Chương 30: Big fan of Jeff the Killer (p.1)

Jeff là sát nhân nổi tiếng trong giới con người, mặt anh có ở khắp mọi nơi: trên các tác phẩm lũ trẻ trâu vẽ bậy bằng sơn phun lên các bức tường mới cứng, trên các trang mạng internet, trên các tờ lệnh Truy Nã đi đâu cũng thấy... ai ai cũng phải kinh hãi khi thấy Jeff. Khuôn mặt của anh là nỗi ám ảnh nhất đối với các nạn nhân trước khi bị anh tiễn lên đường.

Bây giờ, có rất nhiều người vì thích các thể loại máu me kinh dị, họ dần nguyên cứu sang Creepypasta để thỏa mãn sở thích. Điều khiến Jeff khó hiểu, chính là số fan hâm mộ anh. Nếu lên internet, chỉ cần gõ " Creepypasta", chắc chắn cái mặt anh hiện ra đầu tiên, xong rồi đến các sát nhân máu mặt khác và cuối cùng là Slenderman. Ben đã từng mở cho Jeff xem, đầy đủ các thể loại hình chụp, tranh vẽ tay, vẽ máy về các sát nhân, rồi các câu chuyện fanfic tình củm mới đọc dòng đầu đã làm anh muốn ói, vân vân.... Internet là cái sọt rác xả trét của cả thế giới, chả trách được nếu nó có vài thứ ba lăng nhăng này.

Những bức tranh vẽ Jeff, anh đều thấy chúng được vẽ rất lung linh huyền ảo, vi diệu, máu me có, tình cảm sến súa có, chân dung dạng hoạt hình, đồ hoạ hình động có hết. Có người tả thực lại khuôn mặt của Jeff rất tốt, tranh vẽ máy máu me đẹp, cái này anh hài lòng, xong khi xem đến một bức anh với bà cô Jane the Killer ôm ấp nhau, trìu mến trao nhau ánh mắt " nồng ấm", anh đã điên tiết đập nát cái máy tính xách tay của Ben. Anh là sát nhân, sát nhân máu lạnh nhất, anh là Jeff the Killer, và Jeff này không yêu bất cứ thứ gì ngoài con dao yêu quý luôn đồng hành và màu đỏ tuyệt đẹp của máu tươi!

Một lần anh đi săn, một con bé nạn nhân nó bị anh tóm được, lúc giằng co nó đã kéo được cái mũ áo của Jeff xuống, vừa thấy mặt anh, nó đã rú lên sung sướng, nhảy tới bắt tay xong ôm chặt lấy Jeff. Tiếng rú của nó đã gây chú ý cho vài đứa con gái nữa, chúng nó lập tức bổ nhào tới chỗ anh như những con thú đói mồi khát máu. Miệng chúng liến thoắng

- Mẹ ơi, Jeff kìa!!!! Jeff the Killer!!!

- Đẹp trai vãi nồi!!! Ai ship cho tao cái xô máu cái!!!!

- Soái ca của lòng em~~~~~

- Idol của em!!! Hãy để em chạm tới cơ thể anh!!!

Lũ con gái này cứ nhào tới nắm tay, bá cổ, kéo quần áo Jeff, đúng là thú đói mồi thật. Sau vài giây bị tra tấn, Jeff nổi điên và lia dao chặt đứt đầu tất cả đứa con gái vây quanh mình, xong anh róc da chúng, phanh thây rồi phá nát toàn bộ nội tạng phía trong. Chợt trông thấy Sully đang hiên ngang vừa đi vừa vung vẩy con dao dính máu, Jeff liền gọi

- Yo Sully!

- Ố Jeff, mày làm gì đấy?

- Săn mồi

- Ờ rồi, săn tiếp đi, tao đi trước

- Ê từ từ, tôi nhờ ông anh một việc

- Việc gì đây? * quay mặt lại*

- Ông anh giỏi trèo, treo hộ tôi mấy cái xác của mấy con dở người này lên bức tượng lớn ở Quảng trường được không?

- Tao không biết nữa, có được trả công không?

- =_= có ...

- Vậy thì được! Phụ tao lôi mấy con ẻo lả này đi nào!

- Rồi...

Sully mất vài phút để treo đống xác lên bức tượng lớn nhất ở Quảng trường thành phố. Xong việc, Sully cho tay vào túi quần, tung tăng về trước, Jeff bĩu môi nhìn đám xác bị treo trên thân tượng, nghiến răng lẩm bẩm

- Fangirl... mình ghét lũ fangirl....

Anh quay lưng và đi theo sau Sully về Slender Mansion.

Từ phía sau chân bức tượng, có một cái bóng mảnh khảnh ló đầu ra, nó mỉm cười trong bóng tối

- Jeff-senpai..... Đúng là anh ấy rồi.... Senpai của mình....