Chương 173: Thổ Hào Hứa Dương

Cổ Vân suýt nữa không có nhảy dựng lên, "Ngươi chẳng lẽ đang trêu đùa ta đấy phải không? Trên đời này cường giả Thánh Nguyên cảnh chỉ có mấy người, các nàng dùng tên giả, pháp danh thậm chí sự tích cuộc đời ta đều đã đọc thuộc như cháo, tuyệt không có người này!"

"Ngươi không biết thì coi như bỏ đi vậy, người này tuyệt đối tồn tại." Hứa Dương khua tay áo, mắt chỉ nhìn lên trời, "Thiên đạo làm chứng."

"Cái này..." Cổ Vân trì trệ, "Nếu là như vậy, ta sẽ điều tra thêm về người này cho ngươi. Hay là, hôm nay ngươi vẫn là hỏi một chút chuyện khác đi."

Hứa Dương thở dài, "Thông tin mà ta muốn thì ngươi lại không có, còn cứ nhất quyết bắt ta phải hỏi một việc mà ngươi biết..."

Hắn lập tức nhớ tới sự việc thích khách đêm qua, lại nói "Vậy tối hôm qua là ai đến ám sát ta?"

Cổ Vân mặt mo đỏ ửng, "Sự việc này vừa mới phát sinh không lâu, vẫn còn chưa tìm ra được tin tức trong Các."

"Ngươi nói cái trình độ nghiệp vụ này của các ngươi... Vậy ta hỏi về việc gần đây nhất một chút xem sao, phía bắc Cực Thiên Phong có một hang đá, là người phương nào sở kiến?"

"Nơi đó đã bị nổ thành bột mịn, căn bản không thể nào tra được a..."

Hứa Dương nhìn nàng với dáng vẻ "Tội nghiệp", lấy ra một cái bình ngọc nhỏ, làm một mặt thương hại nói "Thôi được rồi, đây là năm phân Thanh Linh Dịch, ngươi cầm lấy mà đi giao nộp đi."

Cổ Vân đơn giản muốn tự tử cũng đều có rồi, đường đường Thiên Mục Các, nhìn khắp Lai Châu không ai là không biết, ai cũng phải ba phần không dám kính sợ, chính là ở trong toàn bộ Thần Trì Giới, vậy cũng là có thể được xếp vào thứ hạng.

Hôm nay lại bị một người thiếu niên hơn mười tuổi khiến cho không xuống được đài.

Nàng kiên trì nói "Không, dù sao ta cũng phải cung cấp cho ngươi chút tin tức gì đó mới được!"

Hứa Dương cũng có chút bất đắc dĩ, cái trình độ thông tin tình báo của tổ chức này, ngược lại là cực kì bướng bỉnh.

Hắn suy nghĩ một chút, hỏi "Như vậy đi, tặng cho một câu hỏi phụ, có một nữ tử gọi là Bách Lí Dao, thiếu tiền của ta, hiện tại nàng người đang ở đâu?"

Cổ Vân mở quyển sách nhỏ ra, nói "Bách Lí Dao chính là nhị công chúa của Thừa Nguyên Quốc, có một cuộc phản loạn ở trong đất nước của nàng, đến Huyền Hoa tông xin cứu binh, đại khái trước mắt là Thừa Nguyên Quốc."

"Đại khái?" Hứa Dương bất mãn nói, "Ta muốn biết vị trí cụ thể của nàng, mới dễ đi đòi nợ chứ."

Cổ Vân gấp quyển sách nhỏ lại với một tiếng "Ba", tính tình nhẫn nại nói "Nàng chỉ là một tiểu bối Luyện Khí Nhị Trọng, lại là vong quốc công chúa, trong Các cũng không thể suốt ngày nhìn chằm chằm vào nàng a..."

"Thôi bỏ đi, cho ngươi năm phân Thanh Linh Dịch, mau đi đi thôi."

"Không thành!" Cổ Vân cũng là tính bướng bỉnh bốc lên.

Hứa Dương càng là phát sầu, sao mà người này vẫn còn chưa chịu xong chứ.

"Vậy..." Hắn thuận miệng nói, "Thích khách tối hôm qua có phải do Tào Sam phái tới hay không?"

"Cái này ta biết!" Cổ Vân đại hỉ, rồi lại chợt thấy mình hơi thất thố —— đường đường là một nhân viên công tác của Thiên Mục Các, biết ít tin tức như vậy còn không biết xấu hổ hay sao, mà còn cần phải hưng phấn như vậy chứ?

Nàng vội vàng ho một tiếng, "Khục! Thích khách đó không có chút liên quan nào cùng với nàng cả."

"Ngươi chắc chắn chứ?"

"Tuyệt không sai lầm!" Cổ Vân chắc chắn nói, "Tào Sam hôm qua một mực đang tự bế quan hối lỗi ở chỗ của mình, chưa tiếp xúc cùng với bất cứ kẻ nào khác. Không chỉ có như thế, chỗ ở của nàng thậm chí không có chút linh lực nào tràn ra, ta đoán không lầm, nàng có lẽ là vừa trở về liền bắt đầu ngồi xuống tu luyện rồi."

Hứa Dương nghe thấy vậy lại là trong lòng hơi động, Thiên Mục Các ngay cả cái điều này cũng đều biết sao? Xem ra các nàng vẫn có chút năng lực, chẳng lẽ là phái chuyên gia để nhìn chằm chằm vào Tào Sam hay sao? !

Cổ Vân "Vênh vang đắc ý" nhận lấy năm phân Thanh Linh Dịch, chỉ cảm thấy trong lòng buông lỏng, tóm lại lần này cũng không làm mất mặt Thiên Mục Các rồi.

Kỳ thật dựa theo giá trị của tin tức vừa nói, ít nhất có lẽ phải là thu hai khắc Thanh Linh Dịch của Hứa Dương, có điều nàng thật sự là thể xác tinh thần đều đã mệt, liền nghĩ phải tranh thủ thời gian để thoát thân rời đi.

Không ngờ Hứa Dương lại đem nàng gọi lại, "Các ngươi có thể tra được là ai muốn giết ta không?"

Cổ Vân mặt mũi tràn đầy sự tự hào gật đầu, "Không có thông tin gì mà Thiên Mục Các dò xét không ra được cả!"

"Nói mà còn không biết xấu hổ, vừa nãy hỏi..."

"Khục!" Cổ Vân vội vàng xen ngang lời hắn, "Tra ra thích khách kia cần mười khắc Thanh Linh Dịch, ứng trước ba thành."

"Sao mà đắt thế? !"

"Theo ta được biết, người đó tu vi ít nhất phải từ Thất Mạch cảnh trung kỳ trở lên, hơn nữa lại giỏi khống ngự sát khí, cực kỳ không dễ đối phó. Mười khắc Thanh Linh Dịch thật không coi là nhiều."

Hứa Dương vẫn là nhíu mày, "Làm sao ta biết các ngươi có phải là công ty ma hay không, cuỗm mất khoản ứng trước rồi không tìm ra được người thì phải làm sao chứ?"

Mặc dù Cổ Vân không rõ "Công ty ma" là ý gì, nhưng cái kiểu "Cuỗm tiền tìm không thấy người" phía sau nàng lại nghe hiểu được, bây giờ quả thật là không muốn tiếp tục dây dưa cùng với Hứa Dương nữa, lập tức cắn răng nói "Như vậy đi, trước tiên ta sẽ kêu người đi điều tra, chờ đến khi có một chút manh mối ngươi sẽ trả Thanh Linh Dịch cho ta như thế được không?"

Nàng cũng không sợ Hứa Dương quỵt nợ, đối với việc "Tiêu tiền như nước" của Hứa Dương ở Ngự Dị Điện, nàng là phi thường rõ ràng, đây tuyệt đối là một công tử con nhà giàu.

"Điều này còn tạm được." Hứa Dương gật đầu, "Nhưng các ngươi phải nhanh lên một chút."

Cổ Vân chắp tay, "Vậy ta liền cáo từ. Sau này Hứa sư đệ nếu muốn mua thông tin tình báo, cứ vẽ dấu ấn Thiên Mục Các ở trên tường là đủ."

Chờ đến khi Cổ Vân rời đi, Hứa Dương lại nhìn kỹ mấy lần dấu ấn trên tường, xác nhận đã nhớ rõ ràng rồi mới đi vào trong phòng.

Thiên Mục Các này xem ra tuy là không quá đáng tin cậy, nhưng có một chút sự việc lại biết chi tiết đến phi thường rõ ràng, sau này có lẽ có thể phát huy được tác dụng.

Hắn một lần nữa khởi động lại tất cả linh trận, ngồi xuống ở trên giường đá, rồi bắt đầu vận chuyển Thiên Vận Triền Tâm Công lại từ đầu, nhưng trong đầu lại là phân loạn phức tạp, căn bản không tĩnh tâm được.

Lúc trước hắn cho rằng thích khách là do Tào Sam phái tới, trong lòng vẫn còn xem thường, không nói Dư sư tổ sẽ lưu ý nàng, chỉ cần mình về sau đề phòng nhất nàng một chút, thì sẽ không có cái vấn đề gì lớn.

Mà bây giờ đột nhiên không rõ lai lịch của thích khách, ngược lại làm hắn cực kỳ bất an.

Có câu nói rất hay, không sợ bị ăn trộm chỉ sợ bị trộm nhớ. Một người muốn giết mình, thủy chung ẩn nấp trong bóng đêm, hơn nữa mình ngay cả động cơ của nàng cũng không biết, đây mới là trí mạng nhất!

Chỉ có thể chắc chắn rằng tên đó là đệ tử Huyền Hoa tông. Hứa Dương nhíu mày suy nghĩ, trong tông môn nàng có thể tùy ý ra vào, mà mình lại ở ngoài sáng, còn đối phương ở trong tối, nàng tùy thời có khả năng ra tay một lần nữa!

Nói cách khác, trước mắt đợi ở Huyền Hoa tông ngược lại sẽ vô cùng nguy hiểm.

Hắn lập tức nhớ tới nương đã phân phó mình nhất định phải về Hứa gia có việc gấp trong vòng nửa tháng, không khỏi gật đầu, đúng lúc có thể nhân cơ hội này rời khỏi tông môn, lẩn tránh phong hiểm.

Chỉ cần đi một cách bí ẩn chút, thì thích khách kia trong thời gian ngắn khẳng định cũng khó tìm ra được mình.

Chờ sau khi Thiên Mục Các bên kia có tin tức về thích khách, lại tìm cách mượn nhờ sức mạnh của Dư sư tổ đám người, đem nàng giải quyết là xong.

Trước tiên ngày mai đơn giản đi lo liệu công việc của tông môn một chút, sau đó đi xin phép với Dư sư tổ, rồi lập tức đi ngay!

Sau khi hoàn tất xong kế hoạch, trong lòng hắn lúc này mới nhẹ nhõm hơn một chút, dần dần tiến nhập trạng thái tu luyện...

Mặt trời ban mai đang bắt đầu ló dạng.

Việc đầu tiên của Hứa Dương là lấy ra một chút linh dược tương đối hữu dụng bên trong một đống lớn linh dược mà đám người hôm qua đã đem tới làm tặng phẩm thăm hỏi, sau đó chạy một chuyến đến Phồn Trân Điện, đem toàn bộ số còn lại bán hết.

Giá mà Phồn Trân Điện đưa ra quả thực thấp hơn khi bán trực tiếp cho đệ tử của tông môn, có điều đệ tử phụ trách của Phồn Trân Điện làm sao có thể không cho Hứa đầu bảng một chút mặt mũi được cơ chứ, gần như đưa ra mức giá cao nhất trong thẩm quyền của nàng.

Mười hai cây Phạm Hà Thảo ba mươi lăm khắc Thanh Linh Dịch, năm trăm mười ba cây Thiên Cức Ly Thảo hai mươi khắc, còn lại các phẩm giai linh dược khác tổng cộng mười tám khắc, đan dược bốn khắc...