Không bao lâu, Thiết Trụ đã rửa mặt xong, thay đổi sang quần áo sạch rồi đi ra.
Hứa Dương thấy thân thể nàng vốn dĩ vẫn tráng kiện giờ đã trở nên gầy gò, ngay cả hốc mắt cũng đều lõm vào, cảm thấy càng thêm cảm kích.
Hắn mang theo Thiết Trụ cùng đi đến sảnh chính, Hứa Duệ lập tức trấn an một phen đối với người sau, cũng tuyên bố thăng nàng làm quản sự Hứa phủ ở trước mặt mọi người.
Thiết Trụ nhìn một chút gia chủ, rồi lại nhìn một chút mấy vị Tiên sư trong bữa tiệc, cuối cùng nhìn về phía thiếu gia, đơn giản gần như là một giấc mộng vậy.
Ăn cơm xong, Hứa Dương trước tiên cáo từ qua phụ mẫu, rồi dẫn Thiết Trụ vào trong phòng mình.
"Thiếu gia, ngài đây là muốn làm gì?" Thiết Trụ tiến vào trong phòng Hứa Dương, hai tay xoắn vặn lấy tay áo một cách không tự giác nói.
"Lúc trước ngươi đã liều lĩnh một cách cực kỳ nguy hiểm để giúp đỡ ta," Hứa Dương ra hiệu nàng ngồi xuống, từ trong Càn Nguyên Đại lấy ra mấy thứ đồ, "Ta cũng phải bù đắp một chút cho sự đau khổ của ngươi."
"Không, không, thiếu gia, đây đều là việc ta phải làm..."
"Trên đời này cho tới bây giờ đều chỉ có tình cảm, không có cái gì gọi là phải làm hay không phải làm cả." Hứa Dương cười cắt ngang lời nàng, trước tiên đem một cái bình ngọc nhỏ nhét vào trong tay nàng, "Đây là Thanh Linh Dịch, Linh Nguyên thiên địa ẩn chứa bên trong cực kỳ nồng đậm.
"Có thể dùng lửa làm nóng, hoặc là lấy linh lực kích phát, khiến cho nó tỏa ra là có thể làm nồng độ Linh Nguyên ở xung quanh đề cao thành mấy chục lần, dùng để luyện hóa đề thăng linh lực."
"Thanh Linh Dịch? !" Thiết Trụ trừng lớn con mắt nhìn lấy cái bình ngọc nhỏ kia, đơn giản không dám tin tưởng.
Nàng đã từng nghe qua thứ này từ chỗ của Hoàng di đại quản gia trong phủ, nghe nói giá cả cực kỳ đắt đỏ, một giọt nhỏ là đã đáng giá hơn vạn lượng bạc. Ngay cả gia chủ cũng chỉ là khi tu luyện gặp được bình cảnh, mới cam lòng dùng một giọt nhỏ.
Không nghĩ tới thiếu gia trong một lần là đã cho mình nhiều bằng cả một bình, hơn nữa lại còn bảo mình cứ dùng thoải mái!
Phải biết rằng, nồng độ Linh Nguyên ngoại giới đề cao gấp mấy chục lần, đơn giản tương đương với việc đưa thân vào bên trong "Linh Trì Bảo Địa" để tu luyện, tốc độ tu vi đề thăng ít nhất có thể đề cao mấy lần!
Có một bình nhỏ chất lỏng màu xanh này, mình chỉ sợ không dùng đến mấy tháng là đã có thể đột phá Luyện Khí Nhất Trọng rồi!
Hứa Dương lại nói "Một bình này là mười khắc Thanh Linh Dịch. Lấy tu vi hiện tại của ngươi, không thể ham hố, đem một khắc chia làm mười phần, phân lượng cũng chính là một giọt, có thể dùng được khoảng bảy tám ngày.
"Khi tu vi của ngươi tăng lên, lại gia tăng dần dần lượng dùng lên, một bình ít nhất đủ cho ngươi dùng được trong một năm rưỡi. Chờ sau khi dùng hết, ngươi cứ đến chỗ của ta để lấy."
Hắn ngược lại không phải là không nỡ đưa nhiều thêm cho Thiết Trụ, chỉ là cái thứ Thanh Linh Dịch này quá mức đắt đỏ, một bình tối thiểu có thể bán được mười bảy vạn lượng bạc, lấy địa vị cùng thực lực trước mắt của Thiết Trụ, nếu mang quá nhiều tài vật trên người thì ngược lại sẽ đem tới phiền phức cho nàng.
"Không, không thành... Cái này quá quý giá!" Thiết Trụ lắc đầu, cuống quít đem bình ngọc nhỏ trả lại, "Thiếu gia, ta đây thật sự là không thể nhận được..."
"Đây đã tính là cái gì chứ?" Hứa Dương cười đem tay của nàng đẩy trở về, "Nói thật với ngươi, thứ này ta có chừng trên trăm khắc. Mà ta có thể có hôm nay, cũng đều không thể tách rời được sự trợ giúp của ngươi khi đó."
"Ồ, không riêng gì Thanh Linh Dịch, vẫn còn có những thứ này nữa." Hứa Dương lại đem hai miếng linh phù cùng vài cọng linh dược giao cho Thiết Trụ, "Cái miếng linh phù lớn hơn một chút kia chính là 'Phù Thạch Chung', có thể đề cao sức phòng ngự của nhục thân trong thời gian ngắn. Cái nhỏ hơn một chút là 'Phù Tật Phong', có thể khiến người nhẹ như chim yến, hành tẩu như bay.
"Vạn nhất gặp phải địch nhân không thể đối phó được, hai thứ đồ này có thể giúp ngươi thoát thân."
"Về phần linh dược, cây 'Phong Dương Thảo' này có thể phụ trợ hấp thu Linh Nguyên từ ngoại giới, 'Cơ Nguyên Chi' dùng để làm dịu cảm giác mệt mỏi khi tu luyện, cái này..."
Thiết Trụ đột nhiên "Òa" khóc lên một tiếng, bịch quỳ trên mặt đất, "Thiếu gia, ngài không cần phải đối xử tốt với ta như vậy, ngài chỉ cần nói một tiếng 'Cảm ơn', ta, là ta đã rất thỏa mãn rồi..."
"Mau đứng dậy đi, đây không tính là gì cả." Hứa Dương vội vàng đỡ nàng dậy, ngọt ngào trấn an một phen, rồi kể cho nàng nghe về những việc đã trải qua sau khi rời khỏi nhà.
"Ồ, đúng rồi, ta còn có một chút chuyện khác, chúng ta đợi lát nữa trò chuyện tiếp." Hứa Dương không yên tâm về việc Ô Khúc Hâm bên kia, đứng dậy cười nói, "Thiết quản sự có lẽ cũng nên sớm đi làm quen một chút với các sự vật trong kho điển tịch rồi."
Thiết Trụ hiện đang phụ trách quản lý kho điển tịch, được coi như là một chức vụ cực kỳ quan trọng của Hứa phủ, địa vị gần với hai tên quản gia.
"Ah, thiếu gia cứ đi làm việc trước đi, có chuyện gì ngài tùy thời chào hỏi ta là được."
Hứa Dương ra khỏi phòng, trực tiếp đi thẳng đến một căn phòng cuối cùng của cánh Tây.
Vương Chí Tiên đang canh giữ ở ngoài phòng, thấy là hắn tới, không khỏi hai mắt tỏa sáng, vội vàng chắp tay hành lễ, "Gặp qua Hứa sư thúc."
"Ừm, Ô Khúc Hâm vẫn còn thành thực chứ?"
Vương Chí Tiên cười nói "Nàng cũng không bay ra được một cái bọt nước gì. Huống chi trong phủ của Hứa sư thúc tối thiểu có trên trăm tên hộ viện gia đinh, coi như không có khóa Trấn Linh, thì nàng cũng đừng hòng có thể đi ra ngoài được."
"Vậy là tốt rồi." Hứa Dương lại ôn hoà cười nói, "Khả năng ta phải ở nhà làm lỡ mất hai ngày, lần này ngươi cùng Hạng sư điệt cũng phải nán lại ở đây."
Hạng Tinh nghe thấy tiếng cũng đi ra khỏi phòng, cười nói "Buồn bực khó chịu ở tông môn lâu như vậy rồi, khó khăn lắm mới có thể đi ra ngoài giải sầu được một chút, ta cùng Vương sư muội ngược lại phải đi vui vẻ một chút đến tối muộn mới trở về."
Hứa Dương gật đầu, lấy ra hai bộ linh trận cùng mấy miếng linh phù giao cho các nàng, "Lá cờ nhỏ này là 'Khổn Tiên Võng', 'Gậy trúc' thì là 'Hỏa Nệ trận', các ngươi đem hai bộ linh trận này bố trí ở bốn phía xung quanh cạnh phòng, ta sẽ căn dặn hạ nhân thượng phủ hai ngày này đừng tới đây."
Hắn tiếp tục nói "Mấy miếng linh phù này các ngươi có lẽ cũng đều đã thấy qua, hãy giữ chúng ở bên người để phòng trường hợp khẩn cấp. Hai ngày này ta có thể phải bận bịu một chút sự vụ trong nhà, các ngươi cần phải nhìn chằm chằm vào Ô Khúc Hâm."
"Vâng! Hứa sư thúc yên tâm."
Hạng Tinh nhìn kỹ linh phù trong tay, trong lòng thầm than, phù Tật Phong, phù Truy Linh, phù Hành Thiêm, phù Lôi Xà... Tất cả lại đều là linh phù nhập phẩm Giai, nhất là phù Lôi Xà, vẫn là linh phù có tính công kích cực kỳ hiếm thấy! Những thứ này cộng lại ít nhất cũng phải năm sáu khắc Thanh Linh Dịch, Hứa sư thúc tiện tay liền cho chúng ta, quả nhiên là hào khí!
Hứa Dương vừa cẩn thận dặn dò hai người một phen, chợt nhớ tới một chuyện, nhíu mày thầm nghĩ, vừa nãy quên nói cho Thiết Trụ một việc, Phong Dương Thảo nhất định phải phối hợp sử dụng với Thanh Linh Dịch, nếu không sẽ dẫn đến khí huyết nghịch hành, nguy hại không nhỏ.
Hắn vội vàng đi đến kho điển tịch để tìm Thiết Trụ, vừa qua khỏi sảnh giữa, chỉ thấy mấy tên hạ nhân vội vàng chạy qua, trên mặt lo lắng hét lên nói "Mau đi thông báo với Hoàng di!"
"Ai mà lớn gan như vậy chứ, vậy mà lại dám chọc tới Hứa gia..."
"Thiết Trụ không mang theo nhân thủ nào mà đã đi luôn rồi, sợ sẽ không ăn thiệt thòi rồi sao?"
Hứa Dương nghe thấy hai chữ "Thiết Trụ", vội vàng đem người tới giữ chặt, "Xảy ra chuyện gì thế hả?"
Mấy người thấy là thiếu gia, vội vàng dừng bước, nói "Bẩm thiếu gia, có người đang quấy rối trong cửa tiệm ở tây thành của chúng ta, còn mở miệng trọc ghẹo đối với Thiết Man, dưới tình thế cấp bách Thiết Trụ đã chạy tới."
Hứa Dương nghe thấy vậy nhíu mày, hắn đã từng nghe Thiết Trụ nhắc qua, nàng có một đệ đệ tên là Thiết Man, nhưng lại không biết là đang làm việc trong cửa tiệm của Hứa gia.
Hắn lại hỏi mấy hạ nhân kia nói "Tới bao nhiêu người quấy rối, trong cửa tiệm có lẽ cũng có không ít nhân thủ, vậy mà cũng đều không đối phó được sao?"
"Thiếu gia có chỗ không biết, tuy chỉ có một người quấy rối, nhưng nàng thực lực không yếu, đã đả thương mấy tên tiểu nhị trong tiệm, còn tuyên bố muốn đem Thiết Man mang đi..."
"Giữa ban ngày ban mặt còn có loại chuyện này? !" Mặc dù Hứa Dương cũng không muốn quản những việc phiền toái này, nhưng lại lo lắng Thiết Trụ có điều gì ngoài ý muốn, lập tức sắc mặt trầm xuống, giữ chặt một tên hạ nhân nói, "Đưa ta đi xem một chút xem sao!"
------------------------------------------------
Hứa Dương cảm ơn quý vị độc giả đã ủng hộ và theo dõi, nếu quý vị thấy hay thì hãy like, ủng hộ hoặc đề cử đẩy kim phiếu để giúp Hứa Dương tu luyện được nhanh hơn. Tại hạ xin cảm tạ! Mãi yêu