Chương 997: Falcon Scott Thất Thủ (15)

Chương 997: Falcon Scott Thất Thủ (15)

Những cột khói đen dâng lên bầu trời, che đi những ngôi sao. Giữa thiên đường hắc ám và vùng đất lạnh giá, hoang tàn, một ngọn lửa địa ngục sôi sục và dâng trào, nhấn chìm thế giới trong ánh sáng cam thiêu cháy. Vây quanh bởi vô số sinh vật và sự ồn ào của những tiếng gầm rú, từ cả Sinh Vật Ác Mộng lẫn những vũ trang hạng nặng, Sunny và Jet chiến đấu chống lại Đám Mây Cắn Xé.

Gió đang nổi lên.

Cố gắng không trượt chân trên máu hôi thối mà đã phủ lấy một phần lớn chiến lũy, Sunny kéo Kẻ Gặt Hồn đến gần và gập người, triệu hồi một quả cầu bóng tối quanh họ. Hơi thở cậu dốc và khô khàn.

Không có ánh sáng bên trong nơi trú ẩn tạm thời này, và những con non kia đã bắt đầu tấn công nó, cả kiến trúc run rẩy dưới những đòn đánh nặng nề. Tệ hơn nữa, cậu không dám duy trì rào cản này nhiều hơn vài giây, sợ rằng bầy sẽ mất hứng thú và chuyển sự chú ý đến thành phố bên dưới.

"Tôi không duy trì quá lâu nữa đâu."

Bậc Thầy Jet gần đến hơi khó chịu, trạng thái của cô cũng tơi tả và đẫm máu như cậu. Ngực cô lên xuống rối loạn, cho thấy cô cũng kiệt sức ngang cậu. Dù vậy, giọng nói của cô vẫn bình tĩnh:

"Cậu không thể chiến đấu nữa?"

Sunny lắc đầu, rồi sau khi nhận ra cô ta có lẽ không nhìn thấy mình, cậu lên tiếng:

"Không, không phải việc đó. Món bùa...tôi không có đủ tinh túy để duy trì nó quá lâu nữa."

Cô ngưng một chút.

"Làm hết sức có thể. Sau đó, chúng ta sẽ xem định mệnh chuẩn bị gì."

Sunny nhăn mặt trước từ ngữ mà cô ta chọn, rồi cân nhắc xem thử liệu đã đến lúc triệu hồi Ác Mộng. Con ngựa đen sẽ hữu dụng trong việc sống sót cơn thủy triều quái vật này, nhưng mà hai người họ vẫn chưa đến mức cần giải cứu. Cung cấp tinh túy cho Nguyện Vọng Cuối Đời mới là vấn đề.

Ác Mộng cũng to và thiếu đi bất kỳ loại giáp gì. Phòng ngự chủ yếu của nó là tốc độ và sự hung tợn, hai thứ đều không bảo vệ nó trước bầy sinh vật này. Nếu chiến mã của cậu chịu thương tổn nặng nề hôm nay, thì Sunny sẽ không thể gọi nó vào ngày mai.

'Vậy thì quay lại tàn sát thôi.'

Cậu liếc nhìn Jet.

"Chuẩn bị?"

Cô mỉm cười trong hắc ám.

"Luôn luôn."

Cậu cho bóng tối mất đi vật chất, và quả cầu đen quanh họ tan rã.

Ngay tức thì, một dòng lũ quái thú buông xuống hai người Vượt Bậc. Sunny và Jet bị đẩy phải đưa lưng vào nhau, không thể di chuyển. Thanh trường kiếm bằng ngọc của cậu và thanh đao bạc của cô biến thành bóng mờ, xé xác những sinh vật ghê rợn. Mùi máu lan tỏa ra không trung.

Đó là một cảnh tượng có phần anh dũng, y hệt những thứ cậu thường thấy trong phim truyền hình và truyện tranh về những người Thức Tỉnh gan dạ...nhưng mà không quá thực dụng. Bị kẹt ở một chỗ và giới hạn trong những việc có thể làm, Sunny trở thành một mục tiêu hoàn hảo.

'Nguyền rủa!'

Một cơn cuồng phong đánh vào họ, thổi bay nhiều con trong bầy. Jet dùng cơ hội đó để lao về phía trước và vung đao, khiến một vụ nổ băng giá lan ra trong bầy, và dọn một chút không gian quanh họ.

Ở trên cao, màn khói trông như một đám mây bão.

Sunny vẫn đang cung cấp tinh túy cho Nguyện Vọng Cuối Đời và duy trì sự cường hóa của [Vũ Trang Địa Ngục], hi vọng có thể tranh thủ thêm một phút...có lẽ nửa phút...cho Winter.

Nhưng mà Đám Mây Cắn Xé đột nhiên có vẻ học được cách chống cự món bùa của Solvane.

Không có sự gây hấn nào khác, đàn sinh vật đổi hướng, bay ngang qua hai Bậc Thầy đẫm máu. Bỏ qua pháp thuật dụ hoặc của Nguyện Vọng Cuối Đời, chúng lao về nơi mà rào cản bảo vệ của Dale vẫn đang lấp lánh với năng lượng ma thuật.

'Cái quái gì!'

Sunny chém sinh vật gần nhất, khiến nó đứt đôi. Những con thú khác đơn giản bỏ qua cậu và bay khỏi.

[Bạn đã giết một Quái Thú Thức Tỉnh, Con Non của Đám Mây Cắn Xé.]

[Bạn đã nhận...]

Cậu không để ý đến lời thì thầm của Ma Pháp và nhìn chăm chú cảnh tượng chiến trường như tận thế.

Trường chém giết bên dưới tường đã bị lửa bọc lấy. Bầu trời thì cũng cháy với những ngọn lửa dữ dội. Cơ thể chính của bầy có vẻ...hơi bị giảm đi. Nơi mà đã từng là một bức tường không gián đoạn, giờ là một tấm màn rách rưới, với những lỗ hỏng to và những khe hở bên trong đống kinh dị có cánh kia.

Winter và toàn bộ những người phòng ngự khác đã không lãng phí thời gian mà cậu đã tranh thủ cho họ.

Nhưng mà vấn đề là những ngọn lửa từ đòn tấn công ban đầu của cung thủ Vượt Bậc đã gần tàn lụi, và bây giờ, cả Đám Mây Cắn Xé đang tiến về phía thành phố.

Đây là thời khắc mấu chốt. Winter phải phá vỡ sự tiến công của chúng ngay lúc này...và để chuyện đó có thể xảy ra, không gì được phép làm cô bị gián đoạn.

'Mẹ nó chứ...'

Sunny chuẩn bị tinh thần, sẵn sàng lao về vị trí những người Bất Thường.

Cậu có thể nhìn thấy một xúc tu hắc ám từ khối u đã bị giảm đi đâm vào rào cản của Dale, tiếng gió hú ồn ào đến mức nhấn chìm âm thanh vang dội từ những khẩu súng điện từ trong một lúc. Rào cản trở nên ảm đạm, nhưng mà giữ vững...vào lúc này.

Một mũi tên rực rỡ thoát ra từ trong nó, vượt qua trường giết chóc và biến mất vào Đám Mây Cắn Xé. Rồi, như thể một phần lớn của bầy tự nổ tung vào trong, vô số sinh vật bị bạo lực kéo và nghiền nát bởi một lực lượng vô hình.

Nhưng mà, vẫn không đủ. Rào cản của Dale càng lúc càng tối hơn, và bầy vẫn đang tiến lên, chỉ khoảng chục giây nữa là đâm vào những người bảo vệ thành phố.

'Không đủ...'

...Và rồi, một cái bóng khổng lồ rơi xuống từ bầu trời, xé xuyên màn khói và đám mây bão che đi nó. Cùng lúc, một lưới tia chớp hủy diệt vây quanh Đám Mây Cắn Xé, biến cả thế giới thành màu trắng trong một giây. Hàng ngàn sinh vật ngay lập tức cháy thành tro bụi.

Một con chim săn mồi khổng lồ với lông vũ trắng và những vuốt hủy diệt làm từ thép bóng lưỡng lao vào bầy. Đôi cánh khổng lồ của cô bọc trong mây sấm chớp, và những tia sét nhảy múa quanh cơ thể cô như một cái áo choàng. Một cơn gió lốc xoáy được triệu hồi bởi sự xuất hiện của cô được ném vào trung tâm Đám Mây Cắn Xé.

Sunny đứng hình.

"Thủy Triều Bầu Trời!"

Thánh Tyris trông kiệt sức và tàn tạ, nhưng mà vẫn phi thường đáng sợ. Những lông vũ trắng của cô nhuộm đỏ bởi máu, và có một lớp băng mỏng phủ lấy nhiều bộ phận trên cơ thể cô.

Bất chấp những thứ đó, cô cắt qua bầy Sinh Vật Ác Mộng như một lưỡi chém của đao phủ, và cùng lúc, những cơn cuồng phong đè nén đám quái vật và đẩy chúng xa khỏi thành phố.

Sunny nhìn chăm chú cảnh tượng phi thường trong sự yên lặng mệt mỏi. Cậu chưa từng vui vẻ đến vậy khi thấy một vị Thánh.

Hạ thấp Tội Lỗi An Ủi, cậu nhìn Bậc Thầy Jet. Một câu hỏi hơi mơ hồ thoát khỏi môi cậu:

"...Chúng ta thắng rồi?"

Cô lưỡng lự một giây, rồi nhún vai.

"Có vẻ là vậ..."

Trước khi Kẻ Gặt Hồn nói hết câu, thì bức tường thành phố đột nhiên rung chuyển dưới chân họ.