Chương 867: Chiến Đấu Đến Cùng
Dòng chảy của trận chiến đã thay đổi.
Trận giao tranh đáng sợ giữa Bạo Chúa của Đàn Côn Trùng Đá và Thủy Triều Bầu Trời của Gia Tộc Lông Vũ Trắng tiếp tục, nhưng bây giờ, rõ ràng là bọ phỉ thúy đang thất thế.
Ở nơi chiến trường, thì lực lượng sinh vật cố tấn công đội Bất Thường từ sau lưng đã bị tiêu diệt dưới tấm màn hắc ám không tự nhiên. Những chỉ huy Đồi Bại dẫn dắt lực lượng chủ yếu đã bị Kẻ Gặt Hồn xử lý. Mặc dù những binh lính đã có chút cảm giác tuyệt vọng vài phút trước, bây giờ, một sức mạnh mới đã tràn vào cơ thể họ.
"Chiến đấu! Chúng ta có thể làm được!"
"Nghiền nát đám bọ đó!"
Những người Bất Thường biết rằn khoảnh khắc mà hi vọng cuối cùng tỏa sáng ở phía xa đôi khi là nguy hiểm nhất, nên họ không cho phép bản thân thư giãn và chiến đấu với sự quyết tâm mãnh liệt.
Rồi, có gì đó kì lạ xảy ra. Màn hắc ám bao phủ phần dưới dốc đột nhiên trôi về phía trước và nhấn chìm một phần lớn đám Sinh Vật Ác Mộng đang tấn công hàng ngủ từ bên hông.
Ngay lập tức, những tiếng hét điên cuồng của đám sinh vật vang vọng từ trong đó, chỉ để bị đột ngột ngừng lại trong âm thanh tan vỡ của bộ vỏ chitin.
Cùng lúc, Kẻ Gặt Hồn Jet phá xuyên qua đám côn trùng và tham gia đội hình trăng liềm.
Đột nhiên được trấn an, những người ở đó chiến đấu với sự hung hăng gấp đôi.
Hiệu quả đó thậm chí càng rõ rệt hơn đối với những thành viên của một tổ đội, người mà có thể nhìn xuyên qua bóng tối không tự nhiên kia nhờ vào Phân Loại độc nhất của Kim.
Luster, người mà đã không đếm xuể bản thân đã giết hay làm bị thương bao nhiêu con bọ buồn nôn với cây kích của mình, nhanh chóng liếc qua phía sau hàng phòng ngự và suýt vấp ngã.
"C-cái gì?"
Ở nơi hắc ám kia, đội trưởng của họ đang khiêu vũ giữa đám sinh vật, chém giết hết con này đến con khác với những cú chém duyên dáng từ thanh kiếm dài và ảm đạm. Kiếm thuật đó thanh lịch và tuyệt vời. Nhưng mà, thứ khiến chàng trai trẻ này choáng váng không phải là kĩ năng chiến đấu của chỉ huy họ, mà là bộ giáp mà Đội Trưởng Sunless hiện đang mặc, cũng như màu sắc và hình dạng của thanh odachi kia.
'Đó là kiếm và giáp của Tạp Chủng!'
Luster trợn to mắt.
'Đừng có nói...'
Đột nhiên, rất nhiều thứ trở nên hợp lý.
Bị ảnh hưởng bởi pháp thuật [Nguyện Chết] mà truyền đến bất cứ ai nhìn thấy Sunny chiến đấu, một ngọn lửa mãnh liệt cháy lên trong tim Luster. Mắt hắn sáng lên, và rồi ném bản thân trở lại chiến đấu với sự quyết tâm rực cháy.
'Nữa, nữa...mình cần phải giết nhiều hơn nữa!'
Sau khi biết được danh tính thật sự của đội trưởng họ, Luster trở nên cực kì hưng phấn. Hắn đã từ bỏ mục tiêu của mình rất nhanh sau khi trận chiến bắt đầu, nhưng giờ, nó không còn có vẻ bất khả thi nữa.
'Mình phải giết đám bọ đáng ghét này! Nếu giết đủ...mình có thể nhận một cái ôm từ Bậc Thầy Winter! Ôi, không thể chờ mà!'
Tương tự - nhưng đương nhiên là với nguyên nhân khác - những thành viên khác của tổ đội cũng được trải nghiệm hiệu ứng tăng cường của Nguyện Vọng Cuối Đời. Toàn bộ họ chiến đấu như những con ác quỷ, kiếm cho bản thân một danh tiếng đáng sợ trong số những người Bất Thường.
Và người mà đã khiến mọi thứ khả thi...
Hiện đang mắng chửi định mệnh mình.
'Chết tiệt! Cứt! Nguyền rủa mọi thứ!'
Bị một bầy Sinh Vật Ác Mộng vây quanh, Sunny chiến đấu trong lúc vô cùng tức tối. Mọi thứ đang không hề tuyệt đối với cậu...cậu cực kì mệt mỏi, bầm dập và tàn tạ, và tệ nhất là, tinh túy đang dần hết sạch.
Giữ thanh kiếm bóng tối hiện hữu đang ăn đi chút tinh túy ít ỏi của cậu với tốc độ đáng sợ, nhưng mà tội phạm đầu sỏ là Lồng Đèn Bóng Tối. Một Ký Ức Thần Thánh là tham ăn như người ta nghĩ đến. Hơn nữa, còn có Nguyện Vọng Cuối Đời và Áo Choàng Địa Ngục.
Rất nhanh thôi, cậu sẽ hoàn toàn cạn kiệt.
Tiếc là, cậu không thể hủy đi màn bóng tối, vì làm vậy sẽ tiết lộ danh tính Mộng Chủng đến nhiều người xa lạ. Những thành viên của tổ đội bản thân cậu đã thấy đủ, khả năng cao là vậy, nhưng mà cậu có đủ tin tưởng họ sẽ giữ bí mật này. Vì việc Sunny đã giúp họ sống qua vài trận chiến ghê gớm, sự trung thành đã được tạo ra giữa sáu người lính và đội trưởng của họ.
Nhưng cậu phải hủy đi thứ gì đó...
Thứ đầu tiên là Nguyện Vọng Cuối Đời. Mặc dù nó mang lại lợi ích cho những thủ hạ của cậu, và ở mức độ thấp hơn, mọi người Bất Thường, cậu đơn giản là không thể cung cấp lượng tinh túy mà cả [Nguyện Chết] và [Vũ Trang Địa Ngục] yêu cầu.
Ký Ức tiếp theo phải đi là...bản thân Áo Choàng Địa Ngục. Sunny miễn cưỡng và không chỉ hơi sợ tiếp tục trận chiến này mà không có giáp, nhưng mà cậu không thể làm gì khác nhiều. Không có đủ tinh túy để cung ứng cho [Đá Sống], quá nhiều vết nứt đã xuất hiện trên bề mặt mã não giống đá của Áo Choàng. Nó không chỉ đã mất đi một chút khả năng bảo vệ, mà còn có sự nguy hiểm cho việc bộ giáp cổ đại có thể nhận quá nhiều tổn thương và hoàn toàn tan vỡ.
Nó cũng đang trở nên nặng nề hơn khi không có pháp thuật [Lông Vũ Sự Thật].
Cậu chỉ phải chiến đấu cẩn thận và tập trung vào việc né mọi đòn tấn công kể từ bây giờ. Kể cả nếu phạm một hai sai lầm, thì vài vết thương sẽ không giết cậu. Biết ơn là, không còn nhiều kẻ địch quanh cậu như là ban đầu trận chiến.
Một khi những chứng cứ rõ ràng nhất đã biến mất, Sunny không còn nguyên nhân gì phải giữ Lồng Đèn Bóng Tối kích hoạt nữa, nên cậu cũng hủy đi nó.
Không có pháp thuật gì cần duy trì và lượng tinh túy ít ỏi nhận được từ việc hủy đi ba Ký Ức, cậu có thể duy trì thanh kiếm một lúc lâu hơn nữa.
Sunny giết vài kẻ địch nữa, vừa đủ tránh né một dòng axít mà một con phun ra, rồi đap trả bằng cách gọn gàng chém đôi người nó.
'Khi nào mới xong đây, chết tiệt.'
Vài giây sau đó, thanh odachi trở nên mờ ảo, rồi tiêu tan thành một cái bóng. Sunny đã đến giới hạn.
'Làm ơn, thần thánh, cho nó ngừng lại...cho nó ngừng lại...cho nó ngừng lại...argh, chết tiệt thật, đúng là cứt mà! Cái quái gì?! Cái tình huống chết tiệt gì thế này?!'
Không có gì tốt hơn, cậu nắm lấy lưỡi kiếm chitin bị cắt ra từ một con bọ và dùng nó tạm làm kiếm.
Vào lúc đó, màn bóng tối tạo ra bởi Lồng Đèn Bóng Tối cuối cùng tiêu tan. Những người Bất Thường nhìn thấy một hình ảnh kinh ngạc...
Không giáp mà chỉ mặc bộ đồ liền thân màu đen rách rưới, Đại Úy Sunless dùng một cái chân cắt rời của kẻ địch đập vào bộ vỏ của một sinh vật Ngã. Bộ vỏ chitin trắng rạn nứt, và sinh vật phát ra một tiếng kêu đau đớn. Với sự phẫn nộ và thù hằn cháy trong mắt, Bậc Thầy trẻ tuổi nhe răng và dùng tay không đấm con thú, nghiền nát đầu nó.
Những người lính già dặn rùng mình.
'Quả là một cơn thịnh nộ ngay thẳng...Bậc Thầy Sunless chắc thật sự ghét đám Sinh Vật Ác Mộng hử?'
Còn Sunny thì đá đi con Quái Thú Ngã và thở ra một hơi run rẩy.
'Phù...quá gần. Làm sao mình sống được đòn tấn công đó vậy?'Vào lúc đó, có gì đó khó nhận ra thay đổi trên chiến trường.
Đàn côn trùng đá, vốn thống nhất và thông minh xảo quyệt, đột nhiên trở nên mất rất nhiều sự phối hợp.
Cùng lúc, Ma Pháp đột nhiên thì thầm vào tai Sunny:
[Bạn đã giết một Bạo Chúa Đồi Bại, Tàn Dư của Nữ Hoàng Phỉ Thúy.]
[Bóng của bạn trở nên mạnh mẽ hơn.]
[Bạn đã nhận được một Ký Ức.]
Cậu chớp mắt.
'...Gì cơ?'
Chuyện gì vừa xảy ra?
Có vẻ như...có vẻ như sự ăn mòn lì lợm, mà Cảnh Tượng Tàn Nhẫn đã học cách phản chiếu nhờ vào chướng khí của Sâu Dây Leo, hóa ra mạnh hơn cả Sunny đã nghĩ. Nhưng mà khả năng cao hơn là nó chỉ tình cờ dứt điểm sinh vật hùng mạnh sau khi bị Thủy Triều Bầu Trời mang đến ngưỡng cửa của tử thần, nhưng trước khi cô tung ra đòn kết liễu.
Cơ hội đó là bao nhiêu? Một trong một triệu?
Đứng trên xác con Quái Thú Ngã. Sunny nhếch mép cười.
'Chắc hôm nay là ngày may mắn của mình...'
(
Ký Ức: Áo Choàng Địa Ngục
[Đá Sống] Mô tả Pháp Thuật: "Bộ giáp này có thể tự chữa trị trong lúc được mặc."
[Vũ Trang Địa Ngục] Mô tả Pháp Thuật: "Bộ giáp này có thể chứa đựng Ký Ức Bùa để thừa hưởng và cường hóa pháp thuật của nó.''
[Lông Vũ Sự Thật] Mô tả Mô tả Pháp Thuật: "Trọng lượng của bộ giáp này có thể thay đổi tùy ý."
Ký Ức: Nguyện Vọng Cuối Đời
[Nguyện Chết] Mô tả Pháp Thuật: "Những người nhìn thấy người cầm món Ký Ức này sẽ bị cưỡng ép; bạn bè được truyền cảm hứng, kẻ địch tìm kiếm người giữ nó. Càng nhiều kẻ địch được nó ban món quà tử vong, sức mạnh của Ký Ức sẽ lớn hơn, và sức mạnh đó có thể được dùng để chữa trị những vết thương của người dùng nó."
Ký Ức: Lồng Đèn Bóng Tối
[Cổng Bóng Tối] Mô tả Pháp Thuật: "Lồng đèn này nuốt chửng ánh sáng và có thể chứa đựng, rồi thả ra, một lượng bóng vô cực."
)