Cứ như vậy đã là 2 ngày sao khi trời vừa tạnh mưa, Bạch Tùng Vân và Bạch Phong cùng với 5 vị tiêu sư lên đường đến Quý Dương Huyện.
"Phong nhi ngươi đang làm sao vậy" Bạch Tùng Vân đang ngồi trên xe thấy Bạch Phong sắc mặt không đúng bèn hỏi.
"Gia Gia, Không có việc gì" Bạch Phong tuy nói vậy thế nhưng lấy ra bộ y châm, rồi cởi đồ mình ra châm vào một số huyệt đạo trên người.
Bạch Tùng Vân nhìn xem Bạch Phong, thế nhưng khi thấy Bạch Phong tự châm lên người mình rồi từ trong miệng phung ra một ngụm huyết.
"Phong Nhi, Ngươi làm sao" Bạch Tùng Vân muốn qua đỡ nhưng.
"Gia Gia, không có việc gì" Bạch Phong không nói gì rồi tiếp tục lấy ra 1 góc thảo dược mà ăn, chỉ thấy một lúc sắc mặt hồng lại không ít.
Bạch Tùng Vân không hiểu y thuật thế nhưng biết làm như vậy sẽ tổn thương đến cơ thể, hắn cũng không khuyên can mà đi ra xe nói gì đó với người đánh xe rồi lại đi vào.
"Phong Nhi chúng ta nếu đến Quý Dương Huyện có lẽ không kịp, chúng ta nên tìm đoạn đường bọn họ đi ngang qua" Bạch Tùng Vân nghĩ nghĩ một hồi rồi nói ra ý nghĩ của mình.
"Gia Gia, ta biết bọn họ tách ra khi đi qua ngọn núi có tên Linh Châu, chúng ta nên tìm rồi đợi" Bạch Phong nghĩ cũng có đạo lý, một bên đi tìm một bên chạy loạn thì có lẽ không gặp được, đành phải nghĩ biện pháp khác.
Nghe Bạch Phong nói vậy Bạch Tùng Vân ra ngoài hỏi các tiêu sư vì bọn họ có lẽ hiểu thổ địa hơn về nơi này.
Kết quả là sáng ngày hôm sao, bọn họ lại đến chân núi Linh Châu và tìm được một thôn gần đó.
"Thôn Trưởng, chúng ta đang muốn đến Quý Dương Huyện tìm người, hiện tại thiên đã tối có thể cho bọn ta ở lại qua đêm được không" Bạch Tùng Vân tìm đến nhà thôn trưởng nói ra mục đích của mình.
"Các vị nếu không chê, chúng ta có thể ở lại Đại Ngưu thôn chúng ta" Người nói chuyện là Thôn Trưởng họ Ngưu.
"vậy ta cảm tạ trước" Bạch Tùng Vân là người như thế nào làm sao không nhận ra, thế là đưa qua nữa lượng bạc sao đó kêu 5 vị tiêu sư cùng người đánh xe chia ra tìm ở trong các thôn, cũng không phải ở không mà đưa cho bọn họ 100 đồng tiền,
"Phong Nhi, hiện tại cảm giác như nào, cần những dược liệu như nào ta sẽ đi sắc thuốc" Bạch Tùng Vân đưa Bạch phong về 1 gian phòng rồi hỏi.
"Gia Gia, người cứ dựa vào như này mà nấu" Bạch Phong cũng không tự mình chống đỡ mà nói ra cách nấu thuốc như nào.
"Gia Gia, Người tìm hiểu xem xung quanh đây có bọn cướp nào không" Bạch Phong đã uống thuốc sao đó nói.
Bạch Tùng Vân nghe vậy cũng gật gật đầu, hắn hiện tại cũng muốn nhanh cứu tức phụ cho tôn nhi rồi về nhà.
Cứ như vậy là 4 ngày sao trong những ngày này có lẽ gần ở Quý Dương Huyện trời mưa liên tục, mà Bạch Tùng Vân cùng Bạch Phong ở lại nhà thôn trưởng, bọn họ cũng hiểu được chút ít, vài năm trước có 1 nhóm thổ phỉ ở đầu núi bên kia, thế nhưng đã hơn 1 năm đã không còn.
"Gia Gia chúng ta qua đầu núi bên kia như nào" Bạch Phong thật sốt ruột sợ là bỏ qua bọn họ.
"Phong nhi ngươi đã nói là 4 tháng sau tết, mà hiện tại cũng vừa vặn không sai biệt lắm, Ta nghe được có nhiều nhóm loạn dân đã chạy ra tứ phía".
Bạch Phong cũng sững sờ, đúng vậy đáng ra hiện tại cách gặp lại nàng không nhiều .
"Phong Nhi, không lẽ thổ phỉ chúng ta gặp trên đường là bọn họ" Bạch Tùng Vân nhớ ra cái gì nên nói ra.
"Gia Gia vậy không tốt, chúng ta mau quay về" Bạch Phong không nói gì nhiều mà hô gia gia hắn.
"tốt, ta sẽ gọi tất cả người lại" Bạch Tùng Vân sắp xếp lại đội ngũ.
Cứ như vậy cả bọn lại quay về khách điếm ở Linh Châu Huyện, sao đó lại tiếp tục lên đường quay về Kính Gia Huyện.
"Công Công, Phong Nhi" Quân Tiểu Muội chào hai rồi sao đó nhìn xung quanh không thấy ai.
"Không cần tìm, lần này chúng ta cần quay về gấp" Bạch Tùng Vân nói ra những gì suy đoán của 2 người.
Lại đi qua thêm 2 ngày bọn họ đang trên đường quay về lại Kính Gia Huyện.
"Phong Nhi ngươi hiện tại như nào" Bạch Tùng Vân thấy những ngày qua Bạch Phong không được nghỉ ngơi tốt, sắc mặt tái đi không ít.
"Gia Gia không có việc gì" Bạch Phong cũng không muốn giải thích, hắn hiện tại là phải nói đúng là ý trí chống đỡ.
"Không được dùng" Bạch Tùng Vân thấy đứa cháu mình qua lo như vậy cũng đành thôi, thế nhưng lại thấy hắn lại lấy ra bộ ngân châm liền cướp lại.
"gia gia, trả lại cho ta" Bạch Phong phải nói hiện tại, là đã yếu đến mức mơ màng hắn muốn lấy ngân châm để duy trì tĩnh táo.
"Phong nhi nếu ngươi còn dùng ngân châm, ta sẽ đưa về Bạch Gia Thôn" Bạch Tùng Vân lần trước thấy đứa cháu này nôn ra máu, nên lần này không cho hắn dùng.
"gia gia..." Bạch Phong có lẽ đã mệt đến mức không cầm cự được nữa, liền ngất đi, cũng may là Quân Tiểu Muội phát hiện kịp thời đỡ lấy.
Được một lúc lại nghe "Linh nhi linh nhi, muội đừng đi, đợi ta,..." Trong mơ màng Bạch Phong lại thấy cảnh tiểu tức phụ của mình bỏ hắn mà đi.
"Công Công, người xem phong nhi hiện tại sốc cao như vậy, chúng ta có cần đưa về Bạch Gia Thôn trước hay không" Quân Tiểu Muội lên tiếng.
"Không được, nếu chúng ta đưa hắn về, đời này ta sợ rằng Phong nhi sẽ hận chúng ta" Bạch Tùng Vân cũng rất lý trí, nếu mà đưa
"Công Công, phía trước ta nhớ có trấn nhỏ chúng ta dừng lại cho phong nhi điều trị" Quân Tiểu Muội hiện tại phải nói là rất lo lắng.
"Hảo" Bạch Tùng Vân ra nói với xa phu kêu họ dừng lại trấn trên rồi tìm 1 gian khách điếm ở lại.
"Linh Nhi muội đợi ta đợi ta, ta sắp thành công rồi, nhất định phải đợi ta..." Bạch Phong có lẽ gặp ác mộng từ lúc bị sốc, không ngừng nói mớ trong mơ từ kiếp trước kiếp này.
"Công Công, Phong nhi cứ như vậy làm sao bây giờ" Quân Tiểu Muội đang chăm sóc Bạch Phong ở trên giường trong gian khách đếm.
"ngươi ở lại đây, ta sẽ đi tìm đại phu" Bạch Tùng Vân nghe tôn nhi mình nói mớ từng câu điều là cây dao ghim thẳng vào tim hắn.
"Đại Phu, Tiểu nhi như thế nào" Quân Tiểu Muội Thấy đại phu bắt mạch cho bạch phong rồi trầm tư không nói gì.
"Đúng vậy, ngài có gì cứ việc nói" Bạch Tùng Vân cũng là người nhìn mặt đoán ý, thấy sắc mặt đại phu không đúng liền hỏi.
"hài tử có phải dùng liều lớn thảo dược hay không" Đại Phu không trả lời hai người mà hỏi ngược lại.
"đúng vậy" Bạch Tùng Vân thừa nhận, sao đó lấy ra những thảo dược mà Bạch Phong mua rồi đưa cho đại phu.
Đại phu kiểm tra hết thảo dược rồi thấy không đúng "Không đúng, cho dù dùng lượng lớn thảo dược này cũng không như hiện tại".
Nghe đại phu nói vậy Bạch Tùng Vân lại nhớ đến Bạch Phong tự mình châm cứu" Đại phu, đứa trẻ này đã châm cứu, người nhìn thử xem" Bạch Tùng Vân nói xong nhớ lại những nơi bạch phong tự châm cứu thuật lại không bỏ sót thứ gì.
"Hồ nháo, thật là thất đức, cơ thể còn nhỏ mà lại đi kích thích các huyệt đạo như vậy, về sao các ngươi sẽ hối hận" Đại Phu lúc đầu nhìn mà càng nhìn lại càng tức giận mà quát.
"Đại phu hài tử như nào" Bạch Tùng Vân lúc này đã bối rối.
Chỉ thấy đại phu hít xâu 1 hơi "những huyệt đạo đó, sẽ giúp một người trong khoảng thời gian ngắn sẽ ở trong tình trạng tốt nhất, thế nhưng sẽ làm ảnh hưởng đến sự phát triển sao này" vị đại phu đè nén cảm xúc giải thích, hắn là một lương y cũng không phải là loại người vì cứu một người đưa vào tình trạng như này.
Cứ như vậy vị đại phu điều trị cho Bạch Phong cho tới khi tỉnh lại cũng là 2 ngày sao.
"Phong nhi, ngươi cảm giác như nào' Quân Tiểu Muội thấy Bạch Phong tỉnh lại.
"Nương mau mau đi tìm nàng" Bạch Phong đang muốn ngồi dạy lại bị Quân Tiểu muội đè lại.
'Phong nhi, Đại Phu nói ngươi càng nên nghỉ ngơi mới tốt cho sức khoẻ" Quân Tiểu Muội không muốn nói về việc đi tìm người.
"Phong nhi, gia gia đã hầm canh gà cho ngươi" Bạch Tùng Vân lúc này từ ngoài cửa bước vào, thấy Bạch Phong tỉnh bèn nói.
Bạch Phong không nói gì, sao đó tiếp nhận chén canh hầm mà ăn hết.
"gia gia, chúng ta khi nào lên đường tiếp" Lúc này bạch phong vừa ăn hết bát canh hầm.
"đợi ngươi hảo hảo rồi đi tiếp" Phải nói Bạch Tùng Vân không muốn như vậy mà đi tiếp.
thế nhưng vừa dứt lời nghe tiếng bát vỡ, rồi thấy trên tay Bạch Phong cầm mảnh vỡ đưa lên cổ uy hiếp hai người.
"Gia Gia, nếu còn nói lời đó nữa thì chuẩn bị nhặt xác ta" Bạch Phong đã không còn quan tâm.
"Phong nhi, ngươi mau bỏ xuống, chỉ cần bỏ xuống ta sẽ đưa ngươi đi tìm nàng" Bạch Tùng Vân Thấy trên cổ Bạch Phong đã có nhẹ vết máu, hắn cũng không nghi ngờ Bạch Phong nói được làm được, lần cuối thấy hắn tự hoả thiêu mà không một chút phát ra âm thanh gì, hắn đã biết đứa tôn nhi này là người tâm ngoan thủ lạt.
Bạch Phong Thấy gia gia hắn đáp ứng cũng không nói gì liền bỏ xuống, rồi vào lòng Bạch Tùng Vân.
Như vậy ba người tiếp tục lên đường được 2 canh giờ thì nghe tiếng người huyên náo.
"Các vị, quê nhà bọn ta đã bị lũ lụt, trên người đã không còn gì, các vị đại nhân đại lượng bỏ qua cho chúng ta" Một quần áo đã tả tơi, còn đen nhòm nếu không nói ra lời nói như vậy có lẽ sẽ không ai nhận ra là vị có học thức, đúng vậy người đang nói chuyện lại là nhạc phụ tương lai của Bạch Phong, Phương Giai Tiến còn sau lưng chàng là Châu Vận Đào còn đứa nhỏ là Phương Giai Linh.