Chương 62: Lấy lại Thần Thể

-Soạt...

Như ngửi thấy được mùi con người,bọn Ma Sói tập trung vây lại phía Bạch Yến đứng,trong nháy mắt đã đến hơn ba mươi con .Bạch Yến ngó quanh một lượt cười lạnh

-Tốt cứ đến một chỗ Ta không phải tốn công đi tìm...

-Uỳnh,ùynh ùynh...

Bọn Ma Sói cấp cao này một con đã đánh ngang bằng với một Tu Nhân linh đan cấp Hoàng Kim,ấy vậy mà hơn ba mươi con đã bị Bạch Yến đánh đến nát vụn không thể biến hoá,bạch y trên người cũng nhuộm máu dơ bẩn,nếu như mọi khi Y sẽ giẫy nẩy lên điểm chú thay đổi y phục ,nhưng lần này Bạch Yến không chăm chút vẻ bề ngoài của mình nữa ,tiêu diệt bọn Ma Sói xong Y phi thân lên những mái nhà còn chưa bị đánh sập tìm kiếm Tăng Vỹ,vì Y biết nếu tên Ma Đầu này không bị tiêu diệt thì đám Ma Sói qua một lúc cũng sẽ được triệu hồi đến.

Tăng Vỹ đứng trên toà tháp,đầu hơi nghiêng nghiêng một chút khi đám Ma Sói bị giết sạch,mặt không chút biểu cảm,ánh mắt lại như có linh quang phát sáng nháy lên một cái , tiếp tục thổi sáo triệu hồi đám Ma Sói khác.

Bạch Yến theo tiếng sáo chẳng bao lâu đã tìm thấy nơi Tăng Vỹ đứng ,Y liền triệu hồi kiếm ngự lên bay thẳng đến tấn công.

-Uỳnh!

Một chưởng đánh bay hai tầng tháp văng đi mất ,khói bụi chưa tan đã nghe tiếng gió rít sau lưng ,Bạch Yến không quay đầu mà phát linh tức cản phá.Tăng Vỹ nhanh chân dịch chuyển,Hắn đạp gió đứng lơ lửng trên không trung,đáp trả bằng một cú cào Độc Lang Trảo.

-Uỳnh ùynh...

Bạch Yến quay sang nhìn Tăng Vỹ, thấy toàn thân Hắn được bao bọc bởi một tầng khí đen độc chướng ,tóc xoã dài bay loạn trong gió , gương mặt vốn bị hủy và con mắt trúng nguyền rủa của Độc Lang hoàn toàn được bình phục,Y kinh ngạc.

-"Hắn đã giải được chú nguyền rủa rồi ư?"

Trong gió đêm thổi lạnh da thịt, ánh sáng chập chờn của lửa cháy bên dưới thị phố,Dạ Vương Tăng Vỹ ẩn hiện gương mặt trắng ngần nguyên vẹn, không còn chiếc mặt nạ che một bên ,đôi mắt với hàng mi dài ,tròng mắt một màu đỏ như máu , ánh nhìn mơ hồ không có tiêu điểm ,mũi thon thẳng,môi thâm đen khoé miệng hơi cong tựa như mỉm cười ,dung mạo tuấn mỹ nhưng lạnh lẽo vô hồn như một con rối.

Bạch Yến hạ đầu mài ,vẻ mặt căng thẳng,da đầu tê rần,môi mấp máy

-Con,con rối của Nhục Thể Hình Nhân Chú bậc cao!Tăng Vỹ kia...chết rồi!

Tăng Vỹ thu hồi sáo vào tay, tiếp tục tấn công kẻ thù như vũ bão,Độc Lang Trảo cào xuống liên tục tạo ra những đường kiếm khí đánh nát cả một góc Thành ,còn để lại độc khí sôi ùn ục,kẻ đứng xem cũng khó mà sống nổi.Bạch Yến cũng không phải là người dễ bị đánh bại ,Y sử dụng tuyệt kỹ Bách Kiếm Quy Sơn,hàng ngàn lưỡi kiếm tấn công vào Tăng Vỹ như mưa trút ,nhưng tầng độc chướng kia giống như kết giới bảo vệ Hắn ,mũi kiếm chưa chạm đến thân đã tan biến,nhưng đó cũng không phải là kết giới bất khả xâm phạm,cũng có vài đường kiếm của Bạch Yến đánh xuyên qua độc chướng,khiến cho Hắn mang thương tích ,tuy nhiên con rối không cảm nhận được đau đớn,dù cho da thịt bị cắt đứt,Tăng Vỹ vẫn là một biểu cảm vô hồn.

Chiêu thức tuyệt kỹ Bách Kiếm Quy Sơn cần nhiều linh lực thi triển,Bạch Yến đã dụng đến ba lần mới có thể đánh tan tầng khí độc chướng quanh thân của Tăng Vỹ,cũng là lúc linh lực tổn hao đến cực điểm.Tăng Vỹ mất đi tầng độc khí tựa như sức mạnh cũng giảm đi,Hắn không thể đạp gió ngự chân lơ lửng,liền rơi xuống đường.

-Uỳnh!

Tăng Vỹ rơi xuống cũng ở thế đứng vững,lực rơi mạnh nên làm nổ lớp đất dưới chân thành một hố lớn.

Bạch Yến tận dụng thời cơ dồn hết linh lực hiện tại tụ ra một đường sấm sét,đánh thẳng xuống Tăng Vỹ.

-Xuống Địa Ngục đi Dạ Vương...yaa...

-Uỳnh!

Uy lực của chưởng pháp kia đánh sập luôn cả những căn nhà siêu vẹo xung quanh,hố lớn nơi Tăng Vỹ đứng bị đào sâu thêm cả trượng.Sau một lúc đá bay mưa bụi ,cảnh hoang tàn trống rỗng cũng hiện ra,Tăng Vỹ kia bị đánh nát vụn thành tro bụi.Bạch Yến nheo mắt tìm kiếm thứ gì đó,nhưng không thấy ,sắc mặt kinh ngạc nghi vấn

-Không có ư?

Cũng vì cạn sức mà Y bất ngờ rơi từ trên cao xuống dưới,rất nhanh có một thanh ảnh vụt qua đỡ lấy Y.

-Tiền bối!

Bạch Yến dù có ngoan cường đến đâu cũng không thể tránh khí tức mạnh bạo của Độc Lang Trảo,Y bị nội thương cố nén máu trong bụng,đánh xong thì buông thỏng ,búng máu bầm kia cứ thế trào ra ngoài miệng.Y mơ hồ trống rỗng,vẫn cảm nhận được có người đỡ lấy mình, không thể nâng nổi mí mắt,cứ thế ngất lịm.

...Tây Quỷ Thành...

Từ một nơi rừng rậm u ám,Ngạo Thế đang nhắm mắt dưỡng thần dưới một gốc cây đại thụ , trước mặt Hắn có khối huyết to như nắm tay bay lơ lửng trong khí đen bao bọc.Khi Tăng Vỹ ở Yến Thành bị đánh tan xác ,khối huyết kia dao động,co thắt mạnh bạo.Ngạo Thế chợt tỉnh,ánh mắt có chút tối sầm,nhoẻn miệng cười

-Nhiệm vụ thất bại nữa rồi,xem ra Ta muốn lấy lại Thần Võ của mình phải giết con chuột nhắt trùng sinh kia trước rồi...Đồ nhi ngoan, không cần phải sợ,chỉ cần Sư Tôn còn sống thì không ai có thể tiêu diệt được ngươi...chờ đi...chờ Vi Sư đây diệt xong Tây Quỷ Thành rồi, sẽ lại hồi sinh ngươi...Hừ.

Hắn phẩy tay một cái khối huyết kia biến thành làn khói đỏ rút vào bàn tay biến mất.

Xa xa vọng đến tiếng nổ đùng đùng, không liên tục,nhưng gây chú ý cho Ngạo Thế,Hắn chán ghét buông một câu

-Hai tên vô dụng này...hơn nửa tháng rồi còn không phá được Tây Quỷ Thành...khốn kiếp thật...năm xưa nếu không phải vì háo thắng mình đã không bị thương nặng như vậy,để bây giờ muốn đến gần kết giới Mật thất Cấm Địa Lan Nguyệt Điện cũng không thể ...

Hắn trầm ngâm một chút,lại gõ ra hệ thống nhiệm vụ,cái màn hình hiện ra khung chữ "Liên kết",Hắn đưa mắt liếc vào dừng lại, khung chữ phát sáng,hiện ra câu thoại.

-"Anh muốn tôi giúp gì nữa sao?"

-"Cái Thụ Linh Ấn kia quá vô dụng,tên Quách Sỹ Luân không hút được oán khí của Hoàng Gia Ma Tộc,làm cách nào đánh chết mấy con boss trong Tây Quỷ Thành?"

-"Cái đó là tôi tự tạo ra đưa vào game cho anh để anh có thêm Ma Khí sử dụng,nó chỉ là vật ảo núp dưới bóng phần thưởng, không có trong hệ vũ khí của game,nếu cho nó tăng thêm sức mạnh,tôi e không giấu được Ông Chủ,Anh biết Ông Ta đáng sợ thế nào mà.Nhưng nếu muốn diệt boss mặc định của Tây Quỷ Thành cũng không phải là không có cách,Anh lấy lại Thần Thể thì ai đấu lại anh nữa."

-"Đồ ngu!nếu tôi có thể vào được Mật Thất Lan Nguyệt Điện đã không bảo Dương Hành và Quách Sỹ Luân đi diệt Tây Quỷ Thành hút oán khí vào Thụ Linh Ấn kia."

-"Muốn dụng Thụ Linh Ấn phá kết giới Mật thất cũng được,tôi sẽ tăng chỉ số sức mạnh của nó lên,nhưng mà chỉ sử dụng một lần thôi nhé...tôi không dám phá vỡ quy tắc nhân vật đâu...hack nhiều điểm sẽ bị nghi ngờ đấy..."

-"Tình hình bên ngoài thế nào?"

-"Còn thế nào nữa ...Ông Chủ một tay che trời,quay bọn cảnh sát vòng vòng...vụ án bắt cóc khép lại rồi...còn tên kia sắp chết đến nơi rồi."

-"Chết ư?Hừ...trong này nó vẫn mạnh bạo lắm đấy...Tôi nhiều phen súyt bị nó giết rồi..."

-"Ông Chủ ra lệnh tách riêng mỗi hệ thống nhiệm vụ...chúng ta hiện tại bị nhốt riêng vào một phòng rồi..."

-"Chuẩn bị mọi thứ tốt chứ?"

-"Đang âm thầm thực hiện...Anh nhất định phải thắng đấy ...tôi lo ngại...phiên bản lần này không ổn định có thứ gì đó mà Ông Chủ không muốn chúng ta biết ...thời gian không còn nhiều."

-"Hồi phục mọi thứ về ban đầu...tôi sẽ giết nó trước..."

-"Ừm...nhất định phải giết nó trước."

Ngạo Thế đóng màn hình hệ thống nhiệm vụ lại,Hắn đưa mắt nhìn nơi xa bốc lên ngọn lửa khói ,trầm ngâm suy nghĩ

-Có thứ gì không muốn mình biết ư?là gì chứ?suy nghĩ đi,suy nghĩ nào... cái thằng chết tiệt đó đã nói gì?

Đầu óc của Ngạo Thế lan man nghĩ về cái ngày mà thằng nhóc ở bệnh viện tâm thần cho Hắn xem đồ án game của Nó.

...Dương Phát năm mười lăm tuổi...

Chuyện Hắn kể với tên nhóc cùng trang lứa bị nhốt trong bệnh viện đều là trí tượng tượng phóng đại của Hắn,nhằm để ra oai với thằng nhóc kia là bản thân Hắn biết giải phẫu giết người.Thực chất bà hộ lý mà Hắn cắt đầu chỉ là một con búp bê giúp việc ,nhưng con chó bị giết hại cắt đầu là thật.Vì hành vi man rợ này mà Chủ Tịch Dương Chí đã phải nhốt con trai mình vào bệnh viện tâm thần để điều trị.Bệnh viện này là bệnh viện lớn nhất nước,có đầy đủ các khoa chuyên ngành y,trong đó khoa thần kinh được xây riêng biệt một toà nhà cao mười lăm tầng.Có tầng riêng biệt cho bệnh nhân V.I.P đa phần là kẻ giàu có được bố trí bác sĩ chữa trị riêng và phòng có trang bị hiện đại xa hoa.Dương Phát và thằng nhóc kia ở cùng một tầng cho thấy bản thân nó cũng là một thiếu gia nhà giàu như Hắn.

Một hôm tên nhóc kia kéo Dương Phát trốn khỏi nơi điều trị,nó ôm cái máy tính xách tay nhỏ gọn như một cuốn sách theo bên mình ,Thằng nhóc đó có thể xâm nhập vào hệ thống an ninh của tòa nhà bẻ khóa các cánh cửa có mật mã và làm giả hình ảnh trên camera an ninh.

Nó dẫn Dương Phát đến một góc nhà xác bệnh viện,lôi ra một cái xe băng ca có đặt một thi thể ra ngoài .

-Đi!

Đầu óc của những kẻ biến thái có suy nghĩ đều gần giống nhau,nên việc Tên kia làm Dương Phát cũng không ngạc nhiên gì,ngược lại Hắn còn kích thích hơn.

-Chặt nó ra làm năm khúc rồi may lại phải không?

-Không...đi vào phòng bên kia...đẩy nào...

Hai tên biến thái thiếu niên này lôi cái xe có xác chết đi vào một căn phòng,là một phòng tiểu phẫu thuật đối diện nhà xác cách một con đường xe chạy ,tuy là phòng tiểu phẫu nhưng vẫn có đầy đủ các máy móc hỗ trợ chữa trị.Tên nhóc đó mở tấm vải che phủ trên xác chết kia xuống ,lộ ra một thi thể cháy đen,lúc này Dương Phát mới nhăn mặt chán ghét nói

-Mày định ăn thịt nướng hả?Tao không thích thứ này,có ăn phải ăn lúc tươi sống mới ngon...

Thằng nhóc hừ một cái đã đi đến cái máy đo điện não đồ,lấy mấy sợi dây điện trên thiết bị ghim vào đầu của thi thể.Mắt nó sáng lên hồ hởi nói

-Tao cho mày thấy...thế giới hoàn mỹ mà tao tạo ra...

Nó liên kết máy tính với cái thiết bị đo điện não,sau thao tác nhanh nhẹn ,các ngón tay bấm phím như đàn trên piano,nó không cần nhìn cũng biết mình đang viết gì .Dương Phát khó hiểu nói

-Mày làm thế để làm gì?

Thằng nhóc kia nói

-Con người chết đi sau khi tim ngưng đập khoảng mười lăm phút thì mười lăm phút này sóng điện não vẫn phát ra.Tao đã canh rất kỹ mới thừa cơ giả làm nhân viên y tế đẩy thi thể vừa chết ra khỏi phòng cấp cứu vào nhà xác,nghĩ đến mày cũng cần phải biết nên tao đi gọi mày qua đây...chỉ còn lại ba phút thôi,tao muốn dẫn sóng não của thi thể này vào hệ thống game của tao.

Quả nhiên cái xác kia vẫn còn phát ra sóng điện não,tuy rất yếu nhưng vẫn có những đường vẽ điện não đồ hiện ra trên màn hình .Thằng nhóc đó mã hóa sóng điện não thành một chuỗi code trong máy tính.

-Xong!

Dương Phát mắt sáng lên

-Hay,hay...

Có tiếng bước chân dồn dập hối hả vang lên hành lang ,Thằng nhóc vội kéo Dương Phát trốn vào một góc khuất.

-Có người...trốn nhanh...

Quả nhiên cánh cửa của phòng tiểu phẫu bị mở ra ,có hai nhân viên y tế và một người ôm đầu bê bết máu đi theo.

-Thằng đó đánh tôi xong thì lột đồ của tôi...nghi có người trộm xác nên mới báo cáo với các anh...

-Sao phòng này mở đèn...

-Kiểm tra thử phòng này xem...

-Á...cái gì thế kia...aaa...cái tên điên nào làm như vậy hả...

-Đừng,đừng có la hét lên như vậy nếu lãnh đạo cấp cao mà biết có người kéo xác qua đây đùa giỡn thì tôi bị kỷ luật mất...thôi thôi đẩy qua nhà xác bàn giao thôi...

-Cái bảng tên đâu rồi treo lên mau...

-Đây,đây...Nguyễn Sơn Hùng,giới tính nữ...

Sau khi dẫn được sóng điện não của thi thể kia vào máy tính,Thằng nhóc mở hệ thống game lên cho Dương Phát xem

-Này này mày xem,bây giờ cô ta đã là một nhân vật nhập vai nhân vật trong game rồi nè...ha ha...

-Oa hay hay nha...tao cũng muốn chơi...

-Khà khà...đợi bố tao cho người đến rước tao về nhà xem thiết bị chơi game tối tân nhất ,tao sẽ đưa mày theo cùng vào hệ thống game chơi.

-Được được...nhưng tao muốn về nhà đưa anh trai của tao cùng đi,anh tao vừa đẹp vừa tài giỏi ,rất thông minh...thông minh hơn cả mày nữa...

Thằng nhóc nghe nói có người thông minh hơn thì ánh mắt trở nên hung dữ,nó nói với giọng khàn khàn như tức giận như đàn áp

-Anh mày là ai,Hắn không thể giỏi hơn tao,trên đời này không ai được phép giỏi hơn tao.

-Anh tao tên là Dương Hạo,tao sẽ đưa mày về nhà gặp mặt anh trai tao,dám không?

-Hừ,đi thì đi...

Bố của tên nhóc đó không biết lo lót thế nào mà có thể mang con trai và Dương Phát ra khỏi bệnh viện.Nhưng ông ta không đích thân đón con trai mà cho một quản gia và hai vệ sĩ lái xe đi đón.Trên đường về Thằng nhóc ra lệnh cho tài xế đỗ gần nhà Dương Phát,bảo Hắn vào gọi anh trai ra.Dương Hạo vừa nhìn thấy Dương Phát đã giật cả mình

-Sao em lại trốn về đây?

-Anh à...em có trò này vui lắm...em đã nghĩ ra một dự án game thực tế ảo online...sẽ giúp công ty chúng ta phát triển...

Dương Hạo phớt lờ những gì Dương Phát nói ,anh ta gọi điện báo cho bên bệnh viện nhờ người đến đưa Dương Phát đi.

-Đừng nói điên nữa ,cái gì mà game thực tế ảo lại còn online,dự án đó sao có thể khả thi...em nên về bệnh viện đều trị ...

Lúc này bảo vệ của biệt thự đã tiếp cận Dương Phát,bọn họ ập vào khống chế Hắn ,lôi ra xe cứu thương của bệnh viện .Hắn gào thét chửi rủa

-Dương Hạo Anh bán đứng tôi...tôi là em trai của anh mà...tôi không tha cho anh đâu...tôi sẽ hủy hoại anh ..aaa...thả ra...

Thằng nhóc kia ngồi trên xe nhìn thấy hết mọi diễn biến,nó hỏi quản gia.

-Tên đó là ai?

-Thưa Thiếu Gia đó là Dương Hạo con trai lớn của chủ tịch Dương Chí tập đoàn Dương Thị.

Thằng nhóc nhoẻn miệng cười ngâm ngâm

-Đẹp!

...Ngạo Thế giũ áo choàng tung bay phấp phới theo gió ,Hắn dịch chuyển đến Cổng Tây Quỷ Thành

-Lần này Ta phải lấy lại Thần Thể...

Ở trước Cửa Thành,Bá Dực Thanh Chi và Bá Dực Tử Vân đang chiến đấu kịch liệt với ba Quỷ Vương dòng tộc Khiêm Lăng.Đều là con cháu Hoàng Gia Ma Tộc lại cùng là bậc Quỷ Vương nên linh lực ngang nhau, đánh gần nửa tháng cũng không phân thắng bại.Bá Dực Thanh Chi dụng Sát Thần chiến đấu nên một đấu hai vẫn cân được,còn Bá Dực Tử Vân thì dựa vào Thụ Linh Ấn để phòng ngự ,tuy linh lực của Hắn không bằng Quỷ Vương nhưng có Ma Khí Thượng Cổ áp đảo đối phương nên miễn cưỡng có thể nói là ngang sức .

-Aaa...nửa tháng rồi Ta sắp phát điên rồi đây...mấy con boss này là nhân vật mặc định mà ...đánh đến bao giờ hả?

-Hừ ngươi im miệng đi,đây có là cái thá gì...nhớ lúc Bổn Vương tranh Vương vị đánh suốt cả tháng thì đã sao...

-Tên Ngạo Thế kia bị điên thôi,Ông cũng muốn điên theo Hắn sao?

-Thế ngươi muốn như thế nào?Muốn bị Huyết Chú tiêu diệt hay thân xác ở thế giới thực bị vứt cho cá mập ăn?Hắn bảo đánh thì cứ đánh đi, cơ thể của huyết thống Ma Tôn có khả năng tự hồi phục , ngươi giữ được ma đan kiểu gì cũng có thể hồi sinh.

-Hừ...Ông nói nghe hay thật...Ông là Quỷ cấp Tuyệt nên qua năm ngày, nửa tháng là có thể bình phục chạy nhảy,ta chỉ là Quỷ cấp Đại phải mấy cả năm mới mong đi đứng bình thường...Ta nói nha...chi bằng rút về hang động nào đó dưỡng sức chờ tên điên Ngạo Thế đến đi.

Bá Dực Thanh Chi sắc mặt có chút biến động,vẫn vừa đánh vừa nói

-Hừ,đúng là miệng quạ...Hắn đến rồi.

Một luồng khói đen hiện ra lơ lửng trên không,Ngạo Thế từ giữa đám khói lộ diện,Hắn vừa đến đã đánh một chưởng thổi bay Vị Quỷ Vương đang đánh với Bá Dực Tử Vân xuống tường thành , làm cho một góc thành trì bị nát vụn một lổ thủng lớn . Ngạo Thế cứ vậy mà thu hồi Thụ Linh Ấn về tay khiến cho Bá Dực Tử Vân hụt hẫng

-Chủ Nhân!

Quỷ Vương kia rất nhanh bật trở lại đáp trả hàng loạt đao khí như sấm sét bổ liên hồi ,Bá Dực Tử Vân dụng Tử Hồn Đao cản phá nhưng Đao của Hắn đấu với quỷ cấp thấp hay Tu Sĩ thì được ,đấu với Quỷ Vương thì đúng là trứng chọi đá,Hắn bị đánh văng xa mấy dặm.Ngạo Thế dùng Thụ Linh Ấn tạo ra một màn chướng độc như bức tường khói đen cản trở mọi công kích.

Bá Dực Thanh Chi cũng quay về đứng bên cạnh Ngạo Thế,ba vị Quỷ Vương của dòng tộc Khiêm Lăng rất đỗi ngạc nhiên khi trông thấy đường đường là một Quỷ Vương thống trị gần như toàn Ma Dực vậy mà lại cúi đầu khép nép bên cạnh một tên Bí Ẩn không rõ lai lịch.

-Bá Dực Thanh Chi ngươi biến thành một con chó có Chủ khi nào vậy?Thật là mất mặt cho dòng tộc Hoàng Gia kiêu hùng.

Bá Dực Thanh Chi tối sầm mặt cắn chặt răng bậm môi cố nén lại cơn giận dữ khi nghe những lời châm biếm của kẻ địch.Trước đây Ông Ta cao cao tại thượng,hung bạo ngang tàn,thích thì đánh không thích thì giết chưa bao giờ biết khiếp sợ là gì.Nhiều phen đem quân vây Thành Tây Quỷ,trãi qua mấy phen chiến đấu ngoan cường,chưa bao giờ có kẻ nào dám lên tiếng chất vấn,huống hồ là lời cười nhạo,nhưng bây giờ thật nhục nhã.

Ngạo Thế không nhìn nhưng biết tâm trạng của Bá Dực Thanh Chi bây giờ là gì,Hắn cười nhạt nói

-Không cần xấu hổ...bọn chúng cũng không sống được nữa đâu...

Sau lời nói đó thì bổng dưng Thụ Linh Ấn như phá tầng tiến hoá nó trở nên to lớn như một cái đại chuông , từ thân xuất hiện những tia điện chớp nháy,khiến bầu trời phạm vi bán kính cả chục dặm cuồn cuộn quầng mây ,oán khí khắp nơi tụ về như gia tăng sức mạnh cho Nó.Đá bay bụi mù mịt,khiến sinh linh trong vùng cũng bị kéo theo ,sức hút cực mạnh,làm cho bọn chúng thịt bong,xương tróc,oán linh cũng không thoát.Bá Dực Thanh Chi phải mở kết giới định thân mới không bị cuốn theo,bên kia ba vị Quỷ Vương trợn mắt kinh ngạc

-Thụ Linh Ấn không phải Ma Khí của Bá Dực Tử Vân...mà là Ma Khí của Hắn...aaa...

-Ma Khí Thượng Cổ thật là lợi hại...

-Đừng nói nhiều...hợp sức công phá Nó đi...

Cả ba hợp lực đồng lúc phát công đánh lên Thụ Linh Ấn,nhưng Ma Khí này không phản ứng lại mà hút luôn chưởng lực vào trong,đến lúc nhận ra thì cả Ba vị Quỷ Vương không thể rút tay về được nữa.

-Á...trúng kế rồi...mục tiêu của Hắn là rút máu thịt của chúng Ta ..aaa...

Bá Dực Thanh Chi mở trừng mắt xem cảnh tượng mà khiếp đảm

-"Quỷ Vương ma lực cường hãn như vậy tại sao cũng không đấu lại Ngạo Thế...Hắn có thể tăng sức chiến đấu cho Thụ Linh Ấn sao?sao có thể chỉ trong một thời gian ngắn mà tăng lên được các chỉ số Ma Khí...có gian trá gì mà mình không biết đây.?Nó là người tạo ra game mà ,nó là hệ thống nhiệm vụ sao hả ?chỉ có thể là hệ thống mới có thể làm được chuyện này..."

-Uỳnh,ùynh ...

Tiếng nổ vang trời thắp sáng cả một vùng Tây Quỷ Thành,Ba vị Quỷ Vương cả thân thể lẫn Quỷ Hồn đều bị hút vào Thụ Linh Ấn .Qua độ nửa ngày hấp thụ ma khí ,Ngạo Thế thu lại Thụ Linh Ấn,ra lệnh cho Bá Dực Thanh Chi phá kết giới của Tây Quỷ Thành .

Không còn ai ngăn cản chuyện phá vỡ tuyến bảo vệ của Tây Quỷ Thành cũng trở nên dễ dàng.Ngạo Thế không do dự bay thẳng đến Lan Nguyệt Điện để lấy lại Thần Thể.