Hàn Bá Hoàng đến chỗ đất trống sát vực thẳm,Ông Ta dùng tay bắn linh quang xuống đất,bổng dưng mặt đất chuyển động,lá cây khô bay tản tứ phía làm lộ ra một trận đồ pháp chú vẽ bằng máu.Lâm Ngạn Hữu đuổi theo nhưng không quá gần,khinh công của Hắn không tồi,có thể lướt nhẹ nương gió bám theo Hàn Bá Hoàng đến đây mà không bị Ông Ta phát hiện.Lâm Ngạn Hữu đứng trên cây cao quan sát,thấy Hàn Bá Hoàng thi triển trận pháp kỳ quái,lại dùng máu người để thực hiện biết rằng đó chính là Tà Thuật,Hắn liền nhảy xuống chém Khoái Đao ngăn cản.
-Hừ thì ra là Ông ,dám dụng Tà Thuật hại Đại Sư Huynh của ta...yaaa...
-Uỳnh!
Hàn Bá Hoàng nghe động vội né tránh,đao khí đánh xuống trận pháp bị dội ngược ra lệch quỷ đạo chém ngã những cây thông xung quanh.Hàn Bá Hoàng bị quấy nhiễu điên tiết trừng mắt nghiến răng nhìn Lâm Ngạn Hữu
-Hừ ... không ai có thể ngăn trận pháp này ngoài Lão Phu,Tiểu tử thúi lần này ngươi đừng hòng sống...yaa...
Lâm Ngạn Hữu cũng nghiến răng hạ đầu mài
-Ta cũng không để lão thúi ngươi thoát yaaa...
Hàn Bá Hoàng có linh đan cấp Cận Đại Hoàng Kim so với Lâm Ngạn Hữu mà nói thì linh lực hơn một bậc,nhưng suốt mấy năm qua Khoái Đao Tiên Nhân nhân này không phải hữu danh vô thực,đao pháp nhanh như gió rít nhiều phen khiến cho Hàn Bá Hoàng chật vật né tránh.Thế nhưng Ông Ta nham hiểm sử dụng Độc Chú đánh ra,Lâm Ngạn Hữu vì né tránh mà văng xuống vực ,tay Hắn vẫn còn bám víu vào một bụi cây,Hàn Bá Hoàng đắc ý cười lớn
-Tiểu tử để Lão Phu tiễn ngươi một đoạn...yaa...
-Choang!
-Dừng tay...Hàn Trưởng Lão ông dám sử dụng Tà Chú sao...
Lúc này Nhậm Nhã xuất hiện,nàng đánh ra luồng kiếm khí ngăn cản Hàn Bá Hoàng khiến cho ông ta giật mình né tránh.
-Hừ lại thêm một kẻ nạp mạng...ha ha ha không cần Lão Phu nhọc nhằn tìm kiếm...
Trận pháp của Ông Ta lúc này cũng đang cường thịnh muốn uống thêm huyết nhục để tăng cấp sức mạnh.
Nhậm Nhã sau khi tỉnh lại ở Sân Linh Ngọc Điện đã thất thỉu quay về Linh Quang Điện, trên đường nàng nhìn thấy Hàn Bá Hoàng dịch chuyển lúc ẩn lúc hiện hướng lên núi ,nghi ngờ có gian trá nên cũng âm thầm đi theo .Đến khi nghe tiếng đánh nhau ở mé vực mới biết cả Lâm Ngạn Hữu cũng đang đuổi theo Hàn Bá Hoàng,Nhậm Nhã kịp thời đến giải nguy cho sư huynh của mình.Kiếm pháp của Nhậm Nhã không tệ nhưng đánh với một vị Trưởng Lão như Hàn Bá Hoàng thì không thể so bằng,chẳng qua hai mươi chiêu đã bị ông ta đả thương.
Lâm Ngạn Hữu cũng vừa bay trở lên ,cả hai kết hợp đấu với Hàn Bá Hoàng,Ông Ta không vì có thêm Nhậm Nhã đến mà yếu thế,càng tung ra bùa chú bậc cao để đánh hai tiểu bối.
-Uỳnh...
-Á...ụa...
Lâm Ngạn Hữu trúng chưởng văng ngã cả hàng cây,ói máu chật vật đứng lên,lúc này Nhậm Nhã bị Hàn Bá Hoàng một chưởng đánh bay vào trận pháp những sợi độc chướng đen ngòm quấn lấy nàng, những chữ thượng cổ từ dưới đất cũng bay lên xoay tròn,ông ta độ thêm linh lực vào trận khiến nàng đau đớn lăn lộn không thể thoát ra
-Á...aaa...
-Khởi!
Sau tiếng hô vang đó,Nhậm Nhã không còn giẫy giụa nữa,nàng đứng im bất động,đầu cúi xuống hai tay bị sợi độc chướng trói chặt,móng tay dài ra bầm đen,hai cánh tay rũ xuống,tóc nàng bung xoã không còn tết thắt cài trâm,tóc dài che phủ luôn cả gương mặt mỹ nhân tú lệ.
Lâm Ngạn Hữu cả kinh liều thân dùng đao phá trận pháp nhưng đao khí chém đến bị phản ngược chém lại y,một đường ngay ngực rách toác dữ tợn.
-Nhậm sư muội...yaa...
-Choang!
-Á...
Hàn Bá Hoàng nhân lúc thiếu niên kia chưa đáp chân xuống đã tống cho một chưởng văng ra vực sâu.
-Đi chết đi...yaaa...
Nhục Thể Hình Nhân Chú vốn là một trận pháp hồi sinh và điều khiển Quỷ Thi làm theo lệnh của người tạo chú, ở cấp thấp dựa vào huyết nhục yểm lên hình nhân gỗ mô phỏng Quỷ Thi tạo ra con rối ,cấp cao dựa vào oán khí hồi sinh Quỷ Thi .Chú Thuật này hiện tại đã được hệ thống game biến đổi cần có một người ngồi giữa trận pháp hiến tế huyết nhục gọi là Quỷ Chủ để điều khiển Người trúng Độc Chú biến Quỷ Thi.Hàn Bá Hoàng đáng lẽ sẽ ở vị trí đó thi pháp,huyết nhục bị ăn mòn hiến tế,nhưng giờ Ông Ta đẩy Nhậm Nhã vào thế mạng,linh đan cấp Cận Hoàng Kim của nàng tuy không duy trì trận pháp được lâu nhưng cũng có thể gây náo loạn cho Trường Bạch Tiên Môn.
Chú Thuật khai triển,hơn trăm đệ tử của Chấp Pháp Điện bổng dưng hoá Quỷ Thi,xông ra ngoài gặp ai cũng giết,khiến cho tiếng thét ,hô hào trong đêm tối vang lên không ngừng làm cho Trường Bạch Tiên trở nên náo loạn.
Khi pháo lệnh bắn lên bầu trời Trường Bạch Tiên,đệ tử các nơi khẩn trương chiến đấu,các Trưởng Lão cũng quay về Bổn điện xem xét tình hình,lợi dụng thời cơ Hàn Bá Hoàng lẻn đến Cấm Địa để tìm hiểu.Ông ta triệu hồi một đám Quỷ Thi đến đánh lạc hướng của hai vị Trưởng Lão canh gác ,lần này vì đã chuẩn bị trước cho nên Hàn Bá Hoàng dụng vài Quỷ Thi mở đường khiến cho Thần Võ Bạch Tơ Tiên dịch khỏi vị trí để đấu với Tà Quái.Hàn Bá Hoàng đắc ý vội chưởng phá phong ấn bên dưới vị trí đặt Thần Võ.Phong Ấn bị giải Mật Động liền rung chuyển,ban đầu chỉ lúc lắc nhẹ từ từ lan ra đến bên ngoài,rồi cả đỉnh núi,làm cho đất đá ,băng ngàn năm không tan trên Trường Bạch Sơn nứt toác,tuyết lở đá lăn.Mật động có yểm chú nên không bị sụp xuống,Hàn Bá Hoàng biết điều này nên Ông ta không hề bỏ chạy ,dù cho Trường Bạch Sơn có nổ tung cũng không thể nổ được hang động này.
Chú yểm giữ cho Thần Võ Bạch Tơ Tiên Phất Trần yên vị bị phá ,Thần Võ vô chủ sau khi đánh chết đám Quỷ Thi thì tự phong bế,lơ lửng tại chỗ ,tuy Tơ Mộc Liên vẫn phát linh quang trắng nhưng toàn thân nó đã tắt linh khí ,như đã vào trạng thái ngủ đông.
Lúc này có thứ ánh sáng khác loé lên từ vết nứt dưới lòng đất,ánh sáng xanh trắng ,lạnh lẽo,dữ dội,càng lúc càng khuyếch trương.Ánh sáng này làm chói mắt Hàn Bá Hoàng,ông ta không chịu nổi phải mở kết giới bảo vệ.Nhưng ánh sáng này như triệt tiêu tà khí,nó phá vỡ kết giới chiếu lên người của Hàn Bá Hoàng,Ông Ta đau đớn lăn lộn,da thịt bị bỏng tróc nứt nẻ,mở trừng mắt kinh hãi
-Aaaa...chuyện gì vậy,đây đây là gì...aa..cơ thể ta...
Vì Ông ta tu luyện Tà Thuật dùng máu huyết và oán linh của người khác để làm vật tế cho nên khắp cả người Hàn Bá Hoàng đều là chướng khí ,khi ánh sáng xanh thanh tẩy này chiếu lên người ông ta đã trừ khử độc chướng,làm da thịt ông ta lở loét nứt nẻ.
Tiếng kêu gào muộn màng của Hàn Bá Hoàng vang dội khắp núi như tiếng Quỷ rống thê lương ở Luyện Ngục.
Ông ta không kịp để chạy nữa máu ở thất khiếu đều trào ra,mắt trợn trắng nhìn thấy một vật từ từ xuất hiện.
Đó là một Thanh Đao.
-Uỳnh!
Hàn Bá Hoàng bị nổ tung,oán hồn bị kéo vào Địa Ngục Vô Gián.
Hai vị Trưởng Lão chưa tiêu diệt được hết đám Quỷ Thi thì Trường Bạch Sơn đã nứt vỡ,nhiều Quỷ Thi bị tuyết chôn vùi,đất đá đổ sập ,lăn xuống chân núi.
-A...kết giới bị phá rồi...
-Vật đó đã thức tỉnh...mau...mau rời khỏi đây...
Ánh sáng xanh kia chói lọi như mặt trời mọc trên Trường Bạch Sơn,nó phát ra linh khí thanh tẩy mạnh bạo,làm cho bọn Quỷ Thi tan biến.
Vì Trường Bạch Tiên yên vị ở dưới chân Núi Trường Bạch cho nên khi núi lở ,đất đá đã rơi xuống những biệt viện bên dưới,tạo thành một cảnh hủy diệt tàn bạo ,Người bị đá đè , người bị Quỷ Thi giết hại,hoảng loạn,có kẻ ngự kiếm bỏ chạy, có người mở kết giới đỡ lại.Bàng Tông Chủ ra lệnh cho các Đệ tử Vệ Môn mở kết giới bao bọc cả Môn Phái để tránh tuyết lở đá lăn.Kết giới mở ra giúp cho Trường Bạch Tiên tránh đi một kiếp bị đá đè tuyết chôn,nhưng đám Quỷ Thi kia vẫn còn ở trong Môn Phái giết hại người.
Bàng Tông Chủ kinh ngạc khi thấy hai vị Trưởng Lão canh gác Cấm Địa xuất hiện độ linh lực tăng cường kết giới chống đỡ đá lăn.
-Hai vị Tiền Bối...đã xảy ra chuyện gì trên Cấm Địa...tại sao hai vị,hai vị lại xuống đây?
-Tông Chủ, kết giới Cấm Địa bị phá vỡ rồi,Thần Võ Bạch Tơ Tiên Phất Trần không còn che được linh quang của Đao Thần nữa...
-Bọn ta nghĩ chuyện này là âm mưu của Ma Tộc...kẻ gian đột nhập Cấm Địa là tay sai đến gây rối...
-Thần Võ Thượng Cổ đã xuất hiện...thế nào...Ma Khí của Huyết Ma Tôn cũng sẽ xuất thế...Nhân Giới chúng ta sắp gặp đại nạn rồi...
Cố Chánh Phương trong Linh Ngọc Điện không còn được độ linh lực đã phá kết giới xông ra.Hắn là Quỷ Thi duy nhất cầm Thần Võ của mình chiến đấu,Đồng Trưởng Lão,Trương Trưởng Lão,Ngô Trưởng Lão ba vị này phải hợp sức đánh với Cố Chánh Phương mới chế phục được Hắn đứng vào một trận pháp trói giữ,nhưng vì Độc Chú hỗ trợ phát huy sát khí, nên Cố Chánh Phương ra tay không hề lưu sức,đem linh lực đạt đến cực hạn chém ra những thế kiếm hủy diệt.
Một chọi ba vẫn cân bằng.
Phá trận pháp còn đả thương ba vị Trưởng Lão.
-Á...Cố Chánh Phương hoá Quỷ Thi giết hại đồng môn kìa...chạy mau...
Lúc này hai vị Trưởng Lão canh giữ Cấm Địa và Bàng Tông Chủ đã vây giữ Cố Chánh Phương,bắn tia linh lực trói chặt Hắn.
Nam nhân anh tuấn hoá quỷ đã mất đi vẻ đẹp ôn hoà thay vào đó là một gương mặt trắng bệch,với hốc mắt sâu quầng mắt đen và con ngươi đỏ máu,răng nanh nhọn dữ tợn ,lúc nào cũng nhe ra gầm gừ như muốn ăn tươi nuốt sống người trước mặt.Mấy nàng sư tỷ ,sư muội đồng môn ngày thường luôn ngưỡng mộ Y ,tiếu tít đeo bám ,làm duyên gây chú ý cho Y,bây giờ kinh khiếp quay mặt,nhắm mắt,buông lời khinh miệt ,ghê tởm Y.
-Hắn đáng sợ quá,giết Hắn đi...
Chỉ có đồng môn ở Linh Quang Điện là đau xót, thương hại,lo lắng cho Cố Chánh Phương.
-Sư huynh,Đại sư huynh...
Một vị Trưởng Lão nhìn ra linh đan của Cố Chánh Phương có chút Tiên Khí đang không ngừng chống đỡ lại Độc Chú,nên nói
-Hắn bị khống chế thần thức,chưa hoàn toàn biến Quỷ...còn tia hi vọng cứu lại.
Vị kia nói
-Không có thời gian mà lo cho Hắn đâu,đại hoạ lâm đầu đến nơi rồi ,chúng ta nên lấy đại cuộc làm trọng...giết sạch Quỷ Thi...chỉnh đốn Môn Phái...
Bàng Tông Chủ nghe vậy hoảng hốt nói
-Hai vị Tiền Bối xin lưu tình nương tay,Ta đã có lời hứa với đạo hữu sẽ bảo vệ Cố Chánh Phương an toàn,huống hồ Cố Gia là một Tu Tiên thế gia ở Tô Hà này bọn họ cũng đã góp phần trừ yêu diệt quái bảo vệ dân thường,sao Ta có thể trơ mắt nhìn con cháu của họ bị giết hại như vậy.
Hai vị Trưởng Lão nhìn nhau một lúc ánh mắt có chút do dự
-Hắn chưa hoàn toàn hoá Quỷ Thi,linh đan được kết từ Tiên Khí còn cơ hội lấy lại thần thức...nhưng linh căn tu luyện không thấp ,nếu chữa trị không thành công phản phệ sẽ khiến Hắn hoá Quỷ Thi rất mạnh lúc đó khó mà khắc chế.
-Hắn là hậu bối Trường Bạch Tiên,huynh đệ chúng ta hạ sát không lưu tình ,e rằng những đệ tử khác sẽ cảm thấy Tiền Bối chúng ta đây là những kẻ vô tình máu lạnh.
-Hừm...phong ấn lại trước...ổn định tính sau
-Ừm.
Thế nhưng sau một hồi trói giữ,Độc Chú của Cố Chánh Phương vẫn không bị thanh tẩy ,mà ngày trở nên hung hãn.
Vị Trưởng Lão nói
-Nhục Thể Hình Nhân Chú này có biến hoá!
Vị kia nói
-Trận đồ có hiến tế huyết nhục...Thi Chủ chưa bị tiêu diệt thì những Quỷ Thi khác sẽ không ngừng gia tăng biến đổi.
Bàng Tông Chủ chợt nghĩ đến kẻ gian ở xung quanh Trường Bạch Tiên đang thi triển trận , vội nói.
-Vãn bối đi tìm phá pháp trận...mọi chuyện ở đây xin hai vị Tiền Bối làm chủ.
-Được...
Nghe lệnh của hai vị Trưởng Lão Tiền Bối ,các Trưởng Lão khác cùng đệ tử tinh anh tạo pháp chú chế ngự toàn bộ Quỷ Thi,Quỷ Thi bị vây hãm vào một nơi trên sân chính điện Linh Ngọc và luôn được các đệ tử thay phiên nhau rót linh lực duy trì kết giới.
Các đệ tử còn lại ,ai không bị thương sẽ hỗ trợ người bị thương,ai khoẻ mạnh thì dọn dẹp lại đống đổ nát.
Tình hình Môn Phái tạm thời ổn định.
Bàng Tông Chủ thả ra phi nhạn linh quang cho bay khắp núi rừng Trường Bạch Sơn dò xét,cuối cùng Y cũng tìm ra trận đồ của Hàn Bá Hoàng.
Đến gần trận pháp Bàng Tông Chủ giật mình khi thấy một Nữ Quỷ bị trói giữ ở giữa ,tuy không nhìn thấy gương mặt sau màn tóc đen dài,nhưng Y nhận ra miếng ngọc bội bạch liên hoa đeo bên thắt lưng của Nhậm Nhã,đó là món quà Môn Phái tặng cho các nữ đệ tử hoàn thành ủy thác quan trọng,Tiểu Liên cũng có cũng có nhưng màu tím còn Nhậm Nhã màu trắng.
-Nhậm Nhã...sao có thể...là ai?ai độc ác dụng huyết nhục người sống làm vật tế trận đồ...thật khốn kiếp.
Nhậm Nhã vẫn rũ mặt ,xuôi hai tay,dáng người nhếch nhác,nhưng khi Bàng Tông Chủ động linh lực phá trận thì nàng ta ngẩn mặt lên,bắt đầu chống trả.
-Grrr...
Vẫn ở trong trận đồ Nhục Thể Hình Nhân Chú nhưng Nhậm Nhã có thể phát công đánh vào Bàng Tông Chủ,khiến cho ông ấy phản đòn đánh trả.Qua một lúc giao chiến kịch liệt,Bàng Tông Chủ mới có thể đánh văng Nhậm Nhã ra khỏi trận đồ , không còn vật hiến tế làm thúc đẩy trận pháp duy trì,những chữ thượng cổ biến mất,trận suy yếu,Bàng Tông Chủ mới phá được trận pháp.Khi ông đang chăm chú rót linh lực để hoàn toàn triệt tiêu trận đồ thì Nhậm Nhã bật dậy,Độc Chú trong người điều khiển tâm trí của nàng ,nàng bay đến sau lưng Bàng Tông Chủ,một tay đâm xuyên lưng của ông ta.
-Soạt...
-Á!ư...Nhậm Nhã...
Năm móng tay dài nhọn sắc bén đã nhuốm máu đỏ tươi,đầu của Nhậm Nhã nghiêng nghiêng ,tóc che trước mặt cũng dạt ra làm lộ một bên mặt,tròng mắt của nàng đã là một màu đen u ám,gân đỏ nổi khắp nơi trên mặt trên cổ,thần thái mờ mịt,miệng chỉ phát ra những tiếng rên ư ử.
Bàng Tông Chủ bị trọng thương cũng cố phá sạch trận đồ,miệng của ông đã ứa máu,ông quay sang điểm lên trán của Nhậm Nhã một đạo linh quang thanh tẩy,cố gắng dùng linh lực giải Độc Chú trong người của Nhậm Nhã.
Đến sức tàn lực kiệt cũng cứu được thần trí của nàng quay lại,Bàng Tông Chủ toạ thiền,dưỡng thần để điều thương,nhưng vết đâm kia đã khoét một lỗ sâu trên lưng ông,gần như chạm phải mạch chính ở tim,mặc dù ông đã điểm huyệt vị trên người nhưng máu vẫn chưa thể cầm lại được,sắc mặt đã tái nhợt.
Nhậm Nhã tỉnh lại,hiểu ra mọi chuyện thì hốt hoảng,nhìn bàn tay vấy máu của mình và vết thương dữ tợn kia trên người của Bàng Tông Chủ,cảm thấy bản thân mang trọng tội.
-Tông,Tông Chủ...ta ta ta... không phải lỗi của ta đâu ,Tông Chủ là là Hàn Bá Hoàng,ông ta dụng Tà Thuật,trận pháp này là do ông ta vẽ ra...ta ta và Nhị Sư Huynh Lâm Ngạn Hữu cùng nhau cản trở ông ấy...ta ta...
Bàng Tông Chủ dù đang bị trọng thương nhưng cũng không trách nàng
-Thì ra là ông ta,hừ nói như vậy Cấm Địa bị phá cũng là tên gian tế này gây ra đây mà... Ngươi bị Hàn Bá Hoàng hãm hại biến thành vật tế trận đồ...tuy ta đã khống chế Độc Chú trong người của ngươi,nhưng ặc ặc...
Bàng Tông Chủ ho ra máu, thương thế nặng thêm
-Trong người của ngươi vẫn còn dấu ấn Quỷ Chủ ...ấn liên kết bám chặt vào Linh Đan của ngươi rồi... muốn phá giải không bị Độc Chú khống chế nữa...ặc... ngươi hãy tự phế Linh Đan đi...ặc...
Nhậm Nhã nghe xong như có tiếng sét đánh bên tai ầm ầm,nàng run rẩy toàn thân,mắt phím hồng ngấn lệ,nói
-Tông , Tông Chủ...ta ta... không còn cách nào khác sao?Tông Chủ,Nhậm Nhã linh hạch yếu ớt khổ cực tu luyện nhiều năm mới kết được Linh Đan,phải chịu nhiều lần đột phá thất bại mới có thể luyện thăng cấp Cận Hoàng Kim...tại sao,tại sao lại muốn ta tự hủy đi công lực mà ta khổ cực tích lũy...Tông Chủ xin người hãy tha cho ta,thả cho ta đi...hu hu...
Nhậm Nhã quỳ xuống trước mặt của Bàng Tông Chủ dập đầu đến trán cũng tứa máu ,cầu xin ông ấy nghĩ cách khác cứu mình.
Bàng Tông Chủ nhăn ấn đường,xót xa nói
-Nhậm Nhã, ngươi là một trong những đệ tử xuất sắc của Dương Thiên Hạo,những năm qua vì Trường Bạch Tiên cống hiến không nhỏ,Ta rất quý trọng,thương xót ngươi,nhưng Độc Chú Quỷ Thi của Nhục Thể Hình Nhân Chú rất đáng sợ,Ẩn chú Quỷ Chủ sẽ phát triển trở lại, không cần trận đồ điều khiển,bản thân người hiến tế huyết nhục cũng sẽ tự hoá Quỷ Thi triệu hồi những Quỷ Thi khác ,lúc đó bản tính con người của ngươi hoàn toàn biến mất,chuyện thảm sát sinh linh sẽ khó tránh,ngươi hãy vì đại cuộc mà hy sinh vì nghĩa.Ta sẽ cho phép ngươi vào Băng Uyển Động tu luyện lại từ đầu, với tư chất của ngươi sau năm năm,mười năm sẽ kết lại đan.
Nhậm Nhã mặt không còn huyết sắc ,ngước nhìn Bàng Tông Chủ,vẻ mặt như lạnh đi,đôi mắt to tròn long lanh diễm lệ cũng đã trở nên mờ mịt nước mắt,nàng thất thần ,lại cúi mặt,lí nhí đáp
-Ta chỉ là một cô nương yếu đuối,nếu không còn linh đan sẽ chẳng ai còn xem trọng ta nữa,ta sẽ không thể sát cánh bên Cố Chánh Phương xông pha giang hồ,diệt yêu trừ quái...Chàng ấy không thích cô nương mềm yếu...ta ...ta ...sao có thể để thua ả Nguyệt Y Thần chứ...
Bàng Tông Chủ không để ý đến tâm trạng của Nhậm Nhã biến đổi,ông nghĩ Nhậm Nhã là một người dịu dàng, ôn nhu ,hiền lành tuy uất ức hủy linh đan nhưng linh hạch vẫn còn,cơ hội sau này kết đan vẫn còn,nàng cùng lắm cũng chỉ khóc vài hôm .
-Sựt!
-Ư!
Trận đồ bị phá những Quỷ Thi bị khống chế trở lại hình người,tuy nhiên vết thương chiến đấu khi hoá Quỷ cũng không lành,có người chết tức tưởi nhưng có người lấy lại thần trí mà ngơ ngác.Cố Chánh Phương là bị gieo Độc Chú trực tiếp làm Quỷ Chủ nên Hắn vẫn còn hình dạng quỷ chưa hoá giải được.
A Minh và A Hảo đang bị thương cũng vì pháo lệnh khẩn cấp mà rời khỏi Linh Quang Điện,họ lệnh cho các sư đệ,sư muội mở kết giới tự bảo vệ mình khi núi lở,và chống trả Quỷ Thi.Sau khi cục diện ổn định Tiểu Liên phát hiện ra không thấy Nhậm Nhã nên thông báo đồng môn đi tìm kiếm, phát hiện ra Nhậm Nhã bị thương nặng bất tỉnh nằm trên đất,một khoảng không xa là Bàng Tông Chủ thân thể đầy máu ,còn bị đốt cháy ,hủy hoại vài chỗ,thoạt nhìn thấy có vài đệ tử đã nôn mửa sợ hãi.
A Minh tỉnh táo hơn độ ít linh lực ngăn vết cháy ăn sâu ,nhanh chóng sai đồng môn đưa Bàng Tông Chủ về Linh Ngọc Điện.
Thần Đao sau khi ra khỏi núi vẫn lơ lửng trên ngọn Trường Bạch Sơn,linh quang thanh tẩy tuy mạnh mẽ nhưng không gây hại cho Tu Nhân Chính Đạo.Hai vị Trưởng Lão Tiền Bối thấy Trường Bạch Sơn ổn định,Thần Đao không gây hại gì nên ra lệnh thu lại kết giới bảo vệ Môn Phái.
Lúc này lại nhận tin dữ Bàng Tông Chủ bị trọng thương,càng thấy kỳ lạ.
Hai vị xem xét thương tích của ông ấy thì giật mình.
-Linh Đan bị đánh vỡ,linh hạch cũng bị moi mất...vết thương có Độc chướng vương lại...lẽ nào...Hắn bị trận pháp Nhục Thể Hình Nhân Chú phản phệ?Nhưng,nhưng vì sao lại bị phát hoả cháy toàn thân thế này.?
-Hừ... Trường Bạch Tiên Môn chúng ta lâm đầu kiếp nạn rồi...
...Ngày Đấu Linh Đại Phái cũng đã đến,các Tu Sĩ ,Nhân sĩ ,Tán Tu từ các Đại Phái,Tiểu Phái đều có mặt tại ngọn Ngũ Sơn ở cụm núi Vô Ưu Sơn ,Yến Hà.
Chuyện Yến Thành bị Dạ Vương Tăng Vỹ đồ sát cũng đã qua ,Duệ Hải Tứ của Hoàng Phụng Gia Trang rất nhanh lãnh đạo các tu sĩ liên kết và thuộc hạ đi khắc phục hậu quả,tuy nhiên những nơi đổ nát nặng nề vẫn chưa thể dựng lại,chỉ có thể an táng siêu độ cho những người chết,lau dọn vết máu loang lổ khắp chốn.
Một nửa Yến Thành đã bị hoang phế,dân thường còn sống sót sau trận đồ sát cũng lấy lại tinh thần tiếp tục sống.
Khi nhân sĩ võ lâm đi qua chốn này cũng kinh hãi bàn tán,có người lắc đầu tiếc thương vì không biết chuyện sớm hơn để đến ứng cứu,cũng có người run rẩy cho là may mắn vì không đến ngay lúc đồ thành,thật tình hay giả ý đều đi qua cả rồi.
Các Sư Tăng của Vô Ưu Sơn sau khi nhận truyền tin của Duệ Hải Tứ,cũng đã cho một số đệ tử xuống núi xác minh thật giả,nhưng đến nơi thì là lúc trận chiến giữa Bạch Yến và Dạ Vương Tăng Vỹ kết thúc, bọn họ ngoài thấy cảnh đổ nát hoang tàn và xác chết ngổn ngang ra thì chỉ thấy vài con Ma Sói lấp ló,Bọn Họ tiêu diệt mấy con Ma Sói và giúp đỡ các Tu Sĩ đang trốn ở Hoàng Phụng Gia Trang trị thương thì cũng thoái thác trách nhiệm nhanh chóng an táng đồng môn lại rút về Vô Ưu Sơn.
-Yến Thành không phải do Vô Ưu Tự quản.
Tăng Viễn sau khi khống chế được toàn bộ đệ tử của Kim Sa Môn thì dẫn theo đoàn người đến Ngũ Sơn tham dự Đấu Linh Đại Phái, muốn nhân dịp anh hùng tề tựu, luyện hoá Độc Chú Quỷ Thi để tất cả đều trở thành thuộc hạ dưới chân.
Nhưng khi đoàn người của Kim Sa Môn đến gần Yến Thành đã phát hiện ra Viên Ý đi cùng với một số đệ tử Vệ Môn sống sót sau cuộc thảm sát ở Kim Sa Thành,Tăng Viễn đinh ninh tên đệ tử này sẽ gây phiền phức với âm mưu Bá Chủ của mình liền cho người truy sát.Viên Ý chạy vào Yến Thành ngay lúc Tăng Vỹ và Bạch Yến đánh nhau,Hắn bị thương nên không dám kinh động đến bọn họ và lũ Ma Sói ,tìm chỗ trốn an toàn,chạy một hồi thì lạc trong rừng trúc,đi mãi không ra được.
-Rừng trúc này có huyền cơ,ặc, ặc...Ta tạm thời trốn ở đây dưỡng thương trước...đợi thời cơ đến Đại Hội ở Ngũ Sơn...vạch trần tội ác của Sư Tôn...ặc...
Đêm đó khi Bạch Yến rơi xuống đã được Nguyệt Y Thần đến kịp lúc đỡ lại,nàng không yên tâm khi ở Tiểu Viện của Bạch Yến mà vẫn nghe tiếng nổ ầm ầm đánh nhau,vì vậy đã bảo Khấu Nương ở lại bảo vệ Tiểu Viện còn mình ra ngoài xem xét tình hình,vừa đúng lúc cứu được Bạch Yến,nhanh chóng đưa về Tiểu Viện.
Thấy Bạch Yến ói máu ướt cả y phục,Khấu Nương hoảng vía nhảy dựng
-Ái ya ...Bánh Bao ngươi sao vậy hả?đã bảo ngươi cẩn thận rồi a,sao để bị thương nặng thế này.?
Tiểu Lục Lạc cũng mếu máo đỡ một bên tay của Y khóc nước mắt nước mũi tèm lem
-Hu hu hu...Chủ Nhân xin người đừng chết...hu hu... người bỏ lại Lục Lạc ai nuôi.? Hu hu...
Nguyệt Y Thần nói
-Tiên Sinh chiến đấu với Dạ Vương,đã tiêu diệt được Hắn và bọn Ma Sói,Y bị nội thương nhưng không ảnh hưởng đến tính mạng,hãy tìm một nơi cho Y nghỉ trước,ta và Khấu Nương Tử độ linh lực điều thương cho Y ,tình hình bên ngoài vẫn chưa ổn định,chúng Ta phải chờ Tiên Sinh tỉnh lại trước đã.
Khấu Nương mặt mài nhăn nhó
-Ôi trời ơi,đi với các ngươi chẳng có gì tốt hết...Bánh Bao ngươi không được chết nha, ngươi phải sống để giải Huyết Chú cho Lão Nương a...
Nguyệt Y Thần nghe vậy thoáng chút ủ rũ nhớ đến Lý Tự Nhiên
-"Hắn vẫn ổn chứ?"
Qua hơn mười ngày Yến Thành cũng có người lui tới nhộn nhịp,anh hùng khắp nơi đổ về càng lúc càng đông ,hàng quán không còn nhiều nhưng vẫn cung cấp thực phẩm cho dân trong Thành,mấy quán trọ đông nghẹt Tu Sĩ,anh hùng vãn lai, có người không lấy được chỗ trọ đành ở tạm trong chòi dựng trên nền đất của mấy căn nhà cũ đã bị san bằng.Những Tán Tu ,môn đồ của Tông Phái nhỏ,vô danh lưu lại ở đây không lâu ,bọn họ chủ yếu tham dự Đại hội Đấu Linh kiếm chút tiếng tăm rồi sẽ rời đi,nên chuyện ăn uống ngủ nghỉ cũng không chú trọng nhiều.
Tiểu Lục Lạc cấp giỏ tre đi chợ,sẵn quan sát tình hình trong Thành ,nhờ lớp ngụy trang của Bạch Yến tạo cho nên nó đi giữa các Tu Nhân Trung Nguyên vẫn không bị phát hiện yêu khí,chỉ thấy dáng vẻ của một thằng nhóc tám,chín tuổi.Mua được thức ăn nó toang trở lại Tiểu Viện nhưng vì vội vã cấm cúi đi nhanh nên nó va phải một người.
Tiểu Lục Lạc ngả bật ngồi ra sau ,nó sợ hãi ngẩng mặt nhìn lên,đứng trước nó là một thân ảnh cao lớn,mặc y phục tím than viền đen ,áo khoác ngoại bào màu đen chỉ thêu hoa văn chỉ vàng lấp lánh, người này ánh mắt u ám đằng đằng sát khí, tuổi độ ba mươi, gương mặt thon gọn trắng nhợt nhạt,môi cũng không có chút huyết sắc nào,mà khi Tiểu Lục Lạc thấy Hắn nó đã sợ điếng cả người.
-Dạ Dạ...
Chữ Vương còn chưa ra khỏi miệng thì có một bàn tay thô bạo nắm lấy cổ áo của Tiểu Lục Lạc nhấc bổng nó lên quăng vào vách nhà trên phố.
-Hừ ,nhãi ranh đi đứng mắt mũi để đâu thế hả? Cút!
Tiểu Lục Lạc há hốc mồm ôm chặt lấy giỏ tre,run rẩy chưa thể đứng vững,nó vừa ngạc nhiên vừa sợ.
Người kia cùng cả trăm vị đệ tử theo sau đã đi thẳng đến một tửu lâu lớn trên phố,có người dân tốt bụng đỡ nó lên nói.
-Ái ya,tiểu tử thúi sao dám cản chân của Tông Chủ Kim Sa Môn a...
Tiểu Lục Lạc ba chân bốn cẳng chạy thật nhanh trốn khỏi nơi đó.
-Ôi mẹ ơi...Tông,Tông Chủ a...
Tăng Viễn đã vào Yến Thành,Hắn liếc mắt nhìn qua Tiểu Lục Lạc một chút rồi ra lệnh cho hai đệ tử đi theo.
-Để mắt tên nhóc đó...
-Dạ...
Hắn bao hết cả tửu lâu,sai đệ đánh đuổi những Tu Sĩ khác ra ngoài,có người sợ uy danh Đại Phái nên không dám nán lại nhưng cũng có những người không sợ,phản ứng lại
-Tăng Viễn ngươi đừng tưởng mình là Tông Chủ Đại Phái thì muốn làm gì thì làm,đây không phải là Kim Hà đây là Yến Thành,Yến Thành không còn Thành Chủ từ lâu rồi, không cần ngươi đến đây quản.
Tăng Viễn sắc mặt đen lại , không nói gì chỉ nhẹ nhếch mép một cái,sau đó Hắn nắm bàn tay lại thành quyền bóp chặt đến nổi cả gân xanh,ánh mắt nháy sáng lên một cái.Tức thì hai đệ tử Kim Sa Môn liền ra tay đánh đuổi kẻ kia,hai bên đều là cao thủ,nên tên Tu Sĩ không nhượng bộ ra tay đáp trả.
-Aaa...
Tiếng hét thất thanh của vị Tu Sĩ đó vang lên thì hai cánh tay của Hắn cũng rời thân,đệ tử của Kim Sa định đánh tiếp nhưng Tăng Viễn vỗ tay xuống bàn như bảo dừng lại,Hắn chậm rãi nói
-Tửu lâu này,Kim Sa Môn ta bao trọn,ai không đi kết quả sẽ như vậy.
Có một đệ tử đến nói
-Thưa Tông Chủ,phòng của Người đã chuẩn bị xong,mời Tông Chủ lên nghỉ.
Mấy người Tu Sĩ của môn phái nhỏ hoảng hốt nhanh chân rời khỏi tửu lâu,chuyện này rất nhanh đã truyền đi khắp Yến Thành.
-Không phải chứ Kim Sa Môn đáng sợ như vậy sao?
-Ta nói thật đó,bọn họ như là hung thần ác sát xông vào Tửu lâu chiếm cứ,đánh đuổi khách trọ,một mình độc chiếm rất bá đạo ấy...
-Tăng Viễn xưa nay khiêm cung vậy mà bây giờ lại hung hăng như vậy.
-Đại phái thật lớn mà,có ngang ngược thì ngang ngược ngút trời...
Một vài Tu Sĩ mặc y phục màu xanh ngọc đi lại trên phố đang tìm một chỗ trú chân ,nhưng nhìn đâu cũng là đổ nát,có chỗ trống thì cũng đã có người dựng lều trại,quán trọ khách điếm đều đã bị các Đại phái thuê cả.Một Tu Sĩ trán đẫm mồ hôi ,vẻ mặt hấp tấp chạy đến cúi người ôm quyền thi lễ trước một vị Nam Nhân có tướng mạo đoan chính,mặc y phục tím nhạt ,đầu cài kim quang bạc gài trâm ngọc ,phong thái ung dung đang đứng trong nhóm người Tu Sĩ mặc y phục xanh ngọc này.
-Bái kiến Tông Chủ,đồ đệ đã tìm được một chỗ cho người của Môn Phái chúng ta nghỉ chân rồi ạ...xin đi theo đệ tử.
Trên đường họ đi qua các lối nhỏ thị phố,gặp không ít Tu Sĩ,anh hùng,có nhiều người nhìn nhau xầm xì,cũng có những người hiểu lễ nghĩa đi ra chào hỏi.
-Nhìn kìa đó không phải là đệ tử của Bách Kiếm Môn sao hả,bọn họ năm nay cũng tham dự Đấu Linh à?
-Bách Kiếm Môn đã suy tàn từ lâu,có anh kiệt nào tài giỏi đâu mà dự thi...ể đó đó là Ngụy Tông Chủ sao?
-Ngụy Tông Chủ!
-Ngụy Tông Chủ!
-Ta nghe nói nửa tháng trước có người sử dụng tuyệt kỹ của Bách Kiếm Môn là Bách Kiếm Quy Sơn đánh nhau với bọn Tán Tu,gọi là Thất ...cái gì đó kinh hồn bạt vía bỏ chạy.
-Bách Kiếm Quy Sơn sao?tuyệt kỹ này của Bách Kiếm Môn đã thấy truyền hơn trăm năm rồi a...
-Ể ta nghe các vị Tán Tu có linh đan đạt cấp Hoàng Kim nói,dấu vết đánh nhau ở Yến Thành này cũng đã để lại những kiếm khí như Bách Kiếm Quy Sơn...lẽ nào Ngụy Tông Chủ đến đây để điều tra kẻ bí ẩn kia à?
Đoàn người của Bách Kiếm Môn đến trú chân tại một căn nhà gần rừng trúc,Ngụy Cẩm chỉ đi ngang qua Yến Thành ,ông ấy muốn đến khu vực gần U Minh Nhai để điều tra về tuyệt kỹ Bách Kiếm Quy Sơn có thật sự xuất hiện ở đó không và ai là người đã đánh ra chiêu thức này, không có ý định tham dự Đấu Linh Đại Phái.
Không ngờ khi đến đây lại nghe tin Dạ Vương Tăng Vỹ đồ thành và đã có một Tu Sĩ Trung Nguyên bí ẩn xuất hiện tiêu diệt Hắn.
-Dấu vết để lại tuy đã không còn khí tức nhưng đúng là vết cắt của những đường kiếm linh lực trong tuyệt kỹ Bách Kiếm Quy Sơn...lẽ nào đã có một vị Tiền Bối của Bách Kiếm Môn quay lại hồng trần?