Chương 64: Trường Bạch Tiên đại loạn

Dương Thiên Hạo lắc đầu liên tục,hai tay Y ôm mặt chà chà cho tỉnh lại,nhưng sức nóng trong người vẫn cứ bốc lên chưa hạ,Y nghiến răng,cố gắng nghĩ về chuyện gì đó,để đầu óc bị phân tán,nghĩ rồi lại nghĩ ,mà cái gương mặt của Lý Tự Nhiên cứ hiện ra,mỉm cười với Y,đôi mắt Hắn chớp chớp như mời gọi,Y nhắm tịt mắt,gồng cứng cơ thịt,bức bối, khó chịu chống lại

-Aaa... làm sao đây...

Cái côn thịt cứng ngắt ngày càng khuyếch đại,khiến cho Dương Thiên Hạo thêm hoảng,nghĩ lại tên gàn dỡ kia không biết ra sao rồi,khi nãy chạy nhanh quá mà quên rằng Hắn đang bị nóng sốt, nội thương chưa khỏi.Lo lắng,khó chịu,bí bách,cái cảm giác hiện tại như muốn xé nát cơ thể lẫn tâm trí Dương Thiên Hạo ra trăm mãnh.Hết cách Y đành tự tay làm dịu cái của nợ xuống,vuốt rồi lại vuốt,đến khi cảm thấy tay bị ươn ướt nhóp nhúa mới thở phào,trút bỏ gánh nặng.

-Khốn kiếp...aaaa...

Y dùng khăn tay lau sạch ,lại cảm giác kinh tởm,kinh tởm bản thân có suy nghĩ điên khùng với Lý Tự Nhiên,kinh tởm cái thứ chất lỏng nhóp nhúa kia.

Lúc ở thế giới thực Lý Tự Nhiên chỉ hai mươi lăm tuổi,thanh niên trong sáng ,điển trai với sức trẻ hừng hực còn Dương Hạo đã ba mươi hai tuổi,tâm tình khô cần ,lạnh lùng,nhàm chán không có thời gian để yêu ,khoảng cách bảy tuổi không đáng ngại,nhưng ở thế giới game này Lý Tự Nhiên chỉ là thiếu niên mười sáu còn Y đã hai mươi tám,khoảng cách mười hai tuổi như biển rộng trời cao, không thể hoà nhập.

Dương Thiên Hạo ngồi một lúc,đảm bảo tâm trí trong sạch hoàn toàn,mới dám đứng lên trở lại không động tìm Lý Tự Nhiên.

Từ xa Y đã nhìn thấy thiếu niên tuấn tiếu kia nằm ngửa trên phiến đá,y phục đệ tử Trường Bạch Tiên màu trắng viền xanh hoạ tiết mây thêu chỉ vàng ,trông ôn nhu lại trong sáng.Nhưng tư thế của Lý Tự Nhiên không chỉnh tề,một chân co trên phiến đá một chân thả lỏng xuống đất,hai tay đang rộng,tóc tai rối bời,có loạn tóc nhỏ vắt ngang má.Dương Thiên Hạo dè dặt không dám bước thêm,sợ đến gần lại nổi hoả dục,nhưng nhìn gương mặt của Lý Tự Nhiên nhẹ nhàng,dễ chịu không còn bức bối giống khi nãy,Y mới tự trấn an mình

-Khi nãy chẳng qua là khí huyết không thông nên Hắn mới như vậy,Ta cũng vì cạn kiệt linh lực nên không áp chế nổi thuộc tính của Hồ Ly xuống,bây giờ qua rồi,đã qua rồi,đừng nghĩ nhiều nữa...

Y mạnh dạng đến gần xem xét Lý Tự Nhiên, sửa lại dáng nằm cho Hắn ngây ngắn hơn,Y ngồi cạnh bắt mạch Hắn.

-Khí tức bình ổn rồi, trán không còn nóng nữa...dường như đã ngủ rồi...

Dương Thiên Hạo không dám lãng phí linh lực nên không thể dụng để mở kết giới làm ấm khu vực xung quanh đành phải đi khắp nơi trong hang động tìm củi mục ,lá khô gom lại nhóm lửa sưởi ấm.Y không nằm nghỉ mà toạ thiền dưỡng thần,cũng gõ hệ thống xem cốt truyện của phiên bản mới.

-Thế Giới Hoàn Mĩ là một Cung Điện bao bọc bởi Thành Trì Đầu Lâu,toạ lạc tại bầu trời U Minh Nhai,chiếm diện tích mười lăm dặm ,là chỗ ở của Đế Tôn,tên Quỷ Vương đã thống nhất Lục Giới .Nhiệm vụ của game thủ nhập vai là đánh bại Đế Tôn lấy từ khóa giải mã sóng điện não.

Ở Ma Vực không rõ ngày và đêm,bầu trời lúc nào cũng là một màu xám xịt,chỉ khi có trăng xuất hiện mới xác định được đó là ban đêm.Dương Thiên Hạo ngồi toạ thiền rất lâu,đến khi nghe bụng mình réo lên mới mở mắt tỉnh lại.

Y đưa tay hướng lòng bàn tay lên vận lực kiểm tra linh lực,một luồng khí trắng phát linh quang tụ lại.

-Vẫn chưa hoàn toàn lấy lại sức mạnh rồi...đói bụng quá.

Y đi ra cửa Hang,mới biết rằng nơi mình nghỉ ngơi là một nhánh nhỏ của Hang La Hét,hang chính đã bị đánh bay hầu như toàn bộ,chỉ để lại những khối đá trơ trọi.

Một góc Ngưu Tinh Sơn bị cắt mất.

Đứng ở vách đá , Dương Thiên Hạo nhìn lên bầu trời rộng lớn xám xịt,trăng đã lặn mất rồi.

-Chắc bây giờ là ban ngày nhỉ?

Y định dụng khinh công để bay xuống chân núi tìm thức ăn, nhưng vừa nhảy khỏi vách đá đã bị bật về chỗ cũ.

-Gì thế này,kết giới của Lý Tự Nhiên ngăn cả người bên trong đi ra ngoài sao?

Y không muốn tổn hao linh lực để phá kết giới đành quay lại chỗ của Lý Tự Nhiên thấy Hắn vẫn nằm trên phiến đá, thở đều đều nhẹ nhẹ,vẻ mặt bình yên .

-Chưa tỉnh à...

Dương Thiên Hạo đi đến nhìn tên đệ tử nhỏ của mình,ánh mắt vẫn là rơi trên gương mặt tuấn tú kia,dừng lại.Y chợt mỉm cười nhớ về lúc lần đầu gặp tên nhóc này ở công ty,và những lúc chạm mặt bất ngờ trên đường.Khi đó Lý Tự Nhiên để lại ấn tượng cho Dương Thiên Hạo chính là đẹp trai,vụng về,nhút nhát có chút cẩu thả ,bị đồng nghiệp bắt nạt cũng chỉ nhoẻn miệng cười,cho Y cái cảm giác, Người này cần được bảo vệ,cần cập nhật kiến thức chống lại những gian trá ,ức hiếp của người đời.

Thanh niên hai mươi lăm tuổi vậy mà trông thật ngốc nghếch,thiếu trầm trọng kỹ năng sống rồi.

-Nếu như không bị mình liên lụy,cậu ấy sẽ không bị bắt cóc, ép làm vật thí nghiệm game như thế này.Ta có lỗi với ngươi rồi,Ta nhất định sẽ đưa ngươi về thế giới thực.

Lúc này Lý Tự Nhiên mở mắt ra,đôi mắt phụng với con ngươi đen láy tròn xoe nhìn Dương Thiên Hạo có chút ngạc nhiên lại ẩn tia vui mừng.

-Sư Tôn!

Dương Thiên Hạo cười nhạt, không vui không buồn nói

-Ừm... ngươi tỉnh lại rồi...

Hắn ngồi dậy ,hai chân đặt xuống đất,tay đưa lên véo véo vào má mình rồi ngơ ngáo một chút .Dương Thiên Hạo nhìn thấy cũng lấy làm lạ hỏi

-Sao thế?sao tự dưng lại véo mặt của mình vậy?

Lý Tự Nhiên nhìn Dương Thiên Hạo nói

-Ta khi nãy đã nằm mộng,một giấc mộng rất kỳ lạ...Ta ta bị một con Hồ Ly Trắng to lớn,đè dưới thân,nó không cắn Ta mà chỉ liếm mặt của Ta...ta không thể chịu nổi đã ôm lấy cổ của nó vật lộn một hồi ,vật đến mệt rã rời chân tay,chợt con Hồ Ly đó bỏ chạy,ta bổng giật thót người,mở mắt ra thì...nhìn thấy Sư Tôn.

Dương Thiên Hạo nghe xong,mặt xanh mét,đưa tay che miệng ho khan mấy cái

-"Tên nhóc đổ tội hay thật ha...là Ngươi phát dục,câu dẫn Ta trước bây giờ lại trút tội dâm ô lên đầu ta ư?"

-Ặc,ặc...có thể là do khí huyết ngươi không thông gây ra giấc mơ kỳ quái...chỉ là mơ thôi đừng nhắc nữa...mau giải thích cái cục diện trước mắt đây này.

Lý Tự Nhiên ngẩn người một lúc hỏi

-Ơ...cục diện gì thế?

-Ngươi thu lại kết giới đi,Ta muốn xuống chân núi tìm thức ăn.

-Kết,kết giới ư?

Dương Thiên Hạo và Lý Tự Nhiên lại một lần nữa đi đến vách đá nhìn xuống bên dưới,Lý Tự Nhiên không mở được mắt Ma Thần vì linh lực chưa hồi phục,Dương Thiên Hạo phải bắn một tia linh quang ra ngoài chạm vào kết giới,tia linh quang kia dội ngược lại làm nổ tung một phiến đá.

-Uỳnh.

-Đã nhìn thấy chưa?Sao hả chính miệng ngươi nói rằng ngươi lập kết giới để tịnh dưỡng ở đây mà.

Lý Tự Nhiên nhăn ấn đường suy ngẫm

-"Lẽ nào khi mình đưa Dương Thiên Hạo đến đây trị thương,mình cạn sức ngất đi, trong lúc đó tên Thần Quân đã kiểm soát cơ thể của mình,dựng nên kết giới này?Hệ thống mày ra đây...

-Téng téng... hệ thống nhiệm vụ sẽ giải thích mọi thắc mắc của bạn .

-Kết giới này là gì hả ?

-Là bùa chú hộ thân cấp cao phần thưởng mà bạn mở được mắt Hắc Nhãn Cuồng Long.

-Làm sao phá giải hả?

-Bạn yểm câu chú gì thì đọc ngược lại...

-Ta ,ta ta không nhớ thì làm sao?

-Đợi,bùa chú này có thời hạn năm ngày...

-Hả?Khi khi đó thì ta chết đói ở trên núi này sao hả?

-Bạn yên tâm,bạn là Ma Thần luyện từ Cốt Thần Long nên sẽ không chết đói được,có thể nhịn ăn ngàn năm.

-Vậy còn Hồ Tiên thì sao?

-Hồ Tiên đã thoát ly sinh tử luân hồi nhập Tiên Tịch ở Thượng Vân Môn thì hít khí trời vẫn no.

-Còn chưa phi thăng thì sao?

-Nhịn đói năm ngày sẽ không chết."

Hắn lúng túng nói

-À à..ta ta nhớ ra rồi...nhưng Sư Tôn...hiện tại ta không đủ linh lực để thu hồi kết giới...

-Hừ...vốn là Ta không muốn phí phạm linh lực nên mới nhờ ngươi vậy mà...

-Sư Tôn người đừng lo năm ngày sau kết giới sẽ tự tan biến...

Dương Thiên Hạo quay sang nhìn Lý Tự Nhiên cứ như nhìn một chú thỏ con vừa mới ra khỏi ổ ,ngơ ngơ ngáo ngáo.

-Ngươi nghĩ Sư Tôn là thân bất hoại giống Ma Thần ngươi hay sao,Lý Tự Nhiên,Ta chưa phi thăng, nửa cơ thể Yêu Tinh vẫn phải ăn.

Lý Tự Nhiên suy nghĩ một lúc nói

-À ,ta nhớ ra rồi,khi ta vẽ chi tiết về các hang động có vẽ thảm thực vật ở trong đó...Sư Tôn người ngồi nghĩ đi ...ta đi tìm thức ăn cho Người.

Lý Tự Nhiên vừa quay lưng định chạy đi thì Dương Thiên Hạo nắm tay Hắn lại,cổ tay của thiếu niên không nhỏ nhưng vẫn nằm gọn trong lòng bàn tay của Dương Thiên Hạo,tuy đã cách một lớp vải nhưng Y vẫn nghe được nhịp mạch tim của Hắn đập mạnh.

-Ta đi cùng ngươi.

Trên đường đi qua nhiều lối rẽ loằng ngoằng Dương Thiên Hạo nói

-Hệ thống truyện của ngươi đã thay đổi hoàn toàn rồi, ngươi tính sao?

Lý Tự Nhiên cũng vừa mới được hệ thống nhiệm vụ cập nhật nội dung,cảm giác mơ hồ, trống rỗng lẫn lo sợ

-Ta không biết...lúc trước bị Ngạo Thế phá tuyến nhân vật phụ trong truyện,ta cho rằng Hắn vì muốn nổi bật, muốn thay thế trở thành nhân vật chính,nhưng càng lúc nguyên tác càng thay đổi,Ta không còn nhận ra được đứa con tinh thần của mình nữa,Ta nghĩ Hắn vì lười viết cốt truyện cho game nên khi lập trình nhân vật dựa vào truyện của Ta ,đến hiện tại Hắn đã hoàn toàn thành công dựng nên một thế giới ảo nên bắt đầu thay đổi kết cục mở .

Con ngươi của Dương Thiên Hạo nháy lên một cái

-Kết cục mở?

-Ừm...chính là tùy theo lối phát triển của chính nhân vật trong truyện mà kết cục sẽ theo nhân vật đó mà kết thúc.

-Nói như vậy những nhân vật phụ hay nhân vật chính trong truyện của ngươi bây giờ không theo kết cục mà ngươi đã viết cho bọn họ nữa?Vậy thì ta cũng không phải đưa ngươi ra xét xử ở Chính Điện Linh Ngọc...

-Cũng khó nói lắm...

Hắn dừng một chút đưa mắt nhìn vào Dương Thiên Hạo

-Còn tùy ở Sư Tôn quyết định thế nào.

Với tình hình hiện tại thì cả hai ở hai tuyến nhân vật đối lập ,linh lực cũng đã tiêu hao một nửa giống nhau,khả năng chiến đấu ngang nhau,nếu một trong hai muốn loại bỏ người kia đều có thể làm được.

Dương Thiên Hạo nói

-Vì ta liên lụy ngươi nên ngươi mới bị giam trong này,Ta đương nhiên sẽ không làm hại ngươi,yên tâm đi Dương Hạo này sẽ tìm mọi cách đưa cậu về thế giới thực.

Lý Tự Nhiên có một chút sầu muộn,ánh mắt của Hắn lơ đãng nhìn vào con đường u tối mờ mịt phía trước

-"Mỗi một lần diệt Boss Chủ chỉ có một cơ hội lấy từ khóa giải mã,Phải chờ một thời gian rất lâu Boss Chủ kia mới hiện thân trở lại,Ta đi rồi thì ngươi ở lại đây sẽ như thế nào hả?"

-Ta cũng không chắc chắn mình muốn về thế giới thực đâu...

Câu này Hắn nói rất nhỏ,dù hang động có tiếng vang cũng không nghe rõ Hắn nói gì,Dương Thiên Hạo hỏi lại

-Hả, ngươi nói gì?

-À... không gì,chỉ mong Sư Tôn đừng bỏ rơi ta.

Dương Thiên Hạo nghe xong liên tưởng đến cảnh đêm qua Lý Tự Nhiên trong cơn mê loạn đã liếm vào mặt Y ,nói với Y

-"Đừng đi mà...đừng bỏ ta..."

Âm điệu vừa khiêu gợi vừa ủy mị ,chợt khiến cho tim của Y cũng loạn nhịp,mặt ửng đỏ,tâm tình rối bời

-"Sao lại đến nữa rồi... không không không được nghĩ đến chuyện đó nữa..."

Lý Tự Nhiên vẫn nói chuyện đều đều bên cạnh Y ,Hắn thấy Y không phản ứng vội vịn vào vai Y hỏi

-Sư Tôn người nghe ta nói không?

Cú chạm vai làm cho Dương Thiên Hạo giật mình như bị điện phóng ,Y đi càng nhanh hơn về con đường tối phía trước.

-Ê...Sư Tôn,Sư Tôn người đi đâu vậy? không động bên này mà...Ta nói với ngươi đã đến rồi mà...

Dương Thiên Hạo càng cuốn quýt lại đi nhanh như chạy

-Ta đi xem thử bên này có gì, ngươi ngươi đừng đi theo ta...ta ta đang vội.

-Tiếng của Lý Tự Nhiên vẫn ở phía sau vang vang dội dội

-Là Sư Tôn muốn cùng đi với ta mà,bên kia là ngõ cụt đấy...

-Cái gì cụt?

-Bốp!

-Á.

Dương Thiên Hạo vừa quay đầu đã cụng trán vào một nhũ đá ở trên trần ,cú va chạm làm cho Y đau điếng đưa một tay ôm đầu.

Lý Tự Nhiên đi đến cũng hoảng hồn

-Sư Tôn sao rồi?Ta quên nói với ngươi rằng ở đây có rất nhiều ngõ cụt có nhũ thạch cản lối... Ngươi đau không?

Dương Thiên Hạo vừa ngượng vừa đau, hóa giận quát

-Ngươi đụng thử đầu vào đá xem có đau không,hỏi vớ vẩn...

-Ta...hừ...ai bảo Sư Tôn cao quá làm gì...

Dương Thiên Hạo buông tay cúi đầu xuống nói với Lý Tự Nhiên

-Muốn ta lùn như ngươi hả?

Lý Tự Nhiên mười sáu tuổi chỉ cao có 1m75 thân ốm gầy so với Dương Thiên Hạo cao 1m87 thân hình lực lưỡng thì nhỏ thó như sói cạnh hổ.

Lý Tự Nhiên cũng đứng ngẩng đầu nhìn lên,bóng của Dương Thiên Hạo bao trùm lấy cả thân Hắn.

Cả hai im lặng nhìn nhau một lúc bất động chẳng biết làm gì tiếp theo thì bụng của Dương Thiên Hạo réo lên ọc ọc phá vỡ tình hình.Y quay mặt đi

-Không động ở đâu?

-Hả?ờ ờ bên kia...

Cả hai đi qua khúc rẽ thì vào một không động khác ,cảnh ở đây hoàn toàn khác với không động mà hai người bọn họ ngồi dưỡng thương,có những bụi táo dại ,cỏ xanh và một hồ nước đọng trong veo bên cạnh phiến đá nhô ra từ vách động có khối nhũ thạch vẫn không ngừng rõ nước xuống thành dòng ,hồ không lớn diện tích bằng năm sải tay ,nước cạn mực nước ngang đầu gối nằm ngay dưới một khe nứt,nên cho dù không có mặt trời , hồ nước vẫn được chiếu sáng lờ mờ.Dương Thiên Hạo ngỡ ngàng nói

-Không phải ở Ma Vực luôn là những bụi cây ăn thịt,hút máu hay sao,sao lại vẽ ra những bụi táo này,còn mọc trong hoang động,đúng là viết truyện phi logic mà...

Lý Tự Nhiên không giận vì lời chê bai của Y,Hắn nói

-Ta có viết đôi khi có Tu Nhân từ Trung Nguyên đột nhập vào Ma Vực để tìm nguyên liệu chế thuốc và rèn kiếm ,nên cần phải vẽ một vài hoang động có thức ăn cho con người,không phải vì phi logic mà đã vô tình cứu đói chúng ta hay sao?

Dương Thiên Hạo không nói gì,lẳng lặng đi hái táo,táo dại kích cỡ không lớn ,bằng cỡ nắm tay ,trái xanh trái đỏ ,chi chít đầy cành ,Y hái gần mười quả đỏ mọng ,ôm vào vạt áo ngoài ,lấy hai trái quẳng cho Lý Tự Nhiên

-Chụp lấy!Ta biết ngươi không đói,nhưng ăn cho vui miệng,cũng giải khát.

Lý Tự Nhiên một tay đón lấy,nắm gọn hai quả,mỉm cười cảm ơn Y.

Hai người ngồi dựa lưng vào phiến đá mọc bừa trong động ,nhìn hồ nước lờ mờ,vừa ăn vừa trò chuyện.

-Ngươi dự tính thế nào?

-Ta sẽ tu luyện trở thành Thần .

Dương Thiên Hạo không ngạc nhiên vì Lý Tự Nhiên là Ma Thần tu thành Thần là chuyện có thể làm.

-Sau đó thì sao?

-Đánh bại Boss Chủ lấy từ khoá rời khỏi hệ thống...chỉ là...

Dương Thiên Hạo thấy Hắn ngập ngừng cũng thắc mắc

-Chỉ là sao...nói chuyện cứ thích ngắt quãng...

-Chỉ là Ngạo Thế kia có phải là Boss Chủ hay không ta không thể xác định,lúc này không biết Hắn đã tu luyện thành thứ gì rồi.

Dương Thiên Hạo giật mình,lộp bộp trong lòng như có quỷ

-"Dương Phát,nó là người quản lý game này,phải chăng nó đã lập trình nên Boss Chủ để bản thân kế thừa vị trí đó?Nói vậy muốn đưa A Nhiên rời khỏi đây phải đánh hạ Nó sao?có cách nào tất cả đều được rời khỏi hệ thống này không?"

-Chúng ta nên thừa lúc này dưỡng lại nửa phần linh lực,để trạng thái cơ thể tốt nhất mà rời khỏi đây...Ta vẫn muốn đến Lan Nguyệt Điện tìm Ngạo Thế.

-Ta theo cùng ngươi!

Dương Thiên Hạo có chút đề phòng

-"Hắn muốn đánh hạ em trai mình sao?"

-Cũng được...nhưng đừng manh động,mọi chuyện phải nghe theo lời ta.

Lý Tự Nhiên cười hề hề

-Người là Sư Tôn,ta là đồ đệ đương nhiên mọi chuyện đều nghe lời Người.

-"Ông Chủ đừng đuổi việc Ta là được."

Bởi vì hai người là hai hệ tu luyện khác nhau cho nên Lý Tự Nhiên ở lại không động ban đầu tu luyện còn Dương Thiên Hạo ở nhánh động nhỏ có hồ nước tu luyện.Bốn ngày trôi qua nhanh như gió thổi,cả hai đều không làm phiền nhau nên không biết tình hình của đối phương.

Lý Tự Nhiên mở được Ma Ấn lấy lại sức mạnh của mình,hệ thống đồng thời cũng thông báo cách nâng cấp nhân vật.

-Muốn phát huy sức mạnh và luyện đến cảnh giới của Thần,bạn phải trải qua những trận chiến lớn thúc đẩy linh lực của bản thân đột phá.

-Chỉ có vậy thôi sao?

-Còn cách khác chính là đến Thần Quốc cư trú,nhưng linh lực của bạn chưa đủ mạnh,dù có mở được Thời Không Môn bạn cũng không tồn tại lâu trên đất Thần.

-Hừ...Dương Thiên Hạo đã đến Thần Quốc một lần rồi khi đó Y cũng đâu có lợi hại như bây giờ?

-Ta không biết ,ta không quản nhân vật ấy.

Lý Tự Nhiên không vui không buồn đi ra vách đá nhìn xuống chân núi,đột nhiên có một con chim nhỏ bay vào động,là loại chim quái thường trú ngụ ở Rừng Xương Rồng.

-Kết giới tan rồi sao?

Hắn phóng tia linh lực ra ngoài kiểm tra,tia linh lực đó đánh thẳng xuống tán cây mọc doi ra trên sườn núi làm cho cây bị nổ gãy .Lý Tự Nhiên vui mừng chạy đi tìm Dương Thiên Hạo,qua mấy khúc rẽ cuối cùng cũng đến không động có hồ nước.Hắn ánh mắt toé ý cười,miệng vừa mở chưa kịp nói đã cứng lại,chân bước qua ngạch cửa hang đã hoá đá,trong đầu như có một cái Đại Hồng Chung gõ boong một tiếng.

-Choang!

Hồ nước cách cửa không động chưa đầy mười bước chân,đứng ở cửa cũng nhìn thấy đáy hồ kia.Mà Dương Thiên Hạo đang đứng dưới vách đá có nhũ thạch rõ nước .

Đang tắm .

Suối tóc Y đen mượt xoã dài,ướt đẫm chảy xuôi xuống bả vai rộng ,tóc tuy dài nhưng không che đến mông,làm lộ hai cánh mông no tròn,chân dài ,đùi nở ,bắp chân thon ,eo hữu lực,bắp tay săn chắc,làn da trắng mịn, nước chảy lên liền xuôi theo lưng mà trượt xuống.Lúc Y ngước cổ lên cho dòng nước chảy vào mặt,yết hầu nhấp nhô theo nhịp thở,mũi cao thẳng,môi đỏ nhạt ,xương cằm vuông ,mi mắt cong đen nhắm khẽ lay động theo nước,cơ ngực săn chắc phập phồng,những giọt nước thi nhau lăn lộn trên đó một chút rồi trượt xuống bụng, nhìn xuống chút nữa thì thấy cái côn thịt to căng trăng trắng lại có gân xanh .

Lý Tự Nhiên mở to mắt lại càng to hơn ,thấy máu trong người như dồn hết lên não làm cho da đầu tê rần giật giật,mặt Hắn nóng bừng,cổ khô khan,nhịp thở rối loạn,mắt ươn ướt phím hồng không chớp lấy một cái,âm thầm đứng đó nhìn mỹ nam đang tắm.Như có hình ảnh mờ mịt hiện ra ,Hắn cùng người kia lăn giường, không một mãnh vải che thân,cả người bóng nhẫy mồ hôi, người kia ở trên ,tách hai chân của Hắn ra mà thô bạo tiến vào.

-A...

Tiếng kêu nhỏ như muỗi đập cánh vậy mà làm cho mỹ nam đang tắm phát hiện.

Dương Thiên Hạo như có linh cảm ai đó nhìn mình ,vô ý quay mặt sang cửa động,Y ngỡ ngàng khi thấy Lý Tự Nhiên đứng đó từ bao giờ.

-Gì thế? ngươi đứng đó làm gì?

Lý Tự Nhiên mới giật mình tỉnh giấc,lắp bắp trả lời

-Ta ta ta...vừa mới đến ...ta ta ta không cố ý nhìn nhìn Sư Tôn tắm,ta ta...muốn ...ta muốn báo cho người biết Kết giới tan rồi...

Hắn nuốt khan một cái,điếng cả người khi Dương Thiên Hạo quay thẳng qua đối diện với Hắn .Hắn trợn mắt hước mạnh một cái,quay người ra sau như lính trong quân đội.

-Hước...to to to...aa...

Đằng sau...quay.

Bỏ chạy thục mạng, vừa chạy vừa nói mặc kệ người ở lại có nghe hay không

-Ta ra ngoài vách đá đợi Người.

Dương Thiên Hạo chao mài ,nghệch mặt một lúc chẳng hiểu Lý Tự Nhiên vì sao lại bỏ chạy.

-Cái tên nhóc này bị gì thế?

Đến khi Y đi lên khỏi hồ lấy quần áo mặc vào thì mới hiểu ra sự việc,liền nổi lửa trong lòng quát mắng

-Ôi trời...thì ra là Hắn nhìn thấy cái này...hoảng sợ á...đáng sợ lắm sao?Lúc ngươi câu dẫn ta có sợ như vậy không hả? Nhóc con vờ vịt...hừ không biết mình là Hồ Ly hay Hắn mới là Hồ Ly...dám nhìn trộm mình tắm còn giả xấu hổ...cáo già... à không Cáo Nhi Đồng ...hừ...

...

... Trường Bạch Tiên Môn...

Vạn lý truyền tin của Bàng Tông Chủ phóng đi cũng hơn mười ngày với linh lực của Y chỉ cần năm ngày là có thể phi đến Ma Vực nổ bên tai của Dương Thiên Hạo nhưng vì Mị Huyết Câu Hồn của Lục Mẫu quá mạnh đánh tan mọi bùa chú pháp thuật Tu Nhân nên tin không đến được bên Dương Thiên Hạo.

Cố Chánh Phương bị giam trong kết giới của Linh Ngọc Điện mỗi ngày đều gầm gừ,nhe răng trợn mắt muốn phá trói buộc mà xông ra.Chuyện này đã truyền khắp môn phái,đám người của Linh Quang Điện lo lắng cho Sư Huynh nhưng tìm mọi cách cũng không thể bước vào Linh Ngọc Điện.Lâm Ngạn Hữu thì luôn theo sát mọi hành tung của Hàn Bá Hoàng vì Hắn nghi ngờ chuyện Cố Chánh Phương trúng Độc Chú Quỷ Thi đều là do Hàn Bá Hoàng bày trò.

Nhậm Nhã cầm một giỏ tre đi đến cửa hông của Linh Ngọc Điện,muốn vào trong nhưng bị các đệ tử ở đây ngăn lại.

-Đứng lại,Nhậm Sư Muội nơi đây đã là Cấm Địa,Tông Chủ ra lệnh ngoài các Trưởng Lão thay phiên đến truyền linh lực áp chế kết giới ra thì không cho ai bén mảng đến,Muội về đi đừng làm bọn ta khó xử.

Nhậm Nhã đôi mắt đã ngấn lệ,ủy khuất mà nói

-Sư huynh xin hãy thương tình,nói cho ta biết,Cố Sư Huynh đã ra sao rồi...

-Ta không nói được,muội đi đi đừng để Tông Chủ nhìn thấy lại phạt chúng ta.

-Sư huynh,huynh không nói,muội sẽ quỳ ở đây không đứng lên...

-Trời ơi muội làm khó bọn ta sao?

-Sư huynh hu hu...

-Ậy...thôi thôi đứng lên đi...còn sao nữa Cố Chánh Phương đã hoá Quỷ Thi rồi,vô phương cứu chữa...Dương Trưởng Lão có quay về cũng là muộn rồi.

Nhậm Nhã không còn tuyến sắc nào trên mặt,đau khổ ngất đi.

-Sao lại như vậy, không,Chánh Phương... không...ơ...

-Nhậm Nhã sư muội...

Hàn Bá Hoàng sau khi có vài đệ tử chết sống làm nhân chứng đảm bảo Ông Ta luôn ở Tư Phòng dưỡng thần trong lúc giới nghiêm cho nên không thể buộc tội Ông Ta có liên quan đến kẻ gian đột nhập Cấm Địa Trường Bạch Sơn.Tuy không thể biết được bên dưới Thần Võ trấn phái Bạch Tơ Tiên Phất Trần là gì nhưng nhiệm vụ đó vẫn không ngừng thôi thúc Ông Ta một lần nữa ra tay hành động.

-Tin truyền đi vẫn không có hồi âm của Bá Dực Tử Vân,lẽ nào ở Ma Vực đã xảy ra đại sự gì rồi,nên Hắn không màn đến chuyện của Trường Bạch Sơn nữa...Hừ...nội thương của ta đã hồi phục tám ,chín phần rồi,bây giờ phải cho tên tiểu tử thúi Cố Chánh Phương ra trình diễn,đánh lạc hướng bọn Bàng Huy.Ta nhất định phải biết bí mật giấu dưới Cấm Địa.

Ông ta biết tai mắt của Bàng Tông Chủ vẫn giám sát Chấp Pháp Điện không lùi,vì vậy đã bày ra những lá bùa hình nhân tạo ra con rối hắc y ,cho tản đi bốn hướng dẫn dụ các đệ tử giám sát đuổi theo.

-Có động tĩnh...nhìn kìa,kẻ gian...đuổi theo...

Đợi một lúc sau ,khi biết được các đệ tử kia đều mắc kế rời đi,Hàn Bá Hoàng mới rời khỏi Chấp Pháp Điện đi đến cánh rừng thông gần vực thẳm,Lâm Ngạn Hữu thấy được liền bám theo sau.

-Hừ...lần này còn không bắt được Lão Quỷ ngươi.