Lý Huyền đứng trên sườn núi nhìn lai lịch của Hứa Viêm, hắn thở dài một hơi, tên đồ đệ ngốc này đã năm ngày không trở về rồi.
Cũng không biết hắn có thể an toàn đi qua rừng Sát Ác hay không hay là đã bị hung thú ăn mất rồi.
Mặc dù hắn nói bừa công pháp lừa Hứa Viêm nhưng đã ở chung với nhau một khoảng thời gian dài như thế, nếu nói không có một chút cảm tình thì hoàn toàn không có khả năng.
Đối với tên đồ đệ như Hứa Viêm này thì Lý Huyền cảm thấy cực kỳ vừa lòng.
Nhưng mà quan trọng là hắn không phải là cao nhân lánh đời.
Đây chính là một sự lừa gạt đã được định sẵn sẽ không có kết quả tốt, cho dù Hứa Viêm vẫn luôn không biết gì thì Lý Huyền cũng không dám tiếp tục lừa gạt nữa.
Trên đời này hoàn toàn không tồn tại âm mưu nào không bị vạch trần.
Hy vọng duy nhất của hắn chính là một năm sau có thể hảo tụ hảo tán, không có bất kỳ khúc mắc nào.
Có lẽ có thể để lại cho Hứa Viêm cơ duyên hắn từng có, bởi vì hắn không có thiên phú cho nên không thể nắm chắc được và cũng rất tiếc nuối.
Mà Lý Huyền hắn vẫn là một sư phụ đáng kính ngưỡng ở trong lòng Hứa Viêm như cũ.
Như thế chính là kết quả tốt nhất cho đoạn tình cảm sư đồ này.
Mười ngày sau Hứa Viêm đã quay trở lại, ngoài ra hắn còn mang về cho hắn một cái Ngọc Như Ý và vài vật trang trí bằng ngọc khí.
“Tốt, tốt, đồ nhi đã chạm đến tâm vi sư rồi.”
Lý Huyền ngay lập tức cực kỳ vui vẻ.
Tên đồ đệ này thật sự không tệ chút nào!
Giá trị của ngọc này trông có vẻ rất xa xỉ!
Thật sự rất đẹp mắt!
Còn về hung thú trong rừng Ác Sát, nếu Hứa Viêm đã quay trở lại thì có nghĩa là nó đã được giải quyết rồi, vậy nên Lý Huyền cũng không hỏi đến.
Chỉ là lúc Hứa Viêm quay trở về có vẻ như không giống như trước đây.
Cụ thể là không giống ở chỗ nào thì Lý Huyền lại không nói rõ ra được, hắn chỉ thắc mắc một chút chứ cũng không có nghĩ nhiều.
Sau khi Hứa Viêm quay trở về thì lại khôi phục tiết tấu tu luyện giống như cũ, điểm khác biệt đó là hắn bắt đầu luyện tạng.
“Phủ tạng rất yếu ớt, khi bắt đầu luyện tạng nhất định phải cẩn thận, không thể nóng vội nếu không sẽ dễ dàng làm tổn thương chính mình.”
Hứa Viêm đang điều động khí huyết để luyện tạng, đầu tiên cần phải uẩn dưỡng trái tim, sau khi bắt đầu rèn luyện thì trái tim trở nên càng có lực hơn, hơn nữa mỗi một lần nhảy lên thì khí huyết xung quanh thân thể đều sẽ tăng lên.
“Nhất định phải tranh thủ hoàn thành luyện tạng trong vòng ba tháng!”
Sau khi Hứa Viêm rèn luyện ra Ngọc Cốt thì niềm tin cũng tăng mạnh lên, hoàn thành luyện tạng trong ba tháng thật sự có hơi khiêm tốn.
Ba ngày sau.
Càng rèn luyện thì trái tim trở nên càng mạnh mẽ hơn, ngay cả khí huyết cũng tăng hơn phân nửa, lần rèn luyện tiếp theo có thể kịch liệt hơn mà không cần lo lắng sẽ tổn thương đến trái tim.
Chỉ là khi trái tim trở nên mạnh mẽ hơn thì Hứa Viêm cũng phát hiện ra một vài vấn đề.
“Có cảm giác hơi mất cân bằng, không thể chỉ rèn luyện trái ti được, cần phải rèn luyện những phủ tạng khác mới được.”
Hứa Viêm bắt đầu rèn luyện phổi.
Hắn nhớ kỹ lời của sư phụ về việc luyện tạng, ngũ tạng tương ứng ngũ hành, khí huyết vận chuyển trong ngũ tạng hợp thành một thể hoàn chỉnh, khi ngũ hành dung hợp thì cũng là lúc luyện tạng hoàn thành.
Đầu tiên Hứa Viêm bắt đầu rèn luyện và cường hóa phủ tạng, tiếp theo đó chính là đồng thời rèn luyện ngũ tạng, khí huyết vận chuyển chính giữa ngũ tạng, mỗi một lần rèn luyện đều có thể cảm giác được sự tiến bộ rõ rệt.
Ngoài ra khí huyết cũng đang không ngừng tăng lên.
......
Sau khi Hứa Viêm trở về thì sinh hoạt lại khôi phục giống như cũ, cả người Lý Huyền đều trở nên nhàn nhã.
Sự kiên trì của Hứa Viêm khiến cho hắn cực kỳ thán phục.
Đồ đệ ngốc này thật sự rất cố chấp.
“Thời hạn một năm đã trôi qua một nửa, chỉ cần thêm nửa năm nữa thì có thể giải thoát rồi.”
Lý Huyền thổn thức cảm thán.
Chỉ cần chịu đựng thêm nửa năm nữa thì sẽ có thể giải trừ quan hệ sư đồ, chính mình trốn đến nước Ngô đi vậy.
Có lễ vật phong phú lúc Hứa Viêm bái sư thì sinh hoạt phú quý hoàn toàn không thành vấn đề, sau đó thì cưới thêm hai ba mỹ kiều thê là được, đời này như vậy thật sự quá viên mãn.
Dù sao thì theo tình hình trước mắt cũng không tồn tại võ đạo nào mạnh hơn.
Huống chi nếu có tồn tại đi nữa thì với bối cảnh của Hứa Viêm cũng chưa thể gặp đến, vậy thì chính mình làm sao có thể gặp được chứ.
Luyện tạng hoàn toàn không gặp bất kỳ chướng ngại nào, thuận buồm xuôi gió.
Có thể rèn luyện ra Ngọc Cốt thì căn cơ võ đạo đã rất hùng hậu rồi, luyện tạng cực kỳ thuận lợi, đâu vào đấy và đang không ngừng tăng lên.
Sau hơn hai tháng tu luyện khổ cực thì Hứa Viêm đã sắp hoàn thành luyện tạng.
Phủ tạng mạnh mẽ hơn giống như đã thoát khỏi trạng thái máu thịt.
Giờ phút này thực lực của Hứa Viêm tăng thêm hai ba lần so với luyện tạng chi sơ.
Đặc biệt là khí huyết toàn thân trở nên vô cùng cường đại, cho dù là chất hay lượng đều tăng lên rất nhiều.
Một thân khí huyết hùng hậu bất kỳ lúc nào cũng có thể xuất nhập cơ thể hình thành một vòng bảo hộ.
“Trong vòng ba ngày nữa thì ta có thể hoàn thành luyện tạng.”