Chương 210: Ẩn Tình Trong Ẩn Tình

Hứa Dương mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Ô Khúc Hâm nói "Ngươi thật đúng là không biết quay đầu là bờ, tất cả mọi thủ đoạn đều thử xong rồi, mới bằng lòng nói thật. Mau nói đi, còn có ẩn tình gì?"

Ô Khúc Hâm cười khổ một tiếng, thở dài "Hứa thượng sư, thật không dám dấu diếm, kỳ thật ta họ Khúc, tên là Khúc Hâm. Ngô, Ngô Cử Tân kia chính là nương ta."

"Cái gì?" Vương Chí Tiên kinh ngạc không thôi nói, "Người chết là nương ngươi? Điều này sao có thể? Nếu là ngươi nương, tại sao ngươi lại phải sát hại nàng? !"

Khúc Hâm như là thay đổi thành một người bình thường, mặt bình tĩnh, cắn răng nói "Hừ! Ta ngược lại thật rất muốn giết nàng, một nữ nhân cặn bã bội tình bạc nghĩa! Chỉ là, cha ta mãi cho đến trước khi lâm chung, vẫn còn khăng khăng một mực đối với nàng, tâm niệm luôn nghĩ về nàng, muốn ta cam đoan tuyệt không làm chuyện tổn thương tới nàng..."

Hứa Dương nhíu mày nói "Nhưng thời điểm khi Ngô sư tỷ chết, ngươi cũng đang trong phòng nàng, điều này cũng quá trùng hợp rồi phải không?"

"Thật sự là ta rất muốn trả thù nàng, nhưng tuyệt trong đầu không có ý niệm muốn giết hại nàng. Người giết nàng là một người khác."

Hạng Tinh vuốt ve cằm, "Nghe khẩu khí của ngươi, có vẻ như rất bất mãn đối với Ngô sư thúc?"

Khúc Hâm hít một hơi thật sâu, như nhớ ra điều gì đó không muốn nhớ lại, gật đầu nói "Đúng vậy. Hơn hai mươi năm trước, Ngô Cử Tân đi núi Hắc Mãng thu thập linh dược, trên đường đi gặp cha ta, hai người là vừa gặp đã thương.

"Sau đó, Ngô Cử Tân ở trong vùng núi Hắc Mãng nấn ná hồi lâu, cha ta cũng nương thân vào nàng. Thẳng cho đến khi sinh ra ta, Ngô Cử Tân lại thủy chung cũng không nhắc tới chuyện cầu thân cha ta.

"Sau đó, nàng đột ngột ra đi không lời từ biệt, để lại hai cha con ta sống nương tựa vào nhau, hơn hai mươi năm nàng cũng không đến thăm qua chúng ta một lần.

"Cha ta cho rằng là chính mình bạc mệnh, hết thảy nguyên do đều là vì hắn tu tập Ma đạo, cho nên chưa bao giờ oán hận qua Ngô Cử Tân, hơn nữa còn lấy tên của ta đặt gần giống với nàng, chính là vì tạo ra ảo giác như nàng vẫn còn ở bên cạnh hắn, tự mình lừa chính mình. Nhưng đều là nữ nhân, ta biết nữ nhân phụ lòng người kia chỉ là vì ham sự đẹp trai của cha ta mà thôi, sau khi đã chán ngán thì phủi tay rời đi! Cho nên ta không muốn họ của nàng chút nào, vì vậy ta đã đổi nó thành từ đồng âm 'Ô'."

Hứa Dương cắt ngang lời nàng nói "Ngươi vẫn là chưa nói ngươi đi Thanh Dương tông làm gì."

"Ta là đi trộm mảnh vỡ 'Thần Khí' của Ngô gia." Khúc Hâm oán hận nói, "Nàng từng nhắc qua với cha ta rằng, Ngô gia nàng chính là 'Bát trụ thượng cổ', mảnh vỡ 'Dung Thiên Đỉnh' là của trong nhà truyền lại, đã truyền thừa hơn ngàn năm, chính là chí bảo trân quý nhất của Ngô gia.

"Vào ngày mất của cha ta, ta thề sẽ cho Ngô Cử Tân sự trừng phạt lớn nhất! Vì ta đã không thể giết nàng, vậy thì ta sẽ cướp đi những thứ quý giá nhất của nàng!"

Vương Chí Tiên suy nghĩ nói "Khó trách ngươi lại quen thuộc với sự tình về 'Bát trụ thượng cổ', cùng với 'Dung Thiên Đỉnh' như vậy."

"Đó đều là những gì Ngô Cử Tân năm đó nói để nhằm chiếm được tình cảm tốt của cha ta, tự thổi phồng thân thế của mình đối với hắn." Khúc Hâm nói tiếp, "Vì thế ta lợi dụng thân phận đệ tử của Khuê Ảnh môn, lấy cớ tới gần Ngô Cử Tân. Điều buồn cười chính là nàng thế mà lại không thể nhận được một chút nào nữ nhi mà chính nàng sinh ra này.

"Bởi vì ta biết rất rõ tất cả những điều thích và không thích của nàng, nên ta đã nhanh chóng làm quen với nàng và có thể đi ra đi vào nơi ở của nàng một cách tùy ý.

"Sau đó ta lại thăm dò ra các loại thủ đoạn phòng bị của nàng, cùng với mảnh vỡ kia giấu ở chỗ nào trên người nàng, rồi làm vạn toàn chuẩn bị."

Nàng bỗng nhiên nhíu mày, "Đêm hôm đó, ta đã rót rất nhiều rượu cho Ngô Cử Tân, rồi sau đó ẩn nấp kín ở phía trên cột xà ngang phòng nàng, tính toán chờ nàng sau khi ngủ say, liền động thủ lấy đi mảnh vỡ 'Dung Thiên Đỉnh' kia.

"Ai ngờ nàng mới vừa ngủ được không lâu, bỗng nhiên có một người hắc y xông vào trong phòng, đánh lén đem Ngô Cử Tân kích thương.

"Sau đó hai người liền chém giết với nhau, nhưng hắc y nhân này tu vi cực cao, cộng thêm việc Ngô Cử Tân bị mất tiên cơ, cho nên rất nhanh liền phân ra thắng bại. Ngô Cử Tân bị hắc y nhân gây trọng thương, mảnh vỡ 'Dung Thiên Đỉnh' trên người cũng bị lục soát lấy đi mất.

"Do tu vi ta thật sự rất thấp, cho nên chỉ có thể nín thở nằm nhìn, căn bản không dám nhúng tay vào. Chờ sau khi hung thủ kia rời đi, ta xuống khỏi xà nhà, phát hiện Ngô Cử Tân đã..."

Hạng Tinh chen vào nói "Không đúng a. Thanh Dương tông phát ra và ra lệnh đuổi giết đối với ngươi, nói rằng Ngô sư thúc chính là bị sát khí độc chết."

Khúc Hâm vẻ mặt căm giận, "Đó là do ta muốn dùng thuốc trị thương đặc chế bởi Khuê Ảnh môn cho nương... trị thương cho Ngô Cử Tân bội bạc kia, trong thuốc quả thật chứa đựng chút ít sát khí, có điều trải qua bí pháp luyện chế, chỉ hữu ích đối với miệng vết thương, tuyệt không có độc tính.

"Nhưng những kẻ ngu xuẩn Thanh Dương tông kia, lại cho rằng đó mới là nguyên nhân dẫn đến cái chết.

"Sau khi các nàng đem ta chặn lại, không nói hai lời liền chỉ ta là hung thủ đã giết chết Ngô Cử Tân. Ta rơi vào đường cùng, chỉ đành phải thi triển 'Thuật Ẩn Nấp', trốn vào trong bóng ảnh tối phía sau phòng, sau đó lợi dụng sự quen thuộc với đường Thanh Dương lĩnh, chạy một mạch ra khỏi núi."

Hạng Tinh lại hỏi "Vậy ngươi có nhìn thấy diện mạo của hung thủ không?"

Khúc Hâm lắc đầu, "Người nọ động tác cực nhanh, ta chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy chiếc mũi của nàng rất lớn và khuôn mặt hơi lệch về bên phải.

"Đúng rồi, hắc y nhân đó hình như còn nói qua cái gì đó 'Chỉ có Xa Doanh lấy được mảnh vỡ sớm hơn so với ta, tổ chức nhất định sẽ ban hạ trọng thưởng'."

Tiếp theo, nàng nhìn về phía Hứa Dương, như trút được gánh nặng cười nói "Hiện tại những điều ta biết đều đã nói cho ngươi, thật sự là người không phải do ta giết, Hứa thượng sư xem mà làm đi."

Hứa Dương cũng khẽ lắc đầu, "Vì ngươi vẫn còn chưa nói thật, ta không thể hoàn toàn tin tưởng lời ngươi nói. Hơn nữa ta còn có nhiệm vụ tông môn, càng là không thể tùy ý để cho ngươi đi được."

Khúc Hâm thở dài "Kỳ thật, ngoại trừ việc ta không muốn để lộ ra mối quan hệ giữa ta cùng với Ngô Cử Tân, những sự việc khác cũng chưa từng lừa gạt ngươi."

Hứa Dương cẩn thận nhớ lại những lời mà nàng nói trên cả chặng đường, cơ bản hình như thật sự ăn khớp với lời khai đêm nay, vì thế gật đầu nói "Ta mặc dù không thể thả ngươi, nhưng nhất định sẽ báo cáo ngọn nguồn với tông chủ Thanh Dương tông, kêu nàng tra rõ việc này một lần nữa. Tỷ như ngươi nói Ngô sư tỷ không phải chết do sát khí, điều này sẽ rõ ràng bằng cách khám nghiệm lại thi thể.

"Thanh Dương tông là một tiểu tông phái, hẳn là vẫn là sẽ cho Huyền Hoa tông một chút mặt mũi."

Khúc Hâm lại năn nỉ một trận, thấy hắn thái độ kiên quyết, liền cũng chỉ có thể cúi đầu không nói nữa.

Bởi vì đã xảy ra việc Khúc Hâm đào tẩu, nên Hứa Dương gần như là một đêm không ngủ.

Ngày kế trời còn chưa sáng, hắn liền đem mấy người đồng hành gọi tỉnh dậy, đều tự mặc trang phục và đạo cụ, rồi lập tức xuất phát đi về phía Thanh Dương lĩnh.

Bọn họ đi một mạch không nghỉ ngơi, trong cùng ngày đã bước đi xong được hơn trăm dặm lộ trình cuối cùng, đúng lúc hoàng hôn liền đã đến ngoài sơn môn Thanh Dương tông.

"Làm gì thế?" Hai nữ tử lưng đeo liềm, mặc trường sam màu vàng nhạt đem đám người Hứa Dương ngăn lại, đánh giá một phen từ trên xuống dưới, không kiên nhẫn phất tay nói, "Không thu linh dược. Còn có ngươi, vậy mà lại dám tới đây buôn bán rượu? !"

Hạng Tinh vội đem phù bài của mình đưa qua, mỉm cười nói "Hai vị sư tỷ, chúng ta là đệ tử Huyền Hoa tông, đây là Hứa sư thúc, đây là Vương sư muội. Chuyến này là để hộ tống áp giải phạm nhân quan trọng."

Nàng lại chỉ vào Khúc Hâm, "Nàng chính là Khúc Hâm mà quý tông đã hạ lệnh đuổi giết, à, cũng gọi là Ô Khúc Hâm."

Hai đệ tử Thanh Dương tông ngẩn người, cũng không thèm nhìn phù bài kia, chỉ là nghiêm túc đánh giá một phen Khúc Hâm nói "Thật đúng là gia hỏa này. Mấy vị nếu đã là Huyền Hoa tông, vậy thì liền mời đi theo ta."

Hứa Dương khẽ nhíu mày, tóm lại cảm thấy rằng hai nữ đệ tử Thanh Dương tông này có chỗ nào đó không đúng, nhưng lại không nghĩ ra được, chỉ đành phải men theo đường núi đi lên Thanh Dương lĩnh.

------------------------------------------------

Truyện Nương Tử Xin Dừng Tay được chính thức phát hành độc quyền tại truyện YY, mọi phiên bản khác đều là bản Re-up lại của nhóm mình. Để nhanh chóng theo dõi những chương mới nhất một cách nhanh nhất xin mời các quý vị độc giả đón xem tại truyện YY cũng như ủng hộ cho tác giả. Đa tạ! Mãi yêu