Baltigo, Grand Line
Thật thô lỗ.
Mặc dù đã đoán trước, nhưng vẫn thật thô lỗ.
" Mấy người biết tôi được mời tới đúng chứ?"
Không khí tràn ngập âm thanh của những khẩu súng trường lên đạn khi khoảng 40 người lính cách mạng tạo thành một vòng bán nguyệt bao vây tôi. Đứng ở vị trí dẫn đầu là một người phụ nữ có làn da rám nắng, đôi môi nổi bật, và một cánh tay máy trông khá ngầu- không chỉ có vũ khí ở trong lòng bàn tay mà mỗi đầu ngón tay đều phát sáng màu cam nhạt như một lời cảnh báo.
Ahiru, Phó Chỉ Huy, Lv. 72
'Bạn biết đấy, trí nhớ của tôi gần đây khá tốt, nhưng ngay cả tôi cũng phải cố gắng để nhớ ra nhân vật này. 'Đây là người số 2... của quân cách mạng phía đông phải ko nhỉ? Cánh tay phải của Belo Betty? Trời, khó nhớ quá. Các Phó Chỉ Huy xuất hiện tổng cộng 1 lần trong manga. Còn ai trong nhóm đó nữa nhỉ? À… một anh chàng tròn trịa như quả trứng, một con bò từ bộ tộc Mink - có lẽ là trợ lý của Lindbergh, nếu mình nhớ ko nhầm- trời ạ, như vậy có phải là phân biệt chủng tộc không? Nếu nhớ sai thì thật sự là phân biệt chủng tộc…'
" Ngài Giberson có thể là một đồng minh quý giá, nhưng một lời nói từ ông ta không quyết định các chỉ thị an ninh của hòn đảo này." Người phụ nữ đáp lại với giọng đều đều như máy, chỉ có một chút sắc thái ở cuối câu để lộ sự khó chịu về việc tôi có mặt ở đây. Một cặp cùm đá biển trượt trên mặt đất và nằm ở chân tôi, -cái mẫu mà tôi tình cờ ghi nhận là tương tự với cái mà Chính phủ Thế giới đã sử dụng trên Ace tạiMarineford và Robin ở Enies Lobby- và những đầu ngón tay laser của người phụ nữ đó sáng lên mạnh hơn một chút. "Trước khi ngươi tiến thêm một bước vào Baltigo, đeo thứ này vào."
Tôi nhìn lướt qua những chiếc còng tay trước khi nhìn lại lên và tập trung vào quý cô tay máy cáu kỉnh trước mặt. Một mặt... có thể tôi sẽ khá thú vị nếu đeo thứ này vào và thể hiện mình không bị ảnh hưởng gì. Điều này có thể khiến họ cảm thấy lo lắng theo cách có lợi cho tôi, nhất là khi cả tổ chức đang nghĩ rằng tôi là người ăn Trái Ác Quỷ.
Nhưng mặt khác… tôi không chắc mình thích thái độ của họ ở đây hay tiền lệ mà nó có thể tạo ra. Rằng tôi sẵn sàng chấp nhận yêu cầu như thế này dễ dàng.
Là một Thất Vũ Hải tôi phải duy trì hình ảnh của bản thân. Hơn nữa… một chút phản kháng ngang ngược cũng tốt cho tâm trạng.
"Mọi người làm ơn đi, tất cả chỉ là hiểu lầm." George, người lính cách mạng luôn lạc quan với chiếc mũ hươu cao cổ lên tiếng, bước về phía trước để phản đối. "Ngài Lindbergh đã đồng ý rồi! Đừng biến việc này thành một sự cố tai hại!"
Bunny Joe tiến lên để thêm vào ý kiến của mình, -không ai biết liệu đó có phải là điều có lợi cho tôi hay không- nhưng một giọng nói quyền uy mới cắt ngang trước khi anh ta có thể nói hết câu.
"Chỉ thị của Lindbergh không thể vượt qua chỉ thị của ngài Dragon!" Đôi ủng đỏ gõ mạnh trên đất khô cứng. Một điếu thuốc lá lơ lửng trên môi cô ta và một cặp kính mát màu tím sẫm tạo ra vẻ lạnh lùng khi một trong những tay cứng của quân cách mạng tiến về phía trước đám đông.
Cô ấy cũng có lẽ là một trong những nhân vật táo bạo nhất mà Oda từng đưa lên trang giấy. Bỏ qua những đường v-line trên chiếc váy treo thấp nguy hiểm của cô, trang phục duy nhất trên thân cô -ngoài găng tay và mũ nếu bạn tính cả những thứ đó- là một chiếc áo khoác nhỏ dừng lại ngay trước rốn và chỉ vừa đủ che ngực cô.
"Các người nên biết điều đó." Vị chỉ huy trách móc mấy người đi cùng tôi bằng giọng điệu khinh miệt. "Nghiêm cấm mang bất kỳ đặc vụ chính phủ nào đến đây. Dù trong bất kì hoàn cảnh nào."
'[Quan sát]'
Belo Betty – Chỉ huy sư đoàn ở Biển Đông, lv96
Liệu việc nói một câu đùa về "Nữ thần Tự do" có phải là một mục tiêu quá dễ dàng không? Bellona "Belo" Betty là một trong năm tướng lĩnh của Quân đội Cách mạng, đồng thời là người sử dụng Trái Ác Quỷ Paramecia loại hỗ trợ mạnh mẽ, Trái Kobu Kobu no Mi. Mặc dù đôi khi cô có vẻ lạnh lùng hoặc thờ ơ với những đau khổ của người khác, nhưng thực ra chỉ vì cô tin rằng những người xứng đáng được giúp đỡ nhất là những người đã chứng tỏ được ý chí tự cứu lấy mình. Belo Betty là một thành viên nhiệt huyết của cuộc cách mạng do Monkey D. Dragon sáng lập từ ngày đầu và lòng trung thành ấy được thể hiện rõ qua mức tiền thưởng khổng lồ 457.000.000 Beri mà Chính phủ Thế Giới đặt lên đầu cô.
Dù không chính thức giữ bất kỳ vị trí cao hơn nào so với các tướng khác của mình, Belo Betty lại có quyền lực nhỉnh hơn một chút so với các đồng nghiệp vì cô là người duy nhất trong nhóm không để các dự án cá nhân làm xao nhãng khỏi sứ mệnh lớn của Quân Cách mạng. Cô được giao nhiệm vụ duy trì an ninh của Baltigo khi Dragon không có trên đảo.
'Hử? Sếp lớn ko có mặt ở đây? Hơi thật vọng, nhưng thế lại an toàn hơn cho mình, vừa rồi là một pha [quan sát] cực kì mạo hiểm khi ko biết có ai ở đây sở hữu haki quan sát cao cấp.' Bỏ qua mô tả của cô ta, tôi đi vào các chỉ số... thành thật mà nói khá bình thường. Theo cấp độ của hải quân, Betty vững chắc ở mức độ chuẩn đô đốc, ít hơn những gì tôi mong đợi từ một trong những người đứng đầu của Quân Cách Mạng.
Tất nhiên, chúng ta cũng phải xem xét tới việc cô ta ko phải chiến binh ở tiền tuyến. Cô ta là người cầm cờ. Người vẫy cờ. Tượng trưng dẫn đầu trận chiến nhưng hiếm khi làm vậy theo nghĩa đen. Năng lực Trái Ác Quỷ của cô ta hoạt động theo kiểu điển hình trong anime, giúp khai phá 'tiềm năng bên trong' của người khác. 'Bơm' đầy tinh thần chiến đấu hay đại loại thế.
Nghe có vẻ ngớ ngẩn, nhưng thực ra lại vô cùng hiệu quả. Dưới năng lực buff diện rộng của Betty, một cô gái làng có thể đánh bại một thuyền trưởng có giá 52 triệu beli. Một kẻ thù mà trong anime đã thể hiện khả năng có thể đánh văng những binh lính Hải quân chỉ với một cú vung kiếm.
Hãy coi đó như một lời nhắc nhở. Khi sống trong một vũ trụ shonen, bạn không thể coi thường tiềm năng của bất kỳ ai.
"Vậy Thất Vũ Hải," lá cờ chiến đấu trên vai cô ta dịch chuyển khi cô ta nhìn tôi qua chiếc kính. "Chuyện gì sẽ xảy ra? Ngươi sẽ tuân theo mệnh lệnh của cấp dưới ta, hay chúng ta sẽ chỉ nhìn chằm chằm nhau cả ngày?”
Tôi nhìn lướt qua những người đang tụ tập xung quanh. Chỉ huy. Phó chỉ huy. Những người lính đứng sau tôi. Tất cả có thể được buff chỉ với một cái vẫy tay của Betty. Nico Robin, người đã im lặng quan sát từ phía sau đám đông.
'Tôi nghĩ chúng ta sẽ chọn cách táo bạo.'
"... thưa cô," tôi bắt đầu một cách tôn trọng, làm ra vẻ chậm rãi cúi xuống nhặt còng tay. " Đi mặc đồ vào đi." Những lời này được nhấn mạnh bởi hành động rõ ràng là đá còng đá biển vào [inventory] "Nếu chúng ta muốn có cuộc trò chuyện nghiêm túc, tôi yêu cầu cô ko phô bày cơ thể như thế này, tôi ko thể tập trung được."
....
....
Miệng há hốc. Tất cả đứng đơ ra. Người phụ nữ tóc tím nâng hai ngón tay lên kéo kính xuống và nhìn tôi như thể không chắc là cô ta đã nghe đúng.
…
…
"...Heh." Một tiếng cười khẽ vang lên khi tướng quân nở một nụ cười rộng. " Ta thích gã này." Betty xoay người trên gót chân và tất cả những người đàn ông xung quanh cô ta thả lỏng." Cho hắn qua." Cô ta thông báo một cách thản nhiên. "Ai đó đi kéo Lind ra khỏi xưởng của lão. Nói với lão rằng khách của lão đã tới."
Ahiru có vẻ bị sốc, ánh mắt cô ấy chuyển từ tôi sang cấp trên của mình. "Nhưng thưa chỉ huy! Hắn ta là- hắn ta vừa-"
"Không sao. Không sao." Người phụ nữ mặc đồ đỏ phất tay. "Ta sẽ chịu trách nhiệm. Lời của Lind không đủ, thì lời của hai chỉ huy chắc chắn là đủ, ngài Dragon chỉ có thể chấp nhận."
~~~~~~~~~~~~~~~
Trong khi đó, Baterilla, South Blue
'Quái lạ. Tờ quảng cáo nói rằng nơi này là điểm dừng chân nổi tiếng cho khách du lịch, nhưng nơi này gần như vắng tanh. Sao không có ai trên phố vậy?'
Những bước chân nặng nề khiến cậu ngẩng đầu lên nhìn về phía con đường và bắt gặp một người dân địa phương. "Uhm, xin lỗi, chú có thể giúp tôi-" Barker cố vẫy tay gọi người đàn ông lại nhưng người bản xứ chỉ chạy vụt qua cậu với một tốc độ nhanh, không thèm nhìn về phía chàng trai trẻ. 'Okay…càng lúc càng kì lạ.'
Cơ hội thứ hai đến khi cậu thấy một bà chủ cửa hàng lớn tuổi vội vàng thu dọn quầy hàng của mình và đem các món hàng vào trong. "Xin lỗi bà, bà có thể cho cháu biết-"
" Cậu đang làm gì giờ này ngoài đường?" bà lão gần như hét lên. " Chưa nghe nói cái mối đe dọa khốn nạn đó quay lại sao?! Về nhà đi, thằng ngốc!" người phụ nữ già kêu lên trong khi vội vã vào nhà và đóng sầm cửa lại.
Còn kéo cả rèm cửa.
Và khóa cửa ba lần.
Cái rèm, không phải cửa.
Thực ra, Barker cũng chẳng biết có ổ khóa nào dành cho rèm cửa.
'Chuyện quái quỷ ở cái chỗ này vậy?'
Từ con phố bên cạnh, tiếng đổ vỡ của gỗ vang lên ngay sau đó là tiếng hét của một đứa trẻ!
Barker nhanh chóng parkour, vọt lên các bậc thềm, bật khỏi một tấm bạt xanh và trắng để đáp lên mái nhà trong tư thế nép người. Mặc dù hầu hết các kỹ thuật di chuyển điên rồ mà Jack đã thể hiện trước cậu vẫn nằm ngoài tầm với, nhưng cậu tin tưởng bản thân sắp chạm tới chúng.
Với tầm nhìn từ trên không, nguồn gốc của sự náo loạn trở nên rõ ràng.
Super Sparrow.
Chỉ có điều… chúng không giống chút nào với con chim ‘Kiwi’ hiền lành mà Jack luôn mang theo bên mình.
Có tám con. Sáu con to lớn và giống những tay anh chị. Chúng xé nát khu chợ đường phố như những con gấu trong một khu cắm trại. Những chiếc xe bán đồ ăn bị đập vỡ và lật ngược, hàng hóa bị nghiền nát hoặc bị xé tan tành. Cửa sổ vỡ nát. Mặt tiền cửa hàng bị hủy hoại. Và không một bóng người nào xuất hiện để ngừng chúng lại.
Dẫn đầu bầy chim rắc rối là một cặp chim đực và chim cái.
Con chim cái, nhỏ nhất trong nhóm, Barker bỏ qua, mặc dù có một điều hơi kỳ lạ là con vật này lại có một chiếc nơ màu hồng trong bộ lông. Tuy nhiên, con chim đực trông rất dữ tợn. Lông màu đen sẫm, mặt và cơ thể đầy sẹo, một chiếc bịt mắt màu đen che trên… đợi đã, cái gì cơ? Bịt mắt? Làm sao mà..? Làm sao động vật hoang dã có thể…?
Một tiếng thét của trẻ con lại kéo ánh mắt của thiếu niên xuống dưới, nơi có một quầy hàng bằng gỗ và bạt sắp đổ sập. Chỉ khi nhìn kỹ, anh mới thực sự thấy chúng. Một cô chị gái đang che chở cho em gái. Cả hai co rúm lại và run rẩy khi con Sparrow gần nhất tiếp tục tìm kiếm và xé nát những mảnh vụn phía trên chúng.
Đôi mắt của Barker híp lại khi đầu gối cậu bắt đầu khuỵu xuống. Kể từ ngày rởi khỏi Kivuruk, cậu đã cố gắng tuân theo một nguyên tắc đơn giản mỗi khi đối mặt với… bất kỳ điều gì mà thế giới đã quyết định ném vào cậu ngày hôm đó.
' Anh Jack sẽ làm gì ở tình huống này?'
Gót chân cậu đập mạnh xuống đất 10 lần trong chưa đầy 1 giấy- cậu biến mất thành một vệt mờ-và sau đó tái xuất giữa một cú đá xoay người! Giống như cậu đã thấy người thầy của mình thực hiện hàng chục lần trong các cuộc đấu tập!
Chỉ trong chốc lát, cậu cảm thấy đống sức cản trên chân mình. Dù có xương rỗng, con Super Sparrow vẫn nặng hơn một người đàn ông trưởng thành, nhưng quả thật, ngay sau đó sức mạnh của cậu đã chiến thắng! Con vật gây phiền phức bị đẩy ngược lại, xoay vòng qua đống đổ nát mà nó đã giúp tạo ra với một tiếng "Keee!" đầy đau đớn, tạo cơ hội cho hai cô bé chạy thoát.
Bảy cặp mắt quay về phía cậu
Thực ra… là sáu rưỡi nếu tính luôn chiếc bị mắt.
Con đầu đàn gầm gừ với Barker, khiến nhóm gây rối của nó xếp thành hàng, rồi bung cánh ra đe dọa.
"Ha!" Barker cười nhạo màn đe dọa. " Chúng mày nghĩ có thể dùng số lượng áp đảo tao?" Chàng trai thiếu niên vặn tay, trong khi những bản sao giống con rối gỗ bắt đầu bước ra từ cơ thể, mỗi lần 2 con. " Chúng mày cần phải nghĩ ra chiến thuật hay ho nào đó nếu muốn đánh bại tạo, bọn vẹt láo lếu."
~~~~~~~~~~~~~~~
Một căn cứ Hải quân nào đó, Grand Line
Tiếng roi vung xuống vung vẩy vào gót chân ông, khiến ông phải đẩy đôi chân đang gào thét của mình mạnh hơn một chút nữa!
Rốt cuộc đây là khóa huấn luyện kiểu gì vậy!?
Người bạn đồng hành của ông trong khóa huấn luyện địa ngục này - một sĩ quan 24 tuổi đến từ North Blue tên là Jero - bắt đầu mệt mỏi. Mồ hôi như thác đổ xuống khuôn mặt của ông và bộ đồng phục đã bắt đầu rách nát từng mảnh. ' Phó đề đốc ! Làm ơn!" người đàn ông tóc vàng bắt đầu thở hổn hển. "H-hai phút! Chỉ cần cho tôi hai phút!"
"HẢ?!" Một giọng nói nữ tính nhưng đầy ác ý chế giễu yêu cầu đó. " Cái gì vậy, Đại úy? Cậu vừa nói gì à?" Kujaku, người ăn trái ác quỷ Muchi Muchi no Mi đồng thời là cháu gái của phó đô đốc Tsuru, chất vấn với sự khinh miệt rõ ràng trong giọng nói. "Ta không nghĩ mình vừa nghe thấy một lời phàn nàn sau mới có tám tiếng đồng hồ đâu!" Roi da quất quanh họ, địa hình xung quanh biến đổi theo ý muốn của Trái Ác Quỷ. "Có phải vậy không, Đại úy!"
"K-không, thưa bà! Tôi chỉ-" Một trong những Golem đất sét từ trước lao xuống ngay trước mặt họ! Một nắm đấm khổng lồ màu xám bay về phía họ - 'Soru!'
Và chính nhờ bản năng, Mori lao tới đẩy đồng đội của ông tránh khỏi nguy cơ bị nghiền nát. Cả hai ngã nhào xuống đất, dù địa hình xung quanh lại tiếp tục thay đổi lần nữa. Những bức tường gai bỗng dưng vọt lên từ mặt đất. Những viên đá biến thành bẫy phức tạp. Từ trên cao một Chuẩn Đô Đốc với mái tóc xanh và chiếc mũ Hải quân quá khổ ngồi trên một chỗ cao nhìn xuống họ.
"Chà chà!Đó có phải là một pha sử dụng rokushiki mà tôi vừa nhìn thấy không?" Prince Grus gần như cười. "Ông đã giấu chúng tôi, Đại úy Mori. Có vẻ như chúng ta sẽ phải tăng độ khó của phần giới thiệu này lên một bậc rồi."
Mori không khóc thét.
Mori là một người cha và một người đàn ông trưởng thành. Và đàn ông trưởng thành không khóc thét.
Nhưng... chúa ơi, ông đã đăng ký vào vị trí quái gì vậy?
Ông đăng ký làm việc ngồi bàn giấy thôi!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
"Chó má, khốn nạn! Đứng yên, tại sao mày ko chịu đứng yên!" Jean Ango ném vũ khí này đến vũ khí khác vào tên tù nhân vượt ngục tầng ba, cố gắng khống chế hắn. "Mẹ kiếp, tại sao tao không thể đánh trúng mày?"
Kiếm và giáo rải rác khắp nơi, mỗi cây đều cắm sâu xuống mặt đất với một vụ nổ nhỏ của đất đá xung quanh.
Thật nực cười! Không có tên truy nã nào dưới 50 triệu lại có thể di chuyển lanh lẹ như vậy! Ta là Jean-Ango 'Xạ thủ' vĩ đại nhất Grand Line. Những tên tội phạm bị ta săn đuổi thường ngã xuống - bị xiên thủng! - chỉ sau vài giây
Vậy mà tên khốn đẹp mã này lại dám nhảy múa quanh những đòn tấn công của ta! Thật quá nhục nhã!
Mục tiêu của hắn nhảy lên không trung. Nhảy cao lên trời cùng với một trong những vũ khí mà Jean đã ném vào hắn.
Được rồi!' Jean bấm một công tắc dưới chiếc mũ sombrero của mình và các cánh tay của chiếc mũ xương rồng xoay ra ngoài để lộ ra hai nòng súng. Với một cái bấm công tắc, hai luồng lửa khổng lồ phun ra, hợp lại thành một quả cầu lửa khổng lồ để nướng gã này-
Chân hắn mất thăng bằng! Mặt đất đá nứt ra bên dưới Jean khi chiếc rìu hắn vừa bắn được gửi trả lại ngay sát chân.
Với một tiếng hét kinh hãi, Jean ngã ngửa và đập đầu xuống đất đầy đau đớn. Hắn cố gắng bật dậy nhanh nhất có thể ... nhưng tên tù vượt ngục đã đứng trên người hắn. Một nắm đấm đang chuẩn bị tung ra để kết thúc mọi chuyện.
"Tao-Tao không thể chết ở chỗ này!" Jean thốt lên sự thách thức với kẻ bị truy nã ít nói bất thường đó. "Tao Jean Ango! Tao đã kiếm được hàng triệu Beri bằng cách bắt bọn vượt ngục khỏi Impel Down! Hàng chục triệu! Và tới khi tao hợp tác với Jack Sparrow, bọn tao sẽ trở thành cặp đôi thợ săn tiền thưởng vĩ đại nhất mọi thời đại, ! Mày nghe rõ chưa?!"
Kẻ hành quyết của hắn di chuyển, sẵn sàng cho cú đánh kết liễu và mặc dù hắn cố... Jean vẫn quay mắt đi trước khi điều đó xảy ra.
...
...
Từng giây trôi qua mà ko cảm thấy gì, Jean sợ rằng kẻ muốn giết hắn chỉ đang đợi hắn mở mắt trước khi hành quyết. Jean quyết định mở mắt thì thấy...
Một bàn tay đưa ra.
Kèm theo nụ cười.
...Ta cũng đang đi tìm Sparrow." Nash cuối cùng cũng lên tiếng.
*Một nơi nào đó tại Grand Line *
Thiếu úy Mashingo lại nhìn qua khe đá, cố gắng hết sức để không gây ra tiếng động. Xác nhận. Mô tả ngoại hình khớp." Anh ta dành một chút thời gian để nuốt cục nghẹn trong cổ họng rồi lại thì thầm vào Den-Den-Mushi. "Là hắn. Tội phạm vượt ngục tầng 4 Daz Bonez. Biệt danh: 'Mr. One'. Tôi cam đoan đó chính là hắn."
"Hắn có đi một mình không?" Chỉ huy của anh ta nhấn mạnh từ đầu dây bên kia. "Thông tin cuối cùng từ Cipher Pol báo cáo hắn vẫn đang theo chân chủ cũ, Sir Crocodile. Cậu có thấy dấu hiệu nào của cựu Thất Vũ Hải? Có thấy bất kỳ tội phạm vượt ngục nào khác?"
Mashingo nhòm qua kính viễn vọng lần thứ bảy. "Không thấy!" Anh ta thì thầm hét vào ống nghe. "Hoặc- à! Ý tôi là! Không có dấu hiệu nào của người khả nghi khác thưa sếp! Theo như tôi thấy, hắn đi một mình!"
"... nhưng điều đó không có nghĩa là hắn thật sự đi một mình." Sếp của anh ta nghe có vẻ đang suy tư nặng nề từ đầu dây bên kia. "Hiện tại, cậu hãy lùi lại và không được tiếp cận. Tôi nhắc lại, cậu chỉ quan sát. Cố gắng theo dõi hắn và báo cáo lại mỗi 30 phút. Tôi sẽ bắt đầu gọi điện. Hai Phó Đô Đốc Lonz và Hototogisu chắc đang ở gần khu vực, chúng ta sẽ xin chỉ thị từ họ. Cậu hiểu chưa?"
…
…
" Thiếu úy, cậu còn ở đó không? Báo cáo đi! Thiếu úy Mashin- KA-CHK!" Chiếc điện thoại ốc sên bị ngắt với một tiếng click nhẹ, chặn lại mọi hy vọng về tiếng la hét bị bóp nghẹt của người lính Hải Quân. Hơi ẩm từ từ rút ra khỏi làn da của anh ta, biến anh ta thành xác ướp ngay lập tức.
" Ngươi muốn biết một trong những điều hiếm hoi mà ta thích thích khi ở trong Impel Down là gì không?" Kẻ sở hữu trái Logia hệ cát hỏi trong khi mồm ngậm điếu xì gà.
Xác của Thiếu úy Mashingo rơi xuống đất, làn da khô nứt nẻ cùng các cơ quan bên trong cơ thể đã teo lại. "Mặc dù đó là một nhà tù, nhưng không bao giờ có bất kỳ con chuột nào chạy lung tung."
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Onigashima, Tân Thế Giới.
"Nya~ Dạo này sếp thật sự dễ nổi giận nhỉ?" Ringo hỏi những người đồng đội hắn trong băng, một bàn chân màu vàng đang gãi bụng quá khổ của gã.
"Meyahahaha! Đúng đúng!" Neko Kamen cười lớn với tiếng cười ầm ĩ. " Mày biết lý do tại sao sếp lại bực bội như vậy? Phải có lý do nào đó hơn là ngủ sai tư thế nhỉ?"
Makina lườm với những gì dường như là trò tán gẫu bình thường giữa những đồng đội thuộc băng bách thú. Băng hải tặc Who's Who ko còn nữa kể từ khi Kaido hợp nhất cả băng của họ vào băng của ông ta. " Chúng mày thật sự cần giúp đỡ để lắp ghép mọi thứ lại sao? Mọi chuyện bắt đầu từ khi tên Thất Vũ Hải mới được bổ nhiệm. Một cựu Cipher Pol."
Nya~" Ringo kêu lên đáp lại. Một hành động có thể đáng yêu từ ai đó khác, nhưng trên khuôn mặt kỳ lạ của kẻ ăn SMILE lại khiến người ta khó chịu. "Chuyện đó thì liên quan gì? Sếp biết hắn?"
Taishiro ngồi im lặng ở góc phòng. Gã ngốc ngạo mạn chỉ lên tiếng khi muốn chứng tỏ mình hơn người khác. " Chúng mày ko nhớ sếp ngày xưa từng là thành viên của CP9. Được cho là một ngôi sao đang lên ngang hàng với Rob Lucci khét tiếng.Tất nhiên…" Taishiro dang tay ra, lòng bàn tay hướng lên. "Chỉ cần một sai lầm nhỏ và chính phủ vứt sếp đi như vứt rác. Một sự cố nhỏ và chúng vứt sếp và tù. Tất cả những năm tháng trung thành chỉ đổi lại một thứ vô nghĩa."
"Và chuyện đó vẫn khiến tao tức điên!" Tay thuyền trưởng của chúng thông bao sự có mặt của bản thân, đá cửa Neko-kafé mở ra và khiến hơn một thành viên trong băng của hắn giật mình. "Điều gì khiến tên đó đặc biệt?" Who's-Who nghiến răng nhìn cả phòng. " Tao thất bại và bị đá đi như rác rưởi, còn hắn thì là kẻ phản bội mà lại được trở thành Thất Vũ Hải?!"
Kẻ ăn trái Zoan cổ đại ngồi phịch xuống ghế với vẻ giận dữ và kéo Makina vào lòng để làm dịu đi tâm trạng. "Thằng chó tự cao đó chỉ cần bước một ngón chân vào Tân Thế Giới thì tao sẽ tự tay xử nó. Chúng mày nghe rõ cho tao!" Nanh Sabertooth nhô ra từ miệng hắn khi hắn bắt đầu chuyển sang trạng thái lai. "Thằng khốn đó sẽ sớm nhận ra tại Tân Thế Giới, mèo không chơi với chim sẻ..." Cơ bắp hắn phình lên, làm tăng chiều cao vốn đã ấn tượng của hắn thêm cả mét.
"… chúng còn nuốt chửng chúng."