Chương 195: Nhổ Cỏ Phải Nhổ Tận Gốc

"Hứa công tử nghe cho kỹ." Phàn Lộc lại lấy ra quyển sách nhỏ, niệm nói, "Hứa Phán Lan, gặp Hứa Ích bốn lần, tổng cộng thu nàng hai vạn lượng, đáp ứng giúp nàng leo lên vị trí gia chủ."

Hứa Dương gật đầu, Hứa Phán Lan này chính là Tam cô nãi của hắn, không có nghĩ tới tên này chỉ hai vạn lượng đã đem bán gia chủ Hứa gia rồi.

Phàn Lộc tiếp tục nói "Hứa Tân Nhiếp, gặp Hứa Ích ba lần, tổng cộng thu nàng một vạn ba ngàn lượng...

"Hứa Du Bái, gặp Hứa Ích ba lần, tổng thu nàng một vạn một ngàn lượng...

"Hứa Niệm, gặp Hứa Ích hai lần..."

Nàng một mực niệm mười bảy cái tên xong, lúc này mới khép quyển sổ lại, "Hứa công tử, chỉ có như vậy thôi."

Hứa Dương nhíu mày, trong số những trưởng bối trong Hứa gia có thể chen mồm vào được này, thì cũng có gần phân nửa có liên quan tới Hứa Ích!

Có điều vậy cũng tốt, trải qua sự việc lần này về Hứa Ích, vừa vặn đem những gia hỏa ăn cây táo rào cây sung này nhổ cỏ phải nhổ tận gốc.

Hứa Dương bảo Phàn Lộc đem tên của mười bảy người kia viết lên trên giấy, lại hỏi "Các ngươi làm sao lại biết được những chuyện này?"

"Bẩm Hứa công tử, trong Các ở Hứa gia những tộc nhân này nơi nào cũng có nhãn tuyến, tùy thời báo cáo dị động của các nàng."

"Vậy các ngươi có bao nhiêu nhãn tuyến ở Hứa gia?"

"Cái này..." Phàn Lộc chần chờ nói, "Nếu ngài thật muốn biết, thì tám trăm vạn lượng, ta sẽ cho ngài danh sách của tất cả mọi người."

"Thôi bỏ đi, không mua nổi." Hứa Dương khua tay, "Được rồi, không còn chuyện gì khác, ngươi đi đi."

"Vâng, thiếu gia. Tiểu nhân cáo lui."

Phàn Lộc khom người rời đi, Hứa Dương thầm nghĩ trong lòng, Thiên Mục Các này thật đúng là mánh khoé thông thiên, thời điểm sau này có lẽ vẫn còn có thể cần dùng đến các nàng.

Có điều tổ chức này cũng là một con dao hai lưỡi, mình cũng phải đề phòng các nàng một chút, mẫu thân bên kia cũng phải nhắc nhở một chút mới được.

Hắn đem tờ danh sách kia cất kỹ, rồi quay về lại trong phòng mình, chuẩn bị bố trí một chút những thủ đoạn của Hứa Ích, nhưng đột nhiên mới nhớ ra, ngày mai mình sẽ phải rời nhà đi Thanh Dương tông, Hứa Ích nếu là muốn làm một chút thủ đoạn hạ lưu, thì sau này cũng chỉ có thể làm với mẫu thân mình mà thôi.

Nếu đã như vậy thì chẳng phải cứ bố trí trực tiếp ở trong phòng của mẫu thân là được rồi sao.

Hắn lập tức lại chuyển đi tới phòng ngủ của Hứa Duệ, đẩy ra tất cả hạ nhân, nào là cắm xuống bốn phía xung quanh, nào là khắc hoạ, một mực bận đến nỗi sắc trời tối đi, cuối cùng mới kết thúc.

Hắn kêu người đem chăn đệm của mình chuyển đến một gian buồng có lò sưởi ở mặt sau phòng chính, rồi chuẩn bị ở tạm chỗ này một đêm.

Đêm đó, nguyệt hắc phong cao, tầm nhìn cực kém.

Một bóng người tư thế tráng kiện, lưng đeo đoản mâu cẩn thận tránh né qua các thủ vệ Hứa gia, chọn một cái góc chết không có linh phù cảnh giới, thả người nhảy lên đầu tường.

Người này dường như rất tinh tường đối với Hứa phủ, ven đường không làm kinh động tới bất luận vọng gác trạm gác nào, trực tiếp đi về hướng kho điển tịch, động tác nhẹ nhàng mà nhanh chóng.

Sau khi nàng vòng qua một đội gia đinh tuần tra ban đêm, đang định đi qua tiền sảnh, chợt nằm rạp người xuống trốn dưới giữa một mảnh bụi hoa, hai mắt nhìn chằm chằm lấy một bóng đen khác đang lén la lén lút "Tung bay" lên nóc nhà tiền sảnh.

Nàng nhíu mày suy nghĩ nói, người kia cũng không phải người của Hứa gia, lúc này lẻn vào Hứa gia, trong đó tất có quỷ dị.

Nàng lại lộ ra một tia cười lạnh, lẩm bẩm "Chỉ là trên nóc nhà kia có một mảnh cơ quan, ngươi đang đi tới là một con đường chết."

Quả nhiên, bóng đen kia rất nhanh lại từ trước mặt tiền sảnh lui ra, dọc theo tường vây lượn quanh một vòng lớn, thật vất vả mới tìm được đường để tiếp tục thâm nhập sâu vào trong Hứa phủ.

Người lưng đeo đoản mâu cúi đầu suy nghĩ, lặng yên đi theo không một tiếng động.

Mặc dù bóng đen kia không biết đường bước đi loạng choạng nhưng nàng lại cực kỳ nhanh nhẹn, phản ứng vô cùng nhạy bén, từ đầu đến cuối không có kinh động tới hộ vệ trong phủ.

Có hai lần đã bị gia đinh tuần tra ban đêm đi đến bên cạnh chỗ nàng hai trượng, nhưng đều bị nàng lấy thân pháp như quỷ mị tránh khỏi được.

Loay hoay gần một canh giờ, nàng mới rốt cuộc đi tới gần hậu trạch phòng chính, cẩn thận kiểm tra đối chiếu gần đó, rồi khẽ gật đầu.

Sau đó, nàng lách mình lướt qua cổng vòm, đi kiểu mèo eo dán ở bậc thang xuôi theo xuống dưới phòng ngủ của Hứa Duệ, cẩn thận thi triển thuật Thăm Dò tìm kiếm một phen, trong lòng lập tức có phán đoán, xung quanh phòng có sáu bảy miếng "Linh phù", đi vào trong còn có một mảnh "Khổn Tiên Võng", chỉ cần né qua những thứ này, là có thể vào được trong phòng.

Về phần sau khi đi vào trong còn có phòng bị gì, thì cũng chỉ có thể tùy cơ ứng biến mà thôi. Nếu không có tên ngu xuẩn Hứa Ích làm việc bất lợi kia, mình cũng sẽ không cần phải mạo một cái phong hiểm này...

Có điều chỉ cần cách cơ thể của Hứa Duệ trong vòng hai mươi bước, cướp được vật kia hẳn là mười phần chắc chín, sau đó sẽ lập tức rời đi.

Dù cho gặp phải tình huống xấu nhất, cũng có thể thoát thân được bằng cách dựa vào việc phóng ra "Miếng ngọc màu tím" kia.

Nàng mưu đồ đã định, dưới chân điểm nhẹ, tung bay về phía trước, đồng thời thả linh lực ra, phong bế mấy chỗ trận nhãn của Khổn Tiên Võng, qua trong giây lát liền đã đến trước cửa phòng ngủ Hứa Duệ.

Sau đó, nàng tụ một đạo tuyến linh lực dài nhỏ bằng đầu ngón tay, xuôi theo khe cửa hướng lên vẩy một cái, chốt cửa lập tức bị cắt làm hai đoạn.

Nàng đang định đẩy cửa tiến vào phòng, bỗng nhiên nheo mắt lại, thân hình lập tức lui về phía sau.

Gần như trong cùng một lúc, một chùm ngân châm được tạo thành bởi linh lực "Phập phập" cắm vào đúng vị trí mà nàng vừa đứng.

Thiên Lăng trận? Trong lòng nàng âm thầm cảm thấy may mắn, cũng may mình đã phản ứng nhanh, mới không bị bắn trúng.

Mặc dù uy lực của loại linh trận hạ phẩm này không tính lớn, nhưng bị những ngân châm này đâm ở trên người, lại phải mất công một lúc lâu mới có thể nhổ sạch sẽ được. Sau đó, vị trí trúng phải châm sẽ rất khó có thể tự do di chuyển, chiến lực giảm đi.

Nàng thấy rõ phương vị trận nhãn của Thiên Lăng trận, đang định xông vào trong phòng một lần nữa, liền cảm thấy dưới chân mềm nhũn, chợt một cỗ sóng nhiệt từ dưới đế giày dâng lên.

Nguy rồi!

Nàng cuống quít rút chân lại, nhưng phát hiện ra dường như giẫm ở bên trong bùn nhão sền sệt vậy, sử mấy lần sức lực cũng đều không thể thoát thân được. Mà bùn nhão kia dường như cũng còn rất nóng, nếu không phải nàng đã lấy linh lực bao khỏa chân phải, lúc này sợ đã có thể ngửi thấy được mùi thịt nướng rồi.

Hỏa Nê trận? Trong lòng nàng kinh hãi, vừa nãy tại sao mình lại không dò thấy được cái linh trận này chứ? !

Nàng bỗng nhiên thoáng nhìn thấy một cây "Tiểu Trúc Côn" ở bên chân, đang cắm ở vị trí khô phía trên Hỏa Nê trận. Chẳng lẽ là trước đó cái "Trận Khí" này cũng không được đặt đúng vị trí, là do mình đã đem nó chạm thẳng vào, lúc này mới kích phát Hỏa Nê trận sao?

Nói cách khác, người đã bố trí mảnh Thiên Lăng trận kia đã đoán chắc được rằng mình sẽ né tránh và lùi về phía sau, rồi bố trí vị trí Hỏa Nê trận chưa được kích phát ở nơi mình sẽ đặt chân vào?

Linh trận khi chưa được kích phát dĩ nhiên mình sẽ không thể dò xét ra được. Cái linh trận này của Hứa gia cũng bố trí quá âm độc rồi!

Trong lòng nàng thầm mắng, rồi nằm rạp người xuống dựa vào mặt đất bên cạnh vũng bùn bỗng nhiên vỗ mạnh một cái, mượn lực phản chấn thoát thân ra từ bên trong bùn nhão.

Người nàng vẫn còn chưa có đứng vững, lại cảm thấy bàn tay trái đau đớn một hồi, cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy trên lòng bàn tay một mảnh màu xanh nâu, dường như là một loại độc làm thối rữa gì đó.

Nàng cuống quít đem linh lực tụ ở tay trái, liều mạng ngăn cản độc làm thối rữa dính lên, thấy độc tính cũng không khuếch tán nữa, lúc này mới hơi nhẹ nhàng thở ra.

Cũng may mà Hứa Dương trong tay không có cái độc dược gì lợi hại, nếu không chỉ cần làm như vậy là đã có thể lấy được mạng của nàng rồi.

Hèn hạ! Âm hiểm!

Nàng nhìn về phía phòng ngủ của Hứa Duệ trong ánh mắt đã nhiều thêm một tia sợ hãi, ai mà biết được ở trong đó còn có cái bẫy gì nữa chứ.

"Ai? !" Nhưng đúng vào lúc này, Hứa Duệ bỗng nhiên khoác áo đi ra, hiển nhiên là bị động tĩnh vừa rồi làm bừng tỉnh.

Nhân ảnh bên ngoài phòng lập tức hai mắt tỏa sáng, mình đang không biết phải tiến vào trong phòng như thế nào, vậy mà nàng lại tự mình đưa tới cửa rồi!

Nếu giờ mà còn không động thủ, thì chờ đến khi nào nữa? !

------------------------------------------------

Hứa Dương cảm ơn quý vị độc giả đã ủng hộ và theo dõi, nếu quý vị thấy hay thì hãy like, ủng hộ hoặc đề cử đẩy kim phiếu để giúp Hứa Dương tu luyện được nhanh hơn. Tại hạ xin cảm tạ! Mãi yêu