Chương 979: Một Vòng Tròn

Chương 979: Một Vòng Tròn

Con griffin hùng mạnh đáp xuống trước đoàn, một đám mây tuyết bay lên không trung quanh nó. Một giây sau đó, một dáng người nhảy khỏi lưng nó, và tiếp đất cách Sunny và Naeve không quá xa.

Người đàn ông trước mặt họ cao và có bờ vai rộng lớn, mạnh mẽ. Bộ giáp nhẹ của ông ta làm từ thứ vảy cứng cáp của một con quái vật không rõ, với một cái khăn được thắt thiếu khéo léo trên cổ. Tóc ông ta có màu rơm, và bộ râu dày cũng vậy.

Mắt người lạ kia có màu xanh dương như nhìn xuyên người khác.

...Bậc Thầy Roan đã không thay đổi quá nhiều kể từ lần cuối ông ta và Sunny gặp mặt. Chồng của Thủy Triều Bầu Trời có vẻ mệt mỏi, nhưng mà ngoài độ dài của bộ râu thì mọi thứ khác vẫn y như xưa.

'Làm thế quái nào mà ông ta thậm chí còn đẹp trai hơn nữa?!'

Sunny chớp mắt vài lần, rồi hơi mỉm cười.

Nhìn thấy Roan còn sống và khỏe mạnh là rất tốt.

Nghĩ lại thì, sự xuất hiện đột ngột này của ông ta là cũng hợp lý. Vì cả gia tộc Lông Vũ Trắng bị đẩy đến Nam Cực, nên Roan có thể ở nơi nào khác được chứ?

Trong lúc đó, Roan thì đang quan sát đoàn phương tiện vài giây, rồi đi về phía Sunny và Naeve. Khi đến gần, ông ta thoáng dừng lại, và nhìn chăm chú hai người họ với biểu hiện kì lạ. Rồi, một nụ cười ngạc nhiên hiện lên mặt Roan.

"Sunless? Đợi đã...là cậu? Cậu là Ác Quỷ nổi tiếng của Nam Cực?"

Sunny khẽ cựa quậy, rồi hơi xấu hổ hắng giọng.

"À...ừm? Đó là cách mọi người gọi tôi dạo gần đây, chắc vậy. Dù sao thì, rất mừng vì được gặp lại ông, Bậc Thầy Roan. Thật sự."

Roan yên lặng vài giây, rồi đột nhiên cười to.

"A...sao không ai nói ta biết chứ? Nhưng mà cũng hợp lý! Cậu đúng là thích làm giao dịch với người ta...để đổi lấy mảnh hồn..."

Trong lúc Sunny ho khan, Naeve tò mò nhìn họ.

"Hai người quen biết nhau?"

Vẫn hơi giật mình, Sunny gật đầu.

"...Đúng vậy. Bậc Thầy Roan của gia tộc Lông Vũ Trắng, gặp Bậc Thầy Naeve của Nhà Đêm. Hai người chúng tôi phụ trách đoàn người này."

Hai Vượt Bậc Giả thoáng quan sát nhau, rồi gật đầu. Không có sự căng thẳng giữa họ, nhưng mà Sunny để ý thấy họ cũng không hoàn toàn thoải mái trước lẫn nhau, không như với cậu.

Cũng hiểu được. Lông Vũ Trắng là gia tộc chư hầu của Valor, còn Naeve là đến từ đại gia tộc Night. Về mặt chính trị, có một bức tường giữa họ...thứ mà có lẽ đã chỉ càng cao hơn bởi việc Valor và Song đang chiến tranh, còn Nhà Đêm thì giữ trung lập.

Liệu nó có tiếp tục duy trì như vậy? Không ai nói rõ được.

Bậc Thầy Roan đưa tay ra mời Naeve bắt lấy, rồi liếc nhìn đoàn phương tiện lần nữa.

"Có bao nhiêu người?"

Có vẻ như thời gian để trò chuyện đã qua, giờ họ phải thảo luận công việc. Sunny cực kì có động lực để mang những người của mình ra khỏi nơi trống trải này và đến an toàn nhanh nhất có thể, nên cậu hoàn toàn ủng hộ quyết định này.

Nhìn ra sau, cậu nói:

"Bốn ngàn binh lính, ba mươi ngàn người tị nạn, vài ngàn thủy thủ từ con thuyền đắm. Tôi cũng có khoảng một trăm người Thức Tỉnh và khoảng hai mươi người Ngủ, và tổ đội Bất Thường của tôi. Ồ, và khoảng một chục Tiếng Vang, bao gồm vài con Ngã."

Vật Kinh Tởm và con griffin của Roan đang đấu mắt, nên điểm cuối cùng là có thể thấy rõ.

Bậc Thầy đẹp trai nhìn cậu một lúc lâu.

"...Cậu thật sự mang tất cả những người này từ tận Đồng Erebus?"

Sunny mỉm cười ảm đạm.

"Đa số họ, đúng vậy. Vài trăm người thì đã ở với tôi từ trước đó nữa. Những linh hồn tội nghiệp đó đã vượt qua hơn ba ngàn cây số để tìm kiếm an toàn."

Roan yên lặng một giây, rồi khẽ nắm lấy vai cậu.

"Cậu làm tốt lắm, Sunless. Cậu làm rất tốt."

Lời nói của ông ta là khích lệ, nhưng mà giọng nói thì buồn rầu.

Ba mươi ngàn người tị nạn có lẽ nghe như một con số lớn, khi nghĩ đến hộ tống một đoàn người to như vậy qua Trung Nam Cực tàn phá là khó khăn đến mấy...nhưng mà đã từng có hàng chục triệu người ở Đồng Erebus.

Đương nhiên, có nhiều hơn những người sống sót là trong đoàn của Sunny, có những người khác mà đã tìm đường đến Falcon Scott hay là những thành lũy khác, nhưng mà con số thương vong chắc chắn là khổng lồ.

Thở dài, cậu nhìn đi.

"Vậy thì, chúng ta làm như nào đây? Tôi cho rằng chiến đấu đến thành phố sẽ không dễ dàng."

Bậc Thầy Roan giữ im lặng vài giây, rồi mỉm cười.

"Thật ra thì, cậu không phải lo lắng...ý tôi là quá nhiều. Chúng ta đã nhận rất nhiều đoàn tị nạn trong tuần qua, nên quy trình lúc này đã khá là trơn tru."

Ông ta quay người lại và nhìn thung lũng bị mười ba Cổng vây quanh.

"Theo tín hiệu của tôi, sẽ có một đợt xuất kích từ bên trong tường thành để đánh lạc hướng. Cùng lúc, những người Bất Thường của cậu sẽ dọn con đường phụ mà đi vòng qua thung lũng này. Toàn bộ những người còn lại phải làm là chém xuyên đám sinh vật còn lại và đến con đường đó. Cậu và người của cậu làm được chứ?"

Sunny nhìn về phía xa và mỉm cười.

'Hợp nhỉ.'

Chẳng phải đó chính là con đường mà tổ đội đã nhận nhiệm vụ phải đảm bảo an toàn trong những ngày đầu tiên của chiến dịch?

Sunny đã rời khỏi Falcon Scott ba tháng trước, và giờ, cậu đang trở lại. Vòng tròn đã hoàn thành.

Đúng là một con đường khó khăn.

Cậu có bao giờ cho rằng mọi thứ sẽ diễn ra như này? Hàng triệu người đã chết, Quân Đội Đầu Tiên rút lui ra khỏi Trung Nam Cực, và cậu bằng cách nào đó đã phải chịu trách nhiệm cho hàng chục ngàn tính mạng. Nhân loại đã bị đánh bại bởi Chuỗi Ác Mộng ở vùng này của Góc Nam.

...Không một cơ hội. Cậu đã có nghi ngờ rằng tình hình sẽ trở nên thảm họa cho Quân Đội Đầu Tiên, nhưng không nhanh như này, và không đến mức này. Còn chưa kể đến tình huống của bản thân cậu là kì lạ cỡ nào.

'Ừ thì, có sao đâu chứ?'

Gật đầu với Roan, Sunny vươn vai và nói:

"...Được. Chúng tôi sẽ làm vậy. Rời khỏi nơi quái quỷ này thôi."