúc hiện lúc tan,chỉ những người có duyên mới đi vào được.
Lý Tự Nhiên nghiến răng,tâm tình có chút bực bội nói
-Hừ...có duyên hay bạc phước...chúng ta đi lanh quanh ở đây rất lâu rồi còn chưa tìm được đường rời khỏi, không bị chết đói,chết khát thì cũng phát điên thôi,còn chuyện ở Lan Nguyệt Điện nữa ,nói không chừng tên Ngạo Thế đã diệt Tây Quỷ Thành từ lâu rồi...
-"Hừ tại sao cái hệ thống nhiệm vụ chết tiệt của mình lại nói khác nhỉ...Đào Hoa Luyến là nơi dành cho các đôi tình nhân gặp nhau...gặp nhau tại cái nơi quỷ quái này để làm gì cơ chứ...ai tạo ra cái phụ bản tào lao này vậy chứ?mục đích là gì nhỉ."
Dương Thiên Hạo nói
-Mọi chuyện tùy duyên đi, trước mắt chúng ta nên tìm đường rời khỏi đây,Ta đã xem qua rồi,nơi này không có bố trí trận pháp, không có mấu chốt phá trận...nhìn giống như là một huyễn cảnh... trong giấc mơ ấy.
-Không phải đâu Sư Tôn,Ta là Ma Thần có khả năng chống lại mộng cảnh ,nơi này là một đào nguyên thật sự...nhưng mà ở Ma Vực này toàn là chướng độc sao có thể trồng được một rừng đào như vậy chứ...nghĩ mãi chẳng hiểu nổi thật là thật là điên cái đầu...
-Chướng độc của Ma Vực chỉ thích hợp cho các loài thực vật âm tà , không ngờ nơi này hoa đào cũng có thể sinh trưởng được...để ta xem...
Dương Thiên Hạo đi đến một gốc hoa đào dùng thuật mở Tiên Nhãn Hồ Ly xem thử thì giật thót người.
-Cái này ...
Ở bên dưới mỗi gốc đào là một đôi đạo lữ loã thể ôm nhau,có nam nữ song tu ,cũng có nam nam,nữ nữ song tu,rễ của cây hoa đào cấm chặt vào người của bọn họ hút lấy sinh lực của bọn họ mà nuôi dưỡng cho hoa.
Thuật pháp cao thâm không chút ma khí nên cả Dương Thiên Hạo và Lý Tự Nhiên đều không nhận ra.
Lý Tự Nhiên cũng mở Thần nhãn nhìn thử,Hắn trợn to mắt cá ,há hốc mồm
-Bọn họ ,bọn họ...chết cả rồi sao?
Dương Thiên Hạo nghiêm trọng nói
-Chưa chết hẳn,nhưng nếu thoát khỏi cũng không còn linh lực nữa...Thuật pháp này thật tàn nhẫn...lại lợi dụng lúc bọn họ đang song tu...hừ ...Ta phải phá nát nơi này.
Lý Tự Nhiên vẫn ngơ ngáo nói
-Bọn người này đúng là đồ ngốc,muốn tăng Tu Di thì tìm thảo dược quý hiếm bồi dưỡng hoặc là đánh quái đánh quỷ để công phá linh đan thăng cấp,đi đến cái nơi ôn dịch này ôm nhau Song Tu làm chi cho bị trói vào rễ cây...
Dương Thiên Hạo chao mài nhìn Hắn
-Ngươi biết Song Tu là gì không?
-Không phải là hai người cùng hỗ trợ tu luyện để thăng cấp linh đan sao?Há...ôm nhau như vậy thì luyện chiêu thức gì đây a...
Dương Thiên Hạo liếc mắt nhìn Lý Tự Nhiên bổng dưng liên tưởng đến cảnh Hắn không mặc y phục thì tim của Y đập mạnh,mặt đỏ bừng.
Bổng quay đầu đi nhanh .
-"Mình suy nghĩ cái gì thế này...Dương Hạo mày là đàn ông chính trực không được nghĩ linh tinh..."
Lý Tự Nhiên vẫn thao thao bất tuyệt
-Nhìn qua cũng mấy chục ngàn người a...nếu tính ra thì rừng đào này tồn tại lâu lắm rồi đấy,có khi cũng trên ngàn năm mới có thể phát triển rộng rãi như vậy a...Sư Tôn nói xem,tên thi triển thuật pháp này đang trốn ở đâu hả?
Khi Hắn quay lại thì Dương Thiên Hạo đã đi xa,Hắn chạy theo ngơ ngác
-Ể ,Sư Tôn,Sư Tôn chờ ta...
Đúng lúc này trước mặt của Lý Tự Nhiên bổng trở nên mờ mịt,một làn sương hồng kéo đến dày đặc che mất tầm nhìn của Hắn.Như cảm nhận được nguy hiểm,Lý Tự Nhiên mở ra kết giới bảo vệ và gọi tên của Dương Thiên Hạo
-Sư Tôn...Thiên Hạo...Thiên Hạo... người ở đâu?
Lý Tự Nhiên bay lên cao đánh xuống một chưởng xua tan sương mù,nhưng vô hiệu,làn sương này che phủ cả một rừng hoa đào, từ trên nhìn xuống chỉ thấy được mấy ngọn cây ,tất cả hoàn toàn chìm trong biển khói hồng hồng.
-Hừ ...Tên khốn kiếp nào đang giở trò đây hả...Ta mà phá được trận đồ này sẽ băm ngươi ra trăm mãnh...aa...
Hắn không đánh tan được sương mù đành bay trở xuống dụng Huyết Chú để triệu Dương Thiên Hạo đến bên cạnh,nhưng cũng vô dụng.
-Grrr...cả Huyết Chú cũng không dùng được...aaaa...Thiên Hạo...
Lý Tự Nhiên mờ mịt đi thẳng về phía trước,chợt nghe tiếng cười đùa của trẻ con,rất nhiều trẻ con đang đùa giỡn xung quanh,Hắn đưa tay lên gạt khói che mắt,bổng dưng có ánh sáng chói lọi chiếu đến làm cho Hắn bừng tỉnh.
-Aaa...
Những đứa trẻ mặc yếm đỏ đầu búi tóc củ tỏi,có trai có gái hơn hai mươi đứa ,tay cầm kèn,cầm trống,cầm giỏ rãi cánh hoa ,nhảy nhót múa ca xung quanh Lý Tự Nhiên.
-Tân nương ,Tân nương tử ,mặc hỷ phụng che khăn voan ,bái đường bái bái đường...ha ha ha...cung chúc tân hôn...
Có một bé gái cầm một chiếc gương đồng to như cái nia giơ ra cho Lý Tự Nhiên soi toàn thân.
-Mời Tân nương soi gương.
Lý Tự Nhiên nhìn xong giật giật mép miệng,mắt trố to kinh ngạc
-Cái,cái gì thế này?
Hắn thế mà đang mặc giá y màu đỏ,thêu hình hoa văn phụng hoàng uốn lượn,chưa kịp hiểu ra chuyện gì thì một bé trai đưa khay gỗ ra trước mặt Hắn nói
-Mời Tân nương đội khăn,sắp đến giờ lành bái đường rồi,chúng ta mau đi thôi.
Lý Tự Nhiên né đầu sang một bên tránh lũ trẻ
-Bái ,bái cái gì chứ,bọn bây là ai hả,cái quái gì đang diễn ra thế này?
-"Lẽ nào là tên dụng thuật pháp giở trò,hừ vậy để ông đây xem thử ngươi là cái thứ gì..."
Lý Tự Nhiên cúi đầu cho bé trai kia đội khăn voan che mặt cho mình,khăn vừa phủ lên thì tầm nhìn của Lý Tự Nhiên bị hạn chế,Mắt Thần của Hắn không thể nào nhìn xuyên qua khăn.
-"Gì thế này?cả mắt của ta cũng không thể nhìn xuyên qua tấm khăn này sao?hừ chỉ có thể thấy lờ mờ,pháp thuật này thật cao siêu."
Lý Tự Nhiên đi theo đám trẻ con,đi một lúc thì đến một Biệt Viện nguy nga,nơi đây không có một ai cả.
-"Biệt Viện này sao chẳng có một thị vệ nào canh gác thế nhỉ?"
Lý Tự Nhiên được dẫn đi qua các lối quanh hành lang Biệt Viện,sau đó đến một Đại Sảnh lớn đã được bố trí lễ đường vô cùng lộng lẫy , treo đèn hồng,cắm hoa đào khắp nơi ,có cả chỗ bái lạy cao đường,nhưng chỉ đặt một cái ghế hồng ngọc trạm trổ hoa tinh tế.Từ cửa lớn trãi thảm đỏ dài đến tận giữa Đại Sảnh,hai bên trái, phải là hai hàng bé trai bé gái đứng vỗ tay hò reo.
-Tân nương đến rồi,Tân nương đến rồi a...
Lý Tự Nhiên nhìn thấy có một dáng người bệ vệ đứng ở trước nơi bái đường, không rõ mặt,nhưng tác phong nghiêm chỉnh ,vừa nghe thông báo Tân nương đến, người này cũng xoay người nhìn lại.
Bé trai nói lớn
-Tân Lang và Tân nương vào vị trí bái đường a...
Lý Tự Nhiên đứng đối diện người đó,chỉ thấy bóng dáng lờ mờ , đôi giày đen cổ cao ôm lấy bắp chân rắn chắc,và vạt áo hỷ phục
-"Tân Lang ư?Kẻ thi thuật pháp sao?Này thì chết với Bổn Toạ..."
-Yaa...
Lý Tự Nhiên vung tay đấm một phát đến mặt của Tân Lang,nhưng nhanh như chớp ,tay của Hắn bị người đó bắt chặt cổ tay,kéo Hắn một cái đã làm cho Lý Tự Nhiên ngã dúi dụi theo.Người này dùng lực xoay cả thân thể của Lý Tự Nhiên nửa vòng ,ôm chặt Hắn ,lưng của Lý Tự Nhiên dựa hẳn vào ngực người đó,cái khăn voan trùm đầu cũng rơi xuống.Hắn ngẩng mặt lên nhìn kẻ kia,mắt phượng kinh ngạc
-Sư Tôn?
Tân Lang đang mặc hỷ phục có họa văn rồng uốn lượn chính là Dương Thiên Hạo.
Vẻ mặt bình thản,miệng cười ngâm ngâm,Y dùng tay còn lại đỡ nơi eo của Lý Tự Nhiên đỡ Hắn đứng vững lên.
-Nương tử,ngươi thật là bạo lực a...
Lý Tự Nhiên cảm thấy bất thường,Dương Thiên Hạo tại sao lại có thái độ kỳ lạ đến như vậy,mặc dầu tính của Y vốn kiên định,lạnh lùng ,linh động trong mọi tình huống nhưng không thể nào pha lẫn chút gian tà lưu manh như lúc này được.
-"Thiên Hạo sao cứ mỉm cười như thế,chẳng giống tác phong thường ngày của Y,tại sao Ta lại bị thoát lực thế này,với chiêu thức khi nãy,khí tức đáng lẽ đã phát ra nổ tung mọi vật xung quanh rồi...linh lực bị khoá rồi ư?"
Lý Tự Nhiên đưa tay ẩn dưới tay áo vận công,nhưng không thể tụ được một chút linh lực nào.Hắn bất an trong lòng
-"Nơi quỷ quái này không dụng được linh lực...hừ...kẻ bí ẩn quá lợi hại rồi."
Dương Thiên Hạo nhặt lại chiếc khăn voan che lên đầu của Lý Tự Nhiên
-Ai ya...Nương Tử à...khăn trùm đầu phải sau khi bái đường mới được vén lên a...nào ta đội lại cho ngươi.
Lý Tự Nhiên bất giác lùi về sau mấy bước,Hắn nói
-Sư Tôn, ngươi có phải là thật không?
Dương Thiên Hạo lại cười ngâm ngâm nói
-Lý Tự Nhiên ,chúng ta cùng nhau vào nơi này,đã từng trãi qua chiến đấu sinh tử ,khó khăn lắm mới có được ngày hôm nay, ngươi còn hỏi Ta có thật lòng hay không nữa sao.
Y nắm tay của Lý Tự Nhiên đặt lên vị trí trái tim rồi nói tiếp
-Có nghe nhịp tim của Ta không?Ta yêu Ngươi!
-Boong!
Lý Tự Nhiên tam quan lẫn lộn,há miệng nửa ngày cũng không biết đây là cái tình huống gì.
-Sư,Sư,Sư ...Tôn...yêu...Ta...Ta...
Tim của Hắn thoáng chốc đập nhanh , máu huyết như dồn hết lên não,mặt đỏ bừng.Hắn cúi mặt nghiêng nghiêng đầu một chút.
-"Nóng quá!mặt của Ta đang nóng lên sao?"
Dương Thiên Hạo phủ khăn voan che lên đầu của Lý Tự Nhiên nói
-Nhanh bái đường nào... không thì trễ mất giờ lành a...
Bị hối thúc đẩy lại chỗ bái đường,Lý Tự Nhiên bất giác cũng làm theo.
-Nhất bái Thiên Địa,Nhị Bái Đào Hoa Hợp Hoan Nương Nương...
Lý Tự Nhiên nhăn ấn đường
-"A...thì ra ngươi tên là Đào Hoa Hợp Hoan...hừ...nhận một bái này của Ta...Ta tế tám đời tổ tiên nhà ngươi..."
Bổng dưng có tiếng cười thanh thoát phát ra từ chiếc ghế hồng ngọc,Lý Tự Nhiên vừa đứng thẳng người thì đã thấy một dáng ngồi yểu điệu trên ghế.
-"Hừ hiện thân rồi...đáng ghét ,Ta vẫn chưa thể vận được linh lực..."
Hắn liếc mắt nhìn sang Dương Thiên Hạo,vẫn thấy Y không biểu cảm gì .
Nữ nhân được gọi là Đào Hoa Hợp Hoan kia ngồi chéo chân,hai tay đặt lên tay vịn ghế,tư thế vô cùng thư thả.Ả nói
-Ngoan...
-Phu thê giao bái!
Lý Tự Nhiên và Dương Thiên Hạo quay sang đối diện nhau và cúi bái nhau,Lý Tự Nhiên vẫn không thấy Dương Thiên Hạo phản ứng gì,cho rằng Y đã bị trúng thuật chú gì đó nên khẽ gọi
-Sư Tôn...
Y vẫn không phản ứng,cho đến khi bé trai hô lớn.
-Đưa vào động phòng!
Bọn trẻ hào hứng vừa cười vừa kéo tay hai người lôi đi
-Yee...động phòng,động phòng,động phòng...
Lý Tự Nhiên nắm lấy tay của Dương Thiên Hạo lắc lắc
-Hước... Sư Tôn... Người nói gì đi chứ?
Dương Thiên Hạo còn nôn nóng hơn đám trẻ con kia,Y một tay ôm lấy eo của Lý Tự Nhiên,một tay dìu tay của Hắn dẫn đi.
-Nương tử theo ta.
Lý Tự Nhiên ngượng chín cả mặt, không thấu nổi cái xưng hô này của Y.
-"Nương Tử cái gì chứ,ai thèm gả cho Ngươi...ôi ta sao thế này,sao lại nghĩ ra cái câu này...cứ như cô nương thẹn thùng đáp trả kẻ bỡn cợt ấy."
Họ được dẫn vào một căn phòng,nơi đây có bàn trà bày đủ loại thức ăn và trái cây,có bình rượu bằng bạch ngọc,và một cái giường rãi đầy cánh hoa đào,màn che màu hồng nhạt,gối thêu long phụng chỉ vàng lấp lánh.
Đám bé trai bé gái hối thúc bọn họ mau uống rượu hợp cẩn ,rồi nhanh động phòng.
-Mau,mau uống rượu giao bôi đi,uống rượu xong mới thành lễ được a...
Rượu được rót ra,và cả hai bị kéo ngồi vào ghế,ly rượu đã miễn cưỡng cầm trên tay.
-Uống đi ,uống đi...
Lý Tự Nhiên chống cự ,giẫy giụa nhưng hiện tại Hắn không thể dụng linh lực,mà sức mạnh của đám trẻ con này còn hơn cả lực sĩ ,chúng ghì chặt Hắn ngồi trên ghế không thể thoát
-Yaa...buông tay ra...ta không uống, không uống...
Dương Thiên Hạo nghiêm mặt nói
-Nương tử đừng hồ nháo nữa ...lẽ nào ngươi không muốn gả cho Ta?
Y lấy tay kéo tấm vải trùm đầu xuống.
Hai người đưa mắt nhìn nhau.
Lý Tự Nhiên nghe hỏi,bất giác đứng hình một lúc, nhìn Dương Thiên Hạo không chớp mắt
Hắn vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ lại có một chút mong muốn,tâm tình rối loạn như mặt hồ dậy sóng
-"Y là đang thật lòng hỏi Ta sao?Mắt Thần không thể nhìn xuyên thuật pháp của Đào Hoa Hợp Hoan này nhưng vẫn nhận biết người trước mặt đây chính là Dương Thiên Hạo không phải giả ,nhưng,nhưng...Y có trúng bùa chú gì không nhỉ?"
-Ta,ta, ta... không phải là không đồng ý...á...ưm...
Hắn chưa kịp nói xong câu thì Dương Thiên Hạo đã lấy tay choàng qua tay của Hắn,tay còn lại nâng ly đang cầm trong tay của Lý Tự Nhiên đẩy lên làm cho rượu đổ hết vào miệng Hắn,đồng lúc Y cũng nâng ly trong tay đang choàng lên uống rượu
-Bách niên hão hợp Nương Tử...
Bọn trẻ con hò reo vỗ tay rồi đi ra khỏi phòng
-A ha uống rồi,uống rồi...chúc Tân Giai Nhân,hợp hoan đồng tâm mĩ mãn...ha ha ha...
Sau một lúc thì căn phòng trở nên yên tĩnh,Dương Thiên Hạo nói
-Khi ngươi vừa bước chân vào lễ đường Ta đã ra hiệu cho ngươi chú ý vậy mà ngươi vẫn hành sự ngốc nghếch như thế.
Lý Tự Nhiên ngớ cả người nói
-Sư Tôn người vẫn bình thường ư?Ta thấy thái độ của Người khác lạ tưởng rằng người đã trúng phải chú thuật gì rồi, Người có ra hiệu ư,khi nào thế?
-Ta nháy mắt đấy ,sao ngươi không nhìn...
-Sư Tôn chiếc khăn voan trùm đầu rất kỳ quái che cả Mắt Thần của Ta,ta thật không nhìn ra...
-Hừ...ta đã tra hệ thống nhiệm vụ rồi...Đào Hoa Hợp Hoan này là Yêu Thần thời thượng cổ,so với Lục Mẫu Nhện Quỷ,ma lực hơn gấp mấy lần,Tiểu Ma Thần như ngươi Thần Cốt chưa vững nên không thể phá thuật chú của Ả...
Lý Tự Nhiên kinh ngạc có chút căng thẳng nói
-Yêu Thần Thượng Cổ á?sao sao có thể xuất hiện ở Ma Vực a...
-"Thật kỳ quái,sau khi Ta tỉnh lại từ lúc diệt Lục Mẫu đến giờ,cái hệ thống nhiệm vụ vẫn chưa hề cập nhật nhiệm vụ và giải thích thắc mắc của Ta một cách chi tiết như hệ thống của Sư Tôn."
-Sư Tôn khi nãy Ả đã hiện ra thân ảnh trên ghế nơi bái đường,chỉ là thuật phân thân,ta đoán người thật của Ả ở cách nơi này không xa .
-Ừm, có khi Ả đang quan sát chúng ta,vì thế ta mới giả vờ làm xong nghi lễ bái đường.
Khi Thần Quốc mở cửa cho phép những Mộc Thủ Nhân đã rèn luyện từ khắp nơi Đa Thời Không về Thần Điện ,thì có một số Tiên,Yêu ,Ma ,Quỷ, Quái ,tu Luyện đạt cảnh giới Thần Đan Sơ Cấp nhân cơ hội này để tiến vào Thần Quốc tìm nơi toạ thiền Tu dưỡng thêm,hoặc tìm Thần binh ,Thần Khí,Thần Dược.
Đào Hoa Hợp Hoan cũng không ngoại lệ,nhưng thay vì ở lại Thần Quốc rèn luyện Tu Dưỡng để phi thăng tiến hoá lên tầng cao hơn thì Ả chọn cách trôi dạt vào Đa Thời Không để tìm lạc thú.Bí Cảnh Đào Hoa Luyến là một rừng hoa đào linh hạch,mỗi một cây hoa là một mạch nhỏ của Ả, được nuôi dưỡng bằng khí hoan hợp của các đôi tình nhân lúc thăng hoa.Bí Cảnh Đào Hoa Luyến trôi dạt vô định,có lúc xuất hiện ở Tiên Giới,Nhân Giới,Ma Giới thậm chí là Địa Phủ.Yêu Thần này có thể so sánh với Dị Thần ,linh lực cường hãn không dễ đối phó, những đôi giai nhân một khi bị kéo vào Bí cảnh,chỉ có thể ở lại mãi mãi cung cấp khí hoan hợp ,nuôi dưỡng gốc đào.
Lý Tự Nhiên há hốc mồm nói
-Cả oan hồn của Địa Phủ cũng có thể song tu á?
Dương Thiên Hạo cười nhạt nói
-Đúng là trẻ con,nơi nào mà không có tình.
Lý Tự Nhiên lại hỏi
-Sư Tôn,khí hoan hợp là gì ạ?còn phải là đang thăng hoa,bọn họ song tu không phải chỉ vận công đột phá linh đan thôi sao,có gì vui đến thăng hoa hả?
Dương Thiên Hạo đỏ mặt nhìn cái tên trước mặt này chẳng hiểu Hắn bao nhiêu tuổi rồi mà lại hỏi những câu ngờ nghệch như vậy.
-Ngươi song tu đi rồi sẽ hiểu.
Lý Tự Nhiên bất giác nhìn Dương Thiên Hạo làm cho Y giật thót
-Ngươi nhìn Ta làm gì?
Lý Tự Nhiên nói
-Ta không có thời gian để tìm đạo lữ...,huống hồ bây giờ ta đã là Ma Thần, muốn song tu cũng phải có đối tượng phù hợp...ừm chẳng hạn như Quỷ Vương,Tiên Trưởng...
Dương Thiên Hạo liếc Hắn một cái cười khẩy
-Hừ... ngươi tưởng ngươi là ai?Minh Châu của Thiên Địa hả?mà kén chọn đạo lữ song tu?
-Hừ ...ta không chọn kẻ mạnh lúc Tu luyện lỡ tay đánh chết người đó thì sao?
Dương Thiên Hạo cạn lời, không muốn giải thích gì thêm nữa.
-Đừng nói nữa,tìm cách hoá giải thuật pháp đi đã.
-Sư Tôn,khi vừa bước vào Biệt Viện này ta đã không thể dụng linh lực...bây giờ chẳng khác gì người thường...lại không thể hỏi được cách đối phó với Yêu Thần này.
Dương Thiên Hạo vẫn rất bình tĩnh nói
-Khi sương mù tràn đến ,Tiên Ký của ta đã phủ lên người ta một tầng thanh tẩy,giữ lại được linh lực hiện có,nhưng thuật pháp loại bỏ khí lực của kết giới này quá mạnh,Ta không thể duy trì được lâu,cần phải sớm tìm ra huyền cơ của đào nguyên để phá vỡ mới mong thoát khỏi nơi này.
-"Tiên Ký của Sư Tôn thật sự lợi hại hơn Thần Cốt của Ta ư?Xem ra Long Cốt cũng không phải là nguyên liệu tốt để luyện Ma Thần nhỉ."
-Sư Tôn vậy Ta phải nhờ Sư Tôn che chở rồi.
Dương Thiên Hạo dùng hai ngón tay điểm ra một đạo bùa chạm vào cổ tay của Lý Tự Nhiên.Đạo bùa ánh sáng xanh dương chớp tắt một cái đã đeo vào tay Hắn một chiếc vòng bạc khắc hình cánh bướm.
-Đây là Song Điệp Xuyến , ngươi đeo một chiếc ta đeo một chiếc,có thể nhận biết và liên lạc nhau từ khoảng cách năm dặm.
Lý Tự Nhiên giơ tay lên ngắm nghía vòng bạc,vừa cười vừa hớn hở
-Đây là lần đầu Ta nhận được quà tặng đó.
-Đây là pháp bảo không phải quà tặng...
-Hả?
-Nhưng nếu ngươi thích thì Ta tặng ngươi.
-"Ma Thần sơ sinh ngốc nghếch đến mức độ này luôn á?Pháp bảo giám sát ngươi đấy."
-Đa tạ Sư Tôn.
-Đi thôi...
Dương Thiên Hạo tung ra một chiếc đuôi Hồ Ly choàng qua vai của Lý Tự Nhiên,làm cho cả hai trở nên vô hình,sau đó họ đi xuyên qua cửa,đi dọc theo hành lang tìm lối thoát.
...Ở một nơi nào đó trong Bí Cảnh ...
Một cô nương xinh đẹp tuổi độ đôi mươi,mắt to tròn đen láy,hàng mi cong vút,môi nhỏ anh đào ,mũi cao , gương mặt thon gọn,da trắng ngần như tuyết ,đang ngồi vắt vẻo trên một cành cây đào cổ thụ.
Y phục mỏng manh,nhìn xuyên thấu thấy cả yếm đỏ ,quần lót ngắn ngang đùi bên trong,ngực sữa no tròn,chân thon dài mang đôi giày thêu hoa đào ôm gót .Nơi thắt lưng bên eo trái có đeo một dây lục lạc bằng vàng ,tóc búi cầu kỳ điểm những cánh hoa đào hồng ngọc .
Ả mỉm cười,đôi môi đỏ mọng gợi tình phụng phịu nói khẽ
-Ma Thần Sơ Sinh luyện từ Long Cốt,Hồ Tiên bán Yêu xuất được năm chiếc đuôi...ha ha ha đúng là một thứ tạp nham...Bổn Cung đói rồi ăn tạm vậy...xem như nếm hương vị lạ một chút...
Hoá ra những gì diễn ra trong Biệt Viện đều không thể qua mắt của Ả,mặc dù Dương Thiên Hạo dụng thuật ẩn thân nhưng cả hai cũng không thể che giấu được khí tức của mình trước một Đại Yêu Thần hơn ba mươi ngàn năm Tu Di.
Đào Hoa Hợp Hoan cầm sợi dây lục lạc lên bắt đầu lắc nhẹ,những tiếng leng keng vang vọng khắp rừng đào truyền đến tai của Dương Thiên Hạo lẫn Lý Tự Nhiên.
Cả hai cảm thấy trong người nóng bức khó chịu,mặt đỏ bừng bừng,Lý Tự Nhiên thấy cảnh vật phía trước bắt đầu mơ hồ,quay cuồng,Hắn như người say rượu nghiêng nghiêng ngã ngã .
-Sư Tôn...Thiên Hạo...Thiên Hạo...sao người lại đẹp đến như vậy, người biết không, người là nam nhân đẹp nhất mà Ta đã từng gặp...Thiên Hạo đến đây...hi hi...
Dương Thiên Hạo cũng cảm giác mơ hồ,cảnh vật hư ảo,chỉ có Lý Tự Nhiên trước mặt là sáng rực rỡ.
-Thiên Hạo...đến đây...
-A Nhiên...A Nhiên...
Lý Tự Nhiên áp sát người vào lòng của Dương Thiên Hạo,hai tay Hắn vuốt ve gương mặt của Y,miệng cười ngâm ngâm,ánh mắt ươn ướt phím hồng,Hắn ngẩng mặt,đôi môi phớt hồng mở mở khép khép như mời mọc.
Dương Thiên Hạo nóng rang phần bụng dưới,Y nuốt khan một cái,lắc lắc đầu,nhìn cho rõ lại.Thì thấy cảnh vật xung quanh hiện ra,Lý Tự Nhiên đang ôm chặt Y ,áp má vào ngực của mình luôn miệng kêu nóng.
-Nóng quá...
Dương Thiên Hạo chợt tỉnh,cắn môi dưới đến bật máu để cơn đau lay tỉnh mình
-Hừ...trong rượu, trong sương không có thuật pháp,hay thuốc mê gì ,tại sao Ta và Lý Tự Nhiên lại trở nên như vậy...grrr ...phải công phá ra ngoài trước khi linh lực bị khoá lại...yaaa ...
Y vận công dụng định thần chú để thần thức mình kiên định,tung lên năm chiếc đuôi Hồ Ly quất phá tứ phía.Nhưng những vật xung quanh từ cột nhà,mái ngói,tay vịnh hành lang hay chậu hoa ,cây đào,tảng đá sau khi bị đánh vỡ đều khôi phục lại trạng thái ban đầu.
Đào Hoa Hợp Hoan mím môi hạ đầu mài nói
-Hừ con Hồ Ly chết tiệt muốn phá nhà của Bổn Cung hả,ngươi chưa đủ sức đâu,lên cho Ta.
Nghe lệnh, những bé trai bé gái khi nãy bổng dưng hoá Quỷ mặt mài dữ tợn,có răng nanh mọc dài ,thân hình phát triển to lớn ,cao hơn ba mét ,đồng loạt tấn công vào Dương Thiên Hạo.
Dương Thiên Hạo mở kết giới bảo vệ vây giữ Lý Tự Nhiên,còn Y xông ra đánh với hai mươi con Quỷ Hài Nhi kia.
-Uỳnh...ùynh...
Dương Thiên Hạo quất nổ tung cả chục con,nhưng qua một lúc những mảnh tro tàn lại tụ thành hình,hoá Quỷ đánh tiếp.
Dương Thiên Hạo càng đánh càng thấy không đúng,vội mở trận phòng ngự,tạm dừng đánh một chút.
-Hừ ... linh lực của ta bị giảm nửa phần rồi,nếu cứ tiếp tục đánh sẽ kiệt sức mất...nghĩ xem...bọn chúng vì sao có thể hồi phục...nguồn lực tiếp dẫn từ đâu đến chứ?
Y quan sát bọn Quỷ Hài Nhi đang ra sức công phá trận pháp bên ngoài, phát hiện ra bóng đổ của bọn chúng nối liền với gốc cây đào trong sân Biệt Viện.
-Lẽ nào chúng từ cây đào hoá thân?
Y dùng Tiên Nhãn nhìn rõ lại một lần để xem suy đoán của mình có chính xác không,thì thấy dưới gốc mỗi cây đào trong sân,bộ rễ cây đang giữ chặt một hài tử.
-Khốn kiếp...ngươi chẳng những dùng các cặp đôi song tu nuôi dưỡng cây ,mà còn dám bắt đồng nam đồng nữ luyện pháp trận Quỷ Hài Nhi để sai khiến...yaa...ta không thể tha cho ngươi....aaa...
Dương Thiên Hạo bay lên không trung,bắn ra hàng loạt phù chú bằng linh quang trắng dán lên những cây hoa đào ,Y né tránh những đòn tấn công của các Quỷ Hài Nhi,đồng lúc đáp trả bằng quất đuôi liên tục.Chẳng mấy chốc những phù chú kia đã nhập vào thân cây,khiến cho những Quỷ Hài Nhi đứng im bất động,Dương Thiên Hạo bắt ấn niệm chú thanh tẩy
-Siêu Độ!
Những vòng sáng được kết từ chữ chú thuật xuất hiện bao bọc từng cây hoa đào,siêu độ cho những Hài Nhi bị rễ cây quấn chặt kia.Qua một lúc những oán linh trẻ con dưới gốc đào được thanh tẩy oán khí trở lại hình dáng khi còn sống và bay lên cao,lúc này bọn chúng bị lực hút vô hình kéo đi về Địa Phủ.
-A ha thoát rồi...ta thoát rồi...
-Ta siêu thoát rồi ha ha ha...
Sau khi giải thoát cho những oán linh trẻ con,Dương Thiên Hạo kiệt sức,linh lực lại giảm đi phân nửa.
-Ặc ặc... không xong rồi,phải đưa Lý Tự Nhiên rời khỏi Biệt Viện này trước...
Y vừa định dụng chú Di Vật lên người của Lý Tự Nhiên thì một cơn gió thổi qua cuốn theo mưa hoa rơi lã chã,thời gian chưa được một chung trà thì cánh hoa đào đã phủ đầy sân,dày đến cổ chân của Dương Thiên Hạo.Lúc này thì Y không còn linh lực nữa,cố gắng vận công nửa ngày vẫn không giữ được linh khí.
-Khốn kiếp hoá ra là trong hương hoa đào,từng chút từng chút khoá chặt linh lực của Ta.
Y nhớ đến trước khi bước vào Biệt Viện,Lý Tự Nhiên đã chém nát mấy dặm cây đào,nên chú thuật cũng từ đây ngấm dần vào người,khoá linh lực của Hắn.
Vì không còn linh lực duy trì vào kết giới,cho nên qua thêm nửa ngày kết giới bao quanh Lý Tự Nhiên bị Bí Cảnh triệt tiêu,Hắn tự do đi lại.
Còn Dương Thiên Hạo phải ngồi xuống,toạ thiền dưỡng thần,Y muốn phát huy Tiên Ký.
Đào Hoa Hợp Hoan vẫn ngồi trên cây cao,đung đưa hai chân,thong thả cười nói
-Hừ chỉ là một đám tay sai,thả đi cũng chẳng sao,Bổn Cung sẽ tạo ra những tên khác hữu dụng hơn.Hai ngươi làm cho Ta đợi hơi lâu đó...Hợp Hoan đi...
-Leng keng,leng keng...
Ả lại lắc dây lục lạc,khiến cho Lý Tự Nhiên lại nổi hoả,Hắn đi đến gần Dương Thiên Hạo quỳ hai gối đối diện Y, một tay ôm lấy cổ của Y một tay vuốt ve ngực của Y.
-Thiên Hạo nóng quá...nóng quá...khó chịu quá...
Dương Thiên Hạo cũng nghe thấy tiếng lục lạc reo bên tai ,cả người của Y nóng rang ,trong lòng châm chích như có kiến bò,vừa mở mắt đã thấy khuôn mặt diễm tình của Lý Tự Nhiên áp sát.
-Chụt!
Y bủn rủn cả người,cứ thế mà bị Lý Tự Nhiên kéo cổ xuống hôn cho một cái vào môi.
-Ưm... ngươi...ngươi...
Lý Tự Nhiên luồn tay đang vuốt ve ngực của Dương Thiên Hạo vào cổ áo của Y,xoa xoa dài xuống phần bụng dưới, khiến cho Y nhột nhạt,thở gấp.
-Không... không được...
Dương Thiên Hạo cố đấu tranh chống lại sự rù quến này,Y đưa hai tay đang đặt trên hai đầu gối,xô Lý Tự Nhiên ra.
-Tránh ra...đừng đến gần Ta...
Mưa hoa vẫn rơi đều đều ,Lý Tự Nhiên ngã ngửa ra đất khiến cho cánh hoa lấp luôn người của Hắn,Dương Thiên Hạo nhìn thấy không đành lòng phải bò dậy nắm tay của Hắn kéo lên.
-A Nhiên...
Lý Tự Nhiên mượn đà nhảy chòm lên trên người của Dương Thiên Hạo,vì quá bất ngờ cho nên Y ngã ngửa về sau,Lý Tự Nhiên ngồi hẳn lên bụng của Y.Hắn đặt hai tay vào hai bên vai của Dương Thiên Hạo,cúi mặt xuống tiếp tục ngậm lấy môi của Y
-Ưm...
Hắn mút mạnh,ngậm chặt,điên cuồng,hơi thở nóng ấm ,gấp gáp.
Dương Thiên Hạo không chịu nổi nữa,tiếng leng keng cứ hối thúc ý chí của Y,mùi hương hoa đào thoang thoảng khiến đầu óc mụ mị.Y đưa một tay ôm choàng qua lưng của Lý Tự Nhiên,một tay ghì lấy sau đầu của Hắn mà ấn chặt xuống,Y ngậm lại môi của Hắn,day dưa không ngừng,đầu lưỡi tiến vào khoang miệng khám phá.
-Soạt!
Lý Tự Nhiên kéo cổ áo của Dương Thiên Hạo trượt xuống hai bên vai ,để lộ ra cơ ngực rắn chắc,phập phồng theo nhịp thở.Dương Thiên Hạo lật người đè ngược Hắn dưới thân,áo của Y cũng cởi xuống đến eo.Một tay của Y chống bên cạnh cổ của Lý Tự Nhiên để cả người không đè lên Hắn,tay còn lại Y nắm chặt ngực áo Hắn xé toạc một cái,cả chiếc áo bị lôi ra vứt ra ngoài.
Lý Tự Nhiên cởi trần phô diễn làn da trắng mịn,cơ thịt rắn rỏi,eo hữu lực.
Dương Thiên Hạo choàng tay đỡ sau cổ Hắn nâng lên một chút,Y cúi mặt hôn vào yết hầu của Hắn,miết dài lên mặt ,ngậm lấy tai của Hắn,lại hôn vào môi Hắn.
-Ưm...
Lý Tự Nhiên nhắm nghiền mắt,Hắn thở dốc,cảm nhận cánh môi mềm mại của Dương Thiên Hạo chạm vào da thịt,hơi thở nóng ấm phả lên cổ,lên tai,khiến cho bụng dưới của Hắn râm ran,hạ thân nóng bỏng.Hắn đưa hai chân câu chặt lên eo của Y ,khoá giữ không để cho Dương Thiên Hạo rời đi.
-Hừ!
Bổng dưng Hắn mở mắt,đầu mài hạ thấp,một chưởng đánh văng Dương Thiên Hạo ra khỏi người.
-Yaaa...
Lý Tự Nhiên bay lên cao,thân đã hiện giáp chiến Dị Thần,trán của Hắn nổi lên dấu Thần Ấn.Nghiến răng nghiến lợi triệu ra Huyết Đao
-Dám bỡn cợt Bổn Tọa ư...chết đi!
Thần Quân xuất hiện.
Một đao chém tới phá tan mưa hoa cùng Biệt Viện,đường đao khí mạnh bạo nổ dài nửa dặm chẻ đôi cây hoa đào cổ thụ mà Đào Hoa Hợp Hoan đang ngồi.
-Ầm, ầm...rắc!
Ả bay lên tránh né đáp trả hàng ngàn cánh hoa linh khí như mưa kim châm trút xuống Thần Quân.
-Dị Thần?hoá ra đây mới chính là chân thân thật của ngươi...yaaa...
Thần Quân mở ra lăng kính ma khí phủ lên che cả Dương Thiên Hạo đang mơ màng trên đất ,cánh hoa chạm vào đều tan biến.
Hắn bay vút về phía Đào Hoa Hợp Hoan,chém ra hàng trăm lưỡi đao khí hủy diệt làm cho cả một vùng hoa đào tan tành.
-Uỳnh ùynh ùynh...
-Chỉ là Yêu Thần ba mươi ngàn năm Tu Di mà cũng muốn đấu với Bổn Toạ ư?Ta sẽ cho Bí Cảnh Đào Hoa Luyến này tan thành tro bụi...yaaa ...
-Hừ...đừng ngông cuồng,Bổn Cung đây đi qua
khắp lục giới ,trãi qua hàng ngàn năm Tu luyện,đánh giết cả triệu tên Tiên,Quỷ, Tu Nhân ,há lại sợ ngươi...yaa...
Cả hai sáp vào nhau cận chiến ,tung ra những đòn đánh cường hãn làm cho rừng đào tan hoang ,thoáng chốc đã san bằng thành bình địa.Thần Quân tách ra thành cả trăm phân thân vây quanh Đào Hoa Hợp Hoan vào giữa,đồng loạt chém đao bổ xuống,khí tức mạnh bạo.Đào Hoa Hợp Hoan tung lên đoá hoa đào linh khí khổng lồ đỡ lại,nhưng bị cả trăm Thần Quân tung chưởng áp chế Ả dần dần hạ xuống dưới đất.
Chân thân thật của Thần Quân đột ngột hiện ra phía trên nhụy hoa đào,một đao đâm thẳng xuống, xuyên qua đài hoa ghim lên đầu của Đào Hoa Hợp Hoan,phá vỡ linh căn của Ả.
-Uỳnh!
-Á!
Hoa đào nổ tung,khí tức dội ra sáng rực Bí Cảnh,Đào Hoa Hợp Hoan văng đi ,cày một đường trên đất sâu như rãnh nước.Ả ói máu,thân thể lủng lỗ chổ ,máu thịt mơ hồ,Ả nghiêng ngả đứng lên,niệm chú thu Bí Cảnh bỏ chạy.
-Dị Thần hãy chờ đấy,mối hận hôm nay Bổn Cung sẽ quay lại đòi nợ...aaaaa...
Thần Quân đáp chân đứng xuống đất rừng Ma Vực,thoát khỏi Bí Cảnh Đào Hoa Luyến.
-Lúc đó Bổn Toạ sẽ cắm ngươi vào bình trưng bày ở Đại Sảnh trang trí...hừ ...
-Soạt!
Chưa kịp sốc lại tinh thần sau khi hỗn chiến với Đào Hoa Hợp Hoan thì có một vòng tay đã ôm chặt lấy eo của Thần Quân,nơi hốc cổ tiếp nhận hơi ấm,nhột nhạt.Nghiêng mặt đã thấy Dương Thiên Hạo hôn tới tấp vào mặt mình rồi.
-A...cái tên hỗn trướng này...còn chưa tỉnh lại sao?
Dương Thiên Hạo ngậm lấy tai của Thần Quân mơ màng gọi khẽ
-A Nhiên...A Nhiên...
Thần Quân nheo nheo mắt,nghiến chặt răng tức giận,Hắn quay lại dùng tay bóp lấy yết hầu của Dương Thiên Hạo quật ngã Y nằm ra đất.
-Ai là A Nhiên của Ngươi?
Dương Thiên Hạo ánh nhìn vẫn mơ hồ,hai tay bất lực giữ lấy tay của Thần Quân,mặt của Y đỏ lên vì huyết khí tắt nghẽn,khoé miệng đã chảy ra dòng máu.Thần Quân vẫn không buông tay,Hắn càng xiết chặt hơn như muốn giết hại Dương Thiên Hạo,tơ máu trong tròng mắt nổi lên,răng nanh trắng toát cũng lộ ra,chẳng khác nào ác quỷ đang trút cuồng nộ.
-Ư...ư...
-Grrr...im miệng đi...
Lúc này giữa trán của Dương Thiên Hạo hiện ra Tiên Ký,phát lực đánh mạnh vào Thần Quân hất Hắn bay ra sau đụng ngã cả cây cổ thụ.
-Bốp!
-Ư...
-Ầm.
Dương Thiên Hạo chống tay đứng dậy,lắc lắc đầu cố lấy lại ý thức,qua một lúc thì tầm nhìn cũng sáng ra.Y thấy Thần Quân cũng đang nghiêng ngả đứng lên
-A Nhiên...đây là đâu?chuyện gì đã xảy ra vậy?Đào Hoa Luyến đâu?
Ánh mắt như lưỡi dao sắc bén của Thần Quân nhìn đến Dương Thiên Hạo khiến Y giật mình,Y ngạc nhiên khi thấy dấu Ma Ấn trên trán của Lý Tự Nhiên đã thay đổi
-A Nhiên tại sao trên trán của ngươi lại có dấu ấn Dị Thần... ngươi... ngươi bị gì vậy?
Thần Quân nhếch mép cười,hai tay vận lực tạo ra hai quả cầu ma khí đỏ lờm,chưởng về phía Dương Thiên Hạo.Y nhanh dịch chuyển tránh khỏi,Tiên Ký mở lăng kính linh khí bảo vệ.
-A Nhiên... ngươi bị làm sao thế?
Thần Quân định đánh thêm một chưởng thì cảm ứng được gì đó ,vẻ mặt của Hắn căng thẳng
-Hừ...tên giảo hoạt Hắn đoạt được Thần Thể rồi...
Thần Quân dịch chuyển bay đi như tên bắn.
Dương Thiên Hạo ngơ ngác không hiểu Lý Tự Nhiên đã bị gì xâm nhập,nhưng không muốn bỏ Hắn một mình nên cũng dịch chuyển theo sau.Y hoá thân thành Tiên Hồ thay đổi một bộ y phục trắng khoác áo choàng lông Hồ Ly.
-A Nhiên chờ ta
Thần Quân dịch chuyển thần tốc quá độ nửa ngày đã đặt chân trên đất Tây Quỷ Thành.
Tây Quỷ Thành im lặng một cách đáng sợ,Quỷ dân nơi này sớm đã tháo chạy,kể cả dòng dõi Hoàng Gia Khiêm Lăng.
Thần Quân nhếch mép cười khẩy triệu ra Huyết Đao bổ một phát chém xuyên Thành Trì.
-Ngạo Thế ra đây!
-Uỳnh!
Một đường nứt toác rộng khoảng hai căn nhà từ cổng thành kéo dài đến Lan Nguyệt Điện phá vỡ kết giới nơi này.
-Rắc...
Bá Dực Thanh Chi và Bá Dực Tử Vân được lệnh làm hộ pháp cho nên khi kết giới của Lan Nguyệt Điện bị phá,hai người dịch chuyển ra cổng thành cản trở Thần Quân.
Khi nhìn thấy Thần Quân ngự gió đứng lơ lửng trước cổng thành, với ánh mắt đằng đằng sát khí,Bá Dực Tử Vân hoảng vía trong lòng lộp bộp lo sợ
-"Ánh mắt này...mình đã từng gặp qua rồi..."
Bá Dực Thanh Chi thì nhận ra được đối thủ trước mặt không dễ xơi,chân mày ông ta dựng đứng,mấy trăm năm kinh nghiệm chinh chiến chưa hề bất an như hiện tại.
-Ngươi là Dị Thần?
Thần Quân không trả lời chỉ hơi nghiêng đầu một chút nhìn Bá Dực Thanh Chi
-Hừm...cản chân ta đều phải chết...yaaa...
-Uỳnh...
Hắn chém đao tạo ra hàng trăm lưỡi đao khí đỏ , bay về phía Bá Dực Thanh Chi,mạnh bạo công phá oanh tạc khắp chốn.Bá Dực Thanh Chi triệu ra Sát Thần,Bá Dực Tử Vân triệu ra Tử Hồn Đao chống trả.
Bá Dực Tử Vân đánh ra hàng trăm quái vật oán linh bằng khí đen độc chướng vây giữ Thần Quân,Hắn cười nhạt vừa định đáp trả thì có năm chiếc đuôi Hồ Ly trắng quất đến ,tung hoành tám hướng,đánh tan bọn quỷ hồn kia.
Dương Thiên Hạo bay đến.
-A Nhiên Ta đối phó Hắn.
Bá Dực Tử Vân nhìn thấy Dương Thiên Hạo thì nổi lửa
-Ông chủ tốt, ngươi cũng đến nạp mạng sao?Thù mới hận cũ tính luôn hôm nay đi...yaa...
Dương Thiên Hạo nghiến răng
-Trợ lý phản bội,Ta sa thải ngươi ...yaa...
Cả hai lao vào đánh nhau,dịch chuyển khỏi cổng thành.
Bá Dực Thanh Chi đánh ra những đường kiếm hủy diệt,quét đến như vũ bão tấn công Thần Quân.Hắn mở kết giới chống đỡ,thoáng chốc đã đánh bật những đường kiếm khí kia lệch quỷ đạo văng ngược lại Bá Dực Thanh Chi.
-Uỳnh ùynh...
Bá Dực Thanh Chi dịch chuyển tránh khỏi, những kiếm khí kia đánh vào Thành làm cho một góc thành bị san phẳng.
Thần Quân dịch chuyển thần tốc chớp mắt đã đứng sau lưng của Bá Dực Thanh Chi,xuất thần nhập hóa đến độ ông ta vừa phát hiện ra quay đầu lại thì đã lãnh trọn một chưởng mạnh bạo vào ngực,văng xa năm dặm.
-Hước...
-Ầm!
-Á...
-Hừ...nhân vật thừa thãi...cút.
Thần Quân dịch chuyển đến Lan Nguyệt Điện,một tay tung ra chưởng lực mạnh bạo đánh thẳng vào cửa Mật Thất Cấm Địa.
-Uỳnh!
Mật thất của bao đời dòng dõi Hoàng Gia Khiêm Lăng dùng để làm nơi Tu luyện cứ thế mà bị hủy hoại nổ tan tành,đổ sập,mấy tượng Huyết Giáp trấn yểm cũng bị phá nát.
Từ dưới đất xông thẳng lên trời một cột linh quang đỏ chói mắt,mây quần vũ tạo ra lốc xoáy đỏ ,sấm chớp giật đì đùng, ở giữa cột sáng chính là Ngạo Thế.
Ngạo Thế rũ bỏ thân thể của Đông Kỳ Mẫn ,nhập thần thức vào Lãnh Mộ Tuyết chiếm lĩnh Thần Thể giành quyền kiểm soát,đã đột phá biến thành Dị Thần,từ y phục trắng tinh khôi của Tông Chủ chuyển đổi thành Giáp Chiến đen đỏ .Hắn cười lạnh nói
-Bạn đồng bệnh,chúng ta đã chính thức gặp nhau rồi...hôm nay tự do lộ diện không còn phải ẩn nấp dưới lớp ngụy trang vô dụng nữa rồi...oa...thật là thoải mái...
Thần Quân cười ngặt nghẽo nói
-Ha ha ha...mày có dùng hết những code phần thưởng biến đổi nhân vật của các phiên bản cũ thì cũng không đấu lại tao đâu.Phiên bản mới đã cập nhật rồi...Tao chính là Boss Chủ của Thế Giới Hoàn Mĩ này, những chuỗi mã khiếm khuyết bọn bây chỉ là rác rưởi trong mắt tao,Tao nắm giữ sinh mạng của bọn mày.
Ngạo Thế giễu cợt,nhếch mép
-Bạn tôi ơi ,đã lâu chưa uống thuốc à?Mày tưởng có hệ thống nhiệm vụ hỗ trợ thay đổi chuỗi mã để bất tử thì người khác không thể sao?À tao được biết thì phiên bản mới này vẫn còn 20% tải dữ liệu nhỉ?Ha ha ha...thời gian quý báu này nếu Boss Chủ bị hủy diệt thì sao há...
-Mày thử xem...
-Há há há ...bạn à,mày vẫn chưa biết tình trạng của mày ở thế giới thực hả?
Thần Quân con ngươi co dãn,nhăn ấn đường,dường như Hắn cũng biết rõ thân thể của mình ở thế giới bên ngoài sắp không xong rồi.
-Mày có đồng bọn bên ngoài,hừ là người quản lý hệ thống nhiệm vụ của mày...chặc chặc chặc...mày cũng không đến độ thiểu năng trí tuệ nhỉ...biết kết nối với tay sai vặt đó...nhưng ...nếu mã sóng điện não trong game bị hủy thì mày cũng không thể lấy lại cơ thể bên ngoài được đâu...Nói không chừng,bố của tao đã quăng mày xuống biển rồi...Ha ha ha...
Ngạo Thế nghiến răng nghiến lợi,phẫn nộ nói
-Tao há cần cái cơ thể con người yếu ớt đó ...chỉ cần chiếm đoạt được chuỗi mã Boss Chủ,tao sẽ là nhân vật bất tử...làm chủ thế giới...
-Hừ...cái tên bên ngoài kia biết cũng nhiều đấy...nhưng rất tiếc ... không có thời gian cho mày nữa...yaaa...
-Uỳnh...ùynh...
Cả hai lao vào đánh nhau long trời lở đất.