Chương 236: Cơ Duyên

Hứa Dương vội giới thiệu cho hai người nói "Ờ, nàng là tiểu Trà. Sư phụ ta mới vừa thu nàng làm đệ tử nhập môn."

"Ồ, thì ra là tiểu..." Lăng Nguyệt đang định chắp tay hành lễ, cũng ngẩn người, chần chờ nói, "Vị sư thúc này họ là từ 'Tiêu' trong từ 'Tiêu Tượng' hay là 'Tiêu' trong từ 'Phong Tiêu Tiêu'?"

Hứa Dương lắc đầu nói "Cũng không phải. Tiểu Trà bị mất đi trí nhớ vì lý do ngoài ý muốn, chỉ nhớ rõ biệt danh của mình, phần họ thị phía trước, đến nay vẫn còn chưa nhớ ra."

Lăng Nguyệt vội chắp tay nói "Cầu mong tiểu Trà sư thúc sớm ngày khỏe lại."

Hứa Dương lại ra hiệu cho ba người tiểu Trà với Lăng Nguyệt cùng Tống Tiểu Nam, chào hỏi qua lẫn nhau, rất nhanh liền đã như quen biết rồi.

"Nào, uống trà đi." Hứa Dương chỉ vào chén trà ra hiệu với Lăng Nguyệt cùng Tống Tiểu Nam, lại thân thiết nói, "Đúng rồi, nhiệm vụ tông môn lần này của các ngươi cũng thuận lợi chứ?"

Hai người nghe thấy vậy trên vẻ mặt đều là khẩn trương mà lại hưng phấn.

Tống Tiểu Nam trước tiên chắp tay vui vẻ nói "Nhờ phúc của Hứa sư thúc, nên đều bình an trở về."

Lăng Nguyệt nói tiếp "Mới đầu là gặp được chút tình hình nguy hiểm, nhưng sau đó vận khí của chúng ta lại không tồi, chẳng những biến nguy thành an, mà tiểu Nam còn lấy được một phần cơ duyên không tồi."

"Ồ?" Hứa Dương cũng là cảm thấy hứng thú, "Mau nói ra nghe một chút đi."

Lăng Nguyệt sau đó kể lại đại khái trải nghiệm của bọn họ một lần.

Hóa ra là sau khi bọn họ cùng vị Trịnh sư tỷ kia hoàn thành xong nhiệm vụ tông môn, họ đã lạc vào một hiểm địa quỷ dị với những con đường quanh co ngoằn ngoèo. Mấy người đi vòng vèo ba bốn ngày, đột nhiên gặp được một con cửu giai yêu thú "Phần Thạch Tích" cực kỳ hiếm thấy ở chỗ sâu trong huyệt động.

Bọn họ thế mới biết, nơi đây vậy mà lại là sào huyệt của con "Phần Thạch Tích".

Loại yêu thú này bề ngoài trông giống như một con thằn lằn khổng lồ cả người bốc hỏa, đào hang dưới lòng đất và xây tổ, hiếm khi xuất hiện trên mặt đất, nhưng đối với kẻ địch xâm nhập vào sào huyệt này, tuyệt đối là không lưu tình chút nào.

May mà cái con "Thằn lằn lửa" kia không biết vì sao lại bị trọng thương, ba người mới không bị miễu sát. Sau đó, con yêu thú đã truy đuổi bọn họ suốt hai ngày hai đêm, cho đến khi ba người họ bị chặn bởi một hồ dung nham.

Trong lúc nguy cấp, Trịnh sư tỷ đã thiết kế dẫn con "Phần Thạch Tích" rơi vào nham thạch nóng chảy, đem nó bỏng chết. Nhưng không ngờ rằng cái lưỡi của con yêu thú kia cực kỳ dài, nó đã quấn lấy mắt cá chân của Tống Tiểu Nam bằng lưỡi của mình, nuốt chửng hắn vào miệng rồi cùng nhau kéo vào trong nham thạch nóng chảy.

Ngay khi Lăng Nguyệt cùng Trịnh sư tỷ đều nghĩ rằng Tống Tiểu Nam đã là thập tử vô sinh, Chu Tước Chi Thể của người sau đột nhiên bùng nổ, sinh ra cộng minh cùng với Linh Nguyên Hỏa Hành trong cơ thể của con "Phần Thạch Tích", vậy mà lại hấp thụ một cách thần kỳ năng lượng yêu đan của con yêu thú đó.

Hải lượng năng lượng Hỏa Hành tràn ngập bên trong khí huyết của Tống Tiểu Nam, khiến hắn trong nháy mắt như thần ma phụ thể, đạt được sức chống cự đối với nhiệt độ cao trong ngắn ngủi.

Lập tức, hắn xé bụng con "Thằn lằn lửa" chui ra, lấy linh lực giữ chặt hai mảnh xác ngoài của con "Phần Thạch Tích" ngăn trở nham thạch nóng chảy, cuối cùng cố hết sức lao ra từ trong hồ nham thạch nóng chảy.

Cũng là bởi vì hắn có Chu Tước Chi Thể, bản thân hắn cũng không sợ nhiệt độ cao, hơn nữa có năng lượng yêu đan gia trì, lúc này mới chưa bị nham thạch nóng chảy hòa tan. Nếu là Tu Linh giả bình thường, đừng nói nhào lộn trong nham thạch nóng chảy, chỉ là nhiệt độ cao trong bụng của con "Thằn lằn lửa" cũng đủ chết đi sống lại vài lần rồi.

Cuối cùng, Lăng Nguyệt nói với giọng tràn đầy sợ hãi "Tiểu Nam sau khi lên bờ đã bị cháy sạch thương tích đầy mình, đã là hấp hối. Nhưng cũng không nghĩ rằng Chu Tước Chi Thể của hắn đột nhiên phát sinh dị biến, hiện ra căn nguyên linh thể, đem Linh Nguyên Hỏa Hành ở xung quanh dung hợp vào bên trong cơ thể, chẳng những chữa trị thân thể hắn, mà còn làm cho hắn liên tục đột phá hai lần ở trong cùng một ngày!"

Hứa Dương nghe thấy cũng là khiếp sợ không thôi, loại chuyện này quả thực vượt quá sự tưởng tượng của hắn, khó trách tông môn cực kỳ coi trọng những "Linh thể" này, thì ra quả thật có chỗ bất phàm!

Hắn vô thức liếc nhìn tiểu Trà, sư phụ nói nàng là cái "Thánh linh thể" gì đó, còn hiếm thấy hơn so với cả "Linh thể" của Tống Tiểu Nam, khó trách có thể mạnh đến biến thái như thế...

Lăng Nguyệt tiếp tục nói "Hiện nay tiểu Nam đã là tu vi Luyện Khí Tứ Trọng, chỉ trong chốc lát đã đuổi kịp theo ta."

Nàng lại có chút hâm mộ cười nói "Hơn nữa nếu bàn về năng lực thực chiến, ta thậm chí cũng không phải là đối thủ của hắn."

Tiểu Trà ở một bên kinh ngạc nói "Tu vi của bọn ngươi giống nhau, tại sao Tống ca ca lại mạnh hơn so với ngươi hơn một bậc?"

Tống Tiểu Nam vội vàng sửa lại nói "Tiểu Trà sư thúc, ngài vẫn là nên xưng ta là sư chất đi, bên trong tông môn vạn không thể rối loạn bối phận."

Tiểu Trà cười khẽ lè lưỡi, "Ờ."

Lăng Nguyệt giải thích nói "Tiểu Nam hiện giờ khi thi triển linh thuật Hỏa Hành, có thể được linh thể gia trì, uy lực đề cao rất nhiều. Trịnh sư tỷ nói rằng, cho dù người Luyện Khí Ngũ Trọng, đối phó với hắn cũng sẽ có chút cố hết sức, huống chi là ta."

Hứa Dương thở dài "Quả nhiên đại nạn không chết tất có hạnh phúc cuối đời! Với thực lực Tống sư điệt hiện tại, ở trong số các đệ tử mới của tông môn có lẽ đã có thể xếp hạng hàng đầu rồi."

Lăng Nguyệt xem như là người quen cũ với hắn, lập tức cười thoải mái nói "Mặc dù vậy nhưng vẫn còn kém Hứa sư thúc rất xa, có điều đối với những đệ tử mới bình thường, chúng ta có lẽ thật đúng là có thể hợp lại đủ liều mạng."

Tống Tiểu Nam oán trách liếc nàng một cái, "Ở trước mặt Hứa sư thúc ngươi nói khoác mà còn không biết ngượng như vậy sao?"

Lăng Nguyệt mỉm cười xoa mũi rồi tiếp tục nói "Hứa sư thúc, ta cùng tiểu Nam trước đây không có suy nghĩ nhiều về việc tranh tài của tông môn, có điều hiện tại hắn liên tiếp đột phá, chúng ta đang muốn báo danh tham gia thử 'Đa đấu' xem sao.

"Chỉ cần có thể đạt được vị trí thứ mười, là sẽ được phần thưởng năm khắc Thanh Linh Dịch."

"Các ngươi cũng muốn tham gia tranh tài tông môn sao?" Tiểu Trà chớp chớp mắt, mỉm cười nói, "Sư huynh nói, chúng ta cũng muốn tham gia nè."

Tống Tiểu Nam có chút kinh ngạc nhìn về phía Hứa Dương, "Hứa sư thúc, ngài muốn tham gia tranh tài tông môn sao?"

Hứa Dương có chút xấu hổ gật đầu, dù sao hắn trước kia cũng từng nói qua không có hứng thú đối với tranh tài tông môn ở ngay trước mặt Lăng Nguyệt cùng Tống Tiểu Nam.

Tống Tiểu Nam lại hỏi "Hứa sư thúc, không biết ngài muốn tham gia 'Đơn đấu' hay là 'Đa đấu'?"

"Đa đấu."

Lăng Nguyệt trên mặt hiện ra vẻ chờ mong, cẩn thận chắp tay nói "Hứa sư thúc, vậy ngài cũng đã tổ đội cùng với ai rồi a?"

Hứa Dương liếc mắt một cái với tiểu nha đầu bên cạnh, "Tạm thời chỉ có ta cùng với tiểu Trà thôi."

Tống Tiểu Nam nghe thấy vậy hưng phấn đến nỗi thân thể nghiêng về phía trước, nói "Hứa sư thúc, ngài xem, có thể mang theo ta cùng Nguyệt tỷ tỷ được không?"

"Các ngươi á?" Hứa Dương lập tức gật đầu nói, "Được a."

Dù sao cũng chắc chắn là phải tìm thêm đồng đội, Lăng Nguyệt cùng Tống Tiểu Nam thái độ làm người cũng không tệ, thực lực rất cao trong đám đệ tử mới, đúng là ứng cử viên thích hợp.

Hắn lại nghĩ tới một vấn đề, nói " 'Đa đấu' không phải mỗi đội ba người sao, chúng ta trước mắt có những bốn người."

Lăng Nguyệt nói "Không không, bốn người vừa vặn đủ. Quy định của tranh tài tông môn, mỗi đội có thể có một danh ngạch bổ khuyết, nếu là có người bị thương, sẽ do người thay thế lên sân."

Hứa Dương gật đầu, "Thì ra là thế, vậy ngược lại cũng vừa vặn đủ."

Lăng Nguyệt cùng Tống Tiểu Nam không hẹn mà cùng nhìn vào mắt tiểu Trà, trong lòng đều là đồng dạng ý tưởng, Hứa sư thúc muốn tham gia tranh tài tông môn, hơn phân nửa là vì dẫn tiểu sư muội này của hắn đi trải nghiệm một chút sự đời.

Tiểu cô nương này thoạt nhìn bộ dáng cũng chỉ mười lăm mười sáu tuổi, thực lực hơn phân nửa sẽ không quá cao, nếu như vậy thì danh ngạch bổ khuyết này, hẳn là sẽ rơi ở trên người nàng rồi.