Chương 53: Hoa Dạ Nguyệt cũng có ký ức.

Tại ngọn Ngũ Sơn ,ngọn núi tiếp giáp ba địa phận Tô Hà,Kim Hà ,Yến Hà ,đã tề tựu đông đủ các võ lâm đồng đạo để chuẩn bị cho Đại Hội Đấu Linh Đại Phái.Huyền Chí Đại Sư sau khi nhận được tin báo từ các đệ tử xâm nhập vào Ma Vực cũng đã biết Tiểu Ma Thần A Nhiên đang ở Quỷ Thành.

-Trên người của tên Ma Thần này có Phật Ấn phong bế,thế nào cũng sẽ gây chú ý của đám Quỷ Tướng ở Ma Vực,nếu như Hắn bị tiêu diệt ở Ma Giới ,âu đó cũng là do ý trời,mong rằng Nhân Giới sẽ tránh khỏi một đại kiếp diệt thế.

Vô Ưu Tự phát đi truyền tin báo về chuyện Ma Thần xuất thế ở Tuyết Đàm Sơn đã đến Ma Vực và suy yếu , mối hoạ diệt thế cũng không còn đe doạ Trung Nguyên,nên Đại Hội Đấu Linh Đại Phái sẽ được khai triển như thường lệ.Đồng đạo võ lâm nghe tin cũng an tâm ,tập trung rèn luyện cho các đệ tử tham dự Đại hội để giành danh hiệu Tông Sư về làm rạng rỡ Môn Phái.

Tăng Viễn ở mật thất chờ đợi Hoa Dạ Nguyệt của Viên Ý mang về nhưng qua hơn hai tháng trời Hắn vẫn bật vô âm tín,khiến cho Tăng Viễn càng thêm điên cuồng luyện công.

-Hừ ,tên đồ đệ vô dụng này, giao có chút việc cũng không làm được...nếu không có Huyết Nhục Ma Tôn làm Nội Đan, ta khó mà Hoán Linh Đổi Cốt...Quỷ Điệp Ma Quân... năm xưa ngươi đã dùng cách nào mà luyện thành Quỷ Cốt chứ?

Hắn suy ngẫm đến những cách nào có thể thu thập Huyết Nhục của dòng dõi Hoàng Gia Ma Tộc, chợt nhớ đến Huyết Chú mà Bá Dực Tử Vân gieo vào người của mình.Hắn đảo mắt suy tính nhưng Hắn tư chất kém cỏi không thể tài giỏi như Tăng Vỹ có thể vận dụng Huyết Chú luyện công,linh lực của Hắn không đủ để làm điều nguy hiểm này

-Cách này quá mạo hiểm nếu ta không đủ linh lực áp chế Huyết Chú sẽ bị phản phệ chết ngay tức khắc,khi luyện hoá Huyết Chú thành Đan thế nào Bá Dực Tử Vân cũng sẽ biết giọt máu mà Hắn gieo đã bị hoá giải,Hắn nhất định sẽ đến tìm hiểu nguyên nhân...hừ...

Hắn chợt loé lên ý nghĩ tà ác,nhếch miệng cười nham hiểm

-Hừ... không luyện công gia tăng linh lực được thì cũng có thể hút linh lực...

Kể từ khi ý định độc ác đó nảy ra,thì những đệ tử của Kim Sa vô cớ mất tích,khiến cho trên dưới Kim Sa Môn hoang mang nghi ngờ lẫn nhau.

Bùi Hy Thống Lĩnh là người đứng đầu đội quân Ám Thành của Kim Sa Môn đang giữ trọng trách quản lý Kim Sa Thành ,đã tăng cường đệ tử tuần tra và ra lệnh giới nghiêm với thường dân để tránh bị kẻ gian trà trộn bắt đi.Đối với Tông Môn thì các Trưởng Lão trong Biệt Phủ cũng cho đệ tử tuần tra liên tục,bất kể là ngày hay đêm các đệ tử cũng phải đi cùng nhau để hỗ trợ đề phòng bị tấn công.

Thế nhưng dù có bày trí trận pháp ,hay đi cùng nhau, số đệ tử bị mất tích vẫn tăng lên.

Hồ Trưởng Lão và Hứa Trưởng Lão là hai môn hạ theo hầu Lão Tông Chủ của Kim Sa Môn lâu năm nhất cũng có những nghi ngờ về việc Tăng Viễn đột nhiên thăng cấp Linh Đan Cận Tuyệt Hoàng Kim trong một thời gian ngắn.

-Hồ huynh có suy nghĩ gì về chuyện Tông Chủ cứ bế quan liên tục trong thời gian này hay không,đáng lẽ như những năm trước Tông Chủ phải đích thân kiểm tra tiến trình tu luyện của các đệ tử tham gia Đấu Linh, nhưng hiện giờ lại bỏ mặc cho chúng ta giám sát.

-Hứa huynh nói đến ,Ta cũng có chút hoài nghi,nhất là Đại đệ tử của Tông Chủ,Tiểu Tử Viên Ý ,sao lại nhận ủy thác nhiệm vụ đi khỏi Môn Phái khi mà Đại Hội Đấu Linh đang cận kề,hai tháng trôi qua cũng không có tin báo về Sư Môn...phải chăng...

-Phải chăng ngay cả Hắn cũng đã bị hại?

-Ta đã bày các trận pháp chống tà linh ,còn giăng Phượt Tiên Võng khắp Biệt Phủ vậy mà vẫn không bắt được kẻ bí ẩn gây rối còn bị phá nát trận pháp một cách thầm lặng...ta nghĩ kẻ này rất có thể nắm rõ được điểm yếu của trận pháp mà ta đã bày ra...

-Ý của huynh ...Hắn là người trong Tông Môn chúng ta... nhưng để hoá giải các trận pháp và tránh Phượt Tiên Võng lẫn đệ tử tuần tra thì kẻ này phải có linh lực cao cường còn nắm rõ địa hình của Biệt Phủ Kim Sa Môn.

-Hồ Mỗ có một suy nghĩ táo bạo...ta nghi ngờ kẻ này là Tông Chủ Tăng Viễn.

Hứa Trưởng Lão giật mình vẻ mặt dường như cũng có cùng suy nghĩ đó

-Nếu quả như lời của Hồ huynh nói vậy,vậy...họ Tăng không còn ai cai quản Kim Sa Môn nữa...Tông Chủ cả đời quang minh lỗi lạc , không ngờ đến đời con lại sinh ra hai nghịch tử đáng hận như vậy,Tăng Vỹ thì nhập Ma Đạo ,bây giờ đến Tăng Viễn cũng thành mầm hoạ...

-Ta nghĩ hiện tại chúng ta nên tập trung tất cả các đệ tử lại cùng xông vào mật thất của Tông Chủ để tìm ra sự thật...

-Như vậy có phải là quá mạo hiểm không?nếu như chúng ta đoán sai thì sao?chuyện này mà lộ ra ngoài thì Võ Lâm Đồng Đạo cũng sẽ kéo đến đây,Kim Sa Môn chúng ta diệt vong mất...

-Chúng ta truy bắt Yêu Nghiệt không phải Tông Chủ,thực hư thế nào chỉ có đệ tử Kim Sa Môn biết ,tạm thời có thể khống chế được tin tức không để loan truyền ra bên ngoài .

-Vậy...ừm...vì sự tồn vong của Kim Sa Môn,chúng ta phải giải quyết chuyện này...Tiền Tông Chủ trên trời cũng không thể trách chúng ta vô tình...

Đêm sau, toàn thành Kim Sa sơ tán,đệ tử Kim Sa Môn lấy lý do tiêu diệt Yêu Tà nên đưa tất cả thường dân ra ngoại vi thành trú ẩn.Cổng Thành phong bế,kết giới bảo vệ thành cũng khởi động,các đệ tử Kim Sa Môn bao vây chặt chẽ Kim Phủ,nội bất xuất ngoại bất nhập.Hai vị Trưởng Lão dẫn đầu xông vào tư phòng của Tăng Viễn,bọn họ hợp nhau phá cửa mật thất nơi mà Tông Chủ bế quan luyện công.Một mùi xú uế bốc lên khiến cho cả hai phải đưa tay bịt mũi.

-Ặc,ặc...hước...

Cả hai kinh hãi trước cảnh tượng trước mắt,khắp căn phòng kín toàn là máu thịt vươn vãi,xương cốt của hàng chục người đứt gãy từng đoạn vất khắp nơi,một chỗ trống giữa tâm phòng là trận pháp bùa chú tà quái vẽ bằng máu ,đã không còn linh lực thi triển.

Hồ Trưởng Lão trợn mắt lắp bắp nói

-Cấm Thuật Thượng Cổ!Nhục ...Nhục Thể Hình Nhân Chú!

Hứa Trưởng Lão cũng run rẩy

-Tăng Viễn sao Hắn có thể...năm xưa nữ ma đầu của Long Sơn Đỉnh Tạ Kiều Lam đã tu luyện chuyển hoá Cốt Quỷ trở thành Quỷ Điệp Ma Quân gây sóng gió Trung Nguyên nhưng đã bị Lãnh Mộ Tuyết tiêu diệt, không ngờ Chú Thuật Tà Ác này lại rơi vào tay của Tăng Viễn...

Lúc này bên ngoài tiếng la hét thất thanh của các đệ tử vang lên liên tục

-Aaa...

-Keng keng...

Hai người vội chạy ra thì thấy một người bí ẩn đang phá trận và giết hại các đệ tử

-Đó đó là...Tăng Viễn!

Tăng Viễn mặc một bộ chiến bào màu xanh lá,tóc búi cao cài kim quan vàng ,giáp chân tay có đủ,Hắn bay lơ lửng trên không trung ở trước sân Chính Điện Kim Sa Môn,áo choàng đen bay phấp phới trong gió,xem chừng đã luyện thành Quỷ Cốt.

-Tăng Viễn dừng tay lại...đó là những đệ tử của Kim Sa Môn... ngươi muốn diệt môn,muốn phá tan cơ nghiệp mấy trăm năm của Tổ Sư sao?

Tăng Viễn nghiêng đầu ,vặn cổ nghe rõ từng tiếng răn rắc của khớp xương.

-Bổn Tông Chủ đây đã luyện thành Thần Công Tuyệt Thế, cần một chút hi sinh của bọn đệ tử yếu kém này...vì cơ nghiệp thống nhất võ lâm trở thành Môn Phái đứng đầu Trung Nguyên, chút đóng góp của bọn họ là điều vinh hạnh đấy.Hừ!

Hắn đáp chân đứng xuống đất trong vòng vây của các đệ tử đang chỉa mũi kiếm về phía Hắn.Hồ Trưởng Lão nói

-Ngươi luyện Tà Thuật đã nhập Ma Đạo rồi!

Tăng Viễn vẻ mặt khinh khỉnh nói

-Chỉ cần là võ công lợi hại thì là võ công tốt, phương pháp tu luyện nào cũng như nhau thôi...

Hứa Trưởng Lão nói

-Đi đi ngược lại giáo huấn của Tông Môn Chính Đạo còn mạnh miệng nói ra những lời đáng xấu hổ đó sao?Năm xưa ngươi truy sát Đệ Đệ Tăng Vỹ của mình không phải đã rất chính trực nói vì nghĩa diệt thân hay sao,bây giờ ngươi lại đi vào Ma Đạo,vậy có nên Tự Bạo đền tội không?

Tăng Viễn trầm mặc,hạ đầu mài vẻ mặt chuyển sang giận dữ nói

-Kim Sa Môn là cơ nghiệp của họ Tăng ta đến khi nào mới đến lượt các ngươi chất vấn Tông Chủ.

Hồ Trưởng Lão nói

-Kim Sa Môn không phải họ Tăng sáng lập ngươi đừng tụ phụ như thế ,phế truất ngươi chúng ta sẽ tìm một Chưởng Môn có Chính Khí khác ...Tất cả lên,tiêu diệt tên Tà Ma Ngoại Đạo này đi...yaa...

-Hừ...đúng là muốn tìm chết...yaa...

Trận chiến không cân sức này diễn ra hơn hai ngày,sau đó đám đệ tử Kim Sa Môn ở ngoại thành nhìn thấy kết giới bảo vệ Thành Kim Sa bị thu lại,thì quay về thám thính.Cảnh vật trong thành yên bình lạ thường,các đệ tử Ám Thành cũng đang thu dọn những đổ nát.

-Sư huynh chúng tôi là đệ tử của Hồ Trưởng Lão ở Kim Hoa Đường mấy hôm trước nhận lệnh đưa bá tánh rời thành tránh Yêu Tà ,chẳng hay mọi chuyện đã ổn chưa ạ?

-Ngươi không thấy chúng ta đã thu lại kết giới bảo vệ Thành rồi hay sao,Yêu Nghiệt đã bị Tông Chủ tiêu diệt rồi.

-Tông Chủ đã phát truyền tin triệu tập đệ tử quay về Thành ,các ngươi không nhận được sao?

Bọn họ nghe xong cảm thấy ngỡ ngàng nhưng cũng không dám hỏi nhiều,bèn truyền tin gọi các đồng môn đưa bá tánh trở về Thành.

Từ khi trận chiến truy bắt Yêu Tà diễn ra ,có vài đệ tử cảm thấy những đồng môn trong Tông Phái có biểu hiện rất khác thường, nhưng cũng không dám nói ra chỉ âm thầm liên kết nhau bàn luận về những thay đổi bất thường này.

-Ta thấy Sư Tôn và các vị Trưởng Lão trong bổn môn cư xử rất kỳ quái,hành vi lại thô lỗ,hôm trước đám người làm ủy thác bên ngoài trở về bổng dưng lại bị Sư Tôn đánh trọng thương,nếu như không có ta ngăn cản thì họ đã bị đánh chết rồi.

-Ta đã truyền tin báo cho Đại Sư huynh Viên Ý trở về... nhưng huynh ấy bảo rằng đang ở Yến Hà...thạt chẳng hiểu nổi ,tại sao huynh ấy không ở Kim Phủ luyện công để tham dự đấu linh Đại Phái mà lại đi làm ủy thác ở Yến Hà?

-Huynh không cần phải lo cho chuyện Đấu Linh Đại Phái đâu,đội ngũ dự thi do Sư Tôn chỉ dạy dạo gần đây,ta thấy linh lực còn lợi hại hơn cả Đại Sư huynh.

-Huynh nói đến ta mới cảm thấy sợ đó...bọn họ không biết đang tu luyện chiêu thức gì...nhưng ra tay rất tàn độc...không xé toạc đối thủ ra mấy mảnh thì cũng chưởng nát xương cốt...Kim Sa Môn chúng ta có thứ võ công tà quái như thế sao?

-Còn nữa a...đáng ngờ nhất là sự mất tích bí ẩn của Bùi Hy Thống Lĩnh và một số đệ tử Ám Thành...Ta thật nghi ngờ về hai ngày kết giới khởi động để bắt Yêu Tà đã xảy ra chuyện gì với người trong Thành Kim Sa.

-Ta nghĩ chúng ta nên âm thầm điều tra,đừng để lộ cho ai biết thêm,ngoài chúng ta ra dường như toàn môn phái điều để kỳ quái.

-Ừm...

Những đệ tử đó đoán không sai,tất cả những đệ tử ở lại bảo vệ Thành đều đã bị Tăng Viễn dùng Huyết Chú khống chế,chỉ có Bùi Hy và một vài đệ tử Ám Thành là chạy khỏi và đang bị Tăng Viễn ra lệnh truy sát.

... Trường Bạch Tiên...

Tiếng trống hiệu lệnh vang lên,các đệ tử của những trang viện vội vã chạy đến sân thao trường chính điện Linh Ngọc ,đứng nghiêm chỉnh vào hàng ngũ của Bổn Viện .Các Trưởng Lão đứng phía trước khu vực dành cho đệ tử thuộc Điện mình cai quản,riêng Điện Linh Quang thì có Cố Chánh Phương đệ tử tạm thời chấp chưởng mọi chuyện ở Điện đứng đại diện cho Sư Tôn của mình.Bàng Tông Chủ đứng trên bậc tam cấp dẫn đến Cửa Chính Điện dõng dạc nói

-Hôm nay là ngày tuyển chọn ra năm vị đệ tử xuất sắc nhất Trường Bạch Tiên để tham dự Đấu Linh Đại Phái,vì danh hiệu Tông Sư vô cùng quan trọng, Người đoạt được danh hiệu ở Đại Hội sẽ có tư cách nhận đệ tử phát huy Môn Phái nên lần tuyển chọn này sẽ kỹ lưỡng hơn ,vì tính công bằng nên Ta cho tổ có chức cuộc thi đấu loại trực tiếp giữa các đệ tử .

Đồng Trưởng Lão nói

-Tuy kỳ đấu linh Đại Phái quan trọng nhưng tính mạng của đệ tử Trường Bạch Tiên quan trọng hơn vì thế trong khi giao đấu các ngươi phải biết dừng tay kịp lúc.

Hàn Bá Hoàng cười khẩy nói

-Đồng Trưởng Lão nói thế thật không xuôi tai rồi,xưa nay đao kiếm vô tình,quyền cước không có mắt ,sao có thể phát huy hết khả năng khi phải còn lo cho sự an nguy của đối thủ chứ?Nếu ai cảm thấy sợ chết thì đừng lên đài tỷ thí.

Ngô Trưởng Lão nói

-Hàn Trưởng Lão nói thế thật không đúng,nếu một người có võ công cao cường ắt sẽ biết khống chế được chiêu thức mà bản thân đã đánh ra,còn kẻ bất chấp muốn thắng đối thủ há chẳng phải là người có tâm tính hiếu chiến hay sao?Kẻ này mà cho đi tham dự Đấu Linh Đại Phái có phải sẽ mang đến nhiều hiềm khích cho Bổn Môn không?

Hàn Bá Hoàng tức giận quát lớn

-Ngô Trưởng Lão nhận xét thật là phiến diện,thử hỏi ai dám khẳng định những môn phái khác có nghĩ giống như vậy không ,hay bọn họ cũng ra tay tàn khốc để tranh đoạt danh hiệu.

Bàng Tông Chủ nói

-Các vị đừng tranh cãi nữa,năm xưa vị Tiền Tông Chủ Hàn Bất Tiếu tham dự Đấu Linh Đại Phái đã sử dụng võ công cao siêu của mình đánh các đối thủ tàn phế làm dấy lên một trận tranh cãi kịch liệt giữa các Môn Phái, không ai dám chất vấn Hắn nhưng cũng đã để lại hiềm khích lâu dài, vì vậy Ta không cho phép đệ tử của Trường Bạch Tiên do Ta cai quản đi vào vết xe đổ đó,các đệ tử phải biết dừng tay đúng lúc tránh làm nguy hại đồng môn và đồng đạo.

-Dạ tuân lệnh!

Hàn Bá Hoàng đành nuốt uất ức vào trong

-Để xem mèo nào cắn miễu nào...hừ.

Trận đấu bắt đầu diễn ra ,các đệ tử của các Trang Viện lần lượt lên võ đài tỷ thí,so kiếm pháp và chú thuật,nhưng đệ tử của Chấp Pháp Điện lại chiếm ưu thế,năm mươi người lên đài thì đã có bốn mươi người được vào vòng trong.Còn ở Điện Linh Quang ngoài bốn vị đệ tử thân truyền của Dương Thiên Hạo ra thì có thêm A Hảo , Tiểu Liên và hai vị đệ tử lâu năm Tiểu Hoa ,A Vân còn lại đều bị loại.

Cố Chánh Phương nói

-Vòng đấu kế tiếp sẽ là những đệ tử có Linh Đan cấp Cận Hoàng Kim và Hoàng Kim,linh lực của bọn họ rất lợi hại,Nhậm Nhã sư muội và Tiểu Liên sư muội không nên đọ sức bằng kiếm pháp sẽ không thể đối kháng nổi ,tập trung sử dụng chú thuật,tìm cơ hội phản công.

-Dạ!

-Tiểu Hoa,A Vân hai người tuy đã đột phá linh đan Bạch Kim lâu năm,linh lực không thua kém bọn họ nhưng cả hai lại không có kinh nghiệm chiến đấu,xuất chiêu đều bị đối thủ đoán ra chiêu tiếp theo,kéo dài sẽ bất lợi,vì vậy nên tập trung linh lực cho kiếm pháp tốc chiến tốc thắng.

-Hiểu rồi!

Lâm Ngạn Hữu nói

-Nếu có Sư Tôn ở đây thì tốt quá,có thể cho ta chút dũng khí a...

A Minh nói

-Bởi vì không có Sư Tôn ở đây cho nên chúng ta cần dũng cảm gấp bội để giành vị trí đi tham dự Đấu Linh,cho Sư Tôn hãnh diện.

A Hảo nói

-Ta thấy bọn người của Chấp Pháp Điện rất kỳ lạ,tại sao chỉ trong một thời gian ngắn có thể đột phá lên linh đan cấp Cận Hoàng Kim như vậy chứ?nhất là Trương Nhất ,hắn đã công phá lên linh đan Hoàng Kim, võ công so với Đại Sư huynh không kém đâu.

Cố Chánh Phương nhìn sang đám đệ tử của Chấp Pháp Điện,dò xét Trương Nhất thấy khí tức của người này toả ra hừng hực.

-"Kỳ lạ...linh lực cứ như dâng trào lên từng đợt..."

Bàng Tông Chủ cũng có chút nghi ngờ nhưng xưa nay đệ tử của Chấp Pháp Điện đều rất chuyên tâm luyện công và có tính hơn thua cao,vì vậy việc đồng loạt một số đệ tử thăng hạng linh đan cũng có thể xét vì tình hình tham dự Đấu Linh Đại Phái mà cố gắng.

-"Trương Nhất này có thể là đối thủ khó đánh hạ của Cố Chánh Phương."

Chẳng khó để đoán được kết quả của vòng thi đấu thứ hai ,số đệ tử Chấp Pháp Điện vào vòng kế tiếp vẫn chiếm đa phần hơn mười hai người,trong khi đó Điện Linh Ngọc được năm người,Khố Phòng của Đồng Trưởng Lão chỉ có hai người,Đệ Tử của Vệ Thành Viện của Ngô Trưởng Lão được ba người,Điện Linh Quang chỉ còn năm người Cố Chánh Phương ,Lâm Ngạn Hữu ,A Minh,A Hảo ,A Vân.Ngô Trưởng Lão tức giận vì các đệ tử bị đệ tử của Chấp Pháp Điện đánh trọng thương

-Hừ... người của Chấp Pháp Điện các ngươi tỉ thí võ công hay là giết người đây hả?

Hàn Bá Hoàng cười ngạo nghễ nói

-Ngô Trưởng Lão,chúng ta đã theo quy định của Tông Chủ đề ra rồi còn gì, không đánh bọn chúng tàn phế là đã nương tay rồi.

-Ngươi ...lý nào là vậy,bọn họ mang trọng thương như thế phải mất ít nhất ba tháng tịnh dưỡng mới mong hồi phục vậy thì làm sao đi theo Ta đến Ngũ Sơn xem Đấu Linh hả?

Bàng Tông Chủ cũng không thể nói được gì vì chiếu theo quy định thì đệ tử của Chấp Pháp Điện không vi phạm.

-Ngô Trưởng Lão bọn họ không vi phạm quy định... không thể trách tội.

-Ơ...hừ...

Càng vào trong đệ tử của Chấp Pháp Điện càng ra tay mạnh bạo khiến cho đồng môn Trường Bạch Tiên vũng khiếp vía.

-Đây đây là thi đấu chọn người hay là nơi để bọn họ tự thử võ công hả?ra tay thật tàn bạo không một chút nương tình nào.

-Bọn họ quen dùng hình để phạt các đệ tử vi phạm Môn Quy cho nên tưởng rằng đang hành hình chúng ta đấy,nếu cứ tiếp tục như vậy thì năm vị đệ tử đi Dự Đấu chẳng phải là chỉ có đệ tử của Chấp Pháp Điện hay sao?

-Đáng sợ quá,các ngươi xem đâu chỉ là đệ tử của các Điện khác bị đánh hạ tàn nhẫn mà ngay cả đồng môn của Chấp Pháp Điện cũng không nhân nhượng nhau kìa, sư huynh có thể vượt qua vòng kế tiếp không hả...bị trọng thương là không đi Ngũ Sơn được đâu...

-Hừ ...đừng xem thường những sư huynh khác chứ...Cố sư huynh của Linh Quang Điện không phải dễ bị đánh hạ đâu.

-Trương Nhất và Hầu Tử cũng rất lợi hại à...hic hai người họ cứ như hung thần ác sát ấy.

Trận đấu tiếp theo các đệ tử của ba Điện còn lại cũng bị đánh văng khỏi võ đài tỷ thí chỉ còn bốn vị đệ tử của Linh Quang và bốn vị đệ tử của Chấp Pháp Điện.A Minh và A Hảo mặc dù đã cố gắng dụng hết khả năng chiến đấu nhưng cuối cùng vẫn bị Trương Nhất và Hầu Tử đánh trọng thương.

-A Minh...

-A Hảo!

-Đại sư huynh...chiêu thức của Trương Nhất có chút kỳ quái... không thuần...ặc... không thuần võ công của Trường Bạch Tiên ta... không phải vì Hắn cũng xuất thân từ Tán Tiên Thế Gia...mà ặc...mà...

A Hảo tiếp lời

-Tên Hầu Tử cũng hức...kỳ quái...trình linh lực có chút...tà...tà...khí...

-Đệ đừng nói nữa,ta tự biết cách đối phó... người đâu đưa bọn họ về Bổn Điện chữa trị.

-Dạ!

Lâm Ngạn Hữu nói

-Đại sư huynh,trận đấu tiếp theo sẽ là bốn đấu hai đó...mặc dù chỉ cần có một người bị đánh văng khỏi võ đài thì năm người còn lại sẽ được chọn ,trận đấu kết thúc nhưng xem ra bọn người của Chấp Pháp Điện không nghĩa khí như chúng ta đâu,bọn họ sẽ dồn sức đánh chúng ta...

-Đệ cẩn thận với Trương Nhất,Ta xét thấy linh lực cường hãn và tính tàn bạo trong mắt Hắn như muốn đẩy đệ tử của Linh Quang Điện chúng ta vào chỗ chết .

Đúng như lời của Cố Chánh Phương suy đoán,Hàn Bá Hoàng đã căn dặn Trương Nhất trước khi Hắn bước vào võ đài tỷ thí.

-Giết Cố Chánh Phương!

-Dạ,tuân lệnh Sư Tôn.

Sáu người bước vào võ đài ,tuy nói là tỷ thí cho bản thân nhưng đệ tử của hai Điện đã chia ra hai phía rõ rệt.

-Gì đây,đứng kiểu gì thế hả...sao sao chia ra hai bên như vậy?

-Còn hỏi nữa à ,rõ ràng là đệ tử của Chấp Pháp Điện muốn loại bỏ cả hai người của Linh Quang Điện rồi a.

Nhậm Nhã mím môi,hai bàn tay đan vào nhau run rẩy

-Chánh Phương chàng nhất định phải thắng...

-Keng!

-Ầm...choang...choang...

Vừa phát hiệu lệnh trận đấu,bốn người của Chấp Pháp Điện đã tấn công tới tấp vào Cố Chánh Phương và Lâm Ngạn Hữu,vì đã có thương lượng trước nên hiệu lệnh vừa vang lên Lâm Ngạn Hữu phóng ra đạo bùa tạo kết giới chống đỡ,trong lúc Cố Chánh Phương rót linh lực gia tăng sức mạnh của kết giới nhờ vậy mà cản được những chưởng lực và kiếm khí quét đến.Nhưng nhanh chóng kết giới kia cũng bị đám người của Chấp Pháp Điện hợp nhau phá vỡ.Lâm Ngạn Hữu bay lên dùng Khoái Đao tấn công Hầu Tử,đao xoay nhanh đánh cho Hắn lùi về sau một khoảng,nhưng hai vị đồng môn của Hắn kịp tiếp ứng đánh bật Lâm Ngạn Hữu ra sau.Cố Chánh Phương tung ra hàng loạt đạo bùa,những lá bùa vàng bằng linh quang bay vòng bao quanh cả võ đài.

-Là tà thì không thể thắng chánh...Khu Tà!

Cả Trường Bạch Tiên đều trố mắt ngơ ngác

-Gì chứ sao lại sử dụng trận Khu Tà!Tà tà ma ngoại đạo ở đâu chứ?

Ấy vậy mà hai tên đệ tử của Chấp Pháp Điện lại bị bùa chú dán chặt lên người thanh tẩy,và đẩy bọn họ bay lên,Hầu Tử vội dùng dây linh lực,hai tay giữ hai người lại không cho bay khỏi võ đài.

-Lốp bốp...

-Á...

Hai người bọn họ như bị điện giật,giẫy giụa một lúc ,Trương Nhất tung chưởng phá chú thuật của Cố Chánh Phương giải nguy cho hai tên đó nhưng bị Lâm Ngạn Hữu phóng đao cản phá.

-Uỳnh.

-Ta ở đây này...

-Hừ!

Hắn điên tiết tấn công vào Lâm Ngạn Hữu.

-Keng keng...

Cả hai cận chiến kiếm pháp,đuổi đánh nhau quanh võ đài,Lâm Ngạn Hữu thân pháp kém một bậc,bị Trương Nhất chém thương hai đường vào tay và lưng.Thấy sư đệ sắp bị đánh bại Cố Chánh Phương đành bỏ cơ hội đánh văng hai tên đệ tử của Chấp Pháp Điện, quay sang tiếp ứng Lâm Ngạn Hữu.Tạo ra tình huống bốn người vào thế bị động chỉ còn lại Cố Chánh Phương và Trương Nhất một đấu một.

-Nhị sư đệ vẫn ổn chứ?

-Ặc...đệ không sao ...

-Duy trì trận pháp tránh bị Hầu Tử phản công thả hai tên kia ra, để huynh đối phó với Trương Nhất.

-Ừm!

Trương Nhất nhếch mép cười nham hiểm,ánh mắt đằng đằng sát khí nói

-Không còn vướng mắc nữa ,để ta xem Nguyệt Kiếm Tiên Nhân lợi hại thế nào aaa...

Cố Chánh Phương cũng không niệm tình đồng môn nữa triệu ra Nguyệt Kiếm tiếp chiêu Trương Nhất.Cả hai đều là linh đan cấp Hoàng Kim nhưng có sự khác nhau về sát ý khi tung chưởng,Cố Chánh Phương đánh ra chiêu thức mạnh bạo nhưng không dồn đối thủ vào nguy hiểm còn Trương Nhất mỗi một đòn đánh đến đều là nhắm vào tử huyệt của đối phương.Hai người đánh ngang tài ngang sức,,nội công thâm hậu,khí tức phát ra làm võ đài như muốn nổ tung .Nhưng võ đài được Bàng Tôn Chủ và các vị Trưởng Lão lập ra có yểm chú nên người trên võ đài đánh đến trời long đất lở cũng không làm liên lụy người đứng xung quanh bên ngoài,chỉ có bốn người còn lại phải né tránh liên tục vì ảnh hưởng.Trương Nhất nghe Hàn Bá Hoàng truyền mật âm

-"Đánh vào Lâm Ngạn Hữu lợi dụng sơ hở..."

Hắn lập tức chuyển hướng kiếm quét một đòn chí mạng vào Lâm Ngạn Hữu đang bận tay độ linh lực giữ trận pháp Khu Tà,làm cho Y chỉ có thể trố mắt ra nhìn

-Yaaa...

-Hớ...

Cố Chánh Phương bỏ khoảnh khắc phản đòn Trương Nhất quay sang đánh chưởng cản đường kiếm khí,lợi dụng thời cơ Trương Nhất bồi một chưởng vào Cố Chánh Phương.Trúng kế độc Cố Chánh Phương chỉ có thể chịu trận,bị chưởng lực đánh vào lưng văng ra ngoài võ đài,Lâm Ngạn Hữu thấy vậy bỏ trận pháp phóng dây linh lực kéo Cố Chánh Phương về phía mình không để Ý bị văng đi.Trận nhanh chóng bị Hầu Tử đánh phá,Hắn kéo hai đồng môn xuống võ đài.

-Đại sư huynh,huynh sao rồi...

-Ặc,ụa...

Cố Chánh Phương ói ra búng máu ,cắm mũi kiếm khuỵ một gối,vừa ngẩng mặt đã xô Lâm Ngạn Hữu qua một bên

-Tránh ra...

-Á...

Trương Nhất không để cho bọn họ nghỉ ngơi, Hắn tiếp tục tấn công,hai tên đồng môn bị pháp chú của trận Khu Tà đánh cho tê liệt tứ chi tạm thời không thể thi triển công lực đành ngồi tịnh dưỡng lại linh lực,Hầu Tử thấy Lâm Ngạn Hữu ngã ra nền võ đài cũng nhanh lao đến tấn công,Y cũng triệu Khoái Đao ra tiếp đòn

-Chịu thua đi...yaa...

-Gr...thua cái khỉ...yaa...

Cố Chánh Phương bị Trương Nhất đánh rơi cả kiếm,đang chật vật né tránh những đòn tấn công điên cuồng của Trương Nhất.Bên ngoài các đồng môn Linh Quang lẫn các Điện khác cũng căng thẳng theo dõi

-Á...Cố sư huynh nguy rồi...

-Chánh Phương...huynh cẩn thận...

-Á...sao đệ tử của Chấp Pháp Điện ra tay tàn nhẫn quá vậy a...

-Thi đấu hay giết người đây hả?

Hàn Bá Hoàng thì hả hê vuốt râu cười đắc ý,những Trưởng Lão khác thì mặt mài đỏ gắt vì ức chế,Bàng Tông Chủ chỉ có thể nhăn nhó mặt mũi

-Cố Chánh Phương không dự Đấu Linh được thì Dương Thiên Hạo chắc sẽ rất thất vọng đây...

Cố Chánh Phương sau một hồi né tránh cũng dốc sức bay lên cao vận linh lực thi triển chiêu thức phản đòn.Hai tay của Y tụ linh lực khiến không khí xung quanh chuyển động xoay tròn.Các Trưởng Lão kinh ngạc nói

-Đấy đấy là chiêu thức của Dương Trưởng Lão...

Trương Nhất chưa kịp phản ứng thì đã nghe Cố Chánh Phương hô lớn

-Lâm sư đệ qua đây .... Bạo Vũ Phi Diệp...yaaa...

Lâm Ngạn Hữu dịch chuyển ra phía sau lưng Cố Chánh Phương.

Không khí ngưng tụ thành những phiến lá linh lực bắn tới tấp vào đám đệ tử của Chấp Pháp Điện,Hầu Tử và hai vị đồng môn nhanh chân nhảy khỏi võ đài chịu thua để tránh mưa linh khí bắn đến,còn Trương Nhất vẫn cố ở lại chống trả,nhưng chiêu thức mạnh bạo đánh đến như sóng vỗ liên tục không ngừng khiến cho Hắn không thể địch nổi bị những phiến lá linh khí bắn xuyên người.

-Lốc bốc,lóc bóc...

-Aaaaa...

Toàn bộ kinh mạch của Hắn bị phá vỡ,rơi xuống nền võ đài,khắp thân thể chỉ là máu run rẩy,miệng cũng ọc ra búng máu,tiếng rên ư ử đứt quãng.

Tất cả các đệ tử của Trường Bạch Tiên há hốc mồm kinh ngạc

-Chiêu thức võ công này lợi hại quá...Hắn hắn bị phế linh mạch rồi...

-Không cần lo,linh đan vẫn còn kia...có thể sau vài chục năm Hắn sẽ nối lại linh mạch tiếp tục tu luyện...

Hàn Bá Hoàng ánh mắt giận dữ điên tiết tống một chưởng vào Cố Chánh Phương,nhưng bị Bàng Tông Chủ phát chưởng cản lại.

-Yaaa...

-Uỳnh!

-Tông Chủ ngươi cản lão phu sao?

-Hàn Trưởng Lão chớ manh động...

Ngô Trưởng Lão nói

-Hàn Trưởng Lão thắng thua đã định sao lại ra tay với hậu bối như vậy?

-Hừ ,Cố Chánh Phương vi phạm quy định thi đấu ,đánh Trương Nhất tàn phế như vậy,Ta không thể trừng phạt Hắn sao?

Đồng Trưởng Lão nói

-Trương Nhất giảo hoạt tấn công vào Lâm Ngạn Hữu để Cố Chánh Phương mất cảnh giác,hành động tiểu nhân như thế nhận lấy hậu quả là thích đáng.

-Ngươi nói gì chứ?đó là chiến lược thi đấu...

-Hừ...dụng chiêu thức tàn bạo lên đồng môn mà gọi là chiến lược thi đấu sao,ta phỉ!

-Ngươi,các ngươi thông đồng bài xích đệ tử của Chấp Pháp Điện ta ư?

Bàng Tông Chủ nói

-Các vị bình tĩnh lại...xét cho cùng thì các đệ tử thi đấu cũng đã bị thương rồi,cả hai đều có lỗi,chuyện đúng sai không truy cứu nữa,còn ai có tư cách dự thi Đấu Linh Đại Phái,Ta sẽ cho các đệ tử toàn môn bình chọn,kết quả ngày mai sẽ công bố,bây giờ thì giải tán đi.

-Tuân lệnh Tông Chủ!

Nhậm Nhã đôi mắt rưng rưng chạy đến đỡ tay của Cố Chánh Phương

-Chánh Phương,huynh sao rồi...huynh làm cho muội lo quá...

-Ặc...ta không sao...tịnh dưỡng vài ngày sẽ khỏi...muội đừng khóc...

Tiểu Liên nói

-Bọn người của Chấp Pháp Điện đáng sợ quá,ra tay thật tàn bạo...vậy mà còn quay ngược trách tội chúng ta.Nếu có Sư Tôn ở đây để xem có ai dám bắt nạt chúng ta như thế không?

Lâm Ngạn Hữu nói

-Về Điện chữa thương trước rồi nói...đi nào.

...Dưới đáy vực Hoàng Lăng...

-Aaaa...làm gì đi chứ,nếu chúng ta rơi xuống sẽ tan xương nát thịt mất thôi...

Dương Thiên Hạo ôm chặt lấy Lý Tự Nhiên lật xoay người nằm bên dưới

-Huynh đài nằm trên người ta ...sẽ giảm được va đập...

-Aaa...nói nhảm...với sức hút như vậy thì có trăm tấm đệm thịt như ngươi cũng vô ích....aaa...Hạo Dương ngươi là đồ ngốc...

-Soạt!

Bổng dưng cả hai khựng lại, không có va đập nào xảy ra ,khiến cho Lý Tự Nhiên ngơ ngác

-Chuyện gì thế?dừng lại rồi a...

Thì ra Dương Thiên Hạo đã tung bốn chiếc đuôi ra chống xuống đất cản được lực rơi của cả hai.

-Ta đang đội lớp hồ ly,cảm nhận được mặt đất lạnh ở gần nên tung đuôi dò xét, không ngờ chúng ta đã ở gần đáy vực.

Lý Tự Nhiên chòm lên một chút thì đầu mũi đã chạm đầu mũi của Dương Thiên Hạo khiến tâm tư của Hắn bấn loạn.

-"Gì thế này...chạm phải mũi của Hắn rồi ư?"

Đáy vực lạnh lẽo ,tối tăm đưa tay ra trước mặt cũng không thể nhìn thấy,nếu như lúc còn linh lực thì đôi mắt Ma Thần của Lý Tự Nhiên có thể nhìn xuyên màn đêm nhưng hiện tại Hắn không thể nhìn thấy gì .Dương Thiên Hạo thì mắt mờ,xuống nơi tăm tối càng không thể thấy được,nghe hơi thở của Lý Tự Nhiên áp sát ,Y mới giật mình bất ngờ thu đuôi theo phản xạ tự nhiên

-Lý Hàn Quân huynh đừng đi chuyển trên người của Ta như thế...

Y thu đuôi làm cả hai rơi xuống đất,lúc này hai tay của Lý Tự Nhiên đã nắm giữ cổ áo của Dương Thiên Hạo,mặt úp lên ngực Y.

-Úi ya!

Dương Thiên Hạo mặt nóng bừng, tim đập loạn xạ

-"Ta ta sao thế này...trúng độc rồi ư?khí huyết dâng trào,tim đập mạnh quá...."

Hoá ra vì tư thế ám muội đó mà "em trai " của cả hai cạ vào nhau khiến cho Dương Thiên Hạo phản ứng,Y xấu hổ đẩy Lý Tự Nhiên đang nằm úp trên người ra khỏi

-Tránh ra!

-Á...

-"Ta ta sao lại phản ứng như vậy chứ...lẽ nào...là do bản chất của Hồ Ly..."

Lý Tự Nhiên bị đẩy lăn qua một vòng cũng bậm môi khó hiểu

-"Cái gì cưng cứng chạm vào mình thế nhỉ?"

-Hạo Dương huynh sao đẩy ta mạnh như thế hả?ta đang bị thương đó nha.

Dương Thiên Hạo nghiêm giọng nói

-Ta xin lỗi...nhưng chúng ta nên giữ khoảng cách...giữ lễ...

-Hừ... ở đây tối đen tối mù...ta còn không xác định huynh đang đứng ở đâu nữa thì giữ khoảng cách thế nào hả?

Dương Thiên Hạo điểm ra đạo bùa biến thành một ngọn lửa bay lơ lửng trước mặt

-Giờ thì đã thấy rõ chưa?

-Ồ!

Trong ánh lửa chập chờn dung mạo của Dương Thiên Hạo hiện ra càng lung linh,dù cho y phục và tóc đã xộc xệch nhưng vẫn không lu mờ vẻ đẹp cuốn hút của Y.

-Hoang dại lẫn một chút nghiêm nghị...hì hì...

-Huynh nói gì vậy?sao lại cười...ở đây có gì buồn cười sao?

Lý Tự Nhiên thu lại tâm tình nói

-Hạo Dương huynh ở đây là đáy vực,ngoài cây cỏ và đất đá ra chẳng có gì hết...nhưng gương mặt của huynh đã bị lấm lem trông rất giống một Hồ Ly mặt đốm.

Dương Thiên Hạo đưa tay áo lau mặt

-Thất lễ rồi...

Nhìn thấy dáng vẻ ngờ nghệch này của Y chẳng hiểu tại sao lại làm cho Hắn vui

-"Cảm giác thật kỳ lạ."

-Hạo Dương huynh...xem ra chúng ta phải ở lại đây vài ngày rồi...ta không còn linh lực nếu cố chấp trèo lên trên thì có thể ngã chết đấy...huynh thì không nhìn thấy gì đi loạn chỉ thêm nguy hiểm.

Dương Thiên Hạo con ngươi co rút nói

-Huynh phát hiện ra khi nào?

Lý Tự Nhiên đưa đầu lưỡi đảo một vòng trong miệng như những tên lưu manh chuẩn bị nói ra những lời gai góc.

-Ta biết khi huynh không phản ứng gì với ánh sáng chói loá vào mắt...mà tại sao huynh lại giả vờ mình nhìn thấy thế hả?

-Ta vừa vào Ma Vực đã bị Quỷ Tướng ám hại,hai mắt trúng bụi độc tạm thời bị mù ,ở nơi đầy yêu ma quỷ quái nếu tỏ ra bản thân yếu đuối sẽ gặp nguy hiểm.

-À...huynh cơ trí thật đấy...

-Hàn Quân huynh càng khiến cho Ta ngạc nhiên đó,thái độ ung dung của huynh thật khác thường...

-Ta sao?hì hì...Ta khi bước vào Ma Vực đã định sẵn bỏ mạng bất cứ lúc nào rồi,Ta muốn vui vẻ trong từng khoảnh khắc được sống thì có gì khác thường chứ?Lẽ nào Hạo Dương huynh muốn ta suốt ngày ủ rũ chờ cái chết đến à?

-Ta,ý của ta không phải vậy...

Lý Tự Nhiên đổi câu chuyện nói

-Huynh không nắm rõ địa hình ở Ma Vực vậy mà còn muốn tìm người thật sự lạc quan đấy,nè...nếu như bằng hữu kia của huynh đã an toàn rời khỏi Ma Vực thì sao hả,huynh chẳng khác nào con rắn mất đầu giẫy giụa không biết phương hướng di chuyển nữa hay sao?

-Hắn vẫn còn ở Ma Vực,Ma Thần chưa rời Ma Vực thì Hắn sẽ vẫn ở đây...ta cảm nhận như vậy...

-Há ,huynh cố chấp thật nha...cái tên đó đã ba chân bốn cẳng chạy về Trung Nguyên rồi a...

-Sao huynh có thể khẳng định như vậy chứ?huynh biết Hắn là ai à?

-Thì Hắn là...

-Cẩn thận...

-Uỳnh!