Chương 240: Tâm Tính Chưa Định

Hoàng Phủ Bá Hàn trong lúc nhất thời cũng không biết sao, chỉ cảm thấy sự tràn ngập hâm mộ đối với tiểu cô nương kia, thậm chí là ghen tị, trong đầu vậy mà lại bỗng nhiên nổi lên một cái ý niệm —— nếu là đem nàng đổi lại thành mình thì có lẽ tốt biết bao...

Mình rốt cuộc đang nghĩ cái gì thế nhỉ? !

Nàng bỗng nhiên giật mình một cái, bối rối quay đầu nhìn sang phía khác, bên tai không khỏi có chút đỏ lên, trong lòng cũng trách cứ chính mình nói: Hoàng Phủ Bá Hàn a Hoàng Phủ Bá Hàn, ngươi đây là ngu muội hay là bị điên rồi thế? Bị một tên thiếu niên choai choai sờ đầu thì có gì hay mà lưu luyến vậy? Ngươi không ngại bị mất mặt với người ta hay sao? !

"Tốt lắm," Hứa Dương vỗ vỗ tiểu Trà, "Trước tiên đi rửa tay đi, trên người yêu thú có vi khuẩn, đợi lát nữa huynh sẽ đi tìm muội tu luyện."

Tiểu cô nương đạt được việc sau này vẫn có thể vào trong chuồng trại chơi đùa cùng yêu thú, lập tức vui tươi rạo rực gật đầu, "Ừm" một tiếng, rồi nhảy chân sáo rời đi.

Hứa Dương bên này lại vái nói với Hoàng Phủ Bá Hàn cùng Trần Tuyển "Sư muội ta nàng tính nết tiểu hài tử, mong rằng nhị vị sư tỷ lượng thứ."

"Ấy, Hứa sư đệ sao lại nói thế?" Trần Tuyển lập tức hào sảng nói, "Tiểu Trà sư muội tâm tính tinh khiết thiện lương, chính là tư chất tốt nhất của tu đạo, ngày sau nhất định có thể gia nhập vào hàng thiên đạo chí lý a."

Nàng nói xong, vỗ một phen Hoàng Phủ Bá Hàn, "Đúng không, Hoàng Phủ sư tỷ?"

"Cái gì? Ờ, phải..." "Tiểu Lolita" mất hồn mất vía liếc mắt nhìn Hứa Dương một cái, qua loa chắp tay nói, "Ta còn có việc, sẽ không quấy rầy Hứa sư đệ nữa."

"Ê, Hoàng Phủ sư tỷ..." Trần Tuyển vốn dĩ vẫn còn muốn tán gẫu thêm vài câu cùng với Hứa sư đệ, đã thấy sư tỷ cũng không quay đầu lại chạy trối chết, không khỏi ảo não giậm giậm chân, cũng chỉ đành phải cáo từ với Hứa Dương, nhảy lên ngọc bay, đuổi sát đi theo nàng.

Hứa Dương tiễn bước Hoàng Phủ các nàng xong, mới nhớ tới trong viện còn có hai tên đệ tử của Vụ Đức Điện, hình như nói là muốn tới tìm tiểu Trà có công vụ gì đó.

Hắn vội quay trở vào trong viện, chắp tay với hai người đó, "Nhị vị chờ chút, ta đây sẽ đi gọi tiểu Trà đến ngay."

Đệ tử họ Tôn cũng sắc mặt trắng bệch, cuống quít xua tay, "Ơ, không cần, thôi không cần nữa! Kỳ thật chúng ta chủ yếu là tới thăm Hứa sư thúc, tiểu Trà sư thúc bên kia cũng không có gì quan trọng hơn chuyện này."

Nói đùa chứ, tiểu cô nương kia có thể lấy bát giai yêu thú chơi đùa giống như chơi với chó Nhật, thực lực như vậy đừng nói đệ tử mới, cho dù giữa các đệ tử cũ cũng không có mấy người dám làm giống nàng.

Còn có điều gì có thể nghi ngờ tư cách tham gia tranh tài tông môn của người ta nữa chứ?

Đệ tử họ Lưu cũng là lau mồ hôi lạnh, cười làm lành chỉ vào "Nguyên Cơ Thảo" trên bàn ra hiệu, "Linh dược này có chút công hiệu điều trị thương thế hồn phách đối với Hứa sư thúc, còn thỉnh sư thúc xin vui lòng nhận cho. Sư thúc nghỉ ngơi cho tốt, đệ tử sẽ không quấy rầy nữa."

Hứa Dương tuy là thấy kỳ lạ về việc các nàng vì sao lại nói hồn phách của mình bị thương, có điều linh dược điều trị hồn phách này vừa đúng lúc có thể dùng cho tiểu Trà, cho không lấy thì phí, vì thế là cũng không uốn nắn nữa, mỉm cười chắp tay nói "Nhị vị đã có lòng, thì ta cũng có dạ."

Đợi khi hai người kia rời đi, Hứa Dương cầm lấy cây linh dược kia, đưa tới cho Hải Yến hỏi "Đây là linh dược gì, dùng như thế nào?"

Con quạ lập tức khoe khoang reo lên nói "Nguyên Cơ, Thảo, hạ phẩm, linh dược. Tẩm bổ, hồn phách, ích khí, cố nguyên. Sắc đun, lửa nhỏ, là được."

Hứa Dương khẽ lắc đầu, lần trước mua hạ phẩm đan dược "Ích Thần Đan" tẩm bổ hồn phách kia, sau khi cho tiểu Trà dùng xong hiệu quả gì cũng đều không có. Phỏng chừng thật đúng là theo như lời Dư sư tổ đã nói, ít nhất phải là thượng phẩm đan dược trị liệu hồn phách mới có thể có chút tác dụng.

Về phần trước mắt cây linh thảo này còn chưa trải qua luyện chế, dược hiệu còn kém hơn mấy lần so với đan dược, càng không thể có cái hiệu quả trị liệu gì đối với thương thế hồn phách của tiểu Trà.

Hắn tùy tay đem hộp đựng cây "Nguyên Cơ Thảo" đặt lên bàn, xoay người gọi "Tiểu Trà, tiểu Trà! Bắt đầu tu luyện thôi."

...

Hoàng Phủ Bá Hàn trở lại Thụy Dật Phong, Trần Tuyển vẫn còn đang lải nhải phàn nàn bên tai của nàng, liền thấy một thanh sam đệ tử bước nhanh tiến đến, vái nói với nàng "Hoàng Phủ sư thúc, Tất sư tổ có việc muốn tìm ngài, ngài cần phải nhanh đi tới chỗ nàng bên đó một chuyến."

"Sư phụ tìm ta sao?" Hoàng Phủ Bá Hàn như được đại xá, vội nói với Trần Tuyển, "Ta còn có việc, chúng ta hôm nào lại nói sau."

Một lát sau, nàng đi đến trước một thạch ốc trên một đỉnh núi, chắp tay nói "Sư phụ, người tìm con sao?"

Tất sư tổ đầu đầy tóc bạc vội vàng triệu nàng vào phòng, trước tiên kêu nàng ngồi xuống, rồi sau đó thần sắc nghiêm túc hỏi han "Bá Hàn a, lần này tranh tài tông môn, con có mấy thành nắm chắc?"

"Tiểu Lolita" ngẩn người, chỉ đành phải có sao nói vậy "Bẩm sư phụ, hạng nhất đơn đấu, có mấy yêu nghiệt ở trong tông môn kia, đệ tử e rằng chỉ lấy được dưới hạng thứ bảy. Đa đấu mà nói, dựa vào Trận Vũ, có lẽ có thể tranh lấy được một chút hạng bốn, hạng năm đi."

Tất sư tổ gật đầu, cũng khẽ nhíu mày, "Bá Hàn, con đã nghe nói qua, việc Tân sư tỷ phải bế tử quan chưa?"

"Tiểu Lolita" lắc đầu, "Đệ tử chưa từng nghe nói qua."

"Ta cũng vậy mới vừa rồi mới biết." Tất sư tổ thở dài, "Nàng lần này là hạ quyết tâm rất lớn, bắt buộc phải đột phá Tam Hải cảnh mới xuất quan. Với tu vi trước mắt của nàng, vi sư phỏng chừng nàng ít nhất phải bế quan hơn mười năm trở lên."

Hoàng Phủ Bá Hàn ngược lại là không cảm thấy kỳ quái đối với việc này.

Tân sư tổ này là chủ sự sư tôn của Thụy Dật Phong, cũng là người có tu vi cao nhất Thụy Dật Phong, nhưng nàng tuổi tác đã cao, thọ nguyên cũng không dư nhiều lắm. Nếu không thể một phát đột phá Tam Hải cảnh, chỉ sợ cũng chỉ có thể sống thêm được hơn mười năm, cho nên lần bế tử quan liều mạng một phen này, cũng là việc làm rất bình thường.

"Vậy ý của sư phụ là?"

Tất sư tổ nói "Đợi Tân sư tỷ bế quan, chắc chắn sẽ chọn một người khác, để thay thế xử lý những sự vụ hàng ngày của Thụy Dật Phong."

"Haizz," nàng thở dài, "Cũng là vi sư tâm tính chưa tới, vẫn còn có sự ham mê đối với vị trí trong tông môn này.

"Trước mắt trên Thụy Dật Phong, chỉ có Tiền sư tỷ cùng vi sư có tư cách làm chủ sự lâm thời này nhất, có điều là ý của Cực Thiên Điện bên kia xem ra, có nhiều khả năng sẽ sử dụng nàng hơn."

"Có điều thấy tông chủ rất quan tâm đối với lần tranh tài tông môn lần này, nếu là Bá Hàn con có thể đoạt được vị trí thứ ba trở lên trong cuộc tranh tài, vi sư mới rất có thể chèn ép được Tiền sư tỷ, trở thành chủ sự đời kế tiếp của Thụy Dật Phong."

Hoàng Phủ Bá Hàn khó xử nói "Sư phụ, việc này, đệ tử chỉ sợ lòng có dư mà lực không đủ a.

"Trong số các thế hệ đệ tử trẻ tuổi, Thực Viêm Phong Hải sư tỷ, Vô Phương Phong Hoàng sư tỷ, Hồng Vân Phong Kỉ sư muội, Quán Nguyệt Phong Thạch sư muội, chỉ là mấy người này... đệ tử sẽ không nắm chắc có thể thắng qua được một ai ở trong số đó, còn có..."

Tất sư tổ ánh mắt cực nóng nhìn về phía nàng, nói "Vi sư sẽ đem hết toàn lực, giúp con trong ba tháng cuối cùng này đề cao thực lực."

"Nhưng..."

Tất sư tổ giơ tay cắt ngang lời nàng, "Bá Hàn a, vi sư lấy được một tin tức, trong phần thưởng dành cho người đoạt được 'Phụng Thiên Lệnh' của Thượng Lai Châu lần này, chính là một viên 'Phản Âm Đan'."

"Thật sao? !" Hoàng Phủ Bá Hàn nghe thấy được ba chữ "Phản Âm Đan", nhất thời trợn tròn ánh mắt, ngay cả hô hấp cũng đều có chút dồn dập lên.

Loại địa giai đan dược này bởi vì nhu cầu cực ít, luyện chế lại cực kỳ phiền toái, cho nên có rất ít đan sư nguyện ý luyện chế, dẫn đến thành phẩm tồn thế cực kỳ hiếm thấy.

Nhưng chính là loại đan dược hiếm thấy này, kể từ khi nàng trưởng thành, không có lúc nào là không tha thiết ước mơ đến nó cả. Chỉ vì trên đời này, vẻn vẹn chỉ có một loại đan dược này mới có thể thay đổi loại thể chất đáng xấu hổ hiện tại này của nàng.

------------------------------------------------

Truyện Nương Tử Xin Dừng Tay được chính thức phát hành độc quyền tại truyện YY, mọi phiên bản khác đều là bản Re-up lại của nhóm mình. Để nhanh chóng theo dõi những chương mới nhất một cách nhanh nhất xin mời các quý vị độc giả đón xem tại truyện YY cũng như ủng hộ cho tác giả. Đa tạ! Mãi yêu