Chương 929: Bầy

Chương 929: Bầy

Trong lúc đoàn phương tiện nỗ lực lái về phía đường hầm ở xa, Đám Mây Cắn Xé cuối cùng đã đến hẻm núi. Bầu trời biến mất, bị đống sinh vật kia che đi, và nhấn chìm thế giới trong hắc ám không thể xuyên thấu. Kể cả ánh sao mờ nhạt cũng đã bị dập tắt.

Bầy sinh vật trôi xuống dốc núi như là một cơn sóng thần.

Xuyên thủng bộ giáp của Tê Giác, âm thanh điếc tai của vô số cặp cánh đập vỗ tấn công tai Sunny. Cậu nhăn nhó, liếc nhìn những màn hình một lần cuối, rồi lao trở lại lên nóc. Khi leo đến bên ngoài, âm thanh trở nên dữ dội hơn nhiều lần, như thể quanh cậu đang có một cơn bão tố phẫn nộ.

Đám Sinh Vật Ác Mộng chỉ cách phương tiện ở sau cùng vài giây. Những nòng súng quá nóng của những cỗ súng tiếp tục oanh tạc về làn sóng quái vật, những đóa hoa lửa nở rộ từ họng súng. Đến thời điểm này, những người lính thậm chí không cần phải nhắm bắn nữa...nhưng mà, toàn bộ nỗ lực của họ là vô ích.

Sunny sẽ cần vài ngàn người lính và hàng trăm phương tiện với súng pháo hạng nặng mới có thể gây thiệt hại đáng nhắc đến cho bầy sinh vật ghê tởm này.

Nhưng cậu chỉ cần câu thêm chút thời gian...

"Thánh!"

Nghe theo mệnh lệnh trong đầu cậu, cái Bóng quay người và ném Cung Chiến Của Morgan về phía cậu. Bắt lấy nó, Sunny dùng một giây để giữ thăng bằng trên nóc phương liên lúc lắc, rồi cái dây cung với sự quyết tâm phẫn nộ.

Toàn bộ bốn cái bóng trôi đi từ ngón tay cậu.

Một tia chớp bắn qua không trung, đánh trúng một Con Non. Cơ thể sinh vật tiêu tùng trong một ánh sáng chói lòa, và rồi, những tia điện nhảy sang đám còn lại, kéo dài về mọi phía trong vài chục mét. Trong một lúc, cả thế giới được thắp sáng.

...Đó tối đa cũng chỉ tranh thủ cho đoàn phương tiện vài giây mà thôi.

'Không đủ...'

Kể cả nếu Sunny còn thừa tinh túy, cậu không thể liên tục dùng Sấm Đánh. Như đa số những Ký Ức, nó cần thời gian để được triệu hồi và hủy đi. Mặc dù cả quá trình mất không quá chục giây, ngay bây giờ, nhiêu đó là đủ để tiêu diệt toàn bộ họ.

Nếu Winter ở đây, cô có lẽ có biện pháp...nhưng tiếc là, Sunny chỉ có một mình.

Ừ thì, không hẳn.

Trên nóc của một phương tiện dân dụng, Samara quá tải khẩu súng mạnh mẽ của cô, khiến vài mạch điện bên trong nó tan chảy thành một cơn mưa tia sáng. Âm thanh lên điện của nó bị cắn nuốt bởi tạp âm của hàng ngàn cặp cánh vỗ mạnh, nhưng mà tiếng rống từ cú bắn sau đó thì không thể bị át đi.

Một chùm sáng rực rỡ bay về phía bầy với tốc độ kinh khủng, rồi nổ tung với sự bạo lực choáng váng. Một vụ nổ khổng lồ khiến mặt đất rung chuyể, nuốt lấy một mảng lớn của bầy sinh vật đang tấn công.

Samara lung lay và phun ra một ngụm máu, cho thấy dấu hiệu từ việc cạn kiệt tinh túy nghiêm trọng, nhưng mà những người Bất Thường khác cũng không ngồi không. Thật nhiều những viên đạn độc và Ký Ức đang làm việc, tranh thủ thời gian quý giá cho đoàn người. Họ đang đến gần hơn đường hầm kia...

Nhưng mà vẫn không đủ. Phương tiện quân sự ở sau cùng đã chịu tấn công từ đám sinh vật. Thân bọc giáp của nó bị cắt mở và lột đi, và máu chảy xuống từ hai bên nó. Người lính mà đã điều khiển tháp súng không thấy đâu cả, nhưng mà một người khác đã lên thay thế hắn - chỉ để hét lên một giây sau đó khi mà những răng nanh sắc như dao cạo của một Con Non điên cuồng cắm vào tay hắn.

Trong lúc máu rơi xuống như mưa, người lính nghiến răng và kéo ra khẩu súng phụ, bắn vài viên đạn bình thường vào cổ sinh vật kia mà không có kết quả.

Sunny không thể thấy phần còn lại.

Sấm Đánh cuối cùng đã lại hiện ra, và đám bóng đã trở lại, cậu lại bắn ra một tia chớp giam cầm về phía bầy quái vật.

Bị ảnh hưởng bởi Nguyện Vọng Cuối Đời, nhiều sinh vật bỏ qua những kẻ còn lại và chỉ lao về phía Tê Giác. Hiện tại, không có con nào vượt qua được Thánh, người mà đang dùng Tội Lỗi An Ủi bảo vệ cậu. Nhưng mà, Sunny biết rằng cậu sẽ không an toàn lâu hơn nhiều nữa.

Sự cứu rỗi của họ đã rất gần rồi...

Vậy mà, thời gian lại hết.

Bất chấp mọi nỗ lực của họ, Sunny và những người lính không thể kiềm chế Đám Mây Cắn Xé nữa. Đoàn phương tiện đã bị bao vây từ mọi phía.

Trong sự kinh dị choáng váng, Sunny nhìn theo phương tiện ở đuôi bị bầy sinh vật nuốt lấy. Bộ giáp của nó tiêu tan như thể làm từ giấy, bị xé thành không gì cả chỉ trong một giây. Thứ theo sau...

'Đến địa ngục cả đi!'

Trước khi Sunny biết bản thân làm gì, cơ thể cậu di chuyển về phía trước. Lao đến phía sau Tê Giác, cậu khiến tinh túy lấp đầy cơ bắp...và nhảy.

'...Mình chắc chắn...bị điên rồi...'

Sunny nhảy lên không trung trên đoàn phương tiện, cảm giác những răng nanh sắc bén cạ vào thép ảm đạm của Xích Bất Tử. Trên thắt lưng cậu, một lồng đèn cắt từ đa đen đột nhiên mở ra, thả ra một cơn hắc ám. Phủ trong bóng tối của nó, cậu ngã xuống và rơi lên nóc của phương tiện bị tổn thương.

Hàng chục những xúc tu nổ tung từ dáng người đang quỳ trong bóng tối, xé xác vô số Con Non. Nhiều bóng hơn nữa chảy xuống như nước, bao phủ lấy những lỗ hỏng trên thân phương tiện và cứng rắn lại thành một bộ giáp không thể xuyên phá.

Cùng lúc, những bức tường đen dâng lên từ mặt đất, bao vây lấy đoàn phương tiện. Hàng trăm Con Non hung hăng đâm vào chúng, khiến những bức tường run rẩy.

Nhưng mà, ít nhất vào lúc này...chúng vẫn thủ vững.

Ở phía trước đoàn, Tê Giác cuối cùng đã đến hầm và lái vào nó, biến mất vào sự trống rỗng không ánh sáng trong đó. Lần lượt, những phương tiện khác, cũng như vài Sinh Vật Ác Mộng, theo sau. Đám sinh vật nhanh chóng bị bắn hạ hay giết bởi những người Bất thường.

Phương tiện bị tổn thường mà Sunny đang đứng trên là chiếc cuối cùng tiến vào đường hầm cũ, lăn ra trước vài giây, rồi dừng hẳn lại.

Cậu ngã khỏi nóc của nó và ngã xuống đất thật nặng nề, rồi loạng choạng đứng dậy. Một bức tường bóng tối khác dâng lên, chặn lại miệng hầm sau lưng họ, cái này dày hơn hẳn những cái trước đó.

Ngay lập tức, nó hứng chịu tấn công điên cuồng. Bề mặt đen run rẩy, chưa rạn nứt, nhưng mà cũng rõ ràng chật vật để có thể chống cự đợt tấn công không ngừng nghỉ này.

Trong sự yên lặng vang vọng của đường hầm, Sunny cúi người, phun máu, rồi mệt mỏi ngước lên:

Giọng nói cậu nghe như nghẹn:

"Ai đó phá hủy miệng hầm đó, nhanh lên..."