Chương 930: Đường Hầm Cũ
Đoàn phương tiện nhanh chóng dừng lại sau khi tiến vào đường hầm. Trong vài giây, không có âm thanh nào khác ngoài những tiếng đánh vào bức tường từ bên ngoài. Sợ hãi và kiệt sức, mọi người đều có vẻ thất lạc và hơi rối rắm.
Giọng nói của Sunny mang họ trở lại thực tại.
Liếc vào sâu bên trong đường hầm để đảm bảo không có gì tấn công họ từ hướng đó - ít nhất là chưa có - cậu lùi lại một chút và nhìn đá lạnh lẽo trên mình.
Chắc chắn kích nổ một phần của mái hầm là không phải ý tưởng thông minh nhất, khi nghĩ đến nó cũ kí đến mấy. Nhưng mà, nếu không làm thì còn tệ hơn nữa. Họ phải ngăn đám sinh vật ngoài kia theo đoàn phương tiện vào trong, và bức tường bóng tối của cậu sẽ không duy trì được lâu, khi tính toán đến lượng tinh túy mà Sunny còn là ít đến mấy.
Cậu đã thật sự đốt rất nhiều tinh túy trong cú lao tuyệt vọng để cứu phương tiện ở sau cùng. Thật ra, Sunny thậm chí còn không biết cậu có thể làm được một việc như vậy. Quy mô và mức độ phức tạp của Hiện Thân Bóng Tối đó là không giống với bất cứ gì cậu từng đạt đến. Sự khẩn cấp của tình huống và adrenalin mãnh liệt đã giúp cậu đạt đến sự thành thạo mới trong Phân Loại của mình...Và bây giờ, cậu kiệt sức. Nên miệng hầm phải bị hủy đi.
'Sẽ thất rất ngượng nếu ở đâu đó phía trước hầm có một đoạn bị sụp đổ.'
Dù vậy, đoàn người vẫn có thể tìm cách để đào qua đống đá. Họ sẽ không thể hồi sinh nếu bị Đám Mây Cắn Xé nuốt lấy.
...Với sự giúp đỡ của những chất nổ mà Trung sĩ Gere đưa đến, khả năng nhìn điểm yếu của vật sống và chết của Kim, và kiến thức của Giáo sư Obel, họ đã có thể kích vài vụ nổ nhỏ và khiến lối vào hầm sụp xuống, ngăn họ khỏi thế giới bên ngoài.
Bây giờ, không còn đường trở lại. Chỉ có thể đi về phía trước, vào sâu hơn trong bóng tối.
Mà dù sao cũng được, mọi người cuối cùng đã an toàn...đương nhiên là tương đối mà thôi. Họ vẫn không biết có gì chờ đợi họ ở phía trước, trong khoảng không ghê rợn của đường hầm cũ này, nên Sunny đã cử rất nhiều lính gác về phía trước Tê Giác. Sau đó thì cậu mới có thời gian để đánh giá tình hình.
Đoàn phương tiện trông...tơi tả. Mỗi phương tiện đều đã chịu ít nhất một chút tổn thương, và nhiều chiếc thì đã dính đầy máu của Sinh Vật Ác Mộng mà những người Bất Thường và binh lính bình thường đã giết. Nhưng mà, gần như toàn bộ đều có thể di chuyển.
Ngoại lệ duy nhất là phương tiện quân sự ở sau cùng mà Sunny đã cứu. Cái này đã hoàn toàn tiêu tùng. Thật ra thì nó trông giống một đống kim loại phế liệu hơn là một cỗ máy có khả năng hoạt động - việc nó bằng cách nào đó có thể lái vào đường hầm phải nói là một phép mầu.
Những người trên nó cũng chịu tổn thương.
Một người lính đã chết, và những người còn lại thì bị thương nghiêm trọng. Vài người trong số họ có lẽ cũng phải chết từ những vết thương đó, nếu không nhờ có Quentin. Hiện tại, hắn đang ngăn lại sự chảy máu cho người lính điều khiển tháp súng, người mà có cánh tay bị cắn xé.
Ngay cả với khả năng của healer, thì chi của người này đã quá tổn thương để có thể gìn giữ. Sau khi nhìn qua đống da thịt lộn xộn và xương gãy đứt, Sunny biết hắn sẽ phải bỏ đi cánh tay đó.
Cậu vốn đã có tâm trạng âm u vì kiệt sức, nhưng bây giờ, nó càng trở nên hắc ám hơn nữa. Có lẽ cậu nên cảm ơn những vị thần đã chết vì chỉ có một người đã bị giết trong màn bỏ chạy tuyệt vọng khỏi Đám Mây Cắn Xé...nhưng mà Sunny không cảm thấy biết ơn.
Thay vì vậy, cậu nhớ lại lời nói trơ trẽn mà cậu đã nói với Giáo sư Obel không quá lâu trước đó...lời hứa sẽ cố mọi người mà đã tin tưởng đặt tính mạng họ vào tay cậu.
Sunny đã phá vỡ lời hứa đó hai lần. Cái chết của bà lão tị nạn lớn tuổi là ngoài kiểm soát của cậu, nhưng người lính đã ngã xuống...đó là kết quả trực tiếp từ những quyết định của cậu.
Sunny đã giết nhiều người trong quá khứ, nhưng cậu chưa từng chịu trách nhiệm cho cái chết của một người...hay nên nói là, chưa từng trả nghiệm cái chết của một người mà cậu có trách nhiệm phụ trách.
Nó là một cơm giác đắng chát, gay gắt. Tại sao cậu phải mang gáng nặng của cái chết của một người lạ? Ai kêu người lính kia yếu đến vậy?
Sunny nắm chặt hai tay.
'Đúng là...khó chịu mà.'
Cậu đứng bất động một lúc, rồi cau mày.
Sao cũng được, mất một phương tiện quân sự là đau đớn, nhưng không quá ảnh hưởng. Mất một phương tiện dân dụng khác sẽ là tổn thất lớn hơn nhiều, và với nhiều thương vong hơn nữa.
Những người lính bị thương sẽ không thể chiến đấu trong vài ngày hoặc lâu hơn, tùy thuộc vào độ nghiêm trọng của những vết thương, nhưng đến sau cùng, họ sẽ sống.
Nhìn chung thì họ đã nhận tổn thật nhỏ nhất. Sunny đã hoàn toàn trông chờ nhìn thấy cả đoàn bị tiêu diệt sau khi phát hiện bầy sinh vật biết bay kia. Mất chỉ một người lính, cho dù cậu có cảm thấy tiếc hận đến mấy, vẫn là cực kì may mắn.
...Đương nhiên, họ vẫn chưa ra khỏi tình huống nguy hiểm.
Cậu không biết gì về đường hầm cũ này, nhưng cho rằng di chuyển xuyên qua nó sẽ không rất an toàn. Thật ra, quyết định tìm kiếm nơi trú ẩn trong này cũng có thể dẫn đến định mệnh tương tự, hoặc tệ hơn nhiều, so với việc nhanh chóng bị Đám Mây Cắn Xé nuốt chửng.
'Mình đúng là đầy lạc quan ha?'
Bất cứ thứ Sinh Vật Ác Mộng nào cũng có thể vào đây làm ổ sau khi Chuỗi Ác Mộng xảy ra.
...Và bất an hơn nữa, đường hầm này có thể là nhà của một thứ mà đã tiến vào thế giới thức tỉnh từ sớm hơn rất nhiều.
Nhân loại đã làm tốt trong việc hoặc đóng lại hoặc kiểm soát những Cổng mà mở ra bên trong biên giới hay gần những trung tâm dân số, vì cần thiết, nhưng không ai thèm hay có tài nguyên để làm vậy ở nơi hoang dã. Dù phải nói, đa số Cổng xuất hiện gần những nơi mà có nhiều người sống...nhưng không phải toàn bộ.
Đâu đó bên trong đường hầm này, họ có khả năng gặp phải một sinh vật nào đó mà đã sống ở đây nhiều thập kỷ, hoặc thậm chí có lẽ nửa thế kỷ.
Chắc rồi, cũng có khả năng là không có Sinh Vật Ác Mộng nào bên trong cả, và họ hoàn toàn an toàn. Nói thật lòng thì cơ hội về hai khả năng là tương đương.
...Không được thuyết phục, Sunny đi về phía trước đoàn, đi qua Tê Giác to lớn, cậu dừng lại gần những người lính canh.
Ở phía trước, một đoạn dài của đường hầm được đèn của APC chiếu sáng. Cậu nhìn chăm chú vào bóng tối xa hơn nữa. Sau một lúc, Sunny cúi xuống và thở dài nặng nề.
'Đó...không có vẻ ổn.'
Cậu không thấy gì cả.
Không phải theo ý nghĩa không có gì ở trước, mà là cậu không thể nhìn xuyên bóng tối phủ lấy đường hầm. Chỉ có thể có một ý nghĩa...
Nơi này không phủ trong bóng tối, mà là bị nhấn chìm trong nguyên tố hắc ám thuần khiết, đích thực.