Chương 24: Đồ đệ này thật dễ lừa

“Nếu ta nhập môn võ đạo, ta sẽ trở thành người vô địch trong nước Tề, lấy một người địch vạn quân cũng không thành vấn đề!”

“Kể cả hoàng đế cao cao tại thượng cũng chẳng là cái thá gì hết!”

Giờ phút này, nhiệt huyết Hứa Viêm trào dâng, ánh mắt hắn cuồng nhiệt, tu luyện chi tâm càng thêm kiên định.

“Trong vòng một năm ta nhất định phải nhập môn, chính thức bái nhập môn hạ của sư phụ, tu luyện võ đạo vô thượng!”

Sau khi đánh chết cao thủ hạng nhất chặn đường mình bằng một quyền, Hứa Viêm tiếp tục lên đường.

“Không thể để lộ dấu vết nên con ngựa này không thể cưỡi được nữa, rất dễ bị lần theo.”

Hứa Viêm cân nhắc xuống ngựa.

Sau khi nhìn qua khu rừng cách đó không xa, hắn suy nghĩ một chút, trong lòng nảy ra một ý tưởng.

Hắn lập tức cúi người, vác con ngựa lên.

Ngựa: ?

Hứa Viêm vác ngựa đi vào rừng núi, bắt đầu đi đường vòng một hồi, xóa sạch dấu vết dọc đường, sau đó mới đi vào thôn Tiểu Sơn, tránh để người khác lần theo dấu vết.

Mãi cho đến khi xuyên qua rừng Ác Sát, hắn mới thả ngựa xuống rồi leo lên ngồi, đi về hướng thôn Tiểu Sơn.

Hứa Viêm cuối cùng đã trở lại, hắn còn mang theo một bao dược liệu lớn.

Điều khiến Lý Huyền vui nhất chính là tấm da hổ khổng lồ.

Nhìn vào màu sắc sặc sỡ, Lý Huyền gần như chắc chắn rằng đây là con mãnh hổ trong rừng Ác Sát!

Mối đe dọa từ rừng Ác Sát cuối cùng đã bị loại bỏ. Bản thân hắn xem như đã trả thù cho những cái chết thảm của người dân trong thôn.

“Sư phụ, ta đã giết Xích Tinh Hổ này ở rừng Ác Sát và không hề gây ra động tĩnh gì lớn.”

Hứa Viêm cung kính nói.

“Tốt! Tốt! Làm tốt lắm!”

Trong lòng Lý Huyền vui vẻ, ngoài miệng khen ngợi Hứa Viêm, hắn khá hài lòng với chuyến đi lần này của đồ đệ này.

“Cuối cùng sư phụ cũng hài lòng với biểu hiện của ta. Hiện giờ xương cốt của ta đã lột xác năm lần, khoảng cách rèn luyện Kim Cốt cũng không còn xa nữa. Chắc hẳn sư phụ cũng cảm thấy tốc độ luyện cốt của ta không tồi nhỉ?”

Khi Hứa Viêm nhận được lời khen, trong lòng rộn ràng như hoa nở.

“Đều là do sư phụ dạy tốt!”

Lý Huyền đang cầm tấm da hổ trong tay, càng nhìn càng thấy thích. Tấm da hổ này rất có giá trị, dùng để làm đồ gia truyền cũng không tệ!

Đồ đệ ngốc làm việc rất bài bản đấy chứ.

Lý Huyền nghĩ như thế bèn mở miệng động viên.

“Chăm chỉ tu luyện, nỗ lực lĩnh hội, nhất định ngươi sẽ đạt được thành tích.”

“Vâng sư phụ, đệ tử tuyệt đối sẽ không để người thất vọng!”

Hứa Viêm rất xúc động.

Nhìn thấy dáng vẻ xúc xúc động của hắn, Lý Huyền thở dài trong lòng. Đồ đệ ngốc này thật dễ lừa, chỉ cần động viên một chút đã giống như được bơm tiết gà vậy.

“Tốt lắm, vi sư tin tưởng ngươi!”

Lý Huyền gật đầu, rồi nói tiếp.

“Cỏ trong vườn rau đã mọc lại rồi, ngươi nên đi nhổ cỏ đi.”

Đồ đệ ngốc đã trở lại thì cũng đến lúc dọn sạch đám cỏ dại tích tụ trong vườn rau thôi.

Lại có người hầu hạ, cuộc sống tạm bợ có thể thảnh thơi được bao nhiêu thì cứ việc thảnh thơi.

“Hả?”

Hứa Viêm sửng sốt. Vì sao ta vừa trở về đã phải đi nhổ cỏ?

Lý Huyền làm vẻ mặt nghiêm túc.

“Vi sư thấy ngươi là một kẻ nóng tính, bộp chộp. Đi nhổ cỏ để tĩnh tâm lại, có lợi cho việc giác ngộ và tu luyện!”

“Vâng, sư phụ, đệ tử hiểu rõ!”

Hứa Viêm nghe vậy, trong lòng giật mình ngay lập tức, đồng thời cũng có chút xấu hổ.

“Sư phụ thường dạy phải trầm lắng tĩnh tâm, đề phòng kiêu ngạo và nóng nảy. Sau khi đánh chết một cao thủ hạng nhất bằng một cú đấm, ta trở nên bốc đồng hơn rất nhiều.”

“Thật sự không nên như vậy!”

“Đôi mắt tinh tường của sư phụ đúng là sáng như đuốc. Người chỉ cần liếc mắt một cái là có thể biết ta đang trở nên xốc nổi, nên mới để ta đi nhổ cỏ tĩnh tâm, lắng đọng tâm trạng, để việc luyện cốt đạt hiệu quả cao!”

Hứa Viêm vừa trở lại đã bị sai đi nhổ cỏ.

Lý Huyền thở dài thổn thức, đồ đệ ngốc này thật dễ lừa.

.....

“Thì ra đây là “Tâm sáng nhìn ta dưỡng chân ý”, mỗi một sự thay đổi dù rất nhỏ cũng ở trong đầu ta, ta có thể cảm nhận được những biến hóa rất nhỏ trong luyện cốt, không sót chút nào.”

Đó là nửa tháng sau khi Hứa Viêm trở lại thôn Tiểu Sơn.

Như thường lệ, trời còn chưa sáng, Hứa Viêm đã ra ngoài tu luyện.

Lúc bấy giờ, hắn lại hiểu ra, trong đầu hắn cảm nhận được những biến hóa rất nhỏ trong xương cốt và trên cơ thể, thậm chí đến cả từng li lưu chuyển của khí huyết.

Hiệu suất luyện cốt lại tăng lên rất nhiều.

“Hai bài công quyết kia không phải chỉ có như thế. Đó là bởi vì ta chưa thực sự lĩnh hội được bản chất của chúng!”

Lúc này Hứa Viêm thầm thở dài, bài công quyết mà sư phụ truyền lại quả là quá cao thâm.

Hắn càng tự nghiệm, càng hiểu được nó cao thâm dường nào.

Cuối cùng, lòng hắn như bừng tỉnh, chợt nhận ra rằng chính mình vẫn chưa giác ngộ đủ!

“Tính đến hiện tại ta đã lột xác tám lần, xương cốt toàn thân đều sắp đạt đến Kim Cốt rồi!”

“Chỉ cần lột xác thêm một lần nữa là cả thân thể sẽ hoàn toàn thành Kim Cốt!”

Sau nửa tháng chăm chỉ luyện cốt, đặc biệt là mỗi lần thông hiểu được bài công quyết thì khả năng khống chế khí huyết lại gia tăng, tốc độ luyện cốt cũng phát triển vượt bậc, hiện tại hắn đã lột xác được tám lần.

Tất cả xương trong cơ thể hắn đều đã chuyển thành màu vàng nhạt.

Khoảng cách đến lần lột xác thứ chín không còn xa nữa, khi ấy toàn thân sẽ trở thành Kim Cốt một cách hoàn chỉnh.

Hứa Viêm tiếp tục tu luyện, hắn có linh cảm rằng, chỉ một hai ngày nữa thôi, hắn sẽ luyện thành công Kim Cốt.