Chương 245: Không Uổng Công Ta Ăn Một Chút Đồ Ăn Hắc Ám Của Ngươi

Trần Tuyển lúc này cười mà xua tay, "Ba người chúng ta mới vừa rồi đã hoàn thành hợp lực, kết xuất linh trận, sau này tất nhiên sẽ thuần thục hơn nữa, chỉ dựa vào một mình tiểu Trà sư muội, sợ là sẽ khó mà ngăn cản nổi..."

Kỉ Lâm Oanh vặn vẹo cái eo nhỏ nhắn, cắt ngang lời nàng nói "Theo ta lúc vừa mới quan sát, tiểu Trà sư muội từ đầu đến cuối cũng không vận dụng linh thuật, chỉ dựa vào sức mạnh quyền cước đọ sức cùng các ngươi. Nếu là nàng khi giao thủ cùng các ngươi phụ trợ thêm linh thuật, các ngươi chắc chắn sẽ không thể hoàn thành được linh trận."

Tiểu Trà lại ở một bên rụt rè nói "Kỉ sư tỷ, ta khó có thể khống chế được linh lực tự thân, cho nên sư huynh dạy ta linh thuật hồi lâu, một loại ta cũng không thể luyện được."

"Ồ?" Kỉ Lâm Oanh nghe thấy vậy quay đầu nhìn về phía Hứa Dương, thấy người sau gật đầu, không khỏi khẽ nhíu mày, trong lòng nói: không nghĩ tới tiểu cô nương này gân cốt như rồng, cự lực như tượng, lại không giỏi khống chế linh lực, thiên đạo quả nhiên công bằng a.

Hoàng Phủ Bá Hàn chắp tay đối với Hứa Dương, tươi cười nói "Hứa sư đệ, vậy thì sau này phải làm phiền ngươi cùng ba người chúng ta luận bàn rồi."

"Đợi đã!" Kỉ Lâm Oanh lại giơ tay, hỏi tiểu trà nói, "Tiểu Trà sư muội, ngươi từng tu tập qua Võ đạo chưa?"

"Võ đạo á? Chưa từng luyện qua."

"Quả nhiên là thế." Kỉ Lâm Oanh gật đầu, "Võ đạo không cần phóng thích linh lực ra ngoại, yêu cầu đối với khống chế linh lực tự nhiên không cao, lấy sức mạnh gân cốt của ngươi, có lẽ cực kỳ thích hợp với Võ đạo."

Nàng lại nhìn về phía ba người của Thụy Dật Phong, nhíu mi nói "Theo ta thấy, nàng mới vừa rồi vẻn vẹn chỉ là thua các ngươi nửa chiêu, chỉ cần hơi học một chút căn cơ Võ đạo, thì khẳng định có thể chuyển bại thành thắng."

Hứa Dương nghe thấy vậy cũng là trước mắt sáng ngời, đúng a! Lúc trước mình cũng là lâm vào suy nghĩ bế tắc, Tiên đạo tuy mạnh, nhưng Võ đạo cũng không kém a. Tỷ như nương mình tu chính là Võ đạo, thực lực cũng kinh người như vậy.

Cứ theo như lời Kỉ Lâm Oanh nói, chỉ cần tiểu Trà có thể hơi kiến thụ một chút về Võ đạo, thực lực này khẳng định có thể đề cao lên mấy lần. Thứ tự trong cuộc tranh tài tông môn lần này cũng sẽ càng vững vàng hơn rồi!

Kỉ Lâm Oanh chuyển nói với tiểu Trà "Ta cũng có mò mẫm qua Võ đạo, ngược lại có thể dạy cho ngươi một ít, ngươi có nguyện học không?"

Tiểu Trà liếc mắt nhìn nàng một cái, chỉ cảm thấy ánh mắt của Kỉ sư tỷ này trông trong trẻo nhưng lạnh lùng dường như ở chung không được tốt cho lắm, lập tức khúm núm nói "Ta muốn, học cùng với sư huynh..."

Hứa Dương đang phát sầu phải làm như thế nào để tránh khỏi luận bàn cùng với đám người Hoàng Phủ Bá Hàn, nghe thấy vậy lập tức gật đầu nói "Được, cứ để ta dạy cho ngươi là được."

Hoàng Phủ Bá Hàn một bên kinh ngạc nói "Hứa sư đệ còn hiểu cả Võ đạo sao?"

"Ơ, biết qua, biết qua thôi."

Trong một năm đầu tiên khi Hứa Dương đi vào cái thế giới này, vẫn luôn bị mẫu thân ép buộc phải học tập võ học của Hứa gia, tuy là thủy chung không học được, nhưng bất luận công pháp gia truyền hay là đao pháp, quyền pháp, ít nhất hắn đều thuộc làu như cháo.

Trần Tuyển đã có chút chần chờ nói "Tiểu Trà sư muội trước kia chưa bao giờ tiếp xúc qua Võ đạo, muốn nhập môn sợ cũng không phải chuyện ngày một ngày hai, chẳng lẽ chúng ta phải đợi nàng luyện được Võ đạo xong mới..."

Hoàng Phủ Bá Hàn khẽ lắc đầu đối với nàng.

Người sau lập tức phản ứng lại, những người mình này đã đến Hồng Vân Phong để tu luyện cùng với Hứa sư đệ bọn họ, bản thân mình đã có tiến cảnh, nhưng tu vi của người ta lại cũng không có đề cao nửa phần.

Trước mắt Hứa sư đệ phát hiện ra biện pháp giúp sư muội đề cao, muốn chỉ điểm nàng một trận, bản thân mình quả thật cũng không còn điều gì để nói thêm. Ít nhất cũng phải chờ thêm hai ngày, Hứa sư đệ dạy đại khái cho nàng, thừa dịp khi hắn rảnh rỗi nhắc lại việc luận bàn.

Tống Sướng lại càng biết cách làm người hơn, lập tức kéo Lăng Nguyệt cùng Tống Tiểu Nam, mỉm cười nói "Vừa đúng lúc, thừa dịp thời gian này, ta cùng với hai người các ngươi khoa tay múa chân một chút."

Lăng, Tống hai người nhất thời mừng rỡ.

Con đường tu luyện cũng tương tự như chơi cờ vua, người không giỏi về cờ vua lại bỏ dở nước cờ, tất nhiên sẽ càng bỏ càng kém, mà nếu đấu với những cao thủ quốc gia, dù ván nào cũng thua thảm hại, nhưng cũng có thể nâng cao trình độ chơi cờ của mình lên rất nhiều.

Bình thường nhiều nhất bọn họ cũng chỉ có thể luận bàn cùng với mấy sư tỷ đồng môn Luyện Khí Ngũ Lục Trọng, trước mắt có thể cùng cường giả Thất Mạch cảnh giao thủ, tất nhiên đối với việc đề cao thực lực tự thân có chỗ tốt cực lớn, sao mà có thể không mừng được chứ?

Hai người đều là thầm nghĩ: lần này Hứa sư thúc đồng ý mang theo mình tham gia tranh tài tông môn, quả thật là một việc đại ân. Ngày sau mình nếu là có năng lực, nhất định phải báo đáp lão nhân gia hắn phần đại ân này!

Hứa Dương vội vàng lôi kéo tiểu Trà không ngừng đi đến một bóng cây bên cạnh, trước tiên đem tâm pháp "Quán Nhật Đao Pháp" của Hứa gia cùng chiêu thức nói cho nàng một lần.

Chờ sau khi tiểu nha đầu đại khái hiểu qua, hắn lại dựa theo những điều nương đã dạy cho chính mình khi đó, bắt đầu giải thích từng câu một.

Tiểu Trà người rất thông minh, cũng chỉ nửa ngày thời gian, liền đem ngọn nguồn tâm pháp của "Quán Nhật Đao Pháp" hiểu rõ đại khái.

Chỉ là đao pháp này bất đồng với linh thuật, tâm pháp tuy là căn bản, nhưng chiêu thức phải thành thạo, mới có thể chân chính thi triển ra được.

Tiểu Trà lập tức y theo yêu cầu tâm pháp, nhặt một cái nhánh cây, hưng trí bừng bừng khoa tay múa chân vài cái, quay đầu hỏi Hứa Dương nói "Sư huynh, huynh xem 'Xung Thiên Thức' là như thế này phải không?"

"Xung Thiên Thức" là thức thứ nhất của Quán Nhật Đao Pháp, Hứa Dương tuy rằng xem nương biểu thị qua vô số lần, nhưng cái thứ võ học này, chính bản thân mình không tự mình luyện qua căn bản không biết sâu cạn trong đó.

"Ách, hình như cũng không sai biệt lắm thì phải..."

Tiểu Trà nghi hoặc nói "Sư huynh, trong đao pháp này nói 'Một đao là xuất núi xung thiên, thẳng lên bầu trời chém đứt cả mây xanh', nhưng sao mà muội sử xuất ra hình như không có uy lực gì a?"

Hứa Dương nào biết bí quyết trong đó, đang nhíu mày khổ tư hết sức, chợt nghe thấy Kỉ Lâm Oanh một bên nói "Nếu muốn 'Một đao xung thiên', vậy thì góc độ khuỷu tay của ngươi như thế là không đúng rồi, cần phải hạ thấp xuống thêm một tí nữa."

Hê, đúng a, đây không phải còn có một chuyên gia Võ đạo hay sao? Hứa Dương lập tức gật đầu, "Ừm, cứ làm theo như lời Kỉ sư tỷ nói, muội thử lại một chút đi."

Tiểu Trà gật đầu, dựa theo những điều Kỉ Lâm Oanh dạy, điều chỉnh bộ vị khuỷu tay, đâm mạnh nhánh cây ra, nhất thời phát ra một trận tiếng xé gió sắc nhọn, hiển nhiên uy lực so với vừa rồi lớn hơn mấy lần.

Nhưng nàng chợt lại lắc đầu, "Sư huynh, sao muội cảm thấy mình vẫn còn dư rất nhiều lực, lại khó có thể tác dụng được lên 'Đao'?"

Vẫn là một điểm mù kiến thức... Hứa Dương vội ho một tiếng, đơn giản làm trò ở ngay trước mặt Kỉ Lâm Oanh, đem chiêu thức của "Quán Nhật Đao Pháp" lớn tiếng nói lại một lần nữa, rồi sau đó hỏi tiểu Trà nói "Bây giờ đã hiểu ra vấn đề ở chỗ nào chưa?"

Hắn ngược lại cũng không sợ Kỉ Lâm Oanh học được đao pháp của Hứa gia, dù sao không có tâm pháp duy trì, chiêu thức cho dù tinh diệu như thế nào, cũng không thể phát huy ra được uy lực cường đại. Huống hồ hắn cũng không có quan niệm coi trọng gia đình hiếu học thời đại này của mình, nếu là Kỉ Lâm Oanh thật sự muốn học, hắn khẳng định sẽ rất thoải mái mà dạy cho nàng.

Sau khi Kỉ Lâm Oanh nghe xong không khỏi khẽ gật đầu, "Thì ra là thế. Tiểu Trà sư muội, khi ngươi ra chiêu trọng tâm di chuyển hơi quá sớm một chút."

Tiểu Trà vội truy vấn nói "Vậy thì phải làm như thế nào mới được?"

"Ta sẽ biểu thị cho ngươi xem."

Hứa Dương thấy hai người một dạy một học, hợp nhau lại càng tăng thêm sức mạnh, lập tức bất động thanh sắc thối lui sang một bên, thầm than: Kỉ sư tỷ lần này chính là giúp được một đại ân, cũng không uổng công ta ăn một chút đồ ăn hắc ám của ngươi a!

Kỉ Lâm Oanh cũng có một phen tâm tư khác, chỉ cần mình có thể giúp đỡ dạy tiểu Trà võ học, về sau có thể danh chính ngôn thuận đến chỗ này của Hứa sư đệ rồi, cũng có thể giảm bớt đáng kể thời gian mà tiểu nha đầu này ở cùng một chỗ với Hứa sư đệ. Quả thực nhất tiễn song điêu!

Hứa Dương ở một bên xem một lúc lâu, thấy quả thật không cần mình nhúng tay vào, liền dứt khoát chuồn mất quay về trong viện, cũng bắt đầu tự mình tu luyện.

------------------------------------------------

Hứa Dương cảm ơn quý vị độc giả đã ủng hộ và theo dõi, nếu quý vị thấy hay thì hãy like, ủng hộ hoặc đề cử đẩy kim phiếu để giúp Hứa Dương tu luyện được nhanh hơn. Tại hạ xin cảm tạ! Mãi yêu