Chương 880: Nguyên Nhân Và Hậu Quả

Chương 880: Nguyên Nhân Và Hậu Quả

Ông già bật cười và nhìn đám thủ hạ của mình, những người đang vội vàng dọn dẹp. Sau một lúc, ông thở dài.

"Cho dù Cổng Ác Mộng có được tạo ra bởi Ma Pháp hay không, thì chắc chắn là có mối quan hệ ở giữa hai thứ này. Hay nên nói, ba thứ...vì những người Thức Tỉnh cũng nằm trong phương trình này."

Sau đó ông ta hơi yên lặng, rồi nói thêm bằng giọng nghiêm túc hơn:

"Nhưng mà thứ khiến ta cảm thấy hứng thú nhất, là cái nào trong cả ba là có đầu tiên."

Sunny ngạc nhiên nhìn ông ta.

"Tha lỗi cho tôi Giáo sư, nhưng kiến thức đó chẳng phải là thường thức? Ma Pháp có trước, mang với nó Ác Mộng. Rồi những người Thức Tỉnh chúng ta xuất hiện theo kết quả của những thứ đó."

Cậu khẽ cau mày.

"...Đương nhiên, kiến thức cơ bản không phải lúc nào cũng đáng tin. Nhưng mà trong trường hợp này, nó có vẻ hợp lôgic."

Giáo sư Obel lắc đầu.

"Ai thật sự có thể nói rõ chứ? Bắt đầu của Ma Pháp là không được ghi chép kĩ càng. Lúc đó...thế giới không ở điều kiện tốt nhất, và đến khi mà chúng ta biết có thứ gì đó đang xảy ra, thì nó đã vượt ra ngoài khả năng để ngăn ngừa, kiểm soát hay điều khiể. Đương nhiên là chúng ta đã cố, nhưng mà...ngay cả khi đó, vài sự thật cũng chưa từng được biết đến rộng rãi, hay thậm chí là không hề được đăng lên báo chí. Khả năng rất cao thứ cậu nói là đúng. Nhưng mà có những khả năng khác, những khả năng mà yêu cầu những giải pháp hoàn toàn khác đi."

Sunny nhìn ông ta với biểu hiện bối rối.

"Ý ông là sao?"

Nhà khoa học già chần chừ.

"Cậu đã bao giờ tự hỏi bản thân như này...liệu Ma Pháp đã mang đến Ác Mộng cùng với nó, hay là Ác Mộng đã mang đến Ma Pháp? À, thứ lỗi cho ta. Đó vẫn là quá rộng. Đây là một câu hỏi khác - liệu những Ác Mộng đã tạo ra người Thức Tỉnh, hay là người Thức Tỉnh tạo ra Ác Mộng?"

Sunny chớp mắt.

"Gì cơ?"

Ông lão mỉm cười.

"Xem nó là một bài tập tâm trí. Đương nhiên, ai cũng biết rằng một người sẽ trở thành người Thức Tỉnh thông qua việc sống sót Ác Mộng Đầu Tiên. Nhưng mà, sau đó, mọi thứ trở nên thú vị hơn...cậu còn quá trẻ để có thể nhớ, nhưng mà vào lúc ban đầu, những thảm họa của Ma Pháp đã buông xuống thế giới thức tỉnh theo từng giai đoạn. Nếu không thì chúng ta đã không thể nào sống sót nổi."

Ánh mắt Giáo sư Obel đột nhiên trở nên xa xăm, như thể nhớ lại một quá khứ xa xôi.

"Ban đầu, chỉ có những người bị Ma Pháp lây nhiễm. Vài người trong số họ trở thành người Ngủ, và vài người trở thành những thứ sinh vật Ngủ Say. Rồi, sau đông chí đầu tiên, có những người Thức Tỉnh. Nhưng mà, cũng có những Cổng Ác Mộng Cấp Độ Hai, và cùng với chúng, những sinh vật mạnh mẽ hơn đến thế giới chúng ta. Cuối cùng, có nhiều người Ngủ hơn, nhiều người Thức Tỉnh hơn...và có cả những Bậc Thầy. Nhưng mà với họ là nhiều hơn những Cổng, và nhiều Cổng mà không như bất cứ thứ gì chúng ta từng thấy trước đó."

Ông ta ngừng lại.

"Rồi là có Thánh. Và Bắc Mĩ. Và bây giờ, chúng ta có Chuỗi Ác Mộng...khiến người ta không thể không tự hỏi."

Sunny không thích lời nói đó chút nào.

'Ý ông ta muốn nói gì?'

"...Tự hỏi về gì?"

Ông lão yếu ớt thở ra một hơi nặng nề.

"Đây chỉ là một câu hỏi khoa học thôi Bậc Thầy Sunless. Đừng có quá bị nó ảnh hưởng. Là những nhà khoa học, nhiệm vụ của chúng ta là hỏi những câu hỏi, và một trong số những câu hỏi đó là liệu có một sự liên quan giữa số lượng và sức mạnh của người Thức Tỉnh trong thế giới chúng ta và số lượng và sức mạnh của những Cổng Ác Mộng mà xuất hiện ở đây. Thức Tỉnh và Ác Mộng...yếu tố nào là nguyên nhân, và yếu tố nào là hậu quả?"

Sunny suy nghĩ một chút, rồi đơn giản lắc đầu.

"Lý luận của ông có một khiếm khuyết lớn thưa Giáo sư. Nếu thật sự có một mối quan hệ và chúng tôi, những người Thức Tỉnh, bằng cách nào đó có trách nhiệm trong việc hấp dẫn đến những Cổng Ác Mộng to và tốt hơn, thì đáng lẽ không nên có một Cổng Cấp Độ Năm ở Bắc Mĩ trước khi có một đống người Đỉnh Cấp chạy quanh thế giới. Tôi nghĩ ông chỉ đang buông mình cho khát vọng tìm kiếm những quy luật trong sự hỗn độn mà toàn bộ nhân loại chúng ta đều mắc phải."

Hiện tại thế giới có ba Đế Giả, nhưng mà lúc cánh Cổng kia nuốt chửng cả một đại lục thì không có người nào cả. Dù sao đi nữa, Sunny sẽ không nhắc đến những kẻ Đỉnh Cấp là gì khác ngoài một khả năng trên lý thuyết.

Giáo sư Obel vui vẻ gật đầu.

"Suy nghĩ tốt lắm chàng trai! Có một lượng hoài nghi khỏe mạnh là luôn tốt. Nhưng mà...ý của cậu chỉ là không thể tranh cãi nếu chúng ta đặt chấp nhận một chi tiết mấu chốt là đúng."

Sunny cau mày.

"Ừm? Chi tiết gì?"

Ông lão nhìn những nhà khoa học quanh họ và mỉm cười với chút buồn bã.

"Rằng sự ảnh hưởng của một người Thức Tỉnh mạnh mẽ sẽ chỉ chảy xuôi dòng sông thời gian như những người trần tục bọn ta. Nhưng mà...nếu nó lan ra như một gợn sóng trong thời gian, thì cũng như một dư chấn xảy ra khi Cổng xuất hiện ở thực tế, việc Thăng Hoa đó xảy ra vào lúc nào là không còn quan trọng nữa. Người Đỉnh Cấp đầu tiên có lẽ sẽ xuất hiện trong vài năm nữa, nhưng mà những hậu quả từ việc thăng cấp của họ có thể đã gây ra gánh nặng với chúng ta từ vài năm trước."

Đôi mắt mệt mỏi của ông ta đột nhiên sáng lên ánh sáng kì lạ.

"Còn về cánh Cổng kinh khủng mà đã phá hủy Bắc Mĩ...ai biết được? Có lẽ nó chỉ là tiếng vang của một vị thần xuất hiện từ nhân loại trong một tương lai xa xôi, ghê gớm..."

Một thời gian sau đó, Sunny để cái bóng của mình lại trong phòng thí nghiệm để canh gác và đi kiểm tra những người lính của mình. Trong lúc bước đi trong cơ sở dưới lòng đất, biểu hiện của cậu tăm tối.

Thứ mà Giáo sư Obel đã nói với cậu...Sunny không hoàn toàn tin tưởng nó. Ít nhất là không phải toàn bộ. Nhưng mà, cậu cảm giác có một vài sự thật trong thứ mà ông lão tin tưởng, kể cả nếu những nhà khoa học này đã đến kết luận sai dựa trên những giả thuyết đó.

Gợn sóng thời gian, những thảm họa mà đến từ tương lai và từ đó tạo đường cho sự hình thành sau này của chúng, từ đó tạo ra một nghịch lý khép kín...Sunny nghi ngờ về độ chính xác, và cả độ tâm thần của những ý tưởng đó.

Trong kinh nghiệm của cậu, câu trả lời đơn giản nhất thường là chính xác. Giáo sư Obel có vẻ đã quên mất điểm này.

Nhưng mà, có một giả thuyết mà khiến cậu không yên.

'Liệu việc Thăng Hoa của nhiều người Thức Tỉnh thật sự có thể tăng lên số lượng và độ mạnh mẽ của những Cổng Ác Mộng?'

Cậu thật sự không thể nhìn thấy làm sao có thể như vậy. Dù sao thì, người ta đầu tiên phải trải qua Ác Mộng mới có thể Thức Tỉnh, chứ không phải ngược lại. Nhưng mà, nhưng mà...

Nếu cậu cho rằng thật sự có mối quan hệ...thì một thứ sẽ trở nên hợp lý.

Đi qua những hành lang u ám, Sunny cau mày.

'...Liệu đây là nguyên nhân tại sao những Đế Giả đè nén sự xuất hiện của những vị Thánh mới? Không, hơn thế nữa. Liệu đây là nguyên nhân tại sao chưa ai trong số họ thách thức Ác Mộng Thứ Năm?'

Trong quá khứ, cậu đã cho rằng sự đè nén che giấu này chỉ là kết quả từ những tham vọng và thèm khát quyền lực mà đã nuốt chửng Asterion, Anvil của Valor và Ki Song.

Nhưng đó có phải nguyên nhân duy nhất?

Sunny bực bội thở dài.

Cậu đơn giản không biết được...