Chương 31: Ngọt Cốt hoàn mỹ, muôn đời không phai

Sau khi dòng máu tươi từ miệng chảy vào bụng thì trong nháy mắt, Hứa Viêm cảm thấy khí huyết sôi trào, giống như một vật đại bổ khiến cho cả người đều trở nên thoải mái.

Ngay cả tốc độ rèn luyện xương cốt cũng trở nên nhanh hơn.

Hai mắt Hứa Viêm sáng ngời, cả người hắn đè chặt trên thân thể Hỏa Tông Lang rồi cắn xé yết hầu của nó không ngừng nghỉ.

Giờ phút này tứ chi Hỏa Tông Lang hướng lên trời, thân thể nó không ngừng vặn vẹo và giãy giụa, nó phát ra một tiếng gầm hoảng sợ nhưng cũng không thể làm được gì.

Sau khi bắt đầu luyện cốt thì khí huyết quanh thân Hứa Viêm ngay lập tức tăng thêm một bậc, ngay cả sức mạnh cũng trở nên lớn hơn.

Không biết cắn xé bao lâu thì đột nhiên yết hầu Hỏa Tông Lang vang lên một tiếng “phụt”, máu tươi bắn ra, Hứa Viêm đã cắn trúng động mạch chủ của nó.

Hứa Viêm tham lam không ngừng cắn nuốt máu của Hỏa Tông Lang, hắn giống như đang uống cam lộ, hai mắt lộ ra sự hưng phấn.

Máu tiến vào thân thể thì nhanh chóng hóa thành khí huyết, tốc độ rèn luyện xương cốt cũng đang không ngừng tăng lên.

Xương cốt trong thân thể càng ngày càng trở nên trong suốt, khoảng cách tiến đến Ngọc Cốt càng gần thêm một bước.

Hỏa tông lang sắp chết thì bắt đầu bùng nổ, nó lập tức thoát khỏi sự khống chế của Hứa Viêm và chuẩn bị bỏ chạy.

Hứa Viêm làm sao có thể để cho con mồi chạy thoát, vì thế hắn ngay lập tức vồ đến, tay đấm chân đá, vừa cắn vừa xé, cuối cùng Hỏa Tông Lang cũng ngã xuống đất, hơi thở thoi thóp, cả người tràn đầy vết thương.

“Không thể lãng phí được, đây chính là bảo vật dùng để luyện cốt!”

Hứa Viêm nhào đến tham lam tiếp tục hút máu của Hỏa Tông Lang, khí huyết toàn thân sôi trào, tốc độ luyện cốt cũng nhanh hơn nhiều.

Máu của Hỏa Tông Lang gần như bị hút khô, giờ phút này Hứa Viêm cũng tiến vào giai đoạn lột xác.

Hắn vội vàng đứng dậy bắt đầu tu luyện.

Khí huyết chi long bay lượn xung quanh xương cốt, cốt tủy bắt đầu trở nên trong suốt, xương cốt đã trải qua một giai đoạn lột xác nào đó.

Giống như một khối hoàn chỉnh hoàn toàn không có bất kỳ khe hở nào.

Ầm!

Khí huyết toàn thân bùng nổ, Hứa Viêm chỉ cảm thấy thân thể trào ra từng đợt máu cũ nhớp nháp, cả người bị bao trùm bởi máu tươi.

Toàn thân Hứa Viêm cũng hiện ra hiện ra dị tượng, ánh sáng trong suốt tỏa sáng từ trong thân thể.

Ngọc Cốt thành!

Xương cốt toàn thân Hứa Viêm trong suốt như ngọc không có một chút tỳ vết nào, trơn bóng bóng loáng, phía trên Ngọc Cốt có hoa văn tinh tế giống như trời sinh, huyền ảo bất phàm.

Khí huyết tăng vọt, hơn nữa còn trở nên thuần khiết hơn, có thể gọi là khí huyết hoàn hảo.

Ngoài ra mỗi lúc đều sản sinh ra khí huyết mới không ngừng lớn mạnh hơn, những hao tổn lúc chiến đấu đã hoàn toàn khôi phục.

Lúc này nếu Hứa Viêm gặp lại Hỏa Tông Lang thêm lần nữa thì sẽ không chiến đấu kịch liệt và gian nan như lúc đầu nữa, chỉ cần ba quyền hai đã thì đã có thể đánh chết Hỏa Tông Lang.

“Ta có cảm giác chính mình đã thăng hoa, giống như đã thoát khỏi phạm vi phàm nhân vậy!”

Hứa Viêm nắm chặt hai tay, vẻ mặt cực kỳ kích động.

Một khi Ngọc Cốt thành thì hắn mới có thể chân chính cảm nhận được sự cường đại và huyền ảo ở trong đó.

“Ta đã có căn cơ võ đạo, đã vượt qua thiên kiêu thời Thượng Cổ, ta đã luyện thành Ngọc Cốt rồi!”

Ngọc Cốt hoàn mỹ, muôn đời không phai!

Cho dù bây giờ hắn có chết đi nữa thì một thân xương cốt của hắn trải qua vô số năm tháng cũng sẽ không bị mục nát, ngược lại nó sẽ trở nên ngày càng trong suốt và trở thành bảo vật trong thiên địa.

Đây chính là sự cường đại chân chính vượt qua phạm vi phàm nhân.

Mà sau khi luyện thành Ngọc Cốt thì từ nay trở đi, con đường của hắn sẽ thuận buồm xuôi gió, trở nên vô địch trong cảnh giới võ đạo!

Đến khi không còn kích động nữa thì Hứa Viêm mới nhìn đến thi thể của Hỏa Tông Lang bị cắn xé đến mức không còn hình dạng gì, ngay lập tức vẻ mặt hắn trở nên đau đớn như bị cắt thịt.

“Da lông của Hỏa Tông Lang đã bị mình xé rách rồi, rách nát như thế này thì không thể lột ra đưa cho sư phụ được nữa.”

“Nhất định là sư phụ đã sớm biết cơ hội đột phá Ngọc Cốt của ta ở trên người Hỏa Tông Lang, sư phụ đã sớm mở sẵn con đường đến võ đạo cho ta rồi!”

Hứa Viêm càng nghĩ càng cảm thấy cực kỳ cảm động.

Hứa Viêm nhìn thoáng qua thân thể dính đầy máu của chính mình thì quyết định không trở về thôn Tiểu Sơn mà sẽ quay trở về nhà một chuyến, thuận tiện tìm cho sư phụ một cái Ngọc Như Ý thượng giai.

Hứa Viêm dùng một tay để xách thi thể đã bị tàn phá của Hỏa Tông Lang rồi đi tìm con ngựa kia, sau khi tìm được thì đặt thi thể lên lưng ngựa.

Kết quả con ngựa bị hơi thở của Hỏa Tông Lang dọa sợ đến nhũn cả bốn vó, sau khi hắn kích phát khí huyết che đậy hơi thở của Hỏa Tông Lang thì con ngựa mới chịu bước đi dưới sự uy hiếp của hắn.

“Máu thịt của Hỏa Tông Lang là vật đại bổ, đúng lúc có thể dùng để luyện tạng, hiện tại ta đã luyện thành Ngọc Cốt rồi, luyện tạng cũng phải nhanh chóng hoàn thành mới được.”

“Nhất định phải tranh thủ hoàn thành luyện tạng trong vòng ba tháng!”

Hứa viêm tràn ngập ý chí chiến đấu, nhập môn võ đạo đã không còn xa nữa rồi!

Chính mình nhất định sẽ trở thành một kẻ tu luyện võ đạo chân chính, tất cả chế giễu và khinh thường đều không là gì cả.

Hắn muốn cho những người đó biết rằng ếch ngồi đáy giếng thì làm sao có thể biết được trời đất này rộng lớn như thế nào!

Mà chính bản thân hắn đã bước vào giữa trời đất rộng lớn kia, còn bọn họ thì vẫn như cũ ở đáy giếng tự cho là đúng !

……