Người dịch: Giang Thượng Nguyệt Minh
-----------
Mà lúc này Huyền Anh đạo quân đang đứng chắp tay sau lưng, vẻ mặt lạnh nhạt nói:
“Nàng đâu?”
Lục Cảnh mặc đạo bào màu tím đứng phía sau Huyền Anh đạo quân. Hắn tới muộn một chút là vì phải đi nghênh đón sư tôn.
Sau khi hắn gửi tin, Huyền Anh đạo quân đã đáp lời là sẽ đích thân đến đại hội tuyển chọn đệ tử để nhìn tiểu cô nương có dung mạo giống với Ninh Yểu Yểu kia. Ban đầu Lục Cảnh chỉ suy đoán, không ngờ sư tôn thật sự để ý tới chuyện này đến thế.
Lần kiểm tra thứ hai của Côn Luân Tiên Tông vừa mới kết thúc, những người dù đã thông qua hay không thông qua Huyền Thuỷ Cảnh đều lần lượt đi ra ngoài.
Lục Cảnh trước đó còn nhờ đệ tử khác nâng đỡ A Lạc một chút, nhưng bây giờ sư tôn quan tâm đến nàng như vậy thì thực lực của nàng có thông qua bài kiểm tra hay không cũng không quan trọng nữa.
Có điều Lục Cảnh đã tìm khắp một lượt nhưng vẫn chẳng thấy bóng dáng A Lạc trong số những người đến kiểm tra, trong lòng lập tức căng thẳng.
Vì Huyền Anh đạo quân đến nên những trưởng lão của các tông môn khác cũng vội vàng chạy tới.
“Huyền Anh đạo quân đột nhiên giá lâm không biết là có chuyện gì?” Trưởng lão Ngọc Tiêu Phái vừa vuốt chòm râu trắng vừa hỏi. không chỉ có hắn mà những người khác cũng rất tò mò chuyện này.
“Thu đồ đệ.”
Ba chữ đơn giản đến cực điểm lại lan truyền trong không gian, tạo thành gợn sóng không nhỏ trong lòng tất cả mọi người.
Có thể nói Huyền Anh đạo quân là đối tượng được tất cả các thiếu nam thiếu nữ muốn bước chân vào con đường tu hành ngưỡng mộ và hướng đến. Nếu được trở thành đệ tử của hắn thì chẳng khác nào một bước lên mây.
Không biết có bao nhiêu người đang ùn ùn dâng trào hy vọng mình sẽ trở thành người may mắn kia.
Tiểu công tử Bạch Ngọc Thành vừa mới ra khỏi Huyền Thuỷ Cảnh càng thêm hai mắt sáng rực, hắn mặc nhiên cho rằng Huyền Anh đạo quân sẽ chọn lựa đệ tử trong số những người tham gia buổi kiểm tra. Mà dựa vào tư chất thì không có người nào trong số này vượt qua được hắn.
Mà Cố Ngọc Lung cũng mới làm xong phần kiểm tra thứ hai thì uể oải suy sụp, trong lòng không khỏi cười khổ. Nàng có thể đoán ra được Huyền Anh đạo quân vì ai mà tới.
Cố Ngọc Lung có tâm trí của người trưởng thành, nàng biết nếu cùng nữ phụ Ninh Tư đi vào Huyền Thuỷ Cảnh thì với sự quan tâm mà Lục Cảnh dành cho Ninh Tư, hai người sẽ dễ dàng vượt qua bài kiểm tra.
Không ngờ biến cố xảy ra, Cố Ngọc Lung phải tự mình đi vào, thực lực lại chẳng hơn ai. Nếu không nhờ chút tâm cơ thủ đoạn thì nàng đã chẳng thông qua nổi.
Đến bây giờ Cố Ngọc Lung vẫn còn bực mình không hiểu vì sao Ninh Tư lại từ chối tham gia bài kiểm tra của Côn Luân Tiên Tông.
Nhưng bây giờ Huyền Anh đạo quân đã tới, nữ phụ có ngoại hình giống hệt Ninh Yểu Yểu chắc chắn sẽ gia nhập Côn Luân Tiên Tông và trở thành đệ tử Huyền Anh đạo quân thôi, Cố Ngọc Lung cho đó là chuyện đương nhiên.
Một vị chân quân Nguyên Anh kỳ muốn tìm người thì A Lạc có trốn cỡ nào cũng không tránh được.
Chỉ trong chốc lát Lục Cảnh đã đi tới trước mặt A Lạc, kinh ngạc hỏi:
“Tại sao ngươi lại ở đây? Sao không mang theo ngọc bài đi tham gia buổi kiểm tra?”
Có điều bây giờ chuyện này cũng không quan trọng, hắn mỉm cười nói tiếp: “Sư tôn muốn gặp ngươi, đi theo ta nào.”
A Lạc né tránh bàn tay đang vươn ra của hắn, nàng nghi hoặc hỏi: “Sư phụ ngươi tìm ta làm cái gì?”
Thấy vẻ kháng cự của nàng, Lục Cảnh lập tức sửng sốt, nhưng ngay sau đó đã ôn hoà nói: “Sư tôn muốn thu nhận ngươi làm đồ đệ.”
Vị đệ tử Kiếm Tông đứng ở bên cạnh nghe được lời này liền trợn mắt há hốc mồm.
Lúc trước hắn còn đang nghĩ cách nên khuyên nhủ tiểu cô nương này sang tông môn khác thử một lần, không ngờ nàng lại là đối tượng được Huyền Anh đạo quân nhìn trúng.