Chương 884: Lưỡi Kiếm Nham Hiểm
Bốn cái bóng bay qua mặt tuyết, theo sau đám Sinh Vật Ác Mộng. Trong lúc một viên đạn phát sáng bay xuyên qua bóng tối, bạo lực xé xác một con quái vật, chúng phóng lên và hòa vào một bóng người cô độc mà đang chạy đến đón đầu đám sinh vật.
Trong giây kế tiếp, vài dòng đạn vạch đường bắn vào hàng đầu tiên của bầy quái vật, khiến vài mảnh giáp xương và thịt vụn bay tung tóe trong không khí lạnh lẽo.
Sunny quấn một cái bóng quanh cơ thể, một quanh giáp, và một quanh kiếm. Cái cuối cùng trượt qua cậu và bay trở lại bức tường cao của LO49. Nhiệm vụ của nó là tìm đến Giáo sư Obel và đứng canh gác trông chừng có gì bất ngờ xảy ra với nơi ẩn nấp của những thường dân.
...Tiếc là, những cỗ súng đã không hiệu quả như Sunny đã hi vọng. Vài sinh vật bị chậm lại hay bị thương, nhưng đa số những viên đạn thì chỉ vô lực dội khỏi bộ da cứng cáp của chúng. Hệ thống phòng ngự của pháo đài tiếp túc oanh tạc xuống đám Sinh Vật Ác Mộng, xé rách màn đêm yên lặng với những ánh lửa nòng và âm thanh súng bắn liên hồi. Từng chùm lửa đạn bay ra từ những nòng súng như là rồng thổi lửa.
'Mình cần cẩn thận để không bị bắn vào lưng...'
Lao về trước, Sunny chạm trán đám đi đầu của bầy sinh vật. Cậu không thật sự có thời gian để giao chiến với đám Ăn Xác ghê tởm này, đặc biệt là vì mỗi con trong số chúng sở hữu những hình dạng và kĩ năng độc đáo. Kể cả với năng lực của Sunny, thì vẫn có nguy cơ chết chìm trong cơn sóng sinh vật này chỉ vì không đủ hiểu biết về chúng.
Dù vậy...cậu ít nhất vẫn có thể khiến chúng chậm lại một chút.
Lưỡi kiếm phỉ thúy của Tội Lỗi An Ủi vẽ một đường ngang qua cơ thể một Quái Vật Thức Tỉnh, ngọt ngào cắt nó làm đôi. Sunny vẫn kinh ngạc với sức mạnh của thanh kiếm nguyền rủa, xinh đẹp này. Nó nhẹ đến mức gần tay cậu như trống không, và cắt qua cơ thể kẻ địch dễ dàng đến mức như không hề có trở ngại.
Có cảm giác như cậu đang chém nước với một lưỡi kiếm làm từ không khí.
Bất chấp chiều dài của nó, thanh kiếm phỉ thúy này cực kì nhanh nhẹn và linh hoạt. Nó gần như yều cầu được dùng, được khiêu vũ duyên dáng trong không trung và đổ ra những dòng sông máu. Vì lý do đó, Sunny phải hơi điều chỉnh kĩ thuật của mình.
Tội Lỗi An Ủi có thể so sánh với thanh odachi mà cậu đã trở nên quen thuộc về mặt kích thước, nhưng mà nó nhẹ hơn nhiều. Nó cũng là thanh kiếm với hai lưỡi cắt và một điểm nhọn mà hoàn hảo cho những cú đâm trí mạng. Mặc dù những động tác cơ bản của việc dùng thanh kiếm hai tay này là tương tự, nó lại phù hợp hơn với một kiếm thuật nhanh, linh hoạt, khó đoán và xảo quyệt.
May mắn là, Sunny thì điêu luyện với đủ loại vũ khí và phong cách chiên đấu, dệt chúng vào nhau để đạt đến kết quả tối ưu.
...Mà cậu cũng không cần quá nhiều kĩ thuật để tàn sát đám sinh vật đáng thương hại này. Với đám ất ơ này thì chỉ tốc độ là đủ.
Chém đôi sinh vật đầu tiên, cậu hơi thay trọng tâm, bước sang một bước, và dễ dàng chém đầu một con khác. Con này là Ngã, nên da thịt nó đưa ra nhiều cản trở hơn cho lưỡi kiếm của Tội Lỗi An Ủi...nhưng mà, nó vẫn dễ chém đến ghê rợn.
Máu đen rơi xuống như mưa trên tuyết trắng.
Đến khi Sunny xử lý xong hai con nhanh nhẩu bứt phá ra khỏi bầy, thì đám sinh vật đã đến gần cậu. Thay vì đối đầu với vô số Sinh Vật Ác Mộngm cậu chỉ đơn giản hòa vào bóng tối và xuất hiện cách đó hai chục mét, ở giữa đám bọn chúng. Tội Lỗi An Ủi huýt gió, gặt hái thêm một tính mạng.
Rồi, cậu lại biến mất.
Cứ như vậy, nhảy từ sinh vật này đến sinh vật khác, Sunny nhanh chóng đến trung tâm của bầy Ăn Xác, nơi mà Hộ Vệ Cổng đang đứng cao hơn hẳn những sinh vật kém hơn.
Con Ác Ma Đồi Bại...không giống đám còn lại. Nó cao hơn, khỏe hơn, và có vẻ cổ xưa hơn. Quan trọng nhất, nó khiến Sunny có cảm giác sợ hãi lạnh lẽo. Trực giác cậu đang cảnh bảo, hét lên với cậu rằng kẻ địch này mạnh mẽ, nguy hiểm, khó nhằn...chết người.
Sinh vật trông giống một tên khổng lồ với cơ thể được che phủ bởi một bộ giáp giống xương, hữu cơ kì lạ. Nó đầy những vết sẹo sâu và những dấu hiệu ăn mòn, nhưng có vẻ gần như không thể phá vỡ. Trên mặt Ác Ma...hay nên nói, thay vì gương mặt nó...có một cái xương duy nhất nhô ra trước như một cái sừng hung tợn.
Sunny chần chừ một tích tắc.
'...Mày đúng là không vừa mắt ha?'
Rồi, không có thời gian để suy nghĩ. Con Ác Ma phát hiện cậu gần như trước cả khi Sunny xuất hiện từ bóng tối, và mang hai nắm đấm hủy diệt của nó xuống, nhằm nghiền nát kẻ địch thành một vũng máu. Sunny thầm chửi thề và nhảy ra sau. Hộ Vệ Cổng không đánh trúng gì ngoài mặt đất lạnh lẽo, khiến nó vỡ ra và gây ra một cơn động đất nhỏ với cú đánh đó.
Một làn sóng va chạm mạnh mẽ lan tỏa từ điểm đó, khiến vài Sinh Vật Ác Mộng ngã xuống. Nếu có một người bình thường tình cờ ở gần đây, thì chỉ sóng va chạm này cũng đủ khiến nội tạng họ tan nát, giết họ ngay lập tức.
May mắn là Sunny không phải bình thường. Bộ giáp và cơ thể Vượt Bậc của cậu hấp thụ cú sốc, và cậu chỉ hơi thấy lung lay. Nhưng dù vậy, cơn động đất địa phương này vẫn đủ khiến cậu ngã xuống đất.
'A, không tốt...'
Thường thì, trong một trận chiến với thứ mạnh mẽ như này, mất thăng bằng đồng nghĩa với cái chết. Một Ác Ma Đồi Bại là đủ nhanh để tung ra đòn kết liễu từ lâu trước khi kẻ địch có thể đứng lên trở lại và có lại sự cơ động...nhưng mà trong trường hợp này thì không có đòn tấn công nào theo sau cả.
Những bóng tối ở nơi mà hai nắm tay sinh vật đánh vào đột nhiên dâng trào và quấn bản thân quanh cổ tay nó như những còng tay màu đen. Hộ Vệ Cổng cố đứng thẳng người để tung ra một đòn khác, nhưng mà bị kéo trở lại bởi xiềng xích bóng tối.
Nó phát ra một tiếng rống giận dữ mà lăn ra khắp chiến trường như một điềm xấu, và gồng gượng những cơ bắp hùng mạnh của nó. Một giây sau đó, những xiềng xích hắc ám nổ tung thành vô số mảnh vụn, và nó lại được tự do.
Nhưng một giây đó là toàn bộ Sunny cần.