Chương 259: Đại đội đỡ đẻ

“Hả?”

“Nói như thế là sao?” Nhạc Tê Nguyên ngừng tay hỏi.

Những người khác cũng bỏ việc đang làm trong tay rồi thi nhau nhìn sang Thẩm Trường Thanh: “Sao đột nhiên lại nói đến vấn đề này?”

Thẩm Trường Thanh nhìn mọi người rồi giải thích: “Tớ hy vọng tăng cường nhân lực bởi vì nếu có nhiều binh sĩ đồn trú tại đây thì trận địa trạm không gian Đào Nguyên này và bao gồm khu vực tam giác Erasia nơi có vấn đề tinh thú di chuyển dị thường sẽ an toàn hơn.”

“Nhưng ---”

“Tớ cũng thật sự không hy vọng tăng cường thân lực bởi vì nếu quân đoàn liên minh thật sự tăng nhân số tới đây đã chứng tỏ tình hình nơi này càng nghiêm trọng, càng khó khống chế.” Khi Thẩm Trường Thanh nói những lời này, giọng nói hơi hạ xuống, sắc mặt cũng ảm đạm.

Sinh ra trong gia đình đời đời làm quân nhân, thực ra cậu ta càng khát vọng hòa bình và khát vọng yên ổn hơn so với bất kỳ ai.

Nhưng mà ---

Sau khi nghe xong Thẩm Trường Thanh phân tích; Quý Dữu, Sở Kiều Kiều, Nhạc Tê Nguyên, Nhạc Tê Quang đều im lặng.

Bầu không khí hơi mê mang.

Im lặng được một lát thì Quý Dữu thở dài một tiếng rồi nhẹ giọng nói: “Nhưng hiện tại chúng ta có thể làm cái gì được đây?”

Vấn đề này quả thực là một đòn đánh vào tâm hồn; không chỉ có Sở Kiều Kiều, Nhạc Tê Quang, Nhạc Tê Nguyên mà cả Thẩm Trường Thanh cũng bị câu hỏi này làm cho ngỡ ngàng, cũng sâu sắc cảm nhận đến sự đau lòng.

Đúng vậy.

Bọn họ có thể làm được gì bây giờ?

Cái gì cũng không làm được.

Ngay cả điều khiển cơ giáp bọn họ cũng chỉ có thể dùng được phiên bản đơn giản hóa, lại còn điều khiển không vững, với khả năng như vậy dù biết tình huống khẩn cấp, đang cần nhiều người hơn để bảo vệ tiền tuyến thì bọn họ có thể làm gì ngoài việc tìm kiếm sự che chở của các chiến sĩ?

Im lặng.

Sau khoảng thời gian im lặng chết chóc này, bỗng nhiên Nhạc Tê Quang hét lên: “Heo nái ba ba nuôi sắp đẻ rồi, mẹ kiếp! Ai tới giúp tớ?”

Mấy người: “……”

Lúc này, xuyên qua bức tường ánh sáng trong suốt có thể thấy rõ một con heo nái với cái bụng tròn vo đang kiệt lực kêu lên……

Nhạc Tê Quang gấp đến mức nổi giận đùng đùng, cậu ta đi đi lại lại quanh bức tường ánh sáng: “Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Ba ba không biết làm gì hết! Ba ba lại không phải là chuyên viên chăn nuôi, nào biết đỡ đẻ cho heo nái chứ?”

Thành thật mà nói, cả Quý Dữu, Sở Kiều Kiều cộng thêm Thẩm Trường Thanh và Nhạc Tê Nguyên đều luống cuống chân tay.

Vốn dĩ mọi người cho rằng giảng viên Mục Kiếm Linh nói đến việc đỡ đẻ cho heo nái và thỏ là chỉ đùa mọi người cho vui, không nghĩ rằng lại là sự thật.

Nhạc Tê Quang không có đầu mối nên tức giận gào thét.

Quý Dữu liếc nhìn cậu ta và mắng: “Cậu câm miệng đi! Cậu bình tĩnh một chút! Cậu lại gào to nhỡ đâu làm heo nái sợ tới mức khó sinh thì phải làm sao? Hiện tại cần phải giữ yên lặng.”

Nhạc Tê Quang: “……”

Ngón tay Nhạc Tê Quang khẽ run, giọng nói cũng yếu đi: “Vậy tớ nên làm cái gì bây giờ?”

Quý Dữu chỉ dẫn: “Hiện tại nhanh chóng xem sách hướng dẫn chăn nuôi đã, xem trong đó có những việc cần chú ý hay không.”

Nhạc Tê Quang nghe xong thì vội vội vàng vàng tìm sách hướng dẫn.

Bên này, những người khác cũng tỉnh táo lại, bắt đầu cùng lật xem.

Hiện tại cũng không phải là lúc để mọi người khoanh tay đứng nhìn, rốt cuộc con heo nái này sắp sinh đến nơi nên mọi người cũng không thể ngồi yên mặc kệ, vì thế tất cả đều cùng nhau lật xem những việc cần chú ý, cũng dựa theo những việc cần chú ý và làm từng bước một.

Đầu tiên, giữ nguyên sự yên lặng.

Tiếp theo, đảm bảo nơi heo nái sinh sản được sạch sẽ và vệ sinh, cung cấp đầy đủ oxy, nơi đây vốn có kỹ thuật khoa học rất cao, làm sạch một lượt rồi thay đổi chỉ bằng một click chuột.

Lại tiếp tục……

Khoảng nửa giờ sau, dưới ánh mắt khẩn trương, lo âu và tràn đầy mong chờ của mọi người, một chú heo con đầu tiên được sinh ra, Nhạc Tê Quang tự mình điều khiển máy móc cắt dây rốn cho chú heo này……

Tận mắt nhìn thấy cảnh heo con chào đời, ngọ nguậy, kêu khe khẽ…… cảm giác này rất thần kỳ.

Một con.

Hai con.

Ba con.

Con heo nái này sinh tổng cộng được chín con heo con, cả đám luống cống tay chân, không chỉ phải chăm sóc chu đáo heo con mới ra đời mà còn phải chăm sóc cả heo nái mới sinh, đến khi xong hết tất cả mọi việc thì cả tinh thần lẫn thể xác đều mệt bơ phờ.

Nhạc Tê Quang làm xong tất cả mọi việc mới cảm thấy không thể tưởng tượng được, cũng thấy hơi ảo não: “Từ trước tới giờ ba ba chưa bao giờ nghĩ đến nhiệm vụ đầu tiên của đợt đặc huấn lại là đỡ dẻ cho heo nái!”

Đáng ghét.

Nếu quay về trường mà có bạn học khác tới hỏi thì cậu ta cũng không có mặt mũi nào để đề cập tới chuyện này!

Nghe Nhạc Tê Quang nói vậy, những người còn lại đều im lặng, hiển nhiên là mọi người cũng nghĩ như thế. Mọi người bạn nhìn tôi tôi nhìn bạn, trong khoảnh khắc ánh mắt giao nhau đó, dường như họ đã đạt cùng một nhận thức:

Sở Kiều Kiều nói: “Về việc này đều im hết cho tớ, nếu ai dám nói ra thì tới sẽ làm thịt người đó!”

Nói xong, sợ mọi người còn không tin, Sở Kiều Kiều bồi thêm một câu: “Tớ nghiêm túc!”

Nhạc Tê Nguyên nghiêng đầu lườm cô một cái: “Tốt nhất là cậu khép cái miệng lại đi! Dù sao tớ cũng không thể nói ra được việc mất mặt thế này. Tớ còn phải nhanh chóng đi xem đàn gà của tớ có đói bụng hay không rồi còn cho bọn nó ăn.”

Nói xong cậu ta quay đầu đi một mạch.

Ngay sau đó Thẩm Trường Thanh cũng lùi ra sau một bước rồi nhìn các bạn học và nói: “Chuyện này tớ cũng đồng ý giữ bí mật.”

Thẩm Trường Thanh có danh tiếng tốt nên mọi người vẫn rất yên tâm.

Tiếp theo là Quý Dữu, biểu cảm trên khuôn mặt của Quý Dữu rất khó diễn tả, cô thở dài nói: “Này, các cậu việc gì phải xấu hổ và tức giận như vậy? Chẳng lẽ không cảm thấy chúng ta rất tuyệt vời sao? Hãy thử suy nghĩ xem, chúng ta vừa có thể ra trận giết địch vừa có thể xuống ruộng mò cá, phì phì! Không phải! Cũng có thể cẩn thận đỡ đẻ và chăm sóc sau sinh cho heo nái, chẳng lẽ chúng ta không nên tự hào sao?”

Nghe xong, mọi người đều trừng mắt nhìn Quý Dữu.

Quý Dữu cười khúc khích rồi vội vàng sửa lời: “Nhưng chuyện quang vinh và đáng tự hào như vậy cũng chỉ mấy người chúng ta biết là được rồi, vẫn là đừng ai tiết lộ ra ngoài. Mọi người cần phải khiêm tốn, cần phải dè dặt, ha ha ha ha……”

Nhạc Tê Quang: “Hừ!”

Bên này, Sở Kiều Kiều vừa mới trở lại khu vực phụ trách của mình thì sợ hãi gào lên: “A! Thỏ con! Thỏ con đáng yêu quá! Thế mà lại sinh! Sinh rồi!”

Mọi người vừa nghe thế thì vội vàng chạy tới nhìn, quả nhiên có một thỏ mẹ đã sinh ra một con thỏ con.

Có kinh nghiệm đỡ đẻ heo con, mọi người nhanh chóng chăm sóc sau sinh cho thỏ mẹ……

Sau đó, ngày này phải nói đúng thật là hỗn loạn nhốn nháo, chốc lát con thỏ sinh, chốc lát heo nái sinh, chốc lát gà trống chọi nhau tạo thành sự kiện đổ máu, chốc lát dinh dưỡng Quý Dữu điều phối không đúng xảy ra vấn đề……

Tóm lại, nhóm Quý Dữu luống cuống tay chân khiến cả tinh thần và thể xác đều mệt mỏi.

Thật vất vả mới hoàn thành tất cả nhiệm vụ, lê lết cơ thể mệt lả để chờ được nhân viên hậu cần phụ trách trung tâm chăn nuôi của trạm không gian tới, nhân viên hậu cần là một người phụ nữ có khuôn mặt thân thiện khoảng năm mươi tuổi còn tuổi thực tế chưa nắm rõ, người phụ nữ đó vừa nhìn thấy mấy sinh viên này thì không nhịn được khen ngợi: “Các bạn nhỏ, biểu hiện hôm nay của các cháu rất tốt, gặp phải tình huống nguy cấp nhưng không loạn, phương thức ứng đối và xử lý rất đúng đắn, hiện tại đều trở về nghỉ ngơi cho tốt, trong lúc nghỉ ngơi thì tốt nhất có thể chải vuốt tinh thần lực của mình……”

Hả?

Cách nói này là sao?

Mọi người đều hơi sững sờ.