Thành Phượng Minh.
"Đi đi đi, chúng ta không mua rượu." Một tên gia đinh giữ cửa của Hứa phủ không kiên nhẫn khua tay với mấy người bán rượu, "Cũng không nhìn một chút đây là cái nơi nào à? Chỉ là loại rượu không đạt tiêu chuẩn của các ngươi kia, cho thượng phủ rửa rau cũng đều ngại kém."
Gia đinh kia thấy mấy người vẫn cắm đầu xông vào trong, lập tức vung vẩy trường côn trong tay, phẫn nộ quát "Ah! Các ngươi điếc hay sao? Muốn ăn đòn..."
Đột nhiên, một tên gia đinh khác bên cạnh dùng sức vỗ mạnh một cái ở trên vai nàng, "Đại Lí, là thiếu, thiếu..."
"Thiếu cái gì mà thiếu?" Đại Lí thuận theo tay nàng chỉ nhìn qua, lập tức khẽ giật mình, chỉ nhìn thấy người bán rượu ở phía xa đang mặc nữ trang kia, nhưng không giấu được khuôn mặt tuấn mỹ môi đỏ răng trắng, hơn nữa còn là nàng đã rất quen thuộc với cái dung mạo đó!
"Thiếu gia? !" Nàng thốt ra, kích động đến nỗi trường côn trong tay đều rơi xuống đất, "Đúng thật là thiếu gia..."
"Xuỵt ——" Hứa Dương vội vàng dựng lên cái thủ thế im lặng, bước nhanh đi vào Hứa phủ, rồi lập tức xoay người đem đại môn cài đóng lại.
Mấy tên gia đinh canh cửa lập tức chạy bành bạch xúm lại vây quanh hắn, mặt mũi tràn đầy ửng hồng, tay chân phát run nói "Thiếu gia, ngài sao lại quay trở về?"
"Thiếu gia, mấy tháng này ngài đều đã đi đâu? Ta cứ nghĩ rằng ngài đã chết rồi chứ!"
Cũng có người đem hắn kéo ra phía ngoài, "Thiếu gia, ngài thật vất vả chạy trốn được ra ngoài, tại sao lại quay trở về vậy?"
"Có lẽ là cuộc sống bên ngoài quá vất vả? Chúng ta gom chút ngân lượng, giúp thiếu gia..."
Hứa Dương mỉm cười nói "Đa tạ mọi người. Cuộc sống của ta rất tốt, lần này là do lời hẹn với nương, nên mới quay trở về."
Các gia đinh ngẩn người, hỏi "Nói như vậy, gia chủ không bức thiếu gia gả cho Lục Đình Đình nữa rồi sao?"
"Không sai." Hứa Dương gật đầu, "Đã hủy cưới gả rồi. À, còn nữa, việc ta về nhà chớ có để lộ ra."
Mấy tên gia đinh lập tức lộ ra nét vui mừng, có người thì giúp Hứa Dương xách hành lí lên, có người thì chạy như bay vào bẩm báo gia chủ, mấy người khác vây quanh Hứa Dương đi vào phía trong trạch, trong lúc nhất thời ngay cả đại môn cũng đều người có không trấn giữ.
Tuy nói rằng Hứa Dương không muốn để lộ ra, nhưng khi Nam Thần của toàn bộ đại chúng Hứa phủ quay trở về, thì tin tức làm sao mà còn có thể khống chế được nổi?
Trong lúc nhất thời, trên đầu tường, sau cây, từng đôi con mắt ngắm nhìn về phía hắn, đều là hưng phấn mà nhe răng trợn mắt, "Waa, hơn hai tháng không thấy, thiếu gia vẫn là lóe sáng như thế!"
"Không, ta sao mà cảm thấy thiếu gia so với khi gặp trong chốc lát trước lúc rời đi đó còn muốn... tuấn mỹ, mê người hơn thế nhỉ?"
"Đúng đúng! Trước kia thiếu gia trong mắt là đầy sao lấp lánh, bây giờ quả thực là vầng trăng sáng trên bầu trời!"
"Có thể là bị ảo giác rồi, nhưng ta cảm thấy hắn ngay cả tư thái bước đi, cũng đều càng có ưu nhã thanh thoát và quyến rũ hơn so với trước kia."
Các nàng tất nhiên là không biết, Hứa Dương mỗi ngày tu luyện cái loại công pháp Thiên Vận Triền Tâm Công đỉnh cấp Mị Thuật này, cả người đều đang không ngừng chậm rãi thăng hoa từ khí chất ra tướng mạo bên ngoài.
Đúng như mô tả trong công pháp đó, đợi đến khi tu luyện tới trình độ nhất định, dù cho không sử dụng linh lực, người khác phái cũng sẽ sinh ra hảo cảm không thể giải thích được với hắn, cam tâm làm chó liếm mép.
"Hắn đang nhìn về phía bên này kìa, nhìn thấy ta rồi! A —— ta sắp chết rồi..."
"Này, ngươi nói ba nữ nhân bên người thiếu gia kia, có lẽ là nô bộc hầu hạ của hắn a? Sao mà cũng không rửa mặt trang điểm một chút cho thiếu gia, không có tay chân sao?"
"Đúng rồi! Nghe nói rằng sau khi vừa mới vào trong cửa, các nàng còn để thiếu gia cõng bình rượu..."
"Hừ! Mấy cái thứ lười nhác này! Triệu tỷ, ngươi quản nhà bếp, đợi lát nữa hạ chút thuốc xổ trong cơm cho các nàng!"
"Trung!"
Có quản sự vội quát bảo ngưng lại nói "Không được phép hồ đồ!"
Có điều những hạ nhân này của Hứa gia vẫn rất có quy củ, nhìn thì nhìn, khen thì khen, nhưng cũng tuyệt không hề bước tới làm phiền thiếu gia.
Một lát sau, Hứa Dương đã đến trước sảnh chính.
Hứa phụ nghe nói rằng nhi tử đã quay trở về, khó nén nổi sự kích động chạy ra đón, dò xét đi dò xét lại Hứa Dương từ trên xuống dưới, nước mắt trong mắt phun trào, "Dương nhi, con đã phải chịu khổ ở bên ngoài rồi..."
"Không khổ không khổ," Hứa Dương vội vàng cười an ủi cha, "Nhi tử vào Huyền Hoa tông, tu vi đề cao, còn vơ vét được không ít đồ tốt, cuộc sống cũng rất thoải mái."
Hứa phụ dùng khăn lau lau khóe mắt, "Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi! Chúng ta mau đi vào phòng, nương con vẫn còn đang chờ con đấy."
Trong sảnh chính, Hứa Dương khom người vái chào lễ, "Nương, con đã trở về."
Hứa mẫu đem hắn đỡ dậy, hỏi "Sao kéo dài tới lúc này mới quay trở về?"
Hứa Dương bất đắc dĩ nói "Trên đường có một số việc khác, từ suối núi lượn quanh một vòng, lúc này mới bị chậm mất hai ngày."
"Ừm, tóm lại cũng không làm trễ nải thời gian." Hứa Duệ lại hỏi han ân cần một phen, sau đó, phân phó nhà bếp chuẩn bị cơm trưa cho thiếu gia cùng khách nhân.
"Nương, các nàng là hai vị sư điệt của tông môn." Hứa Dương chỉ vào Hạng Tinh mấy người, đem các nàng giới thiệu một phen, có điều cũng không nhắc đến việc nhiệm vụ tông môn, về phần Ô Khúc Hâm, cũng chỉ nói là hạ nhân tùy hành.
"Thì ra là Tiên sư của Huyền Hoa tông, thất kính." Hứa Duệ chắp tay ra hiệu đối với Hạng Tinh cùng Vương Chí Tiên, rồi bảo hạ nhân sắp xếp một phòng cho các nàng đi nghỉ ngơi một chút.
Đợi đám người rời đi, Hứa Duệ đại khái hỏi qua tình hình gần đây của Hứa Dương, liền nghiêm mặt dặn dò "Lần này đại di của con dường như là đã có sự chuẩn bị. Nghe nói rằng người của nàng đã tới gần thành Phượng Minh rồi, chỉ là vẫn còn chưa lộ diện ra mà thôi.
"Ta bên này đã sớm mời chư vị trưởng bối Hứa gia, cũng như các nhân vật nổi tiếng ở thành Phượng Minh, nếu con đã trở về rồi, vậy thì việc này không nên chậm trễ nữa, ngày mai sẽ tuyên bố con là gia chủ Hứa gia đời tiếp theo ở trước mặt mọi người!"
"Sao mà gấp vậy?" Hứa Dương có chút ngoài ý muốn, nhưng vẫn là gật đầu nói, "Toàn bằng nương an bài."
Hứa Duệ lại nói "Dựa theo sự điều tra của ta, thì có không ít người của Hứa gia đã nhận được chỗ tốt của đại di con, chắc chắn sẽ lên tiếng vì nàng. Ngày mai nếu là có người nói năng lỗ mãng, con cũng không cần phải để ý tới, tự có ta ra đối phó."
"Vâng."
Hứa Duệ lại giao phó rất nhiều tình tiết cho ngày mai, thấy gần đến giờ rồi, đang định chào hỏi Hứa Dương cùng trượng phu cùng đi ăn cơm trưa, thì thấy một tên hạ nhân vội vàng chạy vào, gấp nói "Bẩm gia chủ, biểu tiểu thư đến rồi!"
"Ừm? Đường Tiểu Tuyết?" Hứa Dương không khỏi nhíu mày, "Nàng tới làm gì?"
Hứa mẫu bất đắc dĩ nói "Khẳng định là vì việc hối hôn rồi. Con vẫn là tránh đi một chút trước, ta ra ứng phó."
Nàng lại ngoắc tay đối với hạ nhân kia, "Bảo nàng đi vào đi."
"Vâng."
Hứa Dương vội vàng tránh vào phòng trong, vẻn vẹn chỉ qua nửa thời gian uống cạn chén trà, Đường Tiểu Tuyết thân mặc đồ tang một mặt bi thương xông vào trong, vén áo quỳ rạp xuống đất, "Biểu cô, hôn sự này là do chính miệng ngài đã đáp ứng, vì sao lại phải..."
Hứa Duệ vội vàng đỡ nàng dậy, bồi tươi cười nói "Tiểu Tuyết à, ngươi cũng biết rằng, ban đầu là do ta sơ sót, nghĩ nhầm rằng Dương nhi tư chất không tốt, lúc này mới phải tỷ võ chọn dâu cho nó, cũng là vì tìm một chỗ dựa cho Hứa gia.
"Nhưng trước mắt nó đã bái được danh sư ở Huyền Hoa tông, thực lực tinh tiến rất nhiều, ta đã quyết định để nó trở thành gia chủ đời tiếp theo, cho nên mà lúc trước..."
"Không! Ta không đồng ý!" Đường Tiểu Tuyết gầm thét nói, "Cả cuộc đời ta luôn tâm niệm chỉ có biểu đệ, coi như hắn muốn thành gia chủ đời tiếp theo, ta cũng sẽ ở bên cạnh hắn chăm sóc giúp đỡ hắn!"
Hứa mẫu thở dài, ôn nhu khuyên nói "Tiểu Tuyết à, nói thật, đây đều là do biểu cô đã sai, kỳ thật Dương nhi vẫn luôn coi ngươi là tỷ tỷ của nó, chưa bao giờ nghĩ đến chuyện nam nữ. Bây giờ, con cái đã lớn không nghe lời nương, nó đã khăng khăng từ hôn, ta cũng không nói nổi nó. Mặc dù không được làm vợ chồng, nhưng các ngươi cũng là biểu tỷ đệ cùng nhau lớn lên từ nhỏ, thân tình tỷ đệ này cũng vẫn còn mà.
"Ngươi xem như thế này có được không, ta lấy ra một khoản tiền làm lễ hỏi cho ngươi, đủ cho ngươi tùy ý chọn một lang quân như ý ở trong thành Phượng Minh. Như thế này ngươi cũng không cần phải đi làm dâu, há không phải tất cả đều là vui vẻ hay sao?"
"Không! Không cần ngươi đáng thương ta!" Đường Tiểu Tuyết hô to nói, "Bảo biểu đệ mau ra đây, ta biết hắn đã quay trở về, ta phải nói rõ ràng ở ngay trước mặt hắn!"
Nàng lập tức nhảy dựng lên, gọi nói "Biểu đệ! Hứa Dương! Ngươi mau ra đây! Cho dù ngươi muốn hủy hôn, cũng phải tự mình ra nói cho ta biết! Trốn ở sau lưng biểu cô, ngươi còn tính là gia chủ đời kế tiếp gì của Hứa gia chứ?"