Chương 921: Những Thú Cưng Mới

Chương 921: Những Thú Cưng Mới

Sunny nhìn chăm chú Luster vài giây, rồi thở dài.

'Cái thằng này lại bị gì đây?'

Tên trẻ tuổi có vẻ không chắc nên nhìn đâu. Ánh mắt giật mình của hắn cứ nhảy qua lại giữa Sunny và Thánh, đầy mơ hồ. Rồi, những tia sáng kì lạ thắp lên trong mắt hắn.

"A, tôi hiểu rồi! Vậy ra đây là..."

Sunny không cho hắn nói hết lời.

"Cậu còn sống. Tốt. Vậy chắc là bầy Sinh Vật Ác Mộng đã được xử lý..."

Đến lúc này, những thành viên còn lại cũng đã đến gần, có vẻ như họ đều đã sống sót. Họ cũng trông tương đối lành lặng...không thể nói vậy về Sunny và Thánh.

Cả hai đều tơi tả, ác ma trầm mặc thì tệ hơn cậu. Ác Mộng cũng bị thương nghiêm trọng, nên Sunny đã hủy triệu hồi nó. Giờ, con hắc mã đang được bảo bọc bởi những ngọn lửa hắc ám trong linh hồn Sunny.

Nhưng cậu không thể để Thánh rời khỏi...chưa thể. Cậu cần sức mạnh của cô để giữ an toàn cho đoàn phương tiện. Nếu một cái Bóng chịu tổn thương nghiêm trọng, thì nó sẽ tiến vào giấc ngủ say một khi được hủy triệu hồi. Giấc ngủ đó sẽ kéo dài đến khi tổn thương đã được chữa lành, có nghĩa là Sunny sẽ không thể triệu hồi Bóng trở lại trong một thời gian.

Vì những vết thương của Thánh, mặc dù nhiều, nhưng lại không nguy hiểm đến tính mạng, cậu đã hi vọng có thể tìm đến một giải pháp khác - một cách mà sẽ giữ cô bên cạnh trong những ngày đến.

...Luster không phải người duy nhất nhìn chăm chú vị hiệp sĩ duyên dáng với sự tò mò. Những người Bất Thường còn lại cũng có vẻ có rất nhiều câu hỏi. Vài người biết đội trưởng của họ chắc là có con bài chưa lật, nhưng không ai từng thấy cô trước đây.

Ngạc nhiên là, Kim thường im lặng là người đầu tiên hỏi:

"Đội trưởng, sếp! Ờ...đó là ai vậy? Ồ, xin lỗi, thưa quý cô...hân hạnh được gặp?"

Thánh giữ im lặng và hờ hững, như mọi khi. Sự xa lánh của cô có vẻ khiến Kim chần chừ. Cô gái rụt rè ngượng ngùng nhìn ác ma...

Sunny hơi nghiêng đầu và mơ hồ nhìn cô.

'...Quý ô? Cái giọng điệu gì đó? Tại sao có cảm giác cô ta tôn trọng Thánh hơn cả mình?'

Hơi cau mày, cậu nói:

"Đây là Thánh. Cô ấy là...một Tiếng Vang, đại loại vậy."

Mắt Luster biến thành hai vòng tròn.

"Cái...một vị Thánh?! Đội trưởng...cậu có một Tiếng Vang là Thánh?"

Sunny nhăn mặt trong lúc một cơn đau đặc biệt mạnh lan tỏa khắp cơ thể, đè nén tiếng rên rỉ, cậu lắc đầu.

'Thứ ngu nào mới tin tưởng như vậy chứ? Thần thánh...'

"Không...cô ta chỉ là một Ác Ma Vượt Bậc. Cô ấy chỉ có tên là Thánh. Dù sao đi nữa, Thánh đã đuổi đi rất nhiều mối đe dọa trước khi chúng đến được đoàn phương tiện, nhưng bây giờ, cô ấy sẽ di chuyển cùng chúng ta một thời gian. Nên...làm quen với việc đó đi."

Những người Bất Thường không ngại. Cách dùng từ "chỉ" của cậu không hoàn toàn thích hợp...Ác Ma Vượt Bậc là Ác Ma Vượt Bậc. Đối mặt với một thứ như vậy sẽ khiến đa số Bậc Thầy gặp rắc rối. Có một sinh vật mạnh mẽ như này chiến đấu bên cạnh là một món hời phi thường, theo ý những thành viên của tổ đội...

Vào lúc đó, Quentin đột nhiên lên tiếng, giọng nói bình thường ga lăng của hắn nghe hơi tiều tụy:

"Ồ...tôi có việc cần báo cáo thưa Đội trưởng. Chúng tôi đã nhận được vài món Ký Ức như thường lệ. Nhưng mà lần này, có một thứ khác."

Hắn nhìn sang Samara, rồi hai cơn lốc tia sáng xuất hiện quanh họ.

Sunny chớp mắt.

'Là thứ mình nghĩ sao...'

Nhanh chóng, hai hình dạng xuất hiện từ trong tia sáng. Cả hai đều có hình dạng quái vật, trông như những con chó săn ác mộng. Một là cỡ sói to, con còn lại thì to hơn một PTGTCN. Hai cái lưỡi đen thè lè ra từ hai cái mồm đáng sợ, nhễu nhãi độc tố.

Quentin mỉm cười sáng lạn và vỗ vào đầu con quái vật nhỏ hơn.

"...Chúng tôi còn nhận được hai Tiếng Vang. Đây là Đen Đen, một Quái Thú Thức Tỉnh. Con còn lại là một Quái Vật Vượt Bậc, và...ồ...thật ra tôi không chắc Sam đặt tên gì cho nó."

Hắn liếc nhìn con thú to đùng, rồi nhìn Samara với câu hỏi trong mắt.

Gương mặt cô cứng đơ như bao giờ. Cô giữ im lặng vài giây, rồi nói ngắn gọn:

"...Vật Kinh Tởm."

Quentin hắng giọng.

"Và con còn lại thì là Vật Kinh Tởm. Chúng ta sớm muộn gì cũng phải có Tiếng Vang, đó là đương nhiên, nhưng hai cái cùng lúc...đúng là tin tức tuyệt vời, phải không hả Đội trưởng?"

Sunny rất cố gắng ra vẻ bình tĩnh. Biểu hiện cậu hoàn toàn bình tĩnh.

'Cái...chết tiệt...đùa mình chắc?!'

Cái quái gì chứ? Làm sao bọn họ có tận hai Tiếng Vang, còn cậu thì không kiếm nổi một cái kể từ sau khi có Ác Mộng, bất chấp việc cậu đã chém giết hàng ngàn kẻ địch?!

Cái vận may thối rữa gì đây?!

Đột nhiên, một Ký Ức Vượt Giới Hạn mà cậu đã nhận và không thể chờ để xem thử không còn có vẻ là trúng lớn như vừa nãy nữa.

Một nụ cười yếu ớt hiện lên mặt Sunny.

"Ừ...đúng là tin tuyệt vời."

Cậu liếc nhìn hai con chó quái vật - một nhỏ, một to - và ngậm đắng nuốt cay. Rồi, Sunny quay sang Quentin và nói:

"Dù sao đi nữa, tôi muôn cậu xem thử có thể dùng Kĩ Năng để trị thương...ờ, sửa chữa...chữa trị cho Thánh hay không. Tôi không biết liệu có hiệu quả hay không, nhưng mà...làm hết sức đi. Chúng ta sẽ sớm cần sức mạnh của cô ấy."

Sunny có nguyên nhân tốt để tin rằng Phân Loại chữa trị của Quentin sẽ có hiệu quả trong việc giúp đỡ Thánh, ít nhất là ở mức độ nhất định.

Hiệp sĩ duyên dáng là một sinh vật kì lạ. Cơ thể cô khác với của nhân loại, và khác cả đa số Sinh Vật Ác Mộng. Nó không hẳn là làm từ da thịt, nhưng cũng không hẳn là đá. Thay vì vậy, nó tồn tại ở đâu đó chính giữa cả hai, mang đặc tính của cả hai.

Áp dụng thuốc men hiện đại đương nhiên sẽ không hiệu quả, vì ngay cả một bác sĩ giải phẫu vĩ đại nhất cũng phải bó tay với cấu trúc cơ thể bí ẩn của Thánh. Những Phân Loại chữa trị cũng sẽ không hiệu quả, vì đa số chúng là nhằm vào chữa trị da thịt.

Nhưng mà, Quentin là hơi đặc biệt trong khoản đó.

Kĩ Năng của hắn không thật sự là để trị thương, mà là khôi phục. Nó chậm và kém hiệu quả hơn những năng lực trị thương thẳng thắn, nhưng mà lại toàn năng hơn. Sunny đã từng thấy Quentin chữa trị con người, bộ phận máy mọc, và thậm chí là vết nứt trên thân thuyề. Trong trận chiến, hắn dùng Kĩ Năng đó để giữ giáp không tan vỡ cho dù có chịu bao nhiêu tổn thương.

Nên...vì healer lịch lãm có thể khôi phục cả sinh vật và đồ vật, có ai thích hợp hơn để chữa trị cho Thánh, người mà có vẻ là một chút của cả hai?

Đó là suy nghĩ của Sunny trong lúc họ đi trong tuyết, quay trở lại đoàn phương tiện.

May mắn là, dự đoán của cậu là đúng. Mặc dù chậm, bộ giáp vỡ của Thánh đã bắt đầu lành lại dưới tay Quentin, và dòng chảy rubi mịn mà là máu của cô cũng đã dừng lại.

Hiện tại, cô vẫn sẽ có thể giúp cậu bảo vệ những người tị nạn.

...Nhưng mà có bao nhiêu trận chiến như này ở trước họ?

Và bao nhiêu là đủ để giết sạch họ?