Trong lòng Hứa Viêm nghiêm nghị, ngoại hình con hung thú này không phải là hung thú được gọi là Hỏa Tông Lang mà hắn đọc được từ một quyển thoại bản cổ xưa sao?
Nghe đồn, Hỏa Tông Lang vô cùng mạnh, đã từng vào thành tàn sát bừa bãi, tạo thành vô số thương vong, dưới sự vây quét của đại quân tinh nhuệ mà vẫn bình yên rút đi!
Không ngờ trong rừng Ác Sát, thế nhưng có một con Hỏa Tông Lang!
“Ai nói thoại bản đều là gạt người? Ngay cả Hỏa Tông Lang cũng xuất hiện!”
Hứa Viêm kích động không thôi, khí huyết lưu chuyển, cả người đều phấn khích.
Hỏa Tông Lang, hung thú trong lời đồn.
Cũng không ít người xem qua thoại bản về Hỏa Tông Lang, nhưng đều không tin một con hung thú vào thành tàn sát bừa bãi có thể bình yên rút lui dưới sự vây quét của đại quân.
Quá phóng đại!
Nhưng Hứa Viêm tin, từ trận giao thủ vừa rồi tới xem, thực lực của Hỏa Tông Lang đủ để rút lui trong sự vây quét của đại quân.
Thân thể cường tráng, tốc độ nhanh nhẹn, lực lượng khổng lồ kia.
Cả hắn cũng cảm nhận được một ít áp lực, có thể thấy được Hỏa Tông Lang cường đại thế nào.
“Đây là cơ hội đột phá của ta!”
Hứa Viêm tin chắc, Hỏa Tông Lang chính là cơ hội để hắn đột phá Ngọc Cốt, đánh chết Hỏa Tông Lang, dưới áp lực đột phá gông cùm xiềng xích.
“Đến đây đi, hôm nay Hứa Viêm ta sẽ lấy mạng của Hỏa Tông Lang ngươi, rèn luyện ra Ngọc Cốt!”
Hứa Viêm nổi giận gầm lên một tiếng, khí huyết sôi trào, trên người thậm chí cũng hiện lên tia sáng nhàn nhạt như ngọc, sau đó hắn đột nhiên vọt tới.
Grào!
Hỏa Tông Lang gào rống một tiếng, đột nhiên lao đến, hai móng đánh tới, cái miệng khổng lồ mở ra, răng nanh nhỏ nước bọt hung hăng cắn Hứa Viêm.
Hai tay Hứa Viêm đột nhiên bắt lấy hai móng Hỏa Tông Lang, trước khi đối phương cắn tới, một cước hung hăng đá vào người Hỏa Tông Lang, trực tiếp đá bay khiến nó nện trên mặt đất.
Ngay sau đó xông lên, hắn lập tức nâng quyền lên đánh.
Hỏa Tông Lang phát ra tiếng rít gào, hai mắt trở nên đỏ tươi, khí tức tràn ngập bạo ngược, lông bờm màu lửa đỏ giờ phút này tung bay giống như ngọn lửa đang cháy.
Lại lần nữa nhào về phía Hứa Viêm.
Ầm!
Hứa Viêm bay ngược ra sau, trong lòng kinh hãi không thôi, thân thể của Hỏa Tông Lang làm sao lại trở nên cực nóng vậy?
Hỏa Tông Lang nhảy xuống.
Một người một thú, vật lộn lẫn nhau.
Hứa Viêm nổi giận gầm một tiếng, đấm lui Hỏa Tông Lang, rồi hắn lại lần nữa nhào lên, bắt lấy hai móng của Hỏa Tông Lang, ấn nó lên mặt đất.
Nhưng chân sau Hỏa Tông Lang không ngừng đá đạp lung tung, trực tiếp tới trên người Hứa Viêm, lực đạo mỗi một cú vô cùng mạnh, đá đến mức khí huyết Hứa Viêm chấn động, đau đớn kích thích thần kinh.
“Chết đi!”
Ầm!
Hứa Viêm ra sức ném bay Hỏa Tông Lang ra ngoài, khí huyết cả người sôi trào, giờ phút này toàn thân Hứa Viêm có một cổ hơi nước bốc lên, làn da đều dần dần chuyển sang đỏ.
Hỏa Tông Lang rất mạnh, nó hoàn toàn vượt xa các loại dã thú bình thường.
Hứa Viêm bắt đầu cảm nhận được áp lực, giờ phút này hắn chỉ cảm thấy khí huyết sôi trào, cả người hắn cũng tiến vào một loại trạng thái thăng hoa.
Khí huyết xung quanh thân thể lưu chuyển khiến cho sức mạnh không ngừng tăng lên.
Oanh!
Hắn lại tiếp tục lao lên chiến đấu với hỏa tông lang.
Càng chiến đấu thì khí huyết càng trở nên sôi trào, có lúc hắn còn vật lộn với hỏa tông lang rồi cùng nhau lăn lộn trên mặt đất.
Không biết trên thân thể đã bị hai chân hỏa tông lang đạp bao nhiêu lần, hai tay hắn kiềm lại cái miệng khổng lồ của hỏa tông lang đang muốn cắn xuống, đồng thời đá mạnh vào thân thể của nó.
Một người một thú lăn lộn trên mặt đất đấm đá lẫn nhau.
Rầm!
Đột nhiên Hứa Viêm đánh vào một cái cây lớn, hắn nổi giận hét lên một tiếng rồi bắt lấy hai cái răng nanh của hỏa tông lang, dùng hết sức quăng mạnh hỏa tông lang vào thân cây.
Cuộc chiến đã đến hồi kịch liệt, thế nhưng vào lúc này Hứa Viêm lại cảm giác được khi khí huyết không ngừng được kích phát, không ngừng tiêu hao và không ngừng gây sức ép lên thân thể thì tấm chắn Ngọc Cốt bắt đầu buông lỏng.
Đột nhiên ngay lúc này giống như có một tiếng “răng rắc” vang lên, tấm chắn đã hoàn toàn vỡ vụn.
Khí huyết đột ngột tăng mạnh chỉ trong nháy mắt, xương cốt tiếp tục được rèn luyện.
“Ngươi tưởng chỉ có ngươi mới biết cắn thôi à?”
Hứa Viêm bắt lấy hai răng nanh của hỏa tông lang rồi ném mạnh nó xuống đất, mặc kệ tứ chi của nó đạp mạnh vào thân thể của mình, hai mắt hắn đỏ ngầu cắn mạnh vào cái cổ đang lộ ra của hỏa tông lang.
Phập!
Trong miệng hắn đầy lông.
Hứa Viêm phun ra một miệng lông rồi tiếp tục cắn xuống.
Giờ phút này Hỏa Tông Lang có hơi hoảng sợ, nó giãy dụa kịch liệt, tứ chi đạp mạnh vào thân thể Hứa Viêm, âm thanh “bụp bụp” vang lên không ngừng nghỉ, thậm chí Hứa Viêm còn có thể cảm giác được xương cốt toàn thân đều chấn động khi bị đạp.
Hứa Viêm giữ chặt hỏa tông lang rồi đổi một tư thế khác, hai chân hắn đè chặt chi trước của hỏa tông lang, sau đó tiếp tục cắn mạnh vào yết hầu của nó.
Hứa Viêm cắn hết cái này đến cái khác cho đến khi một tiếng “phụt” vang lên, phần da ở yết hầu của hỏa tông lang bị xé rách, máu tươi chảy ra ào ạt.