Chương 885: Ăn Vô Vàn
Dùng thời cơ ngắn ngủi đó, Sunny nhảy đứng dậy, lao về phía trước, và đâm kiếm phỉ thúy vào khe hở nhỏ giữa hai tấm giáp mà che lấy khớp gối của con khổng lồ. Lưỡi kiếm mỏng của Tội Lỗi An Ủi dễ dàng trượt vào trong đó và cắn vào da thịt của con Ác Ma, khiến vài giọt máu đen hôi thối chảy ra.
Cậu chỉ có thời gian làm vậy trước khi phải nhảy ra sau.
Vết cắt nông mà Sunny gây ra là không hề trí mạng, thậm chí cũng không giảm đi khả năng di chuyển của nó nghiêm trọng.
Nhưng mà không cần.
Thứ dịch hạch của [Thì Thầm Tà Ác] đã được lưỡi kiếm phỉ thúy nhanh chóng truyền vào Hộ Vệ Cổng.
'Để xem tâm trí mày mạnh cỡ nào, con khốn.'
Kể cả khi được làm giảm đi bởi rào cản tâm trí mạnh mẽ của Xích Bất Tử, những tiếng thì thầm ghê rợn của Tội Lỗi An Ủi vẫn đang liên tục tấn công sự tỉnh táo của cậu. Đương nhiên là hơi kì lạ khi xem một Sinh Vật Ác Mộng là tỉnh táo...chúng dù sao đều điên rồ ngay từ đầu.
Nhưng Sunny có nhiều hi vọng. Một ác ma là một ác ma - cho dù nó độc ác đến mấy, thì vẫn là một sinh vật có tri giác. Tri giác đó, thứ khiến những sinh vật này nguy hiểm đến vậy, cũng có thể bị phá hủy.
Hộ Vệ Cổng cuối cùng tung ra một đòn tấn công khác, lần này nhanh đến mức Sunny chỉ có vừa đủ thời gian để phản ứng. Không có lựa chọn khác, cậu nghiến răng và chặn lại nó với Tội Lỗi An Ủi. Một làn sóng va chạm khác nổ tung ra ngoài, và cậu bị bắn ra sau như đạn ra khỏi nòng đại bạc.
'Cứt...'
Sunny bay ra sau, đâm vào vài con Sinh Vật Ác Mộng trên đường. Vài đợt va chạm kinh khủng khiến toàn thân cậu rung chuyể, và những miếng thịt vụn bay lên không trung. Tiếp đất cách Hộ Vệ Cổng vài chục mét, cậu va vào mặt đất, dội lên, rồi lăn một chút, để lại một vết hằn sâu trên tuyết.
Thông qua tất cả, vẫn có một nụ cười tàn nhẫn trên môi cậu. Đó là vì cậu đã kịp thời cắt vào cổ tay con Ác Ma ngay trước khi cú chặn bị phá xuyên.
Tên khổng lồ đã đến gần, nên Sunny đứng dậy mà không lãng phí chút thời gian và lao ra trước tiếp đón nó.
Trong một khoảng thời gian ngắn mà có cảm giác thật dài, cậu khiêu vũ quanh sinh vật Đồi Bại. Chìm vào bóng tối và dùng Hiện Thân Bóng Tối, Sunny vừa đủ có thể đi trước sinh vật đáng sợ kia từng tích tắc. Vài vết thương nông khác hiện lên cơ thể to đùng của nó, những giọt máu lăn xuống bộ giáp xương.
Ban đầu, con Ác Ma không hề có vẻ bị ảnh hưởng. Nhưng rồi...
Đầu tiên, chuyển động của nó hơi chậm lại, trở nên có phần rối loạn.
Rồi, cơ thể nó trở nên căng thẳng.
Sinh vật co giật và đột nhiên đánh vào đầu bản thân, như thể cố đuổi đi một nguyền rủa khiến đầu óc nó choáng váng.
Càng nhiều vết thương tích lũy trên cơ thể nó, thì những tiếng thì thầm của lưỡi kiếm tà ác lại càng lớn hơn.
Cuối cùng, con Ác Ma đông cứng trong một tư thế ngượng nghịu, hai tay nó buông thõng và cổ nó vặn ở góc kì lạ. Nó đứng bất động vài giây dài, căng thẳng.
Rồi, một tiếng rống ghê rợn thoát ra khỏi miệng nó, khiến cả thế giới rung chuyển.
'Cái quái...'
Trong lúc lý trí...tâm thần...hay bất cứ thứ gì mà dẫn dắt tri giác vặn vẹo của Hộ Vệ Cổng sụp đổ, một biển bất tận của sự khát máu và điên cuồng có vẻ đã áp đảo sinh vật. Phát ra một tiếng rống dã thú, nó di chuyển lần nữa và lao về phía Sunny như một núi cơ bắp, xương và cợn thịnh nộ đầy sát ý.
Sunny nhìn chăm chú cảnh tượng ghê rợn đó một khoảnh khắc ngắn ngủi, rồi bình tĩnh bước xuyên bóng tối và xuất hiện sau lưng thứ kinh dị điên khùng kia khoảng hai mươi mét.
Sự biến mất của cậu không có vẻ ảnh hưởng đến con Ác Ma quá nhiều. Có lẽ sinh vật tan vỡ kia thậm chí còn không phát hiện việc đó. Bị sự điên dại nuốt chửng, hai tay dài của nó bắn ra trước, nắm lấy Sinh Vật Ác Mộng ở gần nhất, và tàn bạo xé xác nó.
Rồi, không thỏa mãn với cảnh tượng ghê rợn đó, nó rống lên và lao vào bầy sinh vật xung quanh, nghiền nát và xé xác chúng. Chỉ trong vài giây, con Ác Ma điên loạn đã giết nhiều Sinh Vật Ác Mộng hơn cả Sunny đã giết trên đường đến gặp nó.
'C-chết tiệt...'
Nhìn Hộ Vệ Cổng chạy loạn, Sunny không kiềm được mà rùng mình. Tội Lỗi An Ủi đúng là một món vũ khí đáng sợ.
...Chỉ có vẻ, hay là những tiếng thì thầm của lưỡi kiếm phỉ thúy vừa mới trở nên rõ ràng hơn một chút?
Cậu thật sự cảm giác bản thân có thể hiểu được chúng. Nếu cậu chỉ lắng nghe kĩ hơn một chút...lâu hơn một chút...đúng vậy, chắc chắn là có thể...
Phần còn lại của trận chiến không mất lâu. Những người Thức Tỉnh của Verne và những Ác Quỷ chiến đấu với bầy Ăn Xác ở phía trước, còn con Ác Ma điên loạn thì tàn sát ở trung tâm. Nhiều Sinh Vật Ác Mộng cố tấn công Hộ Vệ Cổng để giữ mạng, nhưng mà toàn bộ đều thất bại.
Còn Sunny thì không.
Hạ gục một kẻ địch vô tri là dễ hơn nhiều một kẻ khôn ngoan, và tên khổng lồ phát điên có vẻ như đã mất sạch khả năng suy nghĩ. Bị nuốt chửng bởi lời nguyền của [Thì Thầm Tà Ác], nó đã biến thành một con thú dại. Sunny tận dụng lợi thế đó, kéo sự chú ý của con Ác Ma Đồi Bại về phía những sinh vật khác trong lúc cậu bài bản phá hủy bộ giáp của nó.
Bí quyết là ở ngoài tầm mắt và chỉ tấn công từ sau lưng nó. Đương nhiên là di chuyển xuyên qua bầy sinh vật mà không bị dồn vào một góc là không hề dễ, nhưng với sự hỗn loạn mà đã hoàn toàn chiếm lấy chiến trường, Sunny thậm chí có thể làm được việc đó còn dễ hơn cả bình thường.
Cuối cùng, cậu khiến con Hộ Vệ Cổng đổ máu, làm yếu sức mạnh nó với hàng chục cú chém, và cuối cùng đâm vào trái tim đen vặn vẹo điên cuồng của nó.
Vài giây sau đó, giọng nói của Ma Pháp vang lên bên tai cậu xuyên qua sự ồn ào của chiến trường:
[Bạn đã giết một Ác Ma Đồi Bại, Kẻ Ăn Vô Vàn.]
[...Bóng của bạn trở nên mạnh mẽ hơn.]
Cái xác con khổng lồ ngã ầm xuống đất, khiến nó rung chuyển.
Sunny nhìn nó chăm chú một giây, ngạc nhiên.
Một Ác Ma Đồi Bại...đột nhiên cậu nhớ lại những khoảnh khắc ban đầu ở Vùng Đất Lãng Quên, và con cá mập quái vật mà suýt khiến cậu chết khiếp. Nó cũng là một sinh vật Đồi Bại. Hoặc là Ác Ma hoặc là Ác Quỷ, khi nghĩ đến hai mảnh hồn mà đám Cua Bách Trưởng sau đó đã thu hoạch từ nửa cái xác của nó mà thứ gì đó đáng sợ hơn nhiều đã để lại.
Ai lại nghĩ đến được, một ngày, cậu sẽ có thể giết những sinh vật tương đương với con quái vật đáng sợ đó?
Lắc đầu. Sunny vung lên Tội Lỗi An Ủi và nhìn quanh.
Đến lúc dọn dẹp đống lộn xộn còn lại...