Quý Dữu rất tò mò về hồn khí trung cấp này, cô cảm thấy nếu có thể nghiên cứu sâu hơn một chút thì có lẽ kỹ thuật chế tạo hồn khí của mình sẽ được tăng lên rất nhiều! Nhưng Nhạc Tê Quang rất giữ của, căn bản là không chịu cho.
Quý Dữu mặt dày mày dạn tiến lại gần và năn nỉ: “Cho tớ xem tí nhé? Tớ trả tiền……”
Nhạc Tê Quang lùi về sau vài bước rồi nói với vẻ ghét bỏ: “Con đừng dựa gần như vậy, ba ba là người thiếu tiền sao? Hết hy vọng đi, dù cậu có cho tớ nhiều tiền thì tớ cũng sẽ không để cậu xem thêm lần nữa đâu.”
Quý Dữu: “……”
Ở bên cạnh, Sở Kiều Kiều không nhìn nổi bèn nói: “Bạn học Quý Dữu, cậu đừng xem cậu ta, chờ tớ có hồn khí đặc chế thì tớ sẽ cho cậu xem.”
Nhạc Tê Quang trào phúng: “Cậu thật dám lấy ra?”
Sở Kiều Kiều: “……”
Hiếm khi Thẩm Trường Thanh mở miệng giải thích, cậu ta ôn tồn nói: “Bạn học Quý Dữu, thực ra A Quang cũng không keo kiệt đâu, chỉ là hồn khí đặc chế rất khó có được, hơn nữa A Quang đã sử dụng rồi, nếu xuất hiện một chút tổn hại thì đó sẽ là việc rất nghiêm trọng. Có khả năng cậu chỉ hơi chạm vào một chút hoặc nhẹ nhàng sờ một chút thì rất có khả năng sẽ phá vỡ toàn bộ kết cấu của hồn khí, dẫn tới hồn khí mất đi tác dụng.”
Khuôn mặt của Nhạc Tê Quang hơi đỏ lên, cảm thấy hơi xấu hổ khi Thẩm Trường Thanh giải thích thay mình, cậu ta lẩm lẩm: “Ai nói? Ba ba có keo kiệt thì đã làm sao?”
Quý Dữu phớt lờ câu này, cô tò mò hỏi: “Thật sao? Hồn khí này lại yếu ớt như vậy?”
Thẩm Trường Thanh còn chưa mở miệng thì Sở Kiều Kiều đã cướp câu trả lời: “Thực ra không phải hồn khí trung cấp yếu ớt mà là hồn khí đặc chế yếu ớt, bởi vì chế tạo riêng cho một cá nhân nên đại sư cũng nhằm vào tinh thần lực của người sử dụng để sửa đổi, tùy chỉnh trận pháp đồ; cho nên nó càng yếu ớt và dễ vỡ hơn…… Đương nhiên bởi vì hiệu quả của nó nhằm vào cá nhân nên sau khi sử dụng sẽ càng mạnh mẽ và hiệu quả hơn.”
Quý Dữu hỏi tiếp: “Nguyên nhân tạo thành như vậy là do kết cấu trận pháp đồ không vững chắc sao?”
Thẩm Trường Thanh giải thích thêm: “Cũng không phải chỉ do kết cấu trận pháp đồ có vấn đề, có lẽ còn có nguyên do khác nhưng chúng ta chưa từng tham gia vào việc chế tạo hồn khí nên cái biết cái không, hoàn toàn không hết nguyên nhân cụ thể.”
Quý Dữu hiểu rõ, đồng thời đáy lòng cô càng mong chờ có thể lấy được một hồn khí đặc chế để nghiên cứu!
Chỉ là ---
Cô không có mối để mua, cô mua hồn khí trung cấp và cao cấp đã không dễ dàng, huống chi là hồn khí đặc chế?
Nói đến hồn khí đặc chế, cô lại nghĩ tới dê béo Trình Dục muốn nhờ mình làm riêng một cái cho thầy ấy, trong lòng Quý Dữu thở dài, nếu là trước kia cô hoàn toàn không biết gì cả thì cô còn dám hùng hồn đáp ứng, hiện tại chỉ mới thoáng hiểu chút tri thức chế tạo hồn khí mà cô cũng đã nhận ra được sự khó khăn trong đó, vì thế cô càng không dám dễ dàng đáp ứng.
Ít nhất ---
Cũng phải chờ đến lúc cô có thể tự chế tác hồn khí trung cấp mới dám suy sét đến chuyện này.
Nhưng có một chuyện khiến Quý Dữu rất tò mò, cô nhìn chằm chằm vào Nhạc Tê Quang hỏi: “Nhạc Tê Quang, hồn khí đặc chế này của cậu tốn bao nhiêu điểm tín dụng?”
Nhạc Tê Quang liếc nhìn cô một cái: “Cậu hỏi cái này làm gì? Cậu lại không mua nổi.”
Quý Dữu: “……”
Đau lòng quá.
Quý Dữu hít sâu một hơi và nói: “Cậu cứ nói đi, để tớ sớm từ bỏ.”
Nhạc Tê Quang nghe thấy thế thì cười cợt: “Nếu cậu đã yêu cầu khẩn thiết như vậy thì tớ sẽ nói cho cậu biết, hồn khí đặc chế này của tớ tiêu tốn 20 triệu điểm tín dụng.”
Quý Dữu: “!!!”
Nhạc Tê Quang liếc cô một cái và nói: “Không phải ba ba muốn đả kích con, là chính con tự tìm, đúng rồi, ba ba rất tò mò tài khoản hiện tại của con, có 2 triệu sao? A không đúng…… Có 200 nghìn sao? Có 20 nghìn sao?”
Quý Dữu: “……”
Quý Dữu thật muốn lấy 20 triệu điểm tín dụng ra ném vào mặt cậu ta.
Nhưng ---
Thôi được rồi.
Tạm thời không cần thiết.
Quý Dữu quay lưng đi lặng yên trở về phòng mình.
Sở Kiều Kiều trừng mắt lườm Nhạc Tê Quang một cái và mắng: “Nhạc Tê Quang, cậu thực sự muốn tìm chết rồi! Cậu biết rõ bạn học Quý Dữu không dư dả cơ mà, vì sao cứ muốn tổn thương cậu ấy như vậy?”
Thẩm Trường Thanh cũng ủng hộ: “Tớ cũng thấy thế, không nên nói câu này.”
Nhạc Tê Nguyên liếc nhìn anh trai sinh đôi của mình rồi nói: “Nói không lựa lời, bản thân em thấy xấu hổ khi làm bạn với anh.”
Nhạc Tê Quang: “…… Ba ba chỉ nói sự thật thôi mà. Chẳng phải cậu ta để tớ nói sao?”
Những người còn lại không muốn tiếp tục nói chuyện với cậu ta nên lần lượt trở về phòng.
Nhạc Tê Quang: “……”
Bên này, Quý Dữu về đến phòng, căn bản là cô không có dáng vẻ đáng thương tự mình gặm nhấm nỗi đau như trong tưởng tượng của mấy người Sở Kiều Kiều và Thẩm Trường Thanh. Trên thực tế, sau khi cô nghe được hồn khí đặc chế trong tay Nhạc Tê Quang có giá trị 20 triệu thì hai mắt tỏa sáng, từ mắt cho đến lòng đều bị điểm tín dụng nhét đầy.
Nếu người khác làm được thì chắc chắn cô cũng có thể làm được!
Quý Dữu ngập tràn tin tưởng.
Số tiền này!
Sớm hay muộn có một ngày cô sẽ dùng chính đôi tay của mình bỏ vào túi!
Cô rất mong chờ ngày này sớm đến.
Nghĩ như vậy, Quý Dữu hưng phấn đến nỗi gần như không ngủ được.
Ngày hôm sau, khi Quý Dữu thức dậy vẫn còn uể oải, mấy người họ vốn còn muốn tiếp tục đi khu chăn nuôi làm việc thì bỗng nhiên nhận được thông báo của giảng viên Mục Kiếm Linh yêu cầu bọn họ đi nơi khác.
Đến khi mấy người theo chỉ thị đi tới nơi này thì phát hiện không chỉ bọn họ mà còn có cả một đội sinh viên khác nữa cũng đang ở đây, trong đó bao gồm Thịnh Thanh Nhan và Từ Châu.
Từ Châu vừa nhìn thấy mấy người Quý Dữu, tuy không nói gì nhưng ánh mắt lóe lên, chỉ có Thịnh Thanh Nhan như nhìn thấy người thân, lập tức lướt qua Từ Châu nhảy tới: “Kiều Kiều nha…… A Thanh nha…… Còn có quỷ nghèo chết bầm nha…… Các cậu tới đây đổi chỗ với người ta hả?”
Quý Dữu nói: “Cậu nghĩ nhiều rồi.”
Sở Kiều Kiều: “Cậu lùi lại đi.”
Thẩm Trường Thanh: “Chúng ta tới đây để chấp hành nhiệm vụ mới.”
Thịnh Thanh Nhan nghe xong thì sắc mặt biến đổi chỉ sau một giây rồi ghét bỏ lùi về sau vài bước: “Ha hả…… Lại tới mấy cu li nữa nha……”
Mục Kiếm Linh liếc nhìn mọi người rồi lớn tiếng thông báo nhiệm vụ: “Yên lặng! Hôm nay giao nhiệm vụ mới cho mười người các trò, tất cả các trò điều khiển cơ giáp đi ra ngoài không gian vận chuyển một nhóm vật tư mới đến vào trạm không gian.”
“Ồ!”
“Sớm nói có phải hơn không.”
“Quá sướng!”
Sau khi nghe thấy nhiệm vụ mới, hai tiểu đội bao gồm cả Quý Dữu có tổng cộng mười sinh viên, tất cả đều rất vui vẻ, từng người nhón chân mong chờ, hận không thể lập tức xuất phát ngay lập tức!
Mục Kiếm Linh nói: “Yên lặng! Nhiệm vụ lần này không bài trừ tồn tại tính nguy hiểm nhất định cho nên toàn bộ quá trình giảng viên sẽ đi theo các trò, việc các trò phải làm chính là vận chuyển vật tư đang đỗ ở ngoài không gian vào trong trạm không gian, hy vọng các trò nâng cao tình thần, đề cao cảnh giác.”
Mọi người: “Vâng.”
Mục Kiếm Linh nói tiếp: “Hiện tại tôi tuyên bố Thẩm Trường Thanh làm đội trưởng, Thịnh Thanh Nhan làm phó đội trưởng, mọi người nghe theo đội trưởng điều khiển, không được tự ý rời khỏi đội ngũ hành động một mình!”
Mọi người: “……”
Thẩm Trường Thanh thì không sao, mọi người vẫn khá tin phục, vì cái lông gì mà phó đội trưởng là Thịnh Thanh Nhan?
Điều này không hợp lý!
Không cần người khác đề cập, Nhạc Tê Quang là người đầu tiên nhảy ra phản đối: “Báo cáo cô giáo, em cho rằng em mới là ứng cử viên hoàn hảo cho chức đội trưởng! Xin cô thay đổi quyết định của mình.”
Mục Kiếm Linh quét mắt nhìn Nhạc Tê Quang rồi chậm chạp nói :”A --- Tôi thấy trò càng giống ứng cử viên hoàn hảo cho đồ ngu xuẩn! Bác bỏ!”
Nhạc Tê Quang: “……”