Chương 6: Lại Đúng 30 năm

12 năm sau, Ở trong một nhà tù nào đó dưới lòng đất.

" Bạch Đại nhân ơi là Bạch Đại nhân, không thể tin được một người có thể ảnh hưởng đến quyết sách của bệ hạ mà hiện tại đang ở trong lòng giam này" Một vị mặc ăn mặc quan phục cao quý đang đứng trước nhà giam nói chuyện

"hahaha Binh đại nhân ơi là Binh đại nhân chắc ngài cũng hận ta đến tận xương tận tủy nhỉ" người nói chuyện lại là Bạch Phong mà hình dáng hiện tại của hắn nhìn qua ước chừng 40 45 tuổi nhưng thực thế lại là 30 tuổi.

"Ta vẫn không hiểu tại sao ngài lại mắc phải sai lầm như vậy, chỉ cần ngài muốn đuổi ta ra khỏi kinh thành này" Người nói chuyện lại Binh đại nhân trong miệng của Bạch Phong.

"Ồ là ngươi thắc mắc hay là chính xác mà nói là người sau lưng ngươi" Bạch Phong không trả lời Binh đại nhân mà còn hỏi ngược lại.

Nghe Bạch Phong nói Binh Đại nhân lui ra, sau đó 1 vị mặc long bào đi vào trước của phòng giam "Đúng vậy là trẫm muốn biết tại sao, chỉ cần ngươi muốn thì hơn 1 nữa người trong triều đình điều ủng hộ tại sao ngươi lại như vậy" người nói chuyện lại là Đế Vương Hiện tại lên ngôi được 5 năm sau khi Thái thượng hoàng thoái vị.

"haha bệ hạ đã biết được rồi còn gì phải nói điều dư thừa" nói xong Bạch Phong liền cuối đầu xuống không nói gì nữa, Một lúc sau chỉ thấy binh lính đem từng rương từng rương đồ trước cổng nhà giam, Thấy vậy Bạch Phong chỉ hơi hơi ngẩng đầu lên xem sau đó tiếp tục không nói gì.

Ở một bên Hoàng đế chỉ cầm 1 quyển sách đọc lên từng tội trạng có hơn 400 tội có thể làm cho Bạch gia xuống dóc thậm chí có thể chém cả nhà nếu được công khai ra ngoài. Mà kế bên phòng giam lại là cả nhà Bạch Gia, từ Bạch tùng vân cùng vợ con trai Bạch Thanh Lang Quân Tiểu Muội sao đó cặp vợ chồng Bạch thuần linh, bạch cát cát cùng với phu quân nàng cuối cùng là Bạch Khang Kiện cùng vợ, còn có vài đứa trẻ nhưng điều bịt kín miệng.

Mà khi nghe vậy cả nhà Bạch gia điều chỉ biết nhắm mắt mà không nói gì vì họ biết những năm gần đây đã xảy ra việc gì, vì khi Văn Thiên trúng trạng nguyên mà còn là án thứ 3, nên được các phe phái kéo vào nhưng Văn Thiên biết như vậy sẽ bị nhắm vào gia đình nếu chọn 1 bên, và quyết định một chân mà đạp 2 thuyền nhưng hắn đánh giá cao chính mình, ở trong quan trường điều kiên kị nhất là thể loại này ngươi có thể chọn trung lập nhưng người lại chọn như vậy, nên làm được vài năm ở trong quan trường điều bị ám hại, nhưng lúc đó không hiểu tại sao mỗi lần như vậy điều lắng xuống được.

sau một lúc, "ta cũng chỉ muốn biết là tại sao ngươi lại kéo 2 vương gia cùng chết, đáng lẽ ra ngươi là người của Hậu Vương, người được tính nhiệm nhất" Hoàng đế không khỏi nói ra nghi ngờ của mình.

"haha vì 2 người đó đụng vào thứ không nên chạm, kể cả bệ hạ cũng vậy nếu ngài lúc đó mà nhúng tràm vào, ta tin chắc đế tọa này người có thể ngồi được hay không" nói xong Bạch Phong liền nhìn hoàng đế trước mặt đầy thâm thuý như là xem một người ở lột sạch hết quần áo cho cho người ta ngắm vậy.

Mà hoàng đế khi nhìn thấy ánh mắt đó không tự chủ được nuốt nước miếng của mình 1 cái vì hắn nhớ phụ thân hắn nói thà chọc 2 vị vương gia chứ đừng chọc tên điên đó.

"ta muốn ngươi làm 1 giao dịch chỉ cần ngươi kéo Ninh vương chết như 2 vương gia ta sẽ thả ngươi ra và phong chức tể tướng cho ngươi", Hoàng đế cũng rất nhanh lấy lại tinh thần nói ra mục đính chính.

"điều này là không thể nào, vì chỉ cần Ninh Vương còn sống thì Bạch gia mới có thể còn 1 đường sinh cơ" Bạch Phong quả quyết từ chối.

"ồ, ý ngươi cái gọi là Bạch gia đẩy ngươi vào con đường hiện tại, ngươi cũng nguyện ý bảo vệ, Bạch Phong ngươi nhìn vào quyển sổ này số người người đã giết đã lên đến 8000 người, chỉ vì bảo vệ cái gọi là Bạch gia của ngươi, ta không hiểu tại sao mà ngươi lại có thể làm như vậy, chỉ cần có quyền lực trong tay thì ngươi cũng là Bạch gia" hoàng đế nói xong liền ném quyển sổ vào mặt Bạch Phong quát lên.

"haha bệ hạ ơi là bệ hạ người sinh ra trong hoàng tộc nên không biết thứ ta truy cầu là gì, ngài cho dù nói với ta có thể song song cùng Đế Vương bình khởi bình tọa ta cũng trả cần, vì đối với ta mà nói thứ ta truy tìm là người nhà " Bạch Phong điên cuồng la hét vào mặt hoàng đế vì dám nói Bạch Gia như vậy.

Mà Hoàng Đế thấy vậy cũng không tức chỉ là mở miệng cười to sao đó phất phất tính kêu người đem cả nhà Bạch gia đe dọa nhưng chưa kịp thì lại nghe, "Bệ hạ nếu ngài làm điều ngu ngốc đến Bạch gia ta tin chắc Ninh Vương rất vui, vì ta đã biết sẽ có ngày này, chắc ngài chưa quên trong tay ta nắm dữ tình báo của Hậu Vương và 1 phần 3 quân đội nếu mà ta trong 1 tháng không phát ra tín hiệu tin chắc Ngọc phù sẽ tới tay Ninh Vương đến lúc đó thêm quân lính của Ninh vương và thêm tất cả tình báo Hậu Vương ta nghĩ ngài nên nhường ngôi" Nghe Bạch Phong nói vậy Hoàng đế không khỏi rùng mình 1 cái, sao đó nhìn chằm chằm Bạch Phong.

"Ta muốn cùng ngài làm 1 giao dịch cuối cùng, vì ta biết từ hôm nay ta chắc chắn phải chết ở đây" sao khi nhìn Hoàng Đế một lúc Bạch Phong mở miệng nói.

"lời này nói như thế nào" Hoàng đế mở miệng nói,

Nghe Hoàng Đế nói vậy Bạch Phong chỉ nói" Không biết Bệ hạ có thể cho ta 1 bình rượu và 1 chậu than hay không", Thấy Bạch Phong nói vậy Hoàng Đế không nói gì liền sai người làm theo " sẳn tiện dọn hết toàn bộ hết trong này " thấy có người đem đồ vào Bạch Phong liền mở miệng, thấy vậy quân lính quay đầu nhìn Hoàng đế chỉ thấy Hoàng Đế gật gật đầu, liền 1 khắc đồng hồ sao khi dọn xong, Chỉ thấy Bạch Phong từ trong người lấy ra 2 quyển sổ cực dày " Bệ Hạ trong tay ta có 2 quyển sổ, 1 bên là có thể giúp hoàng quyền nắm giữ thêm ít nhất 500 năm nữa dù cho vị kế tiếp hoàng đế có hoang dâm vô độ cũng vững vàng, còn một bên có thể giúp ngày có thể bảo tồn được triều đại ích nhất 1000 năm hoặc 2000 năm nữa nhưng mà nếu chọn cái này thì phải trả giá là hoàng quyền không còn nằm trong tay hoàng đế nữa có thể mà nói hoàng đế chỉ còn là cái vỏ, mà ta gọi nó là Xã Hội Dân Chủ, Lấy dân làm góc, tất cả điều bình đẳng dù nam hay nữ, dù sau này hoàng đế không phải là huyết thống như hiện tại mà là một người khác nhưng họ sẽ lấy Xích Triều làm chính thống".

Nghe Bạch Phong nói vậy Hoàng Đế không khỏi rơi vào trầm tư nhưng 1 hồi vẫn quyết định chọn 1 bên có thể giữ ích nhất thêm 500 năm vì theo hoàng đế suy nghĩ nếu không còn huyết mạch truyền thừa nữa thì làm sao gọi là Xích Triều, ai biết người sao có hay không quyết định thay đổi.

Thấy Hoàng đế chọn như vậy Bạch Phong không nói gì mà vứt quyển còn lại vào đống than đang cháy sao đó nhìn Hoàng Đế " tốt, nếu bệ hạ đã chọn rồi vậy ta muốn đưa ra yêu cầu của ta" bạch phong nhìn hoàng đế sao đó nói, "Chỉ cần lời ngươi nói là thật ta sẽ cam đoan không đụng vào Bạch Gia" nói xong Hoàng Đế đưa tay lên phát lời thời vì hắn biết được năng lực của Bạch Phong là như nào.

Mà sao khi nghe Hoàng Đế phát xuống lời thề thì Bạch Phong ném quyển sổ còn lại cho Hoàng Đế.

Khi Hoàng Đế nhặt lên xem sét vài trang đầu thì hưng phấn lên, liền muốn quay người về nghiên cứu thế nhưng, "Bệ Hạ người có thể giúp ta việc cuối cùng được không", Hoàng Đế không khỏi tò mò vì đây không phải là phong cách của Bạch Phong.

"nói đi nếu trẵm làm được sẽ giúp ái khanh" Hoàng đế mở miệng trả lời trong giọng nói có ý lôi kéo.

Chỉ thấy từ trong tay áo bạch phong lấy ra 1 cái chìa khoá đưa cho Hoàng Đế " Bệ hạ giúp ta lấy 1 vật từ rương thứ 3, trong đó có thứ mà ta truy tìm nhiều năm".