Chương 996: Falcon Scott Thất Thủ (14)

Chương 996: Falcon Scott Thất Thủ (14)

Bầy quái thú buông xuống Sunny và Bậc Thầy Jet. Hai người họ di chuyển với tốc độ mà sẽ có vẻ như hoàn toàn phi nhân loại trong mắt những binh lính thường, nếu còn có người nào trong số họ ở lại gần đây để thấy...tò mò là, một Bậc Thầy cũng sẽ choáng váng không kém gì.

Cả hai người Vượt Bậc Bất Thường đang thể hiện khả năng thể chất mà chỉ những người với Phân Loại chiến đấu cực kì mạnh mẽ mới có thể sở hữu.

Cây đao của Kẻ Gặt Hồn biến thành một bóng mờ trong lúc cô xoay nó, mổ xẻ từng đám sinh vật ghê tởm. Thanh kiếm ngọc tuyệt đẹp nhảy múa như lông vũ, thu hết tính mạng này đến tính mạng khác.

Đương nhiên, cả Sunny lẫn Jet đều không ở yên, di chuyển trên chiến lũy rộng lớn như một cơn lốc thép cắt chém không ngừng. Họ khiêu vũ giữa đám Sinh Vật Ác Mộng, không bao giờ ở yên một nơi đủ lâu để bị chôn vùi dưới chúng.

Ừ thì...Sunny khiêu vũ. Phong cách chiến đấu của cậu là duyên dáng và trôi chảy đến mức như thể cậu không hề có hình dạng rắn chắc nào cả. Còn Bậc Thầy Jet thì chiến đấu với sự ghê gớm và thẳng thừng không thể tránh thoát của một đồ tể giàu kinh nghiệm, tàn sát kẻ địch vừa bài bản vừa tàn nhẫn.

...Cũng có một sự xinh đẹp trong sự dã man mê hoặc của cô ta.

"Chuẩn bị!"

Sunny không cần lời cảnh báo. Cơn lốc sinh vật quanh họ đã đủ tệ, nhưng mà nó cũng chỉ vừa mới bắt đầu - đa phần xúc tu của Đám Mây Cắn Xé vẫn chưa đến chỗ họ, và tình hình sắp sửa trở nên tệ hơn vô số lần.

'Ôi, ôi...tại sao mình lại đến cái lục địa chết tiệt này chứ?'

Đầy tự thương tiếc, cậu quay sang phải vừa đủ né tránh một con đang lao xuống, và vung Tội Lỗi An Ủi để chém một con khác. Cùng lúc, cậu nhìn ra khỏi mép tường, nơi mà một đoạn dài của thế giới bị bầy sinh vật che phủ.

Đến hiện tại, hai người họ đã bị bao vây từ mọi hướng, nhưng mà đa số những kẻ địch thì vẫn đến từ một hướng duy nhất. Tin tức tuyệt vời là Nguyện Vọng Cuối Đời có hiệu quả, ngăn đám con non này vượt qua bức tường và trốn đến thành phố.

Tin tức xấu là cậu không hề thấy được ngọn lửa của Winter nữa, có nghĩa là phần của bầy sinh vật tấn công họ nhiều nhất chỉ cách một giây trước khi trở nên khó đối phó hơn hẳn. Số lượng phải thật sự khủng khiếp mới có thể hoàn toàn che đi đám lửa lan truyền kia.

Sunny gọi những bóng tối, và một bức tường đen đột nhiên dâng lên giữa chiến lũy và thân chính của xúc tu. Vô số quái thú đâm vào náo trong giây kế tiếp, đâm xuyên bản thân lên những gai sắc bén mà bắn ra từ bề mặt đen đó. Thậm chí nhiều hơn nữa phải vặn vẹo trong không trung để tránh né trở ngại đó.

Đó không khiến bầy chậm lại quá nhiều, nhưng mà nó đã ép chúng phải nhỏ giọt qua từng chút một, cho Sunny và Jet chút không gian để thở.

Ít nhất là trong một lúc ngắn.

Rồi, tình hình thật sự căng thẳng.

"Argh, chết tiệt!"

Có quá nhiều đám con non lao về phía cậu để cậu có thể giết và tránh né toàn bộ. Sunny đang làm hết sức, nhưng mà đó vẫn là không đủ. Kể cả với sự giúp đỡ của hai tay bóng tối, cậu vẫn bị buộc phải trực tiếp nhận vài đòn tấn công trực diện.

Khiến bản thân nặng như một tảng đá, Sunny nghiến răng và trụ vững. Một cơ thể da ghê tởm đâm sầm vào cậu - nếu cậu đã không dùng Lông Vũ Sự Thật để thay đổi trọng lượng, thì cú va chạm đã ném Sunny xuống đất, hay thậm chí tệ hơn là ngã khỏi tường thành.

Nhưng mà như hiện tại, cậu chỉ lùi lại nửa bước, trong khi con non kia thì dội ngược ra với âm thanh xương gãy ghê rợn.

'A, đau đó...'

Trước khi Sunny có thể làm gì, một sinh vật khác xé vào cánh tay cậu. Giáp da của Áo Choàng Múa Rỗi giữ lại những răng nanh ghê gớm kia, nhưng mà không thể giữ toàn bộ chúng...

Tuy nhiên, những thứ răng nanh kia lại vô lực trên làn da Sunny, thậm chí không để lại nổi một vết trầy.

Cậu nhếch mép cười.

'Nhai thử xem, con khốn.'

Nghĩ đến đó, Sunny xoay Tội Lỗi An Ủi thành cầm ngược và dễ dàng cắt xuyên cái cổ dài của con quái vật. Thường thì, sẽ khó để có thể gây ra tổn thương ở vị trí ngượng nghịu như vậy, nhưng mà lưỡi kiếm ngọc của thanh kiếm nguyền rủa là sắc bén đến mức cậu không hề phải nỗ lực là mấy.

Cơ thể của con non co giật và ngã xuống. Nhưng mà cái hàm bị đứt rời của nó thì vẫn cố chấp gặm trên da thịt Sunny.

'Sao cũng được...'

Ngó lơ cái hàm như kiềm sắt và hơi ướt át khó chịu của nó, cậu lại chiến đấu. Vài giây sau đó, nó bay ra khỏi cẳng tay cậu, bị kéo đi bởi quán tính mạnh mẽ.

Buồn là, đó không phải con vật cuối cùng mà đã có thể đánh trúng cậu. Trong lúc số lượng kẻ địch tăng lên không thôi, Sunny bắt đầu bỏ lỡ nhiều đòn tấn công hơn. Đa số chúng không thể xuyên qua rào cản cứng cáp là Vỏ Cẩm Thạch, nhưng mà vài cái thì đã làm được - có những vết trầy nông đây đó trên người cậu, và số lượng đó cũng nhanh chóng tăng lên.

Bậc Thầy Jet ở hoàn cảnh tương tự, mặc dù cô không hề có vẻ bận tâm đến nó. Mặc dù bộ giáp da màu đen của cô bị xé rách tơi tả, để lộ làn da như thạch nhũ và những giọt máu đỏ sẫm, cô vẫn chiến đấu với sự tàn báo không kiềm chế, có phần tráng lệ. Thậm chí có một nụ cười hắc ám, nguy hiểm trên mặt cô.

'Người phụ nữ này bị gì vậy?'

Cậu lãng phí một khoảnh khắc để thay đổi ánh mắt và nhìn tâm của cô, chỉ để thấy nó tràn trề tinh túy, đầy đến mức giới hạn. Sự lãng phí đó khiến cậu nhận thêm một vết trầy, cũng như một chút ghen tị.

'Chết tiệt, Phân Loại của Bậc Thầy Jet đơn giản là ăn gian...'

Nói công bằng thì Phân Loại của bản thân cậu cũng khá là ăn gian. Hơn thế nữa, hai người họ đang chiến đấu ở điều kiện gần như tối ưu - Kẻ Gặt Hồn là rất phù hợp với việc chiến đấu với số lượng lớn kẻ địch yếu hơn, những kẻ mà có thể cung cấp cô với lượng tinh túy bất tận, còn Sunny thì là một mối họa thật sự khi được vây quanh bởi bóng tối.

Trong cả đêm dài ở cực, cả thế giới bị bao phủ trong bóng tối, và cậu thì là Chủ Nhân của nó.

Vậy mà...

Cả hai người họ đều ở trong nguy hiểm ghê gớm.

Kể cả nếu một cá thể trong bầy con non này không phải đe dọa quá lớn đối với hai người Vượt Bậc, hàng ngàn hàng ngàn con thì lại là khác. Một quân đội kiến thừa sức giết chết một con voi.

Mặc dù cậu không rành lắm con voi đó là con gì.

Nghiến răng, Sunny khiêu vũ giữa vô số sinh vật và cảm giác tinh túy của bản thân biến mất ở tốc độ đáng sợ.

'Winter tốt hơn là nên rất bận rộn với việc hủy diệt phần chính của bầy...nhanh!'