Chương 995: Falcon Scott Thất Thủ (13)

Chương 995: Falcon Scott Thất Thủ (13)

Thế giới có vẻ bị kẹt trong một cơn động kinh bạo lực. Hắc ám của đêm bất tận bị tàn phá, xé rách bởi những đám lửa lan tỏa và những ánh sáng rối loạn từ vô số vũ trang. Âm thanh súng bắn và những tiếng hét phi nhân loại hòa thành một lực lượng như chạm đến được, đè xuống Sunny từ mọi hướng.

Cách đó một đoạn, trên một cánh đồng giết chóc như cơn ác mộng rực lửa, Đám Mây Cắn Xé thay đổi hình dạng để tạo một khe hở trong bức tường lửa. Một đống quái thú hắc ám tràn ra trước, lao về phía hàng phòng ngự của thành phố cuối cùng của nhân loại trong vùng này. Phần bầy tiến đến vặn vẹo, tạo thành một khối u to lớn, dài rộng.

Trông nó như một xúc tu khổng lồ mà đang lớn lên và vặn vẹo, nhắm về một điểm duy nhất trên bức tường thành...quả cầu năng lượng nơi Dale và Winter đang cố thủ.

'Có gì đó đúng là rất sai...'

Từ lúc nào mà Đám Mây Cắn Xé lại có mục đích rõ ràng như này? Làm sao mà một bầy quái thú non không đầu óc không chỉ có thể nhận dạng mối đe dọa trí mạng nhất, mà còn cho thấy đủ sự phối hợp để cố loại bỏ nó đầu tiên?

Cảm giác một cơn lạnh chạy dọc sống lưng, Sunny kích hoạt [Nguyện Vọng Cuối Đời] và nhìn đầu xúc tu hắc ám kia chuyển hướng, nhắm đòn tấn công về phía cậu.

'Tuyệt vời.'

Cậu liếc nhìn Jet, lưỡng lự một giây, rồi hỏi bằng giọng khô khan:

"Cô chắc là chúng ta muốn làm như này?"

Kẻ Gặt Hộn hạ thấp cây đại đao của mình, một lớp băng mỏng chậm rãi dày hơn trên lưỡi kiếm bạc của nó. Vuốt mái tóc đen như lông quạ ra sau, cô mỉm cười từ khóe miệng.

"Mong muốn của chúng ta thì có liên quan đến gì chứ?"

Sunny nhìn trở lại bầy sinh vật đang đến gần và thở dài.

"...Cũng đúng."

Đến lúc này, đa số những vũ khí ở phía nam của tường đã tập trung vào đoạn lồi mà đang tiến về trước. Nó bị xé rách bởi những đầu đạn tungsten nặng nề từ những khẩu súng điện từ, cơn bão đợn thả ra từ vô số nòng súng máy, những khẩu súng trường từ những bộ binh, những Ký Ức và Kĩ Năng của những người lính Thức Tỉnh.

Trong lúc Sunny quan sát, đống tên lửa bắn ra từ vai những MWP cao kều, vượt qua bầu trời và khiến vô số quái vật nổ tung thành từng mảnh.

Bầy sinh vật tấn công liên tục vỡ đi và tái tạo, những con thú mới ngay lập tức thế vào vị trí của những con bị giết để đóng lại khe hở...nhưng mà không có dấu hiệu chậm lại, có nghĩa là Sunny sẽ không thể thoát khỏi nó.

Ừ thì...cậu không lo lắng.

"Mày chắc chắn là lo lắng."

Sunny nhăn mặt và khó chịu liếc nhìn Tội Lỗi An Ủi. Phòng ngự tâm trí của cậu lúc này đáng lẽ là khá cao. Tại sao cây kiếm chết tiệt này lại không hề bị ảnh hưởng?

"À, đúng rồi. Cái vỏ mới cứng của mày...có lý do để tự tin ha, chắc vậy. Và nếu đó là không đủ, mày luôn có thể thoát bằng cách biến thành bóng tối. Đúng không?"

Sunny giả vờ không nghe giọng nói tà ác đó.

"Mày không dừng lại để suy nghĩ về Jet sao? Cô ta sẽ thoát đi đâu? Mày sẵn sàng thấy cô ta chết chưa? Mày tốt hơn là nên sẵn sàng...một người ngoài như cô ta dù sao cũng chả quan trọng gì..."

Sunny nhìn sang Bậc Thầy Jet, người đang quan sát bầy sinh vật bên cạnh cậu. Gương mặt xinh đẹp của cô bình tĩnh và tập trung.

Cậu thở dài.

'Mày thấy tự hào về bản thân lắm nhỉ? Trêu đùa tao, dùng những nỗi sợ hãi và tự ti sâu đậm nhất của tao...nhưng mày không thấy xấu hổ về bản thân chút nào sao?'

Tội Lỗi An Ủi không trả lời.

'Tao phải thừa nhận, mày đúng là khiến tao bị bất ngờ vài lần. Nhưng mà, giờ khi tao biết nên trông đợi thứ gì, tại sao những câu châm chọc trẻ con của mày có thể ảnh hưởng tao? Tao không biết liệu mày thật sự là giọng nói của cây kiếm nguyền rủa, hay chỉ là một phần tiềm thức của tao bị nó vặn vẹo...mặc dù cái sau thì khả năng cao hơn. Nhưng mà, một thứ mà tao biết, thì đó là mày đang chơi ở sai mức độ rồi, thằng bạn.'

Cậu khẽ vung thanh kiếm xinh đẹp.

'Ý tao là, mày cho mày là ai? Mày không phải giọng nói của Ariel, Ác Ma Sợ Hãi. Mày chỉ là một ký ức...của một tiếng vang...của một lời thì thầm. Một thứ nhỏ bé, yếu ớt, đáng thương hại như vậy muốn khiến tao phát điên? Làm ơn, đừng chọc tao cười.'

Có vài khoảnh khắc yên lặng, và rồi, giọng nói tà ác kia trêu chọc trả lời:

"Vậy mà, mày lại ở đây, nói chuyện với một giọng nói tưởng tượng trong giữa một trận chiến."

Sunny mỉm cười.

'Thì sao chứ? Nghe thấy giọng nói và nói chuyện với bản thân gần như là thú vui của tao đó.'

Đã đến, đã làm.

Cậu đẩy đi những tiếng thì thầm khó chịu đến sau tâm trí, và tập trung vào việc sắp đến.

Một cái bóng nhỏ đột nhiên rơi xuống từ bầu trời. Sunny suýt di chuyển để tấn công nó, nhưng rồi giữ bản thân lại. Giây kế tiếp, một con quạ quen thuộc đậu lên vai Jet, kiêu ngạo liếc nhìn cậu, rồi quay sang chủ nhân nó.

"Bầi! Bầi!"

Jet mỉm cười vỗ vỗ đầu con quạ.

"Ừm. Ta biết. Giờ thì đi đi, nơi này sẽ quá nguy hiểm với ngươi."

Con quạ giận dữ kêu lên một tiếng rồi tỏa cánh ra để khiến bản thân trông to hơn, nhưng mà vô dụng - cô đã hủy đi Tiếng Vang, khiến nó tiêu tan thành một cơn lốc tia sáng.

Vài giây sau đó, bầy sinh vật đã đến gần họ.

Con thú đầu tiên lao về trước bị gọn gàng chém đôi bởi thanh đao của Jet, hai phần da thịt đẫm máu xấu xí bay qua tường và rơi xuống trại bên dưới. Nhưng mà con kế tiếp đã theo ngay sau.

Sunny cho phép tâm trí chuyển thành trạng thái thấu hiểu chiến đấu - hay nên nói là chìm sâu hơn vào nó, vì sự thấu hiểu từ lâu đã như bản năng thứ hai của cậu. Những ý nghĩ tăng tốc, và giác quan với thế giới trở nên sắc bén, rõ ràng, và bao phủ hơn.

Cậu hơi tiến lên vài bước, Tội Lỗi An Ủi lóe lên và đâm xuyên cơ thể sinh vật. Da thịt nó tách ra trước lưỡi kiếm như là nước vậy.

Cùng lúc, những bóng tối quanh họ cựa quậy, và một tá xúc tu đen dâng lên từ chúng, nắm lấy đám con non đang tấn công và xé xác chúng.

Những xúc tu này là khác và phức tạp hơn nhiều những thứ mà cậu đã triệu hồi trước kia - những cái này có khớp và trông có cấu trúc, ở cuối là những bàn tay thô thiển, nhưng mà linh hoạt và mạnh mẽ. Những giờ dài rèn luyện của Sunny không phải là vô ích. Cậu đã đẩy sự nắm bắt về Hiện Thân Bóng Tối lên rất nhiều.

...Đương nhiên, dùng nó thiêu đối tinh túy của cậu. Mọi thứ Sunny làm đều yêu cầu tinh túy - dệt những sợi chỉ bóng tối, liên tục triệu hồi Sấm Đánh, duy trì và tăng cường hiệu quả của Nguyện Vọng Cuối Đời, lấp đầy cơ thể với sự bền bỉ và sức mạnh. Bất cứ Bậc Thầy nào khác thì đã cạn kiệt năng lượng rồi.

Nhưng mà lượng dự trữ của Sunny là rộng lớn và quyền lực, hơn gấp bốn lần những người cùng Cấp Bậc về mặt thể tích. Cùng lúc, sự điều khiển của cậu về mặt tinh túy phải nói là tuyệt vời, cho phép một sự hiệu quả gần như hoàn hảo.

Cậu vẫn còn rất nhiều sức chiến đấu bên trong mình.

Câu hỏi là liệu nhiêu đó có là đủ.