Chương 407: Tấn Cấp Ba Trăm Cường

Mọi người Huyền Hoa tông không hiểu ra làm sao đi vào bên cạnh lôi đài, quả nhiên nhìn thấy trận đấu vốn dĩ xếp phía sau trận của Hứa Dương đã sắp bắt đầu rồi.

Có điều gần như không ai chú ý tới kịch chiến trên bên trên lôi đài, ngược lại đều đang nghị luận, "Các ngươi đã nghe nói chưa? Thạch Miêu kia bị thương linh mạch, tự mình nhận thua rồi."

"Không đúng a, ta buổi chiều còn thấy qua nàng, đi như bay, không giống bộ dáng bị thương a."

"Haizz, ngươi không biết sao? Nghe nói Hứa công tử tuấn mỹ đến cực điểm của Huyền Hoa tông kia đã đột phá Thất Mạch cảnh hậu kỳ rồi!"

"Cái gì? Thất Mạch cảnh hậu kỳ? ! Con yêu thú kia của hắn ít nhất cũng có thực lực Thất Mạch cảnh trung kỳ, trong thế hệ trẻ tuổi này, sợ rằng chỉ có những tên yêu nghiệt của tam Thánh ngũ Tông kia mới có thể chiến một trận cùng với hắn rồi."

"Uh đúng vậy, cho nên Thạch Miêu tám phần là tự biết không địch lại, tùy tiện tìm một cái cớ chuồn mất rồi..."

Đám người Hứa Dương đang nhìn lên trên đài rồi ngồi xuống, người xung quanh thấy là hắn đến đây, lập tức nhiệt tình chắp tay chào hỏi, đều là khách khí đến cực điểm —— đừng nói giỡn, loại thiên tài cơ bản đã nằm chắc trong ba vị trí đầu của Phụng Thiên Lệnh này, đó là nhất định phải nhanh chóng kết giao một chút.

Hứa Dương đang đầu đầy đổ mồ hôi hoàn lễ khắp mọi nơi, chỉ thấy Kỉ Lâm Oanh bước nhanh đi đến, trước tiên gật đầu ra hiệu với hắn, rồi sau đó chắp tay thấp giọng nói với Nguyên trưởng lão "Trưởng lão, đệ tử đã tìm hiểu qua, Thạch Miêu kia dường như cũng không lo ngại. Có người còn nhìn thấy nàng sau khi ra khỏi sơn môn của Thái Đức tông liền ngự phong mà đi."

Trên con đường nhỏ cách Thái Đức tông hơn trăm dặm, người mà Kỉ Lâm Oanh nhắc tới kia quả nhiên đang ngự phong đi về phía trước, trên mặt vừa xanh vừa trắng.

Nữ tử trung niên ở bên cạnh nàng do dự hồi lâu, rốt cuộc cũng không nhịn được mở miệng hỏi nói "Thạch sư muội, tên Hứa Dương kia thực sự lợi hại như vậy sao? Ngươi ít nhất cũng nên lên đài thử một chút rồi tính sau a..."

Thạch Miêu trong đầu chỉ toàn những thông tin trên những mẩu giấy mà Trình Nhiễm đã đưa cho nàng, cắn răng lắc đầu nói "Vương sư tỷ, ngươi có điều không biết, tên Hứa Dương này chỉ sợ sẽ đoạt được vị trí đầu bảng của hạ đẳng Phụng Thiên Lệnh lần này.

"Hắn ít nhất cũng có tu vi Thất Mạch cảnh hậu kỳ, thậm chí có khả năng đã đột phá Thất Mạch cảnh cực hạn. Con Sa Hoàng Giao kia của hắn cũng có thực lực Thất Mạch cảnh hậu kỳ, rất khó đối phó.

"Ngoài ra, trên người hắn ít nhất còn có một kiện địa giai linh bảo cực kỳ lợi hại. Hôm qua Trình Nhiễm khi giao thủ qua cùng với hắn còn nhìn thấy hắn thủ sẵn một cái 'Đục sắt', hơn phân nửa cũng là một kiện linh bảo không yếu.

"Cộng thêm cái loại bí thuật hồn phách kia của hắn, có thể khiến người động tác chậm chạp, rất khó đối phó.

"Ta lúc chính ngọ đã khổ tư mất một cái canh giờ, vậy mà lại không nghĩ ra được khả năng nào để đánh bại được hắn, nếu thật sự giao thủ, ta có lẽ còn bị thất bại thảm hại hơn so với Trình Nhiễm."

Nàng lòng còn sợ hãi nhìn thoáng qua về phương hướng Thái Đức tông, thở dài "Nếu là những người khác, ta chính là không thể biết rõ được sự bại trận, có lẽ cũng sẽ đi lên liều mạng thử một phen. Nhưng tên Hứa Dương này... Hắn là một nam tử, còn trẻ tuổi như vậy, ta đường đường một nữ nhân gia, nếu là bị hắn dễ như trở bàn tay liền đánh cho tan tác, về sau cái bộ mặt này còn chui vào được chỗ nào nữa chứ?"

Vương sư tỷ nghe thấy vậy cũng là sửng sốt hồi lâu, không khỏi yên lặng gật đầu.

Thạch Miêu nói không sai, nếu thực sự bại bởi một tiểu nam nhân bộ dạng tuyệt mỹ kia, sau này khi nàng đọ sức cùng người khác, đối phương khẳng định sẽ cười nhạo một câu trước, "Ngươi một cái tên phế vật ngay cả nam nhân cũng đều không đánh lại được, còn dám tỏ vẻ ở trước mặt ta sao?"

Hơn nữa Thạch Miêu còn không thể phản bác... Kể từ đó, còn chưa có động thủ, khí thế đã bị yếu đi ba phần trước rồi.

"Cũng đành chịu, lấy cớ rời đi, ít nhất người bên ngoài sẽ không thể nào biết được sâu cạn của ngươi rồi." Vương sư tỷ nói, "Đợi cho đến khi tổ chức buổi lễ Phụng Thiên Lệnh tiếp theo, chúng ta có lẽ sẽ không ngẫu nhiên bốc trúng phải hắn nữa."

Bổn ý của Trình Nhiễm là muốn giúp đỡ Thạch Miêu hiểu biết về tình hình của Hứa Dương, để cho nàng có thể dễ dàng đánh bại Hứa Dương, lại không nghĩ rằng vậy mà lại đem nàng trực tiếp dọa chạy....

Những người tham gia tranh đoạt Phụng Thiên Lệnh thường thi đấu hai lần một ngày, rạng sáng ngày hôm sau, Hứa Dương vô cùng ngạc nhiên khi nhận được tin vui, đệ tử Tái Minh tông đối chiến cùng hắn thân thể không khoẻ, cũng tuyên bố bỏ quyền.

Sau hai ngày liên tiếp, vẫn đều là tình huống đồng dạng, tất cả những người đáng lẽ nên đối chiến cùng với Hứa Dương đều xảy ra các loại ngoài ý muốn, không phải là ăn nhầm phải đan dược, thì cũng là tông môn có việc gấp.

Tóm lại, Hứa Dương từ đầu đến cuối chỉ lên lôi đài được một trận, lại một đường tấn cấp, lúc này đã lọt vào nhóm một ngàn cường.

"Hứa Dương Thất Mạch cảnh hậu kỳ" rõ ràng đã thành một cái truyền thuyết trong buổi lễ Phụng Thiên Lệnh lần này rồi, thậm chí có người dựa vào tình huống bốc thăm phát hiện ra mình sẽ gặp phải hắn sau vài vòng nữa, liền sáng sớm bỏ quyền về nhà.

Nguyên trưởng lão đối với cục diện này cũng có chút bất mãn, cả ngày lẩm bẩm nói, "Người trẻ tuổi bây giờ, một chút liều lĩnh cũng đều không có. Cơ hội tốt vốn dĩ để cho tông môn dương oai, lại tỏ ra giống như Hứa Dương tất cả đều là dựa vào vận khí mà thắng lợi vậy."

Rất nhanh, buổi lễ Phụng Thiên Lệnh liền quyết ra ba trăm người đứng đầu, dựa theo thông lệ trước đây, tất cả những người tranh đoạt Phụng Thiên Lệnh đều được nghỉ ngơi trong ba ngày.

Sáng sớm hôm nay, có người dưới sự dẫn dắt của đệ tử Thái Đức tông gõ cửa phòng Hứa Dương, "Hứa công tử, vị này tự xưng là quản sự của Thiên Vật Phường, mang đồ tới cho ngài."

Thiên Vật Phường? Hứa Dương vội mở cửa phòng ra đem người tới mời vào trong nhà, đối phương tổng cộng có ba người, người cầm đầu cung kính hành lễ nói "Hứa công tử, Yến quản sự bảo chúng ta đem 'Lục Dương Đồng Tâm Đan' đưa tới cho ngài."

"Nhanh như vậy sao? !" Hứa Dương lập tức trong lòng vui vẻ, mình rời khỏi Thiên Vật Phường cũng chỉ mới được nửa tháng, xem ra trạng thái của Trịnh đại sư lần này không tồi.

Quản sự của Thiên Vật Phường đem hộp ngọc đưa tới, "Còn thỉnh Hứa công tử kiểm tra thực hư."

Hứa Dương cẩn thận xác nhận một chút, liền đem đan dược thu hồi, đang định nói lời cảm tạ, lại nghe thấy đối phương nói "Hứa công tử, tại hạ còn có một chuyện."

"A, thỉnh giảng."

"Là như thế này," quản sự kia nói, "Trịnh đại sư lần này dùng vận khí cực tốt, vậy mà lại dùng một gốc cây rưỡi Hư Linh Thảo luyện được hai viên 'Lục Dương Đồng Tâm Đan', nàng bảo tại hạ cũng cùng nhau mang đến, muốn hỏi một chút Hứa công tử muốn mua xuống cùng hay không?"

Hứa Dương thầm nghĩ trong lòng: Dư sư tổ từng nói qua, thương thế hồn phách của tiểu Trà dùng "Lục Dương Đồng Tâm Đan" cũng chỉ là có thể tạo được tác dụng giảm bớt, nhiều thêm mấy viên như vậy khẳng định có ích vô hại.

Vì thế hắn gật đầu nói "Không biết Trịnh đại sư tính lấy bao nhiêu Thanh Linh Dịch để bán ra đan dược này?"

"Trịnh đại sư nói coi như để kết giao bằng hữu với Hứa công tử đây, chỉ lấy tám trăm khắc."

"Được."

Hứa Dương sảng khoái đếm một đống lớn Thanh Linh Dịch giao cho quản sự kia, người sau thì đem một cái hộp ngọc khác đặt ở trên bàn.

Đợi người của Thiên Vật Phường rời đi, Hứa Dương đang định bắt đầu tu luyện công pháp, chợt nghe thấy trong phòng bên cạnh phát ra một tiếng vang lên "Bành".

"Là Long Hoàng sao?" Hắn vội vàng lao ra ngoài phòng, đi vài bước vào phòng lớn bên cạnh, mở cửa ra, quả nhiên thấy Sa Hoàng Giao lúc trước vẫn ngủ say đang híp nửa mắt, phun ra lưỡi xà về hướng chính mình.

Hứa Dương mừng rỡ, tiến lên vỗ vỗ yêu xà, cười nói "Ngươi coi như đã tỉnh lại rồi, sao mà ngủ lâu như vậy thế? Không có chuyện gì đấy chứ?"

Hắn mới nói được một nửa, lại bỗng nhiên mở to hai mắt nhìn, yêu khí từ trên người Long Hoàng tản mát ra rõ ràng nồng đậm hơn rất nhiều so với khi trước, nếu nhìn kỹ phần eo của nó, cũng dày hơn rất nhiều so với trước khi nó chìm vào giấc ngủ.

Long Hoàng uể oải vươn vai, suýt chút nữa làm gãy xà nhà, đành phải bất đắc dĩ trườn vào trong viện một cách không tình nguyện.

Hứa Dương lúc này mới nhìn thấy rõ, con gia hỏa này hiện giờ đã dài tới hơn bốn trượng, màu sắc của văn lộ trên người cũng tươi sáng hơn trước rất nhiều.