Chương 290: Thật Xin Lỗi, Lão Tử Không Chơi Gay

Hứa Dương gật đầu, đem "Linh Bàn Giải Khóa" khống chế linh trận phòng ngự xung quanh hộp đá trả lại cho người tới, tùy nàng cùng nhau đi ra khỏi kho tộc, dưới sự dẫn dắt của hai tên hạ nhân, đi về phương hướng đại tế đàn.

Hắn một đường đều có chút không yên, trong lòng đắn đo đi đắn đo lại, nếu là việc ăn trộm linh thuật bị người phát hiện ra, phải tìm cái cớ gì để đối phó cho qua.

Nhưng mà, thẳng cho đến khi hắn đi vào phạm vi đại tế đàn, kho tộc bên kia đều là gió êm sóng lặng.

Trên thực tế, căn bản không ai đi kiểm tra tình huống trong kho tộc.

Ai có thể nghĩ đến, một tổ tiên mấy ngàn năm trước, hơn nữa chỉ có thể bảo tồn hơn mười ngày trên thế gian mà thôi, lại sẽ đi ăn trộm bí thuật mà con cháu hậu đại trong tộc thu thập được.

Có hàng chục chiếc ghế gỗ trên bãi đất trống ở sườn phía nam của đại tế đàn, gần như đã sắp ngồi đầy người. Mà mấy trăm tên tộc binh tay cầm binh khí xếp thành một vòng tròn từ xa, chặn tầm mắt của những người khác, đây được coi là một hội trường rồi.

Một đám cao tầng trong tộc biết Không Lôi Hành đến, vội nghênh đón từ xa, cung kính hành lễ với hắn, Dực Nguyệt lại giới thiệu tên cùng thân phận của các nàng cho tổ tiên.

Mà trên ghế gỗ vẫn có sáu người ngồi yên bất động, thẳng cho đến khi Hứa Dương đi tới phụ cận, các nàng mới đều đứng dậy.

Dực Nguyệt lại giới thiệu bọn họ với nhau một phen, thì ra sáu người này đều là tổ tiên trong tộc bị triệu hoán về, trong đó có hai người thậm chí bối phận còn cao hơn nhiều so với Không Lôi Hành cùng Tinh Lị, bốn người khác cũng đều là rời khỏi thế gian hơn ngàn năm trước.

Hứa Dương làm bộ như thân thể suy yếu, tận lực tránh đi những lão quái vật này. Có Tinh Lị ở một bên giúp đỡ giảng hòa, ngược lại cũng không dẫn tới sự hoài nghi gì.

Tinh Lị ngồi xuống ghế gỗ, mắt lạnh lùng liếc về phía Hứa Dương, thấp giọng nói "Nam Phong Tích, ngươi tối hôm qua đi cả một đêm không về, chính là đi dụ dỗ nam tử trong tộc phải không?"

"?" Hứa Dương lập tức sửng sốt, trong lòng nói, anh đây là một nam thẳng cứng như sắt thép, vậy mà lại bị người ngờ vực vô căn cứ một ngày chơi gay, mà lại vẫn còn không thể phản bác...

Tinh Lị thấy hắn "Cam chịu", lại chế nhạo nói "Ta nghe tộc nhân nói, nam tử trên đời này ngàn năm trước đã bị nguyền rủa, số lượng trở nên phi thường thưa thớt, tình huống trong tộc cũng là giống như thế, phỏng chừng ngươi không dễ đắc thủ được như trước rồi phải không?"

"Khụ ——"

Hứa Dương đang do dự là phải gật đầu hay là lắc đầu, liền thấy đám người Dực Nguyệt đứng dậy, gật đầu ra hiệu với hai thân ảnh đang đi tới từ xa.

"Tộc trưởng đại nhân." Người tới dáng không cao, mặc cái trường sam màu xám đậm có mũ trùm đầu, đặt tay lên ngực hành lễ với Dực Nguyệt, giọng nói trầm thấp khàn khàn.

Đợi khi hai "Người" đi vào gần một chút, Hứa Dương mới nhìn thấy rõ bộ dáng của bọn họ, trong lòng nhất thời căng thẳng —— Dưới chiếc mũ trùm đầu màu xám đậm, có hai khuôn mặt tối om om, không, hắn thậm chí không chắc đó là một khuôn mặt, hay là một mảng bóng ma màu đen.

Trên bóng ma, có ba điểm sáng, hai điểm sáng nhỏ hơn ở phía trên, tạo ra ánh sáng lung linh màu đỏ sẫm, và điểm sáng lớn hơn ở phía dưới, có hình dạng khối tròn dẹt.

Mỗi khi "Người" đó nói chuyện, điểm sáng hình tròn dẹt sẽ rung động, hình như là cái miệng của hắn.

Dực Nguyệt mỉm cười ra hiệu vào hai cái ghế gỗ trống, "Ma tộc đại sứ mời ngồi."

Quả nhiên là Ma tộc. Hứa Dương nhíu nhíu mày, sau khi hắn đi vào thế giới này, thường xuyên được nghe về việc của Ma tộc, được nhắc tới nhiều nhất trong đó, dĩ nhiên chính là việc hạ lời nguyền rủa của Ma tộc đối với nhân tộc.

Hôm nay cuối cùng cũng được nhìn thấy bộ mặt thật của Ma tộc, thì ra là bộ dạng này.

Hiển nhiên tộc nhân của Dực Nguyệt cực kỳ chán ghét đối với Ma tộc, chỉ có ba bốn người gật gật đầu tượng trưng, những người khác đều là nhìn không chớp mắt, làm bộ như không nhìn thấy vậy.

Đặc biệt là mấy tên tổ tiên kia, có người nắm chặt hai nắm đấm, trên mu bàn tay gân xanh tất hiện, dường như chỉ một khắc không khống chế được, sẽ ra tay đem hai "Người" kia đánh chết ngay tại chỗ.

Ma tộc đại sứ cũng nhìn thấy nhưng không thể trách, cảm tạ với Dực Nguyệt rồi ngồi xuống, đang định xoay người để ngồi xuống, thì khóe mắt liền thoáng nhìn thấy Hứa Dương cùng Tinh Lị ở hàng đầu sườn phía đông, lập tức cực kỳ đề phòng lui về phía sau vài bước, cả người sát khí đại thịnh, gắt gao nhìn bọn hắn chằm chằm, trầm giọng nói "Nơi này tại sao lại có hai con người, à không, là phụng dị nhân? !"

"Đại sứ yên tâm, chớ nóng vội." Dực Nguyệt vội giải thích với bọn họ, "Hai vị này đều là tổ tiên của tộc ta, lần trước bị người lấy bí pháp 'Vạn Linh Hư Du' ngoài ý muốn triệu tới trên người của phụng dị nhân, cũng không phải là phụng dị nhân gì."

Hai điểm sáng nhỏ trên khuôn mặt của Ma tộc đại sứ lóe lên, hồ nghi nói "Theo ta được biết, thời cơ thi triển thuật 'Vạn Linh Hư Du' của quý tộc Thiên đạo ba động, hồn phách tổ tiên có tương thích với người nhận hay không, đều có yêu cầu cực kỳ khắc nghiệt, mỗi tháng có thể thi triển thành công cũng là hai ba lần.

"Vậy mà lại có phụng dị nhân đem hồn phách tổ tiên của bọn ngươi triệu tới thành công trên chính người mình sao? !"

Dực Nguyệt trịnh trọng gật đầu, "Đại sứ yên tâm, hai vị này chính là tổ tiên của tộc, tuyệt không sai lầm."

Hai tên Ma tộc đó lúc này mới chần chờ ngồi xuống.

Hứa Dương cũng trong lòng cười khổ, vốn dĩ người ta một tháng mới có thể triệu hoán tổ tiên về được hai ba lần, mình cùng Hoàng Phủ Bá Hàn vậy mà lại không thử mấy lần mà đã thành công, có lẽ vận khí hơn phân nửa cuộc đời của hai người đều lãng phí ở chỗ này rồi...

Dực Nguyệt nói ngắn gọn vài lời mở đầu, không gì khác ngoài "Tình hình rất tốt" "Ma tộc, Thiên Vu liên quân chân thành đoàn kết" v..v.

Sau đó Ma tộc đại sứ liền đi thẳng vào vấn đề nói "Ta mang đến cho chư vị một tin tức tốt."

Ánh mắt màu đỏ sậm của hắn quét nhìn một vòng, ngạo nghễ nói "Đại quân của tộc ta trong vòng hai mươi ngày nữa sẽ tập kết xong, đại sự rất kì vọng! Mong rằng quý tộc có thể dựa theo ước định lúc trước, gấp rút tấn công cứ điểm Tiêu Quan, thúc giục phụng dị nhân của Khánh Quốc kinh hoảng mà cầu cứu với Nam Quân."

Một tổ tiên bối phận cực cao ở đây giơ tay cắt ngang lời hắn, chậm dãi nói "Lão hủ muốn hỏi trước một chút, Ma tộc lần này điều đến đây bao nhiêu đại quân?"

Ma tộc đại sứ nói "Trước mắt có hơn một ngàn chín trăm tên chiến sĩ, quá trình truyền tống sẽ càng lúc càng nhanh, hai mươi ngày sau đem hai ngàn năm trăm tên chiến sĩ đến phụ cận Nam Li Châu."

"Ha ha ——" tổ tiên kia nghe vậy cười to, liếc mắt nhìn Dực Nguyệt, nói, "Hơn hai ngàn năm trăm người? Đại quân tộc ta tổng cộng triệu tập mười vạn, có chút xíu binh lực của các ngươi, vậy mà lại dõng dạc nói muốn liên quân cùng tộc ta?"

"Nhiều người có ích lợi gì?" Ma tộc đại sứ hừ lạnh một tiếng, "Gặp phải cường giả phụng dị nhân, còn không phải như bùn đất, tùy ý giẫm nát bọn họ sao?

Dị tộc ở đây lập tức bùng nổ lên, đều chỉ vào Ma tộc đại sứ giận trách, "Ngươi dám bất kính đối với tổ tiên sao? !"

"Dũng sĩ Thiên Vu, há để cho ngươi nói xấu!"

"Có tin đại quân tộc ta trong nháy mắt có thể đem hơn hai ngàn người của ngươi nghiền thành bột mịn hay không? !"

"Hừ! Không bằng trước tiên cứ làm thịt hai gia hỏa này rồi nói sau!"

"Im lặng!" Dực Nguyệt đứng dậy cao giọng quát, "Để cho đại sứ nói cho hết lời."

Ma tộc đại sứ thi lễ đối với nàng, cười nói "Quý tộc may mắn có tộc trưởng Dực Nguyệt tọa trấn, lúc này mới có hưng thịnh có hi vọng."

Hắn lại chuyển sang nói với vị tổ tiên lúc trước đó kia "Quân ta nhân số tuy ít, nhưng đều là tinh nhuệ!

"Trong số hai ngàn năm trăm binh lính, yếu nhất cũng có thực lực Luyện Khí Bát Trọng.

"Mà thực lực Thất Mạch cảnh trở lên có gần hai trăm tên, cường giả Tam Hải cảnh ba mươi mốt tên.

"Ngoài ra, bọn họ còn dẫn theo mười bảy con tà sát cực kỳ hung hãn đến trợ chiến!"