Chương 238: Chó Liếm +1

Cưỡi trên một con thuyền Ngọc Không rộng rãi, Trần Tuyển nhíu mày nhìn vào lỗ tai trái bị thiếu một nửa của con Hùng Yêu phía sau kia, sau đó nhìn về phía Hồng Vân Phong cách đó không xa, có chút chần chờ nói với "Tiểu Lolita" bên cạnh "Hoàng Phủ sư tỷ, hay là, chúng ta đợi thêm hai ngày nữa rồi hãy tới đi?"

Trên khuôn mặt mũm mĩm trẻ con của Hoàng Phủ Bá Hàn tràn đầy nghi vấn, "Vì sao phải đợi thêm hai ngày nữa?"

Trần Tuyển cau mày, khó xử nói "Còn không phải bởi vì ngươi đem con yêu thú này làm bị thương. Vạn nhất Hứa sư đệ không hài lòng, ta sẽ mất công uổng phí rồi sao..."

"Tiểu Lolita" lắc đầu, "Có chút vết thương nhỏ này đối yêu thú mà nói đã tính là cái gì chứ? Trở về nuôi thêm hơn nửa tháng nữa, tự nhiên sẽ phát triển lại ngay. Hơn nữa, ngươi không phải nói Hứa sư đệ đang cần rất gấp sao?"

Trần Tuyển mếu máo nói "Ta đang xem xét, trở về cho con Hùng Yêu này ăn chút đan dược chữa thương, vết thương đó trong vòng hai ngày là có thể khép lại được."

Hoàng Phủ Bá Hàn hung hăng trừng mắt nhìn nàng một cái, mâm mê đầu ngón tay nói "Đầu mùa thu hàng năm yêu thú loại Hùng là cường tráng nhất, ngươi cứ nhất quyết phải lúc này đi trêu trọc nó, làm cho chúng ta phải dùng mất một miếng trung phẩm linh phù cộng thêm hai viên đan dược, lúc này mới không dễ dàng đem nó bắt sống được.

"Một chuyến này chúng ta bận bịu mất gần hai mươi ngày, tiêu phí hơn mười khắc Thanh Linh Dịch, tiền thù lao nhiệm vụ mới chỉ hai mươi khắc, ngươi vậy mà lại vẫn muốn lãng phí đan dược cho yêu thú ăn sao? Ta thấy là đầu ngươi có vấn đề rồi đấy? !"

Trần Tuyển gãi gãi đầu, cười mỉa nói "Ta, ta chính là cảm thấy, đưa một con yêu thú hoàn hảo không tổn hao gì đến, Hứa sư đệ chắc chắn sẽ càng cao hứng hơn một chút."

"Hừ! Hắn chỉ là hơi đẹp trai một chút, mà đã đem ngươi mê muội thành như vậy?" Hoàng Phủ Bá Hàn vung tay, quay đầu không thèm để ý đến nàng nữa.

Người đệ tử hỗ trợ lái thuyền Ngọc Không nhìn qua nhìn lại hai người, cẩn thận hỏi "Cái kia, Hoàng Phủ sư thúc, Trần sư thúc, chúng ta rốt cuộc là tiếp tục đi, hay là quay lại thế?"

"Đi Hồng Vân Phong!"

"Quay..." Trần Tuyển liếc mắt nhìn đôi mắt tràn ngập sự tức giận của "Tiểu Lolita", thở dài nói, "Thôi bỏ đi, vẫn là nghe Hoàng Phủ sư tỷ đi."

Trên không trung cách các nàng không xa, hai miếng ngọc bay bay lơ lửng đi song song cạnh nhau.

Trên miếng ngọc bay bên trái, đệ tử dáng người cao gầy quay đầu nhìn thấy con Hùng Yêu bên trong cái lồng sắt cực lớn, túm túm đồng bạn bên cạnh nói "Này, Lưu sư tỷ, đó là con yêu thú gì vậy? Nhìn thật là hung mãnh."

Lưu sư tỷ híp mắt nhìn lại, giật mình nói "Là Thương Viêm Bì!"

"Thương Viêm Bì? Bát giai yêu thú, vẫn con sống? !" Đệ tử cao gầy kinh ngạc rất nhiều lại có chút nghi hoặc, "Các nàng đi ngược với hướng Ngự Dị Điện, là muốn đem thứ này vận chuyển đi đến chỗ nào thế?"

Lưu sư tỷ suy nghĩ nói "Nghe nói Hứa sư thúc đam mê thu thập yêu thú, ta xem hơn phân nửa là đưa đến cho hắn."

Đệ tử cao gầy lập tức mặt đỏ lên, căm giận nói "Sư tỷ ngươi nhìn xem, người bên ngoài đều là vội vàng đi giao hảo với Hứa sư thúc, vậy mà chúng ta thì làm ngược lại, vẫn cứ bị phái đi làm một việc xấu đắc tội với hắn như vậy.

"Lý sư thúc cũng thật là, Hứa sư thúc hiển nhiên là muốn mang tiểu sư muội của mình đi trải nghiệm một chút sự đời trong cuộc tranh tài của tông môn, nàng lại cứ nhất quyết phải chèn ép tu vi của tiểu cô nương kia!"

"Tôn sư muội, có một số ít người như chúng ta trong Vụ Đức Điện là không biết nịnh nọt Lý sư thúc, chuyện này dĩ nhiên là phải rơi vào trên người chúng ta rồi." Lưu sư tỷ thở dài, "Có điều nếu phải nói, thì tu vi của sư thúc gọi là tiểu Trà kia cũng thật sự quá thấp một chút rồi.

"Trong danh sách đệ tử có ghi rằng nàng vẻn vẹn chỉ có trình độ Luyện Khí nhập môn, nếu là nàng làm trò cười gì đó cho thiên hạ trong cuộc tranh tài tông môn, đến lúc đó thì những người từ tông môn khác đến xem trận chiến sẽ cười nhạo chúng ta rồi."

"Haizz, nếu làm sự việc này, sau này muốn tiếp cận Hứa đầu bảng, vậy là sẽ không còn hi vọng gì nữa rồi..."

Lưu sư tỷ bỗng nhiên cười đắc ý, từ trong tay áo lấy ra một cái hộp gỗ nhỏ, sáng lấp lánh về phía nàng, "May mắn ta sớm có chuẩn bị."

"Đây là?"

" 'Nguyên Cơ Thảo', có thể tẩm bổ hồn phách, khi ta làm nhiệm vụ tông môn lần trước, thật vất vả mới hái được." Lưu sư tỷ lắc đầu, cười nói, "Nghe nói hồn phách của Hứa sư thúc bị thương, mang thứ này đến tặng là thích hợp nhất.

"Đến lúc đó chúng ta cứ bước đi qua, rồi sau đó, nói bóng nói gió nhắc nhở Hứa sư thúc, để cho chính hắn phải tự đi Vụ Đức Điện khơi thông một chút, coi như chuyện này sẽ kết thúc rồi. Chúng ta cũng không đắc tội với người."

"Sư tỷ suy nghĩ chu toàn!" Tôn sư muội mừng rỡ, chỉ chỏ khen ngợi, "Quả nhiên gừng càng già càng cay a!"

...

Trần Tuyển vỗ bụi bặm ở trên tay, vui tươi hớn hở đi ra từ trong chuồng trại, tranh công chắp tay nói với Hứa Dương "Hứa sư đệ, đều đã để gọn gàng rồi. Ta nói với ngươi a, con yêu thú này chính là làm ta tốn... cùng Hoàng Phủ sư tỷ tốn kém rất nhiều thời gian mới bắt sống được đấy, vì để đưa tới cho ngươi sớm vài ngày, còn phải vận dụng..."

Hoàng Phủ Bá Hàn một bên bĩu môi cắt ngang lời nàng, nói với Hứa Dương "Hứa sư đệ, chúng ta thực sự đã tiêu phí quá lớn, ngươi xem tiền thù lao này?"

"Được, được! Làm phiền hai vị sư tỷ rồi!" Hứa Dương vội gật đầu, lấy ra hai bình Thanh Linh Dịch từ trong Càn Nguyên Đại đưa qua, "Đây là hai mươi khắc Thanh Linh Dịch, xin Hoàng Phủ sư tỷ nhận lấy. Còn có một điểm công tích tông môn nữa, chúng ta đi qua Vụ Đức Điện xử lý một chút."

Trần Tuyển tức giận trừng mắt nhìn Hoàng Phủ Bá Hàn liếc mắt một cái, trong lòng nói cơ hội lôi kéo tình cảm tốt như vậy, toàn bộ lại bị ngươi làm thành việc "Buôn bán" rồi!

Nàng lập tức thay đổi đề tài, cười tủm tỉm hỏi han "Hứa sư đệ, con Thương Viêm Bì này ngươi có thích không?"

"Ơ, thích, rất thích!" Hứa Dương chắp tay ứng phó, trong lòng nói: chỉ cần có thể hút ra Linh Nguyên thì đều thích, vừa đúng lúc con Tử Vẫn Hổ lần trước kia gần đây đã có chút dấu hiệu không chịu nổi, con yêu thú này đưa tới ngược lại cũng đúng lúc.

Trần Tuyển mừng rỡ, đang định tiếp tục lôi kéo làm quen, chợt nghe thấy có người bên ngoài cửa bẩm nói "Hứa sư thúc, có hai vị sư tỷ của Vụ Đức Điện cầu kiến."

Hứa Dương mở cửa viện ra, nói với hai người bên ngoài nhà "Nhị vị đây là?"

"Gặp qua Hứa sư thúc."

Hai người đầu tiên là hành lễ, rồi sau đó đệ tử họ Tôn chắp tay, trù trừ nói "Cái kia... đệ tử cần xác minh một chút..."

Lưu sư tỷ vội dùng ánh mắt ngăn nàng lại, cười nói "Haizz, nghe nói quý thể của Hứa sư thúc có bệnh nhẹ, chúng ta liền đến tặng một chút linh dược cho ngài."

Hứa Dương nhìn thấy hai người lạ mặt, tuy là có chút buồn bực, nhưng vẫn là khách khí nghiêng người ra hiệu, "Hai vị mau mời vào trong."

Lưu, Tôn hai người vào trong viện, trước tiên đem cây Nguyên Cơ Thảo đó đặt lên bàn, còn nói mấy câu rằng Hứa sư thúc phải bảo trọng thân thể, lúc này mới giống như lơ đãng hỏi han "Hứa sư thúc, đệ tử phụng mệnh Lý sư thúc, tìm tiểu Trà sư thúc có chút công vụ. Mới vừa rồi hai đệ tử đi tới chỗ ở của nàng, lại không gặp, không biết nàng có đang ở chỗ ngài hay không?"

"Ồ, vừa đúng lúc nàng đang tu luyện ở chỗ ta." Hứa Dương thăm dò hô một tiếng vào trong viện, "Tiểu Trà, tiểu Trà!"

"Hê? Quái lạ nhỉ, vừa nãy vẫn còn đang ở đây mà..." Hứa Dương đang định đứng dậy đi tìm, liền chợt nghe thấy một tiếng yêu thú rống giận truyền đến từ trong chuồng trại, "Gào ——"

Hắn trong lòng trầm xuống, hình như là tiếng kêu của con Thương Viêm Bì mới vừa đưa tới! Chẳng lẽ là tiểu Trà? Lập tức thả người phóng về phía chuồng trại.

Trần Tuyển cùng Hoàng Phủ Bá Hàn đã đánh qua lại cùng với con Hùng Yêu này hơn mười ngày, càng là lập tức nhận ra âm thanh đó là của nó, kinh hoảng liếc nhau, cũng lướt đi về phía tòa đại ốc đang nhốt con yêu thú đó.