Chương 980: Thủ Đô Công Hãm

Chương 980: Thủ Đô Công Hãm

Việc chuẩn bị không mất quá lâu. Trong lúc đoàn sẵn sàng cho một cú đẩy cuối cùng, ba Bậc Thầy thoáng thảo luận về kế hoạch cho trận chiến.

Không có quá nhiều thứ họ có thể làm. Nếu mọi thứ ổn thỏa, thì đa phần Sinh Vật Ác Mộng sẽ bị kéo đi bởi những người bảo vệ thành phố, và con đường núi sẽ được tổ đội Bất Thường dọn dẹp. Nhưng mà, luôn là ý tưởng tốt để chuẩn bị vài phương án dự phòng, chỉ để phòng hờ.

Đến một lúc, Roan nhìn Sunny từ trên xuống và nói:

"...Cậu trông khác, Sunless."

Sunny khẽ nghiêng đầu, bối rối.

"Tại sao lại không? Lần cuối chúng ta gặp nhau, tôi đã chỉ là một Thức Tỉnh Giả. Ồ...hay ý ông là da của tôi?"

Roan lắc đầu và mỉm cười.

"Không, ý ta không phải vẻ ngoài của cậu. Cậu chỉ có vẻ...già hơn."

Sunny chớp mắt vài lần nữa.

"Nhưng tôi đúng là già hơn? Khoảng hai năm?"

Bậc Thầy điển trai bật cười.

"Đúng là vậy. Dù sao thì, ta nghĩ chúng ta đã sẵn sàng hết sức có thể. Chúng ta nên truyền tín hiệu chứ?"

Sunny gật đầu, Roan triệu hồi một Ký Ức mà trông như một tấm bảng bằng đất sét. Ông ta đơn giản vẽ một đường gấp khúc lên đó, rồi vẫy tay với họ và đi về phía con griffin của mình.

Không lâu sau đó, đợt xuất kích mà đáng lẽ dẫn đa số đám Sinh Vật Ác Mộng khỏi thung lũng bắt đầu làm việc. Đầu tiên là một đợt tên lửa hạng nặng, theo sau bởi một đội MWP xuất hiện ở phía xa, theo cùng với nhiều đội Thức Tỉnh.

Sunny và Naeve yên lặng nhìn biển sinh vật dâng lên phía trước, rồi liếc nhìn lẫn nhau và lao về phía phương tiện của họ. Vật Kinh Tởm và Đen Đen đứng dậy và lắc cơ thể gầy gò của chúng, chuẩn bị cho một trận chiến.

Chúng không phải chờ lâu.

Ngay khi bầy Sinh Vật Ác Mộng di chuyển về phía bên kia thung lũng và tràn ra khỏi nó, đuổi theo lực lượng nghi binh, Tê Giác gầm gừ và lao về phía trước. APC tàn tạ hoạt động hoàn hảo, như thể nó đang tập trung toàn bộ sức mạnh sót lại cho một cú đẩy huy hoàng cuối cùng.

Cột phương tiện theo sau cỗ máy hùng mạnh.

Đoàn lăn xuống vào thung lũng. Trước khi có Sinh Vật Ác Mộng nào có thể phản ứng, một cơn mưa đạn, mũi tên, và những thứ ma thuật rơi vào chúng, xé xác đám quái vật.

Xa hơn một chút, đuôi của bầy sinh vật bị lừa cảm nhận được có gì đó không đúng. Thật nhiều sinh vật quay người lại và nhìn thấy đoàn phương tiện. Những tiếng gầm rú và kếu gào của chúng thông báo cho đám còn lại, và một đám chúng chật vật, không biết nên chọn mục tiêu nào.

Trước khi đuôi của bầy có thể định hướng trở lại, thì một cơn mưa kim loại kì lạ rơi xuống từ bầu trời, đâm xuyên mặt đất trước chúng thành một đường dàn ra. Rồi, những tia điện sáng chói đột nhiên bắn ra giữa những trụ đó, tạo ra một bức tường tia chớp.

Vài Sinh Vật Ác Mộng đầu tiên mà cố vượt qua rào cản ngay lập tức bị biến thành tro. Roan giữ chúng lại, vào lúc này, nhưng mà lượng dự trữ tinh túy của ông ta có lẽ sẽ không kéo dài quá lâu.

Hơn nữa, những sinh vật mạnh mẽ hơn có thể chịu đựng thương tổn đó và len qua bức tường điện. Vài con khác thì có thể nhảy qua nó...một con thật ra là đang cố gắng làm vậy.

Nhưng mà trước khi nó có thể tiếp đất, thì một ngọn giáo rơi xuống từ bầu trời, xuyên thủng sinh vật đó.

Tê Giác đã bắt đầu hướng về phía lối lên con đường núi kia.

Những Tiếng Vang của đoàn di chuyển ở phía trước, xé xác vài con vật mà bằng cách nào đó sống sót những đòn tấn công tầm xa. Ngay cả Quạ cũng đang giúp đỡ, lao xuống từ trên tời để cắn xé những kẻ địch yếu hơn.

Sunny cho từng mũi tên bay ra. Mỗi mũi đâm xuyên một điểm dễ thương tổn trên cơ thể đám Sinh Vật Ác Mộng, giết chúng ngay lập tức. Sự chính xác của cậu là hoàn hảo đến đáng sợ...nhiều tháng chiến đấu ở Nam Cực thật sự đã mài giũa cung thuật của cậu.

'Kai sẽ tự hào...'

Hơi di chuyển tầm nhắm, Sunny thở dài. Bạn cậu lúc này đang làm gì? Có lẽ là đang nhìn chăm chú những con thuyền chiến ở cảng, chờ đợi đến lượt lên thuyền.

Đuổi đi những sự phân tâm, Sunny tập trung vào công việc trước mắt.

...Đến lúc rào cản tia sét của Roan ngừng hoạt động, đoàn đã leo lên dốc cao, trên đường rời khỏi thung lũng. Naeve đã thu xếp một bãi mìn trong trường hợp có đám đuổi theo, nên việc rút lui của họ là có cơ hội tốt để diễn ra suôn sẻ.

Và quả thật, khiến ai cũng bất ngờ, không có gì xảy ra.

Cao hơn trên núi, Sunny đang đứng trên nóc Tê Giác và nhìn chăm chú Cổng quen thuộc ở phía trước. Đó là nơi mà cậu đã giết Hộ Vệ Cổng, Kẻ Chứng Kiến Ô Uế, vài tháng trước. Rất ít thứ đã thay đổi ở nơi này.

Con đường núi trống trãi đến đáng nghi ngờ, và rất nhanh chóng, cậu nhận ra tại sao. Một người trong bộ giáp tấm nặng nề đột nhiên xuất hiện từ sau một tảng đá to và dễ dàng nhảy lên nóc Tê Giác, cách Sunny chỉ vài bước.

Gương mặt hắn giấu sau mũ giáp kín, nhưng mà Sunny nhận ra đó là Vượt Bậc Giả Dale - cộng sự cũ của Winter và là một trong những Đại úy của Đại Đội Bất Thường - bởi vì trang bị và cách di chuyển trầm ổn của ông ta.

Bậc Thầy Knight nhìn cậu và gật đầu.

Sunny nhếch mép cười.

"Chào Dale. Nhìn ông đúng là thuận mắt ha. Nói này, ông lúc nào cũng trông cuốn hút như vậy sao?"

Chiến binh trong bộ giáp nhìn cậu vài giây, rồi lắc đầu. Một giọng nói bình tĩnh vang ra từ đằng sau mũ giáp:

"...Cậu trông cũng không tồi chút nào, Sunny."

Nói xong, ông ta hủy đi khiên và triệu hồi một cây cung dài mạnh mẽ.

"Giờ thì, làm ơn tập trung được không? Chúng tôi làm tốt nhất có thể, nhưng mà đây vẫn sẽ là chuyến đi gian nan."

...Và quả thật là vậy.

Nhưng đến cuối cùng, đoàn vẫn có thể an toàn đến cổng Falcon Scott.

Trong lúc Tê Giác lái qua những phòng ngự hùng mạnh của thủ đô công hãm và đến gần bức tường hợp kim bất khả xâm phạm của nó, Sunny không nhịn được mà nhìn nó chăm chú với sự trầm trồ.

Lúc cậu rời khỏi, thành phố đã sở hữu phòng ngự ghê gớm...nhưng mà còn lâu mới đáng sợ bằng như này.

Bức tường hợp kim cao ít nhất bảy mươi mét, vây quanh toàn bộ cứ điểm. Nhiều tháp phòng ngự của nó chứa đựng những cỗ súng điện từ hủy diêt, thứ mà có vẻ đã được lấy từ những chiến hạm không còn hoạt động. Hàng ngàn cỗ súng máy được đặt dọc tường, vài cái nhắm xuống đất, vài cái nhắm lên bầu trời tăm tối. Sunny có thể nhìn thấy những MWP đi tuần ở những chiến lũy.

Khu vực giết chóc quanh thành phố là đầy những cái xác, phần lớn những Sinh Vật Ác Mộng là bị xé xác hoàn toàn. Những đội kĩ sư di chuyển giữa chúng, thu thập những mảnh hồn và vật liệu quý giá.

Toàn bộ sức mạnh của Quân Đội Đầu Tiên được tập trung ở đây, và bản thân thành phố đã được chuyển đổi thành một pháo đài ở quy mô mà Sunny khó có thể tưởng tượng lượng nỗ lực, tài nguyên, và tài tình mà đã bỏ ra để xây dựng pháo đài đáng ngưỡng mộ này.

Falcon Scott trông...quá to để có thể thất thủ.

Toàn bộ sự chú ý của Sunny tập trung vào cánh cổng to đùng của thủ đô công hãm, thứ mà đoàn phương tiện hiện đang nhanh chóng đến gần.

Ngay khi những cái bóng của tường thành phố ngã lên cậu, cậu thở ra một hơi khẽ và đột nhiên loạng choạng, như thể mất đi toàn bộ sức mạnh.

Một cảm giác nhẹ nhõm mãnh liệt, áp đảo tràn qua toàn bộ cơ thể Sunny. Cậu chậm rãi hạ mình xuống trên nóc APC.

Những hình ảnh mù mờ từ những việc xảy ra trong vài tháng qua lóe lên trong đầu cậu. Những con đường trống rỗng của LO49, hắc ám ghê rợn trong đường hầm dưới lòng đất, bóng dáng đáng sợ của Goliath dâng lên từ dưới biể...và nhiều, nhiều thứ khác nữa.

Toàn bộ đã ở phía sau cậu rồi.

'Chúng ta...làm được rồi?'

Cổng của Falcon Scott bắt đầu mở ra, như thể trả lời câu hỏi của cậu.

Quả thật, Sunny đã đúng.

Cậu cuối cùng đã có thể mang những người của mình đến an toàn.

Trên khắp Trung Nam Cực, nhân loại đang rút lui về phía bắc, đến thành lũy cuối cùng của họ ở nơi nguyền rủa này.

...Nhưng mà, nhân loại không phải những kẻ duy nhất di chuyển về hướng đó.

Đâu đó trên bờ biển, một bầy Sinh Vật Ác Mộng đang cư xử kì lạ. Chậm chạp và yên lặng, đám sinh vật đang đi về phía làn sóng biển. Lần lượt, chúng đi vào trong nước hắc ám, chỉ để biến mất dưới bề mặt mà không để lại một dấu vết. Một ngày sau đó, cảnh tượng ghê rợn tương tự có thể nhìn thấy đang diễn ra xa hơn ở phía bắc.

Cách xa nơi đó, sâu trong dãy núi, một dòng sông hắc ám đang chảy xuyên qua một khe núi sâu. Nếu bất cứ ai đến nhìn kỹ hơn thì họ sẽ phát hiện hắc ám đó thật ra là bao gồm vô số những con bọ đen, nhỏ xíu. Cắn nuốt mọi thứ trên đường, đám bọ cũng hướng về phía bắc.

Ở một nơi khác nữa, một ngọn núi khổng lồ có vẻ như di chuyển về cùng hướng đó. Tên khổng lồ đá đi trên vùng đất hoang tàn, cả thế giới rung chuyển với mỗi bước đi của hắn. Con mắt duy nhất của hắn nhìn chằm chằm về phía xa, như thể có khả năng xuyên qua nhiều ngàn cây số để ngắm nghía gì đó đang ẩn giấu.

Khi mặt trăng xuất hiện trên bầu trời đêm, con mắt khổng lồ nhắm lại.

Cũng có một cơn bão tuyết đang dữ dội ở xa. Ở trung tâm, bị vây quanh bởi một vòng tròn yên bình, một sinh vật kinh tởm đang lơ lửng trên tuyết. Không lâu sau đó, gió bắt đầu nổi lên, thổi về một hướng duy nhất...

Bắc, bắc, bắc.

...Và trên dốc của một ngọn núi lởm chởm, một sinh vật mạnh mẽ đang chuẩn bị dùng tiệc trên những cái xác mà kẻ địch của nó đã giết. Nhưng mà trước khi nó có thể, thì những bóng tối quanh nó đột nhiên sống dậy, và một bóng dáng hắc ám xuất hiện từ chúng.

Sinh vật kia cao và giống nhân loại, với những tấm xương đen tuyền bao bọc cơ thể gầy gò mà mạnh mẽ của nó. Trước khi sinh vật kia kịp phản ứng, có gì đó di chuyển, và một dòng máu nhuộm đỏ tuyết, theo sau bởi những miếng thịt vụn.

Sinh vật hắc ám nâng lên cái đầu bị cắt rời của con vật kia với bàn tay của nó, bàn tay đó thiếu mất hai ngón tay, và nhìn cái đầu chăm chú vài giây. Không lâu sau đó, âm thanh răng rắc ghê tởm có thể nghe được, rồi bị tiếng gió hú nhấn chìm đi mất.

Khi sinh vật kia ăn xong bữa ăn ghê rợn, nó ngưng ở đó vài giây, rồi nhìn về phía bắc, trong mắt nó cháy lên sự căm ghét lạnh lẽo.

Bên dưới, ở phía xa, một thành phố lớn kéo dài đến gần biển...Falcon Scott.