Bùm ---
Tia lửa chói mắt thoáng chốc chiếu sáng xung quanh, lúc này mọi người mới thấy rõ đó là một con tinh thú có hình thù kỳ quái, toàn thân nó đen nhánh, lớp da cứng rắn như áo giáp, nó có đôi mắt rất nhỏ và sừng mọc ở trên đầu......
Hỏa lực của Quý Dữu đã bắn trúng nó nhưng lớp da cứng như áo giáp quá dày nên đạn pháo chỉ tạo ra một vết cắt nông và chỉ khiến nó bị đau, nó lập tức há to miệng gầm lên: “Graoo ---”
Tiếng gào rống hướng tới Quý Dữu ---
Quý Dữu vừa đá văng Từ Châu ở bên cạnh vừa lớn tiếng nói: “Thất thần làm gì? Tránh ra!”
Nói xong, cô điều khiển cơ giáp linh hoạt né tránh trong không gian, con tinh thú này đánh ra một đòn không trúng được thì lập tức điên cuồng tiếp tục gào rống đuổi theo Quý Dữu......
“Tinh thú!”
“Mẹ kiếp!”
“Còn sống!”
......
Thực ra tất cả những điều này chỉ xảy ra trong nháy mắt, không chỉ Từ Châu mà hầu hết sinh viên không kịp phản ứng, lúc này thấy tinh thú đuổi theo Quý Dữu, nỗi khiếp sợ của mọi người đã đi qua, lập tức phản ứng lại, toàn thể sẵn sàng tấn công và đáp trả.
Thẩm Trường Thanh chỉ đạo: “Quý Dữu đừng chạy lung tung, dẫn nó vào trong vòng vây của tớ, Sở Kiều Kiều và Nhạc Tê Quang; những người còn lại cảnh giác xung quanh; A Nhan, cậu phụ trách loại trừ xem có tinh thú khác hay không.”
Thân là đội trưởng, tại thời điểm này Thẩm Trường Thanh rất đáng tin cậy, lập tức liền nghĩ ra được phương án.
Sắc mặt Thịnh Thanh Nhan hơi tái nhợt nhưng vẫn lập tức dẫn theo vài người điều khiển cơ giáp cảnh giác tình huống xung quanh.
Sau khi Quý Dữu nghe thấy giọng nói của Thẩm Trường Thanh trong kênh liên lạc, cô bắt đầu khéo léo dẫn dụ con tinh thú này đi lòng vòng, tuy nhiên có vẻ như con tinh thú này cũng không ngu ngốc, ngay khi nó vừa phát hiện ra mục đích của Quý Dữu, nó lập tức quay đầu tấn công vào một sinh viên cách đó không xa.
Cậu sinh viên này trước đây chưa từng thực chiến nên vô ý bị con tinh thú này cắn một cái, hơn nữa còn cắn đúng cánh tay máy, một tiếng ‘răng rắc’ vang lên, cánh tay máy bị tinh thú kéo giật xuống.
Rầm ---
Quý Dữu bắn phát pháo đánh trúng tinh thú lần nữa và quát lên: “Đần quá! Mở lớp phòng hộ đi!”
Sắc mặt nam sinh hơi tái nhợt nhưng dù sao cậu ta cũng là người ưu tú trong ưu tú, sau khi ý thức được sự sơ suất của mình lập tức mở lớp phòng hộ ra, đòn tấn công tiếp theo của tinh thú bị lớp phòng hộ chặn lại kịp thời, Quý Dữu quát: “Lùi lại!”
Nam sinh vội vàng tránh đi.
Quý Dữu lại bắn một phát đạn pháo.
Lúc này tinh thú bật nhảy lên tránh phát pháo này nhưng phát pháo thứ hai đã được bắn ra ngay tức thì.
Ầm ầm ầm ---
Sau khi thấy những tia lửa văng khắp nơi, phát pháo này của Quý Dữu đã bắn trúng bụng của tinh thú......
Bên này, Thẩm Trường Thanh thay đổi chiến lược, cậu ta cùng mấy người Sở Kiều Kiều và Nhạc Tê Quang bao vây lại, mọi người vây quanh một cách có trật tự và có chiến lược, lấy Sở Kiều Kiều dẫn đầu bắn hỏa lực mạnh mẽ vào cơ thể của tinh thú.
Con tinh thú này gào rống giãy giụa kịch liệt...... Thẩm Trường Thanh tập trung tinh thần, một phát đạn nhỏ bắn thẳng vào miệng tinh thú.
Rầm ---
Tiếng vang lớn qua đi, tinh thú nằm vật ở không trung không nhúc nhích.
Bên này.
Giọng nói của Thịnh Thanh Nhan vang lên: “Trong phạm vi 10 dặm tạm thời không phát hiện bất kỳ tinh thú nào.”
Thẩm Trường Thanh đáp: “Nhận được, tiếp tục quan sát một lúc nữa.”
Thịnh Thanh Nhan gật đầu: “Rõ.”
Cách đó không xa, tinh thú này lẳng lặng lơ lửng giữa không trung, trông bộ dáng như đã chết hẳn, Quý Dữu lau mồ hôi trên trán rồi không nhịn được nói: “A ha...... Cái tên nói chuyện vừa rồi là bạn học Thịnh Thanh Nhan sao? Chắc là không có người giả vờ làm cậu ta chứ?”
Thẩm Trường Thanh nhìn chằm chằm vào thi thể của tinh thú nên không kịp phản ứng nên hỏi lại: “Sao lại nói thế?”
Quý Dữu cất cao giọng và cười hi hi: “Cái kiểu nha nha nha ý......”
Thẩm Trường Thanh: “......”
Đúng thế.
Thẩm Trường Thanh cũng không nhịn được xoa mồ hôi trên trán rồi nhẹ nhàng đáp: “Trước kia A Nhan chưa bao giờ nói nha nha nha......”
Quý Dữu tò mò hỏi: “Trước kia, trước kia là bao lâu?’
Thẩm Trường Thanh nghiêm túc trả lời: “Hình như 10 năm trước thì phải? Chắc là lâu hơn nữa.” Cậu ta không nhớ rõ.
Quý Dữu tặc lưỡi: “10 năm trước? Năm nay cậu ta bao nhiêu tuổi? 18 tuổi? Nói như vậy là bắt đầu từ 8 tuổi đã trở nên biến thái cứ nha nha sao?” Nói xong, Quý Dữu cảm khái: “Rốt cuộc là cuộc sống đã làm gì cậu ta nha...... Khiến cậu bé đang yên đang lành biến thành cái đồ cay mắt nha nha với chả không nha nha......”
Bên này, kênh trò chuyện được mở ra cho mười sinh viên, Thịnh Thanh Nhan nghe đến đó thì không nhịn được mắng: “Quỷ nghèo chết bầm, cậu câm miệng nha! Cậu mới là đồ biến thái nha nha nha...... Cậu biến thái nhất nha...... Biến thái vô địch thế giới nha...... Người ta mới không biến thái nha, người ta là bé cưng đáng yêu đệ nhất vũ trụ nha......”
Quý Dữu cười hì hì nói: “Tớ sai rồi nha...... Người một nhà nha...... Xin cậu đừng mở miệng nói nha......”
Thịnh Thanh Nhan vừa bực vừa thẹn: “Im miệng nha......”
Trong lúc mọi người nói chuyện, Sở Kiều Kiều và Từ Châu đứng trong trung tâm của cuộc chiến đang thăm dò vũ khí sẵn sàng đón quân địch không chút lơi lỏng nào, nhưng Nhạc Tê Quang thì không chịu nổi, cậu ta nổi khùng lên: “Chúng mày đủ rồi đấy! Hiện tại là lúc đùa cợt đề tài không dinh dưỡng này sao? Chẳng lẽ chúng ta không nên đi lên xem tinh thú có chết hẳn hay không sao? Chúng mày không đi thì ba ba tự mình đi!”
Quý Dữu, Thẩm Trường Thanh, Sở Kiều Kiều và Từ Châu đồng thời hô lên: “Đừng nhúc nhích!”
Nhưng đã quá muộn, Nhạc Tê Quang đã nhảy tới, cũng trong lúc này, con tinh thú nhìn giống như đã chết đó đột nhiên nhảy lên há mồm phun ra chất lỏng hướng về Nhạc Tê Quang.
Xèo xèo ---
Suýt chút nữa toàn bộ cơ giáp của Nhạc Tê Quang bị tưới gần như ướt đẫm: “Mẹ kiếp mẹ kiếp!”
Bốn người Quý Dữu, Thẩm Trường Thanh, Sở Kiều Kiều và Từ Châu đồng loạt bắn......
Bùm bùm bùm......
Tinh thú bị mấy đạn pháo bắn trúng, lúc này mới hoàn toàn chết hẳn.
Mấy người nhẹ nhàng thở ra đồng thời cùng nhìn sang Nhạc Tê Quang đang dậm chân, chỉ thấy thân cơ giáp vốn trơn bóng lúc này đã gồ ghề lồi lõm, thậm chí một số bộ phận linh kiện trên cánh tay máy đều bị ăn mòn và tan chảy......
Hiển nhiên chất lỏng do tinh thú này phun ra có tính ăn mòn rất mạnh, đã ăn mòn một phần lớp vỏ ngoài cứng rắn của cơ giáp.....
Nhạc Tê Quang tức giận dậm chân: “Ba ba thật sự sắp bị tức chết rồi!”
“Cái quái gì đây?”
“Quá ghê tởm!
“Chết tiệt! Có một trong những nút thao tác cơ giáp của ba ba bị trục trặc! Sao thế này?”
Mấy người đều mang sắc mặt nghiêm túc, không có ai lỗ mãng chạy tới xem thi thể của tinh thú, Quý Dữu hỏi :”Vậy tình huống là thế nào? Vì sao nơi này lại xuất hiện tinh thú? Còn nữa, rốt cuộc con quái vật này là cái gì?” Theo lý thuyết, nơi gần căn cứ trạm không gian như vậy thì chắc chắn tinh thú ở quanh đây đã được quét sạch, tuyệt đối không có khả năng xuất hiện ở chỗ này, hiện tại không biết làm sao lại xuất hiện một con thì khá là kỳ quái.
Không ai trả lời.
Thẩm Trường Thanh nói : “Tớ đã báo cáo tình huống với giảng viên Mục Kiếm Linh.”
Nhưng không biết vì sao giảng viên Mục Kiếm Linh vẫn luôn không đáp lại, cũng không thấy người đâu, cho nên --- Tình huống xảy ra vừa rồi là bài kiểm tra dành cho sinh viên sao?