Chương 882: Tình Trạng Vàng

Chương 882: Tình Trạng Vàng

Sunny đang nhìn chăm chú những cơn sóng đen đến và đi, liếm lấy bờ đá cách bức tường cao của pháo đài không quá xa. Mặc dù cậu đã nói những binh lính của mình không được đến gần biển, Sunny vẫn đến đây một hai lần mỗi ngày, có lẽ là với hi vọng có thể nhìn thấy bóng dáng đáng gờm của chiến hạm khổng lồ xuất hiện từ màn đêm.

Đương nhiên đó là ngốc nghếch, vì con thuyền của họ sẽ không đến LO49 trong nhiều ngày, hay thậm chí vài tuàn nữa. Dù vậy, cậu vẫn thấy bản thân rơi vào tâm trạng suy tư mỗi khi quan sát sóng biển.

Cậu cũng khá tự tin về bản thân bỏ chạy của bản thân nếu có thứ gì đó mà không phải Ariadne xuất hiện từ biển...

Cơn bão tuyết rốt cuộc đã ngừng lại vài giờ trước, nên hôm nay, Sunny có thể nhìn thấy xa hơn hẳn trước kia. Mà cũng không có gì nhiều để thấy.

Rùng mình trong cái lạnh, cậu thở dài và quay người để đi tìm sự ấm áp bên trong một tòa nhà.

Vào đúng lúc đó Sunny đứng yên và nghiêng đầu, như thể lắng nghe gì đó. Mắt cậu nheo lại.

"...Cứt thật."

Những tiếng thì thầm điên dại tấn công tâm trí cậu vừa mới trở nên ồn ào hơn nhiều.

Nhảy khỏi tường, Sunny nhanh chóng bước đi đến trung tâm an ninh của cơ sở. Ở đó, vài người Thức Tỉn đang theo dõi những dữ liệu từ cảm ứng. Verne đang đứng trước một bức tường những màn hình với biểu hiện u ám.

Nghe thấy bước chân của Sunny, ông ta quay đầu.

"Cậu cũng cảm thấy nó?"

Sunny gật đầu.

"Ừm. Mạnh."

Verne nhắm mắt vài giây.

"Sẽ phức tạp hóa mọi thứ đây."

Đây là nói nhẹ đi rồi. Thứ họ cảm nhận được là Kêu Gọi vừa mới đột nhiên trở nên mạnh mẽ hơn. Mang theo hai ý nghĩa, không có việc nào là hứa hẹn gì tốt cho những người bị biệt lập ở trong LO49.

Điểm đầu tiên là khá rõ ràng...đâu đó ngoài kia, rất gần viện nghiên cứu, có một hay nhiều hơn Cổng Ác Mộng vừa mới mở ra. Nghĩ đến độ ồn ào của Kêu Gọi, Sunny dám cá là có ít nhất hai Cổng.

Điểm thứ hai thì không nguy hiểm ngay lập tức, nhưng mà lại quỷ quyệt hơn rất nhiều.

Verne nghiến răng, rồi thở dài và nhấn vài nút trên bảng điều khiển trước mặt. Rồi, ông ta nói, giọng nói được đi khắp trong pháo đài bởi hệ thống phát thanh:

"Chú ý toàn bộ nhân sự Thức Tỉnh. Đây là Bậc Thầy Verne...hiệu quả ngay lập tức, tình trạng quấy nhiễu của cơ sở LO49 phải được xem là thay đổi từ xanh lá sang vàng. Tôi nhắc lại..."

Gương mặt Sunny ảm đạm. Với sức mạnh của Kêu Gọi lớn lên quá nhiều như này, độ ổn định của những neo Cổng Dịch Chuyển của những người Thức Tỉnh bên trong pháo đài chắc chắn sẽ trở nên yếu hơn. Nó vẫn chưa đến giai đoạn mà ngủ đi nhất định sẽ dẫn đến việc bị ném đến một nơi không rõ của thế giới Mộng Ảo...nhưng mà đã rất gần.

Ý nghĩa thật sự là, kể từ bây giờ, việc ngủ bên trong LO49 sẽ trở thành một canh bạc đối với toàn bộ người Thức Tỉnh mà đang bảo vệ nơi này. Khả năng bị kéo đi bởi một Hạt Giống Ác Mộng là không cao, nhưng mà cũng không phải là con số không.

"Chết tiệt thật!"

Tệ hơn nữa, vẫn phải lo liệu bản thân những Cổng đó. Vì chúng mở ra đủ gần để có thể khiến Kêu Gọi mạnh hơn, nên không phải nghi ngờ rằng những Sinh Vật Ác Mộng mà chúng mang đến sẽ ghé thăm nơi này, bị hấp dẫn bởi mùi hương của linh hồn nhân loại.

Thông báo xong, Verne nhìn Sunny với ánh mặt mệt nhọc. Sunny gật đầu.

"Làm ngay đây."

Bốn cái bóng tỏa ra từ dáng người cậu, nhanh chóng trượt trên sàn và rời khỏi trung tâm an ninh một giây sau đó. Chúng bay vượt qua viện nghiên cứu, leo lên tường, và chìm vào bóng tối lạnh lẽo bên dưới.

Còn Verne thì bắt đầu ra lệnh cho thủ hạ của ông ta. Nhanh chóng, những người của lực lượng an ninh, số lượng gần bằng một tiểu đoàn được gọi đến từ khắp LO49.

Cân nhắc chuyên môn và cấp bậc của họ, những Ác Quỷ đương nhiên là cũng được thêm vào danh sách này.

Đến khi mọi người có mặt, những cái bóng của Sunny đã dò xét phụ cận của pháo đài, tìm kiếm những Cổng vừa xuất hiện. Verne ngắn gọn cho mọi người biết chuyện gì đã xảy ra.

Trong lúc ông ta nói, gương mặt những người lính hơi thay đổi, biết rằng họ sẽ sớm phải tiến vào chiến đấu.

Chỉ có những người Bất Thường là vẫn hờ hững.

Cuối cùng, Sunny thở dài.

"Tìm thấy rồi."

Đồng bằng dọc biển này không có quá nhiều những đặc điểm địa lý gì, nên dễ để phát hiện vết nứt đáng sợ mà đã xé rách thực tại. Cậu hơi ngạc nhiên khi thấy nó chỉ là một Cổng, nhưng mà nó có vẻ là một Cổng mạnh mẽ.

Trong lúc mọi người nhìn cậu chăm chú, Sunny khẽ cau mày.

"...Có một Cổng duy nhất, khoảng ba cây số từ tường phía bắc. Có vẻ như là một Cổng Cấp Độ Ba."

Những người lính bình thường trong số họ tái đi, và ngay cả những người Thức Tỉnh cũng có vẻ lo lắng. Cậu không để ý đến họ.

"Sinh Vật Ác Mộng là...đợi đã, cái quái gì?"

Cậu cau mày. Thường thì, một Cổng sẽ phun ra một đám Sinh Vật Ác Mộng có nguồn gốc tương tự, ít nhất là vào làn sóng ban đầu. Nhưng mà đám này, lại loạn xạ cả lên. Vài con nhỏ đến buồn cười, vài con thì to. Có giống thú, có đi bằng hai chân. Cả một nồi quái vật tạp nham.

"Đám Sinh Vật Ác Mộng trông khác nhau."

Gương mặt Verne trở nên nhăn nhó hơn nữa.

"Đám Ăn Xác...chúng tôi từng chiến đấu với chúng trước đây. Ban đầu chúng yếu ớt, nhưng nhanh chóng trở nên mạnh mẽ hơn bằng cách cắn nuốt những xác chết. Chúng thừa hưởng những đặc tính từ chúng ăn. Đám sinh vật trẻ hơn thì dễ giải quyết, nhưng những con già thì...những con già thì thật sự là tà ác."

Sunny suy ngẫm một chút.

"Tôi hiểu. Ừ thì, có vẻ như chúng ta gặp may. Có khoảng ba trăm con, và tôi chỉ thấy hai con Đồi Bại. Hộ Vệ Cổng...là một Ác Ma."

Những binh lính rùng mình và uất ức nhìn cậu. Nếu đây là thứ mà đại úy của đội Bất Thường xem là may mắn, thì cái quái gì mới được gọi là không may?!!

Ba trăm Sinh Vật Ác Mộng mạnh mẽ dẫn dắt bởi hai sinh vật Đồi Bại, chống lại một trăm người Thức Tỉnh, hai Bậc Thầy và một ngàn binh lính bình thường...tình hình trông không ổn chút nào.

Sunny chần chừ vài giây, rồi mỉm cười.

"À, và một tin tức cuối. Đám khốn đó đã đánh hơi thấy chúng ta rồi. Nên...chúng đã bắt đầu di chuyển về phía này..."