Chương 945: Con Đường Phía Trước

Chương 945: Con Đường Phía Trước

Bằng cách nào đó, gần như toàn bộ người trong đoàn đều đã sống sót. Nhìn nó từ nóc của Tê Giác, Sunny vừa cảm thấy nặng nề vừa cảm thấy ngạc nhiên. Cậu đã không thật sự trông đợi có thể đi xa đến vậy vào dãy núi mà không chịu thương vong nghiêm trọng.

Cậu có nên cảm thấy tự hào?

'...Vậy thì cứ cố giữ như vậy đi.'

Đến hiện tại, những cái bóng của cậu đã leo lên những đỉnh núi gần đó nhất, cho phép cậu quan sát khu vực xung quanh. Đường hầm mà họ vừa thoát ra từ có lẽ không phải vô tận, nhưng mà hóa ra, nó thật sự khá dài. Hơn thế nữa, nó cắt xuyên qua dãy núi thay vì lòng vòng quanh hẻm núi và khe núi. Kết quả từ việc đó và vì những ngày di chuyển trước đó, đoàn phương tiện đã đi được rất nhiều khoảng cách và đã được hơn một phần ba đường đến Đồng Erebus.

Đáng buồn là, tin tức tốt chỉ đến đó mà thôi.

'Đúng...là rắc rối mà.'

Sunny liếc nhìn màn hình thiết bị liên lạc, rồi leo trở lại vào trong APC và mở ra hình chiếu bản đồ Trung Nam Cực trong buồng chỉ huy.

Họ đã đến mép của khu vực mà cậu đã đánh dấu từ lúc ở trong hầm trú bỏ hoang. Từ đây trở đi, Sunny chỉ có thể dựa vào bản đồ cơ bản, thứ mà không quá chi tiết, và rất lạc hậu. Trận chiến giữa những vị Thánh và đám Titan đã thay đổi địa lý của cả vùng, và cũng cần phải cân nhắc đến những hiệu ứng từ Chuỗi Ác Mộng nữa.

Đương nhiên, cậu luôn có thể lặp lại quá trình đó lần nữa với sự giúp đỡ của những cái bóng. Đó là thứ chính xác cậu định làm...và tại sao tâm trạng cậu hiện tại đang tệ đến vậy.

Thở dài một tiếng, Sunny bắt đầu đánh dấu vài thứ mới lên hình chiếu. Không lâu sau đó, vị trí của đoàn phương tiện bị bao vây bởi một đống những đường đỏ và những kí tự và kéo dài về phía bắc, gần như không có chút xanh lá chính giữa.

'Chết tiệt thật.'

Con đường phía trước...sẽ rất khó khăn, nói nhẹ đi nhất có thể. Họ chắc chắn là đang ở tương đối gần nơi mà ba vị Thánh của Quân Đội Sơ Tán Đầu Tiên đã chiến đấu với Quái Thú Mùa Đông, Goliath, và Sư Đoàn Thầm Thì, và đã loại bỏ con Titan sau cùng đó. Trận địa chận từ trận chiến đó đã hủy diệt một phần lớn của dãy núi và khiến khu vực xung quanh lộn xộn.

Sunny đang cố nghĩ ra cách để đưa đoàn qua đống lộn xộn đó, nhưng mà nó gần như có vẻ bất khả thi.

Đa số những con đường đã bị phá hủy, và những con đường còn lại thì chôn vùi trong đất đá nặng nề. Sạt lở, đá rơi, đất chảy mọi nơi, khiến cả địa hình bị thay đổi. Thiệt hại là nghiêm trọng hơn nhiều so với Sunny có thể trông đợi.

Và đương nhiên là có những Sinh Vật Ác Mộng. Cả khu vực này sôi sục với chúng, và cậu đã phát hiện ít nhất hai chục Cổng hoạt động, với nhiều hơn nữa có lẽ đang giấu khỏi tầm mắt bởi địa hình.

Sunny không chắc liệu Tê Giác có thể vượt qua hay không, chứ đừng nói đến những phương tiện dân dụng. Cho dù cậu có cố gắng tìm kiếm lối đi an toàn đến mấy, thì vẫn có vẻ không có gì cả.

Tâm trạng cậu chuyển thành u ám.

Sau một lúc, Sunny quyết định kiếm một đôi mắt mới để nhìn bản đồ, hay tốt hơn nữa, vài cặp. Cậu ra lệnh cho những người Bất Thường tập trung trong APC, và cả Trung sĩ Gere. Giáo sư Obel thì vốn đã ở đây, nên Sunny chỉ việc gọi ông lão đến buồng chỉ huy.

Không lâu sau đó, mọi người đã đến, và một cuộc họp chiến lược bất chợt được bắt đầu. Kết quả thì cũng bất an như Sunny đã đoán. Không ai có vẻ có ý tưởng tốt về cách nên tiếp tục. Dorn hiện đang chỉ về một điểm trên bản đồ:

"...nếu chúng ta có thể dùng Tiếng Vang của mình để dẫn đám Sinh Vật Ác Mộng vào sâu hơn trong hẻm núi, thì có lẽ có thể lái qua Cổng này mà không bị kẻ địch vây lấy. Từ đó, chúng ta có thể theo con đường phụ để đi ngang qua và có chút không gian để thở."

Samara lắc đầu.

"Kể cả nếu chúng ta có thể tránh đám Sinh Vật Ác Mộng, thì ông đang đánh giá quá cao những phương tiện dân dụng. Đa số chúng sẽ không thể chịu nổi địa hình cực kì hiểm trở này, và cả đoạn đường núi này cơ bản là một trường đua vượt chướng ngại vật cấp độ cao nhất."

Cô thở dài, rồi nhìn Sunny với biểu hiện ảm đạm.

"Và còn một thứ mà mọi người đang quên mất. Những pin nhiên liệu. Chúng vẫn chưa cạn kiệt, nhưng mà trải qua một thủ thách như vậy sẽ đặt một gánh nặng lớn lên chúng, tôi không nghĩ chúng ta có thể làm vậy. Lái qua dãy núi là một việc...lái qua vùng thảm họa thì lại khác."

Sunny cau mày, rồi liếc nhìn Trung sĩ Gere.

"Chúng ta không thể ứng phó gì đó để sạc những phương tiện trở lại?"

Người lính chần chừ vài giây. Cuối cùng, hắn thở dài.

"Chúng ta có thể lấy bộ phận từ những phương tiện quân sự, nếu cần. Hệ thống năng lượng không hẳn là tương thích, nhưng mà với sự giúp đỡ của Thức Tỉnh Giả Kim và Samara, chúng ta có thể làm chuyển đổi gì đó. Những người lính có thể vào cùng phương tiện với những người tị nạn...nhưng mà, ngoài những tổn thất rõ ràng về khả năng phòng ngự, có vài yếu tố khác chống lại biện pháp này. Chúng ta không còn quá nhiều năng lượng dự trữ, và những phương tiện thì đói hơn nhiều. Nên sẽ không thay đổi quá nhiều...có lẽ chỉ là khác biệt khoảng một trăm cây số, trong cái lạnh này."

Sunny thở dài nặng nề, suy nghĩ những biện pháp khác.

Có đủ loại ý tưởng điên cuồng trong đầu cậu, như là cho Ác Mộng kéo một phương tiện như là xe kéo. Tê Giác có lẽ cũng có thể kéo một cái.

...Thậm chí với một bộ kéo đàng hoàng, Sunny có lẽ sẽ có thể kéo một chiếc. Đó chắc là đáng xem!

Cậu nhăn mặt.

'Tham gia quân đội, cô ta nói. Cậu sẽ nhận được rất nhiều điểm cống hiến, cô ta nói! Nguyền rủa mọi thứ...'

Đó là nguyên nhân cậu đã trở thành một sĩ quan? Để kéo một chiếc phương tiện như một con bò?

Ý tưởng đó dù sao cũng nực cười. Chắc rồi, theo lý thuyết là có thể kéo những phương tiện dân dụng nếu chúng mất năng lượng, nhưng mà còn vấn đề sưởi ấm? Còn ánh sáng? Làm sao những người thường có thể sống sót hàng trăm cây số trong dãy núi, giữa đêm ở Nam Cực, mà không có những thứ đó? Vào lúc đó, Luster đột nhiên lên tiếng:

"Có một lựa chọn mà chúng ta đang bỏ qua, không phải sao? Một thứ mà không chỉ có thể làm, về mặt địa hình, mà còn sẽ mang chúng ta đến Đồng Erebus chỉ trong một ngày."

Những người khác bối rối nhìn hắn, còn gương mặt Sunny thì tối đi.

Tên trẻ tuổi mỉm cười e dè, rồi nói thêm:

"Ý tôi là, tôi biết nó là mạo hiểm...nhưng mà nó ngay dưới mũi chúng ta."

Dứt lời, hắn chỉ vào bản đồ. Ở đó, ngay mép núi, một đường đỏ dày cộm kéo dài về phía bắc.

Đường cao tốc dọc biển.